Người mẹ duy nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chín tháng mười ngày,mẹ nuôi con lớn
Vất vả đau thương mẹ gánh đủ phần
Nói sao cho hết ngợi (ca) sao cho vừa?
Tấm lòng người mẹ.

Biển dẫu cho rộng mênh mông
Cũng chẳng bằng lòng mẹ
Sóng bão dẫu có dữ dội
 Sao bằng những điều mẹ phải trải qua.

Cuộc đời chẳng dễ dàng
Không con đường nào trải dài hoa hồng mà thiếu đi gai nhọn
Vậy mà
Mẹ vẫn bước về phía trước
Một tay ôm con vào lòng
Một tay cáng đáng mọi việc
Gánh trên lưng là những lo toan.



8/3/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mẹ#poem