Chương 10:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ujjjjjjjjj, vậy nhận tui rồi phải hong-nó ôm chồm lấy con Lam, sung sướng nói

Lam ơi, yêu bồ nhất đó!!!!!!!!!

Con Lam gỡ tay nó ra

Thôi lại bồ. Người ta nhìn lại tưởng bồ là lest bây giờ ......-Nhỏ nói típ

Chiều nào mình cũng vô trong đó phụ, có bồ đi thì vui thêm chứ sao, còn chuyện lương bổng thì mẹ mình lo!!!!!

Okie-Nó giơ hay tay lên

Mà mình chỉ phụ đc thứ 3,5,7 chủ nhật thôi, mấy ngày còn lại mình đi học rồi

Biết rồi!!!!!

***

Recess......

Thường Khánh....-Hy Vân lại đang đứng trước lớp nó, Thường Khánh nghe tên mình thì ngước lên nhưng khi chạm phải cái bản mặt đó thì mắt Anh chàng lại long sòng sọc ( gân mắt nổi lên )

Hy Vân ko ngại ngùng, tiến thẳng vào lớp nó, đến trước mặt Anh chàng

Anh giỏi chịu đựng hơn em tưởng.....Hay là Anh " xiu " rồi?

Hắn bắt ngờ kéo nó đứng bật lên

Cho cô biết-Hắn quàng tay lên vai nó, tiếp

Đây là bạn gái tôi, cô đừng có mơ mộng hảo huyền đến tôi nữa, tôi có bạn gái rồi

Hy Vân nhìn nó bằng đôi mắt đầy rắn độc, rồi cô ả đưa ngón trỏ lên cằm nó

Cũng xinh ra phết.....Nhưng chuyện này ko phải chỉ cần xuynh là xong đâu cô em ạ.......

Thường Khánh gạt phăng tay của cô ả ra khỏi người nó:

Đừng dùng bàn tay của cô để động đến bạn gái tôi!!!

Bây giờ nó mới định thần lại, " Bạn gái "? Hắn nghĩ sao vậy trời, nó ko chớp mắt lấy một cái. Các dây thần kinh của nó như đồng loạt " đình công "

Hy Vân mỉm cười hỉm độc:

Đc thôi, nhưng Anh biết đấy, một khi công chúa đả viết ra kịch bản thì ko có ai có thể diễn sai kịch bản ấy đc......cả Anh -cô ả trừng mắt

Và cô bé xinh đẹp này nữa-Rồi ả quay đi, tiến ra phía cửa, ko quên quay lại tặng nó một nụ cười đầy khiêu khích

Cả cái lớp 11T4 bất động nãy giờ, mọi con mắt đổ dồn về bàn nó. Hy Vân vừa ra khỏi lớp thì tiếng xì xào bắt đầu nổi lên" Thấy chưa, hai người đó là một đôi mà......."

" Tao hong dám tin, đó là sụ thật đấy, thế là bao ước mơ tiêu tan rồi sao.....hhuhuuuu "

Nó nhìn Khánh đầy tức giận

Anh làm gì vậy hả?, ít ra cũng phải hỏi ý kiến tui chứ?

Lúc đó mà hỏi đc thì tui hỏi rồi, ngốc ạ? -anh chàng nhìn nó, càu nhàu

Nó liếc xéo Anh chàng rồi ngồi phịch xuống ghế, và quay qua con Lam, nó chưa kịp nói gì thì cô nàng đã lên tiếng trước

Chậc chậc, tiêu bồ òi, con nhỏ đó không dễ gì tha cho bồ đâu!!!!

Biết thế, nhưng chuyện cũng đã xảy ra rồi.......

Nhỏ Lam lắc đầu:

Mà nếu bồ ko ngồi đây thì cũng đâu đến nỗi......

Nó im lặng, còn biết nói gì nữa, chuyện gì đến thì cũng phải đến thôi.......

***

Tan học

Này! Thường Khánh khẽ chạm vào nó

Gì? Nó quay qua Anh chàng, phát cáu.

Coi chừng lát về bị chặn đường đó. Để tui đưa cô về, Hy Vân chuyện gì mà ko dám làm.

Ko cần! Có chết tôi cũng ko lôi Anh theo -Nó vừa nói vừa kéo túi lên vai

Cô thật là.......tiểu thư như cô mà bị đón đường chắc lăn ra xỉu mất-Nói rồi hắn nắm khuỷu tay nó kéo đi, mặc cho dân tình đang nhìn hai người với đôi mắt ngạc nhiên

Tại cửa lớp 11T5, Hy Vân đang đứng nhìn nó và hắn hòa vào dòng học sinh tan trường với một nụ cười đầy hiểm độc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro