Chương I: Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 15/7,Trời âm u gió lộng. Những người dân của thôn Nguyệt Quế thi nhau ra ngoài đường đứng...
Người làng:"Nghe nói hôm nay nhà họ Vương rước dâu."
Mỗi lần rước dâu,nhà họ Vương đều cho gia nô khiêng kiệu đi khắp cả hôn, còn rất hào phóng rải tiền trên tất cả con đường mà kiệu đi qua. Kiệu sẽ đi hết 1 vòng rồi mới quay trở về phủ của Vương gia.
Sở dĩ người dân ở đây biết chắc là vì họ đã được nhận tiền từ nhà của họ Vương qua 6 lần rước dâu trước đây, bây giờ họ cưới thêm 1 dâu,tức là 7 lần. Mỗi năm nhà họ lại cưới 1 người,năm nay đã là năm thứ 7 con trai cả nhà họ c.h.ế.t yểu, bởi 6 chàng dâu đang sống trong cảnh góa phụ nhưng không biết tại sao nhà họ lại cưới nhiều dâu đến như vậy...
Những chuyện như vậy được bàn tán rất nhiều,có người nói:" cậu chủ của nhà đó chết yểu cho nên hiện về làm quỷ nhập tràng hút máu trai tơ mới có thể sống"
Có người lại nói:" linh hồn của cậu ấy phá phách không chịu yên,đòi cưới vợ cho nên gia đình mới phải vội vàng cưới dâu cho cậu cả"... Còn nhiều cái nữa nhưng chỉ dám nói xấu sau lưng mà thôi,chưa ai xác thực được gì. Kể cả hỏi họ cũng chưa bao giờ giám hỏi người làm nhà đó. Thấy vẫn làm ăn phát đạt,có bị gì đâu.
Người làng 1:" tính ra thì cậu vả nhà họ Vương sướng thật, c.h.ế.t rồi mà vẫn được cưới tận 7 chàng vợ."
Người làng 2:" nhà của họ tiền của ăn mấy đời không hết,cưới thêm 1 dâu thì chẳng nhằm nhò gì."
Người làng 3:" bao nhiêu chàng trai đẹp đẽ trong làng nhà họ cho rước về hết chẳng sót người nào cả. Mà không biết khi nào kiệu hoa mới đi qua đây nữa,tôi chờ từ sáng sớm tinh mơ đến giờ// sốt ruột //."
Người làng 4:"tôi đứng đây từ 4h sáng rồi!."
Người làng 2:"bà yên tâm đi lát nữa là tới ngay."
_Vừa nói xong thì tiếng kèn trống đã vang lên xa xa,mọi người nô nức,nhốn nháo dẫy nẩy lên. Phía xa kiệu khiêng tới đâu thì tiền bay đầy trời, có cả tiền mặt lẫn tiền âm phủ. Họ không kịp nhìn mặt chàng dây đã vội vàng nhặt tiền,họ chen chúc nhau để lượm lấy lượm để. Họ tranh nhau cướp tiền,lựa lấy tiền thật mà lấy. Có người chỉ vì 1 tờ tiền mà đánh nhau...
Cậu ngồi trên kiệu hoa,liếc đôi mắt tinh anh nhìn họ qua cánh của sổ của kiệu.
Họ thấy cậu không rải tiền nữa thì đưa mắt nhìn lên,ai nấy đều há hốc mồm rồi quay lại nhìn nhau. Họ bàn tán:
Người làng 5:"Thằng Tiêu Chiến ở  thôn Vĩnh Kiên đây phải không? Sao lại là nó!. Không phải nhà họ Vương  cưới hoàng tử Ánh Hoàng ở thôn Vĩnh Hòa!". Mọi người thay nhau chỉ chỏ vào cậu rồi thắc mắc.
Cậu nắm 1 nắm tiền âm phủ rồi quăng xuống phía dưới kiệu,rồi lại tiếp tục đi chậm. Bọn họ không nhặt được tiền thật nữa thì bắt đầu bực mình rồi nói.
Người đàn ông nọ:" À cái thằng này, hôm nay được  làm dâu của nhà họ Vương thì lên mặt gớm nhỉ, Mày tưởng tao là âm binh cô hồn à mà quăng toàn tiền âm phủ thế kia". Mọi người nhìn theo mà không ai tin vào mắt của mình. Lúc ấy có 2-3 người vả vào mồm của người đàn ông vừa cất tiếng chửi bới,họ lấy cả cái miếng gỗ dẹp mà đập thẳng vào miệng của ông ta.
Kiệu của cậu vừa đi qua cái thôn Vĩnh Kiên thì nhìn xuống. Mắt cậu đảo quanh như để tìn kiếm cái gì đó.
Thằng Cò(em TC):" anh hai ơi anh hai!"
*Thằng Cò nó ốm nhom,lùn tịt nên bị lấn át bởi đám đông.*
Cậu thấy nó cho nên cầm xấp tiền thật rải xuống. Thôn Vĩnh Kiên này đã là nơi cậu sinh ra và lớn lên,người ở đây ai cậu cũng biết. Thấy họ cậu mỉm cười và rải xuống thật nhiều tiền thật. Họ vừa nhặt vừa hô hoán mừng rỡ. Thằng Cò len lỏi qua đám người rồi vươn tay lên nắm lấy kiệu của cậu.
Thằng Cò:"Anh hai đi lấy chồng rồi anh có quay lại không"
Tiêu Chiến:"có! Anh có, em cầm lấy tiền này mà muốn ăn gì thì ăn". Cậu đưa cho nó một mớ tiền thật rồi xoa đầu nó.
Kiệu của cậu đi qua thôn khác rải hết đống tiền đó rồi mới được quay trở về nhà chồng. Cậu kéo tấm rèm cửa xuống rồi quay người ngồi lại trong kiệu hoa. Lời nói của bà thầy bói điên hôm ấy vẫn cỏn văng vẳng bên tai cậu.
             * Ngày hôm ấy*
Bà thầy bói:" này chàng trai!
Cậu đang lúi húi nhổ mạ,nghe tiếng kêu thì quay đầu lại nhìn ngó coi ai gọi mình.
Bà thầy bói :"Mắt của cậu đẹp quá đi"
Thấy bà mặt mũi lấm lem, trên tay còn cầm 1 cái bát vỡ,tay còn lại bà cầm 1 cái gậy chống.Thấy vậy cậu liền hỏi.
Tiêu Chiến:" Sao thế ạ?"
Thấy bà như vậy tưởng là ăn xin cho nên cậu liền nói.
Tiêu Chiến:"Bà đói sao? Cháu đi ruộng không mang theo cơm. Bà lại phía kia kìa //chỉ tay//. Bà thấy cái nhà đó không?. Là nhà cháu đó. Bà vào nhà cháu đi rồi nói thằng em cháu nó mời cơm bà ăn. Cháu nhận nhổ hết cái đám mạ này thì mới được nghỉ."
Bà lão nghẹo đầu qua 1 bên.
Bà thầy bói:"mắt đẹp quá!".
Bà chỉ cười rồi lại khen mắt đẹp. Cậu nhíu mày rồi nói.
Tiêu Chiến:"Bà từ đâu tới?sao cháu chưa bao giờ thấy bà"
Bà chỉ lắc đầu rồi lại khen mắt đẹp rồi bà ngồi thụp xuống đất. Mặt Trời đã lên cao!ánh nắng chiếu nóng gắt vô cùng. Thấy vậy cậu liền tháo cái nón mà cậu đang đội trên đầu đội vào cho bà cụ rồi rửa tay chân leo lên bờ.
Tiêu Chiến:"Nắng gần chết mà bà lại lang thang đi đâu thế, về với cháu!"
Nói rồi cậu vừa đi vừa dắt tay bà cụ về nhà. Về tới sân đã bắt đầu gọi thằng Cò.
Tiêu Chiến:"Cò ơi! Mày dọn cơm đi Cò!"
Cậu quay ra rửa mặt rồi quay lại nhìn bà cụ ấy vẫn ngồi trên sạp ngoài cửa nhìn cậu mỉm cười, cậu liếc qua cái mà giật mình. Cậu quay vào trong nhà đã thấy thằng Cò ngủ say. Cậu bước xuống bếp rồi đem ra 1 cái tô cơm có cá ngon lành.
Tiêu Chiến:"Bà ăn đi để cháu đi múc cho bà thêm 1 tô canh nữa,nhà không có gì ăn cho nên bà ăn tạm nhé."
Bà cầm lên vừa ăn vừa run. Cậu nhìn quanh người của bà,trên người chả có gì quan trọng,cũng không có gì đáng giá. Làng này ai cũng biết Tiêu Chiến cậu,hễ có ai đói kém hay người già không có nơi nương tựa đều tìm đến nhà cậu để xin bát cơm hay là chén cháo. Người thiện chí họ bảo cậu tốt bụng, người ích kỉ lại bảo cậu lo chuyện bao đồng.
Tiêu Chiến:"Bà là người ở đâu vậy ạ?"
Cậu phẩy cái quạt rồi nhìn bà hỏi
Bà thầy bói:"ở bên kia"
Cậu hỏi thế thôi chứ người ở đâu không quan trọng. Cậu vừa phẩy cái quạt vừa nói.
Tiêu Chiến:" bà ăn đi nhé, xong rồi ngủ 1 giấc. Cháu phải đi ra ngoài nhổ cho xong đám mạ rồi mới được về."
Bà lão đang ăn thì bất chợt dừng lại không ăn nữa,lườm cậu rồi nhìn ra ngoài cánh đồng rồi cất tiếng
Bà thầy bói:"có 1 con quỷ!"
Bà nói rồi lại cắm cúi ăn. Bà vừa ăn vừa lẩm bẩm trong miệng.
Bà thầy bói:" đừng ra đồng nữa! QUỶ!"
Nói rồi cậu ngẩn người ra cậu hỏi
Tiêu Chiến:"bà nói gì ạ?"
Bà thầy bói:" đừng nhổ mạ nữa,sét sẽ đánh Quỷ sẽ đánh vào đầu cậu đấy"
Cậu nhíu mày rồi mỉm cười chợt hỏi.
Tiêu Chiến:"bà là thầy bói ạ?"
Bà bỏ tô cơm xuống rồi nói, tay chỉ về phía ruộng cậu đang chuẩn bị ra nhổ mạ.
Bà thầy bói:"1 con quỷ 1 mắt,râu rậm!"
Chợt cậu nổi gai ốc rồi buông cái quạt xuống. Tháng trước có 1 vụ bị trâu húc người khiến cho người đó chết tươi tại chỗ và cũng ngay chính ở dưới ruộng đó. Còn nghe nói là bị lòi cả 1 con mắt. Là 1 tên đâm trâu ở ngoài làng, nổi tiếng đến độ ai cũng sợ. Dạo ấy nghe nói trâu bò bên làng Vĩnh Kiên bị chết hàng loạt không có lý do. Người dân trong làng đồn đoán đến nỗi còn có mấy thầy ở làng bên còn được mời qua cũng bái đủ thứ. Người ta nói ông ta sinh thời đã hành nghề g.i.ế.t trâu, hôm ấy căn yếu cho nên bị trâu húc c.hế.t. Nhưng do tâm tính dữ tợn cho nên quay trở lại trả thù,giết hết trâu ở trong làng. Nghe phong phanh vậy thôi chứ cậu cũng không biết được tường tật. Hồi đó là lúc lúa chín được gặt, trâu được thả ra ruộng thì bị húc 1 phát chết tươi. Tính ra cũng đã cả tháng,mảnh đất đó bây giờ mạ đã lên cao,ông chủ đất lại không mướn được ai ra nhổ. Cậu lại không sợ cho nên đã nhận việc này. Hôm nay nghe bà ấy nói thì bất chợt rùng mình bán tín bán nghi.
Tiêu Chiến:" Sao bà biết?"
Cậu thấy nghi ngờ rồi nhìn bà lão.
Tiêu Chiến:* Nếu bà là thầy bói thật thì đã đi làm bói cho người ta rồi chứ cần gì phải lang thang đi ăn xin như vậy cho cực nhọc cái thân*.
Cậu cầm cái quạt lên rồi phe phẩy tiếp tục lắng nghe bà lão nói tiếp.
Bà lại tiếp tục ăn rồi mới bắt đầu nói tiếp
Bà thầy bói:"tin hay không thì tùy cậu  Lúc nãy tôi đu qua bên đó thì thấy tên đó ngồi chềnh ềnh ở giữa ruộng. Chuyện sống chết là chuyện của trời nhưng tôi thấy cậu hiền lành tốt bụng thì nhắc nói cho mà tránh"
Cậu vừa tưởng tượng vừa nổi da gà. Từ phía sau thằng Cò nó mở cửa ra,cậu giật bắn mình rồi nói
Tiêu Chiến:" thằng khi này mày làm anh hết cả hồn,dậy rồi thì ra sau bếp xới cơm lên,chạy qua thôn Vĩnh Hà rồi kêu mẹ về ăn cơm,để nồi cơm đó anh lát anh canh lửa cho."
Nó quay lại thấy bà lão thì ngáp một cái rồi nó nói.
Thằng Cò:"Anh lại dẫn ăn xin về sao?"
Tiêu Chiến:" thôi mày nhanh đi đi kẻo mẹ mày về lại chửi cho"
Thằng Cò:" vâng,em đi gọi mẹ đây. Bà mà đánh bài thua bà lại nắm đầu em mà chửi nữa thì mệt lắm"
Nói rồi nó chạy biến đi, đôi chân trần nhỏ nhắn mà chạy nhanh không tưởng,mới đó mà đã nhanh chóng khuất sau con ngõ trước nhà.
                                       _@pyci_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro