🌸Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thịnh Nguyện là một bé điếc, cậu được sinh ra từ cuộc tình một đêm giữa mẹ cậu và người cha phong lưu.

Xuất thân của cậu là điều cấm kỵ không ai dám nhắc đến và Thịnh Nguyện bị xem như một gánh nặng, hết lần này đến lần khác bị bỏ rơi.

Cuối cùng, cậu bị ném vào Mục gia, trở thành công cụ cho cuộc liên hôn.

Lần đầu tiên Thịnh Nguyện gặp Mục Tiêu Đoạt là tại một buổi tiệc.

Hắn không phải là nhân vật chính của bữa tiệc nhưng lại nổi bật hơn bất kỳ ai khác. Vị hôn phu kiêu ngạo của cậu cúi đầu một cách hiếm thấy, đi đến trước mặt Mục Tiêu Đoạt và cung kính gọi: "Cậu."

Thịnh Nguyện bối rối, sợ hãi cũng gọi một tiếng theo.@ThThanhHinVng

Người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng và đẹp đẽ chỉ liếc mắt nhìn cậu một cách hờ hững rồi đáp lại: "Ừm."

Cuộc đối thoại đầu tiên của họ rất ngắn ngủi, không có gì đáng nói.

Vị hôn phu của Thịnh Nguyện nói: "Thịnh Nguyện, cậu không cùng thế giới với chúng ta. Cậu ấy sáng rực rỡ, không ai có thể với tới được."

Buổi tiệc ấy đầy sự xa hoa, người người chen chúc. Thịnh Nguyện theo bản năng quay đầu lại và tiếp tục nhìn Mục Tiêu Đoạt, người mà cậu không thể chạm tới, không dính bụi trần, phảng phất như chẳng màng đến bất cứ ai.

Vào ngày nhận được chẩn đoán ung thư não, Thịnh Nguyện đề nghị hủy hôn.

Cả đời cậu bị đẩy đưa, sống nhờ người khác quyết định và đây có lẽ là hành động tùy hứng nhất mà cậu từng làm.

Đêm đó, mưa lớn trút xuống thành phố, sấm sét vang rền.

Bé điếc không còn nhà để về, cậu ngồi co ro trong một con hẻm, toàn thân ướt đẫm, những giọt mưa lạnh giá rơi vào người khiến cậu không ngừng run rẩy.

Đột nhiên, một đôi giày da xuất hiện trong tầm mắt mờ mịt của cậu, đôi giày sạch sẽ ấy lại vương chút bùn đất.

Chiếc dù đen hơi nghiêng về phía cậu, che mưa khỏi đầu Thịnh Nguyện nhưng lại làm ướt vai người đàn ông kia.

Đây là lần thứ hai Thịnh Nguyện gặp Mục Tiêu Đoạt. Hắn vẫn lạnh lùng, cao ngạo như vậy.

Mục Tiêu Đoạt nói: "Thịnh Nguyện, đi cùng tôi đi."

Thịnh Nguyện run rẩy mở tay ra, đôi mắt đỏ hoe: "Máy trợ thính của tôi hỏng rồi, tôi không nghe được cậu nói gì... Xin lỗi..."

Người đàn ông không nói gì, nhặt máy trợ thính lên và nắm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của cậu.

Và cứ thế, bé điếc được Mục Tiêu Đoạt mang về nhà. @ThThanhHinVng

Không ngờ rằng, lần "nhặt" này lại là "nhặt" cả đời.

Mọi người đều biết, Mục gia đã xảy ra một chuyện kỳ lạ.

Người đứng đầu Mục gia cưới chính đứa cháu dâu chưa bước qua cửa, một kẻ điếc không ai cần.

Hắn đeo chiếc nhẫn cưới cùng kiểu của bé điếc trên ngón tay áp út và xuất hiện cùng cậu ở mọi sự kiện quan trọng.

Những người trong Mục gia yêu thích sự xa hoa và không muốn dính líu gì tới cuộc sống khắc khổ ngoài kia, còn Mục Tiêu Đoạt là vị thần bảo vệ Mục gia, không gì là không thể với hắn.

Cho đến một ngày, vị thần ấy tự tháo xuống chiếc vương miện của mình, từng lớp ánh sáng lộng lẫy trên người dần tan biến và mọi người mới nhận ra rằng hắn cũng chỉ là một con người bình thường.

Vì vậy, hắn chủ động bước vào bùn lầy, tìm được người mà hắn  yêu thương, người đã trở thành ánh trăng sáng của đời hắn.

---

1. HE, song khiết, 32 x 20. 

2. Hai người cùng tiến tới nhau, ngọt và ngược đan xen. 

3. Không chấp nhận việc viết chỉ để bị phê phán, không cần báo nếu bỏ truyện, hãy buông tha cho nhau.@ThThanhHinVng

Tag: Đô thị, hào môn thế gia, tình yêu sâu sắc, nhẹ nhàng, yêu thầm, cứu rỗi.

Góc nhìn nhân vật chính: Thịnh Nguyện | Tương tác: Mục Tiêu Đoạt.

Tóm tắt: Anh trở thành nơi kết thúc khổ đau của em.

Thông điệp: Tình yêu khiến con người trở nên dũng cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro