Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  " Mày nghe chuyện này ở đâu?"_ cậu cau mày, cô bắt gặp vẻ bàng hoàng sượt qua đáy mắt cậu, nhưng ngay lậo tức được cậu che đậy rất khéo.
' Thân làm " Yết phu nhân", ưu điểm lớn nhất chính là những việc liên quan tới mày, tao đều không cần mất công đi nghe ngóng, ắt có người vô tình hữa ý đến nói cho nghe..
Nghe nói, mày có vẻ đối xử với chị Cự Giải rất đặc biệt? Mỗi buổi luyện tậo nhóm, bất kể muộn tới đâu cũng đưa chị ấy về đến tận nhà! Mấy lần liền mày cùng chị ấy ở lại phòng tập đến sáng, chỉ duy có hai người! Sinh nhật chị Cự Giải, mày còn tặng nhẫn bạc cho chị ấy. Đời mày lần đầu tiên cúp học cũng là vì chị Cự Giải, tâm trạng chị ấy không vui, mày đưa chị ấy đi ngắm biển. Luôn miệng nói " Giữa tao và chị Cự Giải không có gì", cứ nói không có gì thực chất mới là có điều mờ ám!'
Cô không rõ tại sao mình lại tức giận như thế, suy cho cùng là bởi phẫn nộ trước sự đổ vỡ của tình bạn, đôi bên không còn chuyện gì cũng kể cho nhau nghe nữa, hay thực chất cô đang sợ hãi nguyên nhân sâu xa khiến cho tình bạn bị đổ vỡ kia?
Nhẫn nhịn rồi chịu đựng, những cảm xúc bị đè nén lâu ngày cuối cùng cũng bùng nổ, cô hét lên, trên con đường dần chìm vào đêm tối, âm thanh vang vọng vô cùng chói tai:
" Chị Cự Giải và anh Sư Tử là cặp đôi được cả trường công nhận, còn chuyện giữa mày và chị ấy lại đang lan truyền ầm ĩ, mày cố gắng che đậy không muốn ai biết, điều này tao có thể hiểu được, nhưng sao phải sợ tao biết thế? Bạn bè thân thiết chẳng lẽ đến chuyện này cũng không được quan tâm à?"_ cô gào vào mặt cậu, mỗi câu đều như dùng toàn bộ sức lực.
" Tao đã nói tao và chị Cự Giải không có gì cả!"_ nhìn vẻ ngoài cậu rất bình tĩnh, nhưng giọng nói lại lộ vẻ kiềm chế.
" Có hay không, không phải mày nói là được! Mày có từng nghĩ anh Sư Tử sẽ nghĩ như thế nào? Người khác sẽ nghĩ thế nào? Hiện giờ gần như nửa trường đang nói mày cướp người yêu của người khác! Còn bảo anh Sư Tử nghỉ tập chính là vì mày và chị Cự Giải! Sao hai người có thể ích kỷ như thế! Liệu mày có từng nghĩ sẽ có người bị tổn thương không?"
" Vương Nguyệt Thiên Bình, đứa ích kỷ là mày! Mày chỉ đang lợi dụng anh Sư Tử để quên Song Tử!"_ cậu nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt ngập tràn sự phẫn nộ, và nhiều hơn cả là một nỗi buồn không tên. " Tao cảnh báo mày, đừng đem tình cảm dành cho Song Tử dồn sang anh Sư Tử, đến cuối cùng, người chịu tổn thương sẽ là mày đấy!"
Cô chỉ lợi dụng Sư Tử để lãng quên Song Tử sao?
Cô đã làm thế sao?
" Dù là vậy, thì sao nào? Mày dựa vào cái gì mà quan tâm đến chuyện tình cảm của tao?"_ cô lùi lại mấy bước, lẩn tránh ánh nhìn của cậu.
' Mày là ai chứ? Chẳng qua là bạn học thôi mà!
Chỉ vừa khéo học cùng lớp nhiều năm, lại trùng hợp sống trên cùng một con phố nên mới cùng nhau đến trường, cùng nhau tan học, nói " thanh mai trúc mã" tao còn cảm thấy buồn nôn!'
Hơn nữa...
Cô chẳng để bụng chuyện giữa Thiên Yết và Cự Giải tẹo nào!
Một- chút- cũng- không!
" Mày đúng thật là..."_ cậu thoáng thở dài, khẽ nói:" Không mạnh mẽ như tao nghĩ."
" Đừng nói như mày hiểu tao lắm ấy!"_ cô cắn môi, đến đau điếng: " Mày chưa từng thích một ai đó giống như tao, năm năm trời trong lòng chỉ có duy nhất một người, mày cũng chưa từng phải trải qua việc dù mình cố gắng đến đâu, cuối cùng vẫn bị coi là trò cười, nỗi đau ấy..."
" Ai bảo tao chưa từng..."_ cậu như kìm nén không bật ra những lời muốn nói, ngoảnh mặt đi.
" Tùy mày, tao không muốn nói chuyện với mày nữa!"
Thiên Yết ngay cả lời tạm biệt cũng không buồn nói, quay người bỏ đi, để lại cô phía sau, xa dần.
Thiên Bình chợt nhớ ra đoạn ranh giới mình đã tự tay khắc lên bàn khi xưa.
Không được vượt qua ranh giới!
Hóa ra đường ranh giới đó vẫn rõ rệt đến thế.
Vương Nguyệt Thiên Bình, không được khóc! Mày khóc chứng tỏ thực chất mày là đứa vô cùng yếu đuối...

Cuối cùng buổi diễn báo cáo thành quả cũng tới, tổ chức vào tối thứ Sáu.
" Thiên Bình, cậu có biểu diễn tại buổi báo cáo không?"_ hết tiết cuối, Hà Ma Kết hỏi cô.
" Không, tớ chỉ làm chân sai vặt, nhưng Thiên Yết biểu diễn đấy, cậu đến nghe không?"
" Ừ, cậu ấy có mời tớ..."_ Ma Kết lấy ra một tấm thiệp màu hồng, bên trong viết hàng chữ rồng bay phượng múa: " Dear Kết: Hãy đến cổ vũ cho tớ nhé! Mong cậu đến! Thiên Yết", bên cạnh còn vẽ hình trái tim đỏ chót ngoác miệng cười.
Lai còn vẽ trái tim đỏ! Đúng là tên ấu trĩ, thả bả hết người này đến người khác, chẳng trách thị phi ngập trời.
" Nhưng mà, tớ không đi được, hôm nay nhà đột xuất có khách, mẹ tớ bảo phải về sớm..."_ nói đến đây Ma Kết ngừng lại, lấy trong cặp ra một chiếc hộp nhỏ thắt nơ vàng, " Cậu chuyển cái này cho Thiên Yết giúp tớ được không?"
Cô do dự hồi lâu.
" Chỉ là món quà nhỏ thôi, không có ý gì khác đâu, chúc cậu ấy biểu diễn thành công."_ Ma Kết nói, lè lưỡi, vẻ mặt đáng yêu khiến người khác khó lòng từ chối. " Cậu cũng biết tớ không thể tặng hoa cho cậu ấy, bị mẹ phát hiện chắc chắn lại một trận hoảng hồn."
" Được rồi!"_ mặc dù đồng ý, nhưng cô lại gật đầu vô cùng nặng nề.
" Yeah! Thiên Bình cậu là tốt nhất..."_ Ma Kết vỗ tay hoan hô, nói tiếp:" Vậy phiền cậu nhé, nhất định phải đưa cho cậu ấy đấy!"

Buổi biểu diễn bắt đầu bằng tiết mục của nhóm nhạc trường bạn.
Cô cùng mọi người bận tối mặt tối mũi, kêu gọi khán giả ổn định vị trí, phát danh sách tiết mục biểu diễn, chụp ảnh, làm chân lon ton đi mua đồ ăn và nước uống, chẳng lâu sau áo phông đã ướt đẫm mồ hôi, tóc tai rối bời dính bết trên mặt, cực kì nhếch nhác.
" Cho em này"_ Sư Tử đứng sau cánh gà kéo cô lại, đưa cho một chai nước khoáng.
Cô nhận lấy, uống ừng ực, vừa buông chai nước xuống, bỗng tay anh vòng qua mặt cô, theo bản năng cô vội lùi lại sau một bước.
" Đừng cử động!"_ anh nói nhỏ, rồi càng xích gần hơn, những ngón tay thon dài lạnh giá nhẹ nhàng lướt qua cổ Thiên Bình, giúp cô buộc lại tóc sau gáy.
Cô không dám động đậy, mặt cúi gằm .
" Được rồi, làm việc đi!"_ anh vỗ nhẹ đầu cô, mỉm cười.

Cuối cùng cũng được dừng lại nghỉ ngơi, chợt nhận ra đến lượt Thiên Yết lên biểu diễn. Thứ âm nhạc heavy metal ồn ào mặc ý tuôn trào qua loa, làm màng nhĩ cô rung lên, đau nhói. Nhưng vì xung quanh sớm đã bị đám đông chen chúc đến một hạt bụi cũng không thể lọt qua, không thể di chuyển, cô đành đứng yên tại chỗ, hơi ngước đầu lên, Thiên Yết đang đứng trên sân khấu cách cô không xa.
Khác hẳn với lúc luyện tập mặc áo phông, hôm nay cậu mặc áo sơ mi đen, phóng túng cài vài chiếc cúc, để lộ làn da rám nắng trước ngực, tóc mái thường ngày vẫn nằm in lìm trước trán, giờ vuốt lên nhìn khác hẳn ngày thường. Cô chưa từng thấy Thiên Yết trong bộ dạng này, nhất thời có phần không quen, suýt nữa không nhận ra cậu.
Một đoạn độc tấu vang lên, đôi mắt cậu nhắm hờ, vẻ mặt lạnh lùng, phảng phất chút đau khổ, bàn tay đeo chiếc nhẫn bạc điêu luyện gảy đàn, ánh lên lấp lánh dưới ngọn đèn sân khấu, cô lấy loa hét thật to:" Thiên Yết, cố lên!". Cậu như nghe thấy, hơi quay đầu, hai ánh mắt bắt gặp nhau, đôi lúm đồng tiền hiện bên má, khóe môi hơi nhếch lên thành nụ cười.
Cự Giải chịu trách nghiệm hát chính, vốn rất cao lại đi thêm đôi giày cao gót, giống hệt nữ vương tỏa hào quang bốn phương. Chất giọng trong veo cao vút, khả năng bùng nổ tràn trề, sau vài bài tiết tấu nhanh đã đốt cháy cảm xúc của khán giả, tiếng cổ vũ vang lên không ngớt.
" Cảm ơn các bạn! Ban nhạc thành lập rất vội vàng, bọn mình chỉ tập được vài bài, tối nay đều đã mang ra biểu diễn rồi!"_ Cự Giải mỉm cười, vẻ như khó xử, tiếng hô yêu cầu hát tiếp vẫn tiếp tục như sấm rền.
" Thế này đi, thêm một bài..."_ Cự Giải ghé vào tai Thiên Yết thì thầm, cậu gật đầu, đổi sang ghita thùng.
Cự Giải hát một bản nhạc trữ tình, tiếng ghita trong trẻo ấm áp, dịu dàng ôm trọn giọng hát rung động lòng người. Hai người phối hợp vô cùng ăn ý, lúc mỉm cười nhìn nhau, lúc khe khẽ hòa âm, trời sinh một cặp, tưởng như bài hát được dành riêng cho họ vậy.
Thiên Bình cúi đầu, chuẩn bị quay người bỏ đi thì nghe tiếng xung quanh la hét bất thường, ngẩng lên nhìn, Cự Giải quàng tay qua cổ Thiên Yết, hôn lên môi cậu!
Giây phút ấy, trái tim cô như bị ai bóp nghẹn.
Liên quan gì đến cô? Tại sao lại buồn đến mức chỉ chực rơi nước mắt...
Vương Nguyệt Thiên Bình, không được khóc!
Khóc sẽ chứng tỏ... dường như cô, dường như... đang ghen!
Ghen chứng tỏ cô thích Thiên Yết rồi?
Mẹ kiếp! Ai ghen chứ!
Môi trên người Thiên Yết, cậu thích hôn ai thì hôn, liên quan quái gì đến mình!
Cô chỉ đang buồn hộ Sư Tử thôi! Nhất định là như vậy!
Nhìn bạn gái của đàn anh ôm ấp kẻ khác, hơn nữa còn trước mặt toàn trường. Dù cho phái nữ chủ động ngả vào lòng, nam tử hán đường đường chính chính phải biết cất lời cự tuyệt. Lại còn làm bộ nửa muốn nửa không, đồ dâm tặc này hẳn đang sung sướng lắm đúng không?
Tức đến mức đau quặn bụng, cô yếu ớt vịn tay lên tường đi vào sau cánh gà, bắt gặp Sư Tử đang lấp sau màn che, không rõ đã đứng đó bao lâu, ánh mắt mơ hồ trống rỗng.
Anh cũng nhìn thấy rồi, có lẽ trong lòng rất khó chịu!
" Anh Sư Tử! Anh Sư Tử!"_ cô gọi liền mấy câu, kéo áo anh, " Buổi diễn kết thúc rồi."
" Kết thúc rồi à?"_ Sư Tử định thần lại, gượng gạo cất tiếng, " Đi thôi, bọn mình đi ăn mừng!"
" Ăn mừng? Nhưng lát nữa câu lạc bộ cũbg tổ chức tiệc mừng mà?"_ cô chưa nói hết câu, Sư Tử bỗng nắm lấy tay cô, cái lạnh giá truyền tới từ đầu ngón tay khiến cô rùng mình.
" Ăn mừng cùng anh... được không?"_ giọng Sư Tử mang cảm giác cầu xin, khiến người ta khó lòng từ chối.
Một đêm đầu hạ, rời xa khỏi đám đông, mới nhận ra có phần se lạnh.
Sư Tử mua bia, ngồi trên bậc thềm nhà thể chất, uống hết lon này đến lon khác.
Cô ngồi bên cạnh, bật một lon bia, uống vài ngụm, bia đọng lại trong miệng dư vị đắng chát, rồi trôi dần xuống bụng, chầm chậm trào lên một luồng khí ấm áp.
" Anh đừng nghĩ đến chuyện không vui nữa, nào nào nào, em mời anh!"_ cô hào khí ngất trời.
" Chị Cự Giải hôn Thiên Yết? Anh nói xem sao có thể xảy ra chuyện như vậy cơ chứ?"_ để bày tỏ sự phẫn nộ của mình, cô bóp chặt lon bia, chiếc lon cũng rất biết phối hợp phát ra tiếng răng rắc.
Sư Tử nhướn mày, ngửa đầu uống bia.
" Bạn gái mình ngay trước mặt mình, à không, ngay trước mặt học sinh toàn trường hôn kẻ khác! Trắng trợn như thế chẳng thèm quan tâm đến cảm nhận của anh! Trong mắt chị ấy còn anh không chứ?"_ cô vơ lấy chiếc lon trống rỗng trong tay Sư Tử, đưa cho anh một lon bia mới.
Sư Tử trầm ngâm, cầm nắp lon rồi thả ra, hết lần này đến lần khác, tạo thành tiếng kim loại va đập. Vài lần nắp lon phát ra thứ âm thanh chát chúa, tưởng như sắp đứt lìa nhưng rồi vẫn bị ghì chặt.
Rắc! Cuối cùng cũng đứt.
" Thực ra, anh với Cự Giải... đã chia tay rồi"_ Sư Tử nói.
" Chia tay rồi?"_ não cô vẫn chưa kịp định hình, vội hỏi:" Chuyện từ khi nào? Tại sao? Cãi nhau à?"
" Từ học kỳ trước."_ Sư Tử nói, ánh mắt rầu rĩ, " còn về tại sao..."
" Cô ấy nói hết yêu rồi, không còn cảm giác, như vậy có được coi là lý do không?"_ anh cười đau khổ.
Hết yêu rồi...?
Có trăm ngàn lý do để chia tay, hóa ra tất cả đều là ngụy biện, hai người chẳng thể kiên trì bên nhau, thật ra chỉ vì một lý do vô cùng đơn giản, chính là - hết yêu rồi! Đáng tiếc số đông đều không dám thừa nhận, chẳng thà bịa ra một lý do phức tạp nào đó, lừa mình và cũng là lừa người.
" Nóng quá..."_ cô kéo cổ áo, bỗng cảm thấy một luồng khí nóng cuồn cuộn trong người.
" Em uống nữa sẽ say đấy..."_ Sư Tử giành lại lon bia, cô giữ chặt không buông, anh mạnh tay kéo cả người cô sà vào lòng.
" Thiên Bình"_ anh nhìn xuống, ánh mắt mơ màng nguy hiểm," em đừng có uống say khướt, anh không biết nhà em ở đâu đâu."
" Chưa say chưa say, tửu lượng của em rất tốt, càng uống càng tỉnh."_ cô xua tay, cười lớn.
" Em chưa say, nhưng anh say rồi..."_ ngón tay thon dài lạnh giá của Sư Tử lướt qua mặt cô, dừng lại trên bờ môi.
Thiên Bình bỗng thấy khó thở.
" Em biết loài động vật nào nguy hiểm nhất trên đời không?"
" Anh đang kể chuyện cười nhạt à?"_ cô cười ngô nghê.
" Là thằng con trai đã thất tình lại say rượu, Thiên Bình, em phải cẩn thận, không được tùy tiện an ủi họ đâu..."
Sư Tử không ngừng ép sát, cô không ngừng lùi về phía sau, cho đến khi cái lạnh lẽo của bức tường xuyên qua lớp áo phông dính chặt lên người, cô mới nhận ra không còn đường lui nữa!
Cô ra sức vùng vẫy, hai tay bị ghì chặt sang hai bên, môi Sư Tử gần như sắp chạm vào môi cô.
" Giống như thế này, con trai rất dễ được nước lấn tới..."
" Anh Sư Tử, anh, anh định làm gì? Em, em không phải loại người tùy tiện đâu."_ mặc dù khi cô tùy tiện thì chẳng còn giống người nữa.
" Em nói xem?"_ Sư Tử lật ngón tay vuốt nhẹ qua má cô, những cảm xúc truyền tới từ bàn tay anh khiến cô suýt chút nữa hét lên.
" Mặc dù, anh rất giống cậu ấy..."_ cô mím chặt môi, ngoảnh mặt đi.
" Song Tử sao? Vậy hôm nay em hãy coi anh là cậu ấy!"_ Sư Tử nói:" Em muốn làm gì với cậu ấy, giờ có thể làm hết với anh, anh sẽ không giận đâu..."
Cô trừng mắt nhìn.
" Không dám sao?"_ anh khẽ cười," Đáng yêu quá, mặt đỏ lên rồi, hay để anh chủ động nhé?"
Bờ môi đỏ ướt át còn phảng phất men bia nồng, đôi mắt đen sâu lắng được bao phủ một làn sương mù, mức độ đẹp trai không thua kém Song Tử, nhìn đầy vẻ cám dỗ.
Không được, cô sắp không kiềm chế được nữa!
Mặc dù thuộc thành phần mê trai điên dại, cô cũng biết nụ hôn đầu vô cùng quý giá. Mối tình đầu đã trút cả lên Song Tử, cô không còn lời nào để nói, nhưng ngay cả nụ hôn đầu cũng dành cho một người giống cậu sao? Nếu vậy chẳng phải cô lỗ lớn ư!
Chút lý trí còn sót lại nói với cô hãy dũng cảm từ chối.
" Anh Sư Tử, trước giờ em chưa từng coi anh là người thay thế Song Tử, tuy nhiên, nếu như anh cũng thích em, em không ngại để anh theo đuổi em, khi nào em bị cưa đổ, anh mới được hôn em."
Như vậy có được coi là tỏ tình không? Cô quả thật muốn hoan hô cho độ mặt dày của chính mình!
" Thiên Bình, anh thích em..."_ Sư Tử nở một nụ cười gian tà đầy mê hoặc, từng hơi thở ngập tràn sự quyến rũ.
" Anh Sư Tử..."_ cô bất giác nhắm mắt lại.
" Thiên Bình, anh thích em, nhưng anh không thể theo đuổi em, cũng không thể hôn em..."_ anh ghé sát tai cô, thì thầm: " Bởi vì..."
" Người em thích là Song Tử, em trai anh."

________________________________

Bây giờ chắc các cậu đã hoàn toàn hiểu được tại sao tớ nhắc hai chi tiết liên quan rồi đúng không??
Tại tớ sợ các cậu không để ý thôi:))

Có ai đoán trước được Sư Tử với Song Tử là anh em không :33
Có ai sốc không :>>
Tớ cố gắng ra chap này dài nhất trong tất cả các chap từ trước đến giờ chỉ để các cậu nhanh chóng biết được hai người này là anh em đấyy :3
Hihi <33

Với cả vào năm học rồi, tớ không rảnh nhiều như trước nữa nên có thể chỉ cuối tuần mới ra chap được thôi nhé! Nhưng tớ sẽ cố gắng để ra chap mới sớm nhất cho các cậu :>

------------------------------------------
04/08/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro