Chương 1: Phân hoá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thưa ngài, ngài có điện thoại từ thư ký của Đại uý Lertratkosum. Cô ấy nói vấn đề quan trọng cần thông báo cho ngài."

"Nối máy đi."

"Vâng, thưa ngài."

"..."

"Buổi tốt tốt lành, thưa Đại tá Boonprasert. Chuyện là thế này, thưa ngài... Là về Đại úy Lertratkosum. Tôi nghĩ ngài ấy đang trong tình trạng không ổn lắm... ừm... và tôi nghĩ mình cần phải thông báo cho ngài về vấn đề này..."

"Em ấy gặp chuyện gì sao?"

"Không, không hẳn thưa ngài... Nhưng ngài ấy có vẻ không khỏe. Chuyện này khá phức tạp, để giải thích cặn kẽ qua điện thoại thì không tiện lắm. Không biết ngài có thể đích thân đến xem tình hình của ngài ấy được không ạ?"

"Được rồi, tôi sẽ ghé sang xem sao."

Dunk dập tắt điếu thuốc trên tay, bước khỏi bàn làm việc, cởi áo khoác ngoài và mũ quân đội treo lên móc áo cạnh cửa.

Tình hình ở tiền tuyến đang căng thẳng, cấp trên thì liên tục phàn nàn, và giờ anh lại rời khỏi vị trí khi chưa được phép để đi giải quyết việc riêng của đứa em trai nuôi. Dunk khoác lên bộ quân phục đen và dây đeo quân hàm, mặt hơi cáu kỉnh, ra hiệu cho thư ký không cần theo mình rồi bước ra ngoài.

Anh có chút lo lắng. Và Pond thì chưa bao giờ để anh phải lo lắng nhiều. Dù bị thương hay khi nhận phê bình từ cấp trên, em trai anh chưa từng phàn nàn hay than thở gì với anh, cũng hiếm khi chủ động cầu xin sự giúp đỡ.

Chính vì lý do này mà Dunk thỉnh thoảng phải trao đổi riêng với thư ký của em trai mới biết được tình hình bên phía đối phương.

Do tính chất công việc và tình hình chiến sự hiện tại mà hai anh em đã lâu không liên lạc gì với nhau, đột nhiên hôm nay thư ký của Pond lại chủ động gọi anh đến giúp đỡ, xem ra em ấy nhất định đang gặp phải vấn đề nghiêm trọng gì đó.

Anh nóng vội đạp ga phóng qua những chiếc xe đang chặn mình. Từ trụ sở tham mưu cần Cũng phải mất hơn 2 giờ lái xe mới có thể đến đơn vị của Pond. Chiếc xe vun vút băng qua khu rừng phủ đầy tuyết trắng, cái lạnh mùa đông lướt qua mặt anh như những lưỡi dao, khiến Dunk không khỏi rùng mình.

Vừa xuống xe, giác quan nhạy bén của anh lập tức nhận thấy một mùi hương ngọt ngào xa lạ bao phủ khắp trại, giống như mùi rượu rum.

Đây chắc chắn là pheromone của một Omega nào đó.

Pheromone đặc trưng của Omega không làm ảnh hưởng đến các binh lính Beta đang làm việc trong và ngoài trại, nhưng lại có thể khiến Dunk, một Alpha, không khỏi cau mày và bắt đầu nâng cao cảnh giác.

Không được phép tuyển Omega vào làm, bất kể là cho công việc gì trong doanh trại; tổ chức và tham gia các hoạt động mại dâm cũng bị nghiêm cấm tuyệt đối, đây là quy định của Quân bộ.

Mặc dù pheromone của Omega gần như không ảnh hưởng đến phần đông số lượng binh lính chủ yếu là Beta, nhưng kỳ động dục của họ có thể gây trở ngại cho các sĩ quan Alpha nắm giữ các vị trí trọng yếu trong quân đội, đồng thời cũng làm giảm khả năng chiến đấu cá nhân và tư duy chiến thuật của các binh sĩ Alpha.

Việc có Omega trong các doanh trại cũng rất dễ dẫn đến các vấn đề về gian dâm và mại dâm, làm phá vỡ kỷ luật quân đội. Trước đây khi thuốc ức chế được phát minh và đưa vào sản xuất đại trà, hàng loạt các vụ bê bối tình dục quả thực đã được ghi nhận trong lịch sử, vì vậy sau khi cải cách, quân đội đã nghiêm cấm Omega nhập ngũ. Những người đã nhập ngũ cũng sẽ được lệnh giải ngũ, dù có phải gặp vấn đề về nhân lực cũng không ngoại lệ.

Vừa nhìn thấy thư ký của Pond sải bước tiến về phía mình chào hỏi, Dunk vô thức nghiêm giọng chất vấn đối phương.

"Tại sao lại có Omega trong doanh trại?"

Chợt nhớ ra mục đích bản thân đến đây, anh hạ giọng hỏi:

"Pond sao rồi?"

"Chào buổi tối, thưa Đại tá, tôi đã lo ngài không thể đến được."

Người thư ký cung kính chào, sau đó tiến tới thì thầm vào tai anh:

"Đại úy, ngài ấy... ngài ấy... ngày ấy không được khỏe lắm. Tôi sợ là ngài ấy có thể... đang tiến vào giai đoạn phân hoá...."

"Phân hoá? Chuyện cỏn con như vậy có nhất thiết phải gọi cho tôi không?" Dunk cau mày chặc lưỡi, sau đó thở dài nhẹ nhõm. Ít nhất thì mọi chuyện cũng không quá nghiêm trọng như anh tưởng.

Do dự một lúc, anh ngập ngừng hỏi một điều đáng lẽ bản thân không nên nghi ngờ:

"Alpha?"

Thời kỳ phân hoá của Pond đặc biệt đến muộn so với những người khác. Trước khi sự kiện hôm nay xảy ra, Dunk đã thực sự nghĩ đến việc em trai của mình có thể chỉ là Beta.

Nhưng phân hóa thành Beta thực ra cũng khá tốt, ít nhất thì Pond muốn vậy, em trai anh từng nói rằng trở thành Beta đối với cậu là một chuyện tốt.

Ở cái thời điểm mà nguồn cung chất ức chế không đủ như hiện tại, Beta mặc dù phẩm chất lẫn sức mạnh đều không bằng Alpha nhưng lại không mang điểm yếu chết người nào, không cần lãng phí thời gian và sức lực để giải quyết nhu cầu sinh lý của bản thân, không bị thu hút bởi pheromone, và hiển nhiên cũng không bị pheromone của Omega làm ảnh hưởng tâm trí.

Thư ký theo anh đến cửa phòng, nhỏ giọng nói vào tai anh.

"Tôi cho là vậy, thưa ngài, vì có vẻ như ngài ấy đã phản ứng với pheromone của Omega nên mới... Chúng tôi không có kinh nghiệm đối mặt với một Alpha vừa phân hóa nên mới đành phiền ngài đến đây."

"Omega đó đến từ đâu... có phải..."

Càng đến gần doanh trại, mùi pheromone ngọt ngào của Omega càng nồng nặc, khiến Dunk phải dừng bước chân đang gấp gáp của mình.

Anh hạ giọng, ngập ngừng hỏi: "Có phải... các người đã thuê gái..."

"Đương nhiên là không thưa ngài, ngài đang nghĩ đi đâu vậy!" Thư ký kinh ngạc nói.

"Omega kia là gián điệp của quân địch muốn lẻn vào, cậu ta đã bị bắt và được đưa vào phòng thẩm vấn, chúng tôi vẫn chưa thu thập được thêm thông tin gì nhiều, chủ yếu là vì phải giải quyết việc phân hóa của em trai ngài."

"Gián điệp? Cậu ta đang bị giam ở đâu?" Dunk khịt mũi.

Thực ra anh cũng không lấy làm lạ, pheromone đã sớm trở thành một vũ khí sinh học mới được hai bên tham chiến sử dụng để đối phó với đối phương, không chỉ ở tiền tuyến mà còn ở hậu phương.

Nhưng một tên lính Omega lại dám lẻn vào doanh trại của một Alpha, quả thực rất can đảm.

Dù vậy, trong lòng anh vẫn tràn đầy nghi hoặc. Em trai anh vốn là người rất thận trọng, sao chỉ mới nói chuyện với một Omega vài phút đã tiến vào kỳ phân hóa?

Omega kia nhất định có vấn đề.

Không biết là do lý trí nhắc nhở cần phải cẩn thận tra hỏi Omega dũng cảm này, hay là do bị mùi ngọt ngào quyến rũ kia gây ra phản ứng sinh lý bình thường ở một Alpha khỏe mạnh như anh, Dunk gần như không suy nghĩ mà buột miệng nói:

"Đưa tôi đi gặp cậu ta."

Người thư ký do dự một lúc nhưng cũng không thắc mắc thêm mà dẫn anh về phía ngôi nhà gỗ phía sau khu trại.

Khi hai người đến gần cửa phòng giam, mùi pheromone dần dần nồng nặc đến áp đảo, khiến Dunk phải dùng ngón tay ấn nhẹ lên mũi mình để tránh bị người kia dụ dỗ kích thích.

"Ừm... thưa Đại tá, tôi nghĩ ngài tốt nhất không nên gặp tên Omega này..." Thư ký Beta ở một bên nhìn thấy động tác của anh, ngập ngừng ngăn cản.

"Cậu ta có vẻ như đang ở trong kỳ phát tình."

"Thuốc ức chế đâu? Tại sao không tiêm cho cậu ta một mũi?" Dunk nghĩ tới điều gì đó, hỏi người đứng chắn trước cửa.

"Mấy ngày trước doanh trại tái phân bổ lực lượng, bộ phận hậu cần hiện không còn nhiều, nhưng nếu thật sự cần thì chắc có lẽ các thị trấn xung quanh có thể cung cấp cho chúng ta."

"Cho người lấy về ngay cho tôi." Anh dùng giọng điệu đanh thép ra lệnh.

"Với tình trạng hiện tại, cả em trai tôi lẫn cậu ta đều sẽ cần đến nó."

"Vâng thưa ngài, tôi sẽ đi ngay." Thư ký gật đầu rồi rời đi theo hướng ngược lại.

"Đại tá Boonprasert, chào buổi tối thưa ngài!" Những lính canh gác chịu trách nhiệm canh gác phòng giam nhìn thấy anh và đứng dậy chào.

"Các ngươi ra ngoài một lát đi," Dunk khẽ gật đầu, đưa tay mở cánh cửa nhỏ dẫn vào phòng giam,

"Ta sẽ gặp cậu ta một mình."

Trong phòng giam tối tăm lạnh lẽo, một cậu thanh niên ngồi buồn chán trên nền đất ẩm ướt, tựa lưng vào tường, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào các khe nứt trên tường.

Nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng đến gần, chàng trai lười biếng quay đầu lại, liếc nhìn vị khách không mời mà đến mặc quân phục màu xám đen đang đứng sau song sắt.

Người lính Omega này có thân hình rắn rỏi và cao ráo, dù cơ thể trông không giống một Omega mềm mại thanh tú như truyền thống nhưng khuôn mặt lại rất tuấn tú và vô cùng xinh đẹp.

"Lá gan ngươi cũng không nhỏ đấy." Dunk nói khi đến gần đối phương.

Đứng đối diện song sắt nơi người kia bị giam cầm, anh nhìn xuống chàng trai đang ngồi trên mặt đất với đôi mắt hằng tia máu đầy nhạo báng.

"Dám cả gan động vào người của ta."

"Người của ngươi?" Omega liếc nhìn số sao mạ vàng trên dây đeo vai bằng bạc của Dunk. Suy nghĩ một lúc, cậu bình tĩnh trả lời.

"Ngươi là người nhà của Alpha bé nhỏ đó à?"

Dunk không trực tiếp trả lời câu hỏi của đối phương, nhưng não bộ anh đang chạy rất nhanh.

Omega trước mặt có thể bình tĩnh như vậy, thần trí sáng suốt mà nói chuyện với anh, dựa vào kinh nghiệm của bản thân có thể thấy được đối phương thực ra không hề đang trong kỳ động dục.

Không gian bí bách khiến cho mùi pheromone ngọt ngào quyến rũ trộn lẫn với mùi mốc ẩm ướt tràn ngập phòng gian chật hẹp. Dunk không khỏi ho nhẹ một tiếng, đè xuống cảm giác hưng phấn trong cơ thể đồng thời điều chỉnh nhịp thở chậm lại, phòng ngừa bản thân hít thêm quá nhiều pheromone, tránh bị đối phương hấp dẫn mà mất đi khống chế.

May mắn thay, pheromone của cậu ta tạo ra là nhằm mục đích cưỡng bức phân hóa các Alpha trẻ, thứ mùi này quá khiêu gợi và vồn vập đối với những Alpha trưởng thành như anh.

Có thể điều khiển tuyến thể của chính mình để giải phóng một lượng pheromone khủng khiếp như vậy một cách dễ dàng, cậu ta hẳn đã được huấn luyện cho việc này sau khi được kẻ nào đó đánh dấu vĩnh viễn.

"Ngươi cố ý kích thích em ấy động dục."

Những nghi vấn của Dunk dần dần trở nên rõ ràng, mục đích của Omega trước mặt là cố ý phóng thích pheromone trước mặt kẻ địch là Alpha, làm rối loạn tâm trí của họ.

Chàng trai này giống như một loại vũ khí sinh học, xem ra quân địch đã sẵn sàng làm bất cứ tội ác gì để giành chiến thắng.

"Các người gọi đây là gì, mật ngọt chết ruồi? Đây là chiến thuật mới của các ngươi à?"

Coi trọng kẻ mạnh và sùng bái Alpha là truyền thống của đất nước anh. Nhưng bản thân là một Alpha, Dunk đương nhiên hiểu rằng Alpha không phải lúc nào cũng được mọi người lấy làm gương cho khả năng duy trì sự bình tĩnh và tự chủ tuyệt đối.

Mặc dù Alpha vượt trội hơn Omega rất nhiều về khả năng chiến đấu nhưng điểm yếu chí mạng của họ thì cũng không khác gì Omega.

Dù rằng không phải trải qua kỳ phát tình phiền toái, nhưng những Alpha chưa được phân hóa, những Alpha già yếu hay non trẻ rất dễ bị mê hoặc bởi những Omega trưởng thành và mạnh mẽ, những người mà sau khi bị đánh dấu có thể tự do điều khiển pheromone và thời kỳ động dục của chính mình.

Đáng sợ hơn cả là, những Omega này không bị ảnh hưởng bởi các pheromone Alpha khác, chỉ cần một chút cám dỗ thôi cũng có thể khiến các Alpha ngây thơ bị ép động dục, mất đi tự chủ và cả khả năng phán đoán cơ bản.

"Đừng nghĩ đến việc tra hỏi ta bất kỳ điều gì."

Omega cười khẩy, không hề tỏ ra sợ hãi với người trước mặt.

"Ta không có ý định sống sót trở về, cứ giết ta nếu các người muốn."

"Ngươi có vẻ rất tự tin." Thái độ ngạo mạn của đối phương khơi dậy sự thích thú của Dunk, anh không vội vàng toại nguyện cậu mà từ tốn trả lời:

"Vậy hẳn ngươi cũng đã biết, ở đất nước này Omega là chủng tộc quý hiếm, ngươi không sợ bản thân có thể trở thành công cụ thỏa mãn cho binh sĩ nơi này à?"

"Omega không được phép có mặt trong doanh khu. Ta biết rõ tất cả quy tắc của quân đội các người," Omega chỉ vào tuyến thể của mình, thờ ơ nói:

"Giết ta càng sớm càng tốt, nếu không, Alpha bé nhỏ vừa mới phân hóa kia sẽ tiếp tục ngửi thấy thứ mùi này, nó sẽ càng dày vò cậu ta nhiều hơn thôi."

Dám dùng Pond làm con bài để uy hiếp anh, tên nhóc này cũng được đấy. Dunk nheo đôi mắt phượng đã đỏ ngầu vì giận dữ, gằn giọng nói.

"Em ấy là một Alpha non trẻ, em ấy quả thực có thể sẽ bị ngươi dẫn dụ đến quẫn trí."

Anh từ từ cởi cà vạt, cố ý để lộ tuyến thể, mùi tử đinh hương pha chút rỉ sét từ từ chiếm lấy toàn bộ căn phòng.

"Nhưng ta thì không."

Các sĩ quan Alpha trưởng thành luôn phải kiềm chế pheromone của mình để có thể giải phóng chúng vào những lúc cần áp đảo đối thủ của họ. Dunk chính là một Alpha tiêu chuẩn như vậy, trước sự sự cám dỗ không ngừng nghỉ từ đối phương, phong thái và pheromone của anh đều được che giấu rất tốt, khiến cho người kia hoàn toàn không nhận ra.

Vổn tưởng Dunk là Beta nên không thể cảm nhận được pheromone, trong phút chốc đáy mắt Omega vốn bình tĩnh đã gợn lên cảm xúc khác lạ, cậu cau mày, đang định nói gì đó thì cơ thể đột nhiên bị một cảm giác hưng phấn đã lâu không trải qua lấn át.

Cậu há hốc mồm kinh ngạc nhìn Dunk, không ngờ pheromone của đối phương lại có thể mạnh mẽ đến vậy. Đã lâu lắm rồi cơ thể cậu mới có phản ứng như vậy với người khác, ham muốn đến quá nhanh, Omega không thể không cắn môi, nghiến răng, ép bản thân không phát ra tiếng thở hổn hển.

"Ồ, cũng còn có phản ứng lại? Không phải đã bị người khác đánh dấu rồi sao?."

"Ở bên phía các người không có Alpha nào tử tế à?"

Dunk nhìn xuống người đối diện trên trán lấm tấm mồ hôi, nở nụ cười cười mỉa mai.

"Im đi..." Omega nghiến răng nghiến lợi ép ra vài từ, hoảng sợ bò về phía sâu trong phòng giam, cố gắng trong vô ích để tránh mùi pheromone của Alpha đã sớm phủ kín căn phòng.

"...Mày không được phép xúc phạm đất nước tao."

Omega rúc sâu vào trong bức tường thở hổn hển, đặt hai tay lên đùi trong đã kẹp chặt, bắt đầu cọ xát bên dưới đũng quần.

"Gì vậy, mới đó đã không chịu nổi rồi nữa à? Muốn thủ dâm trước mặt ta luôn sao?" Nhìn động tác tay đối phương, Dunk nhướng mày.

"Đừng cố nhịn, cứ làm những gì ngươi muốn. Để ta xem cách huấn luyện bên phía các người nào, xem thử cách những Omega trong quân đội các ngươi thường dùng để phục vụ cho binh sĩ nước nhà ra sao."

Omega đau đớn rên rỉ, bản thân đã được đánh dấu lại bị pheromone của kẻ thù làm cho phát tình, những lời lẽ lăng mạ đối phương lại càng khiến cơ thể cậu hưng phấn hơn, lòng tự trọng mạnh mẽ của một người lính trong cậu cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Mùi tử đinh hương cay nồng áp đảo trong không khí không ngừng kích thích tuyến thể cậu, buộc Omega tiết ra nhiều pheromone ngọt ngào và đậm đặc hơn.

"Giết tao đi..."

"Ồ không, anh đây không muốn tùy tiện phung phí nguồn tài nguyên Omega khan hiếm của đất nước chút nào đâu."

Dunk đối mặt với đôi mắt ngày càng ẩm ướt của đối phương, giọng điệu trở nên đùa cợt.

"Ngược lại, ta sẽ sai người tiêm oxytocin cho ngươi, sau đó bí mật bán ngươi đến khu đèn đỏ nổi tiếng nhất địa phương để phục vụ tất cả các Alpha của bọn ta ở đây."

"Sao ngươi dám..." Omega gay gắt đáp trả, nhưng trong mắt đã hiện lên một tia sợ hãi.

"Sao ta lại không dám nhỉ? Việc này không hề vi phạm quân lệnh của chúng ta." Dunk cười, nhưng trong ánh mắt lại không hề có chút thương xót.

"Ngươi sẽ bị giam ở đó suốt đời và để phục vụ cho mục đích sinh sản thế hệ sau cho kẻ thù của mình. Thử nghĩ mà xem, ngươi sẽ liên tục bị tiêm oxytocic, luôn trong cảm giác khát cầu nhưng không cách nào thỏa mãn ham muốn của mình. Thứ duy nhất ngươi còn biết chỉ là bản thân bị đ* rồi sinh con, thậm chí còn không biết bản thân đang mang trong mình đứa con của ai".

Cảnh tượng mà Dunk mô tả sinh động và tục tĩu đến mức Omega đang hưng phấn phải cảm thấy xấu hổ và sợ hãi tột cùng. Một địa ngục vô tình hiện lên trong đầu cậu, cơ thể Omega cuối cùng cũng bắt đầu run rẩy không thể khống chế.

"Hãy để thứ này thỏa mãn ngươi đêm nay nhé," Dunk cởi chiếc cà vạt dính đầy mùi pheromone của mình và treo nó lên song sắt của phòng giam.

Anh dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve tấm vải đen, trong đôi mắt hiện lên một tia lạnh lẽo: "Ngủ ngon."

~~~

"Ta đã cho người mang thuốc ức chế đến, đưa nó cho Đại úy của các ngươi." Dunk đóng cửa phòng giam trước đôi mắt run rẩy và sợ hãi của Omega, ra hiệu cho binh lính ngoài cửa.

"Không được để em ấy nhìn thấy tên này, để cậu ta tự chịu đựng."

"Đã rõ, thưa ngài."

Đi được vài bước, anh tựa hồ lại nhớ ra điều gì, liền quay lại nói thêm với đám lính canh ngoài cửa

"Và nhớ trói người bên trong lại, để cậu ta không làm những chuyện không đứng đắn, sẽ làm bẩn đôi mắt của các cậu đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro