7.5 Văn hoá tình dục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7.5 Văn hoá tình dục

Có thể nói ngay một điều là"người Việt Nam là một dân tộc"dốt"về tình dục

nhất". Mặc dù việc duy trì nòi giống là một việc làm thiêng liêng và bắt buộc. Nếu như

người Ấn có Kamastrutra (dục Kinh), người Trung Hoa có Tố nữ kinh, Ngọc phòng

bí kíp... th ì người Việt Nam lại chẳng có gì. Ngay cả Truyện Kiều còn một thời bị

các Cụ coi là dâm thư nữa là...

Ngay cả người xưa cũng không quá khắt khe về tình dục

Một số nơi tại đồng bằng Bắc Bộ vẫn có tục thờ sinh thực khí và trong dịp

lễ hội hằng năm, nam nữ trong làng được tự do quan hệ tình dục. Hồ Xuân

Hương với các bài thơ ám chỉ về tình dục của bà là một hiện tượng văn học Việt

Nam thế kỷ 18 (Hoàng Xuân Dung).

Tình dục hay hoạt động tình dục được coi là một trong những khía cạnh quan

trọng nhất trong bản năng sống của con người. Tuy nhiên, con người ở những nền văn

hoá khác nhau lại quan niệm khác nhau về cơ thể đàn ông và đàn bà, về ham muốn

tình dục, về sinh nở và về hôn nhân...

Ở một số nơi, tình dục được khuyến khích vì nó được xem là hoạt động tự

nhiên, cần thiết với hạnh phúc của con người. Cha mẹ thường cung cấp các thông tin

về tình dục và tạo cơ hội cho thanh thiếu niên phát triển kỹ năng làm tình của họ.

Trong khi đó, ở một số nơi khác, tình dục bị phủ nhận và bị coi là điều tội lỗi, xấu xa.

Tất cả những gì liên quan tới tình dục đều bị cấm đoán, ngoại trừ việc tái tạo nòi

giống.

Người Ấn Độ, Ả Rập, Trung Hoa lớn lên trong một nền văn hoá vốn đã từng

tạo nên những tác phẩm như Kamasutra, Vườn thơm hay Nhục Bồ Đoàn, Ngọc Phòng

bí kíp, Tố nữ kinh... Người Việt Nam không có những tác phẩm phòng the đó. Tuy

nhiên, có những bằng chứng cho thấy rằng người Việt Nam đã từng có quan niệm rất

cởi mở về tình dục.

Thuở hoang sơ, người Việt Nam coi quan hệ tính giao là một hoạt động tự

nhiên của con người. Trên trống đồng Ngọc Lũ có khắc hình các cặp nam nữ đang

giao hợp với nhau. Ngay cả khi Phật giáo và Nho giáo phát triển mạnh ở Việt Nam với

các cấm kỵ khắt khe về quan hệ hai giới thì một số nơi tại đồng bằng Bắc Bộ vẫn duy

trì tục lệ thờ sinh thực khí. Vào dịp lễ hội hằng năm, nam nữ trong làng được tự do

quan hệ tình dục.

Hồ Xuân Hương và những bài thơ ám chỉ về tình dục của bà là một hiện tượng

văn học Việt Nam thế kỷ 18. Đối với những nhà nho cổ hủ thì thơ của bà quả

là"dâm"và"tục". Nhưng với đa số người dân Việt Nam, thơ Hồ Xuân Hương luôn

được thích thú và được truyền tụng từ thế hệ này sang thế hệ khác (Bài Quả mít, Bánh

trôi nước, thiếu nữ ngủ ngày...). Đó là một trong những bằng chứng cho thấy đối với

người Việt Nam, có những thời kỳ, tình dục hoàn toàn không phải là bản năng thấp

kém cần phải giấu giếm. Ngược lại, đó là một hoạt động tự nhiên, lành mạnh của con

người trong sự giao hoà với vũ trụ.

Trở lại với chủ đề tình dục trước hôn nhân, tôi tán thành với quan điểm của

một số anh chị khi nhìn nhận đây không phải là điều xấu, và chúng ta cần tránh thái

độ"vơ đũa cả nắm"khi nhìn nhận về nó. Tôi nghĩ tình dục là một trong những khía

cạnh thuộc về bản năng sống của con người, giống như cơm để ăn, nước để uống vànhiên, việc thoả mãn bản năng của con người khác xa về chất so với việc thoả mãn bản

năng của con vật. Cùng một hành vi là"ăn", nhưng ăn dùng móng vuốt để cắn xé

không thể giống với ăn dùng bằng bát đũa, dao nĩa được. Tương tự, việc thoả mãn dục

tính theo kiểu quần hôn, bất chấp không gian, thời gian, bối cảnh và sự đồng thuận của

bạn tình... không thể so sánh với tình dục dựa trên cơ sở tình yêu, sự ý thức và tinh

thần trách nhiệm.

Cùng một hành vi là quan hệ tình dục, nhưng tại sao ở thời điểm này được coi

là hay, là tốt nhưng ở thời điểm khác lại bị coi là xấu, là dở? Việc đánh giá xấu - tốt,

hay - dở phụ thuộc vào chuẩn mực văn hoá của từng xã hội cũng như nhận thức, lối

sống và kinh nghiệm của mỗi cá nhân. Những chuẩn mực về văn hoá được sinh ra là

để giúp chúng ta ứng xử cho hay, cho đẹp chứ không nên là những lề thói được dùng

để trói buộc hoặc làm khổ nhau. Đó là chưa kể có những giá trị được coi là chuẩn mực

một thời đã trở nên lạc hậu so với sự biến đổi của đời sống thực tế.

khí trời để thở vậy.

Để tồn tại, con người cần thoả mãn những nhu cầu bản năng của cơ thể. Tuynhiên, việc thoả mãn bản năng của con người khác xa về chất so với việc thoả mãn bản

năng của con vật. Cùng một hành vi là"ăn", nhưng ăn dùng móng vuốt để cắn xé

không thể giống với ăn dùng bằng bát đũa, dao nĩa được. Tương tự, việc thoả mãn dục

tính theo kiểu quần hôn, bất chấp không gian, thời gian, bối cảnh và sự đồng thuận của

bạn tình... không thể so sánh với tình dục dựa trên cơ sở tình yêu, sự ý thức và tinh

thần trách nhiệm.

Cùng một hành vi là quan hệ tình dục, nhưng tại sao ở thời điểm này được coi

là hay, là tốt nhưng ở thời điểm khác lại bị coi là xấu, là dở? Việc đánh giá xấu - tốt,

hay - dở phụ thuộc vào chuẩn mực văn hoá của từng xã hội cũng như nhận thức, lối

sống và kinh nghiệm của mỗi cá nhân. Những chuẩn mực về văn hoá được sinh ra là

để giúp chúng ta ứng xử cho hay, cho đẹp chứ không nên là những lề thói được dùng

để trói buộc hoặc làm khổ nhau. Đó là chưa kể có những giá trị được coi là chuẩn mực

một thời đã trở nên lạc hậu so với sự biến đổi của đời sống thực tế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro