Chương 50: maknae-line gặp ba mẹ vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Kỳ Nhạc Nhạc vô cùng mệt mỏi, trực tiếp ngủ từ 10 giờ tối đêm hôm trước đến 3 giờ chiều ngày hôm sau. Park Ji Min lo lắng sẽ làm phiền cô, vì vậy anh rón ra rón rén chạy ra ngoài ăn cơm hai lần, lại sợ rằng cô bị đói, vì thế anh ghé vào mép giường nhìn chằm chằm cô vài tiếng đồng hồ.

Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook ở phòng bênh cạnh cũng muốn vào xem, lại bị Park Ji Min ngăn ở bên ngoài, hiện tại là thời gian của anh, mấy tên tình địch kia đừng nghĩ muốn can thiệp vào.

Kỳ Nhạc Nhạc cuối cùng cũng tỉnh lại cô chớp chớp mắt, liền nhìn thấy Park Ji Min gối vào cánh tay ở mép giường ngủ ngon lành, cô khẽ động một cái anh liền tỉnh lại.

"Ai nha! Nhạc Nhạc nhà chúng ta thật giống. Người đẹp ngủ trong rừng nha!" Anh cười nhẹ nhàng gãi cái mũi của cô.

Kỳ Nhạc Nhạc đói đến mức cả người không còn tí sức nào. "Oppa, em đói bụng quá."

Nghe thấy cô đói, Park Ji Min không giám trì hoãn ra ngoài mua cho cô mấy phần rau xào, Kỳ Nhạc Nhạc rửa mặt sạch sẽ xong từng ngụm từng ngụm ăn, đã lâu rồi cô mới ăn cơm ngon như vậy đấy.

Vì lo lắng sức khỏe của Kỳ Nhạc Nhạc, vì thế hai ngày hôm nay bọn họ vẫn ở trong khách sạn không đi ra ngoài, dù Kỳ Nhạc Nhạc có làm nũng như thế nào Park Ji Min cũng không đồng ý, thân thể mới là quan trọng nhất, chờ thân thể khôi phục lại rồi ra ngoài chơi cũng không muộn.

Cho đến ngày thứ tư, bọn họ mới xuất phát đến Haugu dạo một vòng, trên đường thấy mấy cặp đôi mặc váy cưới  chụp ảnh, Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook giống như tiêm phải máu gà, sôi nổi tỏ vẻ muốn xem cô mặc nó.

"A a a a a, Nhạc Nhạc! Wow wow, chúng ta cũng thử đi!" Đôi mắt thỏ to tròn của Jeon Jung Kook tràn đầy khao khát, bây giờ trong tâm trí của cậu toàn là hình ảnh của Nhạc Nhạc mặt váy cưới.

Kim Tae Hyung cũng không ngừng gật đầu, đừng nói là váy cưới, anh đã nghĩ xong tên để đặt cho con của mình và Nhạc Nhạc trong tương lai là gì rồi. "Đúng, đúng, đúng, gần đây có cửa hàng váy cưới nào không? Chúng ta thử xem!"

Park Ji Min tương đối có lý trí, tuy rằng trong lòng cũng muốn, nhưng là sẽ không nói ra như vậy, không nhìn thấy sắc mặt của Nhạc Nhạc đều thay đổi hay sao?

"Không được đâu, không được đâu!" Kỳ Nhạc Nhạc thập phần cảm động sao đó cự tuyệt, cô không, cô thẹn thùng.

Mặc cho Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook làm nũng như thế nào, cô chính là không muốn, thấy những cô dâu đó mặc váy cưới hở ngực, hở lưng, cảnh đẹp thật sự rất vui mắt, nhưng có thể là do còn chưa được quen thuộc lắm, Kỳ Nhạc Nhạc vô luận như thế nào cũng không làm.

Thấy cô thẹn thùng như vậy, cũng không có biện pháp cưỡng cầu, Kim Tae Hyung và Jeon Jung Kook chỉ có thể ttiếc nuối nhìn cặp vợ chồng mới cưới đang cười rạng rỡ ở đằng kia. Ai bọn họ muốn nói, Nhạc Nhạc mặc váy cưới  khẳng định sẽ rất lộng lẫy đó.

Chiều nay bốn người họ quay trở về nhà, ba mẹ Kỳ cũng đã trở lại, và họ vô cùng ngạc nhiên khi con gái của họ mang về ba đứa con rể.

Hai vợ chồng vui mừng khôn xiết, vội vàng đón ba đứa con rể vào nhà, đối xử với cô con gái ruột như là được nhặt về vậy.

"Aigu, aigu! Nhìn những anh chàng đẹp trai này, trông họ rất có tinh thần!"  Mẹ Kỳ dùng thẩm mỹ của người trung niên, nói ba người bọn họ ai cũng rất đẹp trai.

Jeon Jung Kook thẹn thùng không ngừng cúi đầu. "Xin chào bác trai bác gái ạ, con là maknae Jeon Jung Kook, năm nay 22 tuổi."

Cậu nói chậm nhưng thật tiêu chuẩn, ba Kỳ rất thích diện mạo của cậu, thoạt nhìn chính là một người có tấm lòng nhân hậu, lớn lên lại có góc có cạnh, thật chọc vào tim ba vợ.

Kim Tae Hyung tận khả năng đem eo cong xuống thấp, lộ ra nụ cười tươi rói với khuôn miệng tứ giác người gặp người thích, lấy được lòng mẹ vợ chỉ sau một đòn.

"Chào bác trai, chào bác gái, con là Kim Tae Hyung năm nay 24 tuổi, con phụ trách ca hát, xin cảm ơn." Anh nói những lời này làm cho mẹ Kỳ bật cười, đứa nhỏ này thật đáng yêu, Kỳ Nhạc Nhạc ở một bên cũng xoay người nhịn cười, oppa lúc này anh không cần nói mình phụ trách ca hát, bất quá lần này nhớ rõ chính mình 24 tuổi cũng rất tiến bộ rồi.

Khuôn mặt của Park Ji Min luôn luôn được người lớn yêu thích, anh nho nhã lễ phép khom lưng. "Chào bác trai và bác gái, con là Park Ji Min đứng hàng thứ năm, cháu năm nay 24 tuổi ạ. "

"Tốt tốt tốt, mấy đứa thật ngoan, mau ngồi xuống đi! Nhạc Nhạc à mau đi pha trà đi." Mẹ Kỳ vui vẻ ngồi xuống chuẩn bị cùng ba người con rể mới nói chuyện, Kỳ Nhạc Nhạc chỉ có thể chịu thương chịu khó làm cu li, lần này có thể nói là có con rể tới , con gái trong gia đình bị hạ xuống một bật đi! Phải thật kiên cường lên mới được! 
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro