Chương 52: Guess who's back?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng tại New York bắt đầu khi tia nắng bình minh bắt đầu chiếu từ mặt biển. Tia sáng thức dậy, đánh thức cả thành phố New York đến ngày mới. Không gian bắt đầu bừng lên sức sống tuyệt vời và mọi người bắt đầu tỉnh giấc. Bình minh, đó là khoảng thời gian mà mọi người ở đây nghĩ là tuyệt vời nhất trong ngày, như cách mà nó xóa bỏ những gì xấu xí và bí mật mà diễn ra vào buổi đêm của thành phố. Mọi người trân trọng và biết ơn đến sự yên bình thoáng qua mà bình minh mang lại, tạo cho họ khoảng thời gian ít ỏi tốt đẹp mà họ có được trước khi bầu trời lặn xuống. Đó là suy nghĩ chung của toàn thể cư dân New York trong vòng sáu tháng qua, sáu tháng không có Người nhện.

Chuyện bắt đầu vào một ngày như bình thường của New York, vào một buổi chiều êm dịu của mùa thu. Sau sự kiện Snap, nhiều người bắt đầu thay đổi quan niệm sống và suy nghĩ về thế giới. Họ cố gắng thích nghi đối với sự điên rồ của thế giới đang đổi thay. Những siêu anh hùng và ác nhân đã trở thành một phần sống gắn bó với cuộc sống của họ, đặc biệt là New York. Nơi đây hầu như là sự tập hợp của những điều siêu phàm của Trái Đất vậy. Người dân ở đây đã chứng kiến đủ mọi thứ kì lạ trên đời từ người ngoài hành tinh, kẻ khổng lồ, thiên tai dị thường, sieu năng lực, ro bot,.... Thậm chí, họ còn có thể lập thời gian biểu dựa trên những sự việc kì lạ ở thành phố này và cách thích nghi với chúng, đến nỗi nó đã trở thành sách hướng dẫn và kiến thức thường thấy. Và giờ bạn tự hỏi, tại sao mặc dù có quá nhiều mối nguy như vậy, tại sao họ vẫn gắn bó với thành phố này. Đơn giản, thành phố này có quá nhiều sự thú vị và kì diệu, khiến cho họ thay đổi nhân sinh quan của chính mình. Đâu phải người nào cũng được chứng kiến một cuộc chiến siêu phàm vào mỗi thứ hai buồn tẻ chứ? Và điều tuyệt vời hơn nữa, thành phố này được bảo vệ bởi siêu anh hùng tuyệt vời nhất. Người hàng xóm thân thiện, Spider-man. Với họ, Spider-man là niềm hi vọng . là sự khẳng định chắc chắn nhất về sự an toàn của họ, không chỉ vì những chiến công hiển hách của anh mà còn cả về sự tận tâm, cống hiến hết mình cho thành phố này. Họ tự hào về anh, coi anh là hình mẫu lí tưởng cho hình ảnh của hi vọng, là bằng chứng cho câu" tất cả rồi sẽ tốt đẹp hơn". Nhưng như đã nói ở trên, tất cả điều đó đã thay đổi.

Chiều hôm đó, như đã trở thành một thói quen, một ngân hàng đã bị cướp. một tên phản diện mới, với cái tên Firely, đang chĩa súng vào một cô gái thu ngân. Cô ta cũng không sợ hãi cho lắm, nhanh nhẹn cho tiền vào trong túi và thuần phục đưa cho tên ác nhân. Những người còn lại cũng tự giác nằm xuống sàn, thậm chí còn bàn luận với nhau như thường ngày.

- Này Guy, tí nữa cậu có định mua cà phê không, có quán mới mở ở cuối đường đấy.

- Cà phê vào buổi tối ư, tối nay tớ không thức chơi game đâu. Gia đình James sẽ sang nhà tớ ăn tối. Tớ sẽ phải ngồi cùng bàn với họ mất.

- Điên à, ngay tối nay ư? Cậu quên tối nay có sự kiện gì à?

- Cái gì?

https://youtu.be/ASzOzrB-a9E

- Dude! PI sẽ cập nhật chế độ chơi mới Battlefield cho Call of Duty. Vào tối nay! Và cậu định bỏ lỡ ư?

- Chết tiệt! Chết tiệt........

Lúc này, Firely đang nhìn đồng hồ một cách khẩn trương. Sau khi anh ta lấy đồ xong, kim dài đã chỉ đến số 3. Ngay lập tức anh bỏ hết tiền xuống, chĩa súng phun lửa của mình vào cửa.

- Ngươi đến rồi, Spidy!

Nhưng bất ngờ thay, không có ai ở cửa cả. Anh ta cứ nhìn căng thẳng xung quanh, nhìn cửa sổ, nhìn lên trần nhà,.... một lúc lâu những vẫn không có ai cả. Sau đó, anh ta cầm túi tiền đi ra ngoài, để lại những nghi vấn vafv nghi ngờ của những cư dân.

5 phút sau, kẻ thủ ác quay lai, nhìn xung quanh và tra hỏi người bảo vệ.

- Spidy không đến à- Tên ác nhân vẫn hỏi một cách lo lắng, bối rối vì tình huống chưa bao giờ xảy ra

- Chắc hôm nay anh ấy bận rồi- người bảo vệ suy nghĩ một lúc và mở miệng.

- Vậy hả

Nhưng tối hôm đấy, khi những tội ác xuất hiện, người anh hùng luôn ngăn cản chúng đã không xuất hiện. Dần dần vài ngày sau, họ mới bắt đầu ý thức việc người anh hùng đã mất tích. Việc siêu anh hùng vĩ đại nhất biến mất không một dấu vết xuất hiện trên khắp bản tin, khiến họ bắt đầu sợ hãi. New York bắt đầu gia tăng tỉ lệ tội phạm do không còn Người nhện chiến đấu. Cảnh sát New York, những người đã chuẩn bị cho những tình huống có thể xảy ra, bắt đầu thiết lập chiến dịch " No web-head". Với những tài nguyên do PI cung cấp, cùng mạng lưới spider-bot, những nơi trú ẩn và bệnh viện, họ đã tạp thời chiếm ưu thế. Cho tới khi những siêu ác nhân bắt đầu tấn công vào nơi đây. Rất nhiều kẻ, từ Green Golbin, Doc Ock, Kraven,..... liên tục tấn công từ khắp nơi. Avengers, những người cuối cùng cũng nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, bắt đầu cuộc chiến chống những kẻ phản diện New York. Thế trận cứ thế giằng co, khiến New York trở thành bãi chiến trường. Cho tới khi họ đến.

Một đêm khi Doc Ock đang đột nhập vào PI, hắn đã chạm trán với những đối thủ mới. Những kẻ này, mặc bộ trang phục gần giống như kẻ thù mà hắn ghét nhất. Những tên này dễ dàng hạ gục hắn, mặc dù hắn đã cải tiến rất nhiều. Chúng chế nhạo hắn, và bắt hắn vào trong tù. Tiếp sau đó, chúng bắt đầu thay thế vai trò của Spider-man trên đường phố, tự nhận mình chính là đội bảo an mới với cái tên Web-warrior .

Và quả thực đúng như thế, họ đã tạm thời thay thế được chỗ trống của Spider-man trên đường phố. Scarlet Spider đảm nhận giải quyết các hiện tượng ma thuật trái phép. Kaine và Guardian đảm nhận vai trò xử lí những mối hiểm họa từ siêu ác nhân. Spidercoid thâm nhập vào giới tội phạm New-York, ngăn chặn sự bành trướng của giới tội phạm ngầm. David với kiến thức y khoa và khả năng của mình đã tạm thời giải quyết được sự gia tăng số lượng bệnh nhân. Blitz với siêu tốc độ của mình ngăn chặn dễ dàng những tội ác trên đường phố.

Nhưng thế giới và cả New-York vẫn mong đợi Spider-man quay lại, xóa bỏ đi mối nguy ngày càng lớn từ sự mất tích bí ẩn của anh. Web-warrior cũng không có đưa ra bất kì lời giải thích về sự biến mất của anh, khiến cho sự căng thẳng leo thang hơn. Điều này càng được củng cố khi chính phủ bắt đầu ra chính sách" No more Spider". Họ cấm hết tất cả những hình ảnh hay sự tuyên truyền về Spider-man với lí do Spider-man là hình mẫu phản xã hội và là lí do cho sự gia tăng của bạo lực gần đây. Rất nhiều người đã phản đối lại, trong đó nhiều người bắt đầu đeo mặt nạ người nhện và ra ngoài trị an như một sự biểu tình. Đó là phong trào "We are all Spider". Sự kiện này kết thúc với việc lộ ra một tổ chức bí mật cổ xưa của giới thượng lưu từ hàng trăm năm nay với cái tên Circle.

Nhưng với tất cả những sự việc trên, chúng ta vẫn phải tự hỏi. Người nhện ở đâu trong tất cả những việc này. Hóa ra, khi Wade và Logan trở về hiện tại, họ phát hiện ra họ đang ở thời điểm 3 tháng sau khi họ bắt đầu hành trình. Họ quay về, cố gắng ổn định cục diện. Sau đó, họ liên lạc với tất cả những người trong hội The Boys. Tất cả mọi người sau khi nghe câu chuyện đều cảm thấy kinh hoàng và sốc trước hành động của ba người. Họ trách móc tại sao không nói cho họ biết và im lặng trước sự hi sinh của Peter. Nhưng điều đó không kéo dài lâu. Một tia sáng xanh xuất hiện trong phòng, làm tất cả mọi người đề cao cảnh giác. Từ không khí, một viên đá xanh xuất hiện. Thời gian. Đó là tên của nó. Nó cho mọi người nhìn thấy viễn cảnh sau đó của Peter, khi mà anh biến thành quả cầu và hứng trọn vụ nổ. May thay, anh vẫn sống, nhưng cả người anh đã tan thành từng mảnh, biến thành một loại kim loại kì lạ màu đen. Thứ kim loại này được rải rắc khắp Trái Đất. Nếu tập hợp được các mảnh của nó, họ sẽ hồi sinh được Peter. Ngay lập tức, một cuộc truy lùng khắp chân trời bốn bể được mở ra. Họ tìm kiếm, sâu trong lòng đất, cướp những báu vật, săn lùng chợ đen,... tất cả những cách để có thể tập hợp lại từng mảnh vụn. Họ không thể tập hợp được hết tất cả những mảnh, nhưng họ tập hợp đủ một số lượng mà họ nghĩ có thể hồi sinh được người anh hùng.

Sau đó, họ đã nhờ tất cả những nhà khoa học giỏi nhất thế giới và những nhà thần bí mạnh nhất họ có thể tìm được để hồi sinh cho Peter. Họ kích hoạt dự án" Khởi Nguyên" mà Peter đang tạm thời nghiên cứu, một dự án có thể cho một vật thể quay về trạng thái trước đây của nó. Nhưng kết quả lại quá tệ.

Khi tia sáng biến mất, trước mặt họ không phải người mà họ biết, thay vào đó là một khối thịt nhão dị dạng được gắn những cơ quan dị dạng kinh tởm. Đó gần như là những cảnh khủng khiếp nhất họ từng thấy. Khối thịt điên loạn, kêu khóc thật lớn và đạp phá mọi thứ mà họ thấy. Sau đó, nó trốn ra khỏi tòa nhà Baxter và lao xuống đường. Mỗi giây nó sống, nó lại biến đổi ra những hình thù quái vật kinh tởm và dị dạng, khiến cho các cư dân sợ hãi và bỏ chạy. Mọi chuyện còn tệ hơn khi những siêu anh hùng khác đến, bắt đầu tấn công thứ mà họ cho là "quái vật". Con " quái vật" đau đớn gào thét, đánh bay mọi thứ tấn công nó và lao vào bến tàu. Những công nhân ở đó ngay khi nhìn thấy sự điên loạn từ xa, đã phải bỏ chạy khỏi đường đi của nó. Con quái vật gần như đã đến được mặt biển, nhưng một người đàn ông đá tảng đã đẩy nó lại. Tiếp theo đó Fantastic Four xuất hiện, bắt đầu ngăn cản con quái vật.

Peter! Hãy bình tĩnh, hãy để chúng tôi giúp bạn.- Khuôn mặt Susan Storm sợ hãi khi nhìn thấy tình trạng của người bạn tâm giao.

-... Đau......

-Tôi biết. Hãy bình tĩnh, hãy để chúng tôi giúp bạn.- Cô cố gắng khiến con quái vật trấn tĩnh

.-...Một mình.... Để.... tôi....yên....

Con quái vật mọc cánh và bay lên, nhưng chưa được bao lâu lại bị rơi xuống, tạo ra một vụ nổ lớn. Iron man xuất hiện một cách hoành tráng, nhìn mọi người xung quanh và cười.

-Xin lỗi tôi đến muộn, hôm qua tôi đã có một bữa tiệc lớn- Vị tỉ phú thiên tài cười lớn, bỏ qua sự tức giận tột độ mà mọi người đang dành tặng cho anh.

Nhưng chưa kịp hả hê vội, Người sắt đã bị đánh úp bất ngờ. Con quái vật mọc ra hàng chục đôi mắt, chiếu tia sáng vào mọi thứ xung quanh, khiến cả nhóm phải ẩn nấp. Trong khi đó, chiến trường đã bắt đầu có thêm những nhân tố mới xuất hiện. Hulk, với thân hình to lớn và vạm vỡ của mình, đã hạ cánh thật mạnh vào chính giữa thân hình của con quái vật xấu xí, tạo nên một vụ nổ chấn động. Khói bụi qua đi, và tất cả mọi người, thay vì chứng kiến Hulk đánh bại con quái vật, lại phải sững sờ trước cảnh tượng mà chưa ai từng thấy. Lần đầu tiên, Hulk- một trong những thảm họa đột biến khủng khiếp nhất từng sống, đã bị bóp cổ trước mặt toàn thế giới. Con quái vật, lúc này đã biến thành một chúa quỷ với khuôn mặt kinh dị và hàm răng sắc nhọn. Toàn thân con quái vật giờ được bao phủ bởi bóng đêm, nó ngọ nguậy như một sinh vật sống thật sự.

Lúc này, Con quái vật dễ dàng xé nát tay của Hulk, khiến anh gào thét và ném Hulk đập vào một con tàu, gây ra vụ nổ lớn. Ms Marvel lao vào nó từ trên cao, nhưng áo choàng của nó đã bao phủ xung quanh khắp người cô, bao phủ cô bằng một lớp vật chất đặc khiến cô bất tỉnh. Các siêu anh hùng khác cũng lần lượt tấn công, nhưng cuối cùng tất cả cũng gục gã trước tốc độ của con quái vật. Con quái vật chứng kiến cảnh tượng xung quanh, sự đổ nát và hoang tàn và bắt đầu mỉm cười.

- Cảm giác bất lực khi chứng kiến các bạn ngươi gục ngã là như thế nào? Peter. Nỗi tuyệt vọng đó của ngươi thật sự tuyệt vời, nhưng tiếc thay, chúng ta đã hết thời gian chơi rồi. Mong lần sau gặp lại ngươi. Rất sớm thôi.

Quái vật, hãy thả con ta ra- Một ánh sáng trắng xuất hiện bất thình lình từ hư vô ngay bên cạnh con quái vật. Đáp lại, nó chỉ nở nụ cười thách thức với hình bóng đang lộ rõ ở bên cạnh. Một chiến binh công nghệ với áo choàng bay tung tăng đằng sau. Bộ giáp đen với những vạch đỏ trăng trí khắp nơi thể hiện sức mạnh tuyệt đối.

Con quái vật cũng không nhiều lời, biến thành một quái thú khổng lồ lao vào chiến binh trước mặt. Đáp lại, ông chỉ tung một nắm đấm mạnh mẽ khiến con quái vật tan xác, để lộ ra một quả cầu đang phát sáng yếu ớt. Ông cầm nhẹ nhàng quả cầu, và ngay lập tức đã xuất hiện ở tòa nhà PI. Với tác dụng của cỗ máy " Khởi nguyên", Peter đã quay trở lại. Mọi chuyện đã kết thúc.

Khi Strange và những người khác tiến đến phòng thí nghiệm. họ chỉ thấy Peter đang nằm dưới sàn và bất tỉnh. Nhưng không ai chú ý đến một khối cầu sắt đang lơ lửng trong chỗ khuất, mắt nó dán chặt vào Spider.

Và giờ chúng ta ở đây. Hiện tại.

Quay trở lại với thành phố New York, chúng ta được theo chân đến một căn hộ. Mặc dù ánh nắng đã chiếu vào cửa sổ, nhưng nó vẫn không thể soi sáng được bóng tối bên trong căn hộ. Không khí bên trong căn hộ thật ảm đảm, toát lên sự cô đơn và sợ hãi. Bên trong nó thật hỗn loạn, với đồ đạc vung vãi khắp nơi, nội thất thì bị phá hủy hay hỏng hóc. Khắp nơi tràn ngập những giấy vẽ, từ trên tường, đến sàn nhà, hay thậm chí chúng dính được trên cả trần nhà. Tất cả đều diễn tả những hình vẽ quái dị, từ những sự tra tấn, những con quái vật kinh tởm hay khung cảnh kinh hoàng. Nhưng tất cả sau đó đều được bôi đen và dán cùng với nhau, tạo nên một bức tranh khổng lồ với màu đen. Bóng tối. Đó là thứ màu người vẽ đã khắc họa.

Cánh cửa căn hộ được mở ra, để lộ một đoàn người. Dẫn đầu là dì May, gia đình duy nhất của chủ căn hộ. Tiếp theo đó là Deadpool, Merc with the mouth, người mà anh ta tự gán cho mình là tình yêu đích thực của Spidey. Doctor Strange aka Supreme Sorcerer cũng đến giúp. Dì May nhìn xung quanh căn hộ và không khỏi chua xót cho người cháy của mình. Nhưng bây giờ, người cháu của bà cần bà, và bà phải mạnh mẽ để trở thành chỗ dựa vững chắc cho cháu mình. Bà bước vào căn phòng ngủ ở cuối.

Ở giữa đống hỗn loạn của căn phòng, nơi bao trùm bởi bóng tối là một bóng đèn. Một người đàn ông trẻ đang nhìn chăm chăm vào bóng đèn sáng trưng với ánh mắt điên dại, bao bọc mình bởi cái chăn. Sự kinh hoàng và sợ hãi để lộ rõ trên mặt anh. Anh ngước nhìn những người vừa bước vào và hét lên sợ hãi.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Một câu thần chú ngay lập tức khiến anh trật tự vào ngất đi. Dì May, suýt khuỵu xuống nhưng được đỡ lên bởi Deadpool. Sau đó, họ bắt đầu dọn dẹp căn phòng, tân trang lại nhà cửa và mọi thứ. Nhưng những bản vẽ của Peter vẫn được Strange giữ lại.

Sau khi dọn dẹp xong, Peter được đưa vào bàn ăn và ăn sáng cùng mọi người. Anh đã tạm thời bình tĩnh lại và bắt đầu trò chuyện với những người xung quanh. Đúng lúc này,một tiếng chuông bất ngờ ở cửa khiến anh nhảy dựng lên vì căng thẳng. Dì May ngay lập tức mở cửa, hé lộ một người phụ nữ sinh đẹp với mái tóc đen ngắn cùng nụ cười thân thiện.

- Xin chào bà Mrs Parker. Tôi xin lỗi vì đã đến muộn.

- Cô được chào đón, Dr Kafka. Rất cảm ơn vì cô đã đến. Chúng tôi vừa bắt đầu bữa sáng. Cô có muốn tham gia cùng chúng tôi không?

- Đó là niềm vinh hạnh của tôi, thưa bà.

Cô bác sĩ bước vào nhà một cách cẩn thận và đi đến nhà bếp, nơi cô được chào đón bởi đồng nghiệp cũ và một người có vấn đề tâm thần. Nhưng mục đích hôm nay của cô lại là chàng thanh niên đang nhìn chằm chằm vào bữa sáng trước mặt.

- Xin chào, Peter. Cậu còn nhớ tôi không? Bác sĩ Kafka?

- Ashley?- Peter ngước lên với ánh mắt mơ hồ

- Rất vui được gặp lại cậu, Peter.

Cô bắt đầu cuộc điều trị tâm lí của mình. Được chứng kiến từ xa bởi những người xung quanh. Strange đang an ủi dì May, với giọng khẳng định.

- Hãy yên tâm, May. Dr Ashley Kalfa là người đứng đầu trong lĩnh vực này. Với sự trợ giúp của cô ấy, Peter sẽ được trở lại bình thường.

- Tôi biết. Nhưng thật sự rất khó khăn khi nhìn thấy tình trạng của Peter. Cháu tôi luôn là một con người dũng cảm, nhưng thực sự không hề mở lòng với tất cả mọi người. Peter luôn giữ kín những nỗi đau của mình sau hàng loạt những lớp mặt nạ, điều khiến cho anh ấy phải chịu đựng những nỗi đau khó khăn. Việc siêu anh hùng này cũng không có ích gì?.. Tôi chỉ ước, ước rằng người khác sẽ trở thành Spider-man, chứ không phải cháu tôi. Nếu như không có Spider-man, cháu tôi sẽ có một cuộc sống thực sự hạnh phúc và bình thường.- Dì May nghẹn ngào quay mặt đi.

- Nhưng nó không đúng phải không? Peter là Spider-man, và sẽ luôn là Spider-man. Những nỗi đau này sẽ theo chân anh ấy mãi mãi. Nhưng tôi không thể nào tìm ra ai có thể thay thế anh ấy cả. Nếu không có anh ấy, thế giới này, không, cả vũ trụ này sẽ biến mất từ bao giờ. Spider-man là điều cần thiết. Nhưng tôi xin hứa với bà, May. Anh ấy sẽ không phải đối phó một mình nữa. Chúng tôi sẽ làm mọi cách để đem cháu bà trở về.

- Cảm ơn cậu, Steven.

-Không, cảm ơn bà đã nuôi dậy một anh hùng như Peter.

Sau đó.

Ánh nắng nhẹ dịu chiếu vào đôi mắt anh, khiến anh tỉnh giấc. Anh tỉnh dậy một cách miễn cưỡng, dựa người vào gốc cây. Xung quanh anh là bãi cỏ xanh tươi, cùng với những tiếng hò reo, cười đùa. Từ những đứa trẻ chơi trốn tìm, đến những cặp đôi đang đi dạo, hay những người chủ và chú chó của mình. Tất cả những hình ảnh đó đều thật yên bình và hạnh phúc, đúng như những gì anh từng mơ đến. Nhưng anh phải thoát ra khỏi sự cảm khái của mình khi tiếng chuông vang lên. Anh nhấn vào Web-ware của mình, hiện ra màn hình với khuôn mặt của Anna.

- Peter, đã kết thúc nghỉ trưa từ lâu rồi. Anh cần có mặt trong phòng thí nghiệm ngay bây giờ.

- Tôi đến ngay đây- Vội vàng đứng dậy, anh bắt đầu chạy ra khỏi công viên.

Mặc dù quãng đường di chuyển khó khăn, đặc biệt anh phải dừng lại ở ngã tư để giúp một bà cụ qua đường, nhưng anh vẫn thành công đến được tòa nhà. Anh bước vào, được chào đón bởi những người đồng nghiệp và nhân viên công ti. Sau khi mặc quần áo bảo hộ, anh bước vào phòng thí nghiệm. Bên trong đó là những tiến sĩ đang chờ đơi cho bài thuyết trình của anh. Ở đây, anh khiến mọi người gây sốc với việc tạo ra các kim loại quý hiếm bằng nhân tạo vibranium ,adamatium, Transformium .... với số lượng lớn Nhưng tất cả đều phục vụ cho một kế hoạch lớn mà anh đã ấp ủ trong tương lai. Đó là hiện thực hóa quả cầu Dyson, một cấu trúc siêu lớn bao quanh hoàn toàn một ngôi sao và chuyển hoán toàn bộ năng lượng của nó để sử dụng. Với phát minh này, loài người thực sự đạt được bước đầu trong việc sử dụng năng lượng không giới hạn. Khỏi phải nói, mọi người đều rất trông chờ vào dự án này.

Sau những giờ làm việc căng thẳng, Peter bắt đầu đi bộ về nhà, với tâm trạng thoải mái. Nhưng một cú vấp chân phá hủy cả tâm trạng của anh. Anh đứng dậy, đeo cặp kính cũ của mình lên. Lạ thật, cặp kính này anh đã không còn dùng từ khi " Vết cắn của con nhện đó....".

Anh bước vào tiệm tạp hóa, mua cho mình những đồ thiết yếu, bước ra với sự ngạc nhiên vì lòng hiếu khách của chủ tiệm. Sau khi về căn hộ, anh bắt đầu thể hiện tài nấu nướng của mình, khiến cho căn phòng tràn ngập mùi hương mỹ vị. Sau khi thưởng thức những món ăn, anh dọn dẹp và bước vào phòng khách. Anh bật ti vi lên, và thứ đập vào mắt anh ngay lập tức là cuộc đấu giữa Scarlet Spider và MODOK. Cả hai chiến đấu rất quyết liệt, đến nỗi anh có thể nghe thấy tiếng nổ từ xa. Anh nhìn chằm chằm vào màn hình, khát khao được chiến đấu xuất hiện. Nhưng anh biết bây giờ mình vẫn không thể chiến đấu được. Tất cả bởi vì anh vô năng.

Sau khi được hồi phục, mặc dù anh đã cố gắng hết sức, nhưng tất cả năng lực của anh đã biến mất. Giờ đây, anh đã trở thành người bình thường, không còn chút sức mạnh nào. Chính vì vậy, Spider-man phải biến mất. Mặc dù đã cố gắng chữa trị, nhưng thậm chí cả những pháp sư giỏi nhất cũng không thể đoán ra được nguyên nhân. Nhưng sâu trong lòng, anh biết lí do. Đó là sợ hãi. Anh quá sợ để khoác lên bộ trang phục đó, quá sợ để quay trở lại làm anh hùng. Chính vì vậy, anh bất lực. Những người khác cũng hiểu, họ an ủi và đảm bảo sẽ bảo vệ thành phố đến khi anh hồi phục. Và giờ anh ở đây. Bất lực.

Anh thở dài, mặc áo khoác và ra đường. Anh không đi về địa điểm cụ thể nào cả, anh chỉ đi thôi. Bước chân anh cứ tự động cất bước, đi qua những con đường lắt léo để tiến về nơi vô định. Tuy vậy, nó là thứ giúp anh đánh lạc hướng mình khỏi cuộc sống căng thẳng và mệt mỏi. Những chuyến đi ngẫu nhiên của anh đã hầu như trở thành thứ anh làm thường xuyên mỗi khi lạc lối. Ngắm nhìn thành phố về đêm, đi đến những nơi hoang vắng, chứng kiến những cảnh vật lạnh lẽo hóa ra lại khiến anh thích thú, thanh thản đến lạ thường. Có lẽ chính cảnh vật này khiến anh thoát khỏi sự hỗn loạn mà cuộc sống liên tiếp ném vào anh

Anh cứ đi, tiếp tục đi cho tới khi mệt mỏi, chân tay rã rời. Anh ngồi xuống vệ đường, dựa lưng vào cột đèn và thở dài.

Bùm.

Một tiếng nổ lớn khiến anh choáng váng. Anh đứng dậy ngay lập tức, ngơ ngác chạy ra nơi phát ra tiếng nổ. Một ánh sáng chói chang đập vào mắt anh. Một căn nhà chung cư cũ đang bốc cháy. Khi anh chạy đến, một người kêu gào về việc có đứa bé bị mắc kẹt ở bên trong.

- Hey! Đứa bé đâu?- Anh gặng hỏi

- Ở trên tầng 4.- Người đàn ông đáp lại.

Ngay lập tức, anh đột nhập vào một quán ăn nào đó bằng cách đập cửa kính. Sau đó, anh đi thẳng đến nhà bếp và dội hẳn nước vào người. Anh lấy khăn ướt bịt mặt và chạy vào căn chung cư. Nhờ vào những kinh nghiệm cũ, anh đã xoay sở tiến đến chỗ đứa bé. Nhưng hóa ra vẫn còn một gia đình nhỏ mắc kẹt ở bên trong. Đây thực sự là một tình huống khó khăn.

Đầu anh căng thẳng trước sự nguy hiểm, khói bụi đập vào mắt anh mỗi lúc anh ở đây. Cả căn chung cư hầu như sắp sụp đổ và mọi hi vọng hầu như đã mất. Nhưng cuối cùng, anh cũng xoay sở được phương án. Anh lấy được chiếc đệm may mắn chưa bốc cháy, dặn cả gia đình cùng đội nó lên đầu. Sau đó anh đưa cho họ khăn ẩm và phá vỡ hệ thống nước, để nước tưới lên khắp -người họ và tràn xuống sàn. Cả gia đình đã thoát ra ngoài. Còn đứa bé kia được anh ôm trên vai và đi xuống một cách an toàn trong gang tấc. Ngay sau khi anh rời khỏi tòa nhà, nó đã đổ sụp xuống và phá hủy mọi thứ bên trong.

Anh đưa lại đứa bé cho cặp gia đình và đi đến vỉa hè ngồi. Một lát sau xe cứu hỏa đến và bắt đầu dọn dẹp. Một người lính cứu hỏa sau khi dọn xong đã đến cảm ơn anh.

-Cậu gan dạ lắm nhóc. Đây, hít vào, nó sẽ khiến cậu đỡ hơn- Anh đưa cho cậu một chiếc máy thở.

-Cảm ơn ngài- Peter đưa tay lấy mặt nạ và ho.

Nhưng sau đó, anh lại sốc với tin tức. Vài người đã không thoát được ngọn lửa. Anh không khỏi xót xa và ân hận vì sự bất lực của mình. Anh kinh hoàng nhớ lại, tự hỏi nếu như Người Nhện đến cứu, liệu họ có sống sót không?

Và câu trả lời chắc chắn là có.

Hôm sau, anh và dì May đến thăm cho bác Ben. Sau khi đặt bó hoa, dì May đã đi trước, chỉ để lại Peter một mình. Đứng trước mộ của bác Ben, anh không khỏi đau lòng khi hình dung ra Bác Ben sẽ nghĩ gì khi thấy anh bỏ cuộc, Spider-man bỏ cuộc. Bác luôn luôn nói rằng anh có trách nhiệm phải biến thế giới thành một nơi tốt đẹp hơn. Chân thật, thẳng thắn, công bằng,.. đó là những thứ mà bác muốn anh đem đến cho thế giới. Nhưng liệu anh có thực sự khiến thế giới tốt đẹp hơn. Những cuộc chiến, những nỗi đau mà nguyên nhân không ai khác do anh, những tên... Tà thần.... Chúng có thể sẽ không xuất hiện trên thế giới này nếu như Spider-man không xuất hiện. Có lẽ, anh là nguyên do cho tất cả nỗi đau này.

Khi về nhà, anh bắt đầu kể lại cho dì May về xuất thân của anh. Có lẽ do anh quá mệt mỏi về mọi thứ, về việc giữ bí mật. Vậy nên anh mong được sự cảm thông đến từ dì May. Anh kể về thế giới bên kia, nơi tận cùng của mọi thứ, ít nhất đó là những gì anh biết được. Xa đến tận cùng, vượt ra khỏi cái bao trùm nhất, archverse. Ngoài đó chỉ có hai thứ. Tốt và xấu. Hai thứ đó hiện hình với bề ngoài vượt qua nhận thức của con người, khiến người ngoài nhận thấy chỉ có đen và trắng. Hai thứ này đã đối đầu với nhau từ khi thời gian hay mọi thứ còn chưa được tồn tại. Nhưng hai thứ đấy lấy gì để đối đầu với nhau. Sự ảnh hưởng. Tốt và xấu sẽ gây sự ảnh hưởng của mình nên khắp archverse, thu sự ảnh hưởng mà họ gieo trồng để quyết định thắng bại, cho tới khi tất cả chỉ có tốt hoặc xấu. Và anh là sự ảnh hưởng của tốt đến Trái Đất này. Và Tà thần, kẻ tử địch của anh là phía bên kia.

Anh kể cho bà về việc linh hồn Peter Parker đã dung hòa vào một hạt giống và cuối cùng, trở thành chính người đang đứng trước mặt bà.

Sau khi anh cuối cùng nói ra hết bí mật của anh, dì May chỉ đáp lại bằng vẻ mặt đau xót và im lặng. Dì quay ra khỏi cửa và không ngoái đầu lại. Anh cũng không nói gì,chỉ nhìn chăm chăm vào cửa sổ.

- Chú Ben....

Ngày hôm sau, Peter tiếp tục với lịch trình làm việc của mình. Dậy sớm để tập thể dục, đi đến trụ sở tập đoàn mà anh vất vả xây dựng để công bố những nguyên liệu mới. Sau đó là những chuyến đi bộ thư giãn qua New York, một thành phố sầm uất và ồn ào. Cuối cùng là về nhà và đi về chiếc giường thân yêu quen thuộc, cùng với những ám ảnh khủng khiếp mà thỉnh thoảng vẫn xuất hiện trong giấc mơ của anh. Cho đến một ngày,...

-Buổi sáng hôm đấy, anh đi đến ngôi nhà của dì May, thấy dì May đang sắp xếp lại đồ đạc.

- Dì đang làm gì vậy?

- Dì chỉ đang dọn lại đồ thôi.- Dì May vừa đáp vừa xếp gọn đống tạp chí.

- Sao dì không nói với cháu?

-Peter, cháu biết dì có thể tự làm được mà. Hơn nữa, dì có đồng nghiệp. Henry Jackson ở phía bên kia đồng ý giúp dì với giá 5 đô.

- Đó là Henry Jackson?- Anh ngước nhìn cậu bé đang vác một chiếc hộp đựng băng ghi hình

- Ừ. Thật vui vì những chuyện đã xảy ra trong vài năm. Đứa trẻ 9 tuổi đó rất có tham vọng.

- Dì may, về chuyện lần trước

- Ôi, Peter! Ta không cần nói về chuyện đó. Chuyện đó như nước chảy dưới đập hay dưới cầu hay bất kì đâu mà cháu muốn- Dì xua tay. " Nhưng cháu đã rất dũng cảm khi nói cho dì biết sự thật. Và dì rất tự hào về cháu Dì cảm ơn cháu và dì.... Dì yêu cháu, Peter. Cháu mãi là cháu của dì. Rất rất nhiều." Bà đến và nhẹ nhàng ôm Peter vào lòng.

- Sau đó, anh đi đến một chiếc hộp cũ và ngắm nghía.

- Dì May, mấy cuốn truyện tranh của cháu đâu?

- À dì cho đi rồi. Henry muốn được cầm về. Nó rất thích những cuốn đấy. Cháu sẽ không tin được nó muốn trở thành ai đâu.

- Ai ạ?

- Spider-man.

- Thật ư- Anh bất ngờ.

- Nó biết đâu là anh hùng khi nhìn thấy họ. Quá ít người như thế, bay lượn khắp nơi, cứu lấy bà già như dì- Dì May nháy mắt.

- Và chúa biết, trẻ em như Henry cần một người anh hùng. Cam đảm, xả thân vì người khác, cứu tất cả mọi người, là tấm gương cho tất cả chúng ta. Spider-man đã làm điều đó cho Henry, và nó muốn biết anh ta ở đâu. Những đứa trẻ, như Henry cần điều đó. Thế giới cần điều đó.

- Con không biết có thể tiếp tục không nữa, dì May?

- Con có thể. Như dì đã nói lúc trước. Con là người mạnh mẽ nhất.

- Con cảm ơn.

Chiều hôm đó, Peter bắt đầu đi đến nơi tập luyện cũ của mình. Anh bước lên tầng thượng, trên hai tay đã trang bị web-shooter. Anh chạy một mạch, dùng hết sức bình sinh để nhảy. Và lần này anh đã nhảy được.

- I'm back... I'm back.

Anh đáp chân đến mép tòa nhà bên cạnh, nhưng lại vấp ngã và rơi xuống xe.

- Ôi lưng của tôi. Chúa ơi, đau quá. Ôi

Buổi tối hôm đó, anh đi vào phòng huấn luyện. Anh phát hiện ra những sức mạnh về phía Nhện của anh đã tạm thời trở lại, nhưng nó yếu hơn rất nhiều. Cứ như thể mọi thứ của anh đã về lại trạng thái căn bản. hệ thống cũng ko có phản hồi, sức mạnh chính của anh vẫn không có liên hệ gì.

Nhưng điều đó không còn cản bước anh, không còn nữa. Anh khoác lên bộ trang phục cũ, khởi động các trang bị của mình và nhảy ra khỏi cửa sổ. Người nhện đã quay trở lại. Ngay tối hôm đấy, anh nhận được tin dữ. Nhà tù an ninh Raft đã bị phá hủy, dẫn đến cuộc bạo động chưa từng có, khi các siêu ác nhân lần lượt được giải thoát. Chúng bắt đầu tràn vào thành phố, nhưng lại bị cản bởi Web warrior. Cả thành phố chìm trong biển lửa, trong khi nhóm Avengers lại đang mắc kẹt trong cuộc chiến giữa hai chủng tộc Kree và Shi-ra.

Trước tình thế nguy hiểm, Peter liền kích hoạt phương án dự phòng. Từ những trụ sở của PI, xuất hiện cả đoàn xe từ siêu xe, xe tải, xe cứu thương,.. Những chiếc xe này đi khắp nơi để cứu giúp những người dân khỏi đạn khói. Nhưng điều đực biệt nhất là tất cả chúng đều trở thành những người máy cao lớn. Cùng với phía cảnh sát, họ đã dẹp tắt được cuộc bạo loạn. Khỏi phải nói người dân đều rất bất ngờ trước đội quân người máy biến hình aka transformers của Parker Industries. Đặc biệt khi chúng biến hình.

Trong lúc đang cứu hộ, Peter nhận được tin từ một trong những nhân viên của anh, Eddie Broke aka Venom về kẻ chịu trách nhiệm cho sự việc này. Đó chính là Carnage, một symbiote được sinh ra từ chính Venom đã phát điên và nhập vào Cletus Kasady, một kẻ sát nhân hàng loạt tại Raft. Giờ đây, hắn ta đang truy sát chính bác sĩ tâm lí của anh, Ashley. Ngay lập tức, anh ra lệnh cho một Transformers với cái tên Drift giúp mình tiến đến Raft một cách nhanh nhất. Drift biến thành một chiếc trực thăng và ngay lập tức đi đến nhà tù.

Tại nhà tù này, Peter đã phải chứng kiến những dấu vết của cuộc thảm sát. Nhờ Crystal thâm nhập vào máy quay an ninh, tìm ra được chỗ trốn của Ashley. Ngay lập tức, Drift cùng anh đột nhập từ bên ngoài trước sự bất ngờ của Ashley.

- Peter?- Cô ngây người trước dáng vẻ của anh.

- Drift, đưa cô ấy đi.

Ngay lập tức tuân lệnh, Drift thò tay vào và đem cô bác sĩ đi mất. Đúng lúc này, mặt nạ của anh thông báo trước cuộc tấn công, nhờ vậy anh tránh thoát ra khỏi một mũi dao của Carnage.

- Ồ xem ai kìa. Người hùng đã đến. Ngươi biết không, ta là một fan hâm mộ của ngươi đó, Spidey.

- Ta không có gì để khiến một kẻ như ngươi ngưỡng mộ cả.- Anh đáp trả một cách quyết liệt

- Thật sự thì có đấy. Trước đây, ngươi chính là kẻ đã soi sáng cho ta về sự thật về thế giới này, về sức mạnh. Kẻ mạnh có thể có tất cả mọi thứ. Và giờ nhìn xem, ta đã trở thành một sinh vật tuyệt mĩ, một nghệ sĩ với niềm đam mê chạm tới cái đẹp đích thực. Cái đẹp của sự kinh hoàng, của cái chết.

- Thật sự thì ta rất kinh tởm ngươi. Ngươi làm ta nhớ lại vài kí ức không vui.

-Vậy ư, có vẻ chú nhện nhỏ cũng có vài thứ đang che dấu. Hãy chia sẻ cho ta đi, Spidey.

Một cú đấm bất thình lình làm hắn choáng váng. Hắn bị đánh văng ra khỏi tường và ngã xuống khu phòng giam. Pete sau đó bắt tơ axit trên trần, hòng chôn vùi tên ác nhân bằng trần đá, nhưng không may hắn quá khỏe. Hắn tạo ra hàng loạt vũ khí và hướng về Peter, nhưng bị một trường lực ngăn lại.

Tiếp sau đó, Venom đã bất ngờ đánh hắn từ phía sau, khiến hắn dính trên tường. Hắn đang định bỏ trốn bằng cách chui lên trên nhưng bị dính phải tơ axit khiến hắn lại rơi xuống. Sau đó là một cuộc rượt đuổi xung quanh Raft, phá hủy từng tầng của nó. Cuối cùng, Venom đã lao hẳn cả hai xuống tầng hầm, và Peter nhanh chóng sử dụng sóng âm thanh từ găng tay bắn cả hai người. Venom và Carnage đau đớn quằn quại và Eddi cố gắng thoát ra càng nhanh càng tốt. Khi đã chắc chắn phạm vi, Peter ném một quả bom nhỏ vào phía Carnage tạo ra một mái vòm nhỏ làm chậm thời gian của mọi thứ bên trong đó. Đó là vũ khí bí mật của anh, quả cầu thời gian. Eddie đứng dậy, hồi phục rồi nhìn bên trong mái vòm một cách bất ngờ.

- Whao....- anh cảm thán.

- Tuyệt vời đúng không. Giờ chúng ta làm gì?

Carnage aka Cletus vừa mới mở mắt ra sau một giây nhắm mắt lại. Chỉ mới tích tắc trước, hắn còn đang ở tầng hầm của Raft, đang chiến đấu với Spider-man và Venom. Vậy mà chỉ một giây sau, hắn đã bị nhốt vào trong lồng kính. Hắn cố gắng thoát ra, đánh đập liên tục nhưng lạ thay, tấm kính không vỡ. Và rồi một giọng nói thốt lên.

- Cảm giác thế nào, Cletus? Cảm giác bất lực, bị hạ gục và không thể phản kháng được trước sự phán xét, giống như những nạn nhân của ngươi. Nói cho ta, ngươi có tuyệt vọng không.

Carnage dí sát mặt vào tấm kính, nhìn thấy một đoàn người từ những cảnh sát, những kẻ mặc áo trắng và cả chính Venom.

- Thưa quý vị, hãy gặp tên sát nhân hàng loạt, Carnage. Carnage, hãy gặp bồi thẩm đoàn của ngươi. Cảnh sát trưởng?

- Chúng tôi yêu cầu công lí, chúng tôi yêu cầu tử hình ngay lập tức.

Và rồi Peter bấm nút, khiến cho sóng âm thanh và nhiệt độ tăng cao trong buồng giam, và khiến Cletus đau đớn khủng khiếp như chết đi sống lại. Ở bên ngoài, các thông số hiển thị liên kết của symbiote và bộ não của Cletus đang tiếp tục giảm xuống. Họ cứ nhìn chăm chăm vào buồng, cho tới khi Carnage thật sự tách ra khỏi Cletus, khiến hắn bất tỉnh. Venom đem Cletus ra khỏi buồng giam, đẻ lại Carnage đau đớn ở đó .Sau đó, Peter lại bấm nút và gia tăng cường độ. Lần này, lửa xuất hiện trong buồng giam và thực sự đốt cháy con quái vật. Cho tới khi ngọn lửa thực sự tắt và bên trong không còn gì.

- Đã kết thúc chưa?- Cảnh sát trưởng George hỏi

Chưa hề. Kích hoạt máy phân rã tachnyon . - Peter lạnh lùng thao tác.

Một ánh sáng xanh chiếu từ tủ kính và thắp sáng cả căn phòng. Cho tới khi ánh sáng qua đi, Peter mới tắt cỗ máy.

- Nó có thật sự cần thiết ? - lần đầu tiên, Anna nhìn anh với vẻ sợ hãi.

Tôi đã tìm hiểu về symbiote từ khi nó liên kết với tôi, Anna. Lửa và âm thanh cường độ cao chỉ là điểm yếu tâm lí của chúng thôi. Nó có thể làm suy yếu một Symbiote, nhưng thật sự tôi nghĩ chỉ có phân rã từng tế bào của nó thành hư vô mới thật sự tiêu diệt Carnage hoàn toàn.

- Nó có vẻ hơi quá, Peter- Anna vẫn nhìn vào buồng giam lúc này đã có dấu hiệu hỏng hóc.

- Đó là điều cần thiết- Peter nhìn ra ngoài với sự nhẹ nhõm. Một symbiote mạnh mẽ và có trí óc điên loạn như Cletus ư? Anh sẽ giết cả hai nếu cần thiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro