Bức thư 881-890

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

881. Cuộc sống sẽ không vì bạn là con gái mà thương hoa tiếc ngọc. Hãy học cách rèn luyện để bản thân hoàn thiện hơn. Phải nhớ rằng: Người xuất sắc nhất sẽ là bạn của ngày mai!

882. Chỉ khi buông bỏ những gánh nặng vô nghĩa, chúng ta mới có thể ung dung tự tại tiến bước. Ðắng cay là hương vị vốn có của cuộc sống, mệt mỏi là bản chất của cuộc đời.

883. Cả đời này, những gian nan phải gánh chịu khi còn trẻ thực ra không phải sự khổ cực, mà là những suy tư của bạn, tựa như một người trước khi lao khỏi ván cầu. Khi đứng trên nó, khó khăn nhất không phải khoảnh khắc nhảy xuống, mà là những giằng xé do dự, vô địnhtính toán được mất trong lòng trước đó, căn bản không cách nào bộc bạch với người khác. Chúng ta cho rằng bản thân không thể, nhưng cứ nhắm chặt mắt, lấy hết dũng khí thì sẽ làm được thôi.

884. Hãy tin rằng cuộc đời không đối xử tệ bạc với bạn, những khổ cực bạn nếm trải, mệt nhọc đã chịu đựng, bẫy sâu từng rơi vào, con đường khi ấy đi sai... tất cả những điều đó sẽ tôi luyện bạn thành một cá thể độc nhất vô nhị, trưởng thành kiên cường và biết cảm tạ ân tình.

885. Bạn ngưỡng mộ người khác khi bị ốm có nhiều người quan tâm, ra ngoài chơi có bạn bè bên cạnh, mỗi ngày đều nhận được lời chào buổi sáng và lời chúc ngủ ngon, được bao người ghi nhớ ngày sinh nhật, mỗi dịp lễ Tết đều được chúc mừng, sau đó cho rằng bản thân chẳng có gì cả. Thực ra trong mắt người khác, họ lại ngưỡng mộ bạn dù là một thân một mình vẫn có thể kiên cường độc lập, có thể điềm tĩnh ung dung. Bạn ngưỡng mộ người khác, người khác lại ngưỡng mộ bạn, sau đó mỗi người đều có cuộc sống riêng.

886. Nếu cảm thấy oan ức, chứng tỏ bạn vẫn còn ranh giới cuối cùng; nếu cảm thấy mơ hồ, chứng tỏ bạn vẫn còn điều gì đó muốn theo đuổi; nếu cảm thấy đau khổ, chứng tỏ bạn vẫn còn sức lực; nếu cảm thấy thất vọng, chứng tỏ bạn vẫn còn hy vọng. Xét ở một khía cạnh nào đó, bạn vĩnh viễn sẽ không bị đánh đổ, bởi vì bạn vẫn còn bản thân.

887. Hãy cất bước tới những nơi trước đây không dám đặt chân đến, đưa cánh tay ra ôm những thứ trước đây không dám chạm vào, bạn sẽ phát hiện một điều, thì ra cuộc sống vốn không chật hẹp nhỏ bé như mình vẫn tưởng. Bạn có thể sống tốt hơn, cũng có thể khiến những người xung quanh cảm thấy ở bên bạn luôn tràn đầy hy vọng.

888. Thời gian không thể giảm thiểu những tổn thương chúng ta phải chịu, nhưng lại có thể khiến chúng ta không còn sợ hãi tổn thương nữa. Thời gian cũng không hề giúp ta giải quyết vấn đề, nó chỉ khiến những vấn đề bế tắc trở nên không còn quan trọng.

889. Có lẽ bây giờ bạn vẫn một mình tan làm, một mình ngồi tàu điện ngầm, một mình về nhà, một mình ăn cơm, một mình đi ngủ, một mình ngồi ngây ngốc, nhưng bạn có thể một mình làm những điều ấy. Khi rời xa ai đó, rất nhiều người chẳng còn là mình nữa, còn bạn lại có thể tự vượt qua tất cả.

890. Một cuộc sống thực sự là mỗi ngày chăm chỉ làm tốt phần việc của mình. Không đòi hỏi tình yêu hay viễn cảnh hiện tại chẳng liên quan đến bạn. Không mơ mộng hão huyền rồi để bản thân chìm đắm trong đó. Không làm hại ai, không thù địch với chính mình và người khác. Không diễn trò, cũng không tin vào những trò diễn của người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro