𝟡𝟝

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình dạng bể bơi không có quy tắc nào cả, ban đêm vô vàn ngôi sao chiếu xuống cảnh sắc quả thật vô cùng nên thơ! Hye Won len lén nhân lúc đêm khuya cảnh tĩnh để đến đây. Cô vừa nãy ở trên lầu nhìn thấy chỗ này, trong lòng liền dâng lên một nỗi xúc động, rất muốn rất muốn bơi lội một chút nha! Nhân lúc Na Jaemin đang tắm, cô liền lén chạy đến đây.

Ngồi cạnh bể bơi, Yoo Hye Won lấy chân đá đá nước, chính mình nhất định là biết bơi đi! Trong đầu đột nhiên thoáng hiện một số hình ảnh, chính mình hình như còn đứng trên bục lĩnh thưởng nào đó, giơ cao cúp trong tay nữa!

Làm thế nào nhỉ? Hye Won nhìn bể bơi dập dềnh ánh đèn, ý tưởng bơi lội lập tức trở nên bức thiết. Dù sao xung quanh cũng không có người, bơi vài vòng rồi trở về. Cũng không thể ở khách sạn Vịnh Hạ Long mà ngủ được, lãng phí cảnh sắc mê người này quá!

Cô vội vàng chạy xuống siêu thị dưới tầng trệt của khách sạn, quả nhiên nhìn thấy vài bộ áo tắm. Cô liền sờ thử từng bộ, cảm giác đều là những loại không tốt lắm.

Hẳn là còn có bộ tốt hơn chứ! Hye Won nhìn cô bán hàng người Việt Nam kia, hỏi từng chữ một: "Còn nữa không? Còn có loại áo tắm nào khác không?"

Nghĩ rằng ngôn ngữ bất đồng, Hye Won vừa khoa tay vừa nói. Chỉ thấy cô gái kia nhìn nhìn Hye Won, sau đó đánh giá một chút phần ngực của cô, cười nói: "Thích hợp đấy! Tôi thấy cô cũng khá là nhỏ! Hẳn là sẽ mặc vừa!"

Yoo Hye Won vừa nghe, chỉ biết đảo tròn mắt! Chết thật! Cô gái này nhất định là cho rằng mình cần cỡ lớn hơn! Ông trời có mắt, cô rõ ràng muốn loại chất lượng tốt hơn mà!

Hye Won liên tục xua tay, ra sức nói: "Không phải không phải, ý tôi là có loại tốt hơn một chút không? Chính là... đắt hơn một chút đó?"

Cô gái kia lại một lần nữa nhìn chằm chằm vào ngực Yoo Hye Won, nói ra câu khiến Hye Won như muốn ói máu: "Thích hợp đấy! Thích hợp đấy! Không cần lớn hơn đâu! Cỡ này tôi cũng mặc vừa mà!" Cô gái kia quây tay thành hình rất lớn!

Hye Won thiếu chút nữa té xỉu! Có lầm không vậy? Ông trời ơi! Cô thật sự cảm nhận được nỗi quẫn bách khi ở nơi xứ người. Cái này quả thật là ông nói gà bà nói vịt!

Thật sự là không thể hiểu nhau được. Hye Won đành chọn đại một bộ còn khả dĩ trong số mấy bộ áo tắm này, mặc dù là hai mảnh, nhưng so với mấy bộ kia vẫn chất lượng hơn một chút. Yoo Hye Won xưa nay vốn vô cùng kén chọn đối với áo tắm vẫn không được hài lòng lắm, nhưng cũng không còn cách nào khác.

Tiền Việt Nam trong tay không nhiều lắm, Hye Won phải tiêu won. Cô gái kia lại rất quen thuộc tiền won. Vừa nhìn thấy tiền, liền cười càng vui vẻ. Còn không ngừng nói: "Yên tâm đi, khẳng định là thích hợp! Số đo của cô không coi là lớn!"

Hỏa tốc rời khỏi siêu thị. Hye Won cầm áo tắm, nhưng lại không mua mũ bơi. Mặc dù vậy, Hye Won cũng đã vui lắm rồi! Đây là xứ người mà! Khẩn trương chạy đến bể bơi. Trời ạ! Từ khi nào bao nhiêu người đã kéo đến vậy!

Nhìn kỹ lại! Hóa ra là bọn Kim thon thả, Han đẹp trai và Kim Yerim. Còn có Kim Baek Kyu, Moon Hee Kyung, Kim Jong In, Lee Taeyong... chỉ thiếu Jung Jaehyun và Na Jaemin! Không phải là đã thỏa thuận với nhau rồi chứ!

"Này? Hye Won? Đến đây! Sao cậu tự mình ra đây thế? Ông xã cậu đâu?" Ah Reum vội vàng chào hỏi Yoo Hye Won. May mà cô đến, nếu không Jang Ah Reum không biết mình ở đây làm thế nào để hòa nhập với bọn họ.

Vì đổi phòng cho Hye Won và Jaemin, cô không có cách nào đành phải ngủ cùng phòng với Hee Kyung. Moon Hee Kyung nhận lời mời ra ngoài bơi lội, cô đành phải đi theo. Đến đây cô mới nhận ra, chính mình đáng lẽ không nên đến đây. Nói gì đi nữa bọn họ vẫn là đồng nghiệp, tương đối dễ hòa hợp. Còn cô?

Mà điều cô tính sai nhất chính là không ngờ Jong In cũng ở đây. Nhưng cũng có cách nào nữa? Nếu mình quay đầu bỏ đi, vậy thì có phải là quá kiêu căng không?

May mà Yoo Hye Won xuất hiện!

Hye Won vội chạy đến bên cạnh Ah Reum, ngại ngùng nói: "Hắn... không thích bơi lội. Ha ha, mọi người đều ở đây nha!"

"Chúng mình cũng vừa mới đến thôi. Ồ, cậu mang theo áo tắm à?" Ah Reum hình như bây giờ mới nhìn thấy cách ăn mặc của cô.

Hye Won vội vàng lấy khăn tắm quấn quanh người, xấu hổ cười cười: "Không có, vừa mới mua ở dưới lầu xong."

"Hả? Ở đây sao? Dùng tiền Việt Nam hả?" Ah Reum tò mò hỏi.

"Không có đâu! Ở đây bọn họ cũng nhận tiền won! Không có loại chất lượng tốt, đành phải mặc tạm vậy!" Hye Won cố ý cúi thấp đầu, thực ra cô đang né tránh ánh mắt của một người. Ánh mắt kia cứ bám sát cô từ lúc cô mới chạy đến đây. Mặc dù mình hình như không thật bận tâm đến việc người khác ngắm dáng vẻ mình mặc áo tắm, nhưng nhìn thấy ánh mắt nóng rực kia, cô vẫn là có chút sợ run, chân tay luống cuống.

"Là vậy hả! Vậy Hye Won này, cậu nhất định là bơi rất giỏi!" Ah Reum lộ ra ánh mắt cực kỳ hâm mộ.

"Mình... không biết... hẳn là biết bơi!" Hye Won không dám chắc chắn.

"Hả? Cậu? Không thể nào? Cậu có biết bơi không cậu cũng không biết? Vậy cậu ăn mặc như vậy... không phải là muốn xuống nước sao?" Ah Reum che miệng kinh ngạc.

"Ha ha, mình muốn thử xem sao." Nụ cười quá vô tội, khiến cho Jang Ah Reum quả thực muốn lấy tay gõ đầu cô.

Kim thon thả bên kia sao lại chịu bỏ qua cơ hội thể hiện vóc dáng hoàn mỹ của mình chứ? Cô ta cùng Han đẹp trai khoa tay múa chân, còn liên tiếp đánh mắt với ba người đàn ông ở bờ bên kia. Nhưng mấy người đàn ông đối diện thì thế nào! Hai người đang nhìn Jang Ah Reum và Yoo Hye Won, còn mỗi Taeyong hình như đang ngắm nghía bóng mình dưới nước, ba người đàn ông đều mặc quần áo chỉnh tề, nhìn là thấy không có ý muốn xuống nước.

Trong số mấy người này, ngoại trừ Kim thon thả mặc áo tắm, Han đẹp trai mặc quần bơi, những người khác thực ra đều mặc quần áo đầy đủ. E là mọi người nhàn rỗi không có việc gì, đến đây để thưởng thức cảnh đêm.

Hye Won chưa đến thì còn được, Kim thon thả còn cảm thấy ba người đàn ông đối diện kia dường như đang bàn luận về vóc dáng của cô ta. Cô ta rất lấy làm đắc ý, cũng coi như hòa nhau một ván! Ai ngờ cái người phụ nữ không biết liêm sỉ này, lại còn chạy đến đây nữa! Cô ta rốt cuộc có biết chính mình đã là hoa có chủ rồi không?

Đã như là một bà chủ rồi lại còn dám ăn mặc thành cái dạng đó mà chạy đến đây câu khách! Có phải là hổ không ra oai thì Hye Won coi cô ta là con mèo ốm? Cô ta hiện tại sẽ cho Yoo Hye Won nhìn xem, cô ta làm một cô gái gợi cảm quyến rũ như thế nào!

"Hứ!" Kim thon thả đứng dậy ưỡn ngực ngẩng đầu, đứng bên cạnh bể bơi làm động tác khởi động tay chân. Lúc thì ép chân lúc thì vung tay!

Han đẹp trai giả bộ khom người, bái phục nói: "Tôi nói chị Kim nha! Chị đẹp thân yêu của tôi! Chị như vậy có để cho tôi sống không?! Nếu không bây giờ hãy giết tôi đi! Hoa mẫu đơn chết rồi, thành quỷ vẫn phong lưu!"

Những lời này cuối cùng cũng cho Kim thon thả chút thể diện. Cô ta nghiêng mắt quét khắp bể bơi một lượt, cuối cùng cũng thu hút hết ánh mắt của mọi người lại.

Cười khinh miệt, nói: "Nếu đã muốn xuống nước, đương nhiên phải làm khởi động một chút! Nếu không lát nữa xảy ra chuyện gì, để đám đàn ông thối các người cứu, lúc đó sờ tới sờ lui, tôi không muốn tạo cơ hội cho các người!"

"Ai da! Chị Kim, chị cho tôi một cơ hội đi! Chị xem Han đẹp trai tôi, cơ bắp như thế này..." Han đẹp trai giơ cánh tay lên, cố ý nắm chặt lại, lộ ra khối cơ bắp trên cánh tay mình! Có điều, dáng người hắn ta gầy tong teo, khối cơ bắp kia thật sự có chút buồn cười!

"Biến đi! Đẹp mặt nhỉ!" Kim thon thả cố ý giơ hai tay lên cao, vung về phía sau, như vậy vùng ngực càng nhô cao hơn, dưới ánh trăng chiếu rọi tạo thành hai đỉnh núi cao cao, khiến người ta tha hồ tơ tưởng.

Hee Kyung cười khẩy nói: "Này! Tôi nói Kim Minyoung nha! Cô chi bằng cởi hết đi! Coi nơi này như bể bơi thiên nhiên đi! Nhìn cô mà phát mệt!"

"Này! Hee Kyung! Đừng cho rằng bình thường tôi nhường nhịn cô, cô liền cho rằng tôi sợ cô! Đừng có nói những lời khó nghe như vậy chứ! Còn nói bể bơi thiên nhiên? Tôi sợ là nếu tôi cởi hết, các người từng người một sẽ xấu hổ đến không còn chỗ mà chui đâu!" Kim thon thả đá chân một cái muốn thể hiện tài năng yoga của mình, nhưng không ngờ trượt chân một cái, va phải Moon Hee Kyung và Kim Yerim đang ngồi bên cạnh bể bơi...

Một trận thét chói tai và lôi kéo nhau...

Kỳ tích đã xảy ra! Ba người phụ nữ cùng rơi tòm xuống bể bơi!

"Á--" Trong bể bơi là một cảnh hỗn loạn! Ba người đàn ông ở đầu bên kia đột nhiên bật ra một trận cười to, màn này cũng buồn cười quá đi! Rốt cuộc là ai kéo được ai, cũng không ai nhìn rõ, dù sao tất cả đều đang ở dưới nước!

Nhưng trong nháy mắt, mọi người đều sửng sốt! Hee Kyung bị rơi xuống nước vẫn còn được, ra sức khỏa nước, nhưng lại có chút lực bất tòng tâm. Kim Yerim và Kim thon thả thì lại đang khua khoắng loạn xạ! Lúc nổi lên lúc chìm xuống!

"Cứu mạng... cứu mạng...Han đẹp trai... mau... cứu tôi..." Kim thon thả không đợi đầu ngoi lên khỏi mặt nước đã kêu lớn.

Hye Won thất kinh, trời ạ! Bọn họ lại không biết bơi!

Bùm một tiếng! Hye Won nhảy xuống đầu tiên, ra sức bơi về hướng Kim thon thả. Jong In, Baek Kyu ở đối diện cũng bất chấp quần áo trên người, bùm bùm hai tiếng cũng nhảy xuống theo.

Một lúc lâu sau.

Hee Kyung nằm trên mặt đất thở hổn hển, Yerim khóc thút thít không ngừng. Kim thon thả thì vừa ho sặc sụa vừa la mắng Han đẹp trai: "Tôi khinh! Còn kêu chị Kim, chị Kim? Chị đẹp của tôi... lúc tôi rơi xuống nước... cậu ở ngay trước mặt, sao cậu không cứu? Tôi khinh!" Một ngụm nước liền phun về phía Han đẹp trai.

"Chị Kim, chị đừng có giận! Tôi chẳng phải là cho rằng chị biết bơi sao?" Han đẹp trai vội vàng né tránh, sau đó tiến sát lại, tiện tay đưa ra khăn tắm, dáng vẻ quỳ gối thật sự là rất đáng thương.

"Tôi biết bơi? Tiểu tử thối! Tôi biết bơi thì còn kêu cứu làm gì? Tai cậu điếc rồi hay là làm sao? Cậu không nghe thấy tôi kêu cứu sao?" Kim thon thả cuối cùng cũng hết sặc, càng không buông tha hắn ta.

"Chị Kim này! Thật là mất mặt! Tôi... tôi căn bản là không biết bơi!" Han đẹp trai ủy khuất nói.

"Cái gì?" Kim thon thả thiếu chút nhảy dựng lên, "Cậu không biết bơi? Cậu không biết bơi cậu mặc quần bơi ở đây ra vẻ làm gì chứ?"

"Hà hà, cái này chẳng phải là tôi phối hợp với chị sao! Chị chẳng phải cũng không biết bơi mà vẫn mặc áo tắm xuống đây sao?" Han đẹp trai cười hì hì nói.

Cuộc đối thoại của hai người bọn họ khiến những người nghe được thiếu chút nữa hộc máu, đúng là một đôi oan gia! Đã không biết bơi còn ở đây khoe khoang cái gì? Tưởng mình là kiện tướng sao! Một màn náo loạn này thiếu chút nữa đã mất mạng người nha! Chuyện này nếu giám đốc Jung Jaehyun biết được, e là bọn họ không tránh khỏi bị một trận kết án. Đi ra bên ngoài, sợ nhất chính là vấn đề an toàn.

Giám đốc Jung rõ ràng đã nói với mọi người, buổi tối ở nơi lạ không được tự ý đi lại, nếu ra khỏi cửa nhất định phải báo với anh ta! Nhưng mấy người bọn họ thì sao? Tuy rằng không có ra khỏi cửa lớn, nhưng thiếu chút nữa đã mất mạng người! Thật quá mức chịu đựng!

"Cậu! Tiểu tử thối! Mắt tôi mù rồi, mới nhận một người em kết nghĩa như cậu! Cậu thật đáng chết! Từ giờ trở đi, coi như tôi không quen biết cậu!" Kim Minyoung tay chống nạnh, cũng không để ý hình tượng gì nữa! Mái tóc kia ướt đẫm nước đã rối bù lên rồi. Hơn nữa dáng vẻ chanh chua của cô ta thật sự chẳng còn chút cảm tình nào nữa.

"Đừng giận, chị Minyoung... Tôi thực sự là bất đắc dĩ mà thôi! Chị không biết lúc chị rơi xuống nước trong lòng tôi còn sợ hơn cả chị, đau khổ hơn cả chị..."

"Chết tiệt!" Nói xong, Kim Minyoung liền đuổi đánh Han đẹp trai.

Han đẹp trai vội vàng né tránh, còn không ngừng kêu: "chị Kim, đừng đánh nữa! Cẩn thận lại ngã xuống đấy! Tôi thấy bọn họ cứu mọi người đã tốn sức lắm rồi, lại ngã nữa e là không có người cứu chị đâu!"

"Phủi phui! Cái mồm quạ đen nhà cậu!" Có điều lời nhắc nhở này cũng đúng, Kim Minyoung liền không dám bừa bãi nữa.

Hye Won vỗ vỗ lưng Kim Yerim, an ủi cô ta: "Tốt rồi tốt rồi, Yerim, không sao rồi không sao rồi!" Vừa nãy cô ra sức bơi đến trước mặt Kim Minyoung, chỉ lo kéo cô ta lên bờ. Buông Kim Minyoung ra, cô mới nhìn thấy Kim Jong In và Kim Baek Kyu đã kéo Kim Yerim và Moon Hee Kyung lên hết rồi.

Ah Reum cũng đã sớm lo lắng chạy tới, quan tâm hỏi han: "Bác sỹ Kim, bọn họ sao rồi? Có nguy hiểm gì không?"

Baek Kyu đang quấn áo phông trước người lại, vắt nước ra ào ào, thở ra một hơi nói: "Không sao! Quay về tắm nước nóng, hẳn là sẽ không vấn đề gì! Tôi nói Kim Minyoung này, về sau không biết bơi thì nên cẩn thận một chút! Nếu không nhờ phản ứng nhanh nhạy, khả năng bơi tốt của Hye Won, e là cô đã chết nơi xứ người rồi!"

Nói xong, Kim Baek Kyu thâm thúy liếc Hye Won một cái, lắc lắc mái tóc ướt, nhấc chân rời đi.

Kim Minyoung lúc này quả thật không nói lại được câu nào. Nhưng cho dù rõ ràng biết là Yoo Hye Won đã cứu cô ta, phải cảm ơn cô, cô ta vẫn là không thể mở miệng!

Han đẹp trai vừa thấy dáng vẻ xấu hổ của Kim Minyoung, liền chĩa mũi nhọn vào Lee Taeyong, trách móc: "Này! Tôi nói lão Lee nha! Tôi không biết bơi nên không dám nhảy xuống nước, sao anh cũng đứng trên bờ mà nhìn vậy?"

Chỉ thấy Taeyong vén hai bên tóc ra sau tai, phong độ ngời ngời nói: "Tôi chỉ mang mỗi bộ quần áo này, hiện giờ không muốn làm ướt nó. Hơn nữa có nhiều kiện tướng bơi lội ở đây, làm sao đến lượt tôi?" Những lời này, cũng thật là thâm hiểm.

Jong In khóe miệng khẽ nhếch, cũng bỏ đi mất. Thực ra trong lòng anh ta hiểu rõ, Lee Taeyong là cố ý nói như vậy, thực ra anh ta cũng không biết bơi. Nếu không, trong tình huống như vậy! Dù là một tên ngốc cũng sẽ nhảy xuống nước!

Một đám phụ nữ bị ép phải quay về phòng, được một phen hú hồn!

Hye Won tuy rằng chưa có bơi, nhưng rốt cục cũng biết được rằng kỹ thuật bơi của mình vẫn khá lợi hại. Cứu được người tâm tình của mình thấy rất tuyệt. Cũng may không có chuyện gì lớn. Mọi người không ai bảo ai nhưng đều thống nhất, không thể để Jung Jaehyun biết được. Coi như tối hôm nay không có ai đi đâu cả!

Trước cửa phòng, Hye Won đi tới đi lui, tâm trạng đột nhiên trở nên căng thẳng. Cô cố gắng bình ổn tâm tình, không biết nên mở cửa phòng như thế nào.

Đang do dự, đột nhiên phía sau vang lên một giọng nói: "Thế nào? Không vào sao? Hay là em còn định đến phòng của người khác?"

Vội quay đầu lại, nhìn thấy Na Jaemin mặc áo choàng tắm đứng ở sau cô, kinh ngạc đưa tay ra chỉ: "Anh..."

"Đừng có anh anh em em gì nữa! Nếu còn không vào sẽ cảm lạnh đấy!" Dứt lời, Jaemin đẩy cửa phòng, tiện tay ôm Yoo Hye Won đi vào.

"Sao anh cũng ở bên ngoài?" Hye Won có tật giật mình hỏi. Nhưng khi nhìn thấy Na Jaemin mặc áo choàng tắm, Hye Won vẫn thật sự có chút không thoải mái, hoang mang rối loạn.

"Người phụ nữ của anh nhân lúc anh đang tắm mà chuồn mất, em cảm thấy anh làm sao còn mặt mũi mà ở lại phòng chứ?" Jaemin nửa đùa nửa thật nói. Nói thật! Khi hắn phát hiện Hye Won đã chuồn mất thì thiếu chút nữa đã giận điên lên! Cô gái nhỏ này lại dám... Hắn ước chừng 20 phút mới khiến cho dục vọng của mình tiêu tán. Sau đó, liền ra khỏi cửa tìm Yoo Hye Won, vừa lúc ở đại sảnh nhìn thấy một màn hỗn loạn kia. Thật trùng hợp, Jung Jaehyun cũng ở đó!

"Em... em chỉ muốn đi bơi thôi!" Hye Won cố ý hiểu sai ý tứ của Na Jaemin.

Jaemin khẽ thở dài:"Anh thấy em là muốn đi hẹn tình nhân thì phải!" Nói xong, hắn đẩy mạnh Yoo Hye Won vào phòng tắm, tiện tay đóng cửa phòng lại, nghiêm khắc nói,"Đi tắm rửa sạch sẽ đi!"

Hye Won vội vỗ vỗ lên cánh tay mình, lạnh quá! Mặc dù ở đây không lạnh lắm, nhưng trên người bị ướt dù sao cũng rất khó chịu, cô vội mở vòi hoa sen, bắt đầu tắm.

Trong lòng lại thấy không yên. Tắm xong có phải là nên... trời ạ! Khuôn mặt ửng hồng tỏ rõ ý nghĩ xấu xa của cô.

"Ai da! Đáng chết! Nghĩ cái gì vậy?" Hye Won vỗ mặt mình, để chính mình tỉnh táo lại.

Tắm nước ấm, cảm giác tốt hơn nhiều. Lúc đang định ra ngoài, Yoo Hye Won đột nhiên phát hiện mình không mang quần áo vào. Áo choàng tắm cũng không có trong phòng tắm! Trời ạ! Trong nháy mắt cứng đờ... Chuyện này sao có thể?

Jaemin dựa trên giường nhàm chán chuyển kênh ti vi, tâm tư ở đâu đâu, hắn xưa nay luôn thính tai hơn người vẫn đang lắng nghe thanh âm trong phòng tắm. Tiếng nước chảy lúc có lúc không, tiếng gõ, còn kèm theo tiếng người nào đó thở dài.

Khóe miệng mở lớn chứng tỏ nội tâm đen tối của người nào đó.

Thật lâu sau, cửa phòng tắm cuối cùng cũng mở ra. Đây là hành động của Hye Won sau lần hít sâu thứ mười tám. Chỉ nhìn thấy một dáng người nhỏ bé ướt sũng quấn khăn tắm bước ra. Cái khăn tắm kia nhỏ đến mức đáng thương, nhìn kỹ lại đâu phải là khăn tắm, rõ ràng là mấy cái khăn mặt!

Cặp đùi thon dài hoàn toàn lộ ra, động tác ngượng ngùng của Yoo Hye Won lại khiến cho huyết mạch Na Jaemin sôi sục.

Jaemin vẫn dựa ở đó không nhúc nhích, ánh mắt không kiêng nể gì đánh giá cách ăn mặc buồn cười của cô.

"Ờ, cái đó. Em quên mang quần áo vào. Ha ha. Ngại quá." Hye Won xấu hổ cười ngốc nghếch. Cô không dám nhìn ánh mắt hắn, ánh mắt đó cô chưa từng trải qua cũng biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, huống chi hiện tại trong đầu cô toàn nghĩ đến hình ảnh nụ hôn triền miên của hắn đêm đó, bá đạo mà dịu dàng khiêu khích.

"Như vậy tốt lắm."Thanh âm dịu dàng tràn đầy từ tính, khiến cho Hye Won một trận run rẩy.

Hye Won không biết tiếp theo phải làm gì, vẫn là nên nói gì đó để giảm bớt sự căng thẳng của mình.

"À, cái đó, có tiết mục gì hay không?" Nghe được tiếng ti vi, Hye Won xoay người quay lưng về phía Na Jaemin, đứng trước gương làm bộ đùa nghịch tóc mình, để che giấu nội tâm mất bình tĩnh của mình.

Jaemin rời đi hai ngày này, cô cũng từng ảo tưởng đến cảnh tượng này. Mình sẽ ngượng ngùng như vậy, còn Na Jaemin sẽ dùng ánh mắt đó để nhìn mình, giống như một con báo lúc nào cũng chuẩn bị tấn công vậy.

"Có!" Jaemin nửa ngày mới phun ra một chữ. Ti vi đột nhiên bị tắt đi. Trong phòng yên tĩnh đến kỳ lạ.

Qua tấm gương, Hye Won kinh ngạc nhìn Jaemin, chỉ thấy đôi môi gợi cảm của hắn mở ra, đưa đầu lưỡi ra, hướng về phía cô liếm liếm khóe miệng. Tim Yoo Hye Won đập mạnh, cô vội vàng xoay người, nắm chặt khăn tắm trước ngực. Đối với sự khiêu khích lộ liễu của hắn, cô làm sao có sức chống đỡ chứ?

"Cái gì? Anh nói cái gì?" Hye Won hoảng hốt hỏi. Cô đương nhiên hiểu ý tứ mà hắn nói, chỉ là cô không biết nói gì, đành cố ý che giấu.

"Anh nói, còn có tiết mục hay hơn, so với tiết mục trên ti vi còn hay hơn nhiều!" Jaemin khẽ cười, từ từ đứng lên.

"Là... cái gì?" Yoo Hye Won lẳng lặng dịch chuyển chân, muốn quay ra hướng cửa.

Hấp, Na Jaemin tiến lên trước một bước lớn liền tóm được cánh tay cô, có chút không vui nói: "Mặc thành cái dạng này, em muốn ra ngoài cho ai nhìn? Còn ngại vừa nãy bọn họ nhìn chưa đủ nhiều sao?"

Á? Cái gì? Vừa nãy? Chẳng lẽ hắn đã nhìn thấy hết rồi? Hai mắt mở lớn không dám tin nhìn Jaemin.

Chỉ thấy một khuôn mặt phóng đại ghé sát mặt cô, cái thứ ấm nóng kia liền tiến vào trong miệng cô.

"Ưm..." Hye Won còn chưa kịp phản ứng, Jaemin đã bắt đầu hôn nồng nhiệt.

"Jae..."

"Suỵt, tiết mục này không có lời!" Na Jaemin bá đạo ngăn chặn lời nói của Hye Won.

"À, đợi chút. Em..."

"Cái gì?" Nụ hôn vẫn không dừng lại, thuận theo cổ Hye Won trượt xuống.

"Jaemin, em... em không quen..." Yoo Hye Won run rẩy nói.

"Từ từ rồi sẽ quen!"

"Không... không được..." Yoo Hye Won vẫn lấy tay đẩy trước ngực Na Jaemin, phát hiện tim mình đập kịch liệt, Hye Won càng thêm bối rối.

"Hừ!" Jaemin thở dài, thổi phù một hơi, làm bay bay mấy sợi tóc trước trán.

Yoo Hye Won lúc này mới phát hiện dưới sự xô đẩy của cô, áo choàng tắm trước ngực Na Jaemin đã bị bung ra, thân thể tráng kiện hiện rõ mồn một trước mặt mình, vô cùng chói mắt.

"Anh! Anh mặc quần áo vào trước đi!" Hye Won gấp gáp kêu lên.

Jaemin nhướn mày, nhìn Yoo Hye Won đang kêu la, lại đột nhiên nở nụ cười. Hắn xốc áo choàng tắm trước ngực, buộc lại đai áo, che đi phần da thịt trước ngực mình, khoanh hai tay lại nhìn Hye Won đang căng thẳng, cười nói: "Thế này có thể bắt đầu được rồi chứ?"

"Bắt đầu... cái gì!" Yoo Hye Won đỏ mặt đẩy Jaemin ra nổi giận nói. Còn mình thì vội vàng né tránh hắn, ngồi xuống giường.

Na Jaemin hai tay khoanh trước ngực, ung dung nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Hye Won. Đột nhiên, phát ngôn một câu: "Bà xã, em định lãng phí đêm Hạ Long lãng mạn này sao?"

"Vì sao anh chỉ nghĩ đến chuyện kia? Chẳng lẽ chúng ta không thể trò chuyện tử tế được sao?" Hye Won ra dáng vịt chết vẫn còn mạnh miệng.

Tiếng thở dài, một tiếng tiếp một tiếng.

Yoo Hye Won tò mò quay đầu nhìn Jaemin đang dựa vào bàn, không rõ vì sao hắn thở dài.

Chợt nghe Jaemin nỉ non nói:"Bà xã à, anh vốn định dịu dàng một chút, nhưng em buộc anh phải dùng sức mạnh. Em đã nói như vậy, thì ông xã là anh sao có thể không đáp ứng bà xã chứ?"

Nói xong, Na Jaemin tựa như con báo săn mồi nhào tới...

"Á--" Tiếng thét chói tai vang khắp phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro