Chương 70: Du lịch New Zealand (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Khi bọn họ đến sân bay mặt trời vừa lúc ló dạng, Kỳ Nhạc Nhạc tràn đầy năng lượng, bây giờ cô có thể tận hưởng khoảng thời gian vui vẻ bên các thành viên mà không lo bị chóng mặt nữa rồi.

Mấy việc đăng ký thủ tục không cần cô xử lý, các staff và bảy người họ đều thay cô xử lý, cô chỉ cần đi theo là được.

"Nhạc Nhạc nhìn nơi này!"

Tay Kim Tae Hyung cầm camera có thể quay bốn hướng trực tiếp để trước mặt, Kỳ Nhạc Nhạc vừa quay đầu, anh ấy cũng cầm camera quay theo, nhưng là Kỳ Nhạc Nhạc không được tự tin như vậy, nên cô vội vàng điều chỉnh một gốc độ tốt hơn.

"Ai nha, dễ thương quá đi."

Kim Tae Hyung càng xem càng thích, nhịn không được mút trên má cô một cái.

"Yahh! Em làm gì vậy?" Kim Seok Jin xông lên lau mặt cho cô. "Cái này bẩn lắm đấy em biết không Nhạc Nhạc?"

Kỳ Nhạc Nhạc&Kim Tae Hyung :........Em không phải con nít /Em không có virus!

Thật không may là, bởi vì giấy tờ hộ chiếu của Kim Seok Jin có vấn mà không thể đi cùng nhau, Kỳ Nhạc Nhạc không đành lòng muốn ngồi cùng một chuyến bay với anh, nhưng các thủ tục giấy tờ của cô đã được nộp và không thể quay lại.

Kim Seok Jin giống như là sinh ly tử biệt tới nơi mà buông tay cô ra, diễn đạt như một diễn viên thực thụ.

"Đừng chia rẽ chúng tôi mà!"

Mà đạo diễn Kim Tae Hyung ở một bên cười. "Hắc hắc."

"Hai người không phù hợp, sẽ không có kết quả tốt đâu!"

Sau đó trực tiếp bế Kỳ Nhạc Nhạc lên chạy đi.

Kỳ Nhạc Nhạc sợ bị ngã gắt gao nắm chặt cổ áo của Kim Tae Hyung. "Oppa, anh mau thả em xuống!"

Kim Taetae không chỉ không thả cô xuống, ngược lại còn nhắm mắt xoay tròn hai cái, kết quả bị Kim Nam Joon ngăn lại đem Kỳ Nhạc Nhạc ôm xuống, khoang hạng nhất của máy bay, sắp bay qua New Zealand rất cao cấp, có thể ngồi và nằm.

"Nó giống như là một khách sạn vậy." Ladder Kim ngạc nhiên.

"Hyung chúng ta phải ngồi bao lâu?"

"Sáu giờ sẽ đến Singapore rồi thêm mười một giờ nữa là sẽ đến New Zealand!" Min Yoon Gi trả lời.

Kỳ Nhạc Nhạc lấy balo từ chỗ Kim Tae Hyung và tìm thấy miếng dán ức chế dành cho chuyến đi dài, cô thường thay miếng dán ức chế tám giờ một lần, những miếng dán ức chế dành cho những chuyến du lịch đường dài có thể kéo dài đến hai mươi bốn giờ, nhưng khi dán chúng sẽ không được thoải mái cho lắm.

Phía trước chỗ ngồi của mỗi người đều có một cái camera, và Kỳ Nhạc Nhạc có chút không được tự nhiên cảm thấy rất khó chịu.

Lúc Min Yoon Gi biết những chiếc ghế có thể được điều chỉnh thành giường niệm đã rất ngạc nhiên.

"Phiền cô chỉnh giùm cho cô ấy một chút." Min Yoon Gi nhờ tiếp viên hàng không.

Sau khi cả bảy người đều được chỉnh ghế ngồi xong, Kỳ Nhạc Nhạc bởi vì có chút sợ camera đơn giản là bịt mắt trực tiếp đi ngủ, cơm có ăn hay không cũng không quan trọng, giới sinh giới chết mới là đáng sợ nhất.

Nhưng Jung Ho Seok ở một bên đang chuẩn bị gọi đồ ăn, không cho phép cô đi ngủ khi chưa ăn gì cả, anh đi qua nói:

"Nhạc Nhạc, em ăn chút gì đó đi rồi hãy ngủ tiếp nhé!"

Thật ra Kỳ Nhạc Nhạc trước đó đã ăn sáng rồi nên bây giờ không có đói lắm, nhưng khi Jung Ho Seok nghiêm túc lên liền có một cảm giác áp bức vô hình, nên cô chỉ có thể ngồi dậy một lần nữa, lúc này Jung Ho Seok mới mỉm cười một lần nữa, anh xoa đầu xù của cô một chút.

"Vậy mới ngoan chứ!"

Ô ô ô Jung đội trưởng thật đáng sợ!

Tùy tiện ăn cơm một chút, Kỳ Nhạc Nhạc quay đầu liền ngủ, trực tiếp ngủ tới thời điểm đến Singapore. Trên bàn bên cạnh của Jeon Jung Kook là chiếc bánh kem phô mai chỉ dành cho những người có sinh nhật vào tháng 9, Jeon Jung Kook biết cô chỉ thích phô mai có bên trong Pizza và Hamburger ra thôi, còn phô mai bình thường thì cô không thích lắm, nhưng cậu vẫn múc một miếng đưa đến bên miệng cô.

Kỳ Nhạc Nhạc hiện tại vừa mới ngủ dậy nên có chút ngốc, ai đút gì cũng không từ chối, ăn vào trong miệng mới biết là bánh vị phô mai mà cô không thích, nhưng cũng đành nuốt xuống.

Jeon Jung Kook thấy thú vị lại đút một miếng vào miệng cô nữa, Park Ji Min từ WC trở về nhịn không được, cái con thỏ cơ bắp này sao lại chọc Nhạc Nhạc vậy? Vì thế Park Ji Min đi lên đem bánh kem trên nĩa ăn một ngụm.

"Cảm ơn vì bữa ăn."

?????Cơ hội hôn môi gián tiếp của tôi đã bị hyung ấy đánh gãy rồi sao😫😫😫?

Khi bọn họ đến sân bay Singapore, mọi người đã ở trong phòng nghỉ để chờ chuyến bay kế tiếp, Kim Tae Hyung bởi vì không ăn sáng nên hiện giờ đang bị đau dạ giày, ăn một ít súp nóng cũng không thấy đỡ hơn, Kỳ Nhạc Nhạc đột nhiên có một ý tưởng.

Tin tức tố của Omega rót vào cơ thể của Alpha sẽ có tác dụng giảm đau và xoa dịu càng lớn, hiện tại trong tay không có thuốc, không bằng thử phương pháp này một chút.

Kim Tae Hyung :Nhanh lên, đừng có gạt anh nha!!!

Những thanh viên khác: Ta hận!!!

───────

Nhưng mà ở trước camera đánh dấu thì Kỳ Nhạc Nhạc có chút xấu hổ, cô lôi kéo Kim Tae Hyung người cười vui vẻ đến nỗi khuôn miệng hình hộp không khép lại được, đến bên trong khu vực nghỉ ngơi được cung cấp thuốc ức chế và kim tiêm cho các Alpha trong thời kỳ nhạy cảm.

Kỳ Nhạc Nhạc cởi cổ áo của anh ra, Kim Tae Hyung rất phối hợp ngồi xổm xuống đưa tuyến mùi vừa mới khép lại không lâu ra.

"Nhạc Nhạc lần này em có thể mạnh bạo một chút được không?" Kim Tae Hyung cười cười có chút xấu hổ.

??? Đây là cái yêu cầu gì vậy?

mmm, oppa anh muốn em làm thế nào?"

"Dùng lực một chút, cắn ra dấu cũng không sao hết."

Anh muốn cô lưu lại một dấu răng thật sâu nha, như thế là có thể ở trước mặt các thành viên khoe ra một phen rồi 🤭

"Kia, vậy được rồi." Trước tiên Kỳ Nhạc Nhạc dùng sức ấn mạnh tuyến mùi sau gáy anh, một luồng tin tức tố mùi dâu tây chua ngọt đan xen với mùi hương hoa viên thơm ngào ngạt phức tạp của cô, nói lên quyền sở hữu của Alpha.

Kỳ Nhạc Nhạc điều chỉnh góc độ, răng nanh hơi dùng sức đâm xuyên qua da và cắm sâu xuống dưới, Kim Tae Hyung bất đầu thở dốc, trong miệng rên rỉ không ngừng, cảm giác đau đớn và nhức nhối này quả thực khiến anh muốn mà không được.

Cảm giác trong miệng có mùi rỉ sắt nhè nhẹ, Kỳ Nhạc Nhạc vội vàng thu miệng lại, người đàn ông đang ôm eo cô lúc này hai mắt đẫm lệ, rất giống hoàng hoa đại khuê nữ bị khi dễ.

"Thế nào rồi oppa, bụng anh còn đau không? Đầu có còn chóng mặt hay không?" Cô lo lắng hỏi. Hiện tại tinh thần của Kim Tae Hyung vô cùng thoải mái, không còn khó chịu chỗ nào, nhưng việc đánh dấu đột nhiên dừng lại làm anh có chút ngứa ngáy khó chịu.

Bên ngoài đang quay phim bọn họ không thể ở trong đây quá lâu, họ trở lại khu vực nghỉ ngơi, những người khác ngửi được mùi dâu tây nồng đậm trên người Kỳ Nhạc Nhạc thì cảm thấy chua xót trong lòng.

Kim Tae Hyung diễu võ dương oai cố ý để cổ lộ ra ngoài, bây giờ anh có thể ăn uống tốt hơn nhiều rồi.

Park Ji Min cảm thấy chính mình cũng có thể giả vờ một chút, dù sao thì anh cũng thật sự bị cảm mà.

"Ngô, anh đau đầu quá, anh muốn Nhạc Nhạc ôm ấp hôn hít mới có thể khỏe lại được."

Jeon Jung Kook người mới xử lý hai phần thức ăn lớn, cũng nhăn chặt mày ngã xuống ghế sô pha.

"Anh muốn Nhạc Nhạc cắn anh một cái mới được, nếu không anh sẽ không dậy nổi." (mắc cỡ quá 2 ơi 🙈🙈)

Những người lớn tuổi không muốn làm nũng vì xấu hổ : Đồ biến thái!!! Sức lực của mấy đứa lớn như vậy, giả vờ cái gì không biết.

Kỳ Nhạc Nhạc không dao động, tôi là một sát thủ vô cảm.jpg.

Thấy mánh khóe này không hiệu quả, Park Ji Min và Jeon Jung Kook xấu hổ ngồi trở về.

Lúc này bọn họ nên chuẩn bị lên chuyến bay để tới New Zealand, ở sân bay Singapore cũng có những chiếc xe để chở những hành khách, bên trái và bên phải của Kỳ Nhạc Nhạc đều bị các thành viên bao vây gắt gao.

Trên tay của các thành viên đều cầm một cây gậy selfie, Kỳ Nhạc Nhạc đối với mấy camera vô cùng nhạy cảm, núp ở phía sau cố gắng để không bị lọt vào ống kính. Trời không chiều lòng người, cái nhóm quỷ ấu trĩ này thỉnh thoảng lại hét lên 'Nhạc Nhạc' vì sợ rằng cô sẽ bị tụt lại phía sau.

Mà Min Yoon Gi trực tiếp nắm lấy tay cô, ở một bên nhỏ giọng cùng cô nói chuyện phiếm.

Lúc lên máy bay sắc trời đã tối, lúc trước các thành viên không ngủ bây giờ đều lựa chọn cách ngủ ngon, Kỳ Nhạc Nhạc hiện tại ngủ không được, cô lựa chọn lấy iPad ra xem Chân Hoàn Truyện mà lúc trước cô đã download về, lúc cô không có việc gì làm đều phải xem nó, không xem sẽ ăn cơm không vô.

Ngồi máy bay hơn mười một tiếng đồng hồ mới tiến vào đảo Nam của New Zealand, bên ngoài thậm chí còn có thể những núi tuyết bị phũ trắng xóa, phong cảnh rất đẹp, ánh mặt trời xán lạn.

Việc đầu tiên cần làm khi xuống máy bay là mặc thêm quần áo, Jeon Jung Kook vội vàng lấy chiếc áo khoác lông vũ đã chuẩn bị sẵn từ trong vali và khoác lên người cô, ở trong sân bay Auckland có điều hòa rất tốt, nhưng cô vừa đi ra ngoài đã bị con gió mùa đông ở bên ngoài thổi cho một cái lạnh run người.

Kỳ Nhạc Nhạc sợ nhất là mùa đông, cho dù là mùa đông ở thành phố C thì cô vẫn thường xuyên bị cảm mạo. Thấy cô run rẩy như vậy, Kim Nam Joon kéo chiếc áo khoác mùa đông của mình ra và ôm cô vào lòng, hai người trực tiếp biến thành một, giống như cánh cụt baba mang theo bảo bảo giống nhau bước đi chậm rì rì về phía trước.

Làng sóng comment

-"Quá cưng chiều đi! Toàn bộ hành trình Nhạc Nhạc không cần làm việc gì cả."

-"A a a a a a , Kim Tae Hyung!!? Anh cũng hôn em như vậy đi!"

-"Nhạc Nhạc nhìn khuôn mặt của Kim Tae Hyung chắc là không thể tức giận được đâu ha ha ha ha!"

-"Nhưng không sao cả, sau lần tiến hóa thứ hai, Kim Tae Hyung lại đẹp lên không ngừng, quá đẹp, quá đẹp, thứ lỗi cho tôi vì từ ngữ còn thiếu sót."

-"Ha ha ha ha ha ha, dơ dơ, Kim Seok Jin anh đang dỗ con nít đấy à?"

-"Này giộng điệu ô ô ô, tôi là cá hầm cải chua, lại chua rồi đồ ăn bị thiu rồi."

-"Tên của chương trình này!!! Đề nghị đổi thành 〘Vợ đi chỗ nào, tôi liền đi chỗ đó〙"

-"Lầu trên thật tuyệt ha ha ha ha ha!"

-"Mẹ kiếp, đã xảy ra chuyện gì mà Vip bọn tôi cũng không xem được vậy?"

-"Tôi tò mò quá, chị dâu mang Kim Tae Hyung đi đâu vậy?"

-"Mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp, một dấu răng thật lớn!"

-"Kim Tae Hyung anh!!!"

-"Sao Kỳ Nhạc Nhạc lại dùng sức như vậy a.....?"

-"Sao Kỳ Nhạc Nhạc lại có thể cắn mạnh như vậy.....tôi thấy nó sắp chảy máu luôn rồi kìa!"

-"Có lẽ là có tình huống đặc biệt gì đó xảy ra với Tae Hyung, hơn nữa không nhìn thấy anh ấy cười vui vẻ như vậy sao? Người ta là người yêu mà, đừng có lo lắng về điều đó nữa."

-"Tôi cảm thấy chính Tae Hyung là người đã yêu cầu đó, vì ngày thường Nhạc Nhạc đều nói chuyện rất nhẹ nhàng sẽ không thô bạo như vậy đâu."

-"+19951230."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro