Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý: Chương này có một chi tiết ức chế liên quan đến quá khứ của mẹ Hoàng Mộng Thuần, xin vui lòng cân nhắc trước khi xem.

Lưu ý thì lưu ý chứ tui biết mn vẫn sẽ xem thui, này là rào trước cho mn biết thui.

_____________________

Mũi của Alpha rất thính.

Nhất là hiện tại, hai người bọn họ còn cách gần như vậy.

Hoàng Mộng Thuần ngửi được mùi dâm mỹ tràn ngập trong không khí, từ hạ thể Minh Linh truyền tới và cũng từ dương vật đang rỉ nước của anh, mùi tanh tưởi tương tự trộn chung với nhau rồi hòa hợp thành một thứ thuốc kích thích khiến đầu óc người ta nóng lên, thân dưới cứng lên làm cho người khác mê muội*.

*心乱如麻 / Tâm loạn như ma

Hoàng Mộng Thuần có chút tức giận.

Anh không chỉ tức giận vì Minh Linh luôn dụ dỗ mình —— đúng vậy, anh đã phát hiện Minh Linh đang quyến rũ mình, điều đó quá rõ ràng và anh cũng không phải kẻ ngu —— còn tức bản thân phản kháng yếu ớt, chung quy không chịu nổi sự hấp dẫn này, rõ ràng sáng nay nói không được, kết quả sau khi uống thuốc lúc một giờ trưa, tâm trí anh chỉ toàn là Minh Linh.

Thậm chí ngay cả cảnh tượng lần đầu tiên gặp Minh Linh cũng bị anh phủ lên một tầng bộ lọc, tâm tư cho rằng miệng mồm lanh lợi của Minh Linh khiến người ta say đắm.

Hoàng Mộng Thuần hoàn toàn không nhận ra rằng mình đã vô tình nhất trí với sở thích của bạn tốt.

Chỉ là bạn tốt nghĩ đến việc ngủ cùng Minh Linh, còn anh thì nghĩ: Thích, nhưng thật đáng tiếc vì không thể cưới được.

Nghĩ đến chuyện "cưới vợ", nội tâm Hoàng Mộng Thuần tràn ngập khí thế u oán.

Minh Linh lại còn nói rằng cũng không muốn kết hôn.

Hoàng Mộng Thuần nghĩ đến việc này liền tủi thân. Anh chưa từng yêu đương bao giờ nên đương nhiên không biết cái này gọi là —— muốn chia tay nhưng lại bị đá trước, vì vậy không cam lòng.

Thế là càng không cam lòng thì ngược lại càng muốn.

Lúc mới vừa uống thuốc xong còn có thể miễn cưỡng kiềm chế bản thân, lấy lại lý trí rồi dùng máy liên lạc xử lý tin tức cá nhân.

Chờ khi thuốc hết công dụng, cái loại xúc động cực kỳ khó chịu "muốn địt, muốn thắt nút" này ép Hoàng Mộng Thuần chỉ còn biết quỳ xuống đất rồi cắn cánh tay mình. Anh vô cùng đen đủi, kỳ phát tình này thử hết mười loại thuốc, rốt cuộc không có một cái nào hữu hiệu. Hơn nữa sáng nay, Minh Linh nói ra từ cấm kỵ kia —— bắn vào trong, Hoàng Mộng Thuần phải kìm nén kích thích liền uống thêm một loại nữa.

Lúc thời gian điểm hai giờ đêm, Hoàng Mộng Thuần đã hết sức kiềm chế sự bốc đồng của mình và đã gần năm tiếng. Trong lúc hoảng hốt, anh hình như nhìn thấy mẹ.

Mẹ của Hoàng Mộng Thuần là một quý tộc cao cấp bẩm sinh – Omega cấp S của nhà họ Thôi, thời còn trẻ cực kỳ ngưỡng mộ Thất hoàng tử lúc bấy giờ. Có lời đồn đãi nói bởi vì bà là con gái của gia tộc Thôi, nếu như Thất hoàng tử muốn lập hoàng tử phi, xác suất để bà trúng tuyển không phải 100% thì cũng là 98%, còn dư 2% để lại dành cho Thất hoàng tử phát điên.

Gia thế tiếp thêm sức mạnh thúc đẩy mẹ anh e lệ tỏ tình với Thất hoàng tử.

Thất hoàng tử là một tay ăn chơi đàn đúm đã nhiều năm phiêu bạt trong chốn phồn hoa, đối với mỹ nữ như sưu tầm tem ảnh. Hắn đương nhiên sẽ không từ chối vị Omega cấp S này tỏ tình.

Đây chính là loại không có trong bộ sưu tập của hắn.

Thất hoàng tử luôn giỏi dụ người, mẹ anh chưa qua bao lâu liền chống đỡ không nổi loại dây dưa này nên đã xảy ra quan hệ cùng Thất hoàng tử, không chỉ là một lần, thậm chí còn có một đứa con.

Mẹ anh đã nghĩ đến chuyện kết hôn, vì cho rằng có con rồi thì bọn họ sẽ đính hôn.

Không ngờ tới Thất hoàng tử lại dùng lời lẽ hoang đường bác bỏ ý kiến ​​này: "Em không phải nói yêu tôi sao? Nếu đã là tôi, vậy thì cần gì phải quan tâm chuyện kết hôn? Hiện tại không tốt hơn sao? Cho dù em sinh con ra thì chúng ta cũng có thể cùng nhau nuôi nấng."

Lúc này, mẹ Hoàng mới cảm thấy có gì đó không ổn. Bà lấy hết dũng cảm phái người âm thầm điều tra tình sử của Thất hoàng tử, rốt cuộc phát hiện tên lăng nhăng này đã là cha của tám đứa bé. Trong thời gian tình nồng ý mật* với bà, cũng sẽ ân ái với các Omega khác nhau, thậm chí là Beta, có lúc không chỉ là một người.

*情蜜意 / Tình nồng ý mật : Tình cảm mặn nồng hoặc nồng nàn, lời lẽ mật ngọt.

Người bình thường sẽ dừng lại kịp thời nếu không muốn tổn thương và tránh xa tên đàn ông cặn bã này.

Bà hết lần này tới lần khác yêu đến não tàn, vẫn tâm niệm Thất hoàng tử đã từng rất tốt, chỉ là bà thật sự không cách nào chịu được đứa trẻ của mình sẽ trở thành một đứa con ngoài giá thú.

Bà quá thương tâm nên đã về nhà để tâm sự nỗi đau khổ của mình với cha mẹ. Cha bà với tư cách là trụ cột của thế hệ trẻ trong nhà họ Thôi luôn cưng chiều bà, nên khi thấy con gái bị bắt nạt, hiển nhiên muốn dùng quyền thế của gia tộc —— ép cưới!

Hoàng thất sẽ không vì vấn đề hôn nhân của Thất hoàng tử mà đắc tội gia tộc họ Thôi.

Vì vậy, bà trở thành hoàng tử phi.

Cũng là vì như thế mà Thất hoàng tử đối với hành động của bà càng thêm bất mãn, nhiều ngày đêm không về nhà chỉ là món khai vị, dẫn Omega vào phòng ngủ của hai người để ân ái cũng chỉ tính là món tráng miệng, món ăn chân chính là (thông) báo với bà: Bắt đầu từ hôm nay, ba người anh em của tôi sẽ đến chung chăn gối với cô, cô là một Omega cấp S, tử cung trống rỗng cũng uổng phí, không bằng sinh mấy đứa con cho anh em của tôi đi.

*Xin lỗi mn vì cắt ngang nhưng tới khúc này tui tỉnh lại liền (sốc ngang), chời đất ơi cú tui, cái qq gì vậy???? Tui để chung chăn gối là nói giảm nói tránh rồi ấy.

Mẹ của Hoàng không thể chấp nhận được nên đã chọn ly hôn.

Đúng vào lúc này, gia tộc Thôi đang đấu đá lẫn nhau và cha (ông ngoại*) của mẹ Hoàng không rõ tung tích, mẹ (bà ngoại) của bà trở thành vật hy sinh trong cuộc đấu đá nội bộ.

*Cha của mẹ Hoàng ⇒ Ông ngoại của Hoàng Mộng Thuần. (Cho mn dễ hiểu).

Không còn ai quản sống chết của bà, đây cũng là lý do tại sao Thất hoàng tử dám đưa ra yêu cầu "anh em thay phiên ngủ".

Chẳng qua là hắn không ngờ rằng mẹ Hoàng lại kiên quyết đến mức dám liều lĩnh ly hôn và đến chợ đen tìm bác sĩ cắt tuyến thể, để cho mình hoàn toàn trở thành một người tàn tật.

Hoàng thất tất nhiên sẽ không để cho Omega tàn tật và không quyền không thế tiếp tục làm hoàng tử phi.

Sau khi ly hôn thành công, mẹ Hoàng sống một mình ở bên ngoài. Đối với một Omega khiếm khuyết mà lại chọn sống đơn độc là một việc vô cùng mạo hiểm. Mặc dù mẹ của Hoàng đã đóng giả Beta, qua một khoảng thời gian dài, bà cũng phát hiện cuộc sống của mình yên bình là có nguyên nhân.

Mỗi lần gặp phải rắc rối đều có một gã đàn ông lạnh lùng tàn khốc sống đối diện luôn giải quyết trước thay cho bà.

Sau đó thì hai người đã yêu nhau, kết hôn và có con.

Về sau, cha (ông ngoại) của mẹ Hoàng đột nhiên xuất hiện và cùng sự lên tiếng ủng hộ và giúp đỡ của những gia tộc khác, ông đã nhanh chóng dập tắt cuộc đấu đá nội bộ trong gia tộc và trở thành người nắm quyền chân chính của dòng họ.

Sau đó vì cha của Hoàng mất tích trong lúc thi hành nhiệm vụ nên họ quay trở lại nhà cũ họ Thôi để ở một khoảng thời gian, tới khi cha của Hoàng trở về thì lại dọn ra ngoài.

Cuối cùng mẹ anh từ trước đến nay thích tự do đã trở về gia tộc vì vấn đề thể chất của Hoàng Mộng Thuần. Mặc dù tốn nhiều thời gian và công sức nhưng họ vẫn không thể chữa khỏi căn bệnh bẩm sinh này.

Trước khi Hoàng Mộng Thuần nhập học, mẹ Hoàng đột ngột qua đời vì di chứng của việc cắt bỏ tuyến thể. Cha của Hoàng bởi vì biết ơn người đứng đầu dòng họ Thôi (Ông ngoại của Hoàng) đã bằng lòng chấp nhận hắn làm con rể của mình, nên đã lựa chọn ở lại và tiếp tục dốc sức vì gia tộc Thôi.

Đây chính là cuộc đời của mẹ Hoàng và cũng là nguyên nhân bà chọn nói những điều đó cho Hoàng Mộng Thuần nghe.

『Nếu con không thể kết hôn với ai đó, vậy thì đừng dây dưa tình cảm với người ta, càng đừng để người đó làm công cụ cho con tiết dục vọng.』

Hoàng Mộng Thuần cắn cánh tay đến chảy máu, đã nghĩ đi nghĩ lại vấn đề này —— tại sao anh không thể cưới cậu?

Có lẽ là do suy nghĩ lung tung, khi anh phục hồi ý thức đã thấy mình ngồi xổm bên cạnh Minh Linh. Động dục khiến anh nóng bừng cả người, thành công đánh thức Minh Linh dậy vì nóng.

Thế là những cảnh trước đó đã xảy ra.

·

Đột nhiên nhìn thấy bướm nhỏ của Minh Linh, Hoàng Mộng Thuần cả kinh dời mắt đi chỗ khác. Một giây kế tiếp, anh vừa e thẹn vừa có chút tức giận quay mặt lại, một lần nữa đưa mắt về phía hạ bộ của Minh Linh.

Minh Linh không chớp mắt quan sát vẻ mặt của anh. Trông thấy vậy, cậu quyết định tăng thêm sức lực, đưa ngón giữa tay phải ở bên cạnh cắm vào huyệt.

Vừa rồi tàn nhẫn xoa nắn hột le nên khoái cảm còn sót lại làm cho bướm nhỏ ướt nhẹp, khi đầu ngón tay cọ xát bên trong sẽ phát ra tiếng nước chảy "xì xì". Cảm giác thọc vào rút ra như vậy rất bình thường, gần như không có khoái cảm gì nên Minh Linh liền dùng ngón giữa của tay kia bấm lên âm vật rồi xoa bóp.

Lần này chỉ chốc lát, Minh Linh đã chơi ra cảm giác. Hột le thăm dò rồi nhô hẳn ra dưới bao quy đầu, nước bên dưới róc rách ngày càng nhiều hơn, thịt miệng âm đạo bị đầu ngón tay cọ xát cũng dần dần sinh ra cảm giác tê dại.

Nhiệt ý từ nơi này dâng trào, Minh Linh cảm giác thân thể mình đang nóng lên, đốt đến đầu óc đều choáng váng.

Mà một màn Hoàng Mộng Thuần nhìn thấy là cơ thể Minh Linh dần nhiễm màu hồng nhạt và đang tự chơi đùa bằng chính đôi tay của cậu, linh hoạt tựa như bậc thầy piano, đàn tấu nên một khúc của chương nhạc câu hồn nơi bướm xinh của cậu.

Hoàng Mộng Thuần thật sự bị một màn này câu đến hồn muốn bay lên. Anh cực lực khắc chế rồi lại kìm nén, cuối cùng vẫn quỳ gối trước âm đạo của Minh Linh, ngón tay anh giống như viên đạn đã nhắm trong một hồi lâu, chuẩn xác cắm vào đóa hoa nhỏ của Minh Linh.

Huyệt nhỏ vốn bị thọc vào rút ra nhiều lần nên vừa mềm mại vừa trơn trượt nhưng không kém phần chặt chẽ, Minh Linh bị Hoàng Mộng Thuần đột ngột cắm vào nên có chút đau, chủ yếu là nơi này chưa từng ăn qua hai ngón tay bao giờ. Cậu vội vàng rút tay mình ra, nhường chỗ cho Hoàng Mộng Thuần. Ma sát sinh ra cảm giác vi diệu làm cho Minh Linh bất giác kẹp chặt chân lại, khiến Hoàng Mộng Thuần cảm nhận được âm đạo của cậu ngày càng căng hơn.

Hoàng Mộng Thuần dùng tay kia kéo quần ngủ của mình xuống dưới mông, thô bạo cầm cậu em của mình tuốt. Cảm giác tuyệt vời khi cắm vào bướm nhỏ thông qua các ngón tay truyền đến con cặc của anh.

Trong nháy mắt này, anh như thật sự đút vào lỗ nhỏ của Minh Linh, dùng quy đầu cực lớn của mình mở căng cái miệng nhỏ nhắn tham ăn này, sau đó lại nhẹ nhàng nhét vào chuôi dao thô dài và cứng ngắc này.

Kích thước không khớp với cái lỗ nhỏ này nhất định sẽ địt Minh Linh đến nỗi không thể kêu thành tiếng, chỉ có thể há to miệng như bị ngạt thở, chờ sau khi thọc vào toàn bộ, cậu sẽ thở hổn hển, một bên khóc nức nở "chậm lại một chút" với anh, một bên nói năng lộn xộn làm cho anh "bắn đầy".

(Giờ mới nhận ra anh nhà dầm khâm vl.)

Não bổ ra cảnh sắc thơm ngon và sống động làm cho Hoàng càng thêm không thể chịu đựng được.

"Đĩ dâm!" Anh hung tợn chửi ra từ mà mình chưa bao giờ nói, sau đó cúi người rồi một ngụm ngậm lấy ngực Minh Linh, bú, gặm cắn và liếm đầu vú xinh xắn kia.

"A ——" Minh Linh bị cảm giác vừa đau vừa nứng này làm cho kinh ngạc. Khi bị người liếm ngực, cái loại cảm giác ngứa ngáy ở hạ thân được ngón tay Hoàng Mộng Thuần cào tới, vì thế mà âm vật bị chà xát kích thích xen lẫn với cảm giác sướng khi được gãi đúng chỗ ngứa, khiến Minh Linh rên càng ngày càng dồn dập và to hơn.

Khi Minh Linh sắp nổ tung tới nơi, cậu bỗng muốn ôm đối phương nhiều thêm. Cậu nhịn không được nói: "Hôn, hôn hôn em..."

Hoàng Mộng Thuần chịu không nổi kiểu dụ dỗ này, ngẩng đầu lên khỏi ngực cậu, học theo kỹ thuật của Minh Linh hôm nay, vói đầu lưỡi vào trong miệng Minh Linh để hôn triền miên cùng kịch liệt. Anh đẩy ngón tay của mình vào âm đạo của cậu, bởi vì anh sắp đạt đến cực khoái nên thọc vào rút ra càng lúc càng hăng.

Minh Linh sắp phát điên vì cảm giác xa lạ và quá mãnh liệt này. Cậu quay đầu tránh né nụ hôn của Hoàng Mộng Thuần, lớn tiếng lại gấp rút kêu lên cùng rên rỉ, ngón tay xoa bóp âm vật cũng ngày càng nhanh.

Cuối cùng, cậu ra!

Ánh sáng trắng xóa bùng nổ trước mắt cậu, cả người bị cao trào kích thích đến run rẩy cùng co giật, nhất là bướm nhỏ đóng mở như bị điện giật, nước nhờn không ngừng từ bên trong trào ra.

Hết lần này tới lần khác, ngón tay của Hoàng Mộng Thuần còn chưa rút ra và chúng vẫn đang nhanh chóng cọ xát âm đạo của cậu.

"Không... Đừng... A... A... Không..." Minh Linh hét lên lung tung. Cậu cảm thấy một luồng khoái cảm càng thêm mãnh liệt và ào ạt khắp nơi trong thân thể. Nó đang tìm kiếm một lối thoát, một khi tìm được thì đó là một cực khoái quá mạnh mẽ, thậm chí có thể gây ra tình trạng mất tự chủ.

Minh Linh không muốn mất kiểm soát nên đã thét chói tai để Hoàng Mộng Thuần dừng lại.

Tuy nhiên, Hoàng Mộng Thuần chỉ càng ngày càng nhanh hơn, làm cho thịt huyệt của Minh Linh cảm thấy một ít đau đớn, nhưng nhiều thêm chính là khoái cảm dữ dội.

Đột nhiên Hoàng Mộng Thuần cúi đầu cắn mạnh vào bả vai Minh Linh, cơn đau bất ngờ không kịp đề phòng khiến khoái cảm nơi hạ thể càng thêm rõ ràng.

"Đi tiểu! Muốn, muốn đi tiểu... Đừng! Không muốn..." Minh Linh chỉ có thể nói những lời như vậy, hét chói tai, cảm giác âm đạo của mình giống như không cầm được, tí tách phun ra từng đợt nước trong suốt.

"A——" Tiếng rên rỉ này của cậu đặc biệt lâu.

Hoàng Mộng Thuần cũng hừ nhẹ một tiếng, tinh dịch bắn ra rơi vãi lên âm đạo vốn đã lộn xộn và đỏ ửng của Minh Linh.

Sau khi xuất tinh, Hoàng Mộng Thuần thở dốc và tựa vào vai Minh Linh.

Còn Minh Linh đang tận hưởng dư vị cao trào. Cậu chưa bao giờ được hưởng cực khoái dài dằng dặc như vậy, không phải vài giây mà là từng đợt rồi lại từng đợt thoải mái như thủy triều ập tới.

"Đừng mời gọi tôi nữa." Đột nhiên Hoàng Mộng Thuần khóc nức nở nói, "Tôi sắp nhịn không nổi... Tôi, tôi không muốn làm điều này. Tôi không thể như vậy..."

Minh Linh còn chưa từ trong dư vị cao trào lấy lại tinh thần, dường như nhận ra có một ít chất lỏng nóng hổi nào đó đang nhỏ xuống cổ cậu.

Chờ cậu định thần lại, nhiệt độ nóng bỏng kia như thể chưa từng tồn tại, chỉ có Hoàng Mộng Thuần vẫn nằm sấp yên lặng trên người cậu giống như đang thất thần.

Minh Linh ý thức được hình như cậu đã làm điều gì đó sai trái, nhưng cũng cảm thấy mình dường như không làm gì sai. Cậu suy nghĩ một hồi, chỉ có thể nâng tay ôm Hoàng Mộng Thuần vào lòng, dùng bàn tay vỗ nhẹ lưng anh giống như đang dỗ dành đứa trẻ, nhẹ nhàng từng chút một.

___________________

Editor: Tui tưởng edit khúc H sẽ hỏny lắm nhưng không, má ơi tuyệt vọng muốn chết khi tra từ, không thấy miếng "nắng" nào luôn mà chỉ có đau khổ thui vì cái lưng sắp gãy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro