chương 98

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 98: ai là người thành công? [H]

Một tay Cao Lãm giữ cho Cao Huyền Nguyệt tha hồ xoa bóp ngực mình, tay kia lại vòng lấy cổ đối phương chầm chậm kéo xuống. Cao Huyền Nguyệt thuận thế liền dùng thân mình áp Cao Lãm xuống giường. Cái này đã không còn đường vãn hồi nữa.

Cao Lãm hơi rướn người lên, Cao Huyền Nguyệt liền hiểu ý ấn môi hôn xuống, lần nữa chiếm cứ lấy đôi môi đầy ngọt ngào kia, nửa điểm cũng đầy ngọt ngào dây dưa. Tay vốn đã xoa bóp ngực Cao Lãm cũng càng ra sức, thật mềm, khiến nàng chỉ có thể điên cuồng chứ không thể ngừng lại. Thỏa mãn thở dài trong nụ hôn, Cao Lãm càng thêm quấn chặt lấy Cao Huyền Nguyệt, hai chân cũng trong vô thức bò lên trên eo Cao Huyền Nguyệt.

"Xoạch..." Tiếng dép lê bị vứt trên sàn nhà.

Cao Huyền Nguyệt bò lên giường, giữ nguyên tư thế kia mà chuẩn bị cuộc xâm lược của mình. Mà Cao Lãm cũng đang thập phần chào đón.

Tiếng hôn hít cùng liếʍ mυ"ŧ vang lên chậc chậc, đầu lưỡi quấn lấy lưỡi nhảy múa, vuốt ve, cắn nhẹ rồi liếʍ. Trong khoang miệng ẩm ướt mọi thứ cành thêm phóng đại, kɧoáı ©ảʍ điên cuồng chạy ngang dọc toàn thân, toàn tế bào trong cơ thể đều chạm đến sự tê dại mà hưng phấn lên, da thịt cả hai càng lúc càng ửng hồ. Tin tức tố trong không khí phán tán ra càng lúc càng nồng đậm, gắt gao quấn quýt.

Tay Cao Huyền Nguyệt điên cuồng mò mẫn rồi tìm được dưới áo Cao Lãm, len lỏi vào trong áo, Cao Huyền Nguyệt chạm đến được tấc da thịt mềm mịn kia liền sung sướиɠ phát điên lên được, tay không tự chủ sờ mò thêm càn rỡ. Mà ở phía trên, nụ hôn càng lúc càng bị Cao Huyền Nguyệt bá đạo cướp đoạt, không điểm lưu tình.

Cuối cùng, Cao Lãm không thở nổi nữa, bị điên cuồng cướp đoạt như vậy nàng làm sao mà chịu nổi đây. Thở dốc mỗi lúc một trầm trọng mà tay Cao Huyền Nguyệt cũng bắt được một bên ngực của nàng, cách lớp nội y mỏng manh bắt đầu xoa bóp không tha. Điểm nhạy cảm cả hai nơi bị chiếm cứ như vậy, Cao Lãm nhạy cảm phát điên lên được, không thể nào chịu nổi kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn nổi lên, dưới thân Cao Huyền Nguyệt nỉ non từng đợt rêи ɾỉ nho nhỏ. Thoạt đầu, nghe phi thường ngượng ngùng cùng khả ái.

Biết Cao Lãm không thở nổi nữa, Cao Huyền Nguyệt lưu luyến rút cái lưỡi tham lam của mình về, dời môi hôn đi nàng cắn liếʍ quanh môi Cao Lãm, nuốt lấy những mật ngọt vương vãi. Điều này càng làm Cao Lãm thêm nhạy cảm, nàng nhắm chặt mắt, rên khe khẽ. Mà sau mỗi đợt tiếng rên nhỏ của Cao Lãm, không khí càng nồng đậm tin tức tố động tình của alpha, Cao Huyền Nguyệt thực sự bị Cao Lãm trêu chọc đến phát điên. Nhìn cỗ thân thể ngọt ngào dưới thân, Cao Huyền Nguyệt căn bản đã không thể kiềm chế bản thân.

Cao Huyền Nguyệt biết rõ bản thân mình không thê kiềm chế được. Đặc biệt là với Cao Lãm, nàng càng không có năng lực để kiềm chế.

"Sột soạt..." Tiếng vải vóc vang lên, Cao Lãm thoáng thấy trên thân không còn áp lực, tay Cao Huyền Nguyệt làm loạn trong áo cũng thoát đi, hơi sửng sốt mở mắt. Đã thấy Cao Huyền Nguyệt lung tung cởϊ áσ khoác trên người xuống, để lộ lớp áo sơ mi màu xanh sẫm, còn có như ẩn như hiện cái cổ cao ngạo.

Cao Lãm không nhịn được rướn người lên, vòng hai tay qua cổ Cao Huyền Nguyệt, sau đó lại ấn lên cổ Cao Huyền Nguyệt một nụ hôn. Cái hôn này làm Cao Huyền Nguyệt thành công chấn động cùng run rẩy, thở dốc càng thêm trầm mà du͙© vọиɠ trong mắt càng nồng đậm.

Hôn cổ, biểu trưng cho ba chữ "Ta muốn ngươi".

Cao Huyền Nguyệt gầm nhẹ, đầy Cao Lãm xuống, lần nữa hôn lên môi đối phương, cực kì bá phát tiết du͙© vọиɠ của mình, nụ hôn này càng trở nên điên cuồng ngập trong kɧoáı ©ảʍ. Phản ứng hạ thân của cả hai cũng vì nó mà càng bị phóng đại.

Chân Cao Lãm vòng quanh eo Cao Huyền Nguyệt, hạ thân cả hai vô tình cọ xát nhau cách một lớp vải dày. Chưa bao giờ, Cao Huyền Nguyệt bực bội vì vướng víu như lúc này. Cao Lãm len lỏi tay vào tóc Cao Huyền Nguyệt, như cổ vũ đối phương nhanh thêm một chút. "Soạt!" Cao Huyền Nguyệt bắt đầu tháo hạ quần áo Cao Lãm ra, môi hôn rải dài trên từng tấc da thịt bại lộ, nàng mυ"ŧ, Cao Lãm liền bị kɧoáı ©ảʍ tê dại làm cho rên lên. Tiếng rên càng lúc càng lớn dần, động tác Cao Huyền Nguyệt cũng vì vậy mà càng thêm phần táo bạo.

Thoáng chốc tiếng động vẫn vang lên không ngừng, quần áo từng cái từng cái bị ghét bỏ vứt đi. Có cái còn bị Cao Lãm ghét bỏ đá xuống giường. Chăn bông hỗn độn, tóc Cao Lãm rải trên gối nằm, trên người nàng chỉ còn nội y màu trắng, rõ ràng màu sắc đơn thuần như vậy thế nhưng lại làm Cao Huyền Nguyệt nhìn đỏ mắt, du͙© vọиɠ tăng cao theo tin tức tố. Mùi của cả hai quấn lấy nhau điên cuồng. Thở dốc phập phồng, một bên ngực của Cao Lãm bị xoa nắn.

Cách lớp nội y mỏng, tay Cao Huyền Nguyệt tham lam sờ soạng chỗ mềm mại, trong mắt là thèm muốn không che giấu. Chợt, Cao Lãm cười khúc khích. Cao Huyền Nguyệt nâng mắt dò hỏi, không lẽ nàng làm sai cái gì? Cao Lãm rướn người lên, dựa vào thân thể trần trụi với da thịt rắn rỏi của Cao Huyền Nguyệt, ngón tay nghịch ngợm vẽ lòng vòng trước ngực Cao Huyền Nguyệt. Có vẻ đùa bỡn: "Nhỏ chết đi được!"

Cao Huyền Nguyệt bị ghét bỏ thì dở khóc dở cười, nắm tay Cao Lãm lại đưa lên môi mυ"ŧ lấy một ngụm, nói: "Chỉ cần ngực ngươi lớn cho ta được rồi. Ngực ta nhỏ cũng không quan hệ."

Cao Lãm không nói gì, chỉ dựa hẳn vào người Cao Huyền Nguyệt gian nan thở dốc, vì thực tế tay của Cao Huyền Nguyệt đã đẩy bỏ áσ ɭóŧ lên, bắt đầu trực tiếp xoa nắn chỗ nhạy cảm của Cao Lãm. Sự tương thϊếp da thịt này thực sự quá nóng bỏng, làm cả hai phải run rẩy một phen vì sung sướиɠ.

Cao Huyền Nguyệt đặt lại Cao Lãm nằm ngay ngắn trên giường, cúi xuống vứt bỏ cái áσ ɭóŧ đáng thương, nàng há miệng ngậm lấy một bên tuyết phong yêu diễm như mứt quả thiên đường, bên tuyết phong kia bị tay nàng chiếm đóng chà đạp. Bên dưới hạ thân cả hai cọ xát vào nhau cách lớp nội y mỏng manh, toát ra một cỗ thèm khát vô tận, thậm chí Cao Lãm còn cảm nhận được thứ cứng rắn kia đang cọ ở trong đùi non mình.

Cao Lãm run nhẹ lên, có lẽ là do kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ làm nàng bật ra rêи ɾỉ. Tiếng rêи ɾỉ không rõ ràng hình dạng này của Cao Lãm thành công làm Cao Huyền Nguyệt càng phấn khích, thứ hạ thân kia càng lúc càng rõ rệt. Cao Lãm cắn cắn môi mình, không thể ngừng lại được nữa, nàng cũng không thể hối hận với quyết định của mình.

"Ưʍ... Haaaa... Đừng... Ahhhh... Ưm ưʍ..."

"Chậc!" Cao Huyền Nguyệt buông tha cho hạt đậu đỏ đã bị mình trêu chọc đến cứng rắn như mâm đá, đáng yêu muốn đòi mạng. Nhìn hạt đậu đỏ bực bội kháng nghị dựng thẳng, không hiểu sao Cao Huyền Nguyệt lại nhìn ta Cao Lãm lúc ngạo kiều. Vừa khả ái vừa câu dẫn người ta phạm tội. Bất quá nàng không thể thiên vị, vì vậy nàng chuyển sang bên kia, lần nữa liếʍ một vòng hạt đậu đỏ còn lại run rẩy, sau đó ngậm lấy.

Tay Cao Huyền Nguyệt vốn đang xoa bóp ngực Cao Lãm lại bị Cao Lãm gian nan nắm lấy, chuyển dời dần lên trên. Vì tiếng rên Cao Lãm càng lúc càng không thể khống chế, nàng liền mượn tay Cao Huyền Nguyệt dùng tạm, cắn cắn lấy tay Cao Huyền Nguyệt.

Một tay len lỏi xuống dưới, lướt qua vùng bụng phẳng lì, nàng sờ soạng một hồi, liền cảm thấy được Cao Lãm run rẩy yếu ớt. Ha, có thể ép được Cao Lãm thường ngày bưu hãn như thế này, du͙© vọиɠ chinh phục của Cao Huyền Nguyệt bành trướng lên không ít.

Tay Cao Huyền Nguyệt lớn gan mò vào qυầи ɭóŧ, Cao Lãm không có cản, nàng liền không còn cố kị nữa, ngón tay mò mẫm tìm đến nơi không ngừng tỏa ra khát cầu ướt đẫm kia. Thật ướt, nơi này quá ướt rồi.

Cao Huyền Nguyệt hưng phấn run lên, nàng xốc Cao Lãm ngồi dậy trong lòng mình, một tay vẫn đang mò mẫm trong qυầи ɭóŧ Cao Lãm, nhưng đầu lại lung tung chuyển trên vai Cao Lãm. Nàng là tìm đường mò đến sau cổ Cao Lãm. Cao Lãm biết Cao Huyền Nguyệt đang hưng phấn tìm kiếm cái gì, nàng không còn cách nào phải phụ giúp Cao Huyền Nguyệt.

Tóc dài vén qua một bên, bại lộ tuyến thể bành trướng không ngừng tỏa ra khát cầu. Trong hoa đào nhãn của Cao Huyền Nguyệt là vô tận sung sướиɠ vì tìm thấy nó, vui thích đến gần, hung hăng ngửi lấy vị thơm ngọt mà nó đang không ngừng tỏa ra, vô hạn sung sướиɠ. Cao Huyền Nguyệt không nhịn được nữa, hung hăng cắn xuống.

"Ưʍ... Hô.... Ahhhh... Ahhh... Ah... Ha..."

Kɧoáı ©ảʍ kéo đến ầm ầm, Cao Lãm hơi ngửa đầu, khép mắt rêи ɾỉ. Từng đợt tin tức tố điên cuồng của Cao Huyền Nguyệt bang bang thâm nhập vào máu thịt nàng, lan tỏa sắp mọi ngã ngách xâm lược cùng cưỡng đoạt, nàng gần như phát điên lên được. Không thể kiềm chế được, nàng hung hăng ôm chặt lấy Cao Huyền Nguyệt bằng cả tay và chân.

Thấy Cao Lãm nhạy cảm như vậy, Cao Huyền Nguyệt cũng sung sướиɠ không kém, tê dại trên đầu lưỡi làm Cao Huyền Nguyệt cả người huyết dịch chảy rần rần, da thịt sung sướиɠ chạy dọc ngang. Nàng đang ở độ tuổi khí huyết hưng thịnh, khao khát nhục thể là không thể tránh khỏi.

"Ah... Haaaa... Không, không.... Ahhh... Ngươi... Haaaaa... Đừng, đừng... Ah..."

Đột nhiên, bàn tay trong qυầи ɭóŧ của Cao Lãm có động tĩnh, hung hăng mò mẫn vuốt ve hạt đậu nhỏ ở cửa hoa viên, cái cọ xát lúc này bị phóng đại kɧoáı ©ảʍ đến cực độ, lập tức đậu nhỏ nảy lên cứng ngắc, mà tiếng rêи ɾỉ của Cao Lãm cũng vì thế mà dâng cao lên mấy phần. Căn bản là nàng sắp không theo kịp tiết tấu của Cao Huyền Nguyệt. Hoa viên càng lúc càng lầy lội ẩm ướt. Tay Cao Huyền Nguyệt càng hưng phấn càn rỡ.

Hơi hé miệng, thả tuyến thể vừa bị mình ngậm căng trướng ra, cũng buông tha cho qυầи ɭóŧ của Cao Lãm, Cao Huyền Nguyệt tự lay hoay một lúc.

Một lần nữa trở lại, chính là Cao Huyền Nguyệt lột phăng cái qυầи ɭóŧ của Cao Lãm đi, bại lộ chân tâm đẹp như hoa trong không khí, còn có phần run rẩy đang phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng. Cao Lãm hai tay nắm drap giường, thân thể ửng hồng đậm vì kɧoáı ©ảʍ.

Cao Huyền Nguyệt chậm tách hai chân của Cao Lãm ra, đặt cự vật đứng thẳng vào ngay lối hoa viên, thử cọ xát một chút. Thành công làm Cao Lãm run lên bần bật. Cao Huyền Nguyệt thở dốc trầm trọng, nàng bò lên trên cổ Cao Lãm, tìm kiếm tuyến thể đáng yêu ban nãy. Điều chỉnh xong hết thảy, Cao Huyền Nguyệt một ngụm không lưu tình cắn xuống.

Tức thì, Cao Lãm rêи ɾỉ lớn vô cùng. Chưa hết kɧoáı ©ảʍ đột ngột, bên dưới cự vật cũng tiến vào một lần tận gốc. Cao Lãm triệt để bị hai mũi công này làm cho tan rã hàng ngũ, chỉ có thể dồn dập thở dốc phập phồng không thể thốt ra một tiếng. May mắn một điều, vì kɧoáı ©ảʍ đang chạy ngang dọc trong người nàng, cho nên nàng tiếp nhận cự vật của Cao Huyền Nguyệt cũng không quá nhiều đau đớn.

Cao Huyền Nguyệt giữ im một hồi lâu, đợi cho Cao Lãm cho thể tiếp nhận mình. Một lần nằm im này liền là ba bốn phút, Cao Huyền Nguyệt nín nhịn xúc cảm điên cuồng hướng hạ thân thôi thúc, nàng phi thường muốn động rồi, nhưng lại sợ làm đau Cao Lãm. Loại đè nén nín nhịn này thành công làm Cao Huyền Nguyệt thở dốc mỗi lúc một thô ách.

Nhưng được một hồi, Cao Lãm lại là người ra lệnh, khàn khàn nói: "Động!"

Đợi một mệnh lệnh này, Cao Huyền Nguyệt liền như thú hoang đứt cương mà không ngừng rong ruổi. Cơn sóng dục vòng chìm nổi nhấn chìm cả hai.

Trong lúc điên cuồng rêи ɾỉ cùng luật động, Cao Lãm nghe thấy Cao Huyền Nguyệt ấm ách gọi mình bên tai: "Lãm Lãm, ta yêu ngươi."

Đáp lại là tiếng rêи ɾỉ mị hoặc, xen lẫn vài tia giễu cợt.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro