Chương 92: Du lịch New Zealand (24)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Nhưng nếu cô không xem, nếu cô không đi lên núi, thì các thành viên liền sẽ đi lên núi. Một đám làm bộ vô tình nghiên người về phía cô, thỉnh thoảng còn làm cơ ngực và cơ bụng lộ ra ngoài.

Kỳ Nhạc Nhạc :Không dám động, không dám nhìn, tả hữu vì nam, đầy đầu đại hán.

Ngâm được một lúc, cô cảm thấy hơi hơi chóng mặt, nghĩ muốn đi ra ngoài ăn chút gì đó loát bụng, để bụng rỗng mà ngâm nước nóng, sức khỏe của cô lại yếu có thể rất dễ dàng bị ngất xỉu.

Lúc này Park Ji Min vì tò mò mà đi ra ngoài để xem tổ chương trình đã tặng gì cho bọn họ, chính mình còn chưa ăn một miếng nào liền bưng hộp lên đút cho Kỳ Nhạc Nhạc.

"Món này là kimbap cá ngừ, nhất định là ăn ngon lắm đó."

Park Ji Min lại vội vàng đút cho cô vài miếng nữa: "Còn có thịt bò này, Nhạc Nhạc em có muốn ăn nó không?"

Kỳ Nhạc Nhạc ăn một lát bụng đã không còn đánh trống nữa rồi, sẽ không dễ bị ngất xỉu nữa đâu.

"Oppa, anh cũng ăn đi, rồi nhanh chóng vào đây ngâm nước này, nhiệt độ trong ngày trên lệch quá lớn sẽ dễ bị cảm lạnh đó."

Park Ji Min tùy tiện ăn vào miếng, lại đút cho mấy người anh em mỗi người một đũa liền nhanh chóng chạy trở về nồi sắt.

Một lát sau có mấy người lục tục đi ra ngoài, tóm lại việc trước tiên là đút cho lão bà, vợ ăn xong rồi thì tới chính mình ăn, cuối cùng mới đút cho hội anh em cây khế kia.

"Nhạc Nhạc tới đây, để anh massage cho em."

Jung Ho Seok nắm lấy đôi chân dài nổi trên mặt nước của cô, định sử dụng kỹ thuật massage mà anh đã tập luyện nhiều năm, nhưng Kỳ Nhạc Nhạc sợ nhất là chân bị nhột, nên cô xoắn đến xoắn đi né tránh tay của anh, thiếu chút nữa thì cả người đã chìm vào trong nước.

Jung Ho Seok sợ tới mức vội vàng vớt cô lên khỏi mặt nước kia. Kỳ Nhạc Nhạc bị sặc nước ho khan vài cái, điều này làm cho bảy người họ cảm thấy rất là đau lòng.

"Em không sao chứ, Nhạc Nhạc?"

Min Yoon Gi nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô, Jeon Jung Kook để cô treo trên người mình giống như gấu koala, trong miệng cũng hỏi han không ngừng.

"Nhạc Nhạc thật xin lỗi! Đều là lỗi của anh." Jung Ho Seok tự trách cực kỳ.

"Em không có việc gì, cũng không phải là lỗi của anh mà."

Kỳ Nhạc Nhạc duỗi tay ôm lấy cổ Jung Ho Seok nhẹ nhàng cọ cọ an ủi anh.

Náo loạn một hồi như vậy, tám người họ chuẩn bị đi ra ngoài, xuất phát tới địa điểm tiếp theo. Trong quá trình ngâm nước nóng thì Kỳ Nhạc Nhạc chưa từng bước ra khỏi mặt nước, nên cô lấy hết can đảm mới dám xông ra ngoài.

Gió lạnh thổi ở bên ngoài khiến cô lạnh đến rùng mình, hai người Kim Tae Hyung và Park Ji Min ngay lập tức dùng khăn tắm quấn chặt cô lại, sau đó hai người một trước một sau ôm cô bước đi, với ý định như vậy sẽ làm cô ấm áp thêm một chút.

Điều đầu tiên Kỳ Nhạc Nhạc vào phòng thay đồ là thay bộ đồ ướt này ra, rồi nhanh chóng mặc một bộ quần áo thật dày vào, nhưng thật không may là, chỉ một lát sau thôi mà cô đã ho khan và hắt xì liên tục rồi.

Ngồi trên xe cắm trại cầm ly nước nóng mà Kim Seok Jin đưa cho, Kỳ Nhạc Nhạc uống một chút lại không muốn uống nữa, Kim Tae Hyung ngồi ở một bên quan sát mà không khỏi lo lắng.

"Em chịu đựng được không? Ở chỗ anh có một ít thuốc trị cảm nè, em mau uống nó đi."

Kim Tae Hyung tìm ra một ít thuốc trị cảm dự phòng, pha với nước cho cô dễ uống hơn, lại dỗ Kỳ Nhạc Nhạc đang đau đầu cho cô uống hết thuốc.

Sau đó để cô dựa vào mình nhắm mắt nghỉ ngơi, lại lấy tay kéo chăn lên cho cô, suốt đường đi mắt không rời khỏi khuôn mặt đang đỏ bừng của Kỳ Nhạc Nhạc.

Chờ cô ngủ rồi, ngồi ở ghế phụ Kim Nam Joon đi lại đây sờ sờ cái trán của cô.

"A, trán của Nhạc Nhạc hình như hơi nóng thì phải?"

Kim Tae Hyung hồn vía lên mây, dùng cái trán của mình thử thử độ ấm cái trán của Kỳ Nhạc Nhạc. "Hình như là có nóng một chút, hyung chúng ta có nhiệt kế không nhỉ?"

Nghe thấy tiếng thảo luận của hai đứa em, Min Yoon Gi đang lái xe cũng chút nóng nảy: "Nhạc Nhạc phát sốt sao?"

"Em cảm thấy hơi nóng một chút, chúng ta tìm một chỗ rồi dừng xe lại, rồi tìm staff xin một cái nhiệt kế rồi đo thử xem."

Kim Nam Joon ngồi trở lại ghế phụ, mở bộ đàm ra tìm tổ đạo diễn để thương lượng một chút.

Team SUV bên kia cũng nhận được thông báo dừng xe lại nghỉ ngơi của staff, còn đang không biết chuyện gì thì bộ đàm trên tay Kim Seok Jin liền chuyền đến giọng nói có chút hoảng hốt của Kim Nam Joon.

"Anh ơi, Nhạc Nhạc phát sốt rồi!"

"Mo???" Kim Seok Jin hoa dung thất sắc, sốt ruột dò hỏi: "Làm sao vậy, có nghiêm trọng không?"

Đang lái xe Jeon Jung Kook cầm tay lái bất đầu có chút run rẩy. "Jin hyung, cho em nói chuyện với Nam Joon một chút đi."

Ngồi ở ghế phía sau Park Ji Min và Jung Ho Seok cũng thò đầu lên dò hỏi, lại bị Kim Seok Jin ấn trở về phía sau.

"Đều ngồi xuống hết đi, chạy xe lên phía trước rồi đậu xe cho đàng hoàng đã rồi lại nói."

Kim Seok Jin cau mày, chỉ huy mấy đứa em còn đang hoảng loạn, tuy rằng anh cũng đang rất hoảng, nhưng hiện tại điều khiển xe cho an toàn cũng rất quan trọng.

Xe cắm trại đi theo xe của tổ đạo diễn tìm ra một khu đỗ xe cắm trại rồi dừng lại, xe vừa tắt máy, người trên xe SUV muốn đi vào xe cắm trại, mà người trong xe cắm trại lại muốn ra ngoài để lấy nhiệt kế, trong lúc nhất thời tất cả đều rối thành một đoàn.
───────────
"Ya! Trước tiên để anh mày đi xuống cái coi!"

Min Yoon Gi thấy đám em trai đang đứng trước cửa xe loạn thành một nồi cháo heo liền nổi giận, ra lệnh cho mấy đứa em mau nhường đường. Chính mình vội vàng lao xuống xe đi tìm nhân viên y tế đi theo đoàn làm phim, dẫn người nọ một đường chạy như bay đi vào trong xe cắm trại.

"Tránh ra, tránh ra!"

Nhân viên y tế đi đến trước mặt Kỳ Nhạc Nhạc, người đanh nhắm chặt hai mắt hai má còn đang ửng hồng, lấy nhiệt kế ra đo nhiệt độ cơ thể của cô.

Kim Tae Hyung thấy cô nhíu mày khó chịu như vậy, nhịn không được mà khóc nức nở.

"Hu hu hu bác sĩ, anh nhất định, nhất định phải cứu Nhạc Nhạc của chúng em, nhất định phải cứu cô ấy đấy hu hu hu."

"Ya! Sau cậu lại nói mấy cái lời không may mắn vậy hả?"

Park Ji Min trừng mắt nhìn cậu bạn thân một cái, Nhạc Nhạc của anh nhất định sẽ không có việc gì!

"Phát sốt 38.1° độ, chỉ là cảm lạnh bình thường thôi, cố gắng nghỉ ngơi một chút là sẽ tốt lên thôi, cơ thể của Omega rất yếu, trong khoản thời gian này chú ý giữ ấm là điều rất cần thiết."

Nhân viên y tế lấy ra thuốc trị cảm chuyên dụng dành cho Omega, nói cho bọn họ cách uống thuốc như thế nào.

Kim Seok Jin nửa tin nửa ngờ hỏi thêm một câu: "Em ấy không cần đến bệnh viện truyền dịch linh tinh gì sao?"

"Không cần đâu đối với Omega mà nói, uống thuốc là tốt nhất."

"Cảm ơn bác sĩ." Hốc mắt của Jeon Jung Kook có chút hồng hồng, cậu tình nguyện chính mình bị bệnh cũng không muốn cô khó chịu như vậy một chút nào.

"Đều tại em, có phải tại vì Nhạc Nhạc bị dọa sợ cùng với gió lạnh nên cô ấy mới bị bệnh đúng không?"

Jung Ho Seok càng nghĩ càng tự trách, hope biến thành hopeless, toàn thân anh điều bao phủ bởi áp suất thấp.

"Không phải lỗi của em đâu, đáng lẽ Nhạc Nhạc không nên đi theo chúng ta tắm nước nóng, một lạnh một nóng như vậy cô ấy không thể chịu nỗi rồi."

Kim Seok Jin an ủi em trai của mình.

"Được rồi, mọi người trở về xe đi, để cho Nhạc Nhạc nghỉ ngơi thật tốt."

Min Yoon Gi bảo những người khác trở về xe SUV, chen lấn ở chỗ này làm gì? Nhường không gian ra cho Nhạc Nhạc dễ hít thở không khí một chút a!

"Không muốn, em muốn ở lại đây với Nhạc Nhạc à!"

Jeon Jung Kook sống chết cũng không muốn xuống xe, cậu muốn ở lại xe cắm trại để chăm sóc cô.

"Nhạc Nhạc có anh chăm sóc là được rồi." Kim Tae Hyung ngồi trở lại chỗ của mình tiếp tục ôm Kỳ Nhạc Nhạc đang được bọc thành một quả cầu, muốn dùng nhiệt độ cơ thể của mình cùng tầng tầng lớp lớp các lớp chăn để giữ ấm cho cô.

"Này nha! Anh Tae Hyung bá đạo quá rồi đấy!" Jeon Jung Kook có chút không vui, anh Tae Hyung đã ôm lâu như vậy, để cậu ôm một cái thì không được à. (`ε') (`ε')

Min Yoon Gi bị hai thằng báo này quậy cho có chút đau đầu rồi đấy. "Em ở lại đi, em ở lại đi, còn những người khác đều trở lại xe SUV đi, ở đây nhiều người Nhạc Nhạc sẽ nghỉ ngơi không được tốt."

Có lý do thuyết phục, Kim Seok Jin, Park Ji Min và Jung Ho Seok đành phải thành thành thật thật trở về xe SUV và tiếp tục lái xe.

Ngủ đến mơ mơ màng màng Kỳ Nhạc Nhạc cảm giác bên tai đột nhiên yên tĩnh lại, chính mình vẫn như cũ nằm trong vòng tay có mùi hương của dâu tây, nhưng cô vẫn cảm thấy cả người rất là lạnh.

"Lạnh quá, lạnh quá." Kỳ Nhạc Nhạc vô thức lẩm bẩm, Jeon Jung Kook ở trên giường tìm được một cái chăn mang lại đây, Kim Tae Hyung cẩn thận tỉ mỉ quấn quanh cô thêm một vòng nữa.

"Còn lạnh hay không Nhạc Nhạc? Oppa đang ôm Nhạc Nhạc nè."

Kim Tae Hyung hạ giọng xuống và nhẹ nhàng hỏi, nhưng người đang ngủ say không có trả lời anh, chỉ là nằm gọn trong vào vòng tay của anh thôi.

Jeon Jung Kook cũng muốn ôm cô một chút, năn nỉ ỉ ôi một hồi cuối cùng Kim Tae Hyung mới đồng ý cho cậu ôm một chút. Jeon Jung Kook nhẹ nhàng tiếp nhận Kỳ Nhạc Nhạc đang được bọc thành một cái kén, giống như dỗ đứa nhỏ mà nhẹ nhàng dỗ cô, thỉnh thoảng sờ vào gương mặt đang đỏ bừng của cô, xem xét nhiệt độ có tăng lên hay không.

Mặc dù có xảy ra chuyện như vậy, nhưng đoàn làm phim đã sớm sắp xếp nhiệm vụ nhảy bungee rồi, bảy người bọn họ vẫn muốn hoàn thành buổi quay của ngày hôm nay cái đã.

Sau khi đến nơi, Kỳ Nhạc Nhạc dường như cảm giác được đều gì đó liền tỉnh lại, vừa mở mắt ra liền phát hiện chính mình đang nằm trên chiếc giường phía sau của xe RV, trên người được đắp các loại chăn khác nhau và áo khoác, bên cạnh còn có hai Staff Beta nữ đang cẩn thận chăm sóc cô.

"Nhạc Nhạc-ssi tỉnh rồi, bạn uống chút nước nhé?"

Một staff nữ bưng nước nóng tới, lấy nước pha với một ít thuốc xong rồi mới đưa cho cô uống. Dường như nhận ra cô hơi hoang mang staff nữ còn lại giải thích:

"Các thành viên đang quay nhiệm vụ nhảy bungee ở trên kia, bạn đang bị sốt, bọn họ nhờ chúng tôi ở lại đây chăm sóc bạn."

Lúc này Kỳ Nhạc Nhạc cảm thấy đầu của mình rất nặng chân lại rất nhẹ, cả người không còn tí sức lực nào, Omega lúc này là yếu ớt nhất, lại không có bạn đời ở bên cạnh, cô có cảm giác rất là bất an.

Nhưng Kỳ Nhạc Nhạc biết trên người Alpha của cô có trách nhiệm lớn như thế nào, cô không thể tùy hứng và ích kỷ như vậy, vì vậy sao khi nghe staff giải thích xong, cô ngửi mùi hương dâu tây và bưởi nho thoang thoảng trên người mình lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
──────────
Chúc mừng bé bảy, chúc mừng Jung Kookie đạt no.1 BB hot 100 nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro