Chương 111. Sinh nhật Kim Nam Joon.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

"Cái đó cũng không phải, không phải là em không nhìn thấy gì sao?" Kỳ Nhạc Nhạc có chút túng, nhiều soái ca mỹ nữ như vậy cô nhìn có một chút về mặt tình cảm thì chắc là có thể tha thứ mà nhỉ.

"Vậy là bảo bối em còn muốn nhìn lâu hơn à?" Rõ ràng là Park Ji Min không muốn dễ dàng buông tha cho cô mà.

"Không có, không có em chỉ nhìn các anh mà thôi!" Khao khát được sống của Kỳ Nhạc Nhạc nổi lên, vội vàng phủ nhận.

"Không được nhìn của những người khác, nếu em muốn xem thì oppa cho em chậm rãi xem!" Jeon Jung Kook hơi liếm liếm môi, trong ánh mắt nhìn cô đều là mị hoặc.

Kỳ Nhạc Nhạc cảm thấy ánh nhìn của cậu giống như muốn ăn mình tới nơi, cô nuốt nuốt nước miếng ôm Kim Tanie lùi về phía sau một bước.

"Ah, tốt tốt.'' Cứu mạng, anh không tuân thủ nam đức ah!

May mắn, bảy người rất nhanh đã kết thúc màn hội thẩm này vì trời cũng đã tối rồi. Kỳ Nhạc Nhạc đem Kim Tanie trả cho ba nó, cự tuyệt ba nó làm nũng muốn ngủ cùng nhau mà trở về phòng của Kim Nam Joon.

Cô mới vừa ngồi xuống mép giường, Kim Nam Joon chỉ mặc độc một cái quần lót mang theo gió lạnh vọt vào phòng.

Mặt của Kỳ Nhạc Nhạc trong nháy mắt đỏ lên, cô lập tức cúi đầu ánh mắt hơi run rẩy.

"Oppa!!! Anh anh anh, nhanh chóng mặc quần áo vào nha!"

Ôi giời ơi! Cô đã nhìn hết cả người của Kim Nam Joon rồi!!! Cứu mạng! Trái tim nhỏ bé của cô làm sao mà chịu nổi đây!

Kim Nam Joon lại cảm thấy không có vấn đề gì, dù sao cũng là vợ chồng chưa cưới của nhau, anh cũng không có độc nha!

Kỳ Nhạc Nhạc che mắt lại không dám nhìn nhưng lại ở khe hở của hai ngón tay trộm xem, cơ bụng tám múi này, hu hu hu còn có cơ ngực kìa trên đó còn có những giọt nước chưa kịp lau khô nữa kìa! Ôi giời ơi mau cứu tôi với!!!

Kim Nam Joon dở khóc dở cười đem đồ ngủ mặc vào, bước tới ôm cô một phen bỏ vào ổ chăn, Kỳ Nhạc Nhạc nằm ở dưới người anh còn bị hai cánh tay anh giữ chặt, mùi hương của gỗ mun ập vào mũi khiến cô có chút thoải mái.

Cô căn bản không dám ngẩn đầu đối diện với anh, ngượng ngùng hơi rũ mắt xuống: "Oppa em buồn ngủ quá, chúng ta mau ngủ đi."

Kim Nam Joon nỡ một nụ cười ngọt ngào làm lộ ra lúm đồng tiền, dịu dàng mà hôn hôn lên tóc mai của cô, nhẹ giọng nói: "Ngủ ngon nhé, bảo bối."

Cái ôm của Kim ladder cùng của những người khác không giống nhau, mùi gỗ mun hơi chưa xót cùng cái ôm rắn chắc thập phần xứng đôi, nằm trong vòng tay của anh giống như là tường đồng vách sắt không một cơn gió nào có thể thổi qua hết vậy, cảm giác rất là an toàn.

Truyện chỉ đăng trên Wattpad.

Sau những ngày ăn ăn uống uống vui chơi thì cuối cùng cũng đã đến ngày 12 tháng 9 rồi. Hôm nay là ngày sinh nhật của Kim Nam Joon, hơi tiếc là các thành viên vẫn phải bận rộn vì các lịch trình, buổi tối mới có thể rãnh được một tí.

Buổi tối gần 11 giờ Kim Nam Joon đang ngồi ở trong phòng làm việc mở Vlive trò chuyện với các Army. Anh cầm bánh kem chocolate mà Kỳ Nhạc Nhạc vừa mới mua có chút ngốc nghếch mà thổi tắt ngọn nến trên đó.

Anh trịnh trọng lấy món quà do lão bà của mình tặng từ một bên ra và nói với trước màn hình:_"Đây là lần đầu mình mở quà do Nhạc Nhạc tặng cho đấy, mình đã đợi đến bây giờ mới mở ra đó!"

Kim Nam Joon cẩn thận cắt giấy màu ra khỏi bao bì ở bên ngoài bằng kéo nhỏ, sau đó mới cẩn thận mở nắp hộp ra.

Anh kinh hỉ ngạc nhiên mà lấy một chiếc cốc có phần không được tinh xảo mấy ra ngoài.

"Oa! Đây là chiếc cốc mà cô ấy tự tay làm cho mình đấy!" Nhìn thấy con gấu nâu trên thân cốc anh càng cười tươi làm lộ ra lúm đồng tiền.

"Tên của bọn mình được khắc ở phía dưới này!" Kim Nam Joon cầm chiếc cốc khoe ra với màn hình trên điện thoại, anh thật sự là thích đến nỗi không biết phải làm gì tiếp theo nữa.

Vì thế anh lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Kỳ Nhạc Nhạc đang ở trong ký túc xá.

"Bảo bối à, ừm ừm, anh thấy chiếc cốc rồi, cảm ơn bảo bối anh rất thích nó."

Các Army ở bên ngoài màn hình vừa vui mừng lại hơi ghen tị, luôn luôn thành thục ổn trọng Kim Nam Joon đã bao giờ thể hiện tình cảm quá trớn thế này đâu.

-"Giời ơi, giọng điệu kêu bảo bối của Nam Joon ngọt ngào quá đi!"

-"Tôi thấy Nam Joon cười sắp rách mặt luôn rồi kìa."

-"Xem ra anh ấy thật sự rất thích nó."

-"Chỉ có một mình tôi cảm thấy chiếc cốc này quá xấu à? Sinh nhật của Nam Joon mà cô ta chỉ có tặng cái này thôi à?"

-"Lầu trên đừng có ăn nói xà lơ nữa được không? Các anh ấy hiện tại lại không thiếu tiền, tâm ý mới là cái quan trọng nhất ah!"

-"Bộ tôi nói không đúng sự thật sao? Khó coi thì chính là khó coi, cái cốc này xấu muốn chết!"

-"Bạn nói như vậy, các anh ấy sẽ rất buồn đấy."

-"Tôi cảm thấy cô ta ghen tị thì có, tỉnh táo lại một chút đi, các anh ấy không phải cô đâu."

Kim Nam Joon cũng thấy những bình luận đang cãi nhau này, anh cau mày và nghiêm túc nói: "Xin đừng nói những lời như vậy nữa, mình rất thích chiếc cốc mà Nhạc Nhạc đã tặng cho mình, đây cũng là tâm ý của cô ấy."

Nói xong những lời này, anh liền tắt Vlive, hiện tại anh có chút lo lắng Nhạc Nhạc thấy những bình này sẽ cảm thấy rất buồn đấy.

Tuy nhiên ký túc xá với trái tim nhân hậu không cảm thấy có cái gì, kết quả là Kim Nam Joon hết dỗ dành lại hôn cô khi vừa tan làm trở về, khiến cô có chút bối rối, lại làm các anh em còn lại ăn chanh ngon lành.
......
Lười quá mấy bà ơi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro