60 năm cuộc đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

60 năm cuộc đời

Anh ơi có bao nhiêu ? 60 năm cuộc đời

20 năm đầu, sung sướng không bao lâu

20 năm sau, sầu vương cao vời vợi

20 năm cuối là bao

Ơ là thế! đời sống không được bao

Ơ là bao! đời không lâu là thế

Ơ được bao năm sống mà yêu nhau

Anh ơi có bao nhiêu 60 năm cuộc đời

Khi xa anh rồi em biết yêu thương ai

Nên khi yêu nhau thì yêu cho trọn đời

Anh ơi ta sống được bao

Ai cho tôi tình yêu

Ai cho tôi tình yêu

Của ngày thơ ngày mộng

Tôi xin dâng vòng tay mở rộng

Và đón người đi vào tim tôi

Bằng nụ hôn trinh nữ

Nhưng biết chỉ là mơ

Nên lòng nức nở, thương còn yêu,

yêu thì chưa hết

Nên gọi tên tình chưa đổ bến,

biết nẻo đâu mà tìm?

Nằm nghe cô đơn,

thoáng bước trong hồn

Giá buốt về tìm,

sao rơi cuối đêm

Nhạc vắng mang nhiều cay đắng,

ru hồn đi hoang

Ai cho tôi tình yêu,

để làm duyên một người

Tôi xin dâng tình tôi trọn đời

Người ơi người, xin đừng e ấp,

chớ lặng im nghẹn ngào ....

Ai nói với em

Minh Kỳ - Huy Cường

Ai nói với em nếu anh là lính

Không biết nói yêu mỗi khi gần em

Ai nói với em tình mình dang dở

vì đời lính nhiều gian khổ

yêu chỉ cho lòng mong chờ

Ai nói với em lính không sầu nhớ

Không có trái tim đắm say mộng mơ

Ai nói với em tình người lính trẻ

nồng nàn nhưng nhiều dâu bể

không như cung đàn lời thơ

Ba lô thay người tình yêu dấu

Đêm đêm riêng mình nằm gối đầu

Anh thấy nhớ em, anh thấy mến em

Ước mơ anh là trời cao rót

trăng nhuộm màu làn tóc thương yêu

Khi lính đã yêu bướm ghen tình thắm

Muôn kiếp vẫn yêu nói chi ngàn năm

Khi lính đã yêu rừng tàn núi lở,

Tình còn vững bền muôn thuở

Bao la như lòng đại dương......

Anh cứ hẹn

Thơ: Hồ Dzếnh, Nhạc: Anh Bằng

Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé

Để một mình em dạo phố lang thang

Quán vắng quanh đây nụ hôn quá nồng nàn

Em bước vội để che hồn trống vắng

Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé

Để chuyện tình em đợi đến si mê

Những lúc xa nhau là tiếng sóng gần kề

Không dỗi hờn xót xa làm ướt mi

Tình yêu chỉ đẹp phút hẹn thề

Tình yêu sẽ buồn khi bước vào vòng đam mê

Tình như trái mộng chín rung rinh trên đầu cành

Tình như nắng lụa hoa mộng mơ

Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé

Tình chỉ đẹp khi còn dở dang thôi

Như cánh thư yêu đừng nên kết vội vàng

Như cánh buồm đừng nên dừng bến đỗ

Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé

Cuộc đời buồn khi tình đã lên ngôi

Có biết bao nhiêu tình say đắm tuyệt vời

Đều dở dang như tình mình thế thôi

Anh về với em

Trần Thiện Thanh

Anh về với em,

như chim liền cánh như cây liền cành

Như đò với sông,

như nước xuôi giòng vào lòng biển xanh

Em ơi trăng còn sáng nên tình yêu vẫn còn mang,

Em ơi sương còn xuống nên tim côi mong sưởi ấm

Ta xa nhau lâu rồi,

ta mong nhau lâu rồi, gần nhau đêm nay thôi...

Anh về với em,

mai ta lại cách xa nhau muôn trùng

Bao ngày nhớ nhung,

vơi hết tâm sự vừa cạn một đêm

Sao em anh lại khóc khi anh ra đi vì em?

Hay chăng ân tình lớn hơn không gian đôi mình cách?

Mai nay anh đi rồi,

mai nay anh đi rồi,

mai nay anh lại đi...

Không trách em yếu mềm khi con tim đơn côi

Không muốn em dối lòng khi mang mang buồn tủi

Anh muốn em hiểu rằng đời chiến sĩ phong sương,

Nên một lần về thăm bằng vạn ngày gần nhau

Em biết không những chiều, khi sương thu giăng giăng,

Anh nhớ xưa chúng mình hay đi trên đường vắng,

Anh nhớ xưa một lần lặng ngắm ánh mây trôi

Làm người yêu lính chiến mấy ai gần nhau ....

Bây giờ cách xa,

đôi đứa đôi miền nhạt nhòa chiều mưa

Xin cho ân tình sẽ bao la như sương đầu núi,

Xin cho ân tình sẽ không mau tan như bọt nước

Anh đi anh lại về,

em ơi tơ duyên đầu xin trăm năm bền lâu...

Anh đi anh lại về,

em ơi tơ duyên đầu xin trăm năm bền lâu...

Bài tango cho em

Lam Phương

Từ ngày có em về, nhà mình toàn ánh trăng thề

Giòng nhạc tình đang tắt lâu,

tuôn trào ngọt ngào như giòng suối

Anh yêu phút ban đầu,

đẹp nghiêng nghiêng dáng em sầu.

Trong mắt em buồn về mau,

em ơi có khi nào lần gặp đây cho mai sau.

Tiếng đàn hòa êm ái, nhịp bước em thêm lã lơi

Cung điệu buồn chơi-vơi, đôi tâm hồn riêng thế giới

Mình dìu sát đi em

để nghe làn hơi cháy trong tim nồng nàn

Thương tiếc chi trới rộng thênh thang,

Vương vẫn để rồi một đời kiêu mang

(lần 1)

Giờ mình có nhau rồi, đời đẹp vì tiếng em cười

Vượt ngàn trùng qua bể khơi,

dắt dìu cùng về căn nhà mới.

Ta xây vách chung tình, nhiều chông gai có tay mình

Xin cảm ơn đời còn nhau,

xin ghi phút ban đầu bằng bài TANGO cho em.

(lần 2)

Giờ mình có nhau rồi, đời đẹp vì tiếng em cười

Vượt ngàn trùng qua bể khơi,

dắt dìu cùng về căn nhà mới.

Ta xây vách chung tình, nhiều chông gai có tay mình

Xin cảm ơn đời còn nhau, xin ghi phút ban đầu bằng

bài TANGO cho em.

Bài thánh ca buồn

Bài thánh ca đó còn nhơ không em

Noel năm nào chúng mình có nhau

Long lanh sao trời thêm đẹp môi mắt

Áo trắng em bay như cánh thiên thần

Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân

Cùng nhau quỳ dưới chân Chúa cao sang

Xin cho đôi mình suốt đời có nhau

Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa

Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng

Ôi giọng hát em ngân não buồn

ĐK :

Rồi mùa giá buốt cũng qua mau

Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu

Rồi một chiều áo trắng phai màu

Em qua cầu xác pháo bay sau

Lời nguyện mình Chúa có nghe không

Sao bây giờ mình hoài xa vắng

Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian

Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu

Rồi những đêm thánh đường đón Noel

Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu

Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối

Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn

Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi ....

Chỉ có em

Chiều thu mưa bay bay

Đường khuya vắng không người

Dìu em trong cơn mê dài tăm tối

Làm sao cho anh đi vào nắng ấm ban mai

Để giấc mơ đẹp mãi trong tương lai

Bàn tay anh xanh xao vì cơn lóc ban ngày

Bờ môi yêu như không còn hơi ấm

Làm sao cho anh đi vào thơ ấu xa xưa

Chỉ có em lòng vui sau cơn mưa

Ngày anh gặp đôi mắt long lanh

Lần đầu anh lạc vào hố mê say

Dường như ta quen nhau từ muôn kiếp

Vừa gặp lại ta đã sợ tình cao bay

Từ khi anh yêu em là anh biết đợi chờ

Chờ cho mau qua đêm dài tăm tối

Mình yêu nhau đi thôi đừng lo phút chia tay

Chỉ có em nghìn sao như đêm nay.

Cô bạn học

Em bảo anh nếu em là nữ hoàng

Anh xin gì thì em sẽ ban cho

Nhưng nói trước không nhường ngôi đâu nhé

Vì vua thường hay chọn lắm cung phi

Và một hôm em ghé đến thăm anh

Sợ mẹ cha hay chuyện của đôi mình

Anh nói dối thưa đây cô bạn học

Đã lâu rồi con mới được gặp nhau

Cứ mỗi tháng em lại đến thăm anh

Sau mỗi tuần em đến thăm anh một lần

Rồi quen dần hằng đêm em anh đến

Nên láng giềng thấy thế bảo nàng dâu

Kỷ niệm đó và còn bao nhiêu nữa

Em của anh giờ là vợ người ta

Để anh mãi đau thương vì ước nguyện

Tháng năm dài chưa xóa được tình em.

Đám cưới đầu xuân

Ngày xửa ngày xưa đôi ta chung nón đôi ta chung

đường.

Lên sáu lên năm đôi ta cùng sách đôi ta cùng trường.

Đường qua nhà em nghiêng nghiêng sân nắng,

nghiêng nghiêng mây hồng.

Chiều nao đuổi bướm, bướm bay vô vườn

mà nước mắt rưng rưng ...

Rồi một ngày kia em khoe áo mới xanh hơn mây trời.

Hai đứa chung vui khi xuần vừa tới thơ ngây cuộc đời.

Trò chơi trẻ con em cô dâu mới chưa nghe nặng sầu.

Chú rể ngân ngơ ra hái hoa cà làm quà cưới cô dâu.

Mười mấy năm qua khi hoa vừa hé

nhụy thì đời trai vui chinh chiến

Anh xuôi miền xa bao lần đếm bước xuân qua

Anh ơi, kỷ niệm xưa em còn giữ mãi trong lòng

Em biết không em, xuân lại trở về,

đường rừng chiều hoang sương xuống.

Thương sao là thương trong màu tím sắc hoa xưa ...

Dĩ vãng đâu trôi về nhắc ta ngày xưa.

Chuyện xửa chuyện xưa,

chuyện từ xuân trước xuân nay chưa nhòa

Anh nói em nghe thương em từ lúc hoa chưa mặn mà

Cầu cho mùa xuân nồng nàn trên má em thôi đợi chờ

Giữa lòng chiều hoang nâng cánh sim rừng

Ngỡ màu hoa tím năm xưa ...

Đàn bà

Song Ngọc

Đã từ lâu tôi vẫn thường trong bóng đêm

Mang nỗi buồn không biết tên

Tôi đã thầm thề mây hẹn gió.

Tôi muốn lánh xa chuyện đời

Tôi muốn quên đi loài người

Tôi ước mơ trong cuộc đời không có đàn bà.

Bỗng một hôm tôi với người quen biết nhau

Tôi nghĩ tình chỉ thế thôi

Đầu biết lòng thầm mang niềm nhớ.

Tôi muốn lánh nhưng lại tìm

Tôi muốn quên nhớ càng nhiều

Tôi muốn xa nhưng lại gần hỡi đàn bà ơi.

ĐK

Ôi đàn bà là những niềm đau

hay đàn bà là ngọc ngà trăng sao

Ôi đàn bà lại là con dao làm tim nhỏ máu.

Ôi đàn bà dịu ngọt đêm qua

Hay đàn bà lạnh lùng hôm nay

Ôi đàn bà là vần thơ say

Khúc nhạc chua cay.

Vĩnh biệt nhau thương chút tình nơi xứ xa

Tôi biết rồi em sẽ quên

Muôn kiếp buồn mình tôi sầu nhớ

Em đã đến như huyền thoại

Em đã đi không một lời

Ôi thế nhân, ôi cuộc đời hỡi đàn bà ơi.

Đêm buồn phố thị

Khi phố nhỏ lên đèn, chìm dần trong đêm, lạnh bước

chân,

đơn bóng đường trần. Mà lòng tái tê, xa vắng vọng về,

men đắng nào, cho vơi những thương đau.

Em đã bỏ ta rồi, từ ngày em đi, thành phố xưa,

như quyên mất nụ cười

Từ ngày em đi, mây gió gọi về,

những đêm trường, như tang tóc đìu hiu

ĐK:

Em còn, nhớ những ngày xưa, ngày xưa đó em,

ta cùng chung đường về, mình cầm tay nhau.

Trời khuya, gió mưa, trăng tàn trên lối nhỏ,

mình vui suốt đêm thâu.

Nay dáng nhỏ xa rồi, chỉ còn ta thôi,

về với ta, trên suốt nẽo trần.

Mà đường trần ai hay, cay đắng đọa đày,

kỷ niệm này, đã xa vút tầm tay.

Đêm đông

Nguyễn Văn Thương/Kim Minh

1- Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống

Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông

Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời

Cùng mây xám về ngang lưng trời

Thời gian như ngừng trong tê tái

Cây trút lá cuốn theo chiều mây

Mưa giăng mắc nhớ nhung, tiêu điều

Sương thướt tha bay, ôi ! điều hiu

Đêm đông, xa trông cố hương buồn lòng chinh phu

đêm đông, bên song ngẩn ngơ kìa ai mong chồng

Đêm đông, thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư

Đêm đông, ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng

Gió nghiêng, chiều say

Gió lay ngàn cây,

Gió nâng thuyền mây

Gió reo sầu miên

Gió đau niềm riêng

Gió than triền miên

Đêm đông, ôi ta nhớ nhung

đường về xa xa

Đêm dông, ta mơ giấc mơ, gia đình, yêu đương

Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương

Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà

2- Đời như vô tình ta ngao ngán

Non nước thê thảm mang cảnh tang

Thân lãng du cô liêu chán chường

Về đâu giữa trời đông đêm trường

Sầu lên khơi hồn quê lai láng

Ta van gió nhân mưa ngừng than

Cho ta lắng tiếng vang muôn lòng

Rên rỉ qua không gian buồn mong

Đêm nay ai đưa em về

Đêm nay ai đưa em về

Đường khuya sao trời lấp lánh

Đêm nay ai đưa em về

Mắt em sao chiếu long lanh

Đêm nay khi em đi rồi

Đường khuya riêng một mình tôi

Đêm nay khi em đi rồi

Tôi về đêm bước lẻ loi

Người yêu ơi trong tình muộn

Người yêu ơi trong tình buồn

Trọn tình yêu ta đã trao nhau

Hãy quên niềm đau

Thời gian ơi xin dừng lại

Thời gian ơi xin dừng lại

Cho đôi tình nhân yêu trong muộn màng

Đừng khóc ly tan

Đêm mai ai đưa em về

Mình em trên hè phố vắng

Đêm ami ai đưa em về

Mắt em lệ ướt long lanh

Đêm mai không ai đưa về

Người ơi xin đừng hờn dỗi

Đêm nay cô đơn đi về

Xin người hãy nhớ tình tôi

Điều Giản Dị

Nhạc và Lời: Phú Quang

Dịu dàng hạt nắng

đùa nhẹ trên áo

đôi môi em gọi bao khát khao

mắt em vời vợi

thăm thắm trời cao

em mong manh tựa hàng cây trút đời lá

Có chiều bỗng chợt xao xuyến hôn môi

ĐK:

Người yêu ơi,

dù mai này cách xa

mãi mãi diệu kỳ là tình yêu chúng ta

và ta biết một điều thật giản dị

càng xa em, anh càng thấy yêu hơn...

Hội ngộ rồi chia ly

cuộc đời vẫn thế

Dẫu là mặt trời

nồng nàn khát khao

hay đêm mịt mù

lấp lánh ngàn sao

Nếu không có người,

cuộc đời trôi về đâu ?

Nếu không có người,

mặt đất quá hoang vu.

Dư âm

Nguyễn Văn Tý

Đêm qua mơ dáng em đang ôm đàn dìu muôn tiếng tơ

Không gian trầm lắng như âu yếm ru ai trong giấc mơ

Mái tóc nhẹ rung, trăng vờn làn sống

Yêu ai anh nắn cung đàn đầy vơi đôi mắt xa vời

Anh yêu tiếng hát êm như lời nguyền đẹp bao ước mơ

Anh như lầu vắng em như ánh trăng reo muôn ý thơ

Muốn nói cùng em đôi lời trìu mến....

Tim anh băng giá đang nhại ngùng câu năm tháng

mong chờ

Hẹn em từ muôn kiếp trước

Nhớ em mấy thuở bạc đầu

Anh đã âu sầu vì đường tơ vương vấn

Em đễ cung đàn đưa anh về đâủ

Dư âm tiếng hát reo lên trong lòng anh bao nhớ nhung

Đê mê lòng nhớ đêm qua giấc mơ môi em hé rung

Anh muốn thành mây nương nhờ làn gió

Đưa anh tới cỏi mơ hồ nào đây muôn kiếp bên nàng.

Dư âm mùa giáng sinh

Bài hát đêm đông chợt lòng tôi nhớ người

Tà áo Noel thướt tha trong chiều nào

Dập dìu trên đường đi lễ

Lấp lánh sao đêm tuyệt vời

Đẹp thay ôi mùa sao sáng

Từ khắp muôn phương lòng thành đang hướng về

Mừng Chúa ngôi hai giáng sinh trên trời cao

Nguyện cầu yên bình nhân thế

Giữ vững tin yêu trọn đời

Bài thánh ca ngọt đầu môi

Quê hương chinh chiến đã lâu rồi

Người ngoài biên cương vẫn miệt mài đi

Mấy mùa Giáng sinh niềm nhớ bâng khuâng tìm về

Hòa theo khúc nhạc mừng Chúa sinh ra đời

Và cũng đêm nay một người ôm kỷ niệm

Ngồi đếm sao đêm chép cho xuôi vần thơ

Gởi về cho người biên giới

Chiến đấu xông pha địa đầu

Một dư âm mùa Giáng Sinh

Em về tinh khôi

Quốc Bảo

Bờ vai ơi đừng quá nghiêng nghiêng

đánh rơi buổi chiều thơm ngát

Làn môi ơi đừng quá run run

lỡ tia nắng hồng tan mất

Xin âu lo không về qua đây

Xin yêu thương dâng thành mê say

Xin cho ta nhìn ngắm lung linh

từ đáy đôi mắt rất trong

Bàn tay em là cánh sen thơm

ướp trong vòng đêm mái tóc

Nụ thanh xuân còn ấp e nơi

nếp xinh áo lụa thơ ngây

Xuyên trăm năm em về tinh khôi

Đôi tay ta dang rộng hân hoan

Xin cho ta một khắc reo ca vui cùng em

ĐK 1:

Vì biết đâu có đôi lúc em xa vời vợi

Biết đâu có đôi lúc con tim nghẹn lời

Biết đâu có đôi lúc ta quên chờ đợi

Kề bên nhau quên một chiếc hôn

Biết đâu sớm mai nắng em phơi cuộc tình

Biết đâu sớm mai gió tan cơn mộng lành

Biết đâu biết đâu đấy xin em lòng thành

Và xin cất lấy trái tim này

Nhớ nhung . . . phút giây

ĐK 2:

Vì biết đâu cánh mây trắng yêu em gọi mời

Biết đâu gió tha thiết nâng em về trời

Biết đâu em bỗng thấy tim ta chật chội

Và em tan đi cùng ánh sương

Biết đâu bỗng em thấy đôi chân mỏi mệt

Biết đâu bỗng em thấy sông thương cạn kiệt

Biết đâu bỗng mưa nắng gieo tin buồn phiền

Và em sẽ cất cánh tung trời

hóa thân .... giấc mơ

Và em sẽ cất cánh phương nào thênh thang mây khói

Hoa Trinh Nữ

Trần Thiện Thanh

Qua một rừng hoang, gió núi theo sang rũ bụi đường

trên vai

Hái cây hoa dại lẻ loi bên đường gọi "hoa trinh nữ."

Hoa trinh nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa,

Hoa đâu dám khoe màu cùng một nàng cúc vàng tươi,

Hoa không bán hương thơm như nàng dạ lý trong vườn,

Nhưng hoa trinh nữ đẹp tựa chuyện tình hai chúng ta

Xưa thật là xưa, nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa:

Có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn.

Khi vua kéo quân về tình cờ gặp một giai nhân...

Vua xao xuyến tâm hồn mời nàng về chốn hoàng cung,

Truyền cho khắp nhân gian đem lụa là đến bên nàng.

Trên ngôi cao chín tầng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao

Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường

Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền:

Loài hoa không hương không sắc màu,

Nhưng loài hoa biết xếp lá thơ ngâỵ

Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa,

Không ngọc ngà kiệu hoa, không nệm gấm, không cung

son.

Tôi chỉ là người lính xa nhà, thấy hoa nhớ người yêu rất

xa

Nâng nhẹ một cây, lá xếp trong tay ... lá ngủ thật mê say

Ngỡ đôi mi gầy khép đêm trăng đầy cài then cung ái

Tôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành quân vương.

Quân vương giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người

thương.

Và mong ước mai sau khi tan giặc lúc vua về

Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành trinh nữ thôi

Lâu đài tình ái

Trần Thiện Thanh

Anh sẽ vì em làm thơ tình aí.

Anh sẽ gom mây kết thành lâu đàị

Đợi chờ một đêm trăng nào tới,

đợi chiều vàng hôn lên làn tóc,

đợi một lần không gian đổi mới,

đón hai đưá chúng ta mà thôi ...

Tinh tú trời cao thành vương miện sáng.

Khai lễ đăng quan vũ trụ chong đèn.

Hoàng hậu về cao sang quyền quí,

đẹp nụ cười quân vương vừa ý,

và lâu đài mang tên tình aí

đón hai đứa chúng ta mà thôi ...

đ.k.:

Em ơi lâu đài tình aí đó

chắc không có trên trần gian,

anh đưa em vaò bằng tiếng hát

chắp đôi cánh nhung thiên thần.

Em ơi lâu đài tình aí đó

sáng trong ánh tinh cầu xa

cho nên cho dù nghìn năm qua,

còn vấn vương đôi hồn hoa.

Anh kết lầu hoa bằng thơ tình ái,

cho mắt em xanh đến tận muôn đờị

Chuyện tình mình chưa nghe lừa dối,

lời hẹn đầu chưa đi vào tối,

thì lâu đài mang tên tình aí,

đón hai đứa chúng ta mà thôi....

Lệ đá

Nhạc: Trần Trịnh - Thơ: Hà Huyền Chi

Hỏi đá xanh riêu bao nhiêu tuổi đời

Hỏi gió phiêu du qua bao tầng trời

Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt

ái ân bây giờ là nước mắt

Tuổi hồn một thoáng nhớ mong manh

Thửa ấy tôi như con chim lạc loài

Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng

Và ước mơ sao trời đừng bão tố

Để yêu thương càng nhiều gán bó

Tháng ngày là mê say hồn thơ

Tình yêu đã vỗ cánh rồi

Là hoa góp mặt cho đời

Chắt chiêu kỷ niệm dĩ vãng

Anh có nhớ gì không anh ơi

Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào

Chìm khất trong mưa mưa bay rạt rào

Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc

Nhớ môi em và màu mắt biếc

Suối hẹn hò trăng thanh đầu non

Just ask the stone how long it's been

and ask the distance of the wind

then ask the street, land and the light

shall show no more friendlier

for my love has gone away

Guess I was like a lonely bird

so lost and empty without love

but then you came and love was mine

for one brief moment in time

then it was just like a dream

How can love fade away

like flower of yesterday

but you still has memory of

don't you remember my love.

Lời thánh ca buồn

Bài thánh ca đó còn nhớ không em

Noel năm nào chúng mình có nhau

Long lanh sao trời đẹp thêm đôi mắt

Áo trắng em bay như cánh thiên thần

Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân

Cùng nhau quỳ dưới chân chúa cao sang

Xin cho đôi mình suốt đời có nhau

Vang trong đêm lạnh bài ca thiên chúa

Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng

Ôi gìọng hát em ngân não buồn

Rồi mùa giá buốt cũng qua mau

Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu

Một chiều áo trắng thay màu

Em qua cầu xác pháo bay sau

Lời nguyện mình chúa có nghe không

Sao bây giờ mình hoài xa vắng

Bao nhiêu đêm chúa xuống dương gian

Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu

Rồi những đêm thánh đường đón noel

Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu

Tiếng thánh ca ngày xưa vang trong đêm tôi

Nhớ qua đi thôi giọng hát ai buồn

Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi ...

Lối về xóm nhỏ

Trịnh Hưng

Về thôn xưa ta hát khúc hoan ca

Ngọt bông lúa tình quê thêm đậm đà

Rào rạt bao niềm thương trong mái lá

Bờ dâu xanh, cô gái hát êm êm

Tầm mai chín gởi anh dâng mẹ hiền

Lòng ra thêm hơi ấm khi chiều lên

Có những chiều hôm

Trời nghiêng nắng xế đầu hôm

Nắng xuống làng thôn

Làm cho đôi má em thêm hồng

Lúa đã lên bông

Mắt già tươi sáng thôi chờ mong

Tiếng hò cô gái bên Cửu Long

Mơ rằng mai lúa lên đầy bông

Chiều hôm nay quay gót bước phiêu du

Về thôn xóm để vui chung ngày mùa

Đường về thôn quyện chân lên nhánh lúa

Vờn trăng nghiêng soi mái tóc em thơ

Vài cô gái nhỏ to vui chuyện trò

Đường về thôn niềm vui dâng đây đó

Mặt trời bé con

Ngoài kia có cô bé nhìn qua khe mắt xoe tròn lắng nghe

Ngoài kia có cô bé trèo cành me nghe tiếng đàn của tôi

Đàn tôi hát câu gì mà sao cô bé ngồi mơ màng

Đàn tôi hát câu gì mà sao cô bé cười ngộ ghệ

Hạnh Phúc qua đơn sơ

đời tôi đâu có ngờ từng đêm cô bé chờ...

Như chờ từng giấc mơ...

Ngày xưa cũng khi bé tuổi còn thơ tôi vẫn thường mộng

mơ..

Nhà bên có anh lính rời xa quê hay chơi đàn rất khuya

Đàn anh đã cho tôi trời xanh như ướt mơ tuổi thơ...

Đàn anh đã cho tôi giòng sông mang cánh buồm khát

vọng..

Hạnh phúc quá đơn sợ..

từng đêm tôi vaẫn chờ...vẫn đợi.

Hạnh phúc rất đơn...

mà tôi đâu có ngờ...

từng đêm cô bé chờ...

Như chờ từng giấc mơ...

Trời mưa quá em ơi...

bài ca ướt mất rồi còn đâu...

Hạnh phuc' rất đơn sợ..

từng đêm đứng quanh tôi...

Như mặt trời bé con...

Trời mưa đến bao lâu...

mà sao em vẫn chờ vẫn đợi...

Hạnh phúc rất đơn sợ...

từng đêm em vẫn chờ...

như chờ từng giấc mơ

Một mình thôi

Trang thư xanh em lén trao anh

Viết bằng nhật ký tím bông hoa cà

Mà hồi xưa anh thường hằng mơ ước

Ngày hợp hôn anh kết hoa để tặng em

Đêm năm xưa có gió heo mây

Gió đùa trên tóc ngủ say bên lưng đèo

Chờ ai, anh, con đường tình năm cũ

Đường tình ơi ta với ta một mình thôi

ĐK:

Nếu năm xưa, năm xưa anh lỗi hẹn

Thà mình đừng quen nhau

Những ân tình ngày đó có bao nhiêu

Thì dang dở dở dang có đâu nhiều

Kỷ niệm xưa, kỷ niệm buồn biết mấy

Thà quên đi như chúng ta chưa làm quen

Một thuở yêu người

Lời : Khúc Lan

Cuộc tình dĩ vãng đã trôi đi vào quên lãng.

Kỷ niệm cũng chỉ là cơn sóng mơ hồ.

Nếu chúng mình đừng tiếc nuối ân tình.

Yêu chi cho tâm hồn mình thêm vỡ nát

trong giấc mơ dài.

Một đời vẫn nhớ đến nhau dù nguy khó,

Mộng đẹp bở ngỡ dìu nhau lối đi về.

Ngỡ đâu rằng sẽ giữ mãi trong lòng.

Câu thương yêu muôn đời càng thêm lưu luyến,

một thuở bên người.

Cuộc tình dĩ vãng đã trôi đi vào quên lãng.

Kỷ niệm cũng chỉ là cơn sóng mơ hồ.

Nếu chúng mình cứ tiếc nuối ân tình.

Yêu chi cho tâm hồn mình thêm vỡ nát

trong giấc mơ dài.

Ngày nào tình thơ mộng bên nhau,

Hương đêm trinh nguyên tình nồng ấm

Gối chăn thật yêu dấu, những ân tình thơ ấu,

Tay trong tay nhau hẹn ngày mai

Sẽ giữ mãi mãi ước mơ đầu.

(repeat *)

Đời là giòng sông, ngày trôi qua trong đau thương

Mình còn chi cho nhau nếu mai kia gặp gỡ.

Xin giữ mộng đẹp muôn thưở, dù có qua ngàn giông tố.

Vì giấc mơ này, ngàn đời khó phai.

Mùa đông của anh

Trần Thiện Thanh

Ngày nào anh yêu em, anh đã quen trong cay đắng

tuyệt vời.

Ngày nào em yêu anh, em hẳn quên với trời hạnh phúc

mới

Em ơi Đông lại về từ trăm năm lạnh giá

Tim anh như ngừng thở , từ sau ân tình đó ...

Em nghe không? Mùa đông, mùa đông

Ngày nào ta xa nhau, anh bước sâu trong vũng tối nhạt

nhòa

Từng mùa đông theo qua, anh đã quen với định đời

băng giá

Xưa hôn em một lần, rồi đau thương tràn lấp

Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp

Nên anh yêu mùa đông, nên anh yêu mùa đông, ôi Mùa

Đông của anh.

Điệp khúc:

Anh chỉ là người điên, trong vườn hoa tình ái.

Anh chỉ là người say bên đường em nhìn thấy.

Anh đi đi, người điên không biết nhớ và người say

không biết buồn ...

Những cuộc tình dương gian, muôn đời không nghĩa lý ...

Nhưng người vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý

Như đôi ta ... niềm yêu xưa chỉ còn một vì sao anh lẻ loi.

Trời lập đông chưa em, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi

Để mặc anh lang thang, ôm giá băng ngỡ thầm người

yêu tới.

Đêm chia ly em về, đường khuya em bật khóc ...

Anh xa em thật rồi, làm sao quên mùi tóc

Em hỡi em, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế

gian

.......

.......

Em hỡi em, có phải tình băng giá là tình nồng hai chúng

ta.

Nếu em là người tình

Lời: Khúc Lan

Có cô gái ngồi chải tóc trong nắng vàng

làm trái tim tôi mộng mơ.

Thoáng trong gió chiều mùi tóc sao ấm lòng

làm tan trong tôi giá băng.

Hỡi cô gái ngồi xõa tóc bên chú mèo

làm bước chân tôi ngủ quên

Để tôi muốn nhìn làm cỏ non ướt mềm

hiền lành nằm dưới chân son

Em ... tựa tia nắng vừa chợt đến

thắp sáng bao bình minh

Cho ... đời tôi quên mình lẻ loi những đêm dài thao thức

Em ... là cơn sóng dội vào tim để tôi quên đắng cay

Nghe ... đời bình yên vì trong tôi có bóng em tràn về

Ngẫu hứng lý qua cầu

Bằng lòng đi em về với quê anh

Một cù lao xanh một giòng sông xanh

Một vườn cây xanh hoa trái đơm hương

Thuyền ai qua sông nụ cười mênh mông

Bằng lòng đi em anh đưa đón qua cầu

Mùa mưa, cầu tre dẩu khó đưa dâu

Bằng lòng bên anh dưới mái tranh nghèo

Về đây người quê chỉ có tấm lòng

Có chiếc xuồng ba lá để yêu em

Ôi đóa hoa tím trôi liu riu

Giòng sông nước chảy liu riu

Anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương

Ôi những đêm ngắm trăng, nhớ em buồn muốn khóc

Mình anh ca điệu lý qua cầu

Bằng lòng đi em về với quê anh

Một cù lao xanh một giòng sông xanh

Bằng lòng anh xin thưa má thưa ba

Mình ngồi bên nhau chuyện trò đêm thâu

Mình ngồi bên nhau nghe tiếng chuông chùa

Bình yên tựa nghe câu hát xa đưa

Mình ngồi bên nhau dưới ánh sao mờ

Lặng nghe giòng sông tiếng sóng vổ bờ

Tiếng đàn kìm man mác buồn trên sông

Ôi đóa hoa tím trôi liu riu

Giòng sông nước chảy liu riu

Anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương

Ôi những đêm ngăm sông

Nhớ em buồn muốn khóc

Mình anh ca điệu lý qua cầu

Ôi đóa hoa tím trôi liu riu

Giòng sông nước chảy liu riu

Anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương

Ôi những đêm ngắm trăng

Nhớ em buồn muốn khóc

Mình anh ca điệu lý qua cầu

Bằng lòng đi em

Bằng lòng đi em

Bằng lòng đi dù muôn trùng xa

Khúc dân ca bắt cầu em tới

Bằng lòng đi người yêu nhỏ bé

Nhớ thương nhau điệu lý qua cầu

Ngày Xuân Vui Cưới

Quốc Anh

Ô vui quá xá là vui, nhà trai bên gái ai nấy cũng thật tươi

Ngày xuân hoa lá khoe màu tươi,

muôn sắc huy hoàng tô thắm cho ngày vui

Mừng tân hôn tôi chúc chú rể mới,

tôi chúc cô dâu hiền nên mối duyên trầu cau

Cô dâu duyên dáng xinh thật là xinh,

bên chú rể hiền xứng lứa lại vừa đôi

Quan viên hai họ chúc mừng,

cho đôi vợ chồng thương mến nhau dài lâu

Ô vui quá xá bà con ơi,

nhà trai thì hăng hái bên gái kém gì đâu

Ngày xuân ta hát câu bền lâu

Ta hát khúc sum vầy cho ngất ngây trời mây

Bà Hai đang nói với thầy Tám,

"Tui tính năm này tui cưới luôn cho thằng Sáu,

anh tính cho rồi tui với anh đi làm sui luôn".

Ông sui cũng đang nói với bà sui,

"Dâu với rể hiền xứng lứa thiệt là vừa đôi nghen".

Ngày nay sum họp đôi đàng,

Ôi thôi họ hàng ta vui quá xá là vui

Ôi vui quá xá bà con ơi!

Ôi vui quá xá bà con ơi!

Ôi vui quá xá bà con ơi!

Nhớ

Đêm qua Phạm Thái nhớ Quỳnh Như,

Đồng mạ xanh non nhớ vũng hồ,

Chiêm nữ bâng khuâng ngôì nhớ bạn,

Ngũ Hành Sơn có nhớ Tây Du?

Trọng Thủy lên đường nhớ Mỵ Châu,

Ngưu Lang, Chức Nừ nhớ nhau sầu,

Cô Tô buồn nhớ Hàn Sơn Tự,

Bến nước Tầm Dương nhớ thưỏ naò.

Biết rôì Phạm Lãi nhớ Tây Thi,

Chim nhớ cành đa muốn trở về.

Đêm cũ xa xưa đèn nhớ bóng.

Đường Minh Hoàng nhớ Dương Qúi Phi.

Khắc Chung dong ruổi nhớ Huyền Trân,

Kim Trọng thương Kiều nhớ Thúy Vân,

Trăm năm bến nhớ con đò cũ,

Biết Tấn rôì đây có nhớ Tần.

Lưu Bình trở giấc nhớ Châu Long.

Lạc nẻo ai kia nhớ giống dòng.

Nguyễn Huệ Trưng Vương mình nhớ mãi,

Con Hồng cháu Lạc nhớ non sông.

Bạch mã lên đường nhớ trạng nguyên,

Chế Bồng Nga nhớ gót chinh nguyên,

Mỵ Nương nhớ sáo Trương Chi lắm,

Trăng nhớ hoàng hôn, anh nhớ em.

Như đã dấu yêu

Đức Huy

Trong đôi mắt anh em là tất cả

Là nguồn vui, là hạnh phúc em dấu yêu

Nhưng anh ước gì

Mình gặp nhau lúc em chưa ràng buộc

Và anh chưa thuộc về ai

Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng

Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh

Anh sẽ cố quên

Lần đầu mình đến bên nhau

Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào

Em đến với anh với tất cả tâm hồn

Anh đến với em với tất cả trái tim

Ta đến với nhau muộn màng cho đớn đau

Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu

Trong đôi mắt anh em là tất cả

Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây

Anh sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau

Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào.

Niệm khúc cuối

Ngô Thụy Miên

Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời

Dù cho mây hay cho bảo tố có kéo qua đây

Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy

Có lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em

Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời

Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau

Vừa đôi tay, ước muốn tù đầy,

tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu

Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em

Xin cho tôi, tôi như cơn ngũ

Ru em, đưa em một lần

Ru em vào mộng, đưa em vào đời

Một thời yêu đương

Cho tôi xin em như gối mộng

Cho tôi ôm em vào lòng

Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng

Yêu thương vợ chồng

Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời

Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi

Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời

Cũng đã muộn lời

Tình ơi! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em

Nỗi buồn gác trọ

Gác lạnh về khuya cơn gió lùa

Trăng gầy nghiêng bóng cài sông thưa

Nhớ ai mà ánh đèn hiu hắt,

lá vàng nhẹ nhẹ rơi

Tưởng như bước trên hè phố

Có người con gái buông tóc thề

Thu về e ấp chuyện vu quy

Khoác lên tà áo màu hoa cưới,

gác trọ buồn đơn côi

Phố nhỏ vắng thêm một người

Bâng khuâng gác vắng kêu tên đẹp thêm

Nhớ nhung đi vào quên

Sông sâu cố nhân ơi đi về đâu

Gơỉ hồn chìm vào đôi mắt

Aí ân chưa tròn để ngàn đơì nhớ nhung

Phố nhỏ đường mưa trên lối về

Trăng sầu nhân thế đậu hoen mi

Có ai ngồi đếm mùa nhung nhớ, nỗi niềm đầy lại vơi

Mỗi mùa tiễn đưa một người

Rước tình về với quê hương

Hoàng Thi Thơ

Anh xin đưa em về

Về quê hương ta đó

Anh xin đưa em về

Về quê hương tuyệt vời

Đèn trăng treo tuốt trên cao

Ánh sao như muôn ngọn nến

Lập lòe đom đóm hoa đăng

Hỡi em theo anh về nhà

Em thấy không em

Em thấy không em

Em thấy không em

Quê hương ta ơi

Quê hương tuyệt vời

Quê hương tuyệt vời

Gió mát trăng thanh

Ôi gió mát trăng thanh

Thiên tình ca như sóng

Ru con tuyệt vời

Em theo anh đi về

Về quê hương ta sống

Em theo anh đi về

Về quê hương hữu tình

Đồng xanh như gái chưa con

Lúa non xôn xao chào đón

Bầy chim nghệ sĩ khoe khoang

Thấy em đua nhau hòa đàn

Em theo anh đi về

Về quê hương ta đó

Em theo anh đi về

Về quê hương đậm đà

Đường tre che mát đôi ta

Có con chim sâu chỉ lối

Vườn cao thơm ngát hương hoa

Có em theo anh vào nhà...

Tình bơ vơ

Càng nhìn em yêu em hơn và yêu em mãi

Dù phút êm đềm xa xưa nay đã đi vào quên lãng

Trời vào thu việt Nam buồn lắm em ơi

Mây tím đang dâng cao vời

Mà tình yêu chưa lên ngôi

Ngày mình yêu

Anh đâu hay tình ta gian dối

Để bước phong trần tha hương

Em khóc cho đời viễn xứ

Về làm chi rồi anh lặng lẽ ra đi

Gom góp yêu thương quê nhà

Dâng hết cho người tình xa

Anh đâu ngờ

Có ngày đàn đứt dây tơ

Một phút tim anh ơ hờ

Trọn kiếp anh vương sầu nhớ

Nói đi em cả đời mình mãi đi tìm

Cả đời mình xây ước mơ

Cho ngày mộng được nên thơ

Cuối cùng là tình bơ vơ

Cho anh xin một đêm trăn trối

Gởi đống tro tàn năm xưa

Dâng hết cho lần yêu cuối

Rồi từng đêm

Từng đêm nhịp bước cô đơn

Em khóc cho duyên hững hờ

Anh chết trong mộng ngày thơ

Tình có như không

Trần Thiện Thanh

Tình là tình nhiều khi không mà có.

Tình là tình nhiều lúc có như không

Tình xôn-xao như giọt nắng lên cao.

Cho lòng mình mang-mang như làn khói

Tình trôi qua như là giấc chim bao.

Ôi, tình đầu bỡ ngỡ cơn mộng du.

Tình là tình nhiều khi không mà có.

Tình là tình nhiều lúc có như không

Tình cho đi, cho từ lúc quen sơ.

Cho thật nhiều, bỡ ngỡ chưa hề cho.

Tình cho đi, nhưng chẵng nói năng chi.

Nên ngập ngừng, mãi-mãi nên tình câm.

Tình một ngày tình xa nên tình nhớ.

Tình gặp rồi, tình cứ nói vu-vơ

Nên mà lòng thì vẫn cứ như thơ.

Cả cuộc đời thì vẫn cứ như mơ.

Tình là tình tìm nơi đâu cũng có,

tình gặp rồi nhiều lúc có như không

Chiều hôm kia trên đường phố anh qua

anh tình cờ quen em bên hàng nước

Hàng mi xanh, xuôi làng tóc em xanh

Cho đường chiều xao xuyến cơn mộng lành.

Rồi tình chợt bừng lên như lữa nóng.

Rồi tình là một tiếng sét trên không

Này em ơi có phải lúc ta yêu.

Ta vụt về chới với trong biển khơi.

Này em ơi, em đẹp quá đi thôi.

Áo học trò trắng xóa trong hồn tôi.

Ới kìa tình nào chờ em nơi đường vắng.

Ới kìa tình nào là những ngón tay đang

Thôi thì mình đành đứng mãi xa trông.

Lại một lần tình cũng như không.

Lại một lần tình cũng như không.

Lại một lần tình cũng như không.

Tình nhạt phai

Chiều buồn nghiêng nắng

Biển vắng mênh mông lang thang mình ta

Mây trên cao bay khuất chân trời

Và theo gió cuốn trôi đi bao nhiêu mộng mơ.

Ngày nào mình tình cờ quen nhau

Và đến bên nhau vui quên thời gian

Quên đi bao âu lo buồn đau với kiếp sống lạc loài.

Em ơi, anh như con thuyền kia,

Lênh đênh theo sóng nước ngoài khơi

Trôi đi, trôi đi bao niềm đau đã vây kín trong lòng.

Nếu đã có những lúc em biết rằng,

Dù đã ra đi nơi phương trời xa

Em yêu ơi từng ngày nhớ em

Trong trái tim anh luôn mong em mau về đây.

Tình còn xa khuất

Biển vắng kêu tên em trong hoài mong

Em nơi đây vui những buổi chiều

Và tìm đâu phút giây yêu thương nồng say.

Đời thật buồn và nhiều thương đau

Từ lúc em đi mang theo tình anh

Trong cơn mơ anh mong chờ em với nỗi nhớ đọa đầy.

Em ơi, anh như muôn loài chim,

Sống cô đơn qua đi bao thời gian

Bay đi, bay đi ôi loài chim đã gẫy cánh bên trời.

Nếu đã có những lúc em biết rằng,

Dù muốn ra đi phương xa tìm em

Nhưng em đã lạc vào cõi mơ

Ôm trái tim anh mang theo bên về đâu ...

Về đây nghe em

Về đây nghe em!

Về đây nghe em!

Về đây ... mặc áo the, đi guốc mộc

Kể chuyện tình bằng lời ca dao

Kể chuyện tình bằng nồi ngô khoai

Kể chuyện tình bằng hạt lúa mới

Và về đây nghe gọi tiếng xưa

Để nhớ trong tiếng vỗ bờ

Về đây nghe em!

Về đây nghe em!

Về đây ... thả ước mơ đi hát dạo

Để chào đời bằng hạt sương mai

Để bằng lòng ngọt ngào hấp hối

Và hận thù người người lắng xuống

Rồi tìm nhau như tìm xót xa

Trong lúc lệ đã đầy vơi

Này hồn ơi ... lên cao lên cao

Đem ánh sáng hân hoan trên trời

Rọi vào đời cho ta tinh cầu ... yêu thương

Này thịt xương, ta chưa mang theo

Khi ngã xuống mê man tủi hờn

Này về đây nghe nhau thở dài ... trong đêm

Về đây nghe em!

Về đây nghe em!

Về đây ... cùng khóc trên sông nước buồn

Chở lòng người trở về quê hương

Chở hồn mình vào dòng suối mát

Chở thật thà vào lòng dối trá

Và ngắt hoa xin tạ chút ơn

Hoang phế ... khi đã gặp nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro