Chương 52: Tiến Hành Đặc Huấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày Kế Tiếp, Bên trong khu long xá thứ bảy.

Trên người mặc một thân cưỡi rồng đồng phục, Shin cùng Silvia đứng sóng vai tại trước cửa phòng Lindworm, nhưng cả hai mang theo biểu cảm bất đồng.

Gương mặt Silvia hiện lên vẻ nghiêm túc, cứ như là một người lính chuẩn bị ra chiến trường đồng dạng, mà Shin thì giữ nguyên biểu hiện như thường ngày, thậm chí còn có chút không tỉnh táo do trời còn quá sớm.

Nhìn hết tất cả một màn này, ở một bên, trong tay cầm lấy ấm trà Cosette cảm thấy có chút buồn cười, nhưng lại không dám cười thành tiếng, chỉ có thể cố sức kiềm nén, khiến thân thể cô run lên liên tục.

Còn Eco thì hiếm có ngoan ngoãn ngồi ở một bên, trong tay cầm lấy chiếc muỗng, chậm rãi thưởng thức cái bánh gato trước mặt.

"Thời gian chỉ có ba ngày, cho nên không có thời gian để chúng ta lãng phí, vì vậy, tôi cũng không nói nhiều lời, trực tiếp tiến vào chủ đề chính!"

Ỷ vào lợi thế chiều cao, Shin ở trên cao nhìn xuống Silvia, bắt đầu giải thích.

"Cô là học sinh xuất sắc của học viện, hẳn là phải biết, sức mạnh của Dragonar bắt nguồn từ đâu chứ?"

"Vâng!"

Giống như là học sinh đang ở trong tiết học, Silvia nghiêm túc trả lời.

"Cho dù là Breeder hay là Dragonar, thì thực lực đều phụ thuộc vào hai yếu tố, sức mạnh của Pal và kỹ thuật của người cưỡi, chỉ có kết hợp cả hai yếu tố này mới hình thành nên được sức mạnh của Dragonar, chỉ có Arch Dragonar là ngoại lệ, bởi vì họ có Ark và Ark Weapon!"

"Chính xác!"

Shin gật đầu.

"Nói cách khác, muốn cho cô trong thời gian ngắn mạnh lên, chỉ có thể chú tâm vào một trong hai phương diện này."

"Một là Lindworm tự thân trưởng thành!"

Shin vỗ vỗ cái đầu của Lindworm, nhưng mà, nó cũng không phản đối cậu làm như vậy.

"Nếu như vậy, dù là kỹ thuật của người cưỡi không biến đổi, thì sức mạnh của cả hai cũng được tăng cường!"

"Nhưng mà, rồng muốn trưởng thành ngoại trừ nhờ vào chủ nhân, còn cần phải dựa vào huyết thống và thiên phú nữa. . ."

Shin nhẹ nhàng lắc đầu.

"Lindworm bản thân thiên phú hay là huyết thống đều không phải là rồng bình thường có thể so sánh được, hơn nữa, nhờ có cô chú ý chăm sóc, thời kỳ trưởng thành có thể thấy được rút ngắn không ít, nhưng mà, chúng ta chỉ có ba ngày, trong vòng ba ngày đó cũng không thể khiến cho Lindworm trưởng thành thêm được bao nhiêu. . ."

"Vì lẽ đó. . ."

Ánh mắt Shin bắn về phía Silvia.

"Chúng ta chỉ có thể tiến hành cách thứ hai, tăng cường khả năng của người cưỡi. . ."

Cuối cùng!

Silvia không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, nhớ lại nụ cười như là ác quỷ cùng với câu nói địa ngục tư vị của Shin, bản tính vốn nhát gan Silvia không khỏi sốt sắng lên.

"Trong khoảng thời gian ba ngày, thay vì nói là cô cùng với Lindworm tiến hành đặc huấn, thì nói đúng hơn là cô tiến hành đặc huấn. . ."

Shin không đếm xỉa đến biểu hiện trên gương mặt của Silvia, lôi kéo dây cương của Lindworm, hướng phía bên ngoài long xá đi ra. 

"Đi theo tôi!"

Nhìn thấy Shin dắt Lindworm đi ra phía ngoài long xá, Silvia vội vã đi theo, Cosette cũng thản nhiên bước theo, chỉ có Eco ở yên trong đó, nhìn ba người đi ra ngoài, trong miệng vẫn tận hưởng vị ngon của chiếc bánh.

"Vì có thể để cho cô dành chiến thắng trong trận quyết đấu ba ngày sau, tôi sẽ chỉ cô kỹ thuật cưỡi rồng của ta."

Vừa ra ngoài long xá, đi đến cách đó không xa một bãi đất trống, Shin liền nói ra một câu như vậy, khiến cho Silvia không khỏi vui mừng lên.

Bởi vì. . .kỹ thuật cưỡi rồng của Shin, chính là số một trong học viện.

Điều đó có thể dễ dàng thấy được qua những lần Silvia đối chiến với Shin, tuy rằng Eco mạnh hơn Lindworm cũng là một yếu tố, nhưng mà hoàn toàn nghiền ép Silvia thì đó chắc chắn là do kỹ thuật của cậu rồi. . .

Ngay cả Rebecca, cũng không có tự tin trong khoảng thời gian chưa đến một phút có thể hạ gục Silvia, đó là trường hợp không sử dụng đến Ark Weapon.

Tuy chỉ ba ngày, không thể để Silvia học được bao nhiêu kỹ thuật của Shin, nhưng có thể học được dù chỉ một hai chiêu, đó cũng là chuyện vui rồi.

Ngay khi ở trong lòng Silvia dâng lên một cỗ chiến ý, Shin nói ra một câu khiến cho cỗ chiến ý đó nhanh chóng bị dập tắt.

"Chỉ có điều, trước khi dạy cô kỹ thuật cưỡi rồng, chúng ta cần có chuyện khác phải làm."

"Một chuyện khác?"

Silvia hơi ngây ngẩn ra.

Nhìn thấy dáng vẻ không hiểu rõ của Silvia, Shin thở ra một hơi.

"Còn nhớ lần trước trong lễ hội Aries, tốc độ phi hành lúc về đích của Eco sao?"

Nghe vậy, Silvia không khỏi nhớ lại lần đó, lúc Lancelot vừa vặn đuổi kịp Eco, thì ngay sau đó, Shin điều động Eco, khiến cho cả hai như là hóa thành ánh sao băng, trong nháy mắt khiến khoảng cách hơn 300 mét về 0.

"Lẽ nào?"

Cả người Silvia hơi run rẩy.

"Ngươi dự định dạy ta phương thức phi hành khi đó của Eco?"

"Cái đó làm gì tính là kỹ thuật cưỡi rồng?. . ."

Shin hơi khì mũi coi thường.

"Chẳng qua là để Eco đem một tầng mana bao quanh cơ thể, biến thành hình dạng có khả năng xé gió, khiến cho lực cản của không khí đối với Eco trở nên gần như là về 0, lại để cho Eco bức tốc một cái, chỉ cần nhớ rõ hình dạng mana lúc đó, coi như không cần người cưỡi, Eco cũng có thể tự mình thực hiện được."

Nói xong, Shin còn vuốt ve sừng của Lindworm, khiến nó kêu khẽ một tiếng thoải mái.

"Mà tối hôm qua, tôi còn cưỡi thử Lindworm, để cho Lindworm có thể nhớ được cách phi hành đó, hiện tại, dù cho không có tôi, thì Lindworm cũng có thể đạt đến tốc độ phi hành khi đó của Eco."

Nghe vậy, trong lòng Silvia nhất thời xuất hiện một tia cảm động, ngay cả nguyên do Shin có thể cưỡi được Lindworm cũng bị cô bỏ qua.

Thì ra, trong lúc mình ngủ, cậu ta đã suy nghĩ kỹ, cũng đã làm xong hết thảy. . .

Cậu ta trợ giúp mình đến như vậy, mình cũng không thể làm cho cậu ta thất vọng!

Trong đầu xuất hiện ý nghĩ như vậy, gương mặt Silvia cũng trở nên nghiêm nghị.

"Như vậy, còn phần ta thì sao?"

"Rất đơn giản!"

Shin một lần nữa lại lộ ra nụ cười khiến Silvia nhìn mà thấy lạnh cả người, ngay sau đó, câu kế tiếp của cậu đánh Silvia thẳng vào địa ngục.

"Dù cho Lindworm có tốc độ như vậy có thể khiến cho tỉ lệ thắng của cô tăng thêm không chỉ một phần, nhưng mà, cô còn chưa thể thích ứng được tốc độ như vậy. . ."

Khóe miệng Shin chậm rãi bức lên một cái đường cong.

"Vì vậy, trước khi học được kỹ thuật cưỡi rồng, cô nhất định phải quen thuộc tốc độ của Lindworm, cũng phải tự do điều khiển Lindworm ở cái tốc độ đó."

"Cái. . ."

Trong nháy mắt, Silvia rơi vào trong sợ hãi.

Tuy không biết ngồi trên lưng Lindworm ở cái tốc độ đó mang theo tư vị như thế nào, nhưng cô hoàn toàn có thể đoán được, đó không phải là tốc độ dành cho con người có thể ngồi vững vàng, ít nhất, Silvia không tự tin mình có thể làm được.

"Không được không được không được. . ."

Silvia không chút do dự lắc đầu.

"Không thể! Tuyệt đối không thể!"

"Hou. . ."

Thấy vậy, Shin lộ ra vẻ mặt như là đã đoán trước được biểu hiện của Silvia, giả bộ dò hỏi.

"Lí do?"

"Etou. . .etou. . .không phải quá nguy hiểm chứ?. . ."

Sắc mặt Silvia hơi xanh lên.

"Khoan hẵn nói đến ta có thể quen thuộc được cái tốc độ đó, nhưng trong quá trình luyện tập, không cẩn thận từ trên yên rồng rơi xuống, chắc chắn sẽ bị trọng thương chứ?. . ."

"Cái đó thì cô không cần lo lắng!"

Shin làm ra bộ mặt tươi rói, từ sau lưng lấy ra một vật.

Mà đó, chính là một sợi dây thừng.

Thấy vậy, trong lòng Silvia dâng lên một cỗ hàn ý, làm cho sống lưng của cô không khỏi lạnh thêm.

Lui về sau một bước, trên mặt mang theo biểu hiện sợ hãi Silvia hỏi dò một câu.

"Ngươi. . .ngươi dự định làm cái gì?"

"Còn cần phải hỏi sao?"

Nét mặt không hề có chút thay đổi, Shin tươi cười nói.

Mà đối với Silvia, vẻ mặt này, chẳng khác nào ma quỷ đang cười với cô vậy.

Hiển nhiên, một phần cũng là do lời nói của Shin.

"Đương nhiên là lấy nó quấn cô vào trên lưng Lindworm, vậy thì không lo rơi xuống rồi!"

"Ta. . .ta. . ."

Silvia run rẩy càng kịt liệt hơn nữa.

"Ta sực nhớ. . .còn có công chuyện phải làm. . ."

"Muốn trốn sao?"

Shin nhíu mày lại, sau đó, vỗ tay một cái.

Cùng lúc, Silvia cũng bị một người cho chế trụ lại.

Thấy vậy, Silvia không khỏi kinh hô một tiếng.

"Là ngươi? Cosette!"

"Công chúa điện hạ, Sonne-sama hành động cũng là vì lợi ích của người nha. . ."

Cosette trên mặt cũng mang lên y hệt như Shin sáng chói nụ cười.

"Vì người, thần chỉ có thể mạo phạm. . ."

"Ngươi chẳng qua là cảm thấy chơi vui thôi!"

Nghe vậy, Silvia liều mạng giãy giụa.

"Thả ta ra!"

"Yên tâm đi!"

Shin cầm dây thừng, trên mặt lại hiện lên sáng chói nụ cười.

"Tôi sẽ nhẹ nhàng, sẽ không làm đau cô."

Gương mặt Silvia cứng lại, trong nháy mắt hóa thành màu trắng bệch.

Sau đó, Shin nhào tới.

"Dừng lại đi. . ."

Một tiếng rên rỉ vang lên, vang vọng khắp chân trời.

"Ahhh. . ."

Eco bĩu môi.

"Hết rồi. . ."

"Thôi vậy, ra chơi với mọi người!"





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro