Chương 107-2: Nấu cơm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên dịch : Yên Hy

"A...... thì ra là như thế sao, nghe Khâu Khâu nói xong rồi, chú Tiểu Phàn một chút đều không sợ," Phàn Tinh sờ đầu Khâu Khâu, cười nói, "Cảm ơn Khâu Khâu."

Khâu Khâu bị khen đến thẹn thùng cúi đầu, ôm sữa chua an tĩnh uống.

Phàn Tinh tiếp tục hỏi Mạt Mạt: "Chúng nó đều là cảnh khuyển sao Mạt Mạt?"

Khâu Khâu không biết lịch sử huy hoàng nhóm chó nha em Mạt Mạt, nghe được chú Tiểu Phàn hỏi chuyện, cậu nhóc không khỏi mờ mịt chớp chớp mắt, quay đầu nhìn về phía em Mạt Mạt.

Mạt Mạt nuốt xuống ngụm sữa chua cuối cùng, trả lời chú Tiểu Phàn: "Hayden là cảnh khuyển, Norbert không phải đâu ~"

"Mạt Mạt, 'cảnh khuyển' là nha?" Khâu Khâu vội vàng hỏi.

Em trai Mạt Mạt và chú Tiểu Phàn đều biết cảnh khuyển là gì, chỉ có Khâu Khâu không biết......

Cậu nhóc nhất định phải giống em Mạt Mạt, biết rất nhiều chuyện mới được!

Mạt Mạt mềm mại phổ cập kiến thức cho anh Khâu Khâu: "Cảnh khuyển chính là chó cảnh sát nha ~"

"Hayden thật ngầu," Khâu Khâu quơ chân múa tay học tư thế cảnh sát cầm súng, nói với em Mạt Mạt, "Về sao anh cũng muốn làm cảnh khuyển!"

Mạt Mạt cũng giơ lên tay mập: "Được ~ chúng ta lớn lên cùng nhau làm cảnh khuyển!"

So với người dùng hai cái đùi chậm rãi đi đường, tụi nó càng muốn trở thành chó cảnh sát dùng bốn chân chạy nhanh hơn!

Dù sao đều là bắt người xấu, bốn chân nhất định chạy càng nhanh hơn một ít!

Sớm tại lúc chú Tiểu Phàn lấy sữa chua cho mình và anh Khâu Khâu, Mạt Mạt cũng đã coi cậu ta thành bạn tốt, thấy mình với anh Khâu Khâu đều đã hứa nguyện xong, Mạt Mạt liền nhiệt tâm nhắc nhở chú Tiểu Phàn một câu: "Chú Tiểu Phàn muốn làm cảnh khuyển không ~"

Nếu chú Tiểu Phàn nguyện ý, phải cùng Mạt Mạt và anh Khâu Khâu cùng nhau nỗ lực cố lên nha, Hayden và Hương Hương chính là cảnh khuyển siêu cấp ưu tú nè!

Chỉ là...... chú Tiểu Phàn đã trưởng thành, khả năng sẽ trở thành cảnh khuyển sớm hơn Mạt Mạt cùng anh Khâu Khâu, nói như vậy, Mạt Mạt cùng anh Khâu Khâu cũng phải cố lên!

Phàn Tinh quay đầu lại nhìn thân ảnh nấu cơm trong phòng bếp, thất thần trả lời Mạt Mạt: "Đương nhiên rồi, chú từ nhỏ đã mơ làm cảnh khuyển."

Thấy mục tiêu ba người nhất trí, Khâu Khâu lập tức bắt đầu công việc hỏi liên tục, cẩn thận nói với Mạt Mạt: "Em Mạt Mạt, anh nhìn thấy chú cảnh sát trong TV đều phải đi học, chỉ là chúng ta không có đi học, có thể có cách nào trở thành chó cảnh sát hay không?"

Mạt Mạt vươn một tay ngắn nhỏ lay động vài cái: "Sẽ không nha ~ chúng ta có thầy có cảnh sát, Hương Hương cùng Hayden mà ~"

Cậu và anh Khâu Khâu nhất định có thể thuận lợi trở thành cảnh khuyển thui!

Khâu Khâu hưng phấn gật gật đầu: "Được!"

Mạt Mạt tiến đến bên tai Hayden, vui rạo rực mà nói: "Hayden~chuyện Mạt Mạt và anh Khâu Khâu còn có chú Tiểu Phàn làm cảnh khuyển, làm phiền gòi ~"

Yến Cửu mới từ phòng bếp đi đến phòng khách: "......?"

Trái lại cũng không cần như thế.

【hhhh bảo bối phải làm cảnh khuyển sao 】

【 hu hu hu đáng yêu chết tui 】

【 Cửu Cửu: Con trai tôi phải làm người biến chủng? 】

【 hữu nghị hai đứa nhóc thật làm người hâm mộ mà, cho dù làm chuyện gì, một người khác đều nguyện ý làm cùng 】

【 Rottweiler: Chuyện này cứ để tui 】

【 còn nhỏ tuổi có kế hoạch chí lớn như vậy, thiệt làm người bội phục ha ha ha ha ha 】

【 Cửu Cửu: Hít hà, 500 ra 】

***

Tư Việt thi triển công pháp trong phòng bếp

Trong đại triển thân thủ Tư Việt đương nhiên không biết con trai nhà mình đã xếp mục tiêu công việc "thành cảnh khuyển" vào nhân sinh, đang thành thạo đồng thời nhặt rau, nấu xương sườn và làm mềm cái gà.

Là người chồng duy nhất biết nấu ăn, nhất cử nhất động Tư Việt đều bị người bên cạnh chú ý.

Trên tay Đinh Tư Dận rẽ hành, lặng lẽ sờ sờ thò miệng qua: "Sư huynh, anh định làm món gì?"

Tư Việt không dừng động tác nhặt rau, đồng thời ngước mắt nhìn trạng thái nồi hầm, chuyên tâm đáp Đinh Tư Dận: "Sườn heo chua ngọt, cánh gà chiên Coca, giá xào chay và bông cải xanh xào thịt, đều là món Cửu Cửu và Mạt Mạt thích."

Hôm nay có hạn chế, hắn chỉ có thể làm món ăn tương đối đơn giản này thôi, thật sự ủy khuất Cửu Cửu.

Đinh Tư Dận chỉ nghe tên vài món ăn này, đã cảm giác bản thân bị ngọt đến răng đau: "Đây không phải đều là đồ ăn trẻ con thích sao."

Tư Việt chọn xong đồ ăn bỏ vào trong bồn rửa sạch: "Cửu Cửu cũng vậy."

Hắn không nói hết lời, nhưng càng mang theo lời ngầm như vậy, càng làm người cảm thấy chiều chuộng.

Đinh Tư Dận hổ thẹn lùi về tới bên người Mạnh Tử Duy: "Vợ, anh từ hôm nay đi học nấu ăn."

Mạnh Tử Duy nhìn anh ta như nhìn quái vật: "Em không muốn lãng phí nguyên liệu nấu ăn, đồng thời lại tốn tiền sữa lại bếp."

Đinh Tư Dận: "......"

【 chú bạn chiều ba cậu ấy ( nghiến răng nghiến lợi.JPG ) 】

【 nếu Tư tổng yêu Cửu Cửu thật sự không phải giả vờ, vậy thì thật là cảm động 】

【 đúng vậy, thời khắc đều ghi nhớ yêu thích của trong tâm, luôn trước nói "Cửu Cửu", lại nói "Mạt Mạt", quá rõ yêu ai hơn( bushi ) ( thực xin lỗi bé con Mạt) 】

【hhhhh Tiểu Đinh thiệt thảm, muốn học nấu ăn bị vợ quyết đoán cự tuyệt, phỏng chừng trước kia Tiểu Đinh mang đến bóng ma rất lớn cho anh Mạnh, dù sao nãy Mạnh ca vừa mới nói chữ "Lại" á 】

【 a này...... Trước đó vì sao muốn nói "giả" a? Tui cảm thấy Tư tổng nhìn qua thiệt tình thực lòng thích Cửu Cửu mà 】

【 chậc, chủ yếu là có tên khốn như Hà Nghị là vết xe đổ...... Rất khó không nghĩ đến điều này, rốt cuộc gã ta giả bộ cũng rất tốt 】

【 xác thật, Vân Sanh lúc ấy nhìn qua cũng hạnh phúc, chẳng qua sau này lại......emmm】

【 không đề cập tới không đề cập tới, quá đen đủi, chúc cái tên kia già ở cục cảnh sát mỗi ngày bị bạn tù nhằm vào 】

【 tốt nhất mỗi ngày hành hung gã một trận! Nếu không thì chẳng giải được mối hận trong lòng tôi! 】

【 tương tác Tiểu Đinh và anh Mạnh thật sự sẽ làm người ta cười xỉu 】

Ở nơi Mạnh Tử Duy ăn bẹp, Đinh Tư Dận lại đi tới bên cạnh Tư Việt, lén chọc chọc, chuẩn bị cho vợ mình một cái ngạc nhiên to đùng.

Anh ta móc di động ra, mở ra ghi âm, tiện đà thành khẩn hỏi: "Sư huynh, sườn heo chua ngọt này làm thế nào a?"

Tuy rằng thực đơn nơi nơi đều có, nhưng nhìn động tác Tư Việt nước chảy mây trôi, tay nghề dường như có thể so sánh không kém gì đầu bếp bên ngoài.

Đi theo hắn học chuẩn không sai!

"Cho nước lạnh vào nồi, thêm hoa hồi, gừng lát và rượu nấu ăn vào, đun sôi trên lửa lớn, nấu sườn cho đến khi chúng đổi màu." Tư Việt đã sớm làm bước này, đơn giản lại tốt bụng nói lại cho Đinh Tư Dận một lần thôi.

Suy cho cùng, sứ mệnh hắn là cố gắng hết sức để biến tất cả đàn ông thành hình mẫu nam đức.

Ngón tay Đinh Tư Dận nhảy như trên màn hình bay, nhưng này cũng không trở ngại anh chàng đưa ra câu hỏi ngu ngốc với Tư Việt : "Đổi màu? Đổi thành màu gì?"

Tư Việt: "......"

Mạnh Tử Duy thật sự không đỡ nổi người nọ, kéo lỗ tai Đinh Tư Dận lôi về cạnh người mình.

Không nghĩ tới lần này Đinh Tư Dận cực kỳ cứng cỏi, chỉ chốc lát sau đã dính lại đây, thấy Tư Việt đã bắt đầu chuẩn bị làm cánh gà chiên Coca, lại lần nữa móc di động ra định ghi âm lại.

"Cái này phải thay dao một chút đúng không?" Đinh Tư Dận hấp tấp khoe khoang phương pháp vừa học được ở chỗ vợ mình.

Tư Việt chuyên chú xử lý nguyên liệu nấu ăn trước mặt, thuận tiện trả lời Đinh Tư Dận: "Nếu anh không đổi dao thì nhìn sẽ đẹp hơn."

"Nhưng nếu không đổi dao, thì sẽ không ngon đúng không?" Chút đạo lý này Đinh Tư Dận vẫn hiểu.

Cũng không phải hoàn toàn không đổi dao," Tư Việt cầm lấy một cái cánh gà cho Đinh Tư Âm xem, "Dùng kéo hoặc nĩa nhọn chọc vào khớp của cánh gà, để máu bên trong chảy ra, thời gian ngâm cánh gà nên càng lâu càng tốt, tốt nhất khoảng bốn mươi phút đến một giờ."

"Sau đó thì sao." Đinh Tư Dận nghiêm túc ghi nhớ.

Anh ta hỏi vừa lúc Tư Việt chuẩn bị làm bước kế tiếp: "Thêm gia vị như rượu, lát gừng, một chút chanh nước và muối."

Hạng hai đếm ngược không có nhiều nguyên liệu nấu ăn, Tư Việt chỉ có thể mượn Tô Cẩn Giai bên cạnh một quả chanh, cũng hào phóng cho Nini phúc lợi tùy tiện ăn cánh gà.

"Không cần thêm nước tương nhạt, nước tương đen, dầu và các loại nước xốt khác sao?" Đinh Tư Âm đã từng nhìn thấy Mạnh Tử Vi làm cánh gà Coke, các bước thực hiện cũng phức tạp hơn một chút.

Ngón tay Tư Việt ấn nhẹ cánh gà trong tô, để chúng thấm đều gia vị vừa được thêm vào trong: "Không cần, nếu thêm nước tương, lúc chiên cánh gà sẽ bị biến thành màu đen."

Đinh Tư Dận vội vàng ghi chú lại.

"Lúc chiên cánh gà có thể không bỏ dầu trước, vậy có thể bớt tanh trình độ nào đó," Tư Việt đem kinh nghiệm của mình không hề giữ lại dạy cho Đinh Tư Dận, "Hơn nữa nhất định phải dùng nồi chống dính."

"Cái nồi này không được sao?" Đinh Tư Dận chỉ chỉ chảo sắt nhàn rỗi một bên, hỏi Tư Việt.

Nếu là anh ta, phỏng chừng cái nào tiện thì dùng cái đó.

Tư Việt lắc đầu: "Không được, không có chảo sắt nào đối xử tốt với cánh gà."

Đinh Tư Dận sùng bái nhìn hắn, cũng viết những lời này vào bản ghi nhớ.

Nói giỡn, anh ta nếu là làm trò nói với vợ những lời này, còn không được mê chết ẻm.

【 Tư tổng thẳng ghê thật hhh】

【 a a a hắn là thật sự rất biết nấu cơm a 】

【...... Thì ra 'mẹ Mạt Mạt' không ngừng có thể bắt lấy tâm Cửu Cửu, còn có thể bắt lấy dạ dày cậu ấy 】

【 hu hu hu tui đến tột cùng cho ông trời mấy cái đầu mới có thể được một người đàn ông như vậy !!! 】

【 thật sự rất tò mò, sư huynh là tổng tài trăm công ngàn việc, sao mà còn biết dỗ người, còn biết nẫu ăn nữa 】

【 ha ha ha, ở chuyện nấu cơm này, Tư tổng dường như tương đối tự tin, cho người ta tư thế "trong phòng bếp không có ai có thể đánh bại tôi", cười xỉu mất 】

***

Tay nghề Tư Việt xác thật rất tốt, ngay cả Warren cùng Anh Đào có chút kén ăn đều ăn sạch cơm trong chén.

Rọ mõm Mạt Mạt vẫn luôn nhớ thương đã bị Yến Cửu mở ra, Norbert cùng Hayden buộc ở cửa biệt thự ăn không đủ no, bởi vậy mới vừa cơm nước xong, bé đã "Lộc cộc" chạy tới bên người hai tụi nó, từ ba lô nhỏ của Norbert lấy ra đồ ăn vặt, kiên nhẫn đút chúng nó.

Chờ đến bạn nhỏ cuối cùng buông buông chiếc đũa xuống, luyến tiếc buông bát dưới nhắc nhở làm chuyện đứng đắn của tổng đạo diễn lẫn nhân viên công tác.

Xem Yến Cửu trạng thái cũng không tệ lắm, tổng đạo diễn liền trộm xin một chút chỉ thị Tư Việt, xác nhận có thể tiếp tục tiến hành phân đoạn trừng phạt

trước cơm chiều, ông mới dám cầm loa lớn đi đến trước màn ảnh: "Được, nếu mọi người đều đã ăn xong cơm chiều, như vậy thời gian kế tiếp, phải hoàn thành nhiệm vụ 'phạt' ngài Tư và Tiểu Đinh chiều nay còn chưa hoàn thành ."

So sánh với Tư Việt cùng Đinh Tư Dận, Yến Cửu cùng Mạnh Tử Duy không thông qua khiêu chiến hiển nhiên càng sợ hãi hơn một ít, nghe được tổng đạo diễn đề cập chuyện 'phạt', hai người bọn họ liền không hẹn mà cùng ngồi xuống cùng nhau, lo sợ bất an chờ đợi tổng đạo diễn cue tên mình.

Không nghĩ tới khiến Yến Cửu cùng Mạnh Tử Duy cảm thấy ngoài ý muốn, chính là tổng đạo diễn vẫn như cũ dựa theo kết quả phía trước, như cũ để Tư Việt và Đinh Tư Dận tiếp thu trừng phạt, im bặt chưa đề đến chuyện hai người bọn họ.

Nghe được quyết định cuối cùng của tổ đạo diễn, Tư Việt đầu tiên khiêm tốn với Đinh Tư Dận một phen, rồi sau đó dưới ồn ào cùng reo hò của Phàn Tinh lẫn Loan Trì, cười khẽ đứng lên, đi đến trước đài.

Từ nhỏ đến lớn, Yến Cửu thích xem Tư Việt xấu mặt nhất, lúc này thấy hắn đứng trước đài, theo bản năng coi như hắn muốn mất mặt, thế cho nên hoàn toàn quên mất nội dung hình phạt là 'kể một chuyện mất mặt của người thương từng xảy ta'.

Tư Việt cởi tạp dề, móc ra di động trong túi, mở khóa màn hình phía sau màn, như đang tìm kiếm cái gì, nhân tiện nói câu: "Khả năng chậm trễ một chút thời gian của mọi người, không quá một phút."

Người quay phim cực kỳ hiểu được khán giả muốn nhìn thấy dạng hình ảnh gì, chỉnh chất lượng lên cao nhất, trực tiếp tiến hành dỗi mặt quay Tư Việt.

Dù sao khiêng được, không sợ.

【 góc độ này...... Cá mập tui 】

【 người quay phim được lắm hhhhh thêm đùi gà! 】

【 sư huynh chính là dựa vào cặp mắt đào hoa này lừa của tới tay hả? 】

【 a a a a ĐM đẹp trai quá, minh tinh nam trong giới giải trí dựa theo tiêu chuẩn này lên được không ?! 】

【 nếu nói như vậy, đám kia không vào được, chỉ biết cọ nhiệt độ nên không có phấn đấu gì, đều hổ thẹn chết thôi 】

【 không chậm trễ! Cho dù anh đứng ở chỗ đó một ngày, chúng tui đều có thể xem một ngày! 】

Không biết vì sao, Yến Cửu đột nhiên có dự cảm thật sự không tốt.

Có một loại cảm giác tuy rằng Tư Việt đứng ở chỗ đó, nhưng sắp xấu hổ.......Có vẻ lại là cậu.

Trong lúc suy nghĩ, Tư Việt đã tìm được mục tiêu rồi, cười nhìn Yến Cửu một cái, trong lòng biết cậu tám phần đã quên nội dung 'hình phạt', quay đầu nói với mọi người: "Trước đó, tôi kể một chuyện cũ với mọi người đã."

Hắn đương nhiên không thể nhắc nhở Cửu Cửu chú ý tới câu chuyện này chính là 'hình phạt' của hắn, chi bằng trước dời đi chú ý mọi người, sau này biết được chân tướng rồi, mới có thể có được hiệu quả tương phản càng tốt.

Tổng đạo diễn đương nhiên sẽ không phản bác Tư Việt nói, nghe vậy dẫn đầu vỗ tay : "Được, có chuyện cũ đương nhiên càng tốt!"

Đám nhóc con ngồi thành một hàng trước sô pha đi theo vỗ tay, Warren trực tiếp dùng bàn tay liên tục không ngừng vỗ vào miệng đang mở ra của mình, đảm đường người nguyên thủy hú 'a a a'.

Rốt cuộc, trường hợp hỗn loạn ồn ào khống chế được, Tư Việt cầm di động, nhìn trên nội dung màn hình, chậm rãi mở miệng ——

"Bố mẹ thân ái, ông bà nội thân ái, ông ngoại bà ngoại, còn có anh trai, dấu móc, ca ca hoa rớt...... Không thể không nói, quyết định này đã chôn giấu trong lòng con thật lâu."

"Hôm nay nguyện ý ở chỗ này nói ra cho mọi người, con mang quyết tâm bức tử, gạch bỏ 'bức tử', sửa lỗi chính tả, ' hẳn phải chết '."

"Mọi người căn bản không hiểu áp lực của con đến tột cùng lớn cõ nào, hôm trước lúc Tiểu Phi lớp hai tỏ tình với con, cả người con đều phát run, con rất sợ hãi, con không biết nên từ chối bạn đó thế nào, con thật sự rất sợ bạn đó khóc."

"Có lẽ mọi người cảm thấy đây là mị lực của con, nhưng con thật sự chỉ muốn làm một hạng nhất phổ thông."

"Khi con nói với bạn đó như vậy, cô ấy lại đối nói với con, đời này cho dù phát sinh chuyện gì, cô ấy đều phải ở cùng bên con, đều phải cùng con kết hôn."

"Vì không phụ như lai không phụ khanh, con chỉ có thể lấy chết làm rõ, chết cho xong việc."

Lá thư làm người chỉ nghe đã cảm thấy bùng nổ cơn thẹn, bị chất giọng đọc ôn hòa trầm thấp của Tư Việt đọc ra, không thể nghi ngờ có vẻ càng thêm buồn cười.

【hhhhh đây là gì a cười xỉu mất 】

【chuyện cũ nhỏ này nghe còn khôi hài hơn cả chuyện xấu hổ của người yêu, xin sư huynh nhất định phải kể xong nó nha a ha ha ha 】

【 nghe giống một di thư, không xác định, có điểm ngu ngốc, lại nghe một chút 】

【 ha ha ha cười chết tôi 《 không phụ như lai ko phụ khanh 》 thật sự trung nhị quá hhh】

"Tạm biệt ba mẹ, tạm biệt anh trai, dấu móc, gạch bỏ anh trai, hẹn gặp lại thế giới này, tôi yêu mọi người, nhưng, con cần phải rời đi."

"Nếu như có duyên, chúng ta kiếp sau gặp lại."

"Yêu, hận, cũng chỉ là một ý niệm."

"Sống, chết, xin lỗi con không áp được số phận."

"Vạn, vĩnh biệt, cuộc đời này, vạn."

"Từ từ, bà ngoại gõ cửa nói cơm chiều có bánh thịt chiên, con không chết nữa."

Tư Việt đọc xong, đè nặng ý cười trong mắt thu di động, chờ đợi phản ứng mọi người .

Ngắn ngủi yên tĩnh qua đi, đinh tai nhức óc.mọi người bị lá di thư này khiến khiếp sợ đến hít thở không thông nháy mắt bộc phát tiếng cười

"Này sao còn nói không chết nữa thì không chết chứha ha ha......" Loan Trì cười gập người, phản ứng cũng nhanh nhất, như là sợ bản thân vui ít hơn người ta một giây, là người đầu tiên điên cuồng cười, "Nghe nói có bánh thịt chiên thì không chết nữa ha ha ha......"

"Ha ha ha ha ha này gì a......" Đinh Tư Dận ôm Warren, nghe xong cười đến cả người phát run, trực tiếp làm lý nước trong tay Warren đổ hơn phân nửa, "Cười xỉu quá, ai viết a ngu vậy?!"

Phàn Tinh từ câu đầu tiên đã bắt đầu nỗ lực à nghẹn cười, nghẹn đến bây giờ thật sự không nín được, không ngừng dùng lòng bàn tay lau nước mắt: "Còn 'gạch bỏ anh trai' ha ha ha ha ha, người viết có oán niệm với anh trai mình rất lớn nha, đến di thư cũng không muốn có tên họ người ta ha ha ha......"

Nhân viên công tác đã chẳng thể tiếp tục chủ trì đại cục, tốp năm tốp ba cười thành một đoàn, căn bản không nghe thấy tổng đạo diễn một bên lau nước mắt, một bên nóibọn họ không cần cười nữa.

Bọn nhãi con tuy rằng nghe không hiểu, nhưng là lại bị đại gia cười cấp lây bệnh, cũng nhịn không được nở nụ cười.

"Ha ha ha, còn gạch bỏ anh trai, anh trai người viết có bao nhiêu......" Yến Cửu cũng cười không chịu được, chia ra phản bác với anh Sanh và anh Mạnh một phen, cậu như đột nhiên nghĩ tới cái gì, tươi cười trên mặt lập tức biến mất.

Một lát, cậu hơi hơi nhăn lại mày, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía Tư Việt: "...... Em sao đột nhiên cảm thấy...... Quen tai vậy chứ?"

Tư Việt nâng môi cười, lộ ra bản chất thật sự của Thông Thiên Hà Lão Quy: "Đương nhiên rồi em yêu, đây là di thư em viết khi còn học lớp ba tiểu học."

!!!

Yến Cửu hơi kém không một hơi xỉu qua: "...... Không tin."

【??? Vậy mà là Cửu Cửu viết sao?! 】

【 di thư: Xin lỗi đi, việc này tôi cũng cảm thấy thật đáng tiếc, thậm chí cũng muốn viết một phong di thư, nếu bị đọc trước mọi người, cảm giác được tự hủy 】

【 thì ra từ năm lớp ba, khí chất ngu ngốc của Cửu Cửu đã hiển lộ ra】

【 cười đánh gáy, 《bà ngoại gõ cửa nói cơm chiều có bánh thịt chiên, con không chết nữa》】

【hhhhh vốn dĩ cũng đã rất buồn cười, hiện tại biết là Cửu Cửu viết, tui quả thực sắp cười ch·ết 】

【 "nam Không tin" trùng lặp xuất hiện giang hồ 】

【 xe cứu thương! Xe cứu thương! Tui yêu cầu cấp cứu, tui cười không thở nổi luôn 】

【 Cửu Cửu: Tư Việt, anh đây là muốn em chết à 】

【hhh cứu mạng, học sinh tiểu học năm 3 tốt nhà ai đã viết di thư a?! 】

【 Yến tổng khi còn nhỏ rốt cuộc đắc tội Cửu Cửu thành dạng gì hhh, ở di thư Cửu Cửu đều không muốn tạm biệt hắn cười khóc ][ cười khóc ]】

【 Tư tổng đâm sau lưng lần này tuyệt là mang theo chút ân oán cá nhân ha ha ha 】

【 trọng điểm là, Cửu Cửu tự mình cười xong, mới biết được đương sự là chính mình, cái này mới là buồn cười nhất hhhhh】

【 tự hủy xuyên qua mười lăm năm tuy muộn nhưng đã đến 】

Tác giả có lời muốn nói:

Cửu Cửu: Hủy diệt đi

Em Tư: Đừng mà Cửu Cửu, em còn không có xem đủ 《 tám khối hoa hồng 》 đâu

Cửu Cửu: (* ̄︶ ̄)

Mạt Mạt: Cửu Cửu thích hoa hồng ~ Mạt Mạt hái cho Cửu Cửu ~

Em Tư: o.O???

Anh Thi: Bé Mạt, cháu thật là con giai có hiêu của ba

Yến tổng: o.O? Toàn bộ Yến gia chỉ có tôi không xứng có được tên họ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro