Chương 49: đem váy, nhấc lên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Lệ Tư Thừa nhìn tiểu thê tử ở dưới thành thành thật thật mà đỏ mặt, mắt đen xẹt qua ý cười khó có thể phát hiện, trên mặt vẫn như cũ là bộ dáng lạnh nhạt trầm ổn.
Ánh mắt hơi đi xuống, Tô Thiên Từ môi khẽ nhếch, như là có chút kinh hách giống nhau, mắt mở to mà nhìn hắn.
Mê người!
Lệ Tư Thừa cảm thấy chính mình bị trêu chọc đến nổi lên một ngọn lửa nhỏ trong người, vừa lòng nói nhỏ: "Trật tự ngồi im đi."
Thanh âm giàu từ tính, mang theo bao nhiêu mê hoặc, như là có một cọng lông vũ nhẹ nhàng lay động ở bên tai, Tô Thiên Từ cảm giác một trận **** truyền đến, trên người, nháy mắt liền nổi da gà cả người.
Người đàn ông này, thật là yêu nghiệt!
Lệ Tư Thừa đứng dậy, nhìn cô gái nhỏ bị chính mình bức tới góc sô pha.


Cúi đầu, thong thả ung dung mà lấy ra bị thuốc đỏ, "Nhấc lên."
Trong đầu Tô Thiên Từ nổi một trận ' ong ong ', đỏ mặt, đột nhiên bò dậy, duỗi tay, muốn đoạt lấy thuốc mỡ trong tay hắn, hô: "để tự tôi làm!"
Lệ Tư Thừa cao 1,88 m ,mà Tô Thiên Từ chỉ có 1,65m,cho dù cô có đứng trên sô pha,cũng hoàn toàn thoát khỏi áp bách của hắn .
Hắn chỉ tránhvề sau một chút, Tô Thiên Từ ngay cả tay hắn cũng chưa đụng được tới, ngược lại dầu còn dựa vào ngực hắn.
Nóng rực!
Đây là cảm tưởng của Tô Thiên Từ khi dựa vào hắn .
Đau!
Đây là cảm giác của cô khi bị đụng hắn.
Quá ngạnh!
Xoa xoa cho cái mũi nhỏ bị đâm sinh đau ,đau đến suýt trào nước mắt.
Ở nơi mà cô không nhìn thấy, Lệ Tư Thừa vốn lạnh nhạt bạc tình mà giờ cong khóe môi, hơi ngoéo một cái.
Biên độ cực kỳ nhỏ bé, giây lát, liền không thấy để lại giấu vết.
Hắn hơi hơi cúi đầu, ánh mắt sâu thẳm, "Nhào vào trong ngực? Ân?"
Tô Thiên Từ tinh thần rung lên, chạy nhanh lui về phía sau, rời đi!
Trời ơi, ai nhào vào trong ngực!
Ánh mắt Lệ Tư Thừa một lần nữa rơi xuống chỗ bụng nhỏ cô, lặp lại, "Xốc lên."
"Không......"
"tôi giúp cô bôi thuốc."
"Tôi......" Tô Thiên Từ mặt đỏ sắp không khác gì mông khỉ đít đỏ, đang nghĩ ngợixem phải dùng cách gì cự tuyệt hắn, bàn tay to của hắn đã đưa rồi trước mặt.
Lệ Tư Thừa không ngượng ngùng mà muốn xốc váy ngủ cô lên, Tô Thiên Từ kinh hô một tiếng, đôi tay liềnra sức đè lại, lại bị hắn cường ngạnh bẻ ra.
"Buông tay, tôi bôi thuốc."
"tôi tự mình làm được......"
"cô giúp tôi nấu mì, tôi giúp cô thượng dược, chuyện này công bằng."
"Không cần, anh đi ăn mì đi."
"Buông ra." Lệ Tư Thừa thanh âm đã mang vài phần không vui, "Không cần khiêu chiến sự nhẫn nại của tôi."
Tô Thiên Từ tâm tư căng thẳng, cuối cùng, vẫn là đem tay bỏ ra.


Thoa thuốc mà thôi, nên xem đều đã xem hết rồi, không được xấu hổ lúc này!
Người đàn ông này, cố chấp ngang ngạch tới đáng sợ, hắn quyết định cái gì, thật sự, rất khó thay đổi!
Tô Thiên Từ biết rõ tính tình hắn, nhấp môi nhận mệnh đem váy hơi xốc lên.


Lệ Tư Thừa dùng tay lấy thuốc, nhẹ nhàng ở trên bụng nhỏ tuyết trắng bóng loáng nhẹ nhàng thoa.
Động tác thực nhẹ, Tô Thiên Từ không cảm giác được một chút đau, lại là...... rất ngứa!
Hơi co rụt lại, Tô Thiên Từ cắn môi, sợ chính mình bật ra tiếng cười.
Lệ Tư Thừa thoa một lần thuốc, lại cẩn thận thoa lên trên.
Cảm giác lạnh băng truyền đến, trên bụng nhỏ, còn có người kia đùa giỡn điểm điểm ****.
Tô Thiên Từ đôi mắt hơi hơi nhíu lại, dựa vào trên sô pha, nhẫn đến thân mình hơi run.
Thật sự, thực ngứa!
Nhưng là, lại có cảm giác kì lạ, từ dưới bụng chậm rãi bốc cháy lên, làm cô cả người, đều đắm chìm trong cảm giác thoải mái này.
Lệ Tư Thừa rõ ràng đã nhận ra sự biến hóa của cô, mắt đen thâm thúy bên trong xẹt qua thâm u nhè nhẹ, trong óc lại hồi tưởng về hương vị buổi tối hôm đó, theo bản năng mà liếm liếm môi.
Miệng khô, lưỡi khô......

_____________________

mọi người đọc truyện có chỗ nào đọc không hiểu hay sai sót chưa chuyển thì cmt hộ mình nhé:3

vì lần đầu làm cái này nên có gì mọi người thông cảm và giúp đỡ mình.

vote để tiếp thêm động lực cho mình nhá.^^

Nói thật, nhìn truyện mình trên bxh cứ thấy vui không chịu được

Cảm ơn mọi người đã bỏ ra hai phút để  đọc mấy lời xàm xí của mình.<(¯¯︶¯¯)>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro