jjksj

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ksj là viết tắt của jjk

hai mươi bốn giờ, ba ngàn sáu trăm giây nhưng đối với anh đều là mười ngàn năm.
mười ngàn năm đều để thương em.

- "anh mà không còn thương em, em sẽ dỗi mà biến mất khỏi trái đất này"
Jungkook nói mà không giữ lời, anh còn thương em nhiều như vậy sao lại vì việc gì mà vội vàng rời đi, rõ ràng là anh còn thương em, còn ngày ngày hôn môi nói yêu em, sao lại rời đi trước khi anh gật đầu đồng ý. tại sao lại rời đi khi mà anh còn thương em. hơn cả một chữ thương.

này, thịt ba chỉ anh nướng xong rồi, thịt cừu nướng cũng đã làm xong. em còn không mau về nhà anh sẽ không nhịn được mà ăn hết đó. sẽ chẳng chừa phần cho em đâu.
nhanh lên, jungkook của anh mau mau về nhà cùng anh đi.

- "dâu tây ngọt như thế này không biết có phải em mua cho anh yêu không ta"
anh nhớ vị ngọt của dâu tây, nhớ cả màu sắc đỏ tươi, nhớ đến khi đó anh hạnh phúc như thế nào, nhớ nhất vẫn là người cố ý ngược hướng về chỉ bởi vì một hộp dâu tây dành cho anh.
anh đã đi lại cả trăm lần trên con đường đó, chỉ để đến nơi quen thuộc còn đọng lại hình bóng của em. nhưng dâu tây anh mua lại khác với jungkook mua cho anh lắm, không còn cảm thấy vị ngọt cũng chẳng nhìn ra sắc đỏ của dâu tây càng không thể cảm thấy hạnh phúc. cũng chẳng có cơ hội nào được nhìn thấy em, dù anh có cố nán lại chờ đợi thêm bao nhiêu cái mười ngàn năm. người anh chờ cuối cùng cũng không còn cố ý ngược hướng về mà đến đây nữa.

khi mà pháo hoa ngoài kia được thắp sáng trên mảng trời đêm, em sẽ nhẹ nhàng cúi đầu cọ chóp mũi rồi hôn môi anh.
- "Trân quý của em, một năm bình an"
pháo hoa giao thừa đã trôi qua hai năm, trong hai năm đó anh vẫn luôn chờ nụ hôn của em, chờ em chúc anh một năm bình an. nhưng pháo hoa ngoài kia đã tàn rồi, em vẫn chưa trở về vẫn chưa hôn môi anh vẫn chưa cùng anh trải qua một năm bình an.

- "anh có nguyện ý để jjk là viết tắt của ksj hay không"
là tin nhắn cuối cùng em gửi cho anh là lời cầu hôn mà anh cho rằng ngọt ngào nhất.
anh đã gật đầu đồng ý nhưng sao em vẫn mãi chưa thức dậy trao nhẫn cho anh. lễ phục của chúng ta anh đã chuẩn bị rồi, em mau mau thức dậy rồi cùng anh tuyên thệ yêu nhau đến ngàn ngàn kiếp kiếp đi.

chờ anh một chút, rồi chúng ta sẽ một lần nữa gặp lại nhau, anh sẽ đứng trước mặt em gật đầu đồng ý lời cầu hôn năm đó. chờ anh một chút Jungkook à, hai năm đối với anh một chữ đau cũng không thể diễn tả được hết.

-------------------------

- "Seokjin, trân quý của em"
cuối cùng cũng được nhìn thấy anh, cuối cùng cũng được ôm lấy anh,
cuối cùng chúng ta cũng không bỏ lỡ nhau.

- "xin lỗi, trân quý của em. trên tay khắc dấu, kiếp sau gặp lại không mất mát cũng không có bỏ lỡ. đừng khóc, để em ôm anh một chút, chúng ta rồi sẽ yêu nhau ở một kiếp trọn vẹn hơn"

24/02/22

https://truyen2u.pro/tac-gia/seokjin_land

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro