Chương 27 : hôm nay là ngày lành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên dịch : Yên Hy

Chỉnh sửa : Thời An

===============================

"Lăn giường cũng có thể?"

Nghe được câu trả lời mang tính bùng nổ của Thượng Quan Quyết, Linh Cửu ngây ngẩn cả người, phản ứng lại lời này có ý gì, vội vàng duỗi tay bưng kín mũi.

Thượng Quan Quyết khẩn trương nói: "Lại chảy máu mũi?"

Linh Cửu lắc đầu nói: "Không có việc gì, chỉ có chút ngứa."

Thấy dáng vẻ này của Linh Cửu, Thượng Quan Quyết bình tĩnh một ít, hắn nhịn không được khẽ cười, giơ tay bắn một cái vào trán Linh Cửu: "Tiểu ngốc tử."

Linh Cửu ăn đau xoa xoa cái trán, sau đó từ trong lòng ngực móc ra bọc Chiếu Ảnh giao cho y lúc ở hoàng cung, nghiêm túc nói: "Đúng rồi, đây là sách sư huynh cho ta, Chiếu Ảnh nói rất thú vị."

"A này......" Thượng Quan Quyết trong lúc nhất thời tâm tình có chút phức tạp. Hắn tuy rằng cũng không phải người mặt mỏng, nhưng chuyện tư mật này hắn quyết định sẽ không lãnh giáo từ người khác, làm như hắn nói là được.

Khi nói chuyện, Linh Cửu đã lôi kéo Thượng Quan Quyết ngồi xuống song song bên cạnh bàn, mở bọc ra.

Chỉ thấy trên bìa sách viết năm chữ rồng bay phượng múa to: Mười tám kiểu Long Dương.

Linh Cửu ghét bỏ "Chậc" một tiếng.

Thượng Quan Quyết nói: "Thế nào?"

Linh Cửu nói: "Đây là chữ viết của sư huynh ta, nhưng hắn lại bảo Chiếu Ảnh nói đây là hắn mua, hắn làm người như vậy, đường trên giang hồ càng đi càng hẹp."

Thượng Quan Quyết: "...... Nếu không, chúng ta mở ra trước nhìn xem?"

Linh Cửu gật đầu, nương ánh nến lật xem.

Chẳng qua càng xem, sắc mặt hai người càng kỳ quái. Thượng Quan Quyết nhìn rồi bật cười, Linh Cửu lại càng ngày càng ngưng trọng.

Thời điểm lật tới một nửa, Linh Cửu không thể nhịn được nữa, khép sách lại cái bộp, ném sang một bên.

Thượng Quan Quyết nhìn này vài tờ "Mười tám kiểu Long Dương", nhiệt huyết mới vừa lên đã ổn xuống, hắn nỗ lực nghẹn lại cười: "Sư huynh ngươi rất có ý tưởng."

Linh Cửu không nói tiếp, "Cạch" đứng lên, lôi kéo Thượng Quan Quyết về mép giường: "Đi thôi, chúng ta ngủ!"

Thượng Quan Quyết cả kinh: "Từ từ, ngươi biết nên làm thế ......"

Lời còn chưa dứt, hắn đã cảm giác được cánh tay hữu lực gắt gao ôm eo mình, mà một bàn tay to rộng đè lại ót, ngay sau đó, hai mảnh môi mềm mại ấm áp liền dán lên, nặng nề, cực nóng, dùng sức đến mức hai bên môi đều có chút tê rần.

Thượng Quan Quyết cảm giác đầu mình lại một lần ầm ầm nổ tung, lần này suy nghĩ cũng không nổi, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ: Tiểu Cửu đang hôn ta!

Thẳng đến trên môi truyền đến cơn đau, Thượng Quan Quyết mới hồi phục tinh thần lại, chỉ nghe Linh Cửu thở phì phò bên tai hắn nói: "Thượng Quan Quyết, ngươi suy nghĩ cái gì?"

Thượng Quan Quyết nâng tay lên, dùng sức ôm lại Linh Cửu: "Suy nghĩ ngươi, đầu óc đều là ngươi!"

Dứt lời, hắn hơi cúi đầu, nghiêm túc hôn trả lại.

Được đáp lại Thượng Quan Quyết, nụ hôn của Linh Cửu dần dần làm càn, y thậm chí bắt đầu vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp, chạm đến môi cùng khớp hàm của Thượng Quan Quyết.

Đồng tử Thượng Quan Quyết hơi chấn đồng, nhưng thực mau đã phản ứng lại, thuận thế cùng Linh Cửu dây dưa.

Hai người đều chưa từng có kinh nghiệm phương diện này, hoàn toàn dựa vào dục vọng đơn thuần nhất cùng một tấm lòng nhiệt huyết, biểu đạt tình yêu dũng mãnh trong ngực, đoạt lấy không khi trong miệng đối phương, triền miên mãnh liệt, lại rất vụng về.

Rất nhanh, hai người đều hôn đến mặt đỏ tai hồng, Thượng Quan Quyết phát hiện hốc mắt mình đều có chút ươn ướt, cái này làm hắn cảm thấy thập phần mất mặt, nhưng bụng dưới truyền đến xúc động làm hắn hiểu, đêm nay nếu không làm một lần dao thật kiếm thật, tuyệt đối không thể xong việc.

Vì thế, hắn quay người lại, đè nặng Linh Cửu chậm rãi nằm xuống đệm. Trong suốt quá trình này, Linh Cửu lại ôm eo hắn, trước khi thân thể hai người tiếp xúc đến giường lại xoay người một lần.

Cảm nhận được trọng lượng đè ở trên người mình cùng cánh tay rắn chắc hữu lực kia, Thượng Quan Quyết mới đột nhiên rõ ràng chân thật nhận thức được, bất đồng với thiếu niên ngũ quan mỹ lệ kia, Linh Cửu là nam tử thành thục mạnh mẽ hơn đại đa số người khác.

"Tiểu Cửu, ngươi gần nhất, có phải hay không có chút cao lên...... Ưm!"

Linh Cửu nhẹ nhàng cắn một chút lên yết hầu Thượng Quan Quyết, ngẩng đầu lên nhìn hắn, đôi mắt hạnh ngày thường đen trắng phân minh giờ phút này lại nhiễm tơ máu tình dục, một bàn tay bắt đầu thâm nhập cổ áo đối phương, khàn khàn nói: "Chuyện đó không quan hệ, ngày mai lại nói."

Thượng Quan Quyết cười khẽ, cũng giơ tay tháo đai lưng Linh Cửu: "Được, ngày mai lại nói. Chẳng qua...... Ngươi thật sự biết kế tiếp làm thế nào sao?"

( Đến đây mọi người đã nghĩ ra gì chưa =))) )

Linh Cửu tùy tay ném quần áo vừa cởi lên giường, trịnh trọng nói: "Ta biết."

Dưới ánh mắt băn khoăn của Thượng Quan Quyết, in lên xương quai xanh tinh xảo một nụ hôn, mang theo tình dục cùng thành kính không chút che giấu. Thân thể này cũng không phải lần đầu tiên y nhìn thấy, nhưng không lần nào có huyết mạch sôi sục sánh bằng hiện tại: "Thượng Quan Quyết, kế tiếp ta muốn động phòng."

Thượng Quan Quyết ôm lấy nửa người trên của Linh Cửu giờ phút hai người hoàn toàn tương đối thành khẩn, hai thân thể tràn ngập lực lượng đều nhiễm tình dục màu hồng nhạt, dường như khắc chế không được giao hòa thành một thể.

Có lẽ phía trước kích thích đã đủ nhiều, trái lại bây giờ Thượng Quan Quyết thanh tỉnh, hắn chủ động câu cổ lấy Linh Cửu, cắn một chút vành tai mềm mại của y: "Được thôi Tiểu Cửu, vậy nhờ ngươi, chỉ dạy ta......"

Thanh âm Thượng Quan Quyết trầm thấp lại trong trẻo, giờ phút này hắn cố tình thả nhẹ ngữ điệu làm thanh âm kia lại mang theo vài phần mềm mại câu nhân cùng phong lưu, Linh Cửu tức khắc cảm thấy lửa ở bụng dưới lập tức đốt tới đỉnh đầu, nụ cười Thượng Quan Quyết trong mắt y cũng trở nên đầy mị hoặc.

Hung hăng đè Thượng Quan Quyết ở trên giường, Linh Cửu lại lần nữa ngang ngược hôn lên, được ăn cả ngã về không giống nhau.

Y rốt cuộc nhịn không được!

Sáng sớm hôm sau, Triệu đại nương làm xong bữa sáng, trễ rồi vẫn không thấy Hầu gia nhà mình tới dùng bữa, liền thúc giục Lý Tầm đi xem.

Thời điểm Lý Tầm đến cửa phòng Thượng Quan Quyết, lại gặp một nam tử xa lạ chưa gặp bao giờ, sắc mặc buồn chán ngồi xổm ở cửa. Hắn sửng sốt một chút, sau đó lập tức rút kiếm tấn công qua: "Thích khách lớn mật!"

Vào lúc kiếm Lý Tầm sắp tiếp xúc đến chóp mũi rốt cuộc Cố Kinh Hồng mới lên tiếng: "Ta là đại sư huynh của Linh Cửu, Thượng Quan Quyết còn chưa ngủ dậy, ta kiến nghị ngươi đem bữa sáng đến phòng họ."

Lý Tầm vẫn chưa thu kiếm: "Ta làm sao biết ngươi thật là sư huynh của Linh Cửu tiên sinh ......"

Lời còn chưa dứt, cửa phòng Thượng Quan Quyết lại bị người từ bên trong "Kẽo kẹt" mở ra, người đi ra, lại là Linh Cửu khoác áo ngoài Thượng Quan Quyết.

Linh Cửu thấy hai người ở cửa, nghi hoặc nói: "Hửm? Sư huynh còn chưa trở về sao?"

Lý Tầm nghe thấy hắn nói như vậy, mới cuống quít thu kiếm: "Vị bằng hữu này, thất lễ rồi."

Cố Kinh Hồng còn chưa nói gì, Linh Cửu liền nói: "Không có việc gì, tâm sư huynh ta lớn, hơn nữa da dày thịt béo, mặc dù thật sự thọc một kiếm cũng không sao."

Lý Tầm: "......"

Linh Cửu nói tiếp: "Thượng Quan Quyết còn chưa dậy, Lý Tầm, phiền toái ngươi đưa đồ ăn sáng tới."

Lý Tầm kỳ quái nói: "Hả, thật đúng là kỳ là, Hầu gia từ nhỏ đến lớn, sinh bệnh cũng không ngủ nướng, có việc gì sao? Hay là sức khỏe có gì không ổn à?"

Linh Cửu nói: "À, sức khỏe y không có gì vấn đề, chỉ là tối hôm qua chúng ta......"

"Khụ khụ khụ! Khụ khụ!" Cố Kinh Hồng đột nhiên ho khan đánh gãy hai người.

Linh Cửu: "Sư huynh bị sao vậy?"

Cố Kinh Hồng nói: "Sáng sớm bị dính gió lạnh, không có gì chuyện này. Vị Lý huynh đệ này, ngươi mau chuẩn bị bữa sáng cho Hầu gia nhà người, ta có vài lời muốn nói với tiểu sư đệ."

Đuổi Lý Tầm đi, Cố Kinh Hồng rốt cuộc đứng thẳng thân mình, mặt không biểu cảm đánh giá Linh Cửu, cuối cùng ánh mắt ngừng trên dấu hôn đỏ tươi ở cổ: "Tối hôm qua động tĩnh các ngươi rất lớn nha."

Linh Cửu nhàn nhạt nói: "Thế nào, ồn tới huynh? Ta nhớ rõ sân của huynh vốn ở một đầu sân khác."

"......"Cố Kinh Hồng không còn lời gì để nói, nhưng rất nhanh, hắn lại nói: "Đệ nhìn quyển đông cung ta đưa chưa?"

Linh Cửu từ trong lòng ngực móc ra thứ tên《mười tám kiểu Long Dương》kia, ném đến ngực Cố Kinh Hồng: "Xem rồi, kỹ thuật vẽ của sư huynh tinh vi, trên sách sử nên để lại tên họ huynh."

Cố Kinh Hồng mở quyển sách nhỏ kia ra, lộ ra mấy người que diêm xiêu xiêu vẹo vẹo bên trên, đây kỳ thật là tiếng lòng sư huynh đệ bọn họ hay lấy ra chơi đùa khi còn nhỏ: "Đệ xem rồi, còn còn y làm cái kia?"

Linh Cửu nói: "Ừ, dù sao có một số việc có thể không thầy dạy cũng hiểu."

Cố Kinh Hồng dùng quầng thâm mắt có tính tồn tại cực lớn, nghiêm túc nhìn chằm chằm Linh Cửu: "Đệ quyết tâm muốn ở cùng y? Đệ biết kế hoạch kế tiếp của y sao? Đó là cục diện cửu tử vô sinh! Đệ mới nhận thức y bao lâu? Tội gì phải chết cùng y vô nghĩa?"

Linh Cửu nói: "Sư huynh, ta sẽ không chết, ta cũng sẽ không để y chết. Đường do ta chọn, huynh trước nay đều không ngăn ta được."

"......"

Sư huynh đệ hai người nhìn nhau im lặng hồi lâu, Cố Kinh Hồng mới cười nói: "Tiểu Linh Cửu, đệ quả nhiên vẫn là tên quỷ gây sự phiền nhất Trường Thanh Môn chúng ta."

Linh Cửu không cao hứng: "Huynh nói gì vậy, huynh nếu là người không phiền có thể bị sư phụ đuổi ra? Đúng rồi, Chiếu Ảnh chờ huynh một đêm, huynh còn không quay về sao?"

"Không sao, Chiếu Ảnh ưu điểm khác không có, chỉ là tâm rất thoải mái, chẳng qua, ta xác thật cần phải đi." Cố Kinh Hồng nhìn về phía sau phòng nhìn vài lần, "Trong thời gian này Nghiêu Đều, sư huynh sẽ chiếu ứng ngươi."

Linh Cửu nhìn hắn, trịnh trọng gật đầu.

Cố Kinh Hồng rời đi không lâu, Lý Tầm đưa cơm sáng tới.

Linh Cửu tính đánh thức Thượng Quan Quyết, mà khi hắn nhìn dung nhan ngủ không hề phòng bị của Thượng Quan Quyết cùng quầng thâm dưới mắt, hắn từ bỏ ý niệm này, ngược lại ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn chằm chằm mặt Thượng Quan Quyết.

Thượng Quan Quyết hiện giờ ngủ an ổn, con ngươi sắc bén bị mí mắt hơi mỏng che lại, mũi cùng tinh xảo còn có đôi môi chút sưng đỏ để lộ chút nhu hòa, chỉ có một đầu tóc rối loạn còn quật cường tuyên cáo cường thế cùng bất khuất của chủ nhân.

Linh Cửu lại cầm tóc Thượng Quan Quyết lên, mạnh mẽ chải chuốt cho y, lại dùng dây buộc thành từng bím tóc cho hắn, sau đó nhẹ giọng nói thầm một câu: "Thật xinh đẹp."

Lời này mới vừa nói xong, hắn liền thấy mày Thượng Quan Quyết nhẹ nhàng nhíu một chút, mí mắt giật giật, tiếp theo chậm rãi mở mắt.

Đuôi mắt y còn mang chút hồng, buồn ngủ mông lung nhìn Linh Cửu, thật lâu lại không nói gì.

Linh Cửu nhịn không được hôn một cái lên mí mắt Thượng Quan Quyết: "Chào buổi sáng A Quyết."

Thượng Quan Quyết cười, cũng nói: "Chào buổi sáng Tiểu Cửu."

Sau đó, y ôm cổ Linh Cửu, mượn lực ngồi dậy, nhìn Linh Cửu nói: "Hôm nay thật là một ngày lành."

Từ hôm nay trở đi, bọn họ chân chính ở bên nhau, những niềm vui đó, những tình yêu đó, không bao giờ bị khắc chế cùng che giấu, tựa như Linh Cửu đáp lại: "Phải, hôm nay là ngày lành, ta thật sự thích ngươi."

*

Lời mún nói : không giấu gì mọi người , tụi mình khi dịch xong chương này cũng sốc lắm ấy =)) , kiểu thật sự không nghĩ đến người nằm trên lại là LC =)) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro