another🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: 18+, ABO, OOC.
An Hữu Trân (alpha) x Trương Nguyên Ánh (omega)

Đây là fanfic, nên mọi việc diễn ra trong fic đều là tưởng tượng. Vui lòng không công kích cá nhân nào hoặc bình luận khiếm nhã.

_______________________________

An Hữu Trân cẩn thận nhìn Trương Nguyên Ánh, vẻ trẻ con mập mạp thời niên thiếu đã phai nhạt, giờ nàng đã trưởng thành và quyến rũ hơn. Pheromone hòa quyện trong không khí, trong vị ngọt có chút lạnh lẽo.

Cô bắt đầu hôn từ trán, đặc biệt hôn lâu từ nốt ruồi dưới mắt, xuống tận dưới, hôn nhẹ như lông hồng, đến chóp mũi, môi, cổ và cằm.

Trương Nguyên Ánh nhột nhột.

Vì quá xúc động, nàng dùng hai tay đẩy vai An Hữu Trân, dùng giọng thở hổn hển nói "Em nhột".

An Hữu Trân không nói gì, chỉ sờ vào cúc áo của Trương Nguyên Ánh, lúc tỉnh táo liền nhẹ nhàng cởi ra. Chiếc áo lót ren màu trắng lỏng lẻo quấn quanh thân hình tròn trịa, tuyết trắng hơi lộ ra ngoài, có chút dâm dục nên có tí hồng hồng.

Trương Nguyên Ánh khi còn học cấp 3 đã có nhiều lần An Hữu Trân đến gần nàng, tai và mặt đều đỏ bừng, thậm chí nàng phải dùng tóc che tai lại nên thường xuyên bị An Hữu Trân trêu chọc ở trường trung học. "Dễ ngượng vậy sao?"

An Hữu Trân gãi mu bàn tay, trong nháy mắt cởi bỏ dây áo lót, hai quả bóng tròn màu trắng nhảy vào mắt cô, Trương Nguyên Ánh tuy da mỏng, nhưng An Hữu Trân vẫn nhìn chằm chằm nàng, cô dùng một tay giữ chặt nó.

Sau khi bịt mắt, các giác quan trở nên nhạy cảm hơn dưới ánh sáng mờ ảo. Nguyên Ánh có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở nóng bỏng của Hữu Trân đang đến gần, như muốn đốt cháy nàng, cô hôn lên chỗ nhô ra rồi vươn chiếc lưỡi hồng hào liếm nhẹ, sau đó cắn nhẹ, tay còn lại cũng không nhàn rỗi bóp ngực của nàng, ngực của Nguyên Ánh có kích thước trung bình, vừa đủ để cảm thấy tuyệt vời khi cầm trên tay.

Trương Nguyên Ánh hô hấp bắt đầu có chút dồn dập, toàn thân đỏ bừng càng ngày càng rõ ràng, nốt ruồi trên má cũng lấm lem dục vọng, Hữu Trân liền dùng sức cắn lưỡi nàng khiến nàng phát ra âm thanh đáng xấu hổ, vài tiếng rên rỉ rải rác phát ra từ khe hở giữa môi nàng.

"Ừm... à..."

"Chị thích cái cách em rên rỉ." An Hữu Trân đưa tay đặt lên môi Trương Nguyên Ánh, đẩy vào để răng nàng mở ra, để nàng phát ra hết tiếng rên rỉ, Trương Nguyên Ánh có chút bất mãn, cắn ngón tay cô.

Cuối cùng, An Hữu Trân thật sự dùng tay chạm vào, xuyên qua lớp vải, cảm nhận được hơi ấm êm ái bên trong, đầu ngón tay hơi ẩm ướt.

An Hữu Trân bắt đầu đùa giỡn: "Nguyên Ánh, em ướt quá."

Nghe vậy, Trương Nguyên Ánh xấu hổ che miệng An Hữu Trân, hy vọng ngăn chặn những lời nói bẩn thỉu sắp phát ra từ phía sau. "Muốn làm thì làm nhanh đi, đừng nói bậy."

Lòng bàn tay cô cảm nhận được sự ươn ướt truyền đến, Hữu Trân liếm liếm, Hữu Trân cố ý ngước mắt nhìn Nguyên Ánh, dục vọng của cô giống như dã thú hung hãn lao tới nàng, nghiền nát nàng, đốt cháy nàng, nuốt chửng nàng.

Cả hai nhìn nhau thì Nguyên Ánh là người đầu tiên bị đánh bại, nàng không chịu được ánh mắt trần trụi như vậy nên đưa tay túm lấy cà vạt của An Hữu Trân, ôm mặt ép cô hôn nàng, như thể điều này có thể giải tỏa dục vọng.

Tay của Trương Nguyên Ánh đi xuống thắt lưng của An Hữu Trân và chạm vào một nơi nóng bỏng, nhiệt độ cao đến mức nàng gần như rút tay ra khỏi hơi nóng ngay khi tiếp xúc.

Đầu ngón tay của Nguyên Ánh rất lạnh, ngay cả khi ở trạng thái này, nó cũng làm dịu đi sự nóng bỏng của Hữu Trân. Khi Hữu Trân nắm tay Nguyên Ánh, dương vật của cô đã dựng một chiếc lều cao.

An Hữu Trân hít sâu một hơi, "Nguyên Ánh, em sờ vào đi, khó chịu quá."

Nguyên Ánh trêu chọc hỏi: "Ở đâu?"

An Hữu Trân nhẹ nhàng đẩy eo cô lại gần Trương Nguyên Ánh, xoa tay qua lớp vải, omega trẻ tuổi ngập ngừng dùng tay kéo vật đó ra, dương vật màu hồng thò vào lòng bàn tay nàng, vẫn còn hơi run rẩy, không thể phủ nhận nó là rất to lớn và không hung dữ như trong sách sinh lý, toàn thân màu hồng và thẳng tắp.

Trương Nguyên Ánh di chuyển tay từ trên xuống dưới, tinh dịch chảy ra từ dương vật trở thành chất bôi trơn tự nhiên. Một lúc sau, toàn bộ lòng bàn tay nàng ướt đẫm chất lỏng.

Khi ngón tay tăng tốc, dương vật trên tay nàng trở nên lớn hơn một chút, móng tay ngắn vô tình cào vào phần trên, khoái cảm tiếp tục đánh vào dây thần kinh nhạy cảm của An Hữu Trân.

Trương Nguyên Ánh đưa tay nắm dương vật, sau đó ngồi xuống một chút, lần đầu tiên nàng không khỏi thở dài một hơi. Nàng đau đớn hít một hơi khí lạnh, An Hữu Trân cảm thấy không thoải mái lắm khi bị nàng hút chặt.

Chất lỏng trong suốt trong đường hầm dọc theo mông chảy xuống, đẩy vào dễ dàng hơn. Sau một thời gian quen dần, Trương Nguyên Ánh ôm lấy đùi của An Hữu Trân làm điểm tựa để đỡ, lần này dễ dàng đi được nửa đường vào và khoái cảm dần dần lấn át.

Trương Nguyên Ánh vòng tay qua lưng cô, buộc dây cao su ở cổ tay thành đuôi ngựa.

Từng nếp gấp bên trong nàng mỗi lần đẩy đều giãn ra, đôi lông mày nhăn nheo của Trương Nguyên Ánh cuối cùng cũng trở nên mịn màng hơn rất nhiều, ngay cả nốt ruồi ở mí mắt dưới cũng giãn ra.

Các khớp bị kéo dài màu trắng và trở thành một lớp mỏng. Trương Nguyên Ánh lên xuống đều đặn, vị trí O lên và A xuống khiến An Hữu Trân có chút bị động. Suy cho cùng, đây là lần đầu tiên cả hai đều không biết nhiều và chỉ có thể đẩy đơn giản, và âm thanh da thịt dính vào nhau vang khắp căn phòng.

An Hữu Trân dùng hai tay ôm eo Trương Nguyên Ánh, ấn xuống, thậm chí không đưa toàn bộ dương vật vào, sau khi đẩy nàng hơn chục lần, miệng cổ tử cung của nàng có dấu hiệu hé mở.

Bộ ngực của Trương Nguyên Ánh theo động tác lắc lư lên xuống, An Hữu Trân dùng tay bắt lấy, cô kẹp một trong những chỗ nhô ra giữa các ngón tay và xoa bóp liên tục.

An Hữu Trân đỡ eo của Trương Nguyên Ánh và nâng nó lên từ trên xuống dưới "chị không đeo bao cao su..." cô lật người, rút dương vật ra khỏi lỗ ấm, một cảm giác trống rỗng ập đến trong Nguyên Ánh ngay lập tức.

Trương Nguyên Ánh ôm người muốn chạy trốn, kẹp đùi thon dài vào chân An Hữu Trân, cọ sát thân thể xuống phía dưới, để lại trên chân cô một vệt chất lỏng nhờn dính: "Em muốn được chị lấp đầy."

An Hữu Trân nhịn không được quay người lại giành lại quyền thống trị, kéo một chiếc gối đặt dưới eo Trương Nguyên Ánh: "chị rất thích em, Nguyên Ánh, từ hồi cấp ba."

An Hữu Trân vuốt mái tóc gãy rụng của Nguyên Ánh, áp môi vào đôi môi vốn đã đỏ mọng sưng tấy của nàng, Hữu Trân dịu dàng liếm nàng, kéo dài hơn bất kỳ nụ hôn nào khác, khi hai người tách ra, cô rút ra một sợi chỉ bạc, đưa tay ra ôm lấy đôi môi nóng hổi, dương vật không vội đưa vào mà không ngừng cọ vào lòng bông hoa, lõi thịt nhỏ bị kích thích, càng sưng tấy, khi cô đưa dương vật về phía trước, vô số thịt mềm mại lao ra đón chào.

Trương Nguyên Ánh hai chân quấn quanh eo An Hữu Trân và rên rỉ không ngừng.

"Đánh dấu em đi." Giọng nói của Trương Nguyên Ánh có chút gấp gáp, giọng nói của nàng bị đè xuống rất thấp, gần như giống như vài từ chứa đầy dục vọng vọt ra khỏi cổ họng.

An Hữu Trân không chút do dự, cắn vào tuyến của Trương Nguyên Ánh và tiêm vào pheromone của chính mình, pheromone trong không khí hòa quyện hoàn toàn.

Đường hầm co rút kịch liệt, một dòng nước nóng tràn lên phía trên, lại nặng nề đẩy về phía trước, trực tiếp mở ra một khe hở, chất lỏng đặc quánh tiếp tục tràn vào khe hở nhỏ, bên trong trống rỗng bị lấp đầy. An Hữu Trân nửa ôm lấy Trương Nguyên Ánh, thân dưới của hai người dính chặt vào nhau, không thể động đậy.

Cũng vào lúc nàng ghé sát tai cô, nhẹ nhàng thì thầm, giọng nói yếu ớt nhưng vô cùng kiên định: "Em thật sự rất thích chị An Hữu Trân. Em ghét việc mình là omega, nhưng vì chị mà em nghĩ điều này cũng không tệ lắm."

Trương Nguyên Ánh khóe mắt có chút đỏ lên, lúc này nước mắt chảy ra, An Hữu Trân bối rối lấy tay lau đi.

"Ôm em."

An Hữu Trân ôm lấy nàng như muốn dung nhập nàng vào trong cơ thể cô, Trương Nguyên Ánh vươn eo, điên cuồng cử động.

Không có alpha nào có thể chịu đựng được khiêu khích như vậy, Hữu Trân một tay nắm lấy cổ tay Nguyên Ánh, nhấc lên, ấn xuống ga trải giường.

Cúi đầu áp môi vào môi Trương Nguyên Ánh, răng An Hữu Trân nghiến chặt.

Trương Nguyên Ánh có chút tức giận, cắn môi An Hữu Trân, An Hữu Trân đột nhiên bị cắn, đau đớn hít một hơi.

Con thú nhỏ chôn trong cơ thể nàng co giật, Nguyên Ánh khó chịu ôm cổ Hữu Trân. Hữu Trân lại cử động, nhưng không biết lúc nào Nguyên Ánh phản ứng càng mãnh liệt hơn trước.

An Hữu Trân cố gắng không ngừng đẩy tới đó, từ trong kẽ răng phát ra những tiếng rên rỉ đứt đoạn, trở thành loại thuốc kích thích tình dục tốt nhất. Vì vậy cô càng đẩy càng mạnh, Nguyên Ánh cúi đầu liếc nhìn khớp nối, dương vật màu hồng ra vào trong âm hộ của nàng, mỗi lần rút ra sẽ tiết ra một ít chất lỏng hòa quyện hoàn toàn giữa hai bên, nhìn trông rất gợi tình.

Hai người vướng vào chuyện tình cảm cho đến khi bầu trời trở nên trắng xóa, ngày hôm sau khi tỉnh dậy thì đã là một giờ chiều, An Hữu Trân bế Trương Nguyên Ánh vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ. Lần đầu trải nghiệm tắm chung không tránh khỏi việc phải quan hệ lần nữa trong phòng tắm.

________________End________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro