7k7k - ACTION

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Lưu Thiến Thiến cứ luôn nghĩ Trương Tiếu Doanh là thẳng nữ.

Mãi cho đến khi Trương Tiếu Doanh hôn lên khoé miệng Lưu Thiến Thiến, dùng giọng điệu tức giận hỏi "có được không?" thì Lưu Thiến Thiến mới phản ứng lại -- nàng đang cùng với thẳng nữ trải qua tình một đêm.

Trương Tiếu Doanh cũng đã uống rượu, lúc hôn Lưu Thiến Thiến, mắt cô vẫn mờ mịt, tâm trí của Lưu Thiến Thiến bị rượu đánh thức nàng từ từ đẩy Trương Tiếu Doanh ra.

Trương Tiếu Doanh mơ hồ, đầu cô vẫn hướng về phía môi người đó sau khi bị đẩy ra.

"Làm sao thế?"

".... Không được, chị không thể cùng em..."

Trương Tiếu Doanh nắm lấy đôi tay đang đẩy vai cô ra của Lưu Thiến Thiến, "Tại sao lại không được?"

Lưu Thiến Thiến không nói nên lời, Trương Tiếu Doanh nhân cơ hội tiếp tục chiếm lấy đôi môi của nàng.

Nhưng khi nhớ đến, đúng là một đêm hoang đường.

Hai người đến gần trưa mới thức dậy.

Sau khi Lưu Thiến Thiến thức dậy, nhìn thấy Trương Tiếu Doanh ôm chăn với vẻ mặt hối lỗi.

"Cái kia...Thiến Thiến...em...tối qua uống... hơi nhiều...chị...em..."

Lưu Thiến Thiến đã từng nhìn thấy bộ dạng ăn nói sắc sảo của Trương Tiếu Doanh với bạn bè của cô, nhưng đây là lần đầu tiên thấy cô lắp ba lắp bắp khi nói như vậy.

"Tối qua chị cũng uống hơi nhiều." Lưu Thiến Thiến vén chăn ra khỏi giường, đi nhặt quần áo bị vứt bừa bãi tối qua, vừa mặc vào vừa nói: "Đừng để trong lòng."

Trương Tiếu Doanh sững sốt khi nghe Lưu Thiến Thiến nói những lời này, Lưu Thiến Thiến đã mặc xong quần áo bên dưới, bên trên chỉ vọn vẹn một chiếc áo lót.

Đợi sau khi Lưu Thiến Thiến mặc xong quần áo đi về phía Trương Tiếu Doanh, Trương Tiếu Doanh vừa mới thức dậy, dù cho đã tỉnh táo nhưng trên đầu vẫn còn có một cái tổ gà lớn, ngẩng đầu nhìn Lưu Thiến Thiến, đừng quá buồn cười.

Lưu Thiến Thiến trong lòng nghĩ thế, đi đến bên giường, đưa tay vỗ vỗ tổ gà trên đầu Trương Tiếu Doanh, sau đó nói chị đi trước, tiền phòng chị trả.

Khoảnh khắc Lưu Thiến Thiến đóng cửa lại, Trương Tiếu Doanh mới bình tĩnh lại sau cú sốc.

Thực ra cũng chỉ là tình một đêm, không có trách nhiệm nào được đề cập đến cả, ngay cả nơi trải qua tình một đêm cũng do đối phương trả.

Trương Tiếu Doanh chửi rủa trong lòng.


2.
"Cái gì?? Mày ngủ với Lưu Thiến Thiến rồi á?"

Trương Tiếu Doanh không quan tâm người bên kia sốc đến mức nào, cô chỉ đánh ra một quân bài rồi thở dài một hơi.

"Haizz, em cũng không ngờ đến, hôm qua uống nhiều quá, rồi thì..."

"Con mẹ nó!" Lưu Thù Hiền không chơi nổi bài nữa quay sang mắng Trương Tiếu Doanh, "Không phải mày không thích phụ nữ sao?"

Trương Tiếu Doanh hoàn toàn không để ý tới bộ bài, đưa hai tay vào tóc, cúi đầu, trầm giọng nói: "Em quả thực là thẳng nữ, nhưng em không ngờ chị ấy lại không từ chối."

"Chị ấy không từ chối..." Hồ Hiểu Tuệ lặp lại lần nữa, "Vậy là bà chủ động à?"

Trương Tiếu Doanh càng ôm đầu chặt hơn, "Cũng không phải là hoàn toàn... thì lúc hôn xong, thì đều kìm lòng không nổi rồi."

Hàn Gia Lạc đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại che miệng thích thú. Trương Tiếu Doanh quay sang liếc nhìn cô, sau đó thì cô mới thả tay xuống và giả vờ vỗ vai an ủi Trương Tiếu Doanh, "Đừng không vui nữa mà Kona."

Chuyện lớn như này, mấy người họ căn bản không chơi mạt chược vào, bốn người liền chuyển đến ngồi trên sô pha.

Trương Tiếu Doanh ngồi khoanh chân trên chiếc ghế sofa đơn ở một bên, đối diện với ba người bạn thân nhất của cô.

"Bây giờ bà tính như thế nào?"

Trương Tiếu Doanh kể lại toàn bộ cuộc trò chuyện giữa Lưu Thiến Thiến và cô ban sáng, mấy người bọn họ bạn nhìn tôi và tôi nhìn bạn.

"Người ta hình như không muốn chịu trách nhiệm với bà."

"Chị ấy chịu trách nhiệm cái qq! Tôi ngủ với chỉ đó."

"...Vậy thì chị ấy không cần bà chịu trách nhiệm và coi bà như tình một đêm thôi à."

"Sao chị ấy như thế được, tôi cũng không phải loại người ngủ xong là phủi mông bỏ đi đâu."

Lưu Thù Hiền không biết từ đâu lấy ra một nắm hạt dưa đưa cho Hồ Hiểu Tuệ rồi lại bị Hàn Gia Lạc giật lấy một ít, sau đó lườm Hàn Gia Lạc đang vui vẻ cắn hạt dưa rồi lại nói với Trương Tiếu Doanh, "Vậy mày có ý gì không?"

"Vậy em có ý gì?" Trương Tiếu Doanh hỏi lại, sau đó che mặt ngã xuống ghế sofa, "Em cũng không biết."

"Trương Tiếu Doanh ơi mày lợi hại thật sự, tự nhận mình là thẳng nữ rồi lại ngủ với đồng nghiệp kế bên, người ta không cần mày chịu trách nhiệm nhưng mày lại hành động như mày là người bị thiệt."

"Lưu Thù Hiền bà hiểu cái qq, tôi chính là thuần ái."

"Yêu hay không yêu nói một lời, mày không trong sạch với người ta rồi, người ta cũng không muốn yêu đương với mày."

"Bà!"

"Tao gì mà tao, nếu tao là mày mà sớm có ý với người ta thì tao đã xoè đuôi trước mặt người ta lâu rồi, đem người ta lạnh nhạt cả tuần mà còn bảo là thuần ái, đồ đần độn cũng gần như thế đấy."

Lưu Thù Hiền một bên tiếp tục cắn hạt dưa, Trương Tiếu Doanh một bên "ầm" một tiếng đứng phắt dậy.

"Kona bà đi đâu thế?" Hồ Hiểu Tuệ sợ đến mức ngừng cắn hạt dưa, nhìn về phía bóng lưng của Trương Tiếu Doanh.

Trương Tiếu Doanh một câu cũng không nói, thay giày, vẫy tay rồi bỏ của chạy đi.

Hàn Gia Lạc còn chưa kịp phản ứng, hạt dưa đặt giữa môi và răng một lúc lâu còn chưa cắn xuống.

"Nhỏ đó đi tìm Lưu Thiến Thiến, hai đứa bây bị ngốc à?"



3.
Lưu Thiến Thiến vừa ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy có người ngồi xổm ở trước cửa phòng, nàng vô thức sờ vào bình xịt chống sói trong túi xách.

Trương Tiếu Doanh nhìn thấy Lưu Thiến Thiến quay về liền đứng lên khỏi bức tường và đi tới.

"Cái kia... chị tan làm về muộn thế à?"

Lưu Thiến Thiến sau khi nhìn rõ người đó mới buông bỏ cảnh giác, chiếc túi nàng đang mang trên vai trượt xuống, nàng ôm chặt chiếc túi nhìn đối phương: "Em, có chuyện gì à?"

Trương Tiếu Doanh gãi gãi đầu cười gượng "Cũng không có chuyện gì cả, chỉ muốn đến thăm chị."

"?"

Trương Tiếu Doanh thở ra một hơi "Em muốn mời chị ăn tối."

Lưu Thiến Thiến nhìn chằm chằm vào Trương Tiếu Doanh, Trương Tiếu Doanh căng thẳng đến mức cô thậm chí còn cảm thấy tay mình đang run rẩy.

"Cái...cái kia ... nếu như chị cảm thấy bất tiện thì..."

Lưu Thiến Thiến đột nhiên đến gần Trương Tiếu Doanh, cô theo bản năng nhắm mắt lại, những lời nói còn lại mắc kẹt trong cổ họng, không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.

"Trương Tiếu Doanh, em không phải là thẳng nữ à?"

"Em...em..."

Lưu Thiến Thiến lùi lại một bước, khoanh tay trước ngực: "Chị cứ tưởng rằng những lời hôm qua chị nói em đã hiểu rõ."

"Aizz" Trương Tiếu Doanh giơ tay ra đặt lên tay đối phương "Chuyện đó quả thật em là em làm không đúng, em đã suy nghĩ về chuyện đó rất kỹ--"

Lưu Thiến Thiến đang chờ đợi bước tiếp theo.

"Em vẫn sẽ chịu trách nhiệm chị. Dù sao em cũng là người có trách nhiệm."

Trương Tiếu Doanh buông tay ra, mặt có chút đỏ bừng, trên trán thậm chí còn có chút mồ hôi.

Lưu Thiến Thiến nghe xong cười lớn.

"Em đây là muốn theo đuổi chị à?"

"Ah... là có chút."

"Chỉ một chút thôi sao?"

Trương Tiếu Doanh hét lớn "Em rất muốn theo đuổi chị."



4.
Chuyện theo đuổi người khác này, Trương Tiếu Doanh suy đi nghĩ lại vẫn là đi hỏi Lưu Thù Hiền.

Khi Lưu Thù Hiền biết được chuyện cô thật sự muốn theo đuổi Lưu Thiến Thiến, trà trong miệng suýt chút nữa phun hết lên mặt Trương Tiếu Doanh.

"Rốt cuộc mày có phải là thẳng nữ không?"

"Chuyện này có liên quan gì đến câu em hỏi chị không."

Lưu Thù Hiền lắc lắc đầu "Không có liên quan gì, nhưng tao muốn biết."

"...Trước đây thì có thẳng..."

"Được." Lưu Thù Hiền cầm ly lên nhấp một ngụm trà, "Quả nhiên không ngoài dự tính của tao."

"Mỗi ngày cùng chị mưa dầm thấm lâu, chuyện này chị phải chịu trách nhiệm."

"Tao ép mày cởi quần của người ta ra à?"

"Xem như em chưa nói gì đi."

"Chuyện theo đuổi người khác này mày hỏi tao xem như hỏi đúng người rồi." Lưu Thù Hiền cầm chén trà xoa xoa miệng chén rồi nhấp một ngụm.

"Em biết nhất định là chị đáng nhờ nhất." Trương Tiếu Doanh vui mừng rạng rỡ.

Lưu Thù Hiền lườm Trương Tiếu Doanh một cái rồi tiếp tục nhấp một ngụm trà.

"Tao cũng được người khác theo đuổi mà nên tao hiểu rõ người bị theo đuổi đang nghĩ gì."

"....Hỏi chị dư thừa quá."

Trương Tiếu Doanh đứng dậy định rời đi nhưng Lưu Thù Hiền đã kéo cô lại.

"Khi theo đuổi người khác, em phải để người ta thấy được sự chân thành của mình..."




5.
"Ê, ê, ê nhỏ này làm cái gì đây, ra bài đi chứ!"

"Hihi." Trương Tiếu Doanh gõ một loạt chữ và gửi đi, sau đó đặt điện thoại xuống và bắt đầu chơi bài, "Rep tin nhắn cho đối tượng của tui."

Lưu Thù Hiền trợn trừng mắt.

"Mấy người dầu mỡ đến vậy à?" Hồ Hiểu Tuệ nhìn bài, hỏi Trương Tiếu Doanh.

"Đừng hối nữa," còn chưa đợi Trương Tiếu Doanh nói hết câu thì Hàn Gia Lạc ngồi đối diện đã dành nói trước, "Mấy hôm trước có người nào đó nấu một nồi chè thang viên, tổng cộng 12 viên chè, vậy mà chỉ để lại cho tui có 2 viên! Nói xem số còn lại đi đâu?"

"Đưa cho Thiến Thiến rồi à."

"Nhưng không! Rất lâu sau cô ấy mời về."

"Bà có biết kiểu như bà trong sách nói như thế nào không?" Trương Hoài Cẩn ngồi phía sau Hàn Gia Lạc xem bài cũng nói.

"Những người có tuổi yêu đương.... giống như nhà cũ bốc cháy."

Trương Tiếu Doanh nhặt một túi đồ ăn trống rỗng bên cạnh đập bốp một cái, "Đi đi đi, mấy người hiểu cái gì chứ!". Sau đó quay lại nhìn bài liền mỉm cười vui vè "Thắng rồi!"

Mấy người họ đánh bài xong quay ra ngồi nghỉ ngơi tám chuyện chỉ có Trương Tiếu Doanh là người duy nhất nhìn chằm chằm vào điện thoại với nụ cười trên môi.

Tài xế panda có bằng lái: [Hình ảnh]

Tài xế panda có bằng lái: Cho chị nè.

Tài xế panda có bằng lái: Đi mua đồ ăn ngon đi.

Lưu Thiến Thiến: Dùng quân cửu vạn trong mạt chược lừa chị à?

Tài xế panda có bằng lái: Thực sự đúng là cửu vạn mà.

Lưu Thiến Thiến: Ừm.

Lưu Thiến Thiến: Thế em thật sự không vẽ bánh cho chị à?

Tài xế panda có bằng lái: Em vừa mới đánh thắng được một hàng nở hoa.

Tài xế panda có bằng lái: 1 bàn thắng lớn.

Tài xế panda có bằng lái: Chiều em đến đón chị tan làm dùng số tiền này dẫn chị đi ăn ngon nha.

Trương Tiếu Doanh đứng dậy và nhìn sang những người khác.

"Tui đi đón đối tượng của tui tan làm đây, dùng tiền thắng được từ mấy người dẫn chị ấy đi ăn ngon."

"Mày biến!!!!"




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro