Chương 1.6 : Jeon Family

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng Jungkook cũng chán nản về đến nhà với vô số lời răn đe của Park Jimin. Ngày mai,cậu sẽ bị toàn trường cười thúi mặt. Sự việc năm xưa lần nữa lặp lại. Cơn ác mộng năm xưa lại trở về. Khủng khiếp quá đi mất.

Jungkook rùng hết cả mình khi nghĩ đến cơn ác mộng đó sẽ lặp lại lần nữa. Đêm nay chắc lại là một đêm không ngủ của cậu rồi. Huhu...

Nào ngờ,điều chờ cậu ở nhà còn khủng kiếp hơn vấn đề mà cậu đang đau đầu nữa. Gương mặt của cái tên sao chổi mà cạu ghét nhất lại xuất hiện trong nhà cậu,chính xác hơn vị trí hắn ta ngồi chính là chỗ ngồi ăn cơm của cậu,và hắn ta đang ăn rất ngon lành.

- Sao anh lại ở đây?- Jungkook tức giận xông thẳng vào nhà nhìn Taehyung chằm chằm hỏi.

Taehyung khẽ cười chọc tức Jungkook bằng cách ung dung thưởng thức đồ ăn,phớt lờ cơn giận dữ của cậu.

Bà Lee Yunjin- mẹ cậu vừa bưng đĩa trái cây lên,nghe đứa con trai nói vậy thì gõ đầu cậu mà mắng :

- Con trai mới lớn,vừa mới vào nhà đã la lối um sùm,mau rửa mặt,rửa tay ăn cơm.

Kim Taehyung thấy vậy thì cười khùng khục khiến Jungkook cảm thấy ê mặt vô cùng.

- Taehyung,ăn nhiều vô con,lâu rồi mới thấy con sang.- Bà đặt đĩa trái cây đến trước mặt Taehyung,tươi cười nói.

- Dạ,lâu rồi con mới được ăn mấy món ăn bác gái nấu,đúng là ngon số 1 luôn.- Kim Taehyung cười đầy lễ phép,còn không quên nịnh mẹ cậu mấy câu,tay thành thục gắp nhiều món ăn bỏ vào miệng ăn ngon lành.

Jungkook nhìn nụ cười trên miệng hắn thì bĩu môi khinh miệt,mắng thầm:"Đồ nịnh bợ". Rồi tự mắng mình,tại sao trước đây cậu đều thấy nụ cười này rất đáng yêu và có sức hút vậy chứ. Bây giờ nhìn nụ cười đó,cậu chỉ thấy buồn nôn. "Hứ!".

- Taehyung này,lần này em tổ chức liveshow,chị và hai đứa bạn muốn xem,nhưng không kịp mua vé,em có thể tặng chị ba vé được không?. - Chị JungHee dừng đũa hỏi Taehyung.

- Dạ được ạ,hình như em chỉ còn đúng ba vé thôi. - Taehyung vui vẻ gật đầu,đưa mắt nhìn cậu cố ý nhấn mạnh"chỉ còn đúng ba vé".

Jungkook tức quá,trừng mắt nhìn Taehyung,cái tên khốn này làm như cậu sẽ xin vé của hắn không bằng. Cậu muốn chạy đến giẫm bẹp cái gương mặt đẹp trai đáng ghét đó cho hả giận nhưng chẳng thể làm gì hơn,đành ấm ức nói :

- Con không ăn cơm đâu.

Nói rồi cậu bỏ đi một mạch lên lầu. Bực bội quăng túi xách lên giường,lấy đồ đi tắm. Cậu muốn dùng nước xóa tan ngọn lửa bùng cháy trong lòng mình.
( Nếu ai muốn hỏi tại sao bé Jeon có túi xách thì là do bé chôm của Jimin á 😂😂 cuộc sống mà😶 )

Trong bồn tắm,cậu cắn răng suy nghĩ xem ngày mai phải đối phó thế nào với cái tin cậu bị đá. Chắc chắn sẽ mất mặt vô cùng. Càng nghĩ cậu càng phát rầu.

"Em đúng là đồ ngốc,có sẵn bên cạnh mà không biết xài"- Lời của Jimin văng vẳng bên tai Jungkook -"Dù sao mày cũng mất mặt trước Kim Taehyung rồi,vậy giờ cứ chai mặt đến nhờ hắn giúp đỡ đi. Chỉ cần thoát khỏi thảm cảnh ngày mai là được".

Nhờ hắn...không nhờ...nhờ hắn...không nhờ...

Jungkook đắn đo xé cái bông tắm của mình ra làm sự lựa chọn. Cuối cùng còn lại đúng một cái "nhờ hắn".

Jungkook mếu máo nhìn cái bông tắm còn lại trên tay mình mà ngẫm nghĩ mãi. Chẳng lẽ cậu phải muối mặt đi nhờ cái tên khốn đó hay sao chứ? Hay cứ chấp nhận muối mặt một lần thử xem thế nào? Nhưng nhớ lại nụ cười đáng ghét của Taehyung, Jungkook bỗng cảm thấy sôi máu,cậu dùng tay đánh vào đầu mình xua tan đi cái ý nghĩ muốn nhờ vả ấy.
.
.
.
.
Nụ cười của Taehyung giống ở trên á :))))
😘😘ngủ ngon 😴😴
Thấy hay thì cho sao đi ạ!!!😻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro