01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo lần cuối trước khi đọc: Truyện đọc chỉ để giải trí, không phù hợp cho những người cần siêu phẩm tuyệt tác để đời. Nếu bạn cần siêu phẩm tuyệt tác để đời, huyền thoại fanfic, xứng đáng đạt giải Nobel Văn học, Pulitzer, Man Booker,... thì xin lỗi nhà mình không có những truyện như vậy!

Vì đã có nhiều trường hợp la làng lên rồi lôi truyện lên page, gr công cộng chê bai nên mình rào trước: Mình gia trưởng và toxic vl nên không chấp nhận bất kỳ việc bê truyện lên gr công cộng chê bai! Bạn thấy truyện hợp gu thì mời ở lại cùng nhâm nhi, còn thấy truyện không hợp gu thì drop, click back, tắt tab, tắt máy tính điện thoại, không ai ép bạn xem tiếp mà phải cmt khó chịu rồi la làng lên như thể bị dí dao vào cổ ép đọc. Còn nếu bạn không cmt, không la làng nhưng lại lưu truyện của mình vào danh sách đọc có các kiểu tên đại loại như: "truyện thiểu năng", "truyện dở ói" thì đừng trách sao mình toxic nhé!

Đã nhắc đến thế rồi mà vẫn có người comment kiểu "Dù biết truyện đọc chỉ để giải trí rồi nhưng mà...", "Truyện cringe vcl..." , sì tốp nhé hỡi bông tuyết bé nhỏ, không nhưng nhị gì cả, bạn thấy cảnh báo có hố và bạn vẫn cố tình nhảy vào xong bị ngã, rồi quay ra làm câu "dù biết đường có hố nhưng tôi vẫn cố nhảy mẹ xuống hố", nghe có đần độn thiểu năng không?

____________________________

Bản edit được đăng tại: hometranche.wordpress và quát pát Phù Thỉ 56317

Trans + Beta: noah + Quinn + Chè

"Enervate!"

Giọng Harry như một tia sáng rực rỡ xuyên qua màn sương mù trong tâm trí Draco, đánh thức ý thức y.

Y ráng mở to mắt, nhận ra mình bị trói chặt tay chân trên một chiếc ghế mềm tuy không thể nói là tồi tàn nhưng chắc chắn là đã cũ.

Draco nhìn quanh Phòng Yêu cầu, nơi này trông vô cùng trống trải sau khi bị lửa thiêu đốt, bộ ba Gryffindor thì đang đứng xung quanh y.

Ron khoanh tay cau mày, đứng ở phía xa nhất; Hermione nheo mắt chĩa đũa phép về phía y, câu thần chú rõ ràng đã treo trên đầu môi; Harry đứng cách mặt y chưa đầy một mét, tay nắm chặt đũa phép, khuôn mặt ửng đỏ khác thường, đôi mắt xanh ẩn sau tròng kính có chút lảng tránh mà y chưa từng nhìn thấy.

Một mùi hương thoang thoảng vương vấn trên chóp mũi Draco - cảm giác như con đường trong rừng thông dưới ánh nắng, phảng phất chút ngọt ngào trong hương thơm của gỗ thông, khiến Alpha trong cơ thể y nhảy cẫng.

Draco không khỏi trợn mắt ngạc nhiên, "Potter, cậu phân hóa thành Omega?"

Hermione chớp mắt với vẻ quái lạ lắm, không đợi Harry trả lời, cô nhanh nhẹn sải bước tới như một con sư tử cái chắn giữa cậu và Draco, đũa phép của cô gần như dí vào trán Slytherin tóc vàng: "Malfoy, cậu nợ Harry một mạng, giờ cậu ấy cần pheromone Alpha của cậu để vượt qua kì phân hóa thuận lợi, tạm thời đánh dấu cậu ấy cho đến khi tuyến thể của cậu ấy hoàn thiện. Cậu có thể chọn đồng ý, hoặc là tôi sẽ cho cậu một Bùa quên lãng."

Draco cảm thấy đầu đau âm ỉ.

Đúng rồi, y vừa cuốc bộ một mình trên hành lang dài của lâu đài, cố quay lại hầm trước giờ giới nghiêm. Khi đi qua một chỗ ngoặt, y dường như nghe một tiếng "Stupefy", rồi chìm vào bóng tối, khi tỉnh dậy, y thấy mình đang ngồi trên chiếc ghế tồi tàn này.

"Chúng ta có thể thỏa thuận." Harry vòng từ phía sau Hermione đến trước Draco, đôi mắt xanh ửng sáng bởi khuôn mặt đỏ bừng, "Cậu giúp tôi tạo một dấu ấn tạm thời để giấu thân phận Omega, tôi sẽ làm chứng cho nhà Malfoy. Trong trận chiến cuối cùng, tôi thấy cha mẹ cậu đang tìm cậu và không tấn công ai cả."

Ron cũng tiến lại gần, vẻ bất mãn tràn ra từ trong giọng nói: "Malfoy, ưng hay không, quyết định nhanh đi." Cậu ta rút đũa phép ra, như thể sẵn sàng thi triển bùa quên lãng bất cứ lúc nào, "Đến cùng thì mày cũng có lợi hơn trong thỏa thuận này, tao phải nói, cả Hogwarts này còn khối Alpha để chọn..."

"Tao đồng ý." Draco buột miệng, để ý thấy vẻ mặt sững sờ của Harry, yết hầu của y khẽ động, giả vờ nhún vai bất đắc dĩ: "Dù sao thì bọn mày cũng đã bắt cóc tao tới đây, ban nãy tao còn bị ếm bùa choáng, nhưng tao không muốn ăn thêm bùa quên lãng."

"Tốt," Hermione hài lòng nói, mặc dù đũa phép của cô vẫn kiên quyết chĩa vào Draco: "Nhưng tôi không tin cậu. Cậu phải lập lời thề Bất khả bội, đồng ý sẽ duy trì việc đánh dấu tạm thời cho Harry, không được tiết lộ cho bất kỳ ai tin tức Harry phân hóa thành Omega cho đến khi Harry tự nguyện công khai, ngoài ra cậu cũng phải hứa không bao giờ sử dụng năng lực của Alpha để làm hại Harry."

Draco liếc Harry, Harry cũng đang nhìn chằm chằm hắn.

Omega mới phân hóa đang phát sốt, mày nhíu lại thành hàng, pheromone bồn chồn lúc dày lúc mỏng, mọi dấu hiệu cho thấy trong lòng cậu khó chịu đến mức nào.

Có tia sáng nhạt lóe lên trong đôi mắt xanh, có lẽ là sốt cao đến bốc hơi nước, nhưng Draco thích lý giải nó thành dục vọng hơn.

Vẫn duy trì ánh mắt đối diện với Harry, Draco gật đầu: "Được, tôi sẵn sàng thề."

Sự quyết đoán của y ngược lại khiến Harry hơi ngạc nhiên. Cậu bước đến gần Draco dưới sự thúc giục của Hermione, sử dụng "Finite Incantatem" để nới dây trói cho y.

Đêm ngả về khuya, trong Phòng Yêu cầu, ngọn đuốc trên tường đá cháy lờ mờ, chiếu sáng một không gian mơ hồ ám muội.

Draco Malfoy ngồi giữa nơi được ánh lửa chiếu sáng, y bị hai cái đũa phép chĩa vào, nhìn Harry chằm chằm. Potter đưa tay về phía y.

Y hơi nhướng mày, nhếch khóe miệng, vươn người nắm lấy tay Harry.

Hai người đứng đối diện nhau, Hermione gõ nhẹ đũa phép vào bàn tay đang nắm chặt của họ.

Harry hỏi: "Malfoy, cậu có thể cung cấp cho tôi pheromone Alpha để đánh dấu tạm thời khi tôi cần không?"

"Tôi sẽ." Draco nói.

Một ngọn lửa rực rỡ bùng lên từ đầu đũa phép của Hermione, biến thành một sợi dây mảnh quấn quanh cánh tay họ.

"Cậu có giữ bí mật việc tôi là Omega và giúp tôi che giấu không?"

"Tôi sẽ."

Tia lửa thứ hai bắn ra, nối liền với tia lửa thứ nhất, trói chặt đôi tay họ đang đan vào nhau.

"Cậu có cam đoan sẽ không bao giờ lợi dụng mối liên hệ mà chúng ta sắp thành lập, dùng năng lực của Alpha để chi phối hay làm hại tôi không?"

"Tôi hứa."

Tia sáng cuối cùng nhẹ nhàng rơi xuống cánh tay họ, hòa quyện với tia sáng trước đó rồi dần dần chìm sâu trong xương tủy.

Lời thề Bất khả bội đã được thiết lập.

*

Sau khi thì thầm vài lời vào tai Harry, Hermione và Ron cùng rời khỏi Phòng Yêu cầu, căn phòng rộng lớn chỉ còn lại Harry và Draco hai mặt nhìn nhau.

Hai đứa chưa bao giờ ở riêng với nhau trong hòa bình chứ đừng nói đến pheromone cực kỳ bất ổn của Omega trong giai đoạn phân hóa, làm khuếch đại sự tồn tại của cậu.

Thời gian trôi qua từng phút một, Harry cắn môi, cố hết sức đè nén tiếng thở dốc sẽ bật ra khỏi môi răng trong vô thức.

Mùi thơm ngọt ngào của thông đường ngày càng đậm đặc, vương vấn quanh hai người.

Cổ họng Draco khô khốc, những giọt mồ hôi đọng trên lòng bàn tay, từng hơi thở đều trở nên nóng bỏng.

Y cẩn thận tiết ra một ít pheromone, cố xoa dịu Omega đang ngơ ngác ở gần ngay trước mắt.

Mùi thơm sảng khoái của cây linh sam sau cơn mưa bao trùm lấy Harry, hương gỗ hơi đắng và lạnh dần dần thấm vào da thịt cậu, làm dịu đi nỗi lo lắng trong lòng.

Cậu ngẩng đầu nhìn Draco, hai má đỏ bừng, giọng khàn khàn: "Malfoy..."

Draco không cần cậu nói thêm nữa.

Slytherin tóc vàng giơ tay nhẹ nhàng che mắt Harry, tay còn lại vòng qua người thanh niên tóc đen thấp hơn mình, kéo cậu lại gần, nghiêng người thì thầm bên tai cậu: "Cậu tưởng tượng tôi thành ai cũng được."

Dứt lời, y cúi xuống áp môi lên tuyến thể hơi sưng sau gáy Harry mà cẩn thận vuốt ve, hơi thở ấm áp của y âu yếm làn da nhạy cảm, khiến Harry không thể kìm chế những thanh âm nức nở nhỏ.

Draco ngậm lấy tuyến thể nhỏ bé, nhẹ nhàng hôn liếm một hồi rồi cắn thật mạnh.

Những tia pheromone độc đoán mạnh mẽ liên tục được tiêm vào các tuyến của Harry, khơi dậy những làn sóng ngứa ran như bị điện giật. Cậu cảm thấy từng ngón tay của mình đang bỏng rát, nhịp tim đập nhanh như va thẳng vào màng nhĩ.

Harry cảm thấy vừa đau đớn vừa thỏa mãn, như thể chính nỗi đau đó là do sự hưng phấn quá mức gây nên.

Draco cũng không khá hơn là bao. Có tiếng gầm gừ hài lòng phát ra từ cổ họng Alpha, y tán thưởng người trong ngực mình, hận không thể bao phủ từng tấc da thịt của Harry trong mùi hương của mình, không muốn cho cậu dù chỉ một chút cơ hội trốn thoát.

Mùi hương của linh sam và thông đường từng chừng từng chút một, ăn ý nhịp nhàng hòa quyện vào nhau, pheromone hỗn loạn cuối cùng cũng dịu xuống.

Hơi nóng vì sốt cao dần tiêu tán như sương mù, Harry liếm đôi môi khô khốc, đẩy ngực Draco: "Malfoy, buông tôi ra."

Draco hít một hơi thật sâu, Harry có thể nghe rõ tiếng nuốt nước bọt trong cổ họng y.

Y buông bàn tay đang che mắt Harry ra, nhưng vẫn ôm lấy eo cậu, y chăm chú nhìn đôi mắt xanh lục sáng ngời kia, trầm giọng nói: "Tại sao lại là tôi?"

"Bởi vì chúng ta đều có thể đạt được những gì mình muốn." Harry bình tĩnh trả lời hắn, như thể đó điều hợp tình hợp lý nhất để làm, "Và tôi không cảm thấy tội lỗi nếu đó là cậu."

Draco cúi đầu cười nhẹ: "Ý kiến hay đấy, không hổ danh là Cậu bé Sống sót của chúng ta."

Mái tóc vàng nhạt nhạt rũ xuống che khuất đôi mắt của y, khiến Harry không thể nhìn thấy biểu cảm của y.

Vị đắng nhàn nhạt tỏa ra từ mối quan hệ mới được thiết lập, khiến cổ họng Harry nghẹn lại. Cậu vờ hắng giọng một cách thản nhiên, và Draco rút tay ra khỏi eo cậu.

Cảm giác trên eo trống rỗng...... Harry đè xuống suy nghĩ vô nghĩa ấy, lấy ra một đồng vàng nhét vào tay Draco: "Đây là Galleon liên lạc, nếu tôi cần pheromone của cậu, tôi sẽ liên lạc với cậu qua nó."

Draco gật đầu, thu bàn tay lại.

"Vì tôi vẫn đang trong giai đoạn phân hóa, mấy ngày này tôi cần liên tục đánh dấu để ổn định lượng pheromone của mình. Cho nên chúng ta tạm thời gặp nhau ở Phòng Yêu Cầu mỗi tối trong tuần này, được không?" Harry nói, lấy Áo khoác tàng hình từ trong áo chùng ra và chuẩn bị rời khỏi Phòng Yêu Cầu.

"Quyền quyết định ở cậu." Draco đồng ý không chút do dự, không nhìn Harry nữa mà chỉ cúi đầu nghịch đồng vàng trên tay.

Sự im lặng bao trùm hai người họ và họ không biết phải chào tạm biệt nhau như thế nào.

Harry quay người, che mình bằng Áo khoác tàng hình và đi đến cửa Phòng Yêu Cầu. Khi gần đến cửa, cậu không khỏi quay đầu về phía Draco.

Draco thả mình xuống ghế mềm cũ kĩ, vô cảm nhìn về hướng Harry rời đi, tự hỏi mình đang nghĩ gì.

"Tại sao lại là tôi?"

Harry nhớ lại câu hỏi của y.

Tại sao lại là Draco Malfoy?

Tại sao lại là một gã cựu Tử thần Thực Tử đang chờ xét xử?

Tại sao y lại là tên khốn luôn chống lại mình?

Harry mím môi tự giễu. Có vẻ như cậu không thực sự nghĩ đến ai khác, Draco Malfoy là suy nghĩ đầu tiên của cậu.

*

Harry luôn nghĩ mình là Beta.

Suy cho cùng, hầu hết mọi người đều hoàn thành quá trình phân biệt giới tính lần thứ hai vào năm mười sáu tuổi. Ví dụ như Hermione đã phân hóa thành Omega vào năm 5, và Ron cũng đã thông báo mình là Beta vào mùa hè đó.

Mặc dù Harry chưa bao giờ trải qua giai đoạn khó chịu của kỳ phân hóa, nhưng xét việc cậu thường xuyên đến bệnh viện, ai biết liệu quá trình phân tích Beta của cậu có được hoàn thành trên giường bệnh hay không? Phải biết rằng, cậu đã 18 tuổi rồi.

Beta có một đặc tính đáng hài lòng, đặc biệt là ở thời kỳ chiến tranh. Vì không cảm nhận được pheromone khiến cậu ít bị người khác ảnh hưởng, giúp Harry giành chiến thắng trong cuộc chiến chống lại Voldemort. Cậu tin đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến cho Draco có thể sống sót trong trang viên Malfoy đầy nguy hiểm.

Harry luôn nghĩ mình là Beta và Draco cũng vậy.

Cho đến khi cậu trở lại trường học sau chiến tranh.

Lớp học Bùa nâng cao đầu tiên sau khi khai giảng đã được ấn định vào chiều thứ Sáu, đó là lớp học duy nhất mà học sinh năm Tám của Gryffindor và Slytherin cùng học trong năm học này.

Trở lại Hogwarts chỉ có vài học sinh ít ỏi, trong phòng học khổng lồ không có đến mười người. Draco và Blaise đang ngồi ở rìa lối đi, Hermione khịt mũi khi bộ ba đi ngang qua họ.

Khi tất cả đã ngồi xuống hàng ghế đầu, cô thì thầm: "Malfoy đã phân hóa thành Alpha. Mình ngửi thấy mùi pheromone của cậu ta."

Ron nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng: "Cậu đi ngang cả hai người và ngửi thấy mùi Alpha, tại sao không phải là Zabini thế?"

"Nếu bồ để ý thì Zabini đã được bình chọn là Beta hấp dẫn nhất ở Hogwarts trong hai năm liên tiếp." Hermione đảo mắt trả lời.

Harry quay người và liếc nhìn Slytherin tóc vàng đang lật sách và tò mò hỏi: "Vậy là dạo gần đây Malfoy mới phân hóa thành Alpha à?"

"Rất có thể là hai ba tháng trở lại đây. Trước kia cậu ta không có mùi gì đặc biệt cả." Hermione nhìn thấy giáo sư bước vào lớp, cô trả lời nhanh rồi làm động tác giữ im lặng, tâm trí hoàn toàn bay về phía lớp học.

Malfoy là một Alpha?

Harry ngơ ngẩn quay đầu lại nhìn chàng thanh niên tóc vàng, tình cờ bắt gặp ánh mắt của y, Harry vội vàng cúi đầu thản nhiên mở cuốn sách giáo khoa ra.

Chính xác thì Malfoy có mùi như thế nào?

Harry vẫn còn tò mò nhưng cậu không muốn làm phiền Hermione, người vẫn đang say mê học tập, chờ tan học hỏi thì có vẻ quá tọc mạch, vì vậy cậu nuốt xuống ý muốn hỏi vào trong bụng.

Đêm đó, cậu không hiểu sao lại mơ thấy Malfoy biến thành bánh mật, nhân sâm và bánh nướng. Cuối cùng, một con chồn sương đeo khăn quàng Slytherin xuất hiện, đứng thẳng người lên, rất nghiêm túc nói với cậu: "Tôi không phải là chồn sương, tôi là một cái bánh kem."

Đêm hôm đó, ngoài những giấc mơ lộn xộn, cơ thể Harry bắt đầu nóng lên.

Cậu không coi trọng điều đó, coi sự khó chịu đột ngột như một cơn sốt nhẹ thông thường, cậu uống vài chai bổ sung sinh lực và thuốc kích thích —— cậu không có kiến thức vững chắc về việc này khi ở cùng gia đình Dursley hồi nhỏ, và cậu cũng đã nhịn đói vài tháng trong chiến tranh. Giờ đây cậu có thể trải qua một năm học thoải mái, nên việc cơ thể 'trả thù' cậu một chút cũng là đương nhiên.

Harry chịu đựng cảm giác khó chịu nhẹ suốt cả tuần, cho đến ngày thứ Bảy thứ hai, nhiệt độ cơ thể cậu đột ngột tăng cao, khiến cậu chóng mặt và rên rỉ. Cậu nằm trên giường đến chiều hôm sau thì phải dậy vì bụng đói cồn cào.

Harry bước vào phòng sinh hoạt chung Gryffindor và nhìn thấy Hermione với Ron ngồi trên ghế dài nói chuyện phiếm. Thay vì đến Hogsmeade hẹn hò, họ chu đáo mang về một ít thức ăn từ Đại sảnh đường cho Harry.

"Này anh bạn, thấy khỏe hơn chưa?" Ron vẫy tay, kéo Hermione lại gần mình hơn, tạo thêm chỗ ngồi cho Harry.

Hermione nhìn Harry bước đi loạng choạng rồi đẩy chiếc đĩa chứa bánh mật và sườn nướng sang phía Harry, quan tâm hỏi: "Harry, cậu thật sự phải ăn nhiều hơn. Hơn nữa, nếu tình trạng của cậu không cải thiện, mình nghĩ cậu nên đến bệnh thất một chuyến."

"Có lẽ mình thật sự phải đến đó....." Harry gật đầu, tâm trạng không tốt ngồi xuống cạnh Hermione, cầm một miếng bánh mật lên ngơ ngác nhìn. Cậu rất đói bụng, nhưng không có cảm giác thèm ăn chút nào.

Hermione cau mày bối rối tiến lại gần ngửi mùi Harry, khuôn mặt cô nàng đột nhiên thay đổi. Cô khó tin đưa tay ra ấn vào cổ Harry, đùng như dự đoán, cô cảm thấy vùng da nhỏ hơi sưng lên.

"Harry....." Vẻ mặt hoảng loạn hiện lên trên mặt Hermione. "Mình không nghĩ cậu bị bệnh. Cậu đang phân hóa...."

Cô dừng lại và nắm lấy bàn tay còn lại của Harry, "Cậu đang phân hóa thành Omega."

Chiếc nĩa rơi từ tay Harry xuống tấm thảm.

*

Hermione nghĩ ra cách ứng phó gần như ngay lập tức.

Cô yêu cầu Harry mặc Áo khoác tàng hình và lẻn vào Phòng Yêu Cầu phía sau cô và Ron. Trên đường đi, Hermione không kiềm chế pheromone của mình nữa, che đậy hoàn toàn mùi hương thoang thoảng của Harry.

"Mình không thể tiết lộ danh tính Omega này." Điều đầu tiên Harry nói sau khi cởi bỏ Áo khoác tàng hình. "Họ sẽ lấy điều này làm cái cớ để từ chối đơn đăng ký Thần Sáng của mình."

Hermione gật đầu, "Một Omega không có bạn đời đánh dấu có thể bị ép vào kỳ động dục. Hơn nữa cậu là Omega trưởng thành muộn và có thể động dục bất cứ lúc nào. Họ sẽ không cho phép cậu trở thành Thần Sáng, ngay cả khi cậu là Harry Potter."

"Đặc biệt, cậu là Harry Potter! Bộ Pháp Thuật không thể gánh nổi trách nhiệm nếu cậu bị phù thủy hắc ám đánh dấu trong lúc làm nhiệm vụ. Họ nhất định muốn cậu kết hôn và sinh con sớm." Ngay cả Ron cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề và sắc mặt cậu chàng tái nhợt.

Harry gục đầu xuống. Cậu đã trở lại Hogwarts để trở thành thần sáng và vượt qua kì thi NEWTs, nhưng giờ đây, lý tưởng của cậu có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

"Tệ hơn nữa là nếu giới tính thứ hai của cậu bị lộ, sẽ có người thèm muốn sự ảnh hưởng của cậu, dùng khả năng của một Alpha để chi phối Omega và kiểm soát cậu.....Chúng ta rất khó đoán được người nào là chân thành." Hermione nói một cách khó khăn.

Phòng Yêu Cầu rơi vào sự im lặng ngột ngạt.

Hermione khoanh tay suy nghĩ một lúc rồi trịnh trọng nói: "Harry, thuốc ức chế đối với Omega trưởng thành muộn không có tác dụng, thậm chí có thể dẫn đến rối loạn hơn trong kỳ động dục. Chúng ta phải tìm một Alpha thích hợp để đánh dấu tạm thời cậu và ổn định pheromone. Chỉ cần nồng độ pheromone của cậu ổn định và kỳ động dục trở nên đều đặn, thì ta có thể thay thế việc đánh dấu tạm thời bằng cách sử dụng thuốc."

Cô suy luận thêm: "Chờ đến khi tuyến thể của cậu phát triển đầy đủ và trưởng thành, kỳ động dục có thể được khống chế.....Sẽ không mất nhiều thời gian, nhiều nhất là nửa năm thôi. Sau đó, cậu có thể cải trang thành Beta sử dụng miếng dán chặn mùi hương hằng ngày.....Nhiệm vụ cấp bách là phải tìm được một Alpha cho cậu càng sớm càng tốt."

"Nhưng mà không có nhiều Alpha, thậm chí còn có ít người phù hợp ấy." Ron vò mái tóc đỏ của mình một cách khó chịu. "Charlie là Alpha duy nhất của nhà mình, mình không nghĩ chủ nhiệm McGonagall sẽ đồng ý để anh ấy thỉnh thoảng đến Hogwarts đánh dấu cậu."

"Những người ở trong trường thì có.... McLaggen? Ầy không được, cậu ta kinh tởm lắm....." Hermione lẩm bẩm: "Có lẽ là Fawn-Fletcher từ Hufflepuff? Không, thằng đó tin rằng Harry là người thừa kế của Slytherin.... Hat Goldstein của Ravenclaw, anh ta dường như không xuất hiện nhiều, nhưng anh ta có người để đánh dấu rồi...."

Harry nhìn hai người bạn thân đang lo lắng vây quanh, lặng lẽ mở miệng. Cổ họng cậu khô khốc, những giọt mồ hôi vì cơn sốt cao chảy xuống cằm. sau đó cậu hít một hơi thật sâu và kiên quyết nói rằng:

"Draco Malfoy. Hắn là một Alpha mới phân hóa, hơn nữa, hắn nợ mình một mạng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro