Chương 7: Yêu người đó thì đưa người đó đến hành tinh hoa diên vĩ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn xong được một lúc, lão Hank mở máy tính quang học cũ mà hai ngày trước ông tình cờ đào được từ bãi rác lên, chiếc máy tính cũ kỹ từ nửa thế kỷ trước phát ra tiếng khởi động xèo xèo, hình ảnh cũng bị nhiễu.

"Đồ bỏ này không dùng được rồi." Lomon nói xong tiện tay vỗ vào thân máy một cái, hình ảnh chớp nhoáng mấy giây rồi bỗng dần thành hình, chắc là hơi lag bởi vì tín hiệu kém.

Cậu hớn ha hớn hở nói: "Xem ra phải dùng bạo lực mới giải quyết được vấn đề."

Caleb không nói gì.

Lão Hank cũng thật cao hứng, điều chỉnh thử rồi quảng cáo đầu tiên chiếu, một con robot màu trắng đường cong tuyệt đẹp, bốn chân đạp gió, vẻ ngoài trông giống động vật nào đó nhảy nhót trong không gian, động tác nhanh nhẹn nhẹ nhàng, vô cùng xinh đẹp.

"Phiên bản nâng cấp mới nhất của Silver Fox 007, ngoại hình đẹp đẽ, tính năng tuyệt vời, hệ thống vũ khí mạnh mẽ, là lựa chọn tốt nhất cho du lịch tại nhà và chiến đấu! Sản phẩm mới đưa ra thị trường ưu đãi bán hạ giá, không cần 79.98 triệu, cũng không cần 69.98 triệu, chỉ cần 58.88 triệu là có thể đem về nhà!"

Lomon nhìn mà nước miếng sắp chảy xuống đến nơi, nhưng 58.88 triệu quá đắt, nếu bán theo gram chắc đời này cậu cũng không mua nổi một cái móng vuốt của con Silver Fox kia.

Aiz, bao giờ mình mới mua được một con robot như vậy chứ, vậy đời này cậu không còn gì nuối tiếc nữa.

Liếc mắt nhìn Alpha bên cạnh, hắn vẫn chậm rãi ăn thực phẩm bổ sung dinh dưỡng, không buồn nhấc mí mắt lên, không biết Yunxi của hắn so với Silver Fox thế nào.

Âm nhạc thay đổi, trong màn hình xuất hiện một hành tinh màu xanh nhạt, nhìn qua giống như nước biển, quay cận cảnh mới phát hiện là vườn hoa rộng lớn. Đó là loại hoa màu xanh lam mà Lomon chưa từng thấy, chúng nở rộ rực rỡ, gió thổi qua làm cánh hoa dập dờn, giống như làn váy xoay tròn của mỹ nữ, hình ảnh mộng ảo, cảnh đẹp ý vui.

"Hành tinh hoa diên vĩ, thực vật xinh đẹp quý hiếm xuất xứ từ Trái Đất cổ —— nơi hoa diên vĩ nở rộ, hành tinh trong mơ gần với thiên đường nhất! Yêu người đó thì đưa người đó đến hành tinh hoa diên vĩ! Chỉ cần 13.14 triệu, chỉ cần 13.14 triệu! Bạn và người yêu có thể trải qua tuần trăng mật hết sức lãng mạn trên hành tinh hoa diên vĩ!" (Bản edit chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Lomon bĩu môi, 13.14 triệu, nói như thể 1314 điểm ấy.

Robot đắt còn hiểu được, dù sao cũng là sản phẩm khoa học kỹ thuật công nghệ cao. Đi du lịch kiểu này thì hơi quá đáng, không phải là hoa thôi sao, có thể thể ăn thay cơm đâu, đi một chuyến là hết, lại còn đắt như vậy, sao không chém giết lấy tiền luôn đi!

Nói vậy chứ có người xài nhiều tiền như vậy chỉ vì tuần trăng mật sao? Thế giới của người có tiền cậu thật sự không thể hiểu nổi.

Caleb thì hứng thú nhìn hình ảnh trong màn hình, đồng tử màu xanh cùng với hoa diên vĩ màu xanh trên màn hình tôn nhau lên, làm Lomon không nhịn được liếc trộm vài lần.

Mấy quảng cáo loè loẹt qua đi, có một chương trình giải trí tổng hợp tên là đế quốc viu viu viu, nữ MC trang điểm xinh đẹp dùng giọng nói ngọt ngào nói: "Dân chúng đế quốc thân ái, hôm nay chúng ta sẽ điểm danh top năm người đàn ông chưa kết hôn của đế quốc nhé. Người được đề cử số 1, Thiếu tướng đế quốc Quentin Campbell, 26 tuổi, chiều cao 191, cân nặng 210 pound(*), cao lớn dũng mãnh thiện chiến. Hai năm trước đã từng lấy ít thắng nhiều, đánh bại đảng phản quân tự do, giành chiến thắng trong trận chiến bảo vệ cứ điểm Shimen..."

(tương đương 95kg)

Trong màn hình xuất hiện một tướng lĩnh trẻ tuổi mặc quân phục lục sắc, trước ngực đeo một loạt huân chương, trông rất khôi ngô, cơ bắp nở nang khiến người khác chú ý.

Lomon huýt sáo một tiếng, tuy cậu có tâm lý bài xích Alpha, nhưng không ảnh hưởng đến việc cậu thưởng thức dáng người của vị Thiếu tướng đế quốc này.

Caleb thì cười nhạt, "Người này chỉ có cái vỏ, chiến thắng bảo vệ cứ điểm Shimen không liên quan gì đến gã, thiếu chút nữa gã làm hỏng thời cơ chiến đấu khiến toàn quân bị diệt."

Lomon nghi ngờ liếc hắn một cái: "Sao anh biết, lúc đó anh ở đấy à? Anh không phải người du hành giữa các vì sao à?"

Caleb im lặng một lúc, sau đó nói: "Tôi nghe nói, không được sao? Tôi đi qua rất nhiều nơi, cũng từng đi qua cứ điểm Shimen."

Lomon bĩu môi, hừ, đi qua nhiều chỗ thì giỏi lắm à.

"Người được đề cử số 2, nghị viên nội các Carl Brown, 27 tuổi, chiều cao 188, cân nặng 195 pound(*). Thiếu chủ gia tộc Brown, thân thế hiển hách, phong lưu phóng khoáng, tướng mạo đẹp trai giống như tượng David thời Trái Đất cổ, là tình nhân trong mộng của vô số thiếu nam thiếu nữ khắp đế quốc..."

(Khoảng 88kg)

Lomon không biết tượng David thế nào, chỉ nhìn một cách đơn thuần nghị viên nội các trẻ tuổi này trông cũng không tệ lắm, mũi ra mũi mắt ra mắt, nhưng khi so sánh với Alpha bên cạnh thì...

Phát hiện Caleb nhíu mày nhìn sang, Lomon vội vàng dời mắt, nhét thực phẩm dinh dưỡng vào miệng.

"Người được đề cử số năm, Hoàng Thái tử điện hạ Arthur C Augustus tôn quý của chúng ta, 22 tuổi, năm trước vừa tốt nghiệp Học viện Quân sự thứ nhất đế quốc với thành tích ưu tú, tin tức cá nhân còn lại không rõ... Xin lỗi, về vị điện hạ này tư liệu chúng tôi có được rất có hạn, bởi vì từ nhỏ ngài ấy đã không thích máy ảnh, không lộ diện ở trường hợp công khai, ngay cả trong lúc đi học trường quân sự cũng dùng tên giả. Mà hoàng thất vì sự an toàn của Hoàng Thái Tử cũng sẽ không lộ ra hành tung của ngài ấy với bên ngoài, cho nên người ngoài rất khó chụp được bóng dáng của ngài ấy. (Bản edit chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nhưng từ tấm hình mà paparazzi chụp được mười mấy năm trước để suy đoán, sau khi lớn lên Hoàng Thái tử của chúng ta cũng không thể kém được. A, bé điện hạ Arthur quá đáng yêu, nếu tôi có thể sinh ra con trai như vậy thì tốt quá!"

Một bức ảnh hiện lên ở góc màn hình, một bé trai tóc vàng xoăn khoảng ba tuổi đang mông trần ngồi trong bồn tắm, khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm, nghiêm túc nghiên cứu đồ chơi robot trong tay.

Nữ MC xinh đẹp ôm ngực, cười đến là từ ái.

Caleb: "..."

Lomon: "Oa! Đáng yêu quá!"

Lão Hank thiên vị: "Lúc bé con đáng yêu hơn cậu ta."

"Ha ha ha đương nhiên rồi!" Lomon không hề khiêm tốn, tiếp theo tò mò hỏi: "Vì sao Hoàng thất lại để ý đến vấn đề an toàn của Hoàng Thái tử đến thế?"

Lão Hank nhún vai nói: "Bởi vì gia tộc Augustus khó sinh, tám đời con độc đinh, xảy ra chuyện sẽ tuyệt hậu. Hoàng thất giữ bí mật để tránh Hoàng Thái tử thuở thiếu thời bị bắt cóc hoặc là ám sát, khi ngài ấy lớn dần đến lúc đủ mạnh mẽ mới xuất hiện trước công chúng."

Lomon tỉnh ngộ, "Thì ra là thế! Vậy làm Hoàng Thái tử cũng chẳng phải chuyện gì tốt, mỗi ngày sống lo lắng đề phòng, mặt cũng không dám lộ, còn không bằng làm dân thường."

"Đúng vậy đấy."

Giới thiệu xong năm người được đề cử, nữ MC nói: "Quý vị xem chương trình cảm thấy quý ông nào hấp dẫn nhất? Xin mời quý vị vào trang kế tiếp bình chọn cho người mà quý vị thích, kết quả bình chọn sẽ được công bố vào cùng giờ này ngày mai!" (Bản edit chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Lomon hào hứng ấn vào logo bình chọn, cho Hoàng Thái tử điện hạ cởi truồng một vote. Hình ảnh thay đổi, hiển thị tiến triển bình chọn mới nhất, số lượt bình chọn của bốn ứng cử viên rất sát sao, không chênh lệch là bao, mà Hoàng Thái tử điện hạ thần bí chỉ nhờ vào bức ảnh lúc tắm hồi còn nhỏ lại được nhiều lượt bình chọn nhất, trước mắt tạm thời đứng đầu.

Lomon thấy vui, cười mãi.

Sau chương trình đế quốc viu viu viu lại là quảng cáo, hình ảnh nhiễu nghiêm trọng hơn, không thể xem tiếp, lão Hank đành tắt máy tính.

Lomon nhàm chán nghịch dao, lưỡi dao sắc bén chạy nhảy giữa những ngón tay gầy gò trắng nõn, cậu thuận miệng nói: "Tôi thấy đám Alpha tinh anh của đế quốc chẳng phải thứ gì tốt, xứng đáng cả đời độc thân."

Caleb không có biểu cảm gì, hỏi: "Vì sao?"

Lomon cau mũi nói: "Bọn họ không ai bì nổi, giống như lên trời xuống đất không gì không làm được, tôi khinh! Cái gì mà tướng quân nghị viên Hoàng Thái tử chứ, hành tinh rác này bị đám "tài giỏi" mắt mọc trên đầu này phá hoại rồi vứt bỏ đấy thôi. Bây giờ hành tinh rác còn hàng chục nghìn người, chẳng lẽ không tính là người đế quốc sao? Chi bằng chúng tôi gia nhập vào cái gì mà đảng đồng minh tự do đi, chưa biết chừng sống tốt hơn chút."

Caleb nhíu mày, nghiêm nghị nói: "Phàm là con dân đế quốc, quốc gia sẽ không bỏ mặc. Có điều lãnh thổ quá rộng, người dân phân tán nhiều nơi, có đôi khi sẽ sơ suất không thể quan tâm đầy đủ. Nhưng đây chỉ là tạm thời, sớm hay muộn có một ngày ánh sáng của đế quốc sẽ chiếu rọi đến mỗi một góc của hệ hành tinh Thiên Diêu. Đảng tự do phô trương rùm beng tự do dân chủ chỉ là dùng câu từ hoa mỹ đi lừa gạt người mà thôi. Trên thực tế bọn chúng tàn nhẫn cực đoan, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, là cá mè một lứa với lũ cướp ngân hà."

Lomon khoa trương vỗ tay cười nói: "Ai da, tuyệt quá! Sao anh biết rõ thế, nói có đầu có đuôi luôn? Anh là Hoàng Thái tử đế quốc hay là người lãnh đạo đảng tự do thế?"

"..." trong mắt Caleb lóe lên một tia mất tự nhiên, "Tôi chỉ là một công dân đế quốc bình thường."

Lomon không coi ra gì, khẽ nhún vai: "Hừ, nói một tràng dài vô nghĩa."

Sắc mặt Caleb có chút khó coi, hắn muốn tiếp tục phản bác, dừng một chút lại không nói gì, nhịn xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro