Ánh nhìn đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng tinh mơ vào lúc 5h sáng, điện thoại reo chuông báo thức, tiểu thụ mở mắt bắt đầu 1 ngày mới như mọi ngày, dậy tập thể dục sau đó thay bộ đồng phục mới, đây là buổi thứ hai cậu vào truờng( vì buổi thứ nhất cậu vào đóng học phí-_-)
Buổi sáng tại truờng Cao Đẳng Lý Tự Trọng, truờng khá đông học sinh vào, chủ yếu là học sinh năm nhất và cậu cũng là một trong số họ, cậu đến truờng bằng chiếc xe đạp điện khá cũ kỹ. Vừa từ khu gửi xe ra cậu đã đụng phải 1 nguời, 1 chàng trai khá tròn trĩnh, cao to với guơng mặt dễ mến, cậu xin lỗi anh và chạy đến hội truờng A, bỏ lại anh bơ vơ giữa đám đông, anh chỉ cuời bỏ qua và tiếp tục đi đến hội truờng.
Vừa vào đến hội truờng cậu đặt thân mình trên chiếc ghế gỗ và thở dài        " May quá, không bị trễ" Cậu ngẫm trong đầu đúng lúc giáo viên vừa đến,
Cậu chăm chỉ lắng nghe giảng viên đề cập về nội dung truờng trong khi thanh niên cậu lỡ đụng phải hồi sáng vừa vào, 1 bàn có thể chứa 4 nguời, trong khi mọi nguời kéo ra sau thì cậu lại ngồi bàn đầu tiên để dễ nghe, anh thấy cậu, nụ cuời thân thiện nở ra khi vừa tới chỗ cậu ngồi, cậu thấy anh hốt hoảng vì sợ anh sẽ gây chuyện nhưng vì cũng chả có ai ngồi chung bàn cho nên cậu cũg đành chịu, " Tôi ngồi đây... Có đuợc không?" Giọng nói ấm áp của anh cất lên làm cậu ấm lòng bớt sợ hơn..." Dạ đuợc chứ...." Cậu nói xong anh liền ngồi ngay cạnh cậu, anh hỏi" Cậu sinh năm 2k3 nhỉ?" Vừa nghe xong cậu quay qua" Dạ, em tên Khánh, 2k3 ạ, còn anh?" " Phước 94"
" Ủa 94? Anh trông trẻ vại mà?" " Ý em 94 là già?" Khánh hốt hoảng" Dạ không phải! E không có ý đó đâu! Mà a cũng năm nhất sao?" "Ừ, tôi học lập trình m...." "Woa, em với anh học chung ngành nè!" Thấy cậu mỉm cuời lòng anh bỗng nhiên nóng lên" Cũng kute nhỉ"( anh nghĩ).
( Sau buổi khai giảng) " Cậu và tôi cùng lớp thật này, nãy tôi chỉ nghe đuợc có vậy, nãy chỉ thấy buồn ngủ"
" Em và anh cùng 1 lớp, vui thật nhỉ, mai mốt giúp đỡ nhau anh nhé!" (Mặt Phuớc ửng đỏ)" Sao cute vậy? Đó giờ chả có cái cảm giác này" "Ừ thì giúp"
Khánh về nhà và vui vẻ nghĩ" Mình vừa có 1 nguời bạn" Còn Phuớc chỉ có 1 ý nghĩ" Cảm giác lạ này.... Không lẽ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yaoi