944-950

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 944: Tăng một phần tư giá

Bên trong phòng đấu giá so sánh với đại sảnh yến hội bên ngoài, không chỉ là nhỏ hơn gấp đôi, ngay cả ánh đèn cũng ảm đạm hơn nhiều, hơn nữa còn thiết kế những căn phòng riêng biệt.

Kỳ thật đây cũng là vì bảo đảm cho khách mời được an toàn, tuy người được mời đến đây đều không phú thì quý, nhưng không ai có thể bảo đảm được rằng trong chỗ này sẽ không có những người mang lòng dạ ác ý, những người bởi vì muốn trả thù hội hoặc những người đỏ mắt vì đồ vật mà người khác đã mua này mà xuất hiện, vậy cũng không phải là điều chủ sự cử hành đấu giá hội lần này mong muốn chứng kiến rồi.

Cho nên việc lắp đặt những căn phòng như thế này, cũng làm cho khách mời tới có thêm một phần an tâm. Không còn lo lắng những người mà mình đắc tội hay những khách mời đỏ mắt vì đồ vật mình đấu giá nữa.

Quy định khi tham gia đấu giá, một tấm thiệp mời có thể được một cái ghế lô, người đứng ra tổ chức cũng là căn cứ theo số phòng có bao nhiêu cái mới phát ra bấy nhiêu tấm thiệp mời, Bất quá nếu có hai vị khách nhân có hai thiệp mời cùng nguyện ý mà nói..., cũng có thể ngồi cùng trong một căn phòng, dù sao thì không gian bên trong cũng đủ lớn, có thể chứa khoảng bảy, tám người cũng không thành vấn đề.

Hướng Nhật, Tô Úc, Hoắc Vãn Tình và La tỷ ngồi cùng trong một phòng, sắp xếp như vậy cũng là do Hướng Nhật và Hoắc Vãn Tình đã thương lượng tốt với nhau từ trước đó. Tuy đi cùng Tô Úc mà có Hoắc Vãn Tình ở bên cạnh làm bóng đèn, nhưng đã đáp ứng đem Hỏa Diễm Chi Tâm tặng cho nàng, giờ có Tô Úc đi kèm, Hướng Nhật cho dù có bắt được Hỏa Diễm Chi Tâm, cũng không thể đưa ngay trước mặt cho Hoắc Vãn Tình được a?

Nhưng giờ lại ở cùng trong một ghế lô thế nên sẽ không có loại cố kị này rồi, cho dù Hướng Nhật lát nữa đấu giá thành công Hỏa Diêm Chi Tâm đưa cho Hoắc Vãn Tình, cũng có thể nói là Hoắc Vãn Tình là hỗ trợ hắn đấu giá, lại càng không cần phải nói tới ước định của hai người khi trước nữa. Bởi vì như vậy, đã thành danh chính ngôn thuận rồi a.

"Hoắc tiểu thư, Lý tiểu thư kia là người Lý gia hả?" Trong phòng, Hướng Nhật tuy đã loáng thoáng đoán được xuất thân của Lý tiểu thư cao ngạo kia, nhưng vẫn muốn từ trong miệng của Hoắc Vãn Tình xác minh chính xác lại một lần nữa.

"Ừh." Hoắc Vãn Tình biết rõ Hướng Nhật nói Lý gia là cái Lý gia nào, sắc mặt có chút âm trầm mà gật gật đầu, ánh mắt xuyên qua cửa sổ thủy tinh rộng nửa mét phía trước căn phòng nhìn về đài đấu giá phía xa, cũng kkhông biết nàng đang suy nghĩ cái gì nữa.(Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiết Hội trên Facebook)

Lúc này, trên đài đấu giá, một người mặc trường bào mục sư màu đen ước chừng tầm trên dưới bốn mươi tuổi, da trắng nam tử tiến vào, đầu tiên là hắng giọng, sau đó mới lớn tiếng nói:

"Các phu nhân, các tiên sinh, hoan nghênh tất cả mọi người đã tham gia đấu giá hội do Phleps tiên sinh khởi xướng đêm nay, ở chỗ này..."

Tiếp theo đó là một loạt những lời không phải là suông thì cũng là khách sáo, bất quá người nam nhân da trắng ấy dùng tiếng Anh sau đó dùng tiếng phổ thông nói một lần, đoán chừng cũng là vi để tránh cho ngôn ngữ bất đồng mà mang đến phiền toái sau này. Hướng Nhật căn bản là không có chăm chú lắng nghe, bởi vì hắn đã bị một cái tên thu hút —— Phleps?

Hướng Nhật trong lòng không khỏi nhớ lại thời điểm đi Mỹ lúc trước, người đứng phía sau màn tổ chức kia tên là Phelps, dịch âm qua, chính là Phleps, chẳng lẽ cả hai cái tên này có quan hệ gì đó? Hoặc đây căn bản chỉ là sự trùng hợp mà thôi? Dù sao người ngoại quốc trùng tên hay trùng họ nhau là việc quá bình thường, hơn nữa nếu như cả hai cái tên đó thực sự có quan hệ, vậy thì thân là Hainke thân là người đứng phía sau màn tổ chức thế nào còn cần phải đi vay tiền đi đấu giá đồ vật kia đây, e rằng đã trực tiếp tìm tổ chức đấu giá mà cầm đi luôn, hoặc là căn bản sẽ không đem ra mà đấu giá a?

Nghĩ tới đây, Hướng Nhật không khỏi lắc đầu, hai ngày nay có lẽ bởi vì ảnh hưởng của người áo đen kia, khiến cho tinh thần hắn có chút khẩn trương rồi, lại có thể đem những thứ không thể ở cùng một chỗ liên hệ với nhau được. Dứt bỏ những ý niệm loạn thất bát tao trong đầu, Hướng Nhật mắt nhìn sang phía Tô Úc, thấy nàng đang chăm chú theo dõi tình hình phía trên đài đấu giá, cũng thuận mắt nhìn lên.

Lúc này nam nhân da trắng chủ trì đấu giá kia đã bắt đầu tiến hành đấu giá, bên cạnh không biết từ lúc nào đã có thêm một nữ nhân cao gầy mặc sườn xám, trên tay nâng một cái khay, cái khay được che phủ bởi một mảnh tơ lụa mày vàng. Tuy nhìn không rõ đồ vật bên trong, nhưng nhìn hình dáng bên ngoài mà đoán, hẳn là thứ gì đó cùng loại với cái bát lớn.(Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiết Hội trên Facebook)

"Đầu tiên, kiện vật phẩm đấu giá thứ nhất, ta tin tưởng đại đa số người ưa thích sưu tầm cổ vật ở đấy sẽ rất ưa thích a." Nam nhân da trắng nói xong, nhẹ nhàng kéo tấm lụa màu vàng che khay ra, lộ ra hình dáng chân thật của đồ vật bên trong, đích xác là một cái bát lớn. Bất quá nó cùng cái bát để ăn súp bất đồng, cái bát này so với chén ăn cơm bình thường có chút thấp hơn, hơn nữa phía bên trong cái bát có chút xoáy lên, hiển nhiên cũng không phải một cái bát chính thức.

"Đối với loại đồ cổ này, rất nhiều người có lẽ sẽ không biết, đây, xin cho phép ta giới thiệu qua một chút. Thứ này thoạt nhìn tựa như cái bát, kỳ thật cũng không phải là cái bát, mà là đồ để rửa bút. Thế cái gì được gọi là đồ rửa bút đây?"

Nam nhân da trắng thoáng dừng lại một lúc, mắt nhìn quét qua bốn phía một lần, mới nói tiếp:

"Cái gọi là đồ rửa bút, là một loại dụng cụ thư phòng thời Trung Hoa cổ đại, tại thời Trung Hoa cổ đại, dùng bút lông viết chữ xong phải rửa sạch sẽ để cất đi, mà đồ rửa bút này tác dụng chính là để tẩy rửa sạch sẽ cái bút đấy đấy. Kỳ thật theo tên gọi mà xem, tin tưởng rất nhiều người ở đây cũng đã đoán được tác dụng của nó rồi... Được rồi, ta biết rất nhiều nhà sưu tầm đã không kiên nhẫn được nữa, bây giờ, ta chính thức giới thiệu giá trị của nó, đồ rửa bút này, là của một đại thi nhân thời Trung Hoa cố đại Tô Đông Pha đã dùng qua, tin tưởng cái tên Tô Đông Pha các vị ở đây cũng không lạ lẫm gì, thịt Đông Pha nổi tiếng chính là do hắn phát minh đây, ta cũng không giới thiệu gì thêm nữa. Như vậy, đồ vật mà ông đã dùng qua đến cùng sẽ có giá trị là bao nhiêu tiền đây?"

Nói đến đây, nam nhân da trắng kia lại dừng lại một lúc, ngữ khí trầm bổng du dương lại để cho rất nhiều nhà sưu tầm đối với đồ vật này cảm thấy hứng thú hoặc là nóng lòng sau khi nhìn thấy được đồ vật hận không thể xông lên đánh cho hăn một trận, tên đấu giá sư này là từ đâu mời tới? Đm nó sao mà nói nhảm nhiều vậy.

"... Giá khởi điểm là 30 vạn đôla, mỗi lần tăng không dưới 2 vạn đôla, bây giờ bắt đầu đấu giá!"

"32 vạn."

"35 vạn."

"40 vạn."

"40 vạn."

Gian phòng chỗ Hướng Nhật, không có ai cảm thấy hứng thú với cái đồ rửa bút này, cho nên cũng không cảm thấy náo nhiệt gì cho lắm. Tô Đông Pha đã dùng qua đồ rửa bút tất nhiên là rất trân quý, nhưng cùng những vật phẩm đấu giá phía sau mà so sánh, cái này chỉ có thể coi là một loại đồ ăn lót dạ. Đồ tốt chính thức bình thường luôn ở phía sau, hơn nữa là càng về cuối càng tốt, về phần thứ đồ cuối cùng, tuyệt đối là thứ đồ quý giá nhất trong cả hội đấu giá.(Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiết Hội trên Facebook)

Kết thúc, đồ rửa bút của Tô Đông Pha đã được gian phòng số 16 dùng 97 vạn đôla đấu giá thành công, đấu giá sư bắt đầu giới thiệu vật phẩm đấu giá thứ hai... Mãi cho đến vật phẩm đấu giá số 19, Hướng Nhật mới từ trạng thái nửa hồn phiêu du khôi phục lại.

Chỉ nghe đấu giá sư ở trên đài giới thiệu: "... Đây là một chiếc dây chuyền, nó có một cái tên rất chi là nóng bỏng, Hỏa Diễm Chi Tâm, là do đại sư thế giới Helen • Belkin đdùng rất nhiều công sức làm ra, toàn thân tổng cộng khảm nạm 98 viên kim cương, mỗi viên kim cương lớn nhỏ đều giống nhau..."

Trên đài đấu giá sư giới thiệu, trong phòng, Hoắc Vãn Tình không thể không dựa theo kế hoạch lúc trước đã thương định tốt mà bắt đầu diễn kịch:

"Hướng tiên sinh, có thể giúp ta mua chiếc dây chuyền này sao? Tiền ta sẽ đưa cho ngươi sau." Nghe ngữ khí thì thấy rất bình tĩnh, nhưng Hướng Nhật lại từ trong đó lại cảm giác được một chút hận ý chỉ muốn nghiến răng nghiến lợi của cô nàng.

"Không có vấn đề, Hoắc tiểu thư." Hướng Nhật nhẹ nhàng gật đầu, hắn biết rõ Hoắc Vãn Tình tại sao phải hận đến nghiến răng ngứa lợi, bất quá hắn quản không được nhiều như vậy. Nhìn Tô Úc bên cạnh, phát hiện trên mặt nàng cũng không có lộ ra vẻ không hài lòng nào, lúc này hắn mới yên lòng lại.

"... Giá khởi điểm là 8000 vạn đôla, mỗi lần tăng giá không dưới 50 vạn đôla, hiện tại có thể bắt đầu đấu!" Thân là đấu giá sư nam nhân da trắng, thanh ám giờ đã mang theo một chút run động, dù sao đây cũng là một kiện vật phẩm hắn được ra giá cao nhất từ trước đến nay. Chính là hơn chục món lúc trước cộng lại cũng chỉ có giá trị ngang ngửa với đồ vật thứ 19 này mà thôi, hơn nữa nói là 8000 vạn, nhưng kết thúc khẳng định sẽ không thấp hơn cái giá tiền này, đoán chừng còn muốn so với tổng cộng giá trị mấy chục vật phẩm lúc trước còn muốn cao hơn nhiều.(Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiết Hội trên Facebook)

"Một trăm triệu Đô-la!" Đấu giá sư vừa mới dứt lời, khách nhân phòng số 8 đã không chờ đợi được nữa mà hô giá, hơn nữa một lần tăng lại là 2000 vạn Đô-la.

"Là nữ nhân kia!" Nghe được thanh âm cao ngạo của nữ nhân kia, bốn người trong phòng lập tức biết rõ nữ nhân một lần hô tăng một phần tư giá này là ai, hiển nhiên, nữ nhân này là muốn hù choáng những ai muốn cùng nàng tranh đấu đây mà.

Chương 945: Đấu giá kịch liệt

"Hướng tiên sinh, vô luận là dùng bao nhiêu tiền, ta cũng phải mua được nó!" thanh âm Hoắc Vãn Tình vang lên trong phòng, phá vỡ luôn không khí vốn bởi vì nữ nhân kia hô giá quá ác mà trở lên trầm mặc.

"Uhm." Hướng Nhật mặt không biểu tình gật gật đầu, trong nội tâm lại có chút dở khóc dở cười, Hoắc đại tiểu thư nói đơn giản quá a, vô luận là dùng bao nhiêu tiền, dù sao thì đó cũng không phải là tiêu tiền của nàng.

Không chỉ mấy người bên trong gian phòng Hướng Nhật cảm thấy khiếp sợ, trên thực tế, cơ hồ tất cả tất cả khách mời trong hội đấu giá này đều bị hành vi tăng giá hung ác ấy làm cho im lặng. Cho dù nhiều tiền quá không có chỗ tiêu, cũng không cần ác như vậy a? Người ta đấu giá sư nói chỉ cần tăng 500 nghìn Đô-la là được, ngươi lại tăng một phát hơn 40 lần cái số đấy.

Bất quá bởi vì như vậy, đã thu được hiệu quả như ý muốn, tối thiểu là một nửa số người có tâm với với Hỏa Diễm Chi Tâm đã biết khó mà rút lui.

Cả hội trường đấu giá hội đột nhiên trở nên an tĩnh, mà trên sân khấu, đấu giá sư không thể nghi ngờ chính là người hưng phấn nhất, thêm một phát 2000 vạn Đô-la, giá đấu cuối cùng sẽ cao bao nhiêu, cơ hồ là không thể tượng tượng nổi rồi. Nhưng mà hắn cũng không phải là muốn người ta thoáng một cái tăng một cái giá ác như vậy, mục đích chân chính là để dọa những người kia, nói không chừng cái giá cuối cùng sẽ không cách giá bây giờ xa lắm a.

Đấu giá sư tỏ ra vẻ mặt hưng phấn kích động mà hô:

"Tốt, vị khách phòng số 8 ra giá một trăm triệu Đô-la, còn có ai ra giá cao hơn không? Một trăm triệu Đô-la, còn có ai ra giá cao hơn không..."

"Một trăm triệu lẻ năm mươi vạn Đô-la!" Hướng Nhật bị ánh mắt của Hoắc Vãn Tình bên cạnh liên tục thúc giục, rốt cục cũng hô giá tiền lên.

Hoắc Vãn Tình không khỏi oán hận mà lườm hắn, thêm có 500 nghìn, thật sự là quá keo kiệt đi.

"Vị khách phòng số 23 ra giá một trăm triệu lẻ năm mươi vạn Đô-la, còn có so đây càng cao đấy sao? Một trăm triệu lẻ năm mươi vạn..."

Tuy vị khác phòng số 23 chỉ tăng thêm có 500 nghìn Đô-la làm hắn có chút thất vọng, nhưng để mà so với chuyện không có ai tham gia náo nhiệt thì còn tốt hơn, lúc này đấu giá sư đã kịp phản ứng vừa nãy vị khách phòng đấu giá kia ra giá quá hiểm ác, may là còn có người đấu giá, bằng không thì chỉ bằng một trăm triệu Đôla đấu giá thành công mà nói..., hắn trên cơ bản không kiếm được tiền. Bởi vì người giao cho hắn đấu giá chiếc dây chuyền này đã nói, giá đấu thành công của nó thấp nhất phải là một trăm triệu Đô-la, chỉ có vượt qua cái giá tiền này, mới có thể được trích năm phần ngàn làm tiền hoa hồng.

"Một trăm hai mươi triệu." vị khách phòng số 8 lại một lần nữa ra giá, nhưng giờ trong giọng nói đã có thêm phần khó chịu. Vốn theo nàng xem, dùng một trăm triệu đấu giá thành công cơ hồ là ván đã đóng thuyền, không nghĩ tới còn phát sinh ra một tên phá rối đây, hơn nữa nghe thanh âm ấy... Nàng cũng ngay lập tức biết rõ đối phương là ai, trong lòng không khỏi thầm hận.

"Một trăm hai mươi triệu, còn có ai trả cao hơn không? Một trăm hai mươi triệu, vị khách phòng số 8 ra giá một trăm hai mươi triệu..." Đấu giá sư quả thực vui sướng phát điên lên rồi, vị khách phòng số 8 quả thực không để cho hắn thất vọng, lại còn tăng 2000 vạn nữa chứ, mười vạn Đô-la nhẹ nhàng bay vào trong túi a, haha.

Các khách nhân khác trong hội trường lại một lần nữa cảm thán, vị khách phòng số 8 kia quả thật nhiều tiền không có chỗ tiêu a, lại có thể hét 1 lần 2000 vạn nữa. Bất quá một số người nhận ra thanh âm của nàng thì cũng thấy hợp lý thôi, ngẫm lại địa vị của Lý gia tại Hồng Kông, 2000 vạn cũng chả đáng là bao a..

"Một trăm hai mươi triệu lẻ năm mươi vạn." Hướng Nhật lại bỏ thêm 500 nghìn nữa.

"Tốt, một trăm hai mươi triệu lẻ năm mươi vạn, vị khách phòng số 23 ra giá một trăm hai mươi triệu lẻ năm mươi vạn, còn vị nào trả giá cao hơn không..."

Đôi mắt đấu giá sư trên đài trông mong mà nhìn về vị trí gian phòng số 8, hắn đang đợi người coi tiền như rác kia hô giá tiếp.

"Một trăm bốn mươi triệu." Quả nhiên, vị khách phòng số 8 kia không có làm cho hắn thất vọng, lại là hai mươi triệu nữa. Bất quá ngữ khí lần hô giá này lại bất đồng với ngữ khí khó chịu của lần hô giá trước, mà là sự phẫn nộ trần trụi rồi.

Cả thân thể đấu giá sư trở nên run rẩy hẳn lên, lại là mười vạn Đô-la nữa đến tay, tiền này kiếm thật sự là dễ dàng quá.

"Một trăm bốn mươi triệu lẻ năm mươi vạn."

"Một trăm sáu mươi triệu."

"Một trăm triệu sáu ngàn lẻ năm mươi vạn."

"200 triệu!" từ trong phòng số 8 đột nhiên truyền ra một tiếng hét, hiển nhiên, chủ nhân của nó đã mất đi tính nhẫn nại, không muốn cùng tên kia tiếp tục ‘Chơi’ thêm nữa, trực tiếp bỏ thêm 4000 vạn. Nàng không tin, đối phương còn dám trả giá cao hơn nàng.

Cả hội trường ngay lập tức trở nên xôn xao, 200 triệu, cư nhiên đã hô 200 triệu Đô-la rồi. Phải biết rằng, Hỏa Diễm Chi Tâm kia cũng chỉ có giá trị trên dưới một trăm triệu Đô-la mà thôi, không nghĩ tới giá trị của nó qua một hồi giờ đã gấp rồi. Dù là có tiền cũng không phải phung phí như vậy a?

Rất nhiều người không biết nữ nhân trong phòng số 8 kia có thân phận gì thế nên ôn ào bàn tán không thôi, nữ nhân này thật sự rất có tiền a. Bất quá bọn họ cũng đồng dạng không dám xem thường người trong phòng số 23 được, tuy mỗi lần chỉ tăng có 500 nghìn Đô-la, nhưng cái 500 nghìn Đô-la này là ở lúc sau của 20 triệu đô la thêm vào đấy, điều này nói rõ đối phương cũng là một người không thiếu tiền. Hơn nữa, người ở đây đều rất tinh mắt, cũng đã mơ hồ nhìn ra được, người trong gian phòng số 23 tựa hồ có chủ tâm muốn gây khó dễ cho người trong phòng số 8 kia.

Chỉ là vào lúc này, bọn họ nghĩ khách nhân phòng số 23 chắc không chịu được nhiệt nữa rồi, dù số vị khác phòng số 8 thêm lần này chính là 40 triệu, trực tiếp đem đồ vật giá trị 100 triệu Đôla nâng lên thành 200 triệu. Là 200 triệu Đô-la, cho dù có chủ tâm cùng vị khách nhân phòng số 8 đối nghịch, chỉ sợ cũng phải cẩn thận cân nhắc qua một chút, vạn nhất vị khách nhân phòng số 8 buông tha không đấu giá nữa, vậy thì cái thiệt thòi này phải ăn đủ rồi.

"Vị khách số 8 ra giá 200 triệu Đô-la, là 200 triệu Đô-la, có có ai trả cao, cao hơn không? ..." Âm thanh run rẩy của đấu giá sư trên đài vang lên, cho dù ở cái giá tiền này thành giao, hắn đã có trong tay 500 nghìn Đôla thù lao, cái này còn chưa tính phần trăm hoa hồng từ hơn mười món vật phẩm lúc trước nữa a.

"Thêm, tiếp tục thêm nữa đi..." bên trong gian phòng số 23, Hoắc Vãn Tình liên tục thúc giục Hướng Nhật, hiện hắn vẫn đang bảo trì sự trầm mặc.

"Ngươi xác định muốn thêm?" Hướng Nhật trong nội tâm có chút buồn bực, hắn cũng không nghĩ tới, giá đấu lại có thể lên đến 200 triệu Đô-la. Tuy bây giờ hắn không thiếu gì tiền, nhưng nếu mà còn thêm tiếp nữa, thì hắn có chút thiệt thòi rồi, hơn nữa còn không biết lúc nào mới có thể kết thúc nữa. Nữ nhân phòng số 8 kia xuất thân từ Lý gia đấy, đối phương cũng không thiếu gì tiền a

"Thêm!" Hoắc Vãn Tình nghiến răng nghiến lợi trừng mắt lườm Hướng Nhật.

"Được rồi." Hướng Nhật ra vẻ bất đắc dĩ nhún nhún vai, sở dĩ hắn phải hỏi Hoắc Vãn Tình ngược lại có nên dùng tiền thêm nữa không, là vì hắn không muốn Tô Úc hoài nghi, dù sao hiện giờ hắn là đang thay Hoắc Vãn Tình hô giá, nếu như không hỏi nàng câu nào..., không khéo lại lộ ra chút cổ quái là hỏng việc.

"250 triệu!" Hướng Nhật trực tiếp bỏ ra thêm 50 triệu, hắn cũng muốn tốc chiến tốc thắng, tuy biết rõ đối phương là người của Lý gia, nhưng cũng không phải là người nắm giữ toàn bộ tài sản của Lý gia, e rằng tài chính trong tay nữ nhân kia cũng có hạn, mình mà tăng giá liền một phát, đối phương lại cân nhắc rút lui, như vậy số tiền thừa ra không đáng giá nữa rồi.

"250 triệu, khách nhân số 23 ra giá 250 triệu Đô-la..." Cả hội trường truyền ra một tiếng kinh hô, mà đấu giá sư trên đài tựa như là bị kinh phong, nắm chặt Microphone trong tay mà gầm lên, cơ hồ muốn đem màng nhĩ của tất cả mọi người ở đây bị xuyên thủng. Nếu như không phải là đang kinh hãi cái giá 250 triệu Đô-la trên trời kia, chỉ sợ đã xúc động đi lên đánh ngã cái gã đấu giá sư da trắng kia rồi.

Mấy người trong phòng số 8 bỗng trở nên trầm mặc, không có phát ra một chút âm thanh nào, 250 triệu Đô-la, không nghĩ tới đối phương so với nàng còn ác hơn, trực tiếp bỏ thêm 50 triệu. Điều này làm nội tâm nàng cháy bùng lên ngọn lửa giận, không chỉ phẫn nộ với cái tên đại lục tử lúc trước dám bỏ qua nàng, còn đối với Hoắc Vãn Tình phẫn nộ hơn nữa. Nàng tin tưởng, tên đại lục tử kia tuyệt đối sẽ không có nhiều tiền như vậy, nhất định là nữ nhân họ Hoắc kia muốn đối nghịch với mình đây mà!

Chương 946: Ăn không hết

“250 triệu lần thứ nhất, 250 triệu lần thứ hai, 250 triệu lần …”

“270 triệu!”

Ngay lúc đấu giá sư sắp tuyên bố Hỏa Diễm Chi tâm được đấu giá thành công, khách nhân phòng số 8 rốt cục không thể im lặng được nữa, cắn răng bỏ thêm 20 triệu. Cho dù nàng không thể đấu giá thắng, nàng cũng sẽ khiến đối phương không thể sống khá giả được.

“300 triệu!”

Không để cho đấu giá sư kịp phản ứng, Hướng Nhật lập tức đưa ra một cái giá mới, 300 triệu với hắn mà nói coi như là cái giá cực hạn rồi. May mắn tối hôm qua đoạt được món hàng kia, trên cơ bản có thể chi trả đc 2/3, nói cách khác, trên thực tế số tiền hắn bỏ ra cũng chẳng khác nào giá trị của Hải Dương Chi Tâm.

Những người khác trong phòng đấu giá đã chết lặng, vốn đồ vật trị giá 100 triệu, đảo mắt cái đã gấp 3 lần, nếu vật phẩm được bán với giá gấp đôi giá gốc, thì cái tên đấu giá sư và nhà cung cấp vật phẩm đã rất phát tài rồi. Đồng thời bọn hắn cũng càng than phục đến kinh sợ thực lực kinh tế của khách nhân phòng số 23, mà xem ra đại gia phòng số 8 kia căn bản chỉ là đối tượng bị trêu đùa mà thôi.

“300 triệu Đôla lần thứ nhất, 300 triệu Đôla lần thứ hai, 300 triệu Đôla lần thứ ba … Thành giao, chiếc Hỏa Diễm Chi Tâm này đã thuộc về vị khách nhân phòng số 23!”

Trên đài, đấu giá sư ngẩn người hồi lâu mới kịp phản ứng, khản cả giọng mà gào thét.

Lập tức tiếng vỗ tay trong hội trường vang lên kịch liệt, bât kể nói như thế nào, đây cũng là lần giao dịch thành công giá trị lớn nhất cho đến bây giờ. Tuy rất nhiều người ý thức được vật phẩm đằng sau có thể giá tiền sẽ không thua kém, nhưng chỉ vì một chiếc vòng cổ mà tiêu tiền như rác thì bất luận thế nào, đều rất đáng để “kính trọng” đấy.

Tất cả nhừng kẻ có chủ ý với những đồ vật đằng sau đều lộ ra vẻ bất an lo sợ, ngay cả một vật chỉ đẹp mắt mà không có giá trị sử dụng đã có một cái giá trên trời rồi, những đồ vật phía sau kia, giá cả sẽ không biết là sẽ cao bao nhiêu đây?

Người đầu óc nhanh nhẹn thì đã bắt đầu lấy điện thoại cầu viện tài chính khẩn cấp, nếu đợi đến lúc đồ vật kia bắt đầu đấu giá mà vẫn không đủ tiền, đến lúc đó thì thật sự lỗ lớn rồi.

Không nhao nhao như những phòng khác, trong phòng số 23, Hoắc Vãn Tình vẻ mặt hưng phấn mà nắm chặt tay lại, kích động đến mức toàn thân run lên. Không chỉ vì lần này nàng đã giẫm được lên đầu ả nữ nhân đáng ghét kia, còn là bởi vì cái giá cuối cùng của Hỏa Diễm Chi Tâm là 300 triệu Đôla, mà Hải Dương Chi Tâm của Tô Úc chỉ có 100 triệu, trọn vẹn gấp 3 lần.

Nghĩ đến đây, Hoắc Vãn Tình thấy mừng thầm không thôi, nhìn sang tên tiểu sắc lang bên cạnh đã thuận mắt hơn nhiều lắm rồi, hận ý vì bị leo cây lúc trước đã biến mất không xót chút nào rồi.

Buổi đấu giá vẫn tiếp tục, trên bục đấu giá, đấu giá sư có chút không khống chế được sự hưng phấn khi bán đi cái Hỏa Diễm Chi Tân kia, không chỉ để cho hắn một cái lợi nhuận cực lớn, lại còn làm cho danh tiếng của hắn được nâng lên một tầng mới, hắn bây giờ còn có chút ít dư vị không thôi, lúc nữ nhân cao gầy mặc sườn xám đi thẳng tới cạnh hắn, ghé vào lỗ tai hắn nói gì đó, hắn mới thanh tỉnh trở lại.

Tuy trên mặt có chút không tình nguyện, nhưng đấu giá sư vẫn không thể không nói: “Các quý ông và quý bà tôn kính, có một tin tức tốt tôi muốn nói cho mọi người. Ngài Phleps vừa mới quyết định, trực tiếp đưa ra vật phẩm đấu giá cuối cùng …”

Nói xong, chính là nữ nhân mặc sườn xám xuất hiện bên cạnh hắn với một chiếc khay, lật tấm lụa lên lộ ra vật phẩm bên trong.

Đó là một chiếc trâm cài tóc màu vàng, ở đầu có gắn một viên bào thạch màu đỏ, mà viên bảo thách quỷ dị kia lại phát ra quầng sáng màu lam nhạt…

Nguyên hiện trường còn đang rất ồn ào, vừa thấy cây trâm lập tức trở nên im bặt, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được.

“Tin chắc mọi người đều đã xem qua danh sách các vật phẩm đấu giá lần này, đã biết rõ đây là vật phẩm đấu giá cuối cùng, bây giờ tôi sẽ không giới thiệu nhiều, trên thực tế, đối với vật phẩm nhỏ bé này tôi cũng không hiểu biết nhiều lắm, chỉ biết tên của nó là Nhất Diệp Trâm, bất quá Ngài phleps có thể để nó là vật phẩm cuối cùng nhất định là có lý do của ông, cho nên … Hiện tại bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là 80 triệu đôla, mỗi lần tăng giá không dưới 500 nghìn!”

Đấu giá sư dùng hết sức mà gào thét, vốn hắn nghĩ rằng ngay sau đó sẽ là một màn đại chiến đấu giá kịch liệt, nhưng mà hiện trường lại chỉ là một mảng yên lặng, cái này không khỏi để lại cho hắn có chút khó chịu.

Đương nhiên, cũng không phải là không có người kêu giá.

Người không biết rõ cây trâm thì không dám tùy tiện cạnh tranh, sợ đến lúc đó lại mua được cái đồ vật không có bao nhiêu tác dụng, dù sao đây chính là mấy chục triệu đôla, ném vào trong nước cũng tạo thành chấn động cực lớn a.

Người biết công dụng của Nhất Diệp Trâm lại đang đợi có người kêu giá trước, bọn hắn ở bên cạnh nghe ngóng tình hình ra sao, như vậy có thể tìm ra đối sách tương ứng thích hợp nhất.

Một lát sau, dưới hội trường vẫn như cũ không chút phản ứng, đấu giá sư trên đài có chút sót ruột:

“Các quý ông, quý bà, nếu không có ai ra giá mà nói, tôi muốn …”

“200 triệu!”. Không đợi hắn muốn xong, một giọng nữ lại vang lên, vẫn là của nữ nhân phòng số 8 kia.

Con mắt đấu giá sư lập tức sáng lên, đêm nay khách nhân phòng số 8 đúng là phúc tinh của hắn, lúc trước Hỏa Diễm Chi Tân coi như xong, lần này lại đẩy giá lên, rõ ràng là một sự tăng giá khủng khiếp, nhưng từng có kinh nghiệm của lần trước, hiện tại hắn đã bình tĩnh hơn rất nhiều, tuy nhiên giọng nói vẫn có chút run rẩy:

”Tốt, vị khách phòng số 8 ra giá 200 triệu đôla, có ai ra giá cao hơn không? Nếu như không …”

“250 triệu” Nói chưa dứt lời, đã có người lạnh lùng cắt ngang hắn mà nói, lần này ra giá chính là một thanh âm lạ lẫm, ít nhất Hướng Nhật trong phòng số 23 vẫn chưa có nghe qua

“Tốt, vị khách phòng 12 ra giá 250 triệu mỹ kim, còn có ai ra giá cao hơn không…?”

“260 triệu!” Là thanh âm từ phòng 10 phát ra, Hướng Nhật nhận ra giọng nói này, là của Hoàng Thiệu Hùng, thì ra lão tiểu tử đó ở phòng 10.

“300 triệu!” Lần này là khách nhân phòng 5 ra giá, Hướng Nhật cũng nhận ra kẻ ra giá là ai, là người ban ngày cùng hắn làm một số “Đại sinh ý”, Ba Jin tiên sinh.

“320 triệu!” Vẫn là Hoàng Thiệu Hùng ra giá.

“420 triệu!” trực tiếp nâng thêm 100 triệu, vẫn là giọng nữ cao ngạo ở phòng số 8.

Người trong hội trường không khỏi thầm hận, cứ cái đà tăng 100 triệu này, bọn hắn căn bản là chịu không nổi, cho dù đã bỏ hết khả năng liên hệ tài chính rồi, đến cuối cùng cũng không chắc chắn có thể mua được, mà cho dù có thể mua được, cái đồ vật kia có thể làm được như lời đồn hay không cũng không ai dám chắc. Bởi vì bọn hắn cũng rất rõ ràng, người có chủ ý với chiếc trâm này không chỉ có một.

Hướng Nhật lập tức cảm thấy trong lòng nở hoa, Nhất Diệp Trâm hắn sẽ không chủ động đấu giá, dù sao vị bá tước đến từ nước Anh kia đã đáp ứng hắn, lấy được cây Nhất Diệp Trâm kia thì mình chính là người có được “Sơ. Dạ. Quyền” (quyền sở hữu đêm đầu tiên), đến lúc đó thứ đồ vật kia đã vào tay mình còn có thể lấy về được sao? Điều này hiển nhiên là không thể nào! Hướng Nhật tâm hồn thoải mái, điện thoại trên người đột nhiên vang lên, móc ra xem, là vị bá tước kia gọi tới.

“Ba Jin tiên sinh, tôi đã nghe thấy giọng ngài đấu giá”. Cố ý làm bộ không thấy ánh mắt hiếu kỳ của Hoắc đại tiểu thư ném tới, Hướng Nhật thản nhiên nói.

“Hướng tiên sinh, nếu chút nữa giá cả vượt quá dự đoán của chúng ta lúc trước, tôi cần sự giúp đỡ của ngài!” Ba Jin hiển nhiên cũng bị nữ nhân phòng số 8 kia không làm theo lẽ thường hù dọa, sớm cùng Hướng Nhật chào hỏi, dù sao hai người bọn họ cũng chỉ chuẩn bị 500 triệu đôla mà thôi.

“Không thành vấn đề!” Hướng Nhật đáp ứng rất sảng khoái, cho dù vì như thế mà phải trả một cái giá lớn hơn cũng không sao cả, dù sao đến cuối cùng hắn cũng ăn không hết a. (chưa hiểu ý câu này lắm, dịch nguyên văn ^^ ) (ý câu này là HN dự định sẽ chiếm cái trâm làm của riêng tức là ăn ko tất cả của tên Ba Jin đó)

Chương 947: Biến Cố 

Tuy việc mà vị khách phòng số 8 làm thật sự rất đáng giận, nhưng hiện tại lại không phải là thời điểm để tính toán hay so đo chuyện đó được, việc cần nhất trước mắt chính là lấy cho bằng được ‘thứ đó’.

"450 triệu! " Người phòng số 16 phản ứng đầu tiên.

"480 triệu! " Người phòng số 10, Hoàng Thiệu Hùng cũng cắn răng hô.

"500 triệu Đô-la!" đây là giọng nói của Ba Jin, thoáng cái đã đem số tiền dự trù từ trước dốc ra sạch sẽ, hơn nữa đây không phải là cái giá cuối cùng. Cũng may mà đã nhận được sự cam đoan của Hướng Nhật, bằng không thì hắn cũng không có được số tiền nhiều như vậy a.

Đấu giá sư trên đài lúc này đã trở thành vật trang trí rồi (cứng đơ rồi =]] ), dù hắn đã biết rõ sau khi đưa ra vật phẩm đấu giá quan trọng sau cùng này sẽ đạt đươc giá trị cao nhất, cùng với Hỏa Diễm Chi Tâm giá khởi điểm giống nhau là 80 triệu, nhưng mà hiện tại rõ ràng đã tăng tới 500 triệu Đô-la. Cứ coi như trong thâm tâm hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống này đi nữa, thì lúc này cũng có chút ngẩn người ra mà nghe những giọng nói cạnh tranh với nhau, hoàn toàn đã quên công tác chủ trì buổi đấu giá này của hắn.

"600 triệu Đô-la!" Khách nhân phòng số 8 một lần nữa làm kinh động cả khán phòng, như thế nào thì gọi là không đem tiền để vào mắt, chính là đây!

Một lần tăng giá là một trăm triệu, rất nhiều người tài chính chuẩn bị chưa đầy đủ đa phần đều muốn thổ huyết rồi, đưa ra cái giá cao đến như vậy, bọn hắn hiển nhiên đã đã mất đi tư cách cạnh tranh, thế nhưng việc này không có ảnh hưởng đến ‘kế hoạch B’ của bọn hắn, kế hoạch ‘đạo tặc’ bắt đầu được vạch ra trong lòng bọn hắn, mưu đồ ôm trọn món vật đấy mà không cần tốn một phân tiền nào.

Bên trong căn phòng số 8, Lý Hào Dục một bên thì gọi điện thoại, đồng thời con mắt không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm vào cái khay trong tay mỹ nữ sườn xám đang đứng kế bên cạnh đấu giá sư.

"Nhị thúc, đã xuất ra 600 triệu rồi."

"Uhm. Bây giờ còn mấy nhà đang tranh giành? "

"Đại khái 3, 4 nhà, bất quá cháu đoán chừng bọn hắn cũng sẽ nhanh chóng rút lui."

"Tốt, kiện đồ vật kia nhất định phải lấy về cho ta, ta sẽ phái người đi tiếp ứng cháu, bản thân cháu nhớ phải cẩn thận đấy."

"Vâng, cháu biết rồi." cuộc nói chuyện đến đấy thì chấm dứt, Lý Hào Dục thu lại điện thoại di động, lần này ánh mắt không hề nhìn về phía trên đài, mà lại nhìn chằm chằm vào một phương vị khác, nơi đó là vị trí phòng số 23.

Nghĩ tới người trong phòng 23, Lý Hào Dục lại tức muốn nghiến răng nghiến lợi, nếu như không phải là vì để phối hợp với kế hoạch của Nhị thúc, nàng căn bản sẽ không cần ủy khuất chính mình (kìm nén + buông tha =]] ), để cho nữ nhân kia đem Hỏa Diễm Chi Tâm cướp đi.

Trên đài lúc này tên đấu giá sư rút cuộc cũng đã có phản ứng, tuy đại bộ phận não của hắn vẫn còn đang quay cuồng nhưng bản năng công tác thì vẫn còn ở đấy... để mà bắt đầu: "... 600 triệu Đô-la lần thứ nhất, 600 triệu Đô-la lần thứ hai, 600 triệu Đô-la lần..."

"650 triệu! " Người phòng số 5 một lần nữa ra giá.

Lý Hào Dục sắc mặt không khỏi trầm xuống, cũng đã thét lên giá cao như vậy rồi, rõ ràng còn có người chưa từ bỏ ý định. Bất quá bây giờ đã có tài lực của Nhị thúc ở sau lưng chống đỡ, tuy không có rõ ràng lắm vật kia vì cái gì mà có giá trị như vậy, nhưng vẫn không chút nào do dự mà hô ra miệng : "700 triệu Đô-la! "

"750 triệu! " Người phòng số 5 cũng không cam chịu yếu thế.

"760 triệu! " Lý Hào Dục bắt đầu nghiến răng, mặc dù có tài lực của Nhị thúc ở sau lưng chống đỡ, nhưng cũng chỉ là cho nàng một giới hạn 800 triệu, cứ tiếp tục như vậy, cho dù hô lên 800 triệu, đoán chừng sẽ không cầm đến tay được vật kia.

"800 triệu Đô-la!" nghe được người phòng số 8 chỉ là bỏ thêm 10 triệu, ngồi trong phòng số 5 Ba Jin tiên sinh thoáng thở phào nhẹ nhõm, lực lượng đối phương đã bắt đầu mỏng dần rồi, bằng không thì cũng sẽ không keo kiệt đến mức chỉ thêm có 10 triệu mà thôi.

Bên trong phòng số 8, Lý Hào Dục vẻ mặt trở nên âm trầm, 800 triệu Đô-la chính là quyền hạn tài chính cao nhất mà nàng có thể điều động, hiện tại, nàng không thể không cân nhắc một chút vì mua vật kia, mà dùng một cái giá cao như thế hay không. Cái vật nhỏ kia, thật sự giá trị đến như vậy sao? 800 triệu Đô-la cũng không phải là một con số nhỏ, đổi thành đô la Hồng Kông, không sai biệt lắm khoảng tầm 5 tỉ, coi như là Lý gia, cũng không nhất định có thể gom góp được một lần nhiều như vậy. Tuy Lý gia có sản nghiệp khá lớn, nhưng phần lớn đều là tài sản cố định, vốn lưu động cũng không nhiều. Mà cho dù có cao hơn đi chăng nữa thì cũng không thể đảm bảo được đối phương sẽ không tiếp tục ra giá!

Đấu giá sư trên đài có lẽ đã bắt đầu quen với việc đấu giá ‘trăm triệu’ này, cho nên đến giờ phút này hắn đã bình tĩnh ngược trở lại: " 800 triệu Đô-la lần thứ nhất, 800 triệu Đô-la lần thứ hai, 800 triệu Đô-la lần thứ ba... Thành giao, Nhất Diệp Trâm này, do vị khách phòng số 5..."

“Phanh!” một tiếng động thật lớn vang lên.

Lời đấu giá sư còn chưa nói hết, một bóng đen đột nhiên phóng vút từ trong một căn phòng gần đấy, nhanh như tia chớp mà bay đến trên đài, duỗi tay ra, Nhất Diệp Trâm nằm trong khay trên tay mỹ nữ sườn xám lập tức bị hắn chộp vào trong tay, ngay sau đó thân thể lại lóe lên, cả người thoát ra khỏi phòng đấu giá.

Sự việc phát sinh bất thình lình như vậy, tuy đã làm chấn kinh đại đa số người trong phòng, nhưng vẫn có người phản ứng kịp, mấy bóng người cũng từ trong các phòng khác nhau phóng ra, đuổi theo bóng đen kia.

Hướng Nhật phản ứng cũng không chậm, trên thực tế, ngay tại thời điểm cái bóng đen kia lẻn đến trên đài giật đồ, hắn có thể lợi dùng thuấn di ngăn đối phương lại. Nhưng cho dù đem Nhất Diệp Trâm lưu lại, đối với chính mình cũng không có chỗ tốt gì, không bằng để cho đối phương cầm trong tay, đến lúc đó hắn lại đuổi theo ra tay đoạt lại Nhất Diệp Trâm, vật kia vậy là về tay hắn rồi. Hơn nữa bởi vì như vậy sẽ có rất nhiều chỗ tốt, không chỉ không cần dùng tiền lại có thể lấy được Nhất Diệp Trâm, đồng thời cũng có thể không cần cùng Ba Jin trở mặt, như thế song phương còn có thể bàn một số chuyện làm ăn lớn nữa.

"Các cô ở lại chỗ này, đừng đi loạn! " Hướng Nhật để lại 1 câu trước khi đuổi theo, câu nói vừa dứt, lại không trông thấy được bộ dáng La tỷ một bên tươi cười đầy thâm ý.

Trong phòng số 8, Lý Hào Dục mặc dù khiếp sợ nhưng cũng không quên gọi điện thoại: "Nhị thúc, đồ vật kia đã bị cướp."

"Đã bị cướp? Cháu không được rời đi, ta lập tức đi qua! " giọng nói có vẻ rất gấp, sau đó điện thoại liền bị ngắt.

Hướng Nhật cũng không phải người đầu tiên đuổi theo, nhưng tốc độ của hắn khiến hắn không chậm hơn so với những người đi trước là bao, bất quá vì không muốn gây chú ý trước mặt mọi người mà làm hỏng kế hoạch trước mắt, hắn tận lực giảm tốc độ xuống.

Cũng may bây giờ là buổi tối, hơn nữa tầng 56 bởi vì đêm nay cử hành đấu giá hội, ngoại trừ mười người phục vụ ra thì tầng này cơ bản là trống không.

Điều này cũng làm cho bóng đen phía trước bảo trì tốc độ chạy cực nhanh của mình, tốc độ nhanh đến kinh người, thời gian trôi qua làm tăng khoảng cách giữa hắn và những người đuổi theo.

Thời điểm Hướng Nhật đuổi theo còn phát hiện thân ảnh của Ba Jin, bất quá hắn so với những kẻ đuổi theo khác thì thực lực chênh lệch quá lớn, cách xa một trời một vực.

Bóng đen kia dọc theo chiều dài hành lang mà không ngừng phóng, sắp đến đường cùng rồi, nhưng hắn cũng không có quay người chạy trốn, mà là đâm xuyên qua luôn cái cửa kính ở cuối hành lang, nhảy ra ngoài. Độ cao từ tầng 56 : phải nói là rất cao, không sai biệt lắm là tầm 200m, coi như là một dị năng giả, theo địa phương cao như vậy mà nhảy xuống dưới, trừ phi bản thân dị năng hắn cùng loại với dị năng ‘Phi Thiên’, bằng không thì hắn chết chắc rồi.

Đám người đuổi theo đương nhiên sẽ không cho là hắn tự tìm đường chết, khẳng định có tuyệt chiêu bảo vệ tánh mạng. Hướng Nhật cũng không cho rằng bóng đen bắt được Nhất Diệp Trâm kia sẽ chủ động muốn chết, mắt thấy đối phương đã ra khỏi tầm mắt của mọi người, hắn cũng không cố kỵ quá nhiều, thuấn di một cái, theo sau hắn nhảy ra ngoài cửa sổ.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, cho dù người đuổi theo đều là dị năng giả, cũng thấy không rõ thân ảnh Hướng Nhật, chỉ có thể mơ hồ chứng kiến có người đuổi theo. Tuy trong trong lòng rất sốt ruột, nhưng bọn hắn cũng nhận ra mình không có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, lúc này cũng chỉ có thể gọi điện thoại tìm viện trợ hoặc là thừa lúc này theo thang máy đi xuống tìm vận may thôi.

Chương 948: Có hai cái?

Hướng Nhật đuổi theo đến trước cửa sổ, phát hiện bóng đen kia đã rơi xuống hơn mười thước. Có lẽ vì bóng đen kia cho rằng căn bản sẽ không có người nào có khả năng đuổi theo nên đến cả quay đầu cũng không màng, tiếp tục lao đầu rất nhanh xuống phía dưới.

Hướng Nhật thoáng ổn định thân hình, cũng không có nóng lòng đuổi theo, cùng bóng đen kia duy trì một khoảng cách rơi xuống nhất định. Mặc dù nói đối phương đối với động tĩnh phía sau không phát giác gì hoặc cũng có thể nói là không thèm để ý chút nào, nhưng hắn cũng không muốn làm cho đối phương phát hiện ra mình.

Đồng thời Hướng Nhật cũng xác định được một việc, bóng đen kia xác thực có dị năng cùng loại với dị năng phi thiên (trệ không), căn bản không phải hành vi tìm chết. Thêm khoảng thời gian ngắn rơi xuống nữa, mắt thấy chỉ còn hơn 10m sẽ rơi xuống mặt đất, thân hình bóng đen kia đột ngột dừng lại, với tay tới một cái mép cửa sổ bên cạnh, sau đó thoáng 1 cái đã chui vào bên trong, đồng thời truyền đến âm thanh "Két" - tiếng cửa sổ bị đóng chặt lại.

Một lát sau, phát hiện phía bên kia cửa sổ không có truyền đến tiếng động lạ nào, Hướng Nhật mới chậm rãi hạ mình xuống, nhẹ nhàng chống đỡ tay mình lên mép cửa sổ, núp ở bên ngoài cẩn thận lén lút quan sát tình hình bên trong.

Cũng không biết bóng đen là sơ suất quên hay là tự tin tuyệt đối vào năng lực của chính mình, cửa sổ thủy tinh tuy rằng đóng lại, nhưng rèm cửa sổ cũng không có kéo lên, hơn nữa đến đèn cũng mở, Hướng Nhật có thể thấy rõ ràng tất cả bên trong. Mà bởi vì vấn đề ánh sáng, người ở bên trong muốn nhìn thấy bên ngoài thì lại không dễ dàng.

Bên trong là một căn phòng làm việc rộng lớn, thiết bị được lắp đặt cũng cực kì xa hoa, hiển nhiên chủ nhân căn phòng làm việc này cũng rất biết cách hưởng thụ.

Bóng đen kia lúc này đang đứng đưa lưng về phía hắn, đứng trước bàn công tác, một tay giật miếng vải đen che đầu xuống, tay kia thì cởi cái áo đen che phủ thân thể hắn ra, lộ ra bên trong một bộ âu phục sang trọng phẳng phiu cùng một bộ tóc vàng đến chói mắt.

Không ngờ lại là một người nước ngoài.

Hướng Nhật ở ngoài cửa sổ thấy mà sửng sốt, mặc dù không thấy được hình dạng đối phương, nhưng cái bộ tóc vàng kia đã bán rẻ thân phận hắn. Khó trách thời điểm đối phương giật đồ buộc phải che cái đầu kín mít như vậy, đều là vì che dấu đặc điểm đặc biệt này.

Vội vàng sửa sang lại y phục trên người, nam nhân tóc vàng hơi nghiêng người, chăm chú nhìn vào đồ vật trên tay phải hắn, Hướng Nhật cũng chăm chú nhìn lại, đồ vật ấy cư nhiên chính là Nhât Diệp Trâm.

Chỉ là nhìn bộ dạng lúc này của hắn, hình như hắn đối với Nhất Diệp Trâm cũng chỉ là nghe nói qua, căn bản không biết cách sử dụng như thế nào. Lấy tay vuốt lông mày một hồi lâu,nam nhân tóc vàng mới không đành lòng đem Nhất Diệp Trâm thu vào, (thiếp thân) bỏ vào áo lót bên trong túi áo âu phục của mình.

Nhẹ nhàng vỗ vỗ bên ngoài cái áo lót, nam nhân tóc vàng xoay người hướng bên ngoài phòng làm việc đi ra.

Mắt nhìn đối phương gần ra khỏi phòng làm việc, Hướng Nhật lập tức không do dự, đem tay khẽ chống, đánh vỡ kính cửa sổ nhảy vào trong.

Tiếng nứt trong trẻo phát ra từ miểng thủy tinh lập tức làm cho thân hình đối phương dừng lại, bất quá cùng Hướng Nhật tưởng tượng lại không giống nhau, nam nhân tóc vàng chỉ xoay người lại, chứ không có lập tức tiến hành công kích Hướng Nhật, chỉ là ánh mắt hờ hững (ánh mắt xem thường a) mà nhìn hắn, thậm chí còn lộ ra một tia trào phúng (mặc kệ ngươi thế nào nhưng có người muốn chết =]] ).

Hướng Nhật nhẹ nhàng hạ mình xuống mặt đất, mặt đối mặt với đối phương. Đối diện với đối phương, hắn đã nhận thấy được đây là một dị năng giả cấp 5, thân là đỉnh cấp dị năng giả, khó trách tại sao hắn lại ngạo mạn như vậy.

Hướng Nhật cũng thấy rõ tướng mạo đối phương, là người thanh niên da trắng khoảng chừng 30 tuổi, tướng mạo chưa nói là anh tuấn, nhưng là tuyệt đối không khó nhìn, (hái được che đầu gió êm dịu y) (nói về mái tóc chăng @@)(Khiết: ta nghĩ là quần áo @@ ), lúc này hắn mà quang minh chính đại đi ra ngoài, cũng sẽ không có ai hoài nghi hắn chính là bóng đen vừa mới đi cướp Nhất Diệp Trâm.

"Không thể không nói, lá gan các hạ rất lớn." nam nhân tóc vàng đánh giá Hướng Nhật một hồi, dùng Anh ngữ chậm rãi nói, trong ánh mắt có một chút do dự. Bởi vì hắn nhận thấy được trên người đối phương không có sở hữu khí tức dị năng, Hướng Nhật ở trước mặt hắn không khác gì một người bình thường, nhưng một người bình thường thì sao có thể từ tầng 56 đuổi theo mình xuống tận đây được, đây còn là người thường sao? Điểm này hắn nghĩ mãi không tìm được 1 lý do chính đáng, đương nhiên, hắn tuyệt đối sẽ không cho rằng thực lực Hướng Nhật cao hơn hắn 1 bậc vì thế mới không có nhận thấy được đối phương là dị năng giả.

"Ngươi cũng biết là ta đi theo sau ngươi?" Hướng Nhật từ thần sắc trấn định của đối phương lập tức đoán được đối phương khẳng định đã sớm nhận ra phía sau có người bám theo, đoán chừng là ỷ vào tài cao mật lớn, thế nên không có để ở trong lòng. Mà khi trước biết rõ mình quan sát sau lưng hắn, hắn còn dám đưa ra Nhất Diệp Trâm 1 thời gian xong sau đó đưa lưng về phía mình, phỏng chừng cũng là muốn dẫn mình ra tay cướp giật Nhất Diệp Trâm. Sau lại thấy mình không hề có động thái nào, hắn mới làm ra vẻ chuẩn bị đi ra cửa.

Nghĩ thông suốt điểm này, Hướng Nhật cũng bắt đầu có chút cẩn thận, dù sao lúc trước gặp phải người áo đen kia đã để hắn ăn một cái thiệt thòi không nhỏ, tốt nhất là đừng có lại đụng thêm 1 tên biến thái như vậy nữa. Bất quá Hướng Nhật trong lòng mơ hồ nghĩ, nam tử tóc vàng này cùng người áo đen kia không giống nhau; đối với người áo đen kia, đã từng giao đấu qua với hắn hai lần, thế nhưng Hướng Nhật không thể nhìn thấy được thực lực cùng đẳng cấp của đối phương. Tuy nhiên đối diện tên tóc vàng này thì dù cho không có giao thủ qua, hắn cũng đối với thực lực của đối phương vừa xem hiểu ngay.

“Ta chỉ muốn biết, ai bảo ngươi tới đấy, số 98... hay...ngươi là người của thần giáo Saladin?" Nam tử tóc vàng vừa hỏi vừa đáp, ánh mắt nhìn Hướng Nhật vẫn như cũ hờ hững không tình cảm chút nào.

Hướng Nhật nghe được trong lòng không khỏi rùng mình, đối phương cư nhiên biết số 98 cùng Giáo phái Saladin, số 98 thì không cần nói, Hướng Nhật đã quậy phá được vài lần, lý giải được không ít chuyện, trong lòng của hắn cũng biết nặng nhẹ, thu hồi ngay cái tâm lý khinh miệt mà từ đầu mình đã đối với số 98 này. Mà Giáo phái Saladin hắn từ miệng thành viên danh hiệu ‘S’ của số 98 mà biết được, nó hoạt động tại biên giới phía Tây Bắc nước Nga, cũng là một tổ chức rất khủng bố, thế lực so sánh số 98 có thể xem là ngang nhau.

Có thể biết được hai tổ chức thế lực lớn này, đồng thời vẫn có thể dùng cái giọng nhẹ nhàng đến như vậy, ngoại trừ chứng minh đối phương không phải người của 2 thế lực này, cũng có thể nhìn ra đối phương cũng không e ngại hai tổ chức lớn này.

Hướng Nhật nhất thời đối với thân phận của đối phương cảm thấy hiếu kỳ: "Thật xin lỗi, ngươi đã đoán sai, tuy rằng ta cùng số 98 và Giáo phái Saladin đều đã từng quen biết, bất quá rất đáng tiếc, ta không là người của bọn hắn. Nhưng thật ra đối với ngươi, ta tương đối cảm thấy hứng thú, ngươi thuộc về tổ chức nào?"

Nam tử tóc vàng nhàn nhạt mà cười: "Tự giới thiệu một chút, bản thân ta là Phleps, người khởi xướng lần đấu giá này.”

Nghe được lời giới thiệu của đối phương, trong mắt Hướng Nhật không khỏi lộ ra vẻ cổ quái: "Nghĩ không ra, buổi đấu giá này là do ngươi tổ chức mà người đoạt đồ vật nọ cũng là ngươi. Thế nhưng việc này hình như đối với ngươi không có tí ích lợi gì cả, không có cái đồ vật này, ta nghĩ người đấu giá thành công cũng không trả tiền cho ngươi; nếu đã không muốn bán đấu giá, ngươi cần gì phải lấy ra? "

"Đối với một người chắc chắn sẽ chết, ta cũng không nhẫn tâm từ chối lòng hiếu kỳ của hắn." Phleps chậm rãi bước ra phía sau bàn công tác, lấy Nhất Diệp Trâm mà hắn vừa bỏ vào áo lót bên trong túi áo âu phục ra, hướng về phía Hướng Nhật quơ quơ: "Kỳ thực, ta chỉ muốn lôi người đang giữ món đồ vật tương tự như thế này ra."

"Ngươi nói là..." Hướng Nhật đè tâm tình đang nổi sóng trong lòng xuống, ngoài mặt biểu hiện ra vẻ cực kì khiếp sợ, "Lẽ nào loại đồ vật này có hai cái?"

"Có phải hay không có hai cái ta không biết, nhưng ta chắc chắn, tuyệt đối không chỉ có một cái." Phleps thu hồi lại Nhất Diệp Trâm, bất quá lần này không phải bỏ vào túi áo trên người, mà mở cái ngăn kéo bàn công tác ra, thận trọng bỏ vào, lúc này mới nhìn về phía Hướng Nhật nhàn nhạt nói: "Ta nghĩ lòng hiếu kỳ của các hạ nếu như đã được thoả mãn, cũng là lúc thỏa mãn tâm tình tiết lộ bí mật của ta a.” (Đánh nhau rồi ^^)

Chương 949: Giao dịch không thể từ chối.

“Phleps tiên sinh đúng không? Ngươi chắc chắn có thể giết ta???” Hướng Nhật nhìn nam tử tóc vàng đang lạnh nhạt quay mặt đi, ánh mắt hơi chớp động.

“Tuy rằng ta không rõ ngươi làm cách nào mà theo ta xuống tới đây, nhưng thân là một dị năng giả, ngươi nên biết sự cường đại của dị năng giả cấp năm. Ta dám cam đoan, trước khi ngươi có ý định chạy trốn thì ngươi đã là một xác chết rồi!” Phleps cho là Hướng Nhật đang có ý định chạy trốn, nhưng mà chạy trốn trước mặt một dị năng giả cấp năm, cái này có thể sao? 

“Không thể không nói, Phleps tiên sinh, ta thấy ngươi rất mạnh miệng.. Ah, có thể ngươi không rõ ý ta muốn nói, cho là ta đang khoác lác, tùy ngươi thôi.” Hướng Nhật chẳng những không có ý định chạy trốn, trên thực tế là không cần, trái lại còn bước vài bước đến chỗ đối phương. 

“Thời gian gần đây, làm ta tức giận thì cũng không phải là việc sáng suốt cho lắm” (đánh nhau rồi :D)

Trên khuôn mặt Phleps tuy rằng không có chút biểu tình nào, nhưng trong ánh mắt đã có một tia cảnh giác, biết rõ đối phương là dị năng giả cấp năm mà còn biểu hiện trấn tĩnh như vậy, hoặc là hắn không hiểu đẳng cấp phân chia của dị năng giả, hoặc là hắn đã có chuẩn bị trước.

Bất quá hắn cũng không thể nghĩ ra biện pháp gì để dị năng giả cấp thấp có thể đối mặt với dị năng giả cấp năm, hay chỉ là phô trương thanh thế thôi sao?

“Được rồi, không bằng chúng ta làm một cuộc giao dịch, ngươi đem Nhất Diệp Trâm cho ta, thuận tiện nói rõ thân phận cùng lai lịch của ngươi, ta sẽ bỏ qua cho ngươi, thế nào?” Hướng Nhật làm bộ giọng điệu thương lượng, nếu Phleps không để ý đến ý tứ trong giọng điệu của hắn thì rất hoàn mỹ.

“Xem ra trên đời này vẫn còn nhiều thằng không sợ chết. Vốn ta đã dự định cho ngươi chết thống khoái, nhưng bây giờ ta đã đổi ý rồi.” Phleps hiển nhiên đã bị Hướng Nhật chọc tức, lãnh mang trong mắt chợt lóe. 

Cũng không nhìn rõ động tác, Hướng Nhật chợt cảm thấy thân thể căng thẳng, tựa như có thứ gì đó lao đến người hắn, khẽ siết chặt cơ thể hắn. Trong lòng hắn chợt hiểu, đây là lĩnh vực của đối phương.

“Có cảm giác không thể cử động được đúng không? Yên tâm, đây chỉ là món khai vị mà thôi, kế tiếp, ngươi sẽ phát hiện ra hô hấp càng lúc càng khó khăn, sau đó toàn thân gấp gáp, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng xương cốt trong người vỡ vụn…”

“Ai nói vậy?” mắt thấy thần sắc Phleps càng lúc càng dữ tợn, Hướng Nhật bỗng nhiên hạ hai tay xuống, chầm chậm cởi áo, sau đó châm chọc đối phương. 

“Không thể cử động, nghe tiếng xương vỡ? Hắc hắc!!” 

“Không thể nào!” Phleps biến hẳn sắc mặt, “Rốt cuộc ngươi là ai?”

“Là ai không quan trọng, chủ yếu là…chúng ta giao dịch chứ. Ngươi lo lắng à?” Hướng Nhật vẫn cười đùa, trong miệng nói giao dịch, kỳ thực trong lòng đã hạ quyết tâm, vô luận thế nào, đêm nay cũng không để đối phương sống sót rời đi, nếu không sau này sẽ có phiền phức vô cùng lớn.

Phleps cũng không còn dám khinh thường đối phương, mịa, từ lúc tấn cấp dị năng giả cấp năm đến giờ, lần đầu tiên hắn gặp một đối thủ cường đại như thế, tuy rằng hắn biết dị năng giả cấp năm như hắn không chỉ có một, thậm chí còn có dị năng gỉa cấp sáu, nhưng đây là lần đầu chạm trán với đối thủ thực lực tương đương mình.

Bất quá cũng không đại biểu việc hắn đem Nhất Diệp Trâm giao ra, phải biết là thứ này hắn dùng trăm phương ngàn kế mới đến tay, hơn nữa có vật này, con đường thăng cấp lên cấp sáu của hắn sẽ trở nên rộng mở, muốn hắn bỏ qua cơ hội trở thành dị năng giả cấp sáu sao, nằm mơ!

Bây giờ hắn cũng có chút hối hận lúc trước quá tự đại, đem Nhất Diệp Trâm bỏ vào ngăn kéo, bây giờ muốn cầm lại cũng có chút phiền phức lớn, bởi vì hắn biết, Hướng Nhật đặc biệt không bỏ qua bất cứ động tác nào của hắn.

“Phleps tiên sinh, ngươi trông căng thẳng quá, hay là cân nhắc một chút đi?” Hướng Nhật nhìn Phleps suy nghĩ một chút, sở dĩ có tâm lý mèo vờn chuột như hiện tại, đó là bởi vì Nhất Diệp Trâm không nằm trong tay đối phương. 

Không thể không nói, thủ đoạn của Phleps thật sự rất ngu, tự nhiên bỏ Nhất Diệp Trâm vào ngăn kéo, đối với Hướng Nhật mà nói, chỉ cần đối phương không biết thuấn di, có lẽ Nhất Diệp Trâm đã vào túi hắn rồi.

“Ta đã nghĩ kĩ rồi, là đồ của ta, là ai cũng không thể cầm đi!!!” Vừa dứt lời, Phleps vươn mạnh tay vào ngăn kéo chứa Nhất Diệp Trâm.

Hướng Nhật đã sớm có chuẩn bị, vừa thấy động tác của đối phương, lập tức thuấn di. Vừa lúc tay của Phleps giật ngăn kéo ra, Hướng Nhật đã nắm lấy cổ tay hắn.

Sắc mặt Phleps biến đổi lớn, hắn không ngờ tốc độ của Hướng Nhật lại nhanh đến như vậy, theo suy nghĩ của hắn, phải đến lúc hắn lấy được Nhất Diệp Trâm sau đó Hướng Nhật mới có thể vọt đến trước mặt hắn, thậm chí còn chuẩn bị tâm lý thụ thương chút ít. Chỉ là, kế hoạch không thuận lợi như dự đoán, đã nghĩ tới thực lực của Hướng Nhật đã rất cao rồi, không ngờ hắn lại biết thuấn di. 

Mắt thấy không thể đoạt được, Phleps chỉ có thể thối lui, một bên nhảy ra tránh khỏi bàn tay của Hướng Nhật, tay bên kia mang theo luồng hồng mang mạnh mẽ nhắm vào Hướng Nhật.

Hướng Nhật đã sớm đem lĩnh vực trải rộng ra toàn thân, tay kia mạnh mẽ đỡ luồng hồng mang quỷ dị, bên này vẫn không buông Phleps ra, mượn lực dồn một cước đạp ra ngay giữa tiểu phúc của Phleps.

“Ọe~~” Phleps đau đến mặt trắng nhợt, trong bụng ruột gan đảo lộn, đau đến thắt ruột, ngay cả bữa cơm đêm qua cũng phải phun ra.

Cũng đáng, bị Hướng Nhật tự tay bắt được mà còn muốn phản kháng, cái này gọi là tự tìm chết mà.

Hắc y nhân trước kia có thể khắc chế Hướng Nhật còn không dám cùng hắn cận chiến, chỉ có thể chạy đi chạy lại, bây giờ thì thảm rồi. Dị năng giả cấp năm thực lực thể hiện vô cùng khủng bố, mà Mật Giả cũng thế. Trên người Phleps có mang theo một cây súng nhỏ, ở xa thì có thể còn mang lại chút uy hiếp với Hướng Nhật, nhưng khi đã áp sát người ngươi rồi thì cũng vô dụng.

“Phleps tiên sinh, không phải chúng ta đang bàn chuyện giao dịch sao?”

Hướng Nhật nhẹ nhàng mở ngăn kéo, lấy Nhất Diệp Trâm ra, cảm giác cầm trong tay so với cầm Hồng Long không khác nhau lắm, nếu như tay kia không phải còn đang khống chế Phleps, hắn đã có ý nghĩ đem ra so sánh một chút rồi.

Phleps cơ hồ giận đến run người, nhưng trong lòng cũng đang sợ hãi không thôi, thân là dị năng giả cấp năm, vậy mà đến nửa điểm phản kháng cũng không có, lẽ nào đối phương là dị năng giả cấp sáu?

Cũng chỉ có khả năng này mới giải thích được, tại sao trên người đối phương lại không có biểu hiện ra chút dị năng nào, bởi vì, trình độ của đối phương so với hắn đã hoàn toàn cao hơn một cấp bậc.

“Nhất Diệp Trâm cũng đã tới tay ngươi rồi.” Ngụ ý là, giao dịch đã hoàn thành rồi. Đối mặt với đối thủ cường đại hơn mình, Phleps chỉ có thể ngiến răng nuốt hận.

“Không, còn chưa đủ, chẳng phải ta còn chưa biết thân phận và lai lịch của ngươi sao?” Hướng Nhật một mực theo lời giao dịch ban đầu, không phải chỉ là Nhất Diệp Trâm, đối với thân phận của Phleps, hắn cũng rất có hứng thú. Một dị năng giả cấp năm, nhất định từ trên người hắn có thể đào ra được không ít bí mật.

Chương 950: Âu Dương lão quái.(Thượng)

Trở lại khu đấu giá, Tô Úc, Hoắc Vãn Tình cùng La Tỷ ba người đều đang chờ.

“Đuổi theo được chưa?” Tô Úc còn chưa kịp mở miệng, Hoắc Vãn Tình đã có chút khẩn cấp hỏi thăm. 

Tam nữ ở đây đều biết Hướng Nhật không phải là người thường, cho nên lúc hắn đuổi theo cũng không quá lo lắng. Các nàng chỉ tương đối hiếu kì xem rốt cuộc kẻ dám cướp hội đấu giá là ai, cùng với cái trâm 800 triệu USD xem có lấy lại được không.

“Không được, chạy mất rồi.” Hướng Nhật nhún nhún vai, ra vẻ bất đắt dĩ.

Tô Úc cùng Hoắc Vãn Tình không khỏi lộ ra vẻ tiếc hận, phải biết rằng, đây là 800 triệu USD đó, cứ như vậy mà bị đoạt đi sao?

La Tỷ còn lại liếc Hướng Nhật đầy thâm ý, đối với Mật Giả cấp năm mà nói, muốn truy tìm người khác căn bản là việc đơn giản hơn đan xọt, chỉ có thể nói, tên tiểu tử này quá gian xảo đi, ngay cả nữ nhân của mình mà cũng gạt.

“Chúng ta về thôi!” Hướng Nhật cũng không biết thủ đoạn của mình đã bị nhìn thấu, rất nóng lòng quay về khách sạn nghiên cứu Nhất Diệp Trâm, căn bản không để ý đến ánh mắt của La tỷ.

Tam nữ Tô Úc tự nhiên cũng không còn bụng dạ đợi ở chỗ này, thừa dịp Tô Úc không để ý, Hoắc Vãn Tình đột nhiên đưa cho Hướng Nhật một tờ giấy, đương nhiên, cái này cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của La Tỷ. Hướng Nhật cũng tỉnh bơ, nhẹ nhàng cho vào túi áo.

Trở lại khách sạn, Tô Úc về phòng tắm trước, Hướng Nhật cũng chui vào trong phòng, móc mảnh giấy Hoắc Vãn Tình lén đưa cho hắn ra.

“Hỏa Diễm Chi tâm ta đã lấy được rồi, ngươi thanh toán tiền đi.” Trên tờ giấy chỉ ghi vỏn vẹn mấy chữ, Hướng Nhật cứ tưởng rằng Hoắc Vãn Tình đã quên mất biến cố này rồi, không ngờ lại chờ mình, có lẽ là chuẩn bị trong lúc mình ra ngoài truy đuổi Phleps. 

Cười khổ một cái, Hướng Nhật xé nát tờ giấy, đem vứt vào trong gạt tàn thuốc, vẻ mặt tươi cười đi vào phòng ngủ.

Nhất Diệp Trâm cùng với Hồng Long bị Hướng Nhật đặt trên mặt giường mềm mại, tuy rằng bề ngoài Hồng Long và Nhất Diệp Trâm giống nhau như đúc, nhưng mà nhìn kỹ lúc này, Hướng Nhật cũng có chút giật mình.

Từ bên ngoài nhìn vào cả hai đều không có chút khác biệt, trên đỉnh có khảm một khối bảo thạch màu đỏ, vô luận về kích cỡ hay màu sắc đều là cực phẩm độc nhất vô nhị. 

Phạm Thải Hồng trước kia đã từng nói qua, đây là một loại bảo thạch tên là “Hồng Lam Chi Tinh” , bên ngoài là màu hồng, nhưng lại tỏa ra lam quang, có thể nói trên đời là có một không hai.

Nhưng mà bây giờ xuất hiện liền hai khối, hơn nữa nghe ngữ khí của Phleps mà nói, tựa hồ còn tồn tại thứ khác tương tự Hồng Long và Nhất Diệp Trâm, vậy những thứ đó có khảm cùng loại bảo thạch này không? Mà loại bảo thạch này, rốt cuộc có bao nhiêu khối?

Tuy còn rất nhiều chỗ chưa hiểu rõ, nhưng mà Hướng Nhật có thể khẳng định, Phạm Thải Hồng cũng không biết ngoài Hồng Long ra còn có vật thể khác giống nó, nếu không nàng đã sớm nói ra rồi.

Còn về phần sư phó Âu Dương lão quái có đúng là hiểu rõ còn có thứ khác giống Hồng Long không thì chưa xác định.

Dứt bỏ chút tạp niệm trong đầu, Hướng Nhật cầm lấy Nhất Diệp Trâm, không khỏi có chút mơ hồ, hắn để Nhất Diệp Trâm xuống, đem tất cả chú ý đổ dồn vào phần đầu cây trâm, Hướng Nhật nhanh chóng phát hiện ra ở mặt trên cũng có hoa văn nhỏ, lấy tay vuốt ve tỉ mỉ một chút rất dễ dàng cảm thấy được.

Bởi vì lúc trước trên thân Hồng Long cũng phát hiện được những đường vân như thế này, cho nên Hướng Nhật cũng không kì quái lắm, hơn nữa trong một lần mày mò sử dụng Hồng Long, Hướng Nhật cũng biết, tiếp tục vuốt tiếp trên đường vân này một lúc, sẽ xuất hiện hình chiếu bác gái họ Phạm “khỏa thân”…

“Đợi chút…!” Hướng Nhật trong lòng khẽ động, Hồng Long chiếu Phạm Thải Hồng, vậy còn Nhất Diệp Trâm kia là ai đây? 

Nghĩ tới đây, hai mắt Hướng Nhật chợt bừng sáng, có thể còn có chút thu hoạch ngoài ý muốn nữa không biết chừng.

Cầm lấy Nhất Diệp Trâm, Hướng Nhật vuốt nhẹ theo đường vân nằm trên thân.

Rất nhanh hắn phát hiện lần nghiên cứu này với Hồng Long khi xưa rất khác nhau, lần trước tuy rằng đường vân cũng phức tạp, nhưng cũng không có nhiều đường cong như vậy, hơn nữa, kết thúc không phải ở đầu cây trâm, mà là ở chỗ khối hồng sắc bảo thạch kia.

Vuốt ve một lúc sau, quả nhiên là giống như lần trước, toàn bộ cây trâm dần dần nóng lên, tựa như là nham thạch nóng chảy.

Hướng Nhật cũng đã có kinh nghiệm, đã sớm lấy lĩnh vực tách Nhất Diệp Trâm với cơ thể ra.

Rất nhanh, cây trâm màu vàng đã biến thành màu đỏ, chậm rãi biến đổi cùng với khối hồng sắc bảo thạch kia, giống như muôn vàn dòng suối nhỏ cùng nhau đổ tràn về khối bảo thạch bên trong.

Hồng sắc bảo thạch nhất thời hồng quang le lói, không hề phát ra lam quang như trước kia nữa, mà là triệt để biến thành màu hồng đỏ sẫm. 

Hướng Nhật vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào khối bảo thạch kia, bởi vì hắn biết, kế tiếp mới là thu hoạch lớn nhất.

Quang mang của hồng sắc bảo thạch dần mờ đi, một thân thể mỹ nữ trần trụi chậm rãi hiện ra, rất nhanh có thể nhìn thấy rõ ràng.

Lại là một mỹ nữ không mặc quần áo!

Đang nhìn vào tướng mạo người bên trong thì Hướng Nhật bỗng trợn tròn hai mắt, bởi vì ở bên trong không phải là Phạm Thải Hồng như trước kia, mà là 

…Phương Nghi !!!

Hướng Nhật thực sự không thể diễn tả được nỗi khiếp sợ của mình, từ khi cùng Phương Nghi tiếp xúc đến nay, nàng hẳn là không biết đến sự tồn tại của Nhất Diệp Trâm, nhưng cái này..giải thích thế nào đây?

Nhất Diệp Trâm chiếu hình ảnh khỏa thân của nàng, không có khả năng là không có quan hệ, hơn nữa lại là khỏa thân.

Loại đồ vật này, không có khả năng tùy tiện chiếu người nào đó được, trừ bản thân mình thì chỉ có khả năng với những người thân thiết xung quanh mà thôi.

Màn vừa rồi chứng minh Nhất Diệp Trâm cùng với Phương Nghi chắc chắn có quan hệ với nhau. Nhưng mà đau đầu một chuyện là, Phương Nghi khỏa thân tại sao lại được Nhất Diệp Trâm chiếu, cùng với Phạm Thải hồng khi xưa thì có gì liên quan sao?

Hướng Nhật nghĩ tới đau đầu, nghĩ lại các nàng sống cùng với lão quái vật sống mấy trăm năm, lẽ nào lại giở trò?

Cũng chỉ có nàng mới khiến hai đồ đệ khỏa thân được. Nhưng nếu là nàng…tại sao nàng phải làm như vậy?

Đem hai đệ tử ruột chiếu vào loại đồ vậy này, rốt cuộc là có mục đích gì? 

Đang miên mang suy nghĩ, trong tay bỗng truyền đến từng đợt nóng rực, cho dù có lĩnh vực ngăn cách, Hướng Nhật cũng cảm nhận được sự kinh khủng của loại nhiệt độ kia.

Lúc này hắn mới sực nhớ tới, vừa rồi chỉ lo nhìn vào hình chiếu, nhưng đã quên mất tác dụng phụ sau này, nhớ đến Hồng Long khi xưa, cũng xuất hiện loại tình huống như thế, sau đó là…

Thân thể Hướng Nhật đột nhiên chấn động, chỉ cảm thấy một cổ lực lượng khổng lồ bao trùm toàn thân, tựa như đang ở trong một cái lĩnh vực không hiểu rõ, cả người nhất thời không thể nhúc nhích.

Lực lượng trong cơ thể cũng rất nhanh hội tụ về phía Nhất Diệp Trâm, quả nhiên Nhất Diệp Trâm cũng có đặc tính hấp thụ lực lượng.

Hướng Nhật liên tục cười khổ trong lòng, biết rõ phản kháng cũng vô dụng, đơn giản là bất động thân thể, đến lúc nó hấp thụ hết lực lượng, không thể chống cự được nữa mới ngã xuống đất hôn mê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro