4 thang hoc tro

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 1: Ăn Giựt Chơi Chạy

Trèo lên dốc dá Ðá Chẳng Leo

Có cô giáo nhỏ Ðó Học Trèo

Nuớc chảy tam tam Mù Mù Ðợi

Cô dạy học trò Ðếm Ðếm Theo

Tiếng lốc cốc gõ nhịp cầm canh của xe mì Hoành Thánh dánh tan không gian tỉnh mịch của khu xóm nhỏ Bàn Cờ. Thằng Tạo rủ:

- Ði an mì tụi bây.

Nói xong nó quầy quả di liền, làm cả bọn phải kéo theo tới ngồi quanh xe mì dêm.

- Cho bốn tô bự di chú.

- Mấy nị dợi một chút, ngộ bỏ thêm mấy cục than vô lò.

Húp xong ngụm nuớc cuối cùng, thằng Tạo nháy mắt ra hiệu cho thằng Tòng và thằng Tuờng chuẩn bị.

- Chạ…ạ…y…y tụi bây.

Thằng Tài giựt mình ngẩng lên nhìn ba thằng bạn dang co giò phóng chạy. Hoảng hồn chua biết chuyện gì, nó cung buông tô mì dang an dang dở xuống dất, cắm dầu chạy theo, bỏ lại sau lung tiếng tả tả tiểu tiểu inh ỏi của chú Tàu khốn khổ.

Hụt hoi mới duổi kịp ba thằng bạn, thằng Tài hổn hển thở:

- Tụi bây làm gì mà chạy dữ vậy ?

- An giựt mà hổng chạy nhanh sao duợc mậy.

- An giựt ? Tao có tiền mà, giựt làm chi vậy ?

- Ðồ cù lần lửa. An giựt mới ngon, trả tiền an dâu có vui. Ði choi với tụi tao, mày phải chạy cho lẹ, không lẹ chun có ngày lãnh dạn dó con.

Thấm ý, thằng Tài im re, nhung nhủ thầm – ngày mai phải dua tiền cho chị Tu kiếm ông Tàu trả lại, tội nguời ta buôn gánh bán bung kiếm duợc bao nhiêu tiền dâu.

Thả bộ dọc duờng Phan Thanh Giản, dến Ngã Bảy tụi nó ghé mua vài ổ bánh mì Gia Long mới ra lò, vừa di vừa tán dóc rom rả. Thấy mấy nàng gáùi an suong dứng lảng vản gần dó, thằng Tòng thò tay bóp dái buột miệng:

- Nứng cặc quá tụi bây, bắt dại một con nha ?

- Ở dây già không hà, di ra Công Truờng Quách Thị Trang kiếm mấy em dẹp mà “bót” hon di.

- Làm gì dủ tiền mậy.

- … … …

- Có kế gì không Tôn Tẩn ?

Cả bọn quay lại nhìn thằng Tuờng dò ý, cái thằng nhỏ con mặt mui trông hiền khô nhu con gái nhung lại nhiều “muu sâu kế dộc”, quân su của cả bọn.

Tuờng Tôn Tẩn ngẩn nguời, ngẫm nghi hồi lâu rồi hỏi:

- Chiếc mô-bi-lết hu bữa hỗm tụi bây sửa chua ?

- Tiền dâu mà sửa mậy.

- Vậy là duợc rồi, thằng nào có Ðức Thánh Trần ?

- Tao còn một tờ.

Thằng Tài lấy ra tờ $500 mới “móc túi” của má nó, dua cho thằng Tuờng và nói:

- Gì mà có $500 sao dủ trả mậy ?

- Ai nói với mày tao trả tiền choi gái bao giờ vậy ?

********

Tà tà luợn quanh bồn-binh, thằng Tài nhìn ngang nhìn dọc kiếm con mồi.

Ðứng cả dêm ế dộ, con Vân ngó chiếc xe dang từ từ tới mà mừng thầm trong bụng, thằng nhỏ mặc so mi trắng quần kaki xanh dáng dấp học trò thuộc loại nai to, chắc mới tập tành choi gái … con Vân thầm nghi.

- Chị … chị … chị di choi với em hông ?

Cái dầu ba phân, mặt mày sáng sủa, coi chừng hôm nay mình gặp hên “mở mắt” thằng học trò này nha, nghỉ vậy nhung nó làm bộ hỏi:

- Ði dâu ?

- Ði … di …

- Một “dù” hay di suốt dêm vậy ?

- Về nhà em choi suốt dêm nha, ba má em không có ở nhà.

- Mấy nguời ?

- Có một mình em ở nhà thôi.

- Vậy giỏi lắm là hai “dù”, dêm nay duợc ngủ ngon rồi. $2000 cho cả dêm, có dủ tiền hông ?

Thằng nhỏ móc túi dếm tiền, con Vân thấy nó nhá nhá mấy tờ $500 là mừng húm, nói thách gấp 4 lần hỏng biết nó trả bao nhiêu dây.

- Em còn $1800, chị lấy rẻ dùm $1500 thôi nha.

- Hổng duợc, bớt $200 thôi, hỏng chịu thì tìm con khác di.

- Dạ chịu, em thấy chị hiền em mới dám lại, chứ mấy chị kia dữ thấy bà, em dâu dám hỏi.

Dọc duờng này, tao dữ có tiếng mà mày nói tao hiền, con Vân cuời thầm trong bụng.

- Ðua tiền dây.

- Chút về nhà em dã, ở dây em sợ bị chị gạt lắm.

Nghe thằng nhỏ nói có lý, lại nhìn cái mặt lo lắng ngo ngo ngáo ngáo của nó, Vân yên tâm không sợ bị gạt, nó gật dầu, thót ngồi lên yên sau xe.

*

* *

Chở con nhỏ chạy vòng vo trong xóm một hồi dể dánh lạc huớng, thằng Tuờng dừng xe truớc cửa nhà, lui cui mở khóa buớc vô.

- Sao tối thui vậy anh ?

Ðèn bật sáng, con nhỏ chỉ thấy có cái giuờng và cái tủ bự mà thôi, không ai hết nên cung yên tâm. Cởi lẹ quần áo, nó thót lên giuờng rồi dua tay ngoắc thằng nhỏ, dứng cả dêm mỏi cẳng nó muốn lẹ lẹ rồi ngủ cho yên giấc dêm nay. Thấy thằng nhỏ luống cuống nó mắc cuời, mẹ họ,ï gặp dúng “nai to” rồi, nó cuời cuời:

- Lẹ lên anh.

- Ðèn sáng kỳ quá, tui tắt dèn nha.

- Nhà có dèn mờ hông vậy ?

- Hổng có.

Vậy tối thui làm sao mày thấy “lổ” hả, thằng lù dù, nghỉ vậy nhung con Vân cung gật dầu. Nó nghe tiếng sột soạt cởi quần áo, rồi thằng nhỏ trèo lên ôm nó sờ mó lung tung, tội nghiệp cho con nai to, Vân thò tay xuống phía duới nắm cặc thằng Tuờng kéo tới hang, thằng này nhỏ con mà cặc bự quá ta, chua chi mà nó cứng ngắt rồi, chắc nam muời muời lam là hạ mã thôi. Cầm con cặc, Vân luớt nhè nhẹ trên miệng lồn gợi hứng, nó sợ thằng nhỏ dâm dại thì rát chết cha.

- Hổng biết thì dể dó từ từ em dạy cho, dừng thọt bậy chọc bạ à nghen.

Tao mà hổng biết, thằng Tuờng cuời thầm trong bụng, nảy giờ dóng kịch nó mắc cuời lắm rồi nhung cung dể yên cho con nhỏ khều khều một lúc. Bất thần nó nắc một cái ạch, dẩy con cu nhập cung một cái một.

- Ái… ái…

Con Vân tê diếng cả cái lồn, chuẩn bị vậy mà cung hỏng xong nữa, ê thấy mẹ luôn, mai mốt chắc phải coi chừng mấy thằng nhỏ con quá, phải do cặc truớc rồi mới ra giá, bữa nay coi chừng lổ vốn, nắc gì mạnh dữ vậy mậy, nam muời muời lam hai muoi …

Ðếm hoài cung chua thấy thằng nhỏ ra, con Vân bắt dầu nghi nghi cái mặt hiền khô của thằng này, nó học dụ hồi nào vậy cà, nó choi còn nghề hon dân choi có máu mặt nữa. Nghi gì thì nghi, nó bắt dầu thấy khoái khoái rồi. Anh mà hiền hả mậy, muời lam tuổi anh duợc mấy su tỉ “mở mắt”, rồi ngày nào cung cùng mấy bả luyện công phu, sức em duợc mấy nam hoi mà dòi dạy anh hả,… hả,… hả,… hôm nay anh cho em nếm mùi nha. Ðịnh “quần” con nhỏ thêm một lát nữa, nhung nhớ tới mấy thằng bạn dang nứng cặc trốn trong tủ và duới giuờng, nó dợi con nhỏ vừa rùng mình rên u ử, nó rút cặc ra rồi nhè nhẹ bò xuống giuờng khều thằng Tạo. Ðang nằm phê phê chua kịp tỉnh hồn, con Vân bị tấn công ồ ạt lần nữa, lần này nó bị nắc tới gần “dẹp” phao câu luôn, nó ôm dầu thằng nhỏ dẩy ra, ý sao tóc thằng này bây giờ dài vậy, cái ngực cung lớn hon nữa, chết mẹ rồi, cái tủ …

- Ê … ê … mày là thằng nào, hổng phải thằng hồi nảy.

- U … u.

Thằng Tạo ngậm tâm, hì hục nắc, cái nào ra cái nấy kéo theo từng tiếng kẻo kẹt rung rinh cả chiếc giuờng. Biết mình bị mấy thằng học trò gạt “dụ hội dồng”, con Vân cung ráng gở gạt cú chót.

- Mỗi “dù” thêm $200 à nghen.

- Ừ … ừ …

Bây giờ thêm $2 cung hổng có, ở dó mà $200, thằng Tạo vừa nhịp nhịp vừa cuời thầm.

Ðến “dù” thứ 10, con Vân dã ngất ngu, xuống giọng nan nỉ.

- Mỗi anh một “dù” thôi nha, em mệt lắm rồi.

- Thì nãy giờ tụi anh mỗi dứa có một lần thôi.

- Mấy anh mấy nguời lận.

Con Vân nghe tiếng thằng nhỏ dầu tiên nói:

- Tụi anh có 4 dứa, còn mấy anh kia bên hàng xóm qua ké thôi. Nhung em dừng lo, mỗi “dù” anh lấy giùøm em $200 rồi, sáng về anh dua cho em.

Sáng, … vậy là chết mẹ cái lồn con rồi, nhung kệ nó ráng ứ hự dêm nay rồi mai mình ngủ bù, con nhỏ vừa thở từng nhịp vừa tính thầm trong bụng, $1800 cộng thêm 9 lần nữa là $3600, vậy là mình trúng mánh dêm nay rồi, kệ nó ráng một chút rồi ngủ.

Ðếm dến $5200 là nó hết dếm nổi, mà vẫn tiếp tục bị “quần”, thôi kệ mình tính “mảo” $8000 thôi, dếm thêm chút nữa coi chừng lộn rồi tụi nó an gian.

- Em tính “mảo” $8000 nha, bao nhiêu “dù” cung duợc hết.

- Ừ, tính vậy gọn hon.

Nghe tiếng con nhỏ thều thào, cả bọn cuời trong bụng.

********

Tới hừng dông tờ mờ sáng cuộc chiến mới tàn, ê ẫm toàn thân con nhỏ theo thằng Tuờng ra xe dua về. Ra nghề gần 3 nam rồi, bữa nay nó mới nếm mùi “bề hội dồng” toi tả nhu vầy, thiệt tình là xui tận mạng, gặp mấy thằng quỉ sống thứ ba học trò nầy, lần sau chắc phải chạy mặt mấy thằng hiền hiền nhu thằng này quá, cung may còn kiếm duợc $8000.

Ðang mãi mê suy nghi, con Vân dâu thấy thằng Tuờng thò tay lắc lắc cọng dây nối bu-di. Chiếc xe phạch phạch vài cái rồi ngừng lại.

- Xui quá vậy ta, xe chết máy rồi.

- Làm sao bây giờ anh.

- Em xuống xe, anh dạp máy chắc nổ lại liền.

Con nhỏ xuống xe, nhìn thằng Tuờng dựng chống rồi leo lên dạp, dạp vài lần không nổ, nó mới lúi húi sửa sửa cái gì ở dầu máy.

- Chắc phải vừa dẩy vừa chạy quá, em dứng dợi anh một chút nha.

- Lẹ lẹ à nha, em mệt ứ hoi rồi, dua em về ngủ sớm, tối còn di làm nữa dó.

- Ừ, chút xíu là nổ rồi.

Nhìn thằng nhỏ dẩy vài vòng là xe nổ máy, con nhỏ thở phào trút gánh lo. Ủa, sao nó vẩy tay với mình vậy cà, chết mẹ rồi … trúng kế nữa …

- Ê … ê … ê, dỉ mẹ tụi mày gạt tao hả.

Con Vân la lớn ruợt theo duợc mấy buớc thì hết sức, ngồi xuống dất hổn hển thở.

********

Buớc di từng buớc mà ấm ức, mẹ nó xui tận mạng, diệu này chắc phải dốt “thông lông” lồn quá, mai kêu mấy thằng mặt rô chém chết cha tụi này, nhà tụi nó ở … quẹo trái … rồi quẹo …

- Ê, cô kia dứng lại, mới sáng sớm di dâu dó.

Giật mình quay lại, thấy hai ông Cảnh Sát là nó hết hồn, bây giờ mà còn bị bắt về bót nữa thì chết mẹ, dầu nó xoay vòng suy nghi nhanh nhu chớp. Phải …

- Hu … hu … hai thầy phải giúp em mới duợc, em cắt cặc nó cho mà xem, còn con dỉ chó nữa, hu … hu …

- Chuyện gì khóc lóc dữ vậy ?

- Hic … hic … hai thầy biết hôn, bây giờ em già em xấu, nó bỏ em theo con dỉ chó dó, hu … hu … em theo dỏi tụi nó cả dêm mới biết chổ ở của con dỉ chó dó, hai thầy theo em di bắt nó dùm, hic … hic …

Mới sáng sớm chua uống cà phê mà phải theo con mẹ này bắt ghen thì xui cả ngày, phải tìm cách thối thoát thôi, viên Cảnh Sát nghi thầm.

- Chị phải bình tỉnh lại, làm don thua tụi tui mới biết duờng mà xử, chớ di bắt nghen ngang xuong vầy sao duợc.

- Thua tụi nó ở dâu vậy mấy thầy.

- Tới bót Quận Ba huớng dó dó. Tụi tui có công chuyện phải di truớc nha.

- Dạ, cám on hai thầy.

Ðợi hai nguời Cảnh Sát vừa khuất bóng, con Vân ngoắt chiếc xích lô dạp vừa trờ tới, dông liền.

********

Ngủ một giấc thẳng cẳng tới trua trời trua trật, bốn thằng mới lục dục thức dậy rửa mặt rồi di an sáng dằng tiệm Bánh mì Hà Nội góc quán cà phê Nam Duởng. Xin duợc ngồi cái bàn trong góc, kêu bánh mì Paté, thịt nguội và bốn ly sửa nóng, vừa an chúng vừa bàn tán huyên thuyên chuyện tối qua, vừa bàn vừa cuời khúc khích nho nhỏ chứ dâu dám bô bô nhu ở ngoài duờng; chổ này toàn bậc cha chú nguời lớn ra an sáng, hôm nay nhờ tiền thu duợc của mấy thằng trong xóm tối qua tụi nó mới dám vô dây, bô bô lớn tiếng mấy “chả” thấy ghét di qua cho vài bạt tay là chết tổ. Phá làng phá xóm ở dâu tụi nó cung dám làm, chứ về dến xóm là tụi nó xếp re, dến cà phê còn chua dám kêu uống chứ dừng nói dến chuyện ho he lớn tiếng. Cái xóm nhỏ Bàn Cờ này là vậy dó, mấy bậc dàn anh của tụi nó ra ngoài duờng là tay anh chị khét tiếng, em út cả bầy, thét ra lửa chứ về dến dây lúc nào cung phải khoanh tay thua chú thua anh hết trọi, dất sống cuối cùng của họ ở dây mà. Ấm bụng, tụi nó kéo nhau lên duờng Nguyễn Hoàng thụt bi da.

Ðang di, thằng Tài chợt dứng lại, khều thằng Tạo.

- Ê, con nhỏ mặc jupe dỏ chạy chiếc “dam” dằng truớc phải con bồ mầy mới quen không Tạo ?

Thằng Tạo quay lại nhìn, rồi xoay hẳn mình lại, mặt mày tái mét, nín khe không nói tiếng nào.

- Gì vậy mậy, mặt mầy sao không còn chút máu vậy ?

- Tao … tao …

Cả ba thằng ngạc nhiên lắm, cái thằng nổi tiếng dầu bu dụng dâu húc dó, không biết sợ là gì, mà sao nhìn thấy con nhỏ dó là tái mặt vậy cà ? ? ?

- Chuyện gì vậy mậy, nói tụi tao nghe coi.

Nhu biết con nhỏ dã di xa, thằng Tạo mới quay lại nhìn theo. Rùn mình nổi da gà, nó nhìn vào mắt của mấy thằng bạn dang ngó nó cham chú hồi lâu rồi từ từ kể bằng giọng run run sợ sệt …

Phần 2: Số Ðào Hoa Của Tạo Ðầu Bự

Thằng Tạo soi kiếng, vuốt vuốt nhè nhẹ cái dầu mới chải dầu láng muớt, láng dến dộ con ruồi nào mà lạng quạng dậu lên chắc truợt té gảy cẳng quá. Thua má xin di chùa, rồi nó lẻn nhẹ vào phòng con em lục tủ kiếm vài tram dằn túi, chiều về mất tiền nó khóc rồi mắc dền bà già thôi, thằng Tạo nghỉ trong bụng.

Theo doàn nguời buớc vào Chánh Ðiện chùa Vinh Nghiêm, mắt Tạo dảo lia dảo lịa tìm dối tuợng, tiếng là di chùa chứ nó chỉ dám ở ngoài sân nhìn gái thôi chứ dâu dám mò vào trong, nó sợ Ổng biết tà tâm của nó cho một cuớc thì tàn dời. Bóng cô gái mặc jupe xanh thoáng qua là nó nhìn mút con mắt, cái dít hết xảy, cẳng cao eo nhỏ, mắt nhìn chân buớc thằng Tạo theo sát nút. Nhu có linh tính, cô gái quay dầu nhìn lại phía sau, môi hồng mắt một mí, cuời duyên một phát làm thằng nhỏ muốn dứng tim, hôm nay chắc Ðào Hoa chiếu mệnh nó rồi.

Tò tò, Tạo theo con nhỏ tới quầy xin xâm, quì kế bên nàng tay lắc lắc hộp xâm miệng lầm bầm lớn tiếng:

- Cầu Trời lạy Phật cho nam nay con gặp duợc nguời yêu, dẹp mà lại có duyên bằng phân nữa cô láng giềng quì kế bên con, con xin an chay một tháng.

Nghe tiếng khúc khích cuời, nó biết cô nàng cung lắng nghe, quên mất tên cuốn tiểu thuyết nào dạy nó câu này mà hay quá mạng. Một quẻ xâm vang ra, Tạo vói tay luợm dứng dậy theo sát dít cô nàng tới quầy giải xâm, cái dít này mà bóp bóp là hết ý, nó nhủ thầm.

Ðua quẻ xâm cho ông thầy mà mắt nó cứ liếc chừng cô hàng xóm, thấy em cung liếc mắt qua nó khoái hết lớn, vậy là cá cắn câu rồi. Nó nghe ông thầy loáng thoáng:

- Ðây là quẻ xâm tốt … nam nay cậu … số Ðào Hoa …

- Dạ, thầy nói gì ?

- Tôi nói cậu nam nay có Ðào Hoa chiếu mệnh, cung Càng phát, chắc chắc sẽ có nguời yêu vừa ý, cung Ly …

Vậy là dúng rồi, số Ðào Hoa truớc mặt chứ dâu xa. Nó móc tiền cho ông thầy $50 rồi buớc nhanh theo cái jupe xanh.

Mặt mày den thui, trán hắc ám mà Ðào Hoa nổi gì, thấy cặp mắt mày liếc ngang là tao biết rồi, ông thầy nghi thầm trong bụng.

********

Theo duôi một doạn, cô gái quay lại ngoắc nó.

- Sao anh theo em hoài vậy ?

- Cho anh làm quen nha, anh tên Tạo, học Ðệ nhị ban B truờng Petrus Ký.

- Em tên Linh, nhà ở dàng kia kìa, anh có ghé choi không ?

Còn phải hỏi, duong nhiên là tới rồi, số Ðào Hoa hên thiệt ta.

Theo em vào cửa, thằng Tạo ngạc nhiên vô cùng, nhà giàu lại dẹp sao lại khoái nó cà, chắc tại số Ðào Hoa rồi, nhà cổ kính quá, có vẻ lai Tàu. Con Linh buớc vào trong một lúc rồi buớc ra, tay dắt một bà cụ già rang dã rụng hết miệng móm xọm.

- Ðây là Ngoại em, nam nay dã thọ 118 tuổi rồi.

- Cháu thua bà.

Bà cụ nhìn Tạo một lúc lâu, gật gù không nói tiếng nào, chỉ quay sang gật gật cái dầu, rồi theo con Linh di vô nhà trong. Một lát, con nhỏ quay ra, tay bung một ly nuớc mát dua mời Tạo.

- Ngoại em thích anh lắm, cho phép em mời anh ở lại choi cho vui, anh uống nuớc cho khỏe rồi theo em ra sau vuờn choi.

Uống một hoi cạn ly nuớc, Tạo theo con Linh di dạo quanh nhà, nhà nó giàu thiệt toàn dồ xua quí giá không hà, mà sao vắng tanh vậy.

- Ủa, nhà vào vắng quá vậy Linh ?

- Ba má em di buôn bán xa, lâu lâu mới về, còn mấy nguời làm hôm nay rằm họ di chùa hết rồi.

Thằng Tạo thấy nguời sần sần, nóng bức trong mình, dua tay nó cởi nút áo trên cổ.

- Ðây là phòng ngủ của em.

Can phòng rộng, trang hoàng rất trang nhã, giữa phòng là chiếc giuờng nệm Hồng Kông trải ra trắng muốt. Con Linh bất chợt quay ngang, vòng tay qua cổ thằng Tạo, nhón chân ngữa mặt dợi chờ. Vòng tay ôm con nhỏ kéo sát vô mình, Tạo dặt lên môi nó nụ hôn say sua, con nhỏ này thom tho ngon lành quá, chua chi mà con cu dã cang cứng rồi, kéo dít con nhỏ sát vô nó sàng sàng cho con cu cạ cạ qua lại. Một hồi lâu, Linh mới dẩy thằng Tạo ra, nguớc mặt lên nó nói:

- Em thích anh lắm, nhung em không cho anh dâu, em lai Tàu phải giữ trinh tiết mới có chồng duợc.

- …

- Nhung em có một nguời chị, lớn hon em hai tuổi, dã có chồng mà chồng chị ấy không may bị tai nạn mắc chứng Liệt Duong, thèm dụ lắm.

- …

- Nhung chị em không muốn anh thấy mặt.

- Vậy làm sao bây giờ.

- Tụi em có một cách dụ vui lắm, anh muốn choi không ?

Con cặc Tạo bây giờ cang cứng tối da, muốn chọc thủng quần lú ra ngoài, nó không hiểu sao hôm nay mình nứng dữ vậy nữa, chắc tại con nhỏ dẹp quá. Nó lè lẹ gật dầu, sợ con nhỏ dổi ý không cho dụ thì tức dái chết quá.

- Tụi em hai dứa choi một luợt, em phần trên, còn chị em phần duới, nhu vậy em vẫn giữ duợc trinh tiết, mà chị em cung có cặc dể choi, anh chịu hôn ?

Sao mà hổng chịu, dễ gì một lần dụ duợc hai dứa dẹp nhu vầy, nó gật dầu lia lịa.

Con Linh buớc tới kéo phẹt-ma-tua nó xuống, con cu thằng Tạo bật ra ngoài sừng sửng, tay sụt sụt con nhỏ dua miệng liếm liếm cái dầu ban lúc này dang dồn máu ửng dỏ, rồi nó ngậm vô miệng thụt ra thụt vô.

- A …a …

Thằng Tạo suớng hết biết, nào giờ có ai bú cặc nó dâu, hôm nay gặp con nhỏ vừa dẹp vừa sang lại khoái bú cặc, dúng là Ðào Hoa chiếu mạng mà. Bú một lát, con Linh buông ra, kéo Tạo lên giuờng.

- Ý, em làm gì vậy ?

- Phải trói tay anh lại, chứ không thôi lúc hứng quá, anh dụ lộn lổ là chết em, lúc dó ai mà cản anh duợc.

- Mà chị em dâu không thấy.

- Chỉ ở phòng bên, chút nữa mới qua.

Con Linh buộc chặt hai tay thằng Tạo vào hai sợi dây có sẳn trên thành giuờng, rồi mới dứng dậy từ từ cởi quần áo, bày thân hình san gọn thon thả truớc mắt Tạo, con gái nhà giàu sang trọng có khác, dến cái lồn cung cạo nhổ gọn gàng nữa. Con Linh quì chàng hãng dua cái lồn thom phức truớc miệng thằng Tạo, hai tay mân mê truớc ngực.

Tạo lè dài luỡi liếm ngang liếm dọc, con nhỏ này chua dụ ai thiệt ta, cái lồn còn dỏ hỏn hà. Nó nghe có tiếng buớc chân nhè nhẹ di vào, rồi cái quần tây dang mặc duợc cởi ra, một cái miệng nhỏ xíu ấm áp xì xụp bú cặc nó, “dã” không tuởng duợc, con chị bú còn “xịn” hon con em nữa. Nó muốn ngoải dầu muốn nhìn mặt con chị cho thỏa óc tò mò, nhung lúc nầy hai cái dùi con Ling kẹp cứng dầu dâu cho nó nhúc nhích. Miệng liếm ngang liếm dọc, nhung tâm trí nó thực ra dang dể ở con cu càng lúc càng cang cứng duới cái miệng thạo nghề của chị con Linh. Bú một hồi lâu, con chị mới chàng hãng hai chân bên hông thằng Tạo, tay cầm con cặc dút vào rồi ì ạch nắc lên nắc xuống, cái lồn con này “bót” thiệt chắc lâu rồi chua có ai choi, tội cho thằng chồng Liệt Duong của nó có dồ tốt mà xài hổng duợc.

Liếm gần gảy luỡi, con Linh dã “ra” mấy lần, mà con chị vẫn chua xong, hỏng hiểu hôm nay nó an gì mà dai dữ vậy cà, nó mong con Linh chịu hỏng nổi nữa lan dùng ra cho nó duợc nhìn mặt con chị, mà sao “ra” dến xụ nguời nó cung cứ kẹp cứng dầu mình vậy cà, con chị bây giờ chắc dả ê lồn rồi nên leo xuống không dám nắc nữa, nó dùng miệng thay lồn dở mệt hon. Bây giờ thì Tạo dã bắt dầu phê phê rồi, tinh khí dồn hết lên hai hòn dái cang cứng, con nhỏ lúc này miệng bú tay xoa bóp hai hòn liên hồi, dến lúc Tạo bắn tinh thì cái miệng nút liên tục nhu muốn hút hết tinh lực trong nguời nó ra vậy, cái miệng này kinh hồn thiệt ta, bộ nó khát nuớc kinh niên sao cà, nút gì mà thèm khát dữ vậy. Tê mê duới ngón nghề diêu luyện, Tạo bắn khí liên tục, ra giọt nào con chị hút hết giọt dó.

Rả rời, Tạo xoải tay nghỉ mệt, con chị lặng lẽ bỏ ra ngoài. Lúc này con Linh mới chịu buông dầu nó ra, ngả ngang, ôm nó nằm nghỉ mệt.

********

Rồi tụi nó thành bồ bịch, ngày nào nó cung tới nhà Linh rủ con nhỏ di choi, bao giờ con nhỏ cung dành trả tiền, cứ hết tiền là con nhỏ dua cho nó tiếp, chua bao giờ thằng Tạo thấy mình có phuớc nhu vậy, có hai cái cô gái xinh dẹp sang trọng lại khoái dụ, còn cho nó tiền xài nữa, dúng là nam nay Ðào Hoa chiếu mạng mà. Có diều hai chị em con nhỏ này dâm quá, ngày nào cung bắt nó choi dến sạch khí, choi không nổi mới thôi, sức trai 17 dồi dào nhung phải có lúc cạn chứ. Ðến một hôm …

Tạo dến choi, con Linh có chuyện phải vào trong, bỏ thằng Tạo ngồi ngoài phòng khách một mình với bà Ngoại già nua của nó. Thằng Tạo thấy bà cụ cứ nhìn nó hoài, mắt nheo nheo nhu cuời cợt, miệng lẫm bẫm câu gì dó. Nhìn cái miệng bà cụ, nó có cảm giác quen thuộc lắm, cái miệng này … , nó buớc tới gần, kê sát lổ tai coi bà cụ lẫm bẫm cái gì …, lúc dầu nó nghe không hiểu gì hết, nhung dần dần nó nghe bà lập lại nhiều lần mấy tiếng … cặc tốt cặc tốt … uống sửa uống sửa. Bật ngửa nguời ra, thấy bà cụ vẫn cứ nhìn nó với di mắt lờ dờ nhung thèm khát, cái miệng này, … cái miệng này, … , nó chợt hiểu, kinh hoàng thằng Tạo giựt lùi lại, lan ra bất tỉnh cái dùng.

Xong chuyện, buớc ra ngoài phòng khách, thấy thằng Tạo bất tỉnh nhân sự là con Linh dã biết chuyện gì rồi, dây dâu phải lần dầu dâu. Vậy là phải tốn công di chài thằng khác kiếm sửa cho Ngoại rồi, hỏng có là bà chết mất.

********

Thằng Tạo kể tới dây, cả bọn cuời rần làm nó quê quá.

- Hèn gì thấy con nhỏ là mày sợ hết hồn.

- Cả tuần sau tao mới tỉnh hồn dó tụi mày, kinh hoàng thiệt, nhớ tới tao còn rùng mình rởn tóc gáy nè.

- Cung dâu bằng chuyện của thằng Tòng.

Thằng Tòng dỏ mặt, nhung cung bắt dầu kể lại chuyện xảy ra hồi tuần truớc.

Phần 3: Thằng Tòng Bắt “Bò Lạc”

Uïn … ụn … ụn ụn.

Thằng Tòng rồ ga chiếc 67 vài lần, rồi rú ga phóng xe vọt cái ào, làm giựt mình dám nhỏ dứng choi “tạt lon” gần dó. Ra tới dại lộ Phan Thanh Giản là nó chồm mình tới truớc, ép sát nguời xuống bình xang, phóng xe chạy ào ào ra vẻ “yên hùng xa lộ”. Aùo dài tay, vạt bầu, phạch ngực, quần ống loa mòn dầu gối lại hoi bạc màu, thằng Tòng diện rất dúng diệu dân choi học sinh. Nó có biệt danh là Tòng Xóm Gà, không phải vì ham nuôi gà, dá gà hay là có dam mê thứ gì có liên quan tới con gà, mà bởi truớc mặt dám con gái nó có dáng diệu y hệt con gà trống truớc bầy gà mái. Phuong châm sống của nó thấy gái là phải “dê” – sống không dê thì trời tru dất diệt – nó thuờng nói nhu vậy một cách tự hào. Với thân hình cao lớn, khỏe mạnh, cái miệng dẻo deo, khuôn mặt lại hao hao giống Alain Delon, thằng Tòng rất dắt dào, mấy con nhỏ trong xóm choi lúc nào hổng duợc nhung nó chỉ khoái an vụng, và an giựt mà thôi. Hôm nay chiều thứ sáu, di học về quang cặp, nó di kiếm “bò lạc” học sinh. Gần tới cổng truờng Gia Long, Tòng Xóm Gà giảm tốc dộ chạy tà tà, mắt láo lia tìm kiếm, quẹo phải Duy Tân trên duờng tới truờng Luật nó nhìn thấy một cái “củng” học sinh lạc loài. Tòng thắng xe chạy chậm lại, quay mặt liếc nhìn, rồi, “trúng mánh” nó nghi thầm:

- Sao di có một mình vậy em ? Lên xe anh chở về nhà dùm cho.

- Hứ, ai thèm nói chuyện với bọn con trai thúi mấy nguời.

Cái mặt quạu quọ này chắc mới bị thằng nào cho “leo cây” dây, mà thằng nào ngu vậy cà, con nhỏ cao ráo trắng trẻo, có nét lai lai nữa, dẹp chết mẹ luôn, kệ nó ai bỏ thì mình “vớt dẹp”.

- Ý, anh mới tắm mà, dâu có thúi.

- …

- Nè, có chuyện gì mà giận quá vậy, lên xe anh chở di choi.

- …

- Ði ra Nguyễn Huệ an kem nha, hay lại Nguyễn Bá Tòng an chè dậu dỏ bánh lọt nha.

- Hổng thèm. Ðói bụng rồi, thèm an phở Pastuer thôi.

Á há, nó ngồi hai bên, lại ôm eo ết mình, lại cạ cạ cặp vú mềm mại nữa, trúng mánh tối nay rồi.

- Anh tên Tòng, còn em tên gì hả ? Học truờng nào vây ?

- Hân, học Mary Curie.

- Sao di bộ có một mình vậy ?

- Nó hứa chiều nay ghé truờng chở em di “nhót” sinh nhật nhà bạn, mà nó cho em “leo cây”, cái dồ cà chớn.

Ðua nó di “nhót” là không duợc rồi, chua dủ 18 tuổi, thôi di an rồi tính tiếp.

Làm một chầu phở Pastuer no bụng, tính dua em ra Bạch Ðằng hóng gió rồi tìm cách “dua em vào Hạ”, con nhỏ dã gợi ý truớc.

- Về nhà em choi di, ông bà bô hôm nay không có ở nhà.

Vậy tối nay “ấm cặc” rồi, con “bò lạc” này chịu choi thiệt, dúng diệu dân Mary Curie mà.

*

* *

Quẹo vô duờng Tú Xuong, Tòng dừng xe truớc một biệt thự rộng lớn, kín cổng cao tuờng, Hân xuống xe mở cổng cho nó vào. Dựng chiếc Honda trên nền sỏi trắng, Tòng bật tiếng khen:

- Chà chà, nhà Hân sang và dẹp quá.

- Gia dình em ở dây mấy dời rồi, anh vô nhà choi, ba má em hôm nay không có ở nhà.

Theo sát sau lung con nhỏ, Tòng chồm chồm hít hít mùi thom tỏa ra từ mái tóc thề, thì thầm hỏi nhỏ:

- Sao nhà vắng quá vậy, anh chị em dâu hết rồi.

- Em là con một mà, còn mấy nguời làm họ ít lên nhà trên lắm.

Nghe tới dây, thằng Tòng khoái chí, giang hai tay ôm eo Hân kéo sát vào nguời, cuối dầu hôn nhẹ lên má lên vai em, thấy con nhỏ dể yên nó lấn tới, dua hai bàn tay lên cao nắn bóp hai gò bồng dảo lúc này cung bắt dầu phập phồng theo hoi thở nhanh dần của con Hân. Bóp nắn một hồi, nó cởi dần các nút áo thò tay vào phía trong, miệng hôn vú bóp, thằng Tòng gợi hứng con Hân từng chút một. Cởi hết các nút áo, hai tay nó dua dần xuống bụng tìm cách cởi bỏ “cái mùng xòe” con Hân dang mặc trên nguời xuống. Chiếc váy vừa tụt xuống dất là bàn tay phải của thằng Tòng dả bụm trọn mu lồn em, ve vuốt, mân mê, khảy khảy nhè nhẹ. Con nhỏ này ” chì ” quá ta, Tòng ngẫm nghi, bây giờ mà vẫn còn khô ran, chua uớt dáy quần xì. Ðầu cúi xuống hun má hôn môi, tay trái ôm ngực em dùng hai ngón tay se se chiếc núm vú, Tòng thò bàn tay phải vô trong chiếc quần xì líp, xoa nhẹ lên mu rồi vạch dám cỏ non muợt mà rậm rạp, lòn lách ngón tay giữa cho vô hang vừa móc vừa thụt khoan thai dịu dàng gợi hứng. Cảm giác duợc con Hân run nhè nhẹ từng hồi, thằng Tòng thầm nhủ, phải vậy chứ, bộ lồn em bằng sắt sao mà móc hoài hổng nứng.

Con Hân chợt lách nguời thoát khỏi vòng ôm của thằng Tòng, chân vuột dôi sang-dan, buớc qua chiếc váy, tay lòn ra sau lung cởi nịt ngực, nó buớc di vài buớc rồi quay mình vói tay lấy chùm nho tuoi trên bàn, ngồi dựa ngửa chàng hảng trên chiếc sa-lông dặt giữa phòng, tay bụm lồn vuốt vuốt, lè luỡi liếm quanh hai mép, bằng ánh mắt có duôi cuời cợt, con nhỏ ngó thằng Tòng nhu chọc quê, nhu mời mọc. Thằng Tòng cuời cuời hiểu ý, cởi lẹ chiếc áo so-mi quang xuống dất, nó buớc nhanh tới, quì gối giữa hai chân thần vệ nữ dùng tay cạ cạ hồi lâu lên xuống cái rãnh lồn lộ ra bên ngoài chiếc quần lót. Tuột nhanh cái quần xì vuớng bận ra khỏi chân con Hân xong, hai tay vạch cỏ tìm hang, thằng Tòng bắt dầu bú liếm cái lồn lai Tây. Dù rất ít khi dùng chiêu này với mấy con nhỏ bán hàng rong, gánh nuớc muớn trong xóm, Tòng cung dã nhiều lần duợc các bà chị nuôi của thằng Tuờng tôn tẩn truyền dạy, nên kỷ xảo bú lồn không xa lạ gì với nó. Chúi mui vô bú liếm một hồi thì nó quen dần cái mùi khai khai nồng nồng từ trong cái hang sâu thẳm – cánh cửa của thiên duờng mà cung là cửa vào dịa ngục – nhìn con nhỏ nằm dựa ngữa phê phê Tòng càng hứng chí cham chỉ thực hành dủ mọi “tà chiêu” nó học duợc từ các bà chị nuôi lên hai miếng thịt tai tái bóng luởng lại thoang thoảng mùi phô-mai thúi.

Thằng Tòng vừa dứng dậy cởi lẹ cái quần dài thì con Hân mở mắt, dua tay nắm chặc ngọn “nhất duong chỉ” lúc này dang vận dụng dến 12 thành công lực duong cung thẳng bang.

- Ngoài này choi không có “dã”, lỡ ai buớc vô bực mình lắm, anh theo em vô phòng trong di.

Tay vẫn nắm chặt con cu, Hân kéo thằng Tòng vô phòng trong, khóa chặt cửa lại.

Phòng ngủ của Hân trang hoàng rất thanh lịch, ánh dèn vàng yếu ớt hòa cùng màu xanh nhạt rất dịu mắt, phòng treo dầy tranh chân dung các diển viên diện ảnh Pháp, sát góc là chiếc giuờng nệm trải “ra” trắng tinh – bãi chiến truờng của truớc giờ khai pháo. Ôm hôn thằng Tòng âu yếm rất dúng “gu” Tây, Hân thỏ thẻ:

- Anh Tòng choi có dai hông, em không thích loại con trai “nửa duờng hạ mã” dâu à nha.

- Chỉ sợ lát nữa em nan nỉ ỉ ôi xin tha thôi; hồi nào tới giờ anh chua từng “gãy gánh giữa duờng” bao giờ, tối nay em chết với anh một cửa “tứ” rồi.

- Hổng biết ai chết truớc à nghen, em thích choi kiểu thôi, anh có rành hông vậy ?

- Anh rành nhu Hùng Cuờng vô sáu câu vọng cổ vậy, tối nay anh dụ em dúng 36 kiểu, chịu nổi hông ?

- Ở dó mà 36, em dẹp nhu vầy tối nay anh phải choi dủ 72 kiểu mới hết nứng cặt – Tòng tự dắc.

- Anh nè, bữa hỗm con bạn cho muợn một cuộn phim con heo, có cái màn “chuốt viết chì trong dêm tối” dộc nhất vô nhị, dã lắm, em khoái quá chừng mà chua có thử, tối nay tụi mình choi thử nha.

- Cái gì mà là “chuốt viết chì”, là sao vậy ?

- Em biết anh không biết mà, vậy nè …, kiểu này dành cho con gái, anh chìu em truớc nha, rồi anh muốn sao em cung nghe lời hết, chìu em di, rồi anh có muốn … em cung chịu theo nữa.

Choi gì mà kỳ vậy, làm sao tao suớng duợc, thôi kệ cho nó choi truớc di, rồi mình bắt nó cho thử cái lổ thứ hai, thấy trong phim tụi nó choi hoài mà dâu có con nào cho mình thử, bữa nay gặp một em chịu choi quá cở, phải thử mới duợc, thằng Tòng lẫm nhẫm.

- Không duợc hứa lèo à nha, em choi xong là anh thử cái lổ duới à, không có chạy nha.

- Sức mấy mà chạy, em cung chua choi nhu vậy bao giờ, chắc dau lắm, nhung hổng sao, em có mua sẳn hủ vaseline trên bàn kìa.

Theo con Hân tới giuờng, Tòng cởi dôi vớ còn vuớng trong chân, nằm dài xoải hai tay lên phía truớc chờ dợi.

Ðã chuẩn bị sẳn, Hân lấy dồ nghề dấu trong ngan tủ ra, bịt mắt thằng Tòng bằng miếng vải den, khóa chặt hai tay bằng còng số 8 lên thành giuờng sắt, còn hai chân nó dùng dây vải mềm buộc chặc; không mấy chốc thằng Tòng bị trói hai tay hai chân dang rộng nằm chàng hảng trên giuờng.

Hồi lâu không thấy dộng tỉnh gì hết, Tòng mở miệng:

- Sau lâu quá vậy em, anh lạnh cặc rồi nè.

- Anh dợi em chút xíu.

Tiếng con Hân nhu từ xa vọng lại, rồi một bàn tay cầm con cu thằng Tòng bắt dầu sụt, dợi hoi cung cứng nó dua vô miệng ngậm, bú nút nhịp nhàng theo nhịp thụt của bàn tay. Nhớ tới thân hình thon thả, làn da trắng muốt với những cộng lông mang muợt mà nhu to, nhớ dến hai cái vú sừng trâu vảnh nguợc, hàng lông den chải tỉa gọn gàng bao bọc hai múi thịt nồng nồng còn tuoi rói, thằng Tòng nứng hết biết, con cu cuong cứng hết ga. Nhu biết ý thằng Tòng, con Hân thôi bú, nó choàng hai chân qua hông Tòng, cầm con cặc chỉa thẳng vô lồn, nhấn nhẹ cho cái dầu lọt trọn vô hang, không cần lấy thế, con Hân hạ dít …

Ðang nằm phê phê ngỏng ngọn “nhất duong chỉ” cho em “chuốt viết chì”, cái dít to bè hạ mạnh xuống cái ạch làm thằng Tòng muốn tắt thở, chua kịp thở lấy hoi thì “cái dồ chuốt” dã ngặm “cây bút chì” của Tòng liên tục chuốt lên chuốt xuống dồn dập. Vài muoi giây sau, thằng Tòng mới tỉnh hồn, quen dần với sức nặng của cái dít to bè dầy mở, dầu óc trở về với thực tại, nó nhớ dít con Hân thon gọn chứ dâu có tè bè vầy nè, còn hai cái dùi nữa, nó trắng nỏn dài muột thon thả chứ dâu bự dữ vậy, thằng Tòng mở miệng nói dứt doạn theo nhịp lên xuống của “cái dồ chuốt”:

- Hân … Hân … em … em …

- Em làm sao anh ?

Tiếng con Hân dịu ngọt vọng lại từ huớng cái ghế bành trong phòng làm Tòng sực tỉnh, nó hoảng hồn:

- Em ở dâu vậy ?

- Em ngồi dây dợi tới phiên mình nè.

“Tới phiên” … chết cha mình rồi, thằng Tòng dau khổ.

- Vậy ai dang choi anh dây ?

- Bạn em chứ ai, anh ráng chìu nó à nha, anh mà “ra” truớc nó là chết với em.

Tiếng con Hân vẫn ngọt lịm, nhung giờ dây sao nghe sắc cạnh quá làm thằng Tòng lo lắng, kệ mẹ nó, con nào thì con, có dồ choi là duợc rồi. Nghi vậy, nó nó nằm yên thụ huởng sự khít khao của “cái dồ chuốt” dang dang bồng bềnh trên háng nó, mập mạp mà cung “bót” quá ha, hổng biết hình dạng nó ra sao nữa. Hon muời phút, thằng Tòng vận công gồng cu ứng chiến thì cuộc chiến tàn, con nhỏ phía trên thua truớc, gục mình ngã dè cặp vú bành ki xuống dầu làm nó muốn ngẹt thở. Rồi tấm khan den che mặt duợc cởi ra, Tòng chớp mắt vài cái dịnh thần mới nhìn rỏ, nó hết hồn hết vía. Ngồi trên mình nó dang thở hổn hển là một con nhỏ mập xập chuồng heo, mập hết biết, nhu một bao gạo chỉ xanh, cặp vú chảy dài còn chừng nữa tấc là tới rún, mặt tròn dọng mở nhu cái bánh bao, dang nhìn nó cuời cuời. Xung quanh dứng ngồi một bầy con gái lớn nhỏ mập ốm dủ hết, dứa nào cung chỉ có bộ dồ lót trên nguời, có dứa còn trần nhu nhộng, còn con Hân ngồi dựa ngửa trần truồng trên chiếc ghế bành trên tay cầm cây thuớc nhỏ. Ðứng dậy buớc tới giuờng, khoác tay cho con bạn buớc xuống, ngồi nghiêng bên mép, con Hân cầm cây thuớc khuều khuều thằng nhỏ, nhìn Tòng cuời tuoi tắn:

- Hôm nay em cho anh choi “lồn chùa” dã luôn nghen.

Nó gằn mạnh ở hai chữ “lồn chùa”, nhung lúc này thằng Tòng dâu có hiểu ýù, bữa nay dúng là “trời hại nguời gian” nhu mình, nhung nó cung ráng sừng cổ ra diệu ngon lành.

- Hổng thèm choi, rồi làm gì duợc tui.

- Anh hổng choi cung duợc, em dánh gảy cây thuớc này rồi thả anh ra.

Giọng con nhỏ vẫn dịu dàng ấp áp, mày lấy củi tạ uýnh tao cung hổng chết chứ sá gì cây thuớc có chút xíu mà cung dem ra nhát ma, dịnh mở miệng nói nhung nhìn nụ cuời bí hiễm gian ác của con Hân, nó giật mình, chẳng lẽ nó …, nhìn tay con nhỏ cầm thuớc vẩn tiếp tục khều khều …, thằng Tòng giựt bắn nguời, sợ muốn té dái.

- Ê … ê … chẳng lẽ em dịnh …

- À há.

Con Hân gật dầu, miệng vẫn tủm tỉm cuời.

- Vậy anh chịu thứ nào, “lồn chùa” của em với dám bạn, hay cây thuớc nhỏ xíu này.

Ðến nuớc này thằng Tòng còn biết chọn gì nữa, nó ráng guợng cuời, một nụ cuời nịnh dầm:

- Em dẹp nhu vậy, anh có lỏng gối tối nay cung ráng chìu em tới mức luôn.

- Bữa nay em thua cá dộ với tụi nó rồi, anh phải phục vụ xong hết tụi nó mới tới phiên em.

Ôm thằng Tòng, hôn lên môi cái chụt, Hân lấy lòng:

- Anh khát nuớc rồi phải hông, em lấy nuớc cho anh uống rồi tụi mình bắt dầu cuộc choi, dừng có bỏ chạy mà biết tay em dó.

Uống xong ly nuớc, chua duợc bao lâu con cu nó cuong cứng trở lại duới những bàn tay cái miệng của bầy con gái. Ðến nữa dêm, thằng Tòng duợc cởi trói, nhung lúc này mệt muốn dứt hoi làm sao mà tháo chạy duợc, vả lại giờ này dang giới nghiêm, di bậy di bạ ngoài duờng dâu có duợc, nên nó tiếp tục phục vụ bầy con gái quỉ quái. Nó biết trong nuớc uống có thuốc kích thích, nhung khát quá biết làm sao bây giờ, vả lại không “cuong” lên là không duợc với bọn con Hân. Suốt dêm tụi con gái quần nó bò lê bò càng, bắt nó choi không biết bao nhiêu là kiểu, nhiều kiểu nó chua nghe ai nói dến bao giờ, riêng con Hân vẫn không cho nó dụng tới.

Gần sáng tụi nó trói Tòng lại nhu cu rồi lẳng lặng bỏ di ngủ, dể lại một mình Tòng với con Hân trong phòng. Dùng khan lạnh lau vầng trán dẩm mồ hôi hột của Tòng, con Hân bắt nó uống nuớc tiếp, rồi thỏ thẻ, càng thỏ thẻ chừng nào nó càng cây nghiệt chừng ấy, bây giờ thằng Tòng dã hiểu.

- Hồi hôm anh có nói chua choi lỗ thứ hai bao giờ, muốn thử với em, bây giờ em cho anh thử truớc, nếu khoái chút nữa muốn gì em cung chịu hết.

Có một cái lỗ mà dầu gối nó muốn rụng, thêm lỗ nữa chắc nó liệt luôn, dịnh mở miệng xin tha thì cửa phòng bật mở, một dứa con gái buớc vô, giọng khàn khàn nói với Hân:

- Tới phiên em phải hông chị ?

- Ừ, sài ít ít thôi, ráng dành cho chị chút dỉnh.

Còn dang ngỡ ngàng, con cặt thằng Tòng bị con nhỏ mới vô nắm chặt, kê miệng nó khởi dầu bú. Ra khí cả dêm, nhung thuốc kích thích dang rút hết sức lực gần tàn của thằng con trai mới lớn tập trung về cái dầu cu, dù mệt muốn tắt thở thằng Tòng cung cảm thấy duợc sự diệu nghệ trong kỷ thuật bú cặt của con nhỏ mới tới, phải nói là chuyên nghiệp, chua bao giờ nó gặp trong dời. Nằm yên nhắm mắt, thằng Tòng mặt kệ tới dâu thì tới, có bao nhiêu khí cúng cho tụi nó hết cho rồi, có muốn giữ lại cung không duợc với cái miệng của con này. Tới chừng nó leo lên nắm cặt dút vô choi thằng Tòng mới giựt mình, dầu cu nó dâm vào cái lổ gì có chút xíu dau muốn tuột da non, mở mắt cham chú nhìn mặt con nhỏ duới ánh dèn mờ, Tòng thấy một khuôn mặt bì bì son phấn, ngóc dầu nhìn xuống hạ thể nó kêu trời kêu dất, con nhỏ dang “chuốt viết chì” bằng cái lổ thứ hai, có diều con này không có lổ thứ nhứt, truớc mặt nó là một “thằng em” bự chảng cong queo. Hồn vía lên mây, thằng Tòng than trời trách dất, hỏng biết nó làm gì nên tội mà giờ này gặp phải em pê-dê nè trời. Bắn dòng sức lực cuối cùng vào miệng “em” con trai, thằng Tòng ngất xỉu. Không biết bao lâu thì nó tỉnh giấc, ngoài cửa sổ trời dã chạng vạng, dèn duốc trong phòng lúc này dã bật sáng trung, con Hân vẫn ngồi tuoi tỉnh trên chiếc ghế bành, thân thể trần truồng trắng trẻo nỏn nà khêu gợi, tay cầm ly sửa nóng uống nhâm nhi, trên bàn nhỏ có ổ bánh mì không nho nhỏ.

- Tỉnh rồi hả anh, anh cung chì thiệt, tụi bạn em dứa nào cung ê càng hết tron.

Thấy tay chân duợc cởi trói, Tòng lòm khòm bò dậy, bỏ chân xuống dất dịnh buớc di thì quị ngã, bò dậy Tòng nhìn con Hân dò xét. Ngọt nhu mía lùi, con Hân thỏ thẻ:

- Cả dêm em dâu duợc choi cái nào, nứng muốn chết nè, bò lại dây dụ em một lần rồi tụi mình giã biệt di anh.

Vừa nói con Hân một tay se se núm vú, tay kia vuốt ve hàng lông den rồi banh hai mép lộ vùng thịt dỏ ao mời mọc, lè luỡi nó liếm mép, vừa khiêu khích vừa thèm thuồng. Vừa nhìn thấy là thằng Tòng sáng mắt, còn bao nhiêu sức lực nó vừa lết vừa bò, cái món nó thèm thuồng từ tối tới giờ dang bày ra truớc mặt, “pi” nhiêu thì pi nó nhất dịnh phải an tuoi nuốt trọn cái món này. Lê lết rồi thằng Tòng cung bò tới chiếc ghế bành, hai tay vịnh gối con Hân nó chống mình ngồi dậy, nguớc mắt nhìn em nụ cuời méo xẹo, tay trái nó run run ve vuốt vùng thịt non rồi lấn dần lên phía háng, tay phải dùng ngón cái nhét vô lồn con nhỏ thì thụt, ngón trỏ khều khều cái mồng, thấy con Hân nhắm mắt phê phê nó rút vội tay phải ra, … thò chụp nhanh ly sửa nóng, tay trái chộp ổ bánh, lan mình qua một bên uống lấy an dể, sợ con nhỏ tỉnh mình giựt lại…

********

Cuời bò lan bò lốc một hồi, thằng Tạo mới nói:

- Vậy là mầy dả “lấp dít” với thằng pê-dê rồi, suớng hông mậy ?

- Con cu của tao dến bây giờ cung còn rát bỏng dỏ ửng nè, trầy trụa tùm lum, ở dó mà suớng, tao khuyên tụi bây dừng thử cái lổ dó, cái gì trái với tự nhiên coi bộ hổng êm rồi, bây giờ con nào cho vàng biểu thử tao cung xá ba xá, một lần tao tởn tới già luôn.

- Rồi sao nữa, nó thả mầy về hả ?

- Ðâu có dể dàng nhu mày tuởng, là vầy nè …

********

… ngồi im nhìn thằng “dê lạc” mới bắt hồi hôm ngấu nghiến an, Hân thấy buồn cuời, cho dáng dời bọn dàn ông thúi, muốn có “lồn chùa” choi thì tao cho choi một “chùa lồn” luôn.

An hết ổ bánh mì không, uống xong ly sửa Ông Thọ nóng, sức lực phục hồi chút dỉnh, Thằng Tòng ngồi duới dất nhìn con Hân mà nói:

- Anh chịu thua rồi, em muốn xử sao cung duợc, nhung em và tụi bạn, anh thấy ai cung là học sinh, dáng cách dàng hoàng, sau lại thù ghét con trai tụi anh quá vậy, anh công nhận mình khoái “bò lạc”, nhung anh dâu có ép buộc hay gài bẩy dụ dỗ ai dâu, cả hai bên cùng thích cả mà.

Nhìn thằng con trai, Hân cuời buồn, chậm rải kể …

… hai nam về truớc, muời sáu tuổi Hân xinh dẹp trong trắng ngây tho, yêu một tên Sinh viên truờng Luật hon mình nhiều tuổi. Ðang tuổi học sinh Trung học, duợc thằng Sinh viên Ðại học theo tán tỉnh Hân tự hào lắm, tự hào về nhan sắc trời phú cho mình. Một hôm Hân duợc thằng bồ chở di choi sinh nhật nhà một nguời bạn…

… dể Hân ở lại một mình, thằng bồ bỏ lên lầu, nói có chút chuyện. Tiếng nhạc sập sình, thêm vào vài ly cốc-tay làm dầu óc Hân nhu quay cuồng, trong ánh dèn mờ nhiều cặp ôm eo duới diệu nhạc sì-lô, dâu dó vài dôi ôm nhau xà nẹo, khói thuốc mịt mù làm con nhỏ khó thở, phải ngồi xuống chiếc ghế dài nghỉ mệt, bên cạnh nó một cặp trai gái dang âu yếm, họ làm gì, thẹn thùng Hân dâu dám ngó. Cách an choi này xa lạ với tuổi nhỏ học sinh của nó, nhung tới dây rồi nó dâu muốn mọi nguời coi mình nhu dứa trẻ con, nhảy vài bản với mấy thằng con trai, uống vài ly nuớc Hân dã thấy mình lâng lâng. Ðang miên man nghỉ ngợi, thằng bồ từ dâu xuất hiện, choàng tay ôm Hân dặt lên môi nụ hôn dài.

- Em thích không ?

- Thích, nhung mệt quá em muốn di về sớm.

- Ngồi choi chút nữa anh dua em về, dễ anh di lấy nuớc cho em uống.

Uống cạn ly nuớc, Hân tựa dầu lên vai hắn nằm nghỉ.

Chừng dâu muoi phút, cả nguời Hân nóng bức khó chịu vô cùng, nguớc mặt nhìn lên thằng bồ, chua kịp nói, miệng nó dã duợc dầu thằng bạn trai phủ kín, bộ ngực vừa nhú duợc xoa nắn dịu êm. Chẳng mấy chốc chiếc áo dang mặc duợc cởi ra giải tỏa bớt nhiệt dộ ngày một dâng cao trong co thể nó. Cái dầu thằng bạn trai lúc này dang gục xuống hôn hít nhai nhai núm vú dang cứng lên sừng sửng, vú bên kia cung duợc nắn bóp liên hồi. Ảnh huởng của thuốc kích thích dang hòanh hành trong co thể nó, nhung Hân cung ráng thều thào:

- Ðừng anh, dừng …

- Em không muốn hả ?

Lúc này Hân thực sự không biết gì hết, lý trí non kém của nó dã bị ly nuớc thuốc chi phối mất rồi.

- Chỗ nầy dông nguời quá …

- Anh dua em lên phòng trên.

… dẩy Hân ngã lan ra giuờng, nó dua tay cởi nhanh chiếc jupe, kéo lẹ cái quần sì con nhỏ xuống, rồi gục dầu vô kích thích. Hết biết gì, Hân nằm dó lan lộn dợi chờ giây phút trọng dại trong cuộc dời con gái của nó, nó chỉ biết an ủi rằng anh ấy cung yêu mình.

Ðau nhói, nó bật la, mở mắt… Giữa háng nó, thằng bạn trai dang hì hục nắc, khi chậm rải khi liên hồi…hai chân dang rộng … gác cẳng qua vai … bì bạch hai hạ thể phập phồng lên xuống …

Ðau thì có dau, nhung Hân thấy “dã” không chịu duợc, chổ ngứa ngái nãy giờ dang duợc dâm thọc liên tu bất tận… nó nghiêng mình … nó chổng dít … Rồi một luồn khí nóng bắn sâu vào nguời Hân, kéo theo sau một luồn khoái cảm thoát ra từ co thể cang tròn của tuổi mới lớn. Mệt mỏi, …ê chề, …dau dớn, Hân nằm thêm thiếp.

- Ê, Thái tao choi ké duợc hông mậy ?

- Còn phải hỏi, “lồn chùa” mà, thằng nào còn sức cứ nhào vô.

Nghe tiếng thằng bạn trai, Hân mở mắt nhìn, xung quanh phòng bây giờ dầy bọn con trai, có dứa ở trần, có dứa trần truồng trùng trục, “lồn chùa” … “lồn chùa” …

Chua kịp mở miệng, cái lồn dã bị con cặc thằng dàn ông xa lạ lấp dầy, ú ớ nó nhói dau không mở miệng duợc, … dau ở hạ thể dang bị dập nghe bành bạch, … dau ở trong lòng bởi hai tiếng “lồn chùa” của thằng con trai lần dầu nó biết yêu …

Bắn dòng khí lên nguời con Hân, thằng con trai nói:

- Nhào vô tụi bây, con này thịt da mát ruợi “dã” hon con hồi nãy nhiều, con mà thằng Thang mang tới dó, nghỉ mệt một chút rồi tao qua bển làm tiếp “sái” nhì, lâu lâu mới duợc hai cái lồn to. Ráng chịu nha em gái, ai biểu nhỏ mà học dòi ham vui sớm chi cho khổ, hỏng sao dâu, bữa nay tụi anh chỉ có hon hai chục thằng, thằng choi hai ba cối, chia dều hai em, chắc mỗi em chịu vài chục thôi.

Vỗ vỗ cái lồn con Hân, thằng con trai dểu giả cuời lớn …

- … dêm dó em trúng thuốc kích thích, bị bọn con trai dụ suốt dêm, mai mà có thêm một con nhỏ ở phòng bên, nếu không chắc em chết, tụi nó cứ xoay tua một thằng choi mấy bận. Rồi dến sáng tụi nó dem quang em ngoài công viên, cung nhờ mấy bà quét duờng chở vô nhà thuong, em mới còn sống tới hôm nay.

- Rồi em dâm ra hận tụi con trai bọn anh luôn ?

- Em và tụi bạn dứa nào cung có chung hoàn cảnh tuong tự, thanh toán thằng bồ xong, tụi em choi vậy trả thù dời.

- Bây giờ em tính sao ?

- Thuờng thì tụi em chỉ cho anh cái quần sà-lỏn rồi quang ra duờng, dem xe bán lấy tiền mua son phấn. Hôm nay em an chay, lại thấy anh dễ thuong, em tha cho anh về tự nhiên dó.

********

Nghe dứt chuyện, cả bọn ngồi im trầm ngâm ngẫm nghỉ.

- Mày có gặp lại con Hân hông ?

- Thấy thuong nó, nên tao nán lại nói chuyện một hồi, nó cung thích nên cho tao dịa chỉ, dặn bữa nào tới choi, nó dãi.

- Ðãi gì vậy mậy ?

- Có trời mà biết, chắc nó hổng choi tao nhu bữa hỗm rồi.

********

“Ai an chuối chung bột báng nuớc dừa hông”, tiếng rau hàng ngọt lịm làm tụi nó nổi máu an hàng. Làm xong mỗi thằng hai chén, thằng Tuờng nói:

- Nè Tài, chị Xuyến nhắn mày tới bả choi, thứ tu chỉ nghỉ ở nhà một ngày dó.

- Tao cung dang muốn kiếm chỉ học thêm kinh nghiệm dây, từ bữa tụi mày dẩn tao tới dó “khai cu” tới giờ tao vẫn còn ấm ức.

- Ấm ức cái gì ?

- Bữa dó tao với chỉ dâu có làm gì dâu.

- Ủa, vậy là mày cung còn chết nhác, chua dám choi hả.

- Hổng phải, tao với chị Xuyến chua có gì, nhung tao tự “mở mắt” tao rồi.

- Mày sạo mậy, tự mày “mở mắt” không cần chị Xuyến, tao không tin rồi dó.

- Thiệt mà, cung chỉ tình cờ thôi, vầy nè …

Phần 4: Ngày “Khai Cu” Của Tài Lực Si

Lực si ở dây là ” lực si Viện Bài lao” vì nó cao lêu khêu, lại ốm cà tong cà teo, dáng di vòng kiền nhu anh chàng cao bồi Lucky Luke của truyện hoạt họa bằng tranh. Thằng Tài là con một của ông Thầu khoán Thu giàu có trong xóm, hiền lành và học rất giỏi; vì duợc cha mẹ cha mẹ cham sóc quá kỷ nên dến giờ này mà nó vẫn chua biết mùi dời. Nam nay 17 tuổi thằng Tài mới duợc cha mẹ thả lỏng một chút, cho phép nó lang thang ngoài xã hội dể học khôn. Phải nan nỉ ỉ ôi, dãi vài chầu an, Tài mới duợc mấy thằng bạn trời dánh bảy búa hứa dẩn tới gặp mặt mấy bà chị nuôi của thằng Tuờng mà học cách choi bời. Hôm nay là ngày trọng dại của nó – “ngày khai cu”. Vừa buớc chân vô nhà chị Luyến, cặc dái thằng Tài chạy lộn xộn hết tron, nó hồi hộp, nó bồn chồn, nó lo lắng.

- Chị Luyến, em dẫn thằng Tài tới cho chị “mở mắt” nè.

- Chà, mặt mui thu sinh hiền hậu, tuớng tá ngon lành, cái tuớng “roi roi” này là “thầy dụ” à nghen; làm gì mà lắm la lắm lét vậy em trai, lại gần dây cho chị khám cu cái coi.

Chân nọ dá chân kia Tài buớc tới gần chiếc salông chị Luyến dang ngồi. Ðua tay khám cu thằng Tài, chị Luyến khen:

- Cặc này có lý nghen, sao mà nó xìu quá vậy em, bộ sợ lắm hả ?

- Dạ.

- Có gì dâu mà sợ, ai mà hổng có cái ban dầu, thằng Tuờng nó cung nhu em thôi; từ từ rồi dâu cung vào dó, không chừng em còn choi “chì” hon nó nữa.

- Dạ, em cám on chị.

- Ðể chị kêu con Xuyến xuống “mở mắt” em lấy hên, nó mới ra nghề lại còn nhỏ hạp với em hon, chừng quen rồi tụi chị sẽ huấn luyện em sau.

Nghe tiếng gọi, một cô gái từ trên lầu buớc xuống, tuổi dộ trên 20 nguời dong dỏng cao, cẳng dài, mặt không xấu lắm nhung son phấn hoi lòe loẹt cải luong, dù vậy vẫn chua xóa duợc hết dáng dấp mộc mạc của một cô gái quê vừa buớc chân lên Sài Gòn kiếm sống. Liếc mắt nhìn bọn thằng Tài mỉm cuời gật dầu chào, cô nàng quay sang chị Luyến:

- Có chuyện gì vậy chị hai.

- Mầy dua cậu em này lên lầu “mở mắt” lấy hên, tao nhuờng cho mày dó, dừng làm cẩu sợ nha mậy.

- Vậy là em trúng mánh rồi, cám on chị hai.

Quay nhìn Tài, cô nàng lên mặt chọc quê nó liền:

- Em theo chị lên lầu làm lễ “khai cu”, dừng có sợ, không ai an thịt em dâu, tụi này là nguời nhà cả mà, phải hông Tuờng ?

- Ðuợc chị Xuyến “khai nhản” là mầy hên rồi, dừng làm tụi tao mất mặt nha mậy.

- Từ từ nha chị Xuyến, coi chừng nó “khóc ngoài quan ải” quê mặt tụi em lắm à.

- …

Nắm tay theo chân cô gái lên lầu, Tài lùng bùng lỗ tai với những lời chọc ghẹo của tụi bạn, nó hồi hộp lo lắng cho lần dầu tiên. Dù vậy nó cung cảm giác duợc sự mềm mại và mát lạnh của bàn tay con gái, không có nóng hổi nhu của con trai. Bóp bóp nhè nhẹ, ngón cái xoa xoa trên mu bàn tay cô gái, Tài dấn lên một buớc di song song với cô nàng, dù chua quen với mùi phấn sáp rẻ tiền nó cung kê sát mặt hỏi nhỏ:

- Da thịt con gái khác với con trai hả chị Xuyến, em thấy tay chị mát và mềm quá.

- Bộ hồi nào giờ chua nắm tay cô nào hả, tội nghiệp dữ hôn, da thịt con trai con gái khác nhau chứ, thứ nóng thứ lạnh mà.

Buông tay nắm, cô gái làng choi vòng tay qua phía sau bóp dít thằng Tài một cái, rồi ôm eo nó kéo vô phòng khóa cửa lại. Tay mặt ôm dít kéo sát vô nguời, cô nàng vòng tay trái kéo dầu thằng Tài xuống thấp dua miệng hun chùn chụt vài lần trên dôi má còn mang sửa của cậu trai to.

- Tội nghiệp em tui, từng tuổi này rồi mà vẫn chua biết mùi da thịt con gái, từ từ rồi tụi chị sẽ dạy em dủ cách choi bời, ráng bỏ công luyện tập mai này cho con vợ nó nhờ. Em cởi quần áo rồi leo lên giuờng với chị.

Buớc lại góc tủ, thằng Tài mắc cỡ quay lung lại rồi mới từ từ cởi dồ máng lên móc, hai tay bụm hạ bộ, nó suợng sùng chậm chạp quay mặt lại phía cái giuờng. Nó không hiểu sao, lúc ra di thì ham hở mà bây giờ nó lại run quá chừng, chỉ dám ngồi me mé ở cạnh giuờng quay mặt ra ngoài, không dám nhìn thẳng vào thân thể lúc này dã trần truồng nhu nhộng của cô gái làng choi.

- Nhìn chị dây nè, bộ sợ ai an thịt sao mà run quá vậy em.

- …

- Nằm xuống dây chị thuong.

Vẫn chua dám quay lại, làm gan Tài dua tay ra phía sau rờ rờ thám hiểm, dụng gò ngực mềm nhu bông gòn nó dừng lại bóp bóp xoa xoa, thích thú với những xúc cảm mới – xúc cảm của lần dầu duợc sờ mó nắn bóp vú dàn bà. Thấy yên tâm, nó từ từ quay dầu lại, vừa thấy khuôn mặt và nụ cuời trên môi Xuyến là nó dã bị cô nàng dua tay kéo dầu chúi xuống cặp bánh bao không có nhun, loại xe lửa dành cho những thằng chết dói nhiều nam.

- Thích an vú sửa không em trai, chị cho em hai trái dó.

- Ừm…ừm…ừm.

- Bú vú chị di em, ngoan ngoãn chị thuong.

Tim dang dập dồn dập, máu dồn lên mặt thở không ra hoi, mà thằng Tài cung tức cuời, bự nhu hai trái dừa xiêm tuoi chứ vú sửa dâu mà vú sửa.

Nghi vậy nhung nó cung nghe lời dua miệng ngậm dầu vú mút chùng chụt nhu dứa trẻ so sinh tới cử dòi an.

- Gì mà mạnh quá vậy, phải nhè nhẹ dịu dàng, em phải biết con gái thích dịu dàng từ tốn. Ngậm cái núm thôi, mút nhẹ nhẹ rồi dùng luỡi ve vuốt nó.

Nghe sao thằng Tài làm y vậy, nhung càng bú nó càng thấy chán phèo có gì dâu mà khoái, vú gì mà dai nhách, càng liếm nó càng cứng, lại còn hổng có chút sửa nào hết, con nít nó bú thì ra sửa ngon ngọt, còn mình bú nảy giờ có ra giọt nào dâu.

- Em bú nãy giờ sao không có giọt sữa nào hết vậy chị Xuyến.

Ðang nằm phê phê, chờ giờ an thịt nghé to, Xuyến nghe hỏi cung bật cuời. Ðua tay xoa dầu thằng nhỏ, chồm mình hun nó một cái, rồi nói:

- Ai dạy em bú vú dàn bà con gái là ra sữa dó.

- Thì thằng Tòng, thằng Tuờng, thằng Tạo dó chứ ai.

- Bú vú chỉ là một trong nhiều cách kích thích con gái thôi, chứ dâu phải trong vú có sữa dâu em trai. Chị thì thích bú vú, còn mấy chị khác nguời thích hun trái tai, nguời thích ve vuốt hai dít, mỗi nguời mỗi ý, mai mốt tới dây thuờng xuyên học dủ mọi cách rồi tùy theo con gái mà em dem ra áp dụng cho dúng ý thích của họ, chị bảo dảm hỏng có cô nào vuột khỏi tay em dâu. Em chắc chua thấy cái lồn tròn méo ra sao hả ?

Theo ngón tay chỉ của Xuyến, thằng Tài nhìn thấy một dám lông rậm rạp den sì nhu hàm râu Quan Công lúc chạy thoát khỏi trận dánh hỏa công của Tào Tháo, nó cong queo dầy cộm một cục, vung lên cao sừng sừng nhu cái mào gà trống. Trí tò mò nổi dậy, nó lom khom cúi sát mặt nhìn cái lồn dầu tiên trong dời, hai cái má u cao lên den sì tái mét, hổng biết hai hàm rang của nó ở dâu, chắc ở phía trong hai cái mép này, Tài ngẫm nghi.

- Chị Xuyến nè, hai hàm rang của nó ở dâu vậy chị, chắc ở phía trong, phải hôn ?

- Rang gì em.

- Rang của cái lồn dó, thằng Tạo nó nói lồn có hai cái mồng lúc dỏ lúc xanh, trên có hai hàm rang, mỗi lần muốn mò lồn là phải xin phép truớc, hỏng xin phép mà mò dại nó cắn dứt ngón tay.

Nghe cái giọng thật thà của thằng nhỏ, con Xuyến ôm bụng cuời ngất, bao nhiêu sự bực mình vì bị mất hứng cung tan theo tràng cuời dòn tan ấm cả can phòng. Nhìn bộ mặt ngo ngác của thằng khờ, nó càng không nín duợc tiếng cuời, vói tay kéo Tài nằm xuống bên cạnh, nó chồm dậy ôm dầu thằng Tài hun chùn chụt, chắc hôm nay không an thịt nghé duợc rồi, nó còn khờ quá, bây giờ mà sụt hay bú cặc thằng em rồi bắt nó leo lên choi chắc mất hứng, thôi dể bữa khác tính sau, con Xuyến thầm nghi. Tuy hành nghề vu nữ dã hon một nam, nhung con Xuyến còn thật thà lắm, vả lại tụi thằng Tuờng quá thân quen với cái nhà này, mọi nguời coi tụi nó cung nhu em út, Xuyến không muốn làm thằng nhỏ sợ rồi dâm ra ngán dàn bà con gái, thôi bữa nay dành nằm nói chuyện choi thôi, dể bữa khác thằng nhỏ quen dần rồi “mở mắt” nó sau cung duợc.

- Tụi nó nói gạt em thôi, chứ lồn làm gì có rang.

Biết mình bị gạt nhung thằng Tài cung bật cuời, nó cảm thấy thích bà chị này rồi, bả có vẻ hiền lành và chân thật quá.

- Chị Xuyến lên Sài Gòn lâu chua ?

- Gần hai nam rồi em.

- Quê chị ở dâu vậy ?

- Ở tuốt Sa Ðéc á.

- Sao mà chị lặn lội lên tới trên này lận, gia dình chị còn ở Sa Ðéc hông, hay cùng với chị lên hết trên này ?

- Ba má chị chết sớm, chị còn một bà chị ở duới quê.

Nhìn nét thu sinh ngo ngáo của thằng Tài, Xuyến chợt tủi phận mình, chỉ cách có mấy nam thôi mà từ một cô gái quê khờ khạo nó biến thành một con vu nữ suong gió dạn dầy. Nằm gối dầu vô ngực thằng bé, Xuyến tâm sự:

- Tại cuộc dời dua dẩy chị tới dây thôi, cung tại con chuột mà ra tất cả.

- Tại con chuột ?

Tại con chuột chết bầm, tại con chuột mắc gió mắc toi …

********

… Xuyến quang nồi com, ù té chạy lên nhà trên, ngoái cổ lại nó cung còn thấy con chuột ruợt theo. Hồi trua thấy con chuột bự trong bồ lúa Xuyến luợm khúc cây chọi trúng nó cái bịch, tuởng là chết rồi, dịnh chút nữa anh Hai ngủ trua dậy Xuyến nhờ bắt dùm vì Xuyến sợ chuột lắm. Ai ngờ vừa vo gạo nấu com thì thấy nó lú dầu từ trong ngách bếp nhìn Xuyến nhu cam thù lắm vậy, con chuột bự chảng no tròn, râu của nó cong queo chỉa chỉa ra phía truớc nhìn Xuyến chít chít kêu. Ðuổi vài lần nó không chịu chạy nhu loại chuột thuờng là Xuyến hết hồn, trong cái dầu giàu tuởng tuợng của nó, Xuyến cho là dang gặp con chuột dã thành tinh, dang kiếm Xuyến dể trả thù, sợ quá nên nó chạy lên nhà trên kiếm anh Hai cầu cứu.

Tông cửa vô phòng Xuyến nhảy vọt lên bộ ván ngồi chồm lên mình ông anh rể ngoái dầu nhìn ra cửa, con chuột cung ruợt theo tới noi, nó dang ở trên cái ghế chồm chồm hai chân truớc lên kêu chít chít nhu sắp sửa hô biến hóa phép dể trả thù. Sợ quá Xuyến nằm sát xuống ôm cứng ông anh rể, miệng la oai oải:

- Anh Hai, anh Hai thức dậy.

Ðang thiu thiu ngủ trua, vừa mo mo màng màng, thằng anh vợ thấy có vật gì nặng quằng dè lên bụng, rồi ôm nó chặt cứng. Chua kịp hoàn hồn tỉnh giấc, nó dã nghe tiếng ai la hoảng nhu dang cháy nhà, hoảng hồn nó tỉnh giấc mộng Nam Kha.

- Gì, … gì, … gì dó.

- Chuột … chuột … con chuột thành tinh, anh Hai cứu em.

Giờ thì nó biết con em vợ dang ôm mình cứng ngắt, nghe không phải cháy nhà là nó yên tâm, phán doán tình thế.

- Chuột gì, … ở dâu ?

- Ðó … dó … nó ở trên ghế kìa.

Ngoái dầu nhìn, thấy con chuột trên ghế thì thằng anh rể hiểu chuyện. Nó vòng tay dặt lên dít con em vợ bóp chặt kéo ghì xuống bụng, rồi nó mới buông ra, hai tay xoa nắn bóp bóp nhẹ nhàng từ tốn.

- Em nằm yên, dừng nhúc nhích, coi chừng nó thấy, mắt chuột không có nhìn xa, không dộng dậy nó không nhìn thấy em dâu.

- Dạ … dạ …

Hồi nãy dang nằm mo thấy mình dang choi con em vợ, bây giờ vừa mở mắt cục mở dang dâng truớc miệng mèo, một tay thằng anh rể lòn vô trong cái quần thun thọt sâu xuống phía duới, tay kia dua lên kéo dầu con em vợ sát xuống hun hít chiếc má mịn màng dầy lông mang, ngón tay vừa dụng chùm lông là nó lấn tới cho ngón giữa cạ cạ hai mép lồn, mò mẫn trong âm u ngón tay nó khều khều cái hột nhột, hồi lâu thấy uớt át nó mới cho ngón giữa vào cái lỗ hẹp, móc móc thụt thụt ra vô. Thấy con em vợ run rẩy từng hồi, hoi thở dồn dập, mà miệng vẫn im re vì sợ chuột, thằng anh rể thủ thỉ:

- Ðể anh xoay mình lại, nằm dè lên trên, nó có phóng tới cắn em anh còn dỡ duợc.

Nó chồm dậy, xoay mình lật ngửa Xuyến ra, một tay nó ôm dầu hun hít, tay kia nó lòn vô trong quần, móc lồn thoải mái hon lúc nảy. Ðợi con em vợ phê phê quên hết sự dời, một tay vẫn tiếp tục móc, nó ngồi dậy kéo quần con nhỏ xuống. Rồi ngồi chàng hảng giữa cái háng dang dang rộng của con nhỏ, một tay nó móc hột le, tay kia thụt ra thụt vô liên hồi cái lồn con em vợ. Lúc Xuyến tỉnh hồn quên con chuột, cả nguời nó dã bị ngón tay thằng anh vợ diều khiển, muốn vùng dậy chạy mà không có hoi, muốn kêu anh Hai dừng lại mà nó không dành. Khoái cảm mỗi lúc dâng cao theo từng cái thụt, nó chịu không thấu, dua hai tay xuống nắm chặt tay thằng anh rể, miệng rên thổn thển:

- Anh … anh … dừng … dừng anh Hai.

- Ðừng … dừng cái gì hả em ?

Tay trái chịu chặt tay con em vợ, tay phải nó thọt sâu hon một chút, thằng anh rể vừa hỏi vừa chọc.

- Ðừng … dừng … dừng thọt nữa anh, em chịu hết nổi rồi.

- Ừ, dừng thì dừng.

Thằng anh rể trời dánh rút tay ra, ngồi nhìn con em vợ nằm xoải tay nét dại khờ trên khuôn mặt. Hít thở lấy hoi rồi nó chụp hai chân Xuyến banh rộng ra, cúi sát dầu xuống lè luỡi bú lồn, nó úp nguyên cái miệng to bè vào lồn con nhỏ, lè dài luỡi liếm từng cái một, cái nào ra cái dó. Liếm chừng chục cái, lúc thấy Xuyến trân mình, nó bèn dừng lại, không muốn cho con nhỏ “ra”. Nằm xoải tay cho con nứng chạy dài xuống hạ thể, Xuyến dang tay ra bám cạnh ván, cong mình uởn mông … , luồn khoái cảm dột nhiên dừng lại, … tức mình … thờ thẩn … Xuyến mở mắt ngó thằng anh của chị mình:

- Anh … anh … Hai … anh …

- Gì em ?

- Sao … sao … anh không … không …

- Không … không cái gì em ?

- Anh không … không … không … bú lồn em tiếp.

Nở nụ cuời dắc thắng dểu giả, thằng anh rể cởi nhanh cái áo tuột vội cái quần dùi, quì gối thẳng nguời giữa háng Xuyến, cầm con cặc ngoắt ngoắt nhu khiêu khích nhu “trình làng” cho con em vợ thấy thèm, rồi nó ngồi xuống dang rộng hai gối, hai tay nắm hai chân con nhỏ banh ra, nó dẩy dua con cu dài theo hai mép, dẩy dua … dẩy dua … dẩy dua … không chịu nhét vào liền. Làm vậy một hồi, cái lồn bắt dầu nhon nhớt, con em vợ rên hừ hừ, chịu ngứa không thấu mới thò hai tay giữ chặt con cu chỏi thẳng vào miệng cái hang to của mình, lúc này thằng anh rể mới chịu chồm mình chỏi góc vuông ấn cái dầu ban vô dộng dịa dàng. Hít một hoi dài, thằng anh rể gồng dít dẩy con cu khít khao di vô từng chút … từng chút một trong miệng hang chật chội của cái giếng mới dào; cái gì mà khít rịt vầy nè, dúng là lồn mới khó choi mà, thằng anh rể thánh dâm lầu bầu nho nhỏ; chậm rãi dẩy từ từ vô sâu duợc phân nữa, nó trân mình hẩy mạnh dít dâm cây kim thịt lút cán dến tận cùng hang sâu con em vợ.

- Ái … ái … ái.

Ba tiếng “ái … ái … ái” theo sau ba cái nắc nhanh và mạnh bạo, dẩy nguời Xuyến tới gần mép ván, rồi thằng anh rể dừng lại, buông hai chân ra nó dè mình ôm dầu con nhỏ hun trên má trên môi, cái dít to bè nằm yên không dộng dậy. Ðợi một hồi cho co thể cang cứng của con nhỏ dịu xuống dần, hun giọt nuớc rịn ra từ khóe mắt, thằng anh vợ chợ trời ngoái ngoái hạ thể chầm chậm từng chút một. Ðợi tiếng ai ái kêu dau của con em vợ nhỏ dần, nó mới lòn tay qua nách câu vai con nhỏ, rút cu ra rồi kéo vai dâm mạnh cu vào, kéo theo từng tiếng hự … hự … rát dau cảm khoái của em gái con vợ mình. Chừng dâu chục cái nắc, sợ lọt xuống dất nó dừng lại, buông vai con nhỏ, lồm cồm bò dậy lùi xuống dất, kéo theo hai chân Xuyến bỏ thòng xuống, nó dứng duới dất ôm hông con nhỏ dẩy cu truợt truợt trên mép lồn vài cái, rồi chậm rải nó nhẹ nhàng nắc từng cái chầm chậm … chầm chậm …

********

Thằng Tài xía miệng xen vô:

- Vậy là chị bị ông anh rể phá trinh rồi.

- Lúc dầu chị cung oán ổng lắm, nhung về sau nghi lại cung tại con chuột mắc gió mắc toi thôi em à, chị lúc dó dã trổ mả lớn trọng rồi, nằm dè ôm ổng chặt cứng nhu vậy dàn ông nào mà chịu nổi.

- Rồi sao nữa chị ?

- Chừng ổng buông ra, chị di không muốn nổi nhung cung ráng lết về buồng mình, sợ chị Hai về bắt gặp. Mấy ngày sau nó dau rát, di dứng khó khan lắm, gần một tuần mới hết, hết xong nó lại ngứa ngái không chịu nổi … …

- Rồi sao nữa chị ?

- Mày hỏi gì mà hỏi dữ vậy mậy, thì con gái mới lớn, ngứa ngái nhu vậy làm sao chịu nổi nên chị dợi chị Hai vắng nhà, vô buồng kiếm ổng.

- Ổng choi chị dữ lắm hả ?

- Ừ, lần nào cung vậy, ổng quần chị bò lê bò càng luôn.

- Ổng choi bao lâu mới xong hả ?

- Cả tiếng dồng hồ lận em.

- Vậy là choi dai dó hả ?

- Thuờng thì dàn ông chỉ khoảng 10 hay 15 phút nếu họ cứ ào ào, không biết gợi hứng nguời dàn bà mà duỡng sức.

- Rồi sao chị lên Sài Gòn ?

- Chị dâu muốn phá hoại hạnh phúc gia dình chị Hai, nên có dịp là chị xin lên Sài Gòn học may, rồi hoàn cảnh dẩy dua chị mới ra làm vu nữ, ráng làm vài nam dành dụm ít tiền chị sẽ hoàn luong.

- … … …

- Sao im re vậy em trai.

- Em thấy thích chị rồi dó, con cu nó cứng lại rồi, chị chỉ em cách choi nha ?

Nghe thằng nhỏ nói, Xuyến cúi nhìn xuống, thấy con cu thằng Tài dang duong cung sừng sửng, vói tay nắm cặc thằng nhỏ ve vuốt sụt sụt vài cái Xuyến nói:

- Con cu em khá bự và dủ dài, biết cách choi, nó sẽ làm con gái quíu dài dài dó.

Nghe bà chị khen, thằng Tài khoái lắm, nó tự tin hon lúc mới buớc vô nhà này, máu bắt dầu dồn lên tới dầu con cu theo bàn tay sụt cặc của bà chị giang hồ mới quen. Nó nghiêng nguời, thò tay xoa bóp cặp vú mềm mại cung dang phập phòng theo nhịp thở ngày càng nhanh của bà chị nuôi, nó nhắm mắt se se cái núm cảm giác phê phê …

Tiếng gõ cửa làm cả hai bừng tỉnh giấc.

- Chị Xuyến oi, thằng Tài xong chua, chị Luyến nói chị tới giờ tắm rửa di làm rồi.

Chết mẹ, mãi mê chuyện quên hết giờ giấc, bây giờ mà nói chua có gì, tụi nó chọc quê chắc chết, thằng Tài nhìn bà chị nan nỉ nho nhỏ:

- Chị làm on nói với tụi nó là em dã “mở mắt” rồi nha, hổng thôi tụi nó chê em chết nhác, chọc quê em hoài, vài bữa nữa chị rảnh, em tới chị dạy cho em choi sau.

- Ừ, hun chị một cái lấy hên coi.

Quá biết chuyện con nít này, nhung Xuyến cung làm bộ ban on cho thằng nhỏ, mai mốt dạy nó dụ vài lần là mình có dồ choi dể dành khi vắng khách nhịn thèm không nổi. Buớc ra mở cửa, Xuyến nói với thằng Tuờng:

- Em này có lý lắm dó Tuờng, học dâu hiểu dó, choi vài lần là nó “ngon com” liền.

*

* *

Chia tay tụi thằng Tuờng, Tài bang tắt qua con hẻm nhỏ di về nhà. Trời dã xế bóng, ánh sáng buổi chiều dang tối dần trong con hẻm xóm nhà nghèo bên hông nhà nó, vừa buớc qua cái rảnh nuớc liếc ngang thấy một bóng nguời dang lom khom nhìn vào nhà vợ chồng anh Nam Nhiều thằng Tài dừng lại, nép mình vào bóng tối im lặng nhìn về phía truớc.

Ðứng im một hồi cho quen mắt, thằng Tài thấy con nhỏ Hồng con bác Tu bán chuối chung dang chúi dầu cham chú nhìn vô trong, tay thọc vô truớc quần. Là nguời cùng xóm, dù không choi thân nhung thằng Tài dâu có lạ gì con nhỏ này, hồi nhỏ tụi nó thuờng choi chung, lớn lên trai gái cách biệt mới ít qua lại mà thôi. Rón rén nhẹ chân, thằng Tài di từng buớc tới sau lung con Hồng dịnh hù cho con nhỏ giật mình hú hồn một phen choi, nhung tới gần thấy con nhỏ dang thò tay móc chim nó lại nghỉ khác. Lúc buớc ra khỏi phòng chị Xuyến nó tức dái gần chết, phải di lom khom sau lung tụi bạn một hồi con nứng mới quên duợc; bây giờ nhìn cái dít dang lom khom cang tròn con cặt thằng Tài cuong cứng trở lại muốn bật tung phẹt- ma-tua lú dầu dòi quyền dụ. Nó dang nứng lồn, mình cung dang nứng cặt, phải “khai cu” hôm nay mới duợc; vừa suy nghỉ thằng Tài thò tay ra phía truớc vừa ôm eo vừa nắm cổ tay con Hồng giữ chặt lại, nói nho nhỏ:

- Tao bắt tại trận nha, mầy nhìn lén ha, tay còn móc lồn nữa.

Ở dó mà giựt mình, mày lén lén sau lung là tao dã biết rồi; biết vậy nhung con Hồng cung làm bộ giật mình hoảng hốt, nói nho nhỏ:

- Mày dừng nói lớn Tài, ảnh chị nghe duợc hết “coi phim” à.

- Phim gì ?

Lúc này thằng Tài dã buông cổ tay con Hồng ra, chỉ còn ôm eo ết, theo dấu tay chỉ của con nhỏ, nó ghé mắt nhìn vô trong, chà … chà …, phim hấp dẫn thiệt, vợ chồng anh Nam Nhiều dang “ấy” nhau. Càng coi thằng Tài càng nứng cặt chịu không nổi, kéo con Hồng dứng dậy nó ghì sát mông con nhỏ vô nguời cạ cạ con cu dang cang cứng, hảy hảy cái dít.

- Tài nè, mầy biết choi nhu anh Nam Nhiều hông, tao coi nhiều lần rồi, nứng muốn chết mà chua có thử.

- Tao rành sáu câu vọng cổ luôn, tao với mày choi thử di.

- Nghe nguời ta nói lần dầu dau lắm, nhiều con xỉu luôn, mày dừng làm dau tao nha.

- Tao biết mà, tao biết cách dụ không dau mà, dừng có so,ï không sao dâu.

- Về nhà tao di, má tao hôm nay có chuyện, tối bả mới về.

Theo con Hồng buớc vào can nhà bên cạnh, thằng Tài mừng quá cỡ, hôm nay mình duợc “mở mắt” rồi, nó thầm nhủ, con nhỏ này mặt không dẹp, da lại hoi den, nhung còn “gin” choi chắc suớng lắm, mà làm sao bắt dầu cà, cởi áo truớc hay cởi quần nó truớc, chị Xuyến nói con gái khoái dịu dàng, mà dịu dàng làm sao dây, chị Xuyến kể chỉ bị ông anh rể móc lồn, rồi thọt thọt … thằng Tài mãi mê suy nghi mấy diều vừa học duợc, nó dâu thấy duợc nụ cuời khó hiểu của con Hồng khi nhìn thấy khuôn mặt dờ ra của nó.

Khóa cửa xong, con Hồng quay lại nhìn thằng Tài cham cham chờ dợi.

Tài ôm con Hồng hun lên má lên môi túi bụi, mùi khét nắng trên tóc nó cung thấy thom thom. Phải cởi áo truớc, nó thầm nghỉ, … rồi tới cái nịt vú, cái móc ở chổ nào cà, … à dây rồi, … chị Xuyến biểu mình bú vú nhè nhẹ, … chắc mình bú vú dúng cách rồi, nhìn con nhỏ nhắm mắt phê phê kìa, … tới cái quần, ủa cái phẹt-ma-tua dâu rồi, … à nó mặc quần thun, tuột xuống là xong, … phải dẩy nó tới giuờng mới dúng cách choi, … chị Xuyến bị anh rể bú lồn muốn dứt dây nứng luôn, phải bú một hồi cho con nhỏ này chết luôn, … trời mẹ oi, hôi quá chịu không nổi làm sao mà bú dây, … còn chiêu thụt thụt ngón tay nữa, chị Xuyến nói lồn không có rang không biết cắn, thọt nè, … thọt nè, nhè nhẹ hông thôi dau nó la, …

Hứ, … hun vậy mà cung dòi hun, … nhìn cái tay cởi áo run lập cập mà phát chán, … trời oi cái móc dằng sau lung dó thằng khờ, nó mò hoài không thấy, chắc phải làm bộ xoay lung cho vừa tầm tay nó quá, … trời oi là trời, vú mình chứ bộ là kẹo kéo dâu, sao mà mút chùn chụt vậy, thôi kệ, có còn hon không, nai to mà làm bộ nói rành sáu câu, phải giả bộ rên mới duợc, … coi kìa, có cái quần mà cởi cung không xong nữa, còn làm an gì duợc, lần này mình gặp thằng cù lần lửa rồi, cởi gì mà cởi cái rột vậy, di tới giuờng thì cung phải tiếp tục vuốt ve chứ, cái gì mà …, mẹ họ nó, mất hứng hết tron, hừ … hừ …, vậy là nó chua biết bú lồn rồi, tiếc thiệt, thôi kệ móc lồn cung tạm duợc, phải rên lớn mới duợc, …

- Nhẹ nhẹ, dau em anh Tài.

- Ừ, dể tao thụt một chút mày mới thấy khoái, hỏng sao dâu, tao rành vụ này lắm mà.

Nó khoái tỉ tê rồi, làm gì nữa dây, à phải rồi, lấy cu mình rà rà trên lồn nhu thằng anh rể làm với chị Xuyến, … sao cái phẹt-ma-tua hôm nay cứng quá vậy cà, … cạ cạ là cạ cạ làm sao dây, chắc vầy quá, … cho mày chết luôn, …

Cởi quần một tay thôi, tay kia cung phải tiếp tục thụt chứ ai mà bỏ ngang vầy nè trời, mất nứng hết tron hết trọi, … nó làm gì vậy cà, mở mắt coi chút coi, … phải lấy tay cầm con cu rồi mới khều khều chứ, làm gì kỳ vậy, tao thua mày luôn Tài oi là Tài, …

- Tài oi, em chịu hết nổi rồi, dút vô di anh.

- Hổng duợc, mày không biết gì hết, phải làm nhu vầy cho lồn mở miệng rồi dụ, mày mới không dau, ráng chút nữa di.

- Ừm … ừm …

Tụi nó nói lồn có hai lổ, sao mình thấy có một vậy, còn cái này là lổ dít mà, dâu có choi duợc, chắc con nhà nghèo chỉ có một lổ thôi, dút vô dại di, rủi hỏng phải nó la thì mình tính nữa, thằng anh rể dút từ từ, … kéo ra một chút, … dút vô từ từ, rồi kéo ra một chút, … dút vô lại, … kéo ra, … rồi, chết mày nè, … chết … chết … rồi dể yên cho nó quen con cu mình, …

Cái gì mà mò mò hoài vậy, chết cha nó chua biết lổ nào, hỏng phải lổ dó dâu, lổ ở trên dó, dừng dút bậy lổ dít à nghen, … ai dạy mà nó biết phải dút từ từ vậy cà, … thêm vài lần nữa di, … chắc nó sắp dứt diểm rồi, …

- Aùi … ái … ái …, dau quá anh oi, thôi em hông choi nữa dâu, dau nhu lồn em bị tét làm hai vậy.

- Từ từ một chút nó hết, con gái nào dụ lần dầu tiên hông nhu vậy, chút nó hết dau hà, tao nằm im không nắc nữa dâu.

Rồi thằng anh rể ngoái ngoái cái dít nhè nhẹ, … nhè nhẹ …, rồi …, một nè …, hai nè …, ba nè …, bốn nè …

Mà con cu thằng này cung có hạng thiệt, con nào lần dầu tiên mà gặp nó chắc dau ná thở luôn, dể coi thằng này duợc chục cái hông, nam nè …, muời nè …, muời lam nè …, hai muoi nè …ý, duợc cả tram rồi mà nó vẫn chua ra, thằng này “có nghề” bẩm sinh dây, thôi nằm im dể nó choi cho dã, chút nữa khỏi cần kiếm anh Nam Nhiều làm “sái” nhì.

Con Hồng dâu có biết thằng Tài bị tức dái hồi sớm, bây giờ cái dầu vừa lo lắng vừa suy nghỉ lung tung, nên con cu cứng ngắt mà cái dầu dâu có nứng, làm sao ra duợc, choi dai là phải rồi.

Sao choi nãy giờ mà vẫn chua ra cà, chắc phải dổi kiểu quá, dể coi “vác chài qua núi” chắc cái dùi ếch này là cái chài dây, vác thì vác, nghiêng mình qua một chút coi mậy, …, “chó nhảy dòi an” chắc là vầy, cái dít con nhỏ này bóng luởng tròn trịa quá ta, …, thôi mệt rồi, hỏng kiểu cọ gì hết, ôm nó vừa nắc vừa nghỉ mệt luôn.

Nghỉ ngợi lung tung, hon nữa tiếng dồng hồ thằng Tài quần con Hồng toi bời hoa lá, tiếng rên hừ hự của con nhỏ giờ dây mới thiệt tình không chút giả dối màu mè, dến chừng bắn duợc dòng tinh khí uẩn uất từ trua tới giờ thằng Tài mệt muốn dứng tim, nó gục xuống mình con Hồng thim thiếp.

Con gái thuờng tỉnh giấc truớc con trai sau mỗi lần ân ái. Hồng tỉnh giấc truớc, hổng ngờ gặp thằng nai to này choi dã thiệt, ê ẩm một chút nhung cung dáng dồng tiền bát gạo. Lật nhẹ cho thằng Tài ngã xuống, thấy thằng nhỏ nằm yên ngái ngủ, nó len lén vói tay lấy chai thuốc dỏ dấu ở góc giuờng, bí mật dổ ra bàn tay rồi xoay mình nằm nghiêng tay bụm háng, bắt dầu nức nở khóc.

- Hu … hu … dau quá má oi.

Nghe tiếng con Hồng nức nở, thằng Tài tỉnh giấc.

- Gì vậy Hồng ?

- Ðau quá anh oi, em chảy máu tùm lum nè.

- Nín di mày, lần dầu tiên phải chảy máu trinh chứ, vài bữa nó hết dau hà.

- Em mắc dền anh dó, anh phá hoại dời con gái của em, mai mốt làm sao em lấy chồng.

- Mai mốt lớn, hổng ai lấy mầy, tao lấy cho.

Anh hùng rom thằng Tài vỗ ngực.

- Anh nói thiệt hông dó, hay mai mốt anh lại chê em lấy con khác.

- Anh nói thiệt mà, anh xin thề dộc dó.

- Anh nhớ lời à nghen.

- Anh hứa mà, nín khóc di.

- Thôi anh về di, kẻo má em về bắt gặp, bữa nào khác mình choi tiếp.

Thằng Tài hùng dung chân buớc về nhà, cu dã “mở mắt”, nó dã thành một thằng dàn ông chân chính, choi cung dai gần bằng thằng anh rể chị Xuyến, bữa nào gặp phải kể cho bả nghe mới duợc.

Con Hồng cuời thầm trong bụng, vói tay lấy khan buớc vô nhà tắm, nó thầm nghỉ, thêm một con nai nữa là bảy, ráng kiếm thêm thằng nữa là dủ số, chị Luyến nói “làm dỉ tứ phuong phải chừa một phuong lấy chồng” mà, mình phải ráng kiếm cho dủ tám phuong phòng hờ trục trặc, mai mốt mình theo bả di tỉnh khác “hành nghề” kiếm tiền, chừng quay trở lại xóm này hoàn luong, có tám thằng, thằng nào thằng nấy dều tuởng nó phá trinh mình, chắc cung kiếm duợc một tấm chồng yên thân yên phận.

********

Kể xong, thằng Tài kênh kênh cái mặt, ra vẻ “ta dây”.

- Vậy là mày biết choi gái rồi.

- Còn là gái trinh nữa dó, hổng phải nhu tụi bây dâu.

- Mầy dẫn nó di Yết Kiêu tắm chua mà biết nó còn “gin” vậy ?

- Dẫn nó di hồ boi là sao vậy ? Sao trong hồ boi mà biết nó còn “gin” ?

- Mày ngu lắm, mày thấy cái chai nhúng xuống nuớc không ?

- Ừ, rồi sao nữa ?

- Chai chua mở nút thì không vô nuớc nên im re không nghe gì hết, còn chai dã mở nút thì vô nuớc kêu ọch … ọch mày hỏng biết sao.

- Vậy là sao ?

- Quen con nhỏ nào, mày dua nó di tắm hồ boi, dẩy em xuống nuớc hễ nghe tiếng ọch … ọch, là em dó mất “gin” rồi.

Nhìn cái mặt dực ra của thằng bạn, cả bọn nhịn cuời không nổi, phá ra cuời ầm. Không muốn phá di niềm tự hào con trai của thằng bạn, thằng Tòng ngồi im re, chứ con Hồng nó rành quá mà, muời sáu tuổi nó dã ruợng nứng rồi, tò tò theo anh Nam Nhiều dụ ảnh choi, nhung thôi cứ dể thằng bạn ôm mộng dẹp, từ từ rồi nó cung biết ra thôi.

Thầy Tùng dạy Toán sao hôm nay lại vô trể làm cả lớp nhao nhao nhu cái chợ, cuối tuần tụi học trò bàn chuyện di choi, di tán gái rom rả cả phòng. Ngồi nhìn ra cửa sổ, thằng Tuờng ngó bâng quo cây phuợng vi cái cột cờ, chiều nay chị Luyến biểu nó ghé choi an bánh xèo, chắc bả ế dộ tối nay. Nhớ tới bà chị nuôi, Tuờng mỉm cuời, nhớ cái lần dầu gặp mặt nguời dàn bà dã mở ra thiên duờng hoang lạc cho mình, nhớ tới nguời thầy dầu tiên trong cuộc dời học dụ.

Phần 5: Ðời Học Ðụ Của Tuờng Tôn Tẩn

Nhà Tuờng chỉ còn lại hai má con, Ba nó là Si quan Quân dội trên chiến truờng Quảng Trị chống bọn xam luợc miền Bắc dã vị quốc vong thân hai nam truớc. Tần tảo nuôi con, má nó di vắng suốt ngày nên thằng Tuờng thuờng lang thang không biết làm gì sau giờ học, nó chỉ mong sớm dậu Tú Tài rồi di làm giúp má. Chiều nay thứ sáu di học về, quang cặp an ba hột xong là nó thay quần áo tính kiếm thằng Tòng rủ di “thả dê” bên Cu Xá Hỏa xa ngoài duờng Lý Thái Tổ.

- Nè cậu học trò, coi dùm chị cái này một chút coi.

Ngẩng mặt nhìn lên, thấy trên lầu nhà kế bên một bà chị dua tay ngoắc nó.

- Chị gọi em hả ?

- Ừ, vô nhà chị nhờ coi cái này một chút.

Nhà dó của mấy chị vu nữ muớn, thằng Tuờng tò mò cung muốn làm thân mà dâu có co hội, nên nghe rủ nó mở cửa buớc vô nhà liền. Một chị từ trên lầu buớc xuống, tuổi dộ 24 – 25, tóc dài ngang vai, vóc dáng phong trần, phấn son dài các.

- Chị tên Luyến, còn em tên gì, chị mới dọn tới dây mấy tuần, thấy em di học qua lại nhiều lần mà chua có co hội làm quen.

- Em tên Tuờng, chị gọi em có chuyện gì vậy ?

- Em coi giùm chị tờ giấy này nó nói gì vậy, tiếng Mỹ chị dọc không rành lắm.

Cung mai có vốn liếng học ở Hội Việt – Mỹ, không thôi cung bù trất luôn, Tuờng thầm nói.

Cầm tờ giấy lẫm nhẫm dọc, rồi nguớc mặt nhìn chị Luyến, nó nói:

- Nó giống nhu thu tỏ tình vậy chị, anh chàng này nói anh ta yêu chị, muốn chị dọn về ở chổ anh ta, dừng di làm nữa, mỗi tháng anh ta sẽ cho chị tiền sinh sống, …

- Vậy mà chị tuởng chuyện gì, thằng này “chíp” chết luôn, theo nó có mà húp cháo.

Ðua trả tờ giấy, Tuờng dứng tần ngần không biết nói chuyện gì nữa.

- Em ngồi choi với chị một chút, dể chị di lấy nuớc uống.

Bữa dó Tuờng ngồi choi suốt tối với chị Luyến, nói dủ thứ chuyện trên trời duới dất, chuyện về chị, về nó, về lối xóm láng giềng; dến tối chị Luyến di làm nó mới về nhà ngủ. Rồi từ dó Tuờng qua lại nhà kế bên rất thuờng xuyên, ngày nào cung có một chị nhờ dọc tho hay viết mấy câu tiếng Mỹ hồi âm cho anh chàng lính viễn chinh nào dó. Mối quan hệ giữa nó và chị Luyến don thuần là tình lối xóm, chị ta coi nó nhu thằng em trai lâu lâu cung cho nó bánh kẹo, dôi khi chút dỉnh tiền an hàng rong. Cho dến một hôm …

Dọn dẹp trang hoàng bàn thờ Ba xong, nó quét dọn nhà cửa sạch sẽ chuẩn bị cho dêm giao thừa. Rửa tay, ngắm nghía công trình dọn dẹp từ sáng tới giờ, nhìn lên bàn thờ nó thấy hình nhu thiếu một thứ gì dó, … thiếu bó nhang, nó tự trách mình, có vậy mà cung quên mua, bây giờ biết kiếm dâu ra, hàng quán ai cung dọn dẹp hết rồi, Má không kịp về an Tết, dặn mình có chút chuyện cung không nhớ, bây giờ lấy gì mà cúng Ba dây, nó dậm chân than trời.

Buớc ra cửa, Tuờng dịnh qua nhà hàng xóm kiếm dở vài cây nhang, thấy ánh dèn trên lầu nhà chị Luyến nó ngạc nhiên, mấy bả về quê an Tết hết rồi mà, ai còn ở lại mà dể dèn sáng trung vậy, tò mò nó lần buớc tới truớc cửa nhấn chuông.

- Ủa, sao chị còn ở dây, không về nhà an Tết.

Mặt buồn buồn, chị Luyến nhìn nó không nói một câu, quay lung buớc vô nhà. Lấy làm lạ thằng Tuờng gài chốt cửa rồi buớc theo vô trong. Ðua cho nó một chai 33 lùn, chị Luyến tu một hoi hết cạn chai còn lại, nhìn nó hỏi:

- Em kiếm chị có chuyện gì vậy ?

- Hổng có gì hết á, dịnh qua bên nhà bác Tám xin dở mấy cây nhang về tối dốt cúng Ba, em quên mua rồi, thấy dèn phòng chị sáng, em ngạc nhiên nên qua hỏi thôi, bộ nam nay chị không về nhà an Tết sao ?

- Chị làm gì có nhà mà về em.

- Ủa, chị nói với em quê chị ở Cần Tho mà, gia dình còn ở dó.

Chị Luyến gục dầu, ôm mặt, lúc ngửng lên mắt chị dỏ hoe.

- Em có làm gì tối nay không, ở dây choi với chị cho vui.

- Không có làm gì hết á, em dọn dẹp nhà cửa xong rồi, chờ tối dốt nhang cúng Giao Thừa, cúng Ba em thôi, Má em Tết này không mua kịp vé xe nên mùng bốn mới về duợc.

- Vậy em ở dây choi với chị, tối chị qua em cúng Giao Thừa rồi dốt cho Bác mấy cây nhang luôn một thể.

- Chị cung chua trả lời em, sao không về quê an Tết, làm gì chị buồn muốn khóc vậy ?

- Em ra khóa cửa, lên phòng chị choi, tối nay chị buồn lắm, dem mấy chai bia lên lầu rồi chị kể chuyện dời cho em nghe.

Không có việc gì làm, Tuờng khóa cửa rồi mang mấy chai 33, cái dồ khui, ít tôm khô củ kiệu, lên phòng trên. Phòng chị Luyến trang trí don so nhung rất sạch, có vài cuốn sách trên kệ, một lọ bông hồng, cái cát-sét nhỏ. Ðua chị chai bia, nó ghé dít ngồi xuống giuờng, dua cho nó khung hình nho nhỏ, chị Luyến nói:

- Hình gia dình của chị nè, con nhỏ này là chị dó.

- Chị hồi nhỏ cung ngộ quá ha.

- Ừ, hồi nhỏ chị không dẹp sắc sảo, nhung có duyên lắm.

- Bây giờ chị cung dâu có xấu dâu, em thấy mấy anh trong xóm thấy chị di ngang qua là huýt sáo inh ỏi.

- Tao già rồi, xấu lắm rồi.

- Ðâu có già dâu, chị dẹp chết mồ luôn.

Thằng Tuờng gân cổ cải, dối với nó, chị Luyến dẹp thiệt, da trắng nè, cẳng cao dáng dấp thanh thoát, an nói có duyên nè, chị cuời lại có má lúm dồng tiền nữa.

- Em mà sinh sớm vài tuổi, em theo chị sát nút cho mà coi.

Ðỏ mặt với lời khen của thằng nhỏ, Luyến dua chai bia làm một ngụm che dấu dôi má hoi ửng hồng, dù dã dầy dạn phong suong nhung lời khen chân thật của thằng nhỏ học sinh cung làm cô nàng lúng túng. Cuộc dời làm vu nữ, Luyến dã va chạm dủ mọi hạng nguời, từ dá cá lan dua tới tới nguời học thức dầy mình, ai choi sao nàng dối xử lại nhu vậy, thằng nhỏ chân chất thật thà Luyến chỉ biết mang lòng chân thật mà dối xử lại thôi.

- Mày khen hoài làm chị dỏ mặt dây nè.

- Em nói thiệt chứ bộ giỡn sao, em thích chị nhất trong mấy chị ở dây, mà chị nói sẽ kể chuyện dời chị cho em nghe, kể em nghe di, sao chị không dám về quê.

Uống cạn chai bia, vói tay lấy gói Salem, mồi một diếu, hít một hoi dài, ém luồn khói nóng vào sâu trong dáy phổi, Luyến chu môi thổi khói thuốc bay ra thành từng vòng tròn lớn nhỏ.

- Chị là dứa con gái hu, phải bỏ gia dình mà di, nhiều khi nhớ nhà lắm mà chị nào dám về tham. Chị có một tật xấu, cái tật thèm dàn ông, thiếu dàn ông chị không chịu nổi, em có biết không.

Ngồi dậy kéo thằng nhỏ xuống nằm cạnh bên mình, Luyến bắt dầu kể lại quãng dời nam muời sáu tuổi …

*

* *

… muời sáu tuổi, cái tuổi nảy nở nhất của nguời dàn bà, co thể Luyến nhu dâm chồi nảy lộc từng dêm, vú cuong mông nở, nách dã bắt dầu mọc lông, còn lông mu dã mọc tràn qua ải. Co thể dổi thay kéo theo tâm tình cung thay dổi, Luyến bắt dầu biết làm duyên làm dáng truớc bọn con trai, biết thẹn thùng khi nguời chọc ghẹo. Nhung cuộc dời của nó chắc cung êm dềm trôi qua noi khu xóm nhỏ nếu Luyến không gặp ông Tu Chích và thiếm xẫm – vợ ông Tàu bán thuốc Bắc, ngày hôm dó.

… buớc chân sáo tới nhà ông thầy Tu chích dạo, gõ cửa vài lần không có ai, Luyến dẩy nhẹ cửa buớc vào kiếm ông Tu mua vài viên “pi” cu về trị ghẻ cho thằng em. Trong nhà cung vắng tanh, ngồi xuống ghế Luyến dợi ông Tu, chắc dang chích cho ai ở buồng trong, dợi hoài không thấy ai ra, nghe có tiếng lục dục trong phòng nó dịnh lên tiếng gọi, nhung không biết nghi sao nó len lén di vào, tính hù phá một chập, ông Tu còn dộc thân sống một mình ở nhà này hành nghề chích dạo, Luyến dã tới dây nhiều lần, nó rất thích phá ông thầy chích trắng trẻo dẹp trai nhung chua vợ này. Càng buớc lần vô, Luyến càng nghe nhiều tiếng dộng lạ lùng làm tâm tu nó xao xuyến, tiếng rên u ử, tiếng rên nhung không phải tiếng rên dau dớn, tiếng rên kỳ cục. Cửa phòng chích chỉ khép hờ, Luyến ghé mắt dòm, … Luyến lặng nguời, toát mồ hôi.

Nằm dài trên cái bàn chích trắng tinh, chàng hảng thân hình một nguời dàn bà, hạ thể trần truồng, hai chân co lên trên mặt nệm, còn ông Tu Chích dang gục dầu giữa háng, hai tay vịnh hai dùi banh rộng, tiếng rên siết phát ra từ cửa miệng nguời dàn bà, lúc này dang nắm dầu ông thầy chích kéo ghị vào thân, không biết họ dang làm gì, Luyến không dám lên tiếng, chỉ nép qua một bên tiếp tục nhìn. Bất chợt nguời dàn bà ngồi bật dậy, Luyến nhận ra là thiếm xẫm vợ ông Tàu bán thuốc bắc ở dầu duờng, ngồi bật dậy thím leo xuống dất, quì gối dua tay cởi quần ông Tu, bây giờ Luyến dã biết họ dang làm gì, lòng muốn bỏ di mà chân buớc không dành, tò mò Luyến dứng yên nhìn thấy lần dầu tiên trong dời “cái dó” của nguời dàn ông truởng thành, bự nhỏ Luyến dâu biết, nhung nó lấp dầy cái miệng dang thụt ra thụt vô của nguời dàn bà. Hồi lâu con cu của ông Tu bự ra một chút duong thẳng bang, ông vịn dầu không cho thiếm xẫm sụt nữa; vừa buông con cặt ra thiếm xẫm quay mình chổng dít lên trời, tay gối dầu mắt nhắm chờ dợi; quì gối cầm cu ông thầy chích ấn nhẹ vô cái lồn dang chổng nguợc, tay vịn dít ông dẩy mạnh vào. Nghe tiếng “ái da” của nguời dàn bà, bất giác Luyến dua tay bụm lồn bóp mạnh, ông Tu hì hục choi, tay Luyến bóp bóp theo nhịp cái mông thì thục vào ra, chua dã ngứa nó thọc tay vô trong … mân mê … móc thụt … lúc bàn tay Luyến uớt nhẹp cung là lúc ông Tu gục nguời lên thân thiếm xẫm nghỉ ngoi. Sau ngày dó, Luyến càng xâm soi co thể mình, nó ngứa ngái lan lộn hàng dêm, dêm ngủ nằm mo toàn thấy “cái dó”. Hon tuần chịu không nổi, buổi chiều nó giả bịnh, xin phép về sớm, Luyến ghé vô ông thầy Tu.

- Cháu bị bịnh gì dậy ?

- Con dau bụng, nó cứ rêm rêm hoài không dứt.

Rờ trán, nghe mạch tim, rồi ông Tu biễu Luyến lên giuờng nằm cho ông khám bụng. Bàn tay ông thầy chích di tới dâu, Luyến nổi da gà tới dó, nó thèm ông vuốt ve, nó muốn ông làm biến di con ngứa ngái, nó muốn …, mà không biết làm sao mở miệng, nó không biết nói gì.

Thấy con nhỏ nghỉ học buớc vô ông Tu doán biết nó muốn gì rồi, hôm choi con xẫm lai tình cờ liếc mắt ra cửa, thấy nó ông dã sợ hết hồn, nó mà la là ông hết dất sống với chuyện tu tình cùng vợ thằng Tàu bán thuốc bắc; mấy ngày sau ông vẫn còn sợ lộ, thấy không có chuyện gì, ông cung hoi yên tâm. Bây giờ nhìn con nhỏ nằm im lìm trên bàn chích, ông tiến thoái luỡng nan, phá trinh hại dời con gái ông không muốn, còn duổi nó di ông sợ lộ chuyện xấu của mình, mà phải chỉ con xẫm thôi sao, có vài nguời dàn bà nữa, lâu lâu cung tới kiếm ông, giận chồng bỏ bê họ cứ kiếm ông trả thù cho bỏ ghét. Nhìn hai má dỏ bừng, da run từng dợt theo bàn tay khám bịnh của ông, chặt luỡi ông lắc dầu, phóng lao thì phải theo lao chứ biết sao bây giờ. Tay dặt ở bọng dái xoa xoa, ông hỏi:

- Cháu thấy dau ở chổ này phải hông ?

- Dạ.

- Ðể chú cởi quần coi thử một chút nha ?

Ðợi nó từ chối là ông rút lui liền.

- Dạ.

Lắc dầu, ông cởi cái quần dài ra, dua tay dặt lên chiếc quần sì, ngón cái vuốt ve cái rảnh dọc, thấy con nhỏ nằm yên, mắt nhắm nghiền, ông kéo cái quần sì xuống tới gối, cho ngón cái vào ngoái ngoái trong cái lồn non.

- Cháu thấy tung tức, ngứa ngái chổ nầy phải hông ?

- U … u …

- Cháu bị uất khí dó, dể chú tìm cách làm cho nó thông, nó thoát ra là cháu hết dau bụng liền.

Moi móc một hồi, ngón tay ông uớt dẫm, còn con nhỏ thì lan lộn quằn quại nhu thằn lằn dứt duôi, kê miệng vừa móc vừa liếm ông kéo dài tới lúc nó xuất tinh…

Phần 6: Cô Giáo Thiên Trang

Hai ngày sau, Luyến lần mò tìm dến ông, lặng thinh không nói một lời; chắc luỡi lắc dầu ông hết nói. Cởi quần con nhỏ, biễu nó nằm dài trên bàn chích, ông toẹt dùi chúi mui thi hành phẩu thuật và khẩu thuật trên cái lồn còn mang sữa, cái lạch nuớc trinh nguyên chua một lần vẩn dục. Ông không là quân tử, còn tiểu nhân cung chẳng dến phiên ông – con gái mộng non, thịt da lồ lộ, tuoi mát thom nồng, thèm dụ thâu dêm; dàn ông ai không bò duợc cung ráng lết theo, nhung ông dâu thiếu vú dể nhai thiếu lồn dể bú, mà phải …, nhung thôi chắc tại số trời …

… miệng ông Tu liếm tới dâu, Luyến quằn nguời tới dó, … còn mấy ngón tay của ông nữa, trời oi nó dã ngứa làm sao, lan lộn Luyến trân mình vảnh cao cái dít …, mở mắt Luyến nhìn ông Tu trân trối, “dã ngứa” rồi nhung nó vẫn thấy thiêu thiếu một cái gì dó, chợt nhớ ngày hôm dó, … Luyến bỏ chân trèo xuống, buớc tới ghế ông Tu dang ngồi, kéo dây quần, thò tay vô dụng một khúc thịt mềm, nó kéo ra truớc mặt – lần dầu tiên nhìn rỏ rành rành con cu của dàn ông. Cái dầu do dỏ dang lú dần ra từ vòng da bao bọc, dợi cho nó hùng dung vuợt vòng thành bao bọc ngẩn cổ ngóc dầu Luyến lè luỡi liếm nhè nhẹ cái rãnh nhỏ. Chua quen với mùi khai khai hôi hôi nồng nồng của nguời dàn ông, nhung Luyến vẫn tiếp tục, nó nghi chắc phải làm y nhu thiếm xẫm bữa hỗm ổng mới chịu chọt cho mình hết ngứa, một phần nó cung tò mò muốn biết hình thù hùng dung nhất của con cặt dàn ông, cái dầu ngẫm nghi cái miệng vẫn tiếp tục lê liếm cái ống chích thịt của ông Tu …

… chịu hết nổi, ông thầy chích kéo cu khỏi vòng tay con nhỏ, kéo tấm “ra” trên bàn trải xuống dất, dẩy con Luyến nằm chàng hảng, cầm cu ông nhấn từ từ …vô hang, …vô gần phân nữa thấy con nhỏ nhan mặt, ông rút ra nhấp vào nhiều lần rồi nắc thiệt mạnh, bực mình ông dụ cho dã nu, bao nhiêu sức lực của nguời trung niên còn lại ông dồn vào từng cái nắc, không chút thuong huong tiếc ngọc, … ạch … ạch … ạch …

********

– Rồi sao nữa chị ?

- Chị còn trẻ dòi hoài ổng già chịu dâu có thấu, nên một hôm ổng … tìm nguời khác dụ chị thay thế ổng, riết rồi chuyện cung lộ ra, chị bị ba má dánh một trận rồi gởi lên Sài Gòn làm thợ may, nhiều lúc thất nghiệp chị “nhảy dù” kiếm sống, rồi dần dần chị làm nghề này luôn. Xấu hổ nên ngày tu ngày Tết mà chị dâu dám về quê.

“… cô tên Thiên Trang, sẽ thay thế thầy Tùng dạy môn Toán từ giờ cho dến cuối khóa …, tuần truớc thầy Tùng dang nói về Tích Phân trong một không gian Vô Hạn chiều …”

Ðang mo mo màng màng nghe dến chữ “Toán” thằng Tuờng giựt mình tỉnh mộng, ngó lên bảng nhìn cô giáo mới. Cô gì mà xấu quá chừng, giọng nói có âm huởng miền Trung, cái mặt tang hang tó hó nhu bị táo bón kinh niên, không chút phấn son, áo quần cổ diển, bà này chắc khó chết mẹ luôn. Nghi tới dây Tuờng bắt dầu lo ngại, nó dang thiếu diễm Toán, bây giờ ông thầy quen dổi di dâu mất, còn bà cô này nhìn mặt dã biết là khó “dàng mây xanh” rồi, cuối nam không dủ diễm, bị ở lại là chết cha luôn.

Ra truờng chua duợc hai nam, lần dầu tiên dạy lớp lớn cô giáo hoi run, miệng nói mắt nhìn dám học trò Ðệ Nhất, Thiên Trang lo lắng, phải tìm cớ nào dằn mặt tụi nó mới duợc, không thôi mai mốt khó dạy lắm. Nhìn quanh cô diểm mặt, thấy thằng học trò mặt mui trông hiền hậu, dang “ngủ ngày” trong lớp, cô chỉ “con vật tế thần”:

- Em kia, tên gì, lên bảng giải thử bài toán này cho cả lớp xem.

- Em tên Tuờng.

Cầm viên phấn trắng quẹt quẹt trên bảng mà lòng thằng Tuờng rối nhu to vò vẻ, nhằm món nó bí mà bị làm vật tế thần dầu tiên thì chết chắc.

- Em học hành cái gì mà một tích phân don giản nhu vậy giải cung không xong, tui tạm cho em “zero”, về học lại, chừng nào khá hon tui sửa diễm sau, ráng học không thôi cuối nam không dủ diễm di thi dó.

Gián tiếp cô ham cả lớp, ban B mà thiếu diểm toán làm sao thi Tú Tài cuối nam, dừng tuởng tui mới ra truờng “dễ an hiếp” dâu nha, tứ dẳng huyền dai Thái cực dạo cung chết duới tay gái Bình Ðịng có võ gia truyền này, mấy em trai dừng có ở dó mà giởn mặt bầu cua với chị nha, Thiên Trang thầm nhủ.

Suốt buổi học thằng Tuờng rầu thúi ruột thúi gan, dã thiếu diểm còn bị thêm cái zero này chắc khó thọ quá, ngồi thẳng lung mắt nhìn lên bảng cham chú nghe cô giáo giảng mà nó có hiểu gì dâu, dầu nó quay cuồng với những suy nghi vẫn vo.

********

… tiếng chuông tan học cắt ngang dòng giảng bài thao thao bất tuyệt của cô giáo nhỏ.

- Cuối tuần chuẩn bị bài tập trang …, thứ hai lên bảng giải. Thôi mấy em ra về.

Thu xếp sách vở, Thiên Trang dứng chờ dứa học trò cuối cùng buớc ra khỏi lớp, rồi mới bắt dầu di kiểm soát từng học bàn coi có dứa nào so ý bỏ quên dồ hay không, thói quen này cô có từ lâu. Thấy một gói nhỏ của dứa nào bỏ quên, cô cầm lấy mở ra xem, hình nhu là một xấp hình luu niệm, tò mò cô lật một tấm lên nhìn thử …, hoảng hồn …, gấp lại …, cô dảo mắt nhìn ra cửa sợ bị bắt gặp, ngoài hành lang vắng tanh, yên tâm cô cúi nhìn cho kỹ, … mặt dỏ bừng, cô gói xấp hình lại dịnh bỏ trở lại, nhung không biết nghi sau cô rút vài tấm kẹp vô quyển sách, gói phần còn lại cô bỏ trở lại học bàn, quày quả di ra nhu sợ nguời bắt gặp.

Ngoài hành lang cô gặp nó dang hối hả di trở lại, thằng học trò lờ khờ bị cô “dì” suốt tuần qua.

- Thua cô.

- Sao quay trở lại vậy ?

- Dạ em bỏ quên dồ.

Vậy dúng là của nó, dồ con nít quỉ, học không lo học, lo coi ba cái hình quỉ dó hoài, hèn gì hổng ngu sao duợc, Thiên Trang lầm bầm chửi thằng học trò.

… tắm rửa cho mát, an vài miếng com, Thiên Trang bật truyền hình xem phim khoa học giả tuởng Star Trek hay thuờng duợc mọi nguời gọi nôm na là phim “Lỗ tai lừa”, ngày thuờng cô thích phim này lắm, mà sao hôm nay dầu cô cứ nghi vẫn vo, chiều thứ sáu muốn di dạo choi một chút cung chẳng biết di dâu. Từ miền Trung dổi về Sài Gòn chua duợc 4 tháng, Thiên Trang còn lạ nuớc lạ cái, chua quen biết ai ngoài mấy dồng sự cùng truờng. Sinh ra ở Bình Ðịnh, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, cô duợc nguời chú nuôi duỡng nên nguời và cho an học thành tài tại Huế, vừa tốt nghiệp ngành Su Phạm cô dã xin dổi di xa dể duợc sống tự lập một mình.

Bức rức trong nguời, không còn hứng thú xem phim, chẳng biết làm gì Thiên Trang lấy sách ra dọc, chuẩn bị cho bài vở tuần sau, vừa mở sách một xấp giấy rớt ra làm cô sực nhớ dến mấy tấm hình hồi chiều luợm trong học bàn của thằng học trò, dồ con nít quỉ, tuần sau phải tìm cách phạt nó cho bỏ tật không lo học hành cứ coi ba tấm hình bậy bạ. Không biết sao mà có một trang sách dọc hoài không hết Thiên Trang bực mình buông sách, dứng dậy cô tới lấy xấp hình hồi chiều, nằm dài trên sa-lông cô lật từng tấm ngắm nghía cho thỏa tính tò mò, càng ngắm mặt cô càng dỏ, cái gì mà kỳ vầy nè, con nhỏ này lông lá um tùm, chẳng bù với cô …, lật tấm thứ hai cô há hốc miệng, cái này là … của dàn ông dây hả, trông gân guốc mà phát sợ, sao con nhỏ này dám cầm ngậm vô miệng vậy, lật tấm thứ ba cô bất giác dua tay bụm chặt hạ thể sợ sệt, nó … làm dậy chịu sao nổi.

Buông xấp hình, Thiên Trang hai tay bụm háng quay mình vô vách nệm, co nguời phòng thủ nhu sợ bị tấn công. Hồi lâu tính tò mò trổi dậy, Thiên Trang tự nhủ, mình dã 23 tuổi dầu, dã là cô giáo, sống tự lập một mình chứ có phải còn sống chung nhà với cô chú dâu mà cái gì cung sợ cung e dè, mấy thứ quỉ này cung phải coi cho biết dể trị mấy thằng học sinh chứ, nghi nhu vậy, cô xoay nguời luợm từng tấm lên xam xoi ngắm kỷ. Tấm thứ nhất chụp một cô gái trần truồng, nằm chàng hãng, hai ngón tay banh hai mép âm hộ rộng ra, nó cung giống y mình mà sao lông nhiều quá vậy, chẳng bù với mình …, tấm thứ hai cung con nhỏ dó, tay cầm duong vật của gã dàn ông dua vô miệng, hỏng biết nó làm cái gì vậy cà, chẳng lẽ hồi nhỏ chuởi lộn “bú cặc” là vầy dây hả, mà bú làm chi vậy, lắc dầâu không hiểu cô lật tiếp. Tấm thứ ba chụp gã con trai dang quì trên giuờng, hai tay dang rộng dầu gối dứa con gái, duong vật thụt vào âm hộ hon phân nữa, à cái này chắc là làm chuyện vợ chồng dây, nhìn mặt con nhỏ lim dim chắc nó khoái lắm, hỏng biết duong vật của gã này mà thụt vô âm hộ của mình có duợc không ha, chắc dau dến la làng quá, mà hỏng phải, con nhỏ chịu duợc chắc mình cung chịu duợc lo gì. Tấm cuối cùng nầy thấy mà ghê, gì mà giống nhu hai con chó vậy, con nhỏ lúc này tóc tay rả ruợi ha, còn chúi dầu mắt nhắm nữa…, … rồi suốt dêm cô giáo Thiên Trang trằn trọc không ngủ, mấy tấm hình làm co thể cô ngứa ngái, làm khoi dậy trong cô sự thèm khát một hoi hám dàn ông, loại nguời mà bấy lâu nay cô trốn lánh. Mặc cảm mồ côi, phải an nhờ ở dậu, cô co mình trong cái vỏ ốc lạnh lùng, sống cô dộc suốt quảng dời học sinh sinh viên, vài nguời bạn học có deo duổi nhung vấp phải bức tuờng bang giá lạnh lùng, họ bỏ chạy hết tron.

********

Tay xách bó rau, tay cầm cục thịt, Thiên Trang rảo buớc về nhà.

- Ðụ má mầy, dám giựt bồ tao hả.

Tiếng chửi thề inh ỏi, rồi tiếng ấu dả ạch dụi làm giựt mình cô giáo, quay lại nhìn cô thấy một dám ba bốn thằng dang hè nhau dánh một. Không biết chuyện gì, cô dứng lại xem, chừng thằng nhỏ bị dánh phá vòng vây tháo chạy, cô mới nhận ra duợc thằng học trò có mấy tấm hình làm cô mất ngủ cả dêm. Chạy tới gần chổ cô, nó quị xuống máu me dầy mình, co mình ôm dầu nó hứng chịu những cú dá dã man. Chịu không nổi, cô giáo xông vào can thiệp, chụp tay một thằng cô dá mạnh vô bụng thằng thứ hai, … bằng mấy ngón võ Bình Ðịnh don so nhung diêu luyện, chẳng mấy chốc cả ba thằng ôm dầu tháo chạy, bỏ lại thằng Tuờng nằm lan lộn một mình giữa duờng nhựa. Lúc này trong xóm dã có một vài nguời chạy ra, dịnh kêu xích lô chở nó vô nhà thuong, thằng nhỏ chợt tỉnh, thều thào:

- Ðừng vô nhà thuong cô, em không muốn làm phiền má em phải lo lắng.

- Em bị dánh nặng lắm, phải vô nhà thuong mới duợc.

- Ðừng cô, em xin cô mà.

Chìu ý nó, cô cùng hàng xóm dìu thằng nhỏ vô nhà cô nằm nghỉ.

Lau rửa vết thuong cho thằng nhỏ xong, cô cho nó uống hai viên trụ sinh dề phòng mấy vết thuong nhiễm trùng, cung may chỉ có vài vết nhỏ nhỏ, biểu nó nằm nghỉ cô chuẩn bị nấu com.

- Cô oi ?

- …

- Cô dừng nói cho má em nghe nha, em không muốn bả buồn.

- Mà chuyện gì vậy ?

Thằng nhỏ cúi mặt, nhung rồi cung phải khai thiệt.

- Em theo con nhỏ ở Gia Long, tụi nó ghen .

- Thì ra là vậy, cô không mét với Hiệu Truởng dâu, nhung em phải cẩn thận sau này.

- Cô ngâm dùm em bộ dồ nha, nghỉ mệt xong em giặt, chứ máu me tùm lum nhu vậy, má em biết.

- Em cởi ra, dua dây cô giặt cho.

Tẩy sạch máu, giặt bộ dồ dem phoi xong, Thiên Trang vô bếp nấu com làm dồ an.

Ngồi nghỉ dợi thằng học trò thức dậy an com, cô Thiên Trang có một cảm giác vui vui, hồi nào giờ phòng cô dâu có con trai nằm ngủ, nhìn thằng nhỏ dấp mền ngái ngủ, cô thấy ấm áp cả can phòng, có hoi ấm dàn ông can phòng nhu có sinh khí mới. Thấy chiếc mền tuột xuống dất, cô buớc lại kéo lên, nhìn chiếc quần tiều dang dựng cột buồm, cô dỏ mặt quay chổ khác, cái thằng quỉ sứ, bị dánh gần dập mật mà ngủ còn mo chuyện bậy bạ. Nhìn mắt nó nhắm nghiền hoi thở dều dặn ngủ sai sua, Thiên Trang yên dạ, hỏng biết cái dó lúc cứng lên hình thù ra sao ha, trong sách vẽ … hổng biết có giống hôn, tò mò cô qùy xuống thò hai ngón tay vén nhẹ ống quần ngó vô trong, nhìn con cu gục gặc cái dầu dỏ ao Thiên Trang nóng bừng lên mặt, ngoài dời nó còn trông dữ dằn hon hình vẽ trong sách nữa, dữ dằn mà dể thuong hon nhiều, cô ngẫm nghi, phải chi mình có một con cu nhu vầy dể sờ mó nắn bóp vuốt ve ha, mình bắt nó …, rồi …, rồi nó phải …, càng nghi cô càng khó thở. Bên trong cái vỏ bọc khô khan khó chịu, Thiên Trang có một nội tâm phản kháng với quan diễm trai gái cổ xua, nhìn thằng nhỏ cô nhớ tới quyển tiểu thuyết Vòng Tay Học Trò dang dọc dở dang, mê tiểu thuyết nên Thiên Trang thấy thèm cái hiện tại dang ngủ yên lành trên sa-lông nhà cô, tim dập mạnh má nóng bừng cô dắn do quyết dịnh…

Nhìn thằng học trò ngấu nghiến an, Thiên Trang mát bụng, ráng an cho no tối nay trả bài cho thuộc nha em cung.

- Ở dây choi với cô chờ quần áo khô rồi hẳn về.

- Dạ. Cô dể em dọn dẹp rửa chén.

- Ừ, cô di tắm , nực quá chừng.

********

Chọn bộ dồ lụa mỏng nhất, bỏ qua cái áo ngực, cô lấy cái quần sì líp dỏ nhỏ xỏ qua chân.Thằng nhỏ dang coi ti-vi, thấy cô di ra nó ngó trân trân một cách sửng sờ, rồi dỏ mặt cúi dầu nó quay nhìn chổ khác. Biểu nó nép qua một bên, Thiên Trang buông mình nằm cuộn tròn quay mặt ra ngoài, mắt nhìn ti-vi cô hỏi:

- Gia dình em có mấy nguời vậy Tuờng ?

- Dạ, chỉ có em với má thôi, ba em di lính chết trận rồi.

- Má em làm nghề gì vậy ?

- Dạ, buôn bán cô, má em ít khi ở nhà lắm.

Vậy là hổng ai cấm doán duợc nó hết.

Quay mình nằm ngửa, cô xoảy dài cẳng, ép thằng nhỏ lùi sát góc ghế bên kia.

- Em có bồ chua ?

- U … u … chua cô.

- Em xạo ha, hồi trua em nói bị tụi nào dánh ghen, mà bây giờ lại nói chua có.

- Em chỉ dẩn nó di choi vài lần thôi, dâu có gì dâu mà gọi là bồ bịch.

- Vậy chứ phải làm sao mới gọi là bồ duợc ?

À ha, thằng nhỏ này cung gan ha, dám vuốt ve chân mình rồi, dể coi nó dám lấn tới nữa hông.

- Em chỉ mới nắm duợc tay nó thôi.

- Chua có hung nhau ?

- Em dòi hoài mà nó chua chịu.

Tay nó lấn lên một chút rồi, mình phải dụ thêm mới duợc.

- Tuờng nè, con nhỏ dó có dẹp hông ?

- Cung thuờng thuờng thôi cô.

- So với chị thì sao ?

- Hổng dẹp hon cô dâu.

Cái thằng ba xạo, biết mình không dẹp nhung Thiên Trang cung mát dạ với lời nói nịnh của thằng học trò.

- Chị hon em có mấy tuổi thôi, dây dâu phải là lớp học, em kêu cô hoài chị thấy mình già lắm.

- Dạ.

Ủa, nãy giờ mình dể yên, sao nó hổng chịu tiến lên thêm, mà cứ vuốt vuốt chân hoài vậy, chắc nó còn nhát.

- Em nịnh quá, chị xấu xí thấy mồ, sao mà bằng duợc mấy cô gái bạn em.

- Em nói thiệt mà, ngày thuờng tụi em thấy cô … à chị nghiêm trang nên dâu có dám ngó kỷ, chị lại an mặt xề xòa nên …

- Nên cái gì hả ?

- Cô … à chị cho em nói thiệt nha, dừng có giận mà phạt em à.

- Ừ, nói di.

- Tụi nó nói chị chua có chồng, thiếu hoi dàn ông nên lúc nào cung nhan nhan nhó nhó mất duyên, mà chị mặc dồ kỳ cục quá nên tụi nó nói chị nhu … bãi dáp phản lực co vậy, chứ ai mà ngờ chị … dâu có thua ai.

- …

- Em lại ngồi gần dây chị chỉ cái này cho em coi.

Nắm tay thằng học trò dua lên miệng hôn, rồi Thiên Trang dua xuống gò ngực dang phập phồng.

- Nè, có phải nhu phi dạo máy bay hông ?

Tay ve vuốt bầu ngực cứng ngắt no tròn, thằng Tuờng cuời thầm trong bụng, cô tuởng mình là nai to, phải ráng dóng cho trọn vai mới duợc, nhìn cô giáo mắt nhắm nghiền, nó se se cái núm, một hồi lâu mới cởi nút áo lòn tay vô trong mân mê hai bầu vú ấm áp, chà … chắc nịch hà con nhà võ có khác, tay vuốt dài xuống vùng bụng san chắc không một chút mở du, thằng Tuờng thì thầm:

- Hổng biết mấy chổ khác ra sao nha, chứ cái này em chấm cô 18 diểm trên 20 dó.

- Ừ hứ.

Cúi dầu, nó hôn môi cô giáo.

Nhớ dộng tác của các tài tử xi-nê, cô giáo Thiên Trang vòng tay ghị dầu thằng nhỏ xuống, hé miệng thè dài luỡi tìm kiếm. Rồi ra dáng thành thạo, cô thủ thỉ:

- Em biết hôn môi là sao rồi nha.

Không nói một tiếng, thằng học trò dua tay run lập cập xuống phía duới, ngần ngừ rồi nó cung bụm bên ngoài cái xì-líp cô dang mặc, run gì mà run dữ vậy em trai, ái chà khoái thiệt, nó bóp bóp dã quá, um … ummmmm … dã hết biết, ừ vậy dó, thọt tay vô, run gì mà run, nó hổng có cắn dâu, … ái da … móc nữa di em, ừ thọt thọt vậy dó. Tay thằng Tuờng vừa thọt vô bên trong cái quần xì là nó phát run, sao hổng thấy cộng lông nào hết vầy cà, cô ấy cạo hay là bẫm sinh, chết mẹ cô nói cô nguời Bình Ðịnh, chẳng lẻ … cô “nô he”, mà có xui cung phải chịu thôi chứ bây giờ mà ngừng lại cổ bị ứ khí nứng, cổ giận cổ dì cung chết mẹ luôn, kệ, “nô he” cung làm tới luôn, chết bỏ. Mạnh tay kéo tuột cái xì-líp lẫn cái quần dài, thằng Tuờng vừa hun vừa bò dầu xuống giữa háng, hai tay vạch gối mở mắt nó nhìn, rồi chung hửng. “Phê” quá Thiên Trang nằm yên huởng thụ con khoái lạc dang rung dộng toàn thân, hai tay thằng nhỏ vừa dặt lên dầu ngối cô dã lẹ làng banh rộng hai chân, chờ dợi … chờ dợi … không thấy gì, cô mở mắt ngóc nhìn rồi buông dầu xuống, má dỏ bừng bừng, thấy quê quê. Mắc cuời quá mà thằng Tuờng không dám, luỡi liếm me ngào miệng hút ốc len, mà trong dầu nó cuời hoài không dứt, cô giáo mình có cái mặt duới tức cuời quá, chùm lông nhỏ den mun cong queo bám sát thịt trên dỉnh mép, giống y hệt hàm râu “chảy cứt mui” của Hitler, hai bên lại kéo dài hai hàng lông mịn màng nhu ria mép, làm mặt duới của cô giáo giống miệng Hitler với hàm ria mép hai bên. Phải phá cô một trận mới duợc, Tuờng thầm nghi. Ðang lan lộn miên man sảng khoái duới chuyển dộng của cái luỡi thằng học trò, dột nhiên nó dừng lại, hổng thèm tiếp tục liếm kẹo bòn bon nữa, uất khí tức mình, cô mở mắt, … nan nỉ:

- Sao hổng tiếp tục nữa Tuờng ?

- Thôi em hổng dám dâu.

Cô Thiên Trang hối lộ.

- Tiếp tục di rồi chị xóa con zero tuần truớc cho em.

- Chị hứa ha.

- Ừ, dừng chọc chị nữa mà.

Thiên Trang nằm dó mà hồn dể ở trên mây, trầm mình lặn ngụp trong cõi thiên thai, bồng bềnh trên tấm thảm thần dang dua tấm thân trần tục lên dỉnh Vu Son, thiên dàng ở dâu dâu cô chua thấy, ôi dịa ngục sao mà dịu êm quá vầy nè. Nhỏng dít cong lung Thiên Trang chảy nuớc, xuất khí lần dầu cô giáo còn trinh. Ðợi giây lát cho cô giáo tỉnh hồn, thằng lớn mới dua thằng nhỏ “dú dí vô cung”, cảm giác chật hẹp bó sát dầu con cặc làm thằng Tuờng dừng lại, thấy mặt cô giáo nhan nhan là nó than thầm, chết mẹ rồi cô giáo mình còn “zin”, không dám ấn tiếp nó rút thằng em ra, rồi chỉ dám nhấp nhấp phần ba chiều dài mà thôi. Ðầu ban vừa ấn vô Thiên Trang dau muốn chết mà chỉ dám nhan mặt than trời, dâu dám mở miệng la làng, cô sợ thằng nhỏ hoảng hồn rồi hỏng dám lấn tới tiếp mà cô mất co hội huởng lạc thú trần gian, chừng thằng học trò thì thụt ra vô một hồi cô mới yên tâm, cung dâu có dau gì lắm dâu mà mấy dứa bạn có chồng cứ hù dọa mình hoài, … mà sao có một khúc vậy ta, hồi nảy mình thấy nó dài hon mà, ngóc dầu coi thử coi …, ủa sao mà có một chút vậy, hay là nó hỏng dám …

- Cho vô chút nữa di em, chị thuong mà.

- …

- Cho vô chút nữa di, tuần sao chị cho em 15 diễm.

Nhấn thêm một chút thì cái dầu bị chận lại, biết mà, cô mình còn con gái, phải từ từ mới duợc. Thuong cô giáo, thằng Tuờng rút bớt ra, rồi chậm rãi từ từ nó nhẩn nha nhấp nháp.

- Còn chút nữa dó em, cho vô hết luôn di, dừng chọc chị nữa mà Tuờng.

- …

- Em cho vô lút cán luôn di, chị cho em 19 diễm…um…um

Cắn rang cuong cổ, dau nhu xé thịt mà Thiên Trang không dám la. Cô giáo mình gan thiệt, không la tiếng nào nghen, có võ có khác mà, nghỉ chút cho cổ dỡ mệt rồi mình hãy tiếp tục. Trong can phòng ấm cúng, thằng học trò dạy cô giáo nhỏ lạc thú gái trai, nó dạy cô “dẻo dá giửa duờng,” “vác chày qua núi” “ngu lão ôm cần” “tiều phu bửa củi” …

Dòng nuớc từ vòi bông sen chảy tới dâu Thiên Trang mát lạnh tới dó, ve vuốt bọt xà bông trên miệng cái mu cao cô ngẫm nghi, hôm nay nhất dịnh phải trả thù mới duợc, bữa hỗm mới lần dầu nên mình mới nan nỉ xin thua, hỗm rày luyện mấy quyển bí kiếp của con bạn, âm hộ cung hết dau rồi, hôm nay cho nó biết tay mới duợc.

- Bữa hỗm tụi mầy giúp tao dụng kế hay quá trời, còn dây là chuyện của tao với cô giáo, tụi mầy phải hứa không duợc hé miệng cho ai biết, tao mới cho tham gia. – thằng Tuờng nói.

- Choi với tụi tao bao lâu rồi, mày có thấy tụi tao thèo lẽo với ai hông mậy ? – thằng Tạo hỏi.

- Ðúng dó. Hễ cô giáo hổng chịu thì tụi tao rút lui, không hé miệng một lời. Tao thề dộc dó.”, thằng Tòng hứa.

- Tao cung thề nữa – thằng Tài gio tay lên.

- Tuờng nè, nãy giờ kiểm tra, chị thấy môn Toán em mất can bản rồi phải học lại từ dâu mới duợc, chứ học nhu vậy chắc em thi rớt quá.- cô Thiên Trang nghiêm khắc.

- Dạ, em biết chứ, chị dạy em nha – thằng Tuờng nan nỉ – lở thi rớt chắc má em buồn lắm.

- Còn 4 tháng nữa, chắc cung dủ thời gian, mà em phải siêng mới duợc – cô giáo lẳng lo – Em tính trả công chị sao nè ?

- Chị muốn gì em cung chịu hết – thằng Tuờng hứa.

- Thiệt hông ?

- Thiệt mà.

Thiên Trang dứng dậy bỏ vô buồng trong.

Ðợi cô giáo vừa khuất, thằng Tuờng len lén mở chốt cửa, rồi rảo chân buớc vô trong.

Nhìn cô Thiên Trang nằm nghiêng trên giuờng khêu gợi, Tuờng nuốt nuớc miếng, nhứt dáng nhì da thứ ba mới tới khuôn mặt, diện mạo cô không sắc sảo lắm nhung với nhân dáng cao thon làn da mịn màng cô giáo mình dâu có thua ai, sao mà tới giờ cổ chua có chồng vậy cà, thằng Tuờng thắc mắc lắm.

- Cô nè, cô có nguời yêu chua ?

- Chua em, mà hỏi làm chi vậy ?

- Em tò mò vậy thôi.

- Chắc tại cô xấu xí quá.

- Em nghi hổng phải vậy dâu, thật ra cô dâu có thua ai dâu. Chắc tại cô nghiêm trang quá, với lại … chắc chua có hoi hám dàn ông con trai nên cô nhu cây khô chua tuới nuớc vậy dó.

Ðỏ mặt, nhéo thằng nhỏ một cái, Thiên Trang tâm sự.

- Hỏng phải chị không có nguời deo duổi, nhung chị chua muốn ràng buộc với một ai, làm vợ một nguời rồi thì chị phải chung thủy với nguời dó, chị dâu có muốn cả dời chỉ biết có một nguời dâu, em cung biết rồi dó, chị chua biết mùi dàn ông mà, bữa hỗm gặp em nằm ngủ chị cung dắn do ghê lắm mới quyết dịnh dụ khị em dó chứ bộ. Vài nam nữa chị mới muốn có chồng, còn giờ thì … hì … hì … cho chị muợn cái này chút coi.

Kéo cái quần xì xuống duới chân, Thiên Trang cầm cu thằng học trò vọc tới vọc lui trửng giởn.

- Tuờng nè, sao em còn nhỏ mà rành quá vậy, bữa hỗm em quần chị muốn chết lên chết xuống, dã quá chừng.

- Chị hổng biết, em có mấy bà chị nuôi làm vu nữ kế bên nhà, bữa nào “ế dộ” mà chịu hổng thấu mấy bả rủ em qua choi, tập mỗi ngày một chút mà bây giờ em gần thành cao thủ rồi dó.

- Hèn gì …,

Vừa cung cứng là Thiên Trang dã choàng chân qua hông thằng học trò, nhét cái dầu vô cái lổ nhỏ ấn mình xuống từ từ, thấy khó khan cô dừng lại ngó thằng Tuờng nhu dò hỏi.

- Chị làm vậy hổng duợc, gặp thằng nào choi cắt cớ từ duới nó thọt lên dau lắm.

- Vậy làm sao mới dúng ?

- Chút nữa em chỉ chị bú thằng nhỏ, giờ chị chống hai tay hai chân nắc từ từ di, một chút nó vô trót lọt hà.

Nghe lời thằng học trò cô giáo chống tay chịu gối thì thụt xuống lên, càng nắc cô càng khoái, càng khoái cô thấy thằng nhỏ càng tron tru, càng tron tru cô càng nắc mạnh, chẳng bao lâu miệng giếng vừa mở nắp của cô dã ngậm trọn bao trùm cây doản côn của Thằng Tuờng, rồi cứ vậy cô thực hành bài tập “vuốt doản côn”, khi vuốt nhanh khi chậm rải, khi thì cô chọt huớng dông khi huớng tây, chán rồi cô chọn duờng nam bắc, dùng con cu thằng học trò cô tìm mọi diễm khoái cảm trong hang lồn mà 23 nam qua cô quên lửng.

- Chị mệt rồi hả ?

- Ừ … ừ.

Ôm hông, Tuờng ngồi bật dậy, chúi dầu giữa hai gò bồng dảo cang tròn nhựa sống cho cô giáo “ôm cây nghỉ mệt”, còn hai tay nó bóp mạnh hai gò má dít sàng qua sàng lại, một hồi lâu thằng Tuờng mới chống hai tay ra dàng sau biểu cô giáo cung làm nhu vậy, nó ngồi trên giuờng từ duới nắc lên từng cú “hồi mã thuong” nghe ành ạch…

Nằm rả rời nghe lâng lâng chảy dều trên từng thớ thịt, Thiên Trang nghe thằng học trò thủ thỉ:

- Cô oi, em có mấy thằng bạn thân…

- Ừ hứ.

- … cái gì tụi em cung chia sẻ với nhau hết…

- …

- … cô cho tụi nó tới học chung luôn nha.

Nghe nó nói cô giáo Thiên Trang hết hồn, có một thằng học trò cô còn muốn chết … mà thêm vài dứa nữa không biết ra sao ha, mà kệ nó, choi vui thôi mà, cho bù lại những ngày mình nằm không hổng có con cu nào choi hết.

- Cung duợc, mai mốt kêu tụi nó tới cô dạy luôn cho.

- Hì … hì, nãy giờ tụi nó rình ở ngoài kia chắc sắp chết vì nứng cặc rồi, dể em kêu tụi nó vô.

Lắc dầu, cô Thiên Trang hết nói, dúng là nhứt quỉ nhì ma thứ ba học trò mà…

********

… ngồi bên lò suởi nhìn tuyết roi ngoài trời chờ nam mới tới, Tuờng bồi hồi nhớ lại chuyện xua, nhớ quãng dời tuoi dẹp nhất, mấy thằng bạn chắc giờ này sáng xỉn chiều say cho quên thực tại dau lòng, không biết cô Thiên Trang bây giờ làm gì, cô sống ra sao duới một chế dộ mà thằng chan trâu làm thầy nguời có học, trong một chế dộ mà trí thức không dáng bằng một cục phân, Tuờng ngẫm nghi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro