Phần 77. Tình địch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùi hương thông mát lạnh xâm chiếm các giác quan của Ngô Đồng, không mạnh mẽ, cũng không khó chịu như trước, mà ngược lại tạo ra cảm giác bình an và yên tĩnh.

Nó rất dễ chịu, cảm giác như mọi tế bào trong cơ thể cậu đang thư giãn và thả lỏng.

Đây là lần đầu tiên Ngô Đồng cảm nhận được tác dụng làm dịu của pheromone Alpha đối với Omega.

Một tia ngạc nhiên lướt qua trái tim cậu, cậu cảm thấy mình dường mà không cảm thấy khó chịu, nhịp thở đã vô thức chậm lại khi Khương Hành bước vào cửa dần dần trở lại bình thường.

Kết quả là, rất dễ cảm nhận được sự e ngại và khó chịu ẩn giấu trong pheromone Alpha.

Khương Hành hạ mắt xuống, nhìn chằm chằm Ngô Đồng, buông tay nắm cửa, bàn tay xương xẩu chống lên môi ho nhẹ.

"Tiểu Đồng, tôi..."

Hắn mở miệng nhưng không biết phải nói gì.

Nếu không phải tài khoản kia nhắc lại chuyện cũ, Khương Hành gần như đã quên hoàn toàn chuyện này.

Điều hắn không ngờ tới chính là, Khương Thanh Nguyên thực sự có chức năng đặc biệt là kiếm chuyện cho hắn, bất kể nó ở đâu, hắn đều phải đi theo sau nó, dọn dẹp đống lộn xộn và lau mông cho nó.

Trong lòng Khương Hành thầm nói, thẻ phụ ngân hàng của Khương Thanh Nguyên nên bóng băng một khoảng thời gian là vừa, để nó suy ngẫm lại, sau này làm việc sẽ có chừng mực hơn.

Tuy nhiên, ưu tiên hàng đầu là phải giải thích rõ ràng vấn đề cho Ngô Đồng.

Nhưng làm thế nào để chứng minh sự vô tội của một người lại là một vấn đề khác.

"Xin lỗi Tiểu Đồng vì đã vô tình khiến em dính líu đến chuyện này." Những lời nói rải rác và hỗn loạn quanh quẩn trong lòng hắn vài lần, cuối cùng câu đầu tiên lên tiếng lại là xin lỗi.

Nhận thức của những tài khoản tiếp thị đó rất nhạy bén, với những bức ảnh được mã hóa bằng đôi mắt được tiết lộ lúc đầu, họ có thể nhận ra rằng đây là Ngô Đồng, người trông rất giống với Khương Thanh Nguyên, điều mà Khương Hành không ngờ tới.

Kiếp trước, Ngô Đồng vấp ngã suốt chặng đường, nỗi oán hận lớn nhất mà cậu phải gánh chịu chính là lai lịch của mình không sạch sẽ, còn vướng vào rất nhiều Alpha hoặc Beta có mặt mũi và giàu có.

Khương Hành hy vọng lần này con đường của cậu sẽ suôn sẻ hơn, hy vọng tất cả bụi bẩn sẽ không liên quan gì đến cậu, nhưng hắn không ngờ rằng mình đã vô tình hắt nước bẩn lên người cậu.

Trong lòng hắn, các tay săn ảnh bí mật chụp ảnh hắn và tài khoản tiếp thị đào lại chuyện cũ tối nay đã bị bức phá 10.000 lần.

Nhưng trên mặt hắn không hề lộ ra vẻ nghiến răng nghiến lợi, cảm giác tội lỗi tràn ngập đến mức trái tim Ngô Đồng thắt lại.

Khương Hành nói: "Đừng lo, tôi đã nhờ người xử lý rồi, những tin tức này sẽ sớm bị xóa bỏ, không ai tung tin đồn sẽ được tha. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn, em có thể sẽ phải chịu một chút bất bình, trong khoảng thời gian này em ít lên Weibo, đừng đọc tin tức trên điện thoại nếu em không thể chịu được... Tôi thực sự xin lỗi vì đã không xử lý tốt vấn đề này ngay từ đầu khiến cho bây giờ ảnh hưởng đến em."

Alpha thậm chí còn nhẹ nhàng xin lỗi, hàng lông mày đẹp trai hơi cau lại, ánh mắt bình đạm lộ vẻ xin lỗi nhìn thẳng vào Ngô Đồng, cho dù cậu có thêm oán hận thì cũng hoàn toàn được giải quyết.

Hơn nữa, Ngô Đồng chưa bao giờ vì chuyện này mà tức giận.

Thấy ánh mắt Khương Hành tràn đầy tự trách, Ngô Đồng vội vàng nói: "Thầy Khương, em không sao."

"Em không trách tôi sao?" Khương Hành hỏi.

"Em không trách anh." Ngô Đồng nói: "Có sai thì cũng là những tên chụp ảnh paparazzi và tài khoản tiếp thị vì lợi ích của mình mà làm chuyện vô đạo đức như vậy, chính họ là người cần phải xin lỗi chứ không phải thầy Khương."

Ban đầu Ngô Đồng có thể đã bùng nổ.

Nhưng sau khi xuống xe, khi gió lạnh hòa lẫn hạt tuyết từ phương bắc xâm nhập liền mạch khiến Ngô Đồng bình tĩnh và tỉnh táo hơn rất nhiều.

Quá khứ của Khương Hành là gì, có vướng mắc gì với Khương Thanh Nguyên, cậu không có quyền hỏi.

Cho dù là suy nghĩ mơ mộng của Khương Thanh Nguyên trong xe lúc ban đầu, hay là chuyện này thật sự là vụ bê bối, điều duy nhất trong lòng Ngô Đồng rõ ràng chính là người trong lòng Khương Hành chính là mình.

Ngô Đồng chưa chịu phải bất cứ hậu quả gì nghiêm trọng, vì vậy đối với cậu, mỗi người và mỗi thứ mà cậu có đều quý giá, cậu không dám đòi hỏi bất cứ điều gì quá nhiều.

Điều sai trái là các tay săn ảnh đã chụp ảnh riêng tư của Khương Hành, và tài khoản tiếp thị sử dụng nó đăng lên trong tối nay để thu hút sự chú ý, chứ không phải là Khương Hành.

Nghe được lời nói của Ngô Đồng, Khương Hành không khỏi có chút sững sờ, tựa như không ngờ Ngô Đồng lại nói ra những lời này.

Dù sao lúc trước một khi phát hiện hắn nhìn một nam Omega khác hai lần, Ngô Đồng sẽ tức giận đến mức đuổi hắn khỏi cửa phòng ngủ chính tận ban đêm. Mãi cho đến khi Khương Hành bỏ đôi bông tai đính sapphire cùng kiểu với nghệ sĩ Omega vào hộp quà rồi tặng cho cậu, Ngô Đồng mới nhận ra hắn đang nhìn vào đôi bông tai của đối phương chứ không phải là đối phương, nên hắn mới lấy lại chỗ của phòng ngủ chính.

Ngô Đồng trước kia biết nhượng bộ rút lui là vô dụng, như thế chỉ có thể chứng minh mình hèn nhát vô dụng, nên sau này cậu cũng có chút hư hỏng và độc đoán.

Cậu không thận trọng như bây giờ.

Đây là một minh chứng cho sự bất an tột độ.

Khương Hành có chút phiền muộn, thầm thở dài trong lòng.

"Tiểu Đồng, bất kể là giữa người với người hay người yêu với nhau, đều bình đẳng." Khương Hành nói với cảm xúc lẫn lộn trong lòng: "Nếu tôi làm điều gì đó khiến em không hài lòng, em có thể nói với tôi rằng em cảm thấy không vui, em muốn tôi sửa nó. Nếu tôi phạm sai lầm nghiêm trọng, em có thể buộc tội tôi một cách quyết liệt và trừng phạt tôi một cách xứng đáng."

"Em là một con người, là người tôi yêu, em không phải là một con búp bê đất sét bị người khác chèn ép nhào nặn, chứ đừng nói đến một bao cát."

"Vậy nên Tiểu Đồng, em có quyền mất bình tĩnh với tôi." Khương Hành nghiêm túc nhìn cậu với ánh mắt phức tạp.

"Em không cần phải lùi bước trong nhiều việc, em có thể chỉ ra chúng một cách nhẹ nhàng, hoặc em có thể chỉ ra chúng lớn tiếng và hỏi tôi thật to, cho tôi biết rằng tôi đã làm điều gì đó khiến em không vui."

"Em không cần sợ tôi vì chuyện này mà lẩn trốn, tôi có thể nói một cách rất rõ ràng và chắc chắn, đời này tôi nhận chỉ định Ngô Đồng, không muốn ai khác."

"Vợ của Khương Hành sẽ chỉ có Ngô Đồng."

Omega trước mặt dường như bị hàng loạt lời nói của hắn làm mê mang, nhìn chằm chằm vào hắn một cách ngốc nghếch với đôi mắt hoa mai tròn và trong veo, đôi môi hồng hào của cậu hơi mở nhưng không thể nói được gì trong thời gian dài.

Một lúc sau, tựa như cuối cùng cũng xác nhận mình là thật, Khương Hành trước mặt cũng là thật, Ngô Đồng chớp chớp mắt hai lần, hai mắt đỏ hoe.

Khương Hành hơi cúi người xuống, nhìn ánh mắt của Ngô Đồng, nhẹ nhàng nói: "Bây giờ nói cho tôi biết, chuyện này đã khiến em không vui đúng không?"

Ánh mắt Ngô Đồng lóe lên, cậu mơ hồ gật đầu: "Ừm"

Dừng lại một chút, cậu nói thêm: "Cực kỳ không vui." Cậu giơ tay tát lên mặt Khương Hành, phát ra âm thanh giòn tan, nhưng sức lực không lớn, giữa hai người cũng không cảm thấy đau đớn.

Rõ ràng là bị đánh, nhưng Khương Hành lại cười xoa xoa mái tóc ngắn mềm mại mềm mại sau gáy cậu: "Học được cách mất bình tĩnh là tốt rồi."

Khương Hành hỏi: "Tin tôi có được không? Tôi sẽ cho em một câu trả lời thỏa đáng."

Hắn sẽ gọi Khương Thanh Nguyên tới, cùng Khương Thanh Nguyên giải thích rõ ràng sự thật.

Ngô Đồng rút tay về, nhiệt độ hơi lạnh trên mặt Khương Hành vẫn còn sót lại trong lòng bàn tay: "Ừm"

Khương Hành nói: "Tối nay nghỉ ngơi thật tốt, mấy ngày nay tốt nhất đừng nghịch điện thoại, để Tiểu Nguyên tải vài bộ phim điện ảnh và phim truyền hình cho em gi.ết thời gian, sau một thời gian, chuyện này tự nhiên sẽ nhạt dần, sẽ không còn ai nhắc đến nữa."

Ánh mắt Ngô Đồng tràn đầy tin tưởng hắn: "Vâng"

Khương Hành mím môi, nụ cười trong mắt rơi trên người Ngô Đồng đầy đến mức sắp tràn ra.

Trời đã khuya, sáng mai phải dậy từ lúc năm giờ để quay phim, vì sợ quấy rầy đến nghỉ ngơi của Ngô Đồng, Khương Hành không ở lại lâu hơn nữa mà rời khỏi phòng cậu.

Cửa đóng lại, Ngô Đồng sững sờ vài giây, nhanh chóng bị bong bóng nhỏ màu hồng trong lòng choáng ngợp.

Cậu phấn khích đến nỗi vấp ngã vài lần trước khi cậu nhớ ra rằng còn có một người khác trong phòng mình. Ngô Đồng vội vàng chạy ra cửa, nhìn qua mắt mèo xác nhận Khương Hành đã trở về phòng đối diện.

Lúc này cậu mới mở cửa phòng tắm, bắt gặp ánh mắt oán hận của Khương Thanh Nguyên đang ngồi chồm hỗm trên nắp bồn cầu.

Ngô Đồng lúng túng lên tiếng: "Khụ..."

Vừa rồi khi tán tỉnh nói lời yêu đương với Khương Hành, cậu hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Khương Thanh Nguyên, sau đó cậu nhớ ra còn có một người đang bị tình nghi là tình địch đang ngồi nghe góc tường, có chút kỳ lạ.

Mặc dù tình địch bị nghi ngờ này đã được cậu giấu trong phòng tắm như kiểu giấu tình nhân của mình.

Suy nghĩ của Ngô Đồng nói chung cũng giống như người thường, chuyện giữa cậu và Khương Hành, giữa cậu và Khương Thanh Nguyên là một thước với nhau, trong tiềm thức cậu muốn hỏi riêng Khương Thanh Nguyên mà không muốn Khương Hành biết.

Cho nên khi Khương Hành đến gõ cửa, cậu liền nhét Khương Thanh Nguyên vào phòng tắm.

Cách âm phòng vệ sinh cực kỳ kém, Khương Thanh Nguyên ngồi trên nắp bồn cầu, nghe thấy Khương Hành nói với Ngô Đồng ở bên ngoài... Khương Thanh Nguyên tê dại đến tận ngón chân tê đến mười căn biệt thự Hạc Tê Loan, suýt chút nữa chạy ra ngoài nhà vệ sinh cho Khương Hành một đòn vào đầu.

CMN, tên cặn bã già này nói hay ghê á!

Nói cái gì mà tên bạn đời của ông ta sẽ chỉ viết tên của ba nó, nhưng nó sẽ không ảnh hưởng đến mấy ong bướm mà ông nuôi bên ngoài chứ gì.

Nếu không biết bộ mặt thật của lão cặn bã này, ngay cả Khương Thanh Nguyên cũng sẽ bị lừa.

Và tại sao sau vụ lên hot search Khương Hành có thể ngọt ngào với ba mình.

Mà nó lại bị ba kéo vào nhà vệ sinh lạnh lùng chất vấn???

Nó bị ba mình dọa sợ cho bay màu đây này!

Bóng tối cuối cùng cũng xé toạc một tấm rèm sáng với tiếng "két" của tiếng mở cửa, Khương Thanh Nguyên lập tức ngước mắt lên nhìn Ngô Đồng, sự oán hận trong mắt gần như ngưng tụ thành thực chất, tràn ngập phòng tắm và tràn ngập người Ngô Đồng dọc theo khe hở của cánh cửa đang mở.

Nhưng ánh mắt này đã thay đổi khi rơi vào mắt Ngô Đồng.

Ngô Đồng không chắc chắn lắm, nhưng nhìn thấy ánh mắt buồn bã và tức giận không thể che giấu mà Khương Thanh Nguyên ném về phía mình sau khi nghe cuộc trò chuyện giữa mình và Khương Hành, trong lòng Ngô Đồng hoàn toàn hiểu được.

Giữa Khương Thanh Nguyên và Khương Hành, có lẽ là suy nghĩ mơ mộng một phía của Khương Thanh Nguyên, cậu đoán không thể sai được.

Biết đối phương là tình địch rồi nhưng Ngô Đồng vẫn không thể tức giận với nó một cách vô cớ, ngay cả sự hung hăng khi cậu kéo nó vào lúc đầu cũng bị ép vì động lực.

Có lẽ thương hại nó vì đã rơi vào một tình yêu đơn phương được định sẵn sẽ không có kết quả.

Ngô Đồng nói: "Ra ngoài đi, thầy Khương đi rồi, sáng mai còn phải dậy sớm đến trường quay, nghỉ ngơi sớm đi."

Khương Thanh Nguyên bước ra khỏi đó, cúi đầu xuống: "Anh không còn gì muốn nói với em nữa sao?"

Thật đáng thương, ngay cả giọng điệu cũng đáng thương.

Ngô Đồng không khỏi lộ ra vẻ thương hại, lắc đầu: "Không có."

Khương Thanh Nguyên buồn tủi rời đi, trở về phòng quấn mình trong chiếc chăn nhỏ nhuộm lông chó husky do Ngô Đồng tặng.

Ngày hôm sau, như Khương Hành nói, thông tin trên mạng đã bị xóa sạch.

Ngay cả trong đoàn phim, ngoại trừ một số người thỉnh thoảng liếc nhìn Ngô Đồng và Khương Hành, sau đó thì thầm điều gì đó với những người xung quanh, không ai nói về nó nữa... Ít nhất là vẻ mặt tươi sáng.

Tin đồn của người nổi tiếng khác lần lượt xuất hiện, chuyện của Ngô Đồng và Khương Hành nhanh chóng bị lãng quên.

Mấy ngày này, Ngô Đồng từ đoàn phim trở về, bởi vì cảnh này sẽ diễn với một Alpha khác không quen thuộc với cậu không lâu sau khi gia nhập nhóm, và có tiếp xúc cơ thể, Ngô Đồng không thể không bị ảnh hưởng bởi pheromone của bên kia, khuôn mặt của cậu hơi kém đi khi quay cảnh xong.

Khương Thanh Nguyên vội vàng rót cho cậu một ít nước ấm làm ẩm cổ họng, nhân tiện nó mang theo một thùng rác chờ cậu. Diễn viên Alpha đóng cùng Ngô Đồng đi theo cậu đến cửa phòng khách, nhìn Ngô Đồng với vẻ mặt xám xịt, xin lỗi hết lần này đến lần khác.

Ngô Đồng chỉ cảm thấy cồn cào trong bụng một lát, cũng không thực sự nôn ra ngoài, tránh làm tổn thương lòng tự trọng của Alpha ngây thơ.

Ngô Đồng cười nhẹ nhìn Alpha: "Tôi không sao, không cần xin lỗi đâu."

Cậu cầm lấy thanh mai do Khương Thanh Nguyên đưa đúng lúc, làm dịu cổ họng, mỉm cười cảm ơn.

Cho dù biết Khương Thanh Nguyên rất có thể là tình địch của mình nhưng Ngô Đồng cũng không muốn đuổi cậu nhóc này ra khỏi bên cạnh mình.

Đầu tiên, Khương Thanh Nguyên thật sự rất săn sóc, Ngô Đồng cảm thấy sau Khương Thanh Nguyên, rất khó có thể tìm được trợ lý tốt như vậy, bất kể là tính cách hay là ngoại hình, Khương Thanh Nguyên đều rất hợp mắt Ngô Đồng.

Thứ hai, Khương Thanh Nguyên là Alpha duy nhất cậu không cự tuyệt, trông có vẻ như rất kỳ quái, nhưng cũng rất hiếm thấy, trước khi nghĩ đến nguyên nhân cậu và Khương Thanh Nguyên sẽ không loại trừ lẫn nhau, Ngô Đồng hy vọng có thể giữ cậu nhóc ở lại bên cạnh.

Diễn viên Alpha ở bên cạnh đứng ở cửa, nhìn Khương Thanh Nguyên và Ngô Đồng tương tác, cảm thấy có chút xấu hổ, muốn đến gần nam chính hơn, cho nên chủ động chọn đề tài.

"Cậu nghe nói qua chưa, Lão Vương nói tối nay sẽ báo một tin hot lúc tám giờ, hắn nói cái gì mà... Một nghệ sĩ Omega họ W dẫn một trợ lý Alpha vào phòng khách sạn của mình, tên của người đó sẽ được tiết lộ vào lúc tám giờ tối nay."

Lão Vương là một tay săn ảnh nổi tiếng trong giới, cặm cụi siêng năng, làm mọi thứ để thu thập tài liệu.

Tất cả những người nổi tiếng đều ghét Lão Vương, vì sợ một ngày nào đó họ sẽ bị hắn ta phát ra lịch sử đen tối mờ ám, nhưng họ cũng sợ hắn ta sẽ không theo dõi mình, bởi vì Lão Vương này nếu không phải là người cực kỳ nổi tiếng thì hắn sẽ không thèm để ý đến.

Mấy ngày chờ dư luận hạ nhiệt, Ngô Đồng cũng không nhìn điện thoại.

Sau khi diễn viên Alpha nói xong, Ngô Đồng sững sờ một lát.

"?" Nghệ sĩ mang họ W*???

*Tên của Ngô Đồng là Wu Tong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo#stv