Ngày đầu tiên mở ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chủ Nhật

Ngày 04/02/2024 

( Ngày 25/12/23 âm lịch)

            Mở mắt ra một ngày mới lại bắt đầu , mà nó cx trả khác j nhx này trước , như một thói quen xem đồng hồ mới 4h21 , sớm nhỉ . Đi giày vào chạy thôi , đi hết con đường ko ngắn cx ko dài , đến trc một công viên , nó thường là nơi đầu tiên tôi đến mỗi sáng , ai mà chả sợ béo ,thừa cân chứ , tôi cx vậy thôi . Nếu là tôi của lúc trước chắc bây giờ còn nằm trên giường r  . Từ lúc cái "ngày định mệnh" đó sảy ra tôi bắt đầu thay đổi rất nhiều , nếu so sánh giữa bây h và trc kia thì có ai nghĩ đó là sự thật đúng ko . Từ cách ăn mặc , cách nói chuyện , sở thick , thói quen . Nói chung là tôi của trc kia đã chết r  

         Quên giới thiệu nhỉ , tôi tên là Minh Nguyệt , gọi tôi là Nguyệt  Nguyệt nha . Mà ko gọi thế cx đc , vì ngoài đứa em ngây ngô của tôi ra thì ko còn ai gọi vậy nx , tôi có một biệt danh ở lớp đó nha . Haha cái biệt danh cho tôi động lực thay đổi "con ăn trộm". Chắc mọi người vẫn nhớ cái "ngày định mệnh mà tôi kể ở trên đúng ko , hôm  nay chủ nhật cx ko có j lm kể cho mọi người nghe về vụ việc đó cx đc . 

       Tôi là một đứa ko đc nổi bật  , nhưng là một đứa học khá tốt khối B nên ko sợ việc ko có nổi 1 ng bn . Nhưng mọi truyện đã kết thúc r . Ngày hôm đó có một đám đến chỗ tôi và xin lm quen , tôi ban đầu hơi do dự vì lm j có truyện lm bạn dễ dàng vậy đc . Đám này toàn là mấy đứa có tiếng nói nhất lớp , à ko phải nói là nhất khối ms đúng , ngoài ra trong đó còn có 1 đứa là con hiệu phó nx , lm sao mà đồng ý lm bạn với một đứa ko có tiếng ns , ko nổi bật j  như tôi đc . Ko bt có phải suy nghĩ của tôi quá dễ đoán ko nữa , sau đó liền  có 1 đứa đáp lại : "cậu ko cần lo đâu , chúng tôi thực sự muốn lm bn vs cậu , vì tôi nghĩ cậu rất đáng để tin tưởng hơn cái đám suốt ngày bám đuôi nịnh bợ bọn tôi". Nụ cười trong vô thức suất hiện , như bt đc tôi nghĩ j đứa bn duy nhất của tôi ngồi bên cạnh nãy h luôn ra hiệu là  cứ mặc kệ bọn đó đi , ko đc nghe hay tin bọn đó , mới đứng dậy  ngăn tôi lại rồi dẫn tôi đi khỏi đám đó r cậu ấy mới ns : " mày tỉnh lại đi lm j có j dễ dàng đến vậy chứ , từng có nhiều đứa vì dây vào đám đó và bây h mày cx thấy r đó , mày muốn chịu cảm giác bị kì thị , xa lánh , hay thậm chí là thù hằn à ". Lúc đó tâm chí  tôi như bị che lấp vì nhx lời ns trc đó mà bỏ ngoài tai lời khuyên đó và khoảnh khắc tôi xa vào vũng lầy bắt đầu. ( sai lầm tuổi 17 )

       Mà cx đến h cơm trưa r , tôi sẽ kể tiếp vào tối nay hoặc ngày mai nha , chúc ngon miệng . Tạm Biệt

     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro