Chương28: Quà gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Min Yoon Gi mặt không biểu tình uống một ngụm nước, ánh mắt và tin tức tố của hai người không ngừng giao phong, phòng khách nồng nặc mùi thuốc súng.

Cuối cùng, Min Yoon Gi phá vỡ sự trầm mặc trước.

"Ho Seok à, em biết hôm nay là thời gian của anh mà nhỉ? Nói sợ thức dậy sớm là giả vờ, muốn nhìn thấy Nhạc Nhạc mới là thật đi?"

Trên mặt Jung Ho Seok cũng không có tươi cười, hai năm gần đây trong nhóm không có cuộc cãi vã nào, các thành viên có ý kiến hoặc không thoải mái chỗ nào, đều cùng nhau chia sẻ quan điểm, những điều không vui nên hầu như không có xích mích, mâu thuẫn gì.

Tuy nhiên, sau này bọn họ tuy rằng vẫn là tình như thủ túc, anh em cùng đồng đội, nhưng ở những phương diện có Nhạc Nhạc chắc chắn sẽ có xích mích không ngừng.

Bất quá, bọn họ sẽ không làm ầm lên để cho Nhạc Nhạc khó xử, Rất nhiều Alpha gia đình đều lấy Omega làm trung tâm, trong nhà bất hòa cũng sẽ ảnh hưởng đến thể chất và tinh thần của Omega.

"Hyung, anh suy nghĩ nhiều rồi, đêm nay vẫn là thời gian của anh, em sẽ không quấy rầy. Bất quá sau này cũng đừng quấy rầy em là được!"

Tiểu hi vọng aka Jung Ho Seok của BTS rất ít có thời điểm lạnh lùng sắc bén như vậy, huống chi là người anh lớn hơn mình một tuổi, nhưng là anh cũng sẽ không chịu thua, không chịu nhượng bộ, chỉ có Nhạc Nhạc là tuyệt đối không được.

"Hi vọng là thế!" Min Yoon Gi cụp mắt, không nói chuyện nữa.

"Vậy, hyung chúc anh ngủ ngon."

Jung Ho Seok kéo vali trở về phòng, đốt nến thơm Blackberry Muse mới mua để lên trên bàn, sau khi cẩn thận dưỡng da, đợi đến 12 giờ đêm, anh liền gõ của phòng của Min Yoon Gi.

Lil meow meow mở cửa phòng, cảnh giác nhìn em trai mình.

"Làm gì vậy? Em còn chưa ngủ à, Ho Seok!"

"Tất nhiên là em phải ngủ rồi, hiện tại là rạng sáng, nói cách khác, Nhạc Nhạc hiện tại là của em."

Dứt lời không đợi Min Yoon Gi phản ứng, anh liền đi vào và cúi xuống bế Kỳ Nhạc Nhạc đang ngủ say về phòng của mình.

Min Yoon Gi không thể tin vào mắt mình, Jung Ho Seok lại dám dưới mí mắt anh mà bắt người, anh tiến lên nắm cổ tay của Jung Ho Seok, sắt bén nhướng mày, trầm trọng nói.

"Buông cô ấy ra!"

"Nhưng mà, hyung! Hiện tại là một ngày mới, cũng chính là thời gian của em, anh ngăn cản em không phải là không quá thích hợp sao?"

Min Yoon Gi quả thật khó chịu, lại nói không được lý do, nên đành buông tay, nhìn thấy đối phương ôm Omega của mình đi sang phòng đối diện.

Aizz, anh có chút bực bội vò tóc, dứt khoát trực tiếp đem vali, đi về nhà ở Hannam-dong của anh. Miễn khi nhìn thấy, anh sẽ chua chết như uống một lu giấm mất.

Bên kia Jung Ho Seok vẫn chưa đặt Kỳ Nhạc Nhạc lên giường, Kỳ Nhạc Nhạc người đang ngủ như heo con vẫn bị động tĩnh lớn như đánh thức, kết quả phát hiện mình đang nằm trong vòng tay thơm tho và xa lạ. Mãi cho đến khi đối phương đặt mình vào chiếc giường tràn ngập hương hoa mộc lan, cô mới nhìn thấy khuôn mặt thanh tú của Jung Ho Seok dưới ánh đèn mờ ảo.

Tiểu xinh đẹp không hổ là tiểu xinh đẹp, người thật sự rất xinh đẹp, tất cả các cameras trên thới giới đều phải hướng anh xin lỗi đi.

"Bị đánh thức sao? xin lỗi, thật xin lỗi nha, Nhạc Nhạc mau ngủ đi, mau ngủ đi."

Jung Ho Seok vội vàng dỗ dành cô như một đứa trẻ, Kỳ Nhạc Nhạc vốn đang mê mang đã bị anh thôi miên  thành công, chìm vào giấc ngủ ngay lập tức với hương thơm sảng khoái trong phòng.

Ngày hôm sau khi cô vừa tỉnh dậy, người đàn ông ngủ trên giường Park Ji Min ở đối diện đã không thấy bóng dáng, cô phát hiện bên chăn bên cạnh có hai chiếc hộp đẹp đẽ, sau khi cẩn thận mở ra, bên trong có một chiếc váy Chanel cổ điển, và vật phẩm trang sức của LV.

Vừa thấy liền biết là của Ji Woo noona mua, phối hợp lên rất ưu nhã. Mặc dù Kỳ Nhạc Nhạc, người quanh năm mặc quần áo ngắn tay, cũng rất thích nó, nhưng cô hơi xấu hổ khi nhận một món quà đắt tiền như vậy.

Đem đồ vật để lại trong túi, cô cầm hộp chạy ra ngoài, thấy Jung Ho Seok đang vắt óc làm bữa sáng dinh dưỡng, cô nghiên người nói với anh.

"Oppa, đồ đẹp quá, em không thể nhận nổi những thứ này! "

Jung Ho Seok cười rạng rỡ với cô. "Nói cái gì mà không thể nhận, anh cùng chị anh rất thích Nhạc Nhạc, đây là quà gặp mặt của bọn anh, Nhạc Nhạc phải nhận lấy nha!"

"Nhưng...." Không chờ cô nói xong, Jung Ho Seok dùng ngón tay thon dài nhẹ nhàng ấn lên môi cô.

"Không có nhưng gì hết, em cứ nhận lấy là được, bữa sáng sắp chuẩn bị xong rồi, Nhạc Nhạc sửa soạn xong, thì mau tới ăn cơm nha!"
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro