CHƯƠNG 7 "Tôi là bạn trai của cậu."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT; @yinyin040

Cái gì mà chết cũng cần phải có sỉ diện.

Lăng Vân Phàm chính là caií người đó.

Bất quá khi hai người bạn học cũ gặp nhau, không được khoác lác hai câu nói về những thứ tốt đẹp đã trải qua.

Nghĩ lại quan hệ của mình cùng Kỷ Thương Hải năm đó, hai người tranh thứ tự hạng, đoạt thành tích, thậm chí có thể vì một Omega mà đánh nhau một trận, đối chọi gay gắt, không ai nhường ai. Hiện giờ, rõ ràng vẫn là hai người người đó, nhưng  Kỷ Thương Hải quần áo ngăn nắp ngồi trong xe sang ,còn mình quần áo rách nát.

điều này cực kì mắc mặt.

Quả thực là đem cậu mặt mũi cậu quăng xuống đất lại  còn hung hăng mà dẫm lên a.

Vì sự tôn nghiêm nhỏ nhoi đáng thương kia Lăng Vân Phàm đã dùm hết kỹ thuật diễn trông hai mấy năm cuộc đời kia.

Không sai, đó chính là Giả !Mất !Trí! Nhớ!

Mà hiện tại để không bị phát hiện, Lăng Vân Phàm đương nhiên muốn nhanh chống chuồn đi.  Kỷ Thương Hải đem mình đưa đến bệnh viện đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi, nếu hiện tại cậu đột nhiên biến mất, Kỷ Thương Hải cũng sẽ cho rằng là cậu khôi phục ký ức cho nên rời đi.

Đến lúc đó hai người như vẫn cũ mỗi người một hướng, nước sông không phạm nước giếng.

- (chỉ được đăng trên Wattpad:yinyin040)

Lăng Vân Phàm xốc lên chăn lên đi xuống giường bệnh may mắn chính vết thương ở không nghiêm trọng, không ảnh hưởng đến đi lại. Phòng bệnh ở lầu 5, nhảy cửa sổ là không được, bằng buổi sáng nhẩy xuống, buổi trưa quan tài đã mua xong.

Lăng Vân Phàm bước chân khập khiễng mà đi đến cạnh cửa, vừa định bắt lấy tay cầm thì thấy nó xoay một cái.

Có người ở bên ngoài mở cửa.

Lăng Vân Phàm khiếp sợ, đột nhiên lui về phía sau nửa bước.

Nữ y tá mở cửa nhìn thấy Lăng Vân Phàm đứng ở trước cửa sửng sốt một chút  hỏi: "Cậu sau lại chạy xuống giường?"

"A, tôi, tôi...... Tôi muốn đi ra bên ngoài tìm WC......" Lăng Vân Phàm cái khó ló cái khôn, vừa nói vừa tiếng lên một bước không một tiếng động mà hướng ngoài cửa đi đến. Ai ngờ nữ y tá duỗi tay cản lại: "Ra bên ngoài làm cái gì? Cậu không biết  phòng bệnh vip điều có phòng vệ sinh riêng sao? nó bên tay trái của cậu kìa."

Lăng Vân Phàm: "....."

cái đồ tư bản chủ nghĩa đáng chết!!!

"đừng ngại mau đi đi." Nữ y tá thúc giục, " tôi đến xem vết thương ngoài da của cậu có nhiễm trùng hay không cần thay thuốc không thôi." Lăng Vân Phàm bị buộc vào thế bất đắc dĩ phải đi vào phòng vệ sinh, cậu ỏ trông đó đối diện với bồn vệ sinh mặt dại ra mất hai phút sau đó rửa tay đi ra ngoài.

Không nghĩ tới liền hai phút kia nữ y tá đã rời khỏi phòng bệnh.

Mà Kỷ Thương Hải đứng trước của phòng vệ sinh lẳng lặng chờ cậu.

Lăng Vân Phàm tuy trong lòng như có thứ gì rơi lộp bộp nhưng trên mặt cũng không hoảng hốt, cậu nghĩ là Kỷ Thương Hải là tới tìm mình thương lượng, mà cậu chỉ cần giả bộ nhớ nhà mình ở đâu, sau đó lấy cớ phải về nhà là được.

"Chân còn đau hay không? Có cần tôi đỡ cậu đi lại giường không?" Kỷ Thương Hải nhìn về phía đầu gối của Lăng Vân Phàm bởi vì có thể xử lý miệng vết thương đã bị bác sĩ cắt phần quần jean ở đầu gối để có thể dán băng gạc.

"Không cần." Lăng Vân Phàm nhấp hạ khô ráo môi, lảo đảo mà đi trở về giường bệnh, ngồi xong nhìn Kỷ Thương Hải, chờ hắn mở miệng.

Kỷ Thương Hải đồng thời đi đến mép giường, mở ghế ngồi xuống đối diện Lăng Vân Phàm " có cảm thấy đầu choáng váng gì không?"

"không." Lăng Vân Phàm liếm liếm môi, "Kỳ thật tôi không có chuyện gì, không cần nằm viện."

Kỷ Thương Hải nhìn chằm chằm Lăng Vân Phàm môi: "Miệng khô?"

"A?" Lăng Vân Phàm sửng sốt một chút, "À! có một chút."

Kỷ Thương Hải cầm lấy chay nước trên tủ đầu giường mà vừa mới bác sĩ dùng để thí nghiệm Lăng Vân Phàm, vặn khai cái nắp, đưa cho Lăng Vân Phàm.

"A, cảm ơn." Lăng Vân Phàm nhận lấy nước đưu miệng chay lên môi, trong lòng nhịn không được mà nghĩ: Mấy năm không gặp, Kỷ Thương Hải thế mà trở thành người trưởng thành như vậy.

Lăng Vân Phàm lại cẩn thận tưởng tượng, lại phủ định vừa rồi dâng lên ý niệm.

Kỳ thật Kỷ Thương Hải lúc học cao trung điều đối xử với các bạn học khác giống nhau thành thục trầm ổn, chỉ là luôn thích cùng cậu đối nghịch. https://www.wattpad.com/myworks/336819564/write/1335231625

Đặc biệt là sau sự kiện ở phòng dụng cụ  kia, Kỷ Thương Hải trực tiếp đem cậu trở thành cái  gai trong mắt. Càng không nghĩ đến chính là, sau ngày hôm đó tên Omega lia còn cố ý tới tìm cậu nói lời cảm ơn, thường xuyên qua lại lại nháo ra hiểu lầm, cuối cùng Kỷ Thương Hải thậm chí còn cùng cậu đánh nhau. Kỷ Thương Hải người này, ngày thường thoạt nhìn thanh thanh lãnh lãnh, ai có thể nghĩ đến hắn khi đánh nhau lại hung hăng như vậy.

Bất quá rốt cuộc Kỷ Thương Hải cùng mình đều là Alpha, bất luận từ là sinh lý vẫn là tâm lý  hai người đều là như nước với lửa.

Lăng Vân Phàm nghĩ đến đây, nhịn không được ở trong lòng thở dài một tiếng.

Lúc trước Kỷ Thương Hải tạm nghỉ học, tên Omega kia  cũng tạm nghỉ học theo, có tin đồn hai người đã kết hôn, mà người từng giặp hoàng cảnh lúc trước như Lăng Vân Phàm vô cùng xấu hổ  cho tới hôm nay Lăng Vân Phàm nhớ lại việc đó đều bực bội đến vò đầu bứt tai.

Cậu chọc cái gì không chọc, lại chọc đến cái này, phiền chết a.

Nhưng sự viêc này sau có thể hoàn toàn trách cậu được......

Rõ ràng là khi còn đi học  Kỷ Thương Hải đã trêu chọc cậu trước rồi .

"Chúng ta trở lại chuyện chính."

Kỷ Thương Hải dùng âm thanh lãnh đảm bình tĩnh mà nói ra những lời này kéo Lăng Vân Phàm đang chìm trong suy nghĩ xa xôi trở. Lăng Vân Phàm biết Kỷ Thương Hải là chuẩn bị nghĩ cách đem củ khoai nóng bỏng tay như mình vức đi. Tuy sớm đã dự đoán được, hơn nữa đây cũng là đều mà Lăng Vân Phàm mong muốn, nhưng cậu vẫn là cảm thấy mình có chút thê thảm.

sắn mặc Kỷ Thương Hải thâm trầm, hắn nhìn Lăng Vân Phàm nói: "Cậu  không phải nên hỏi,   quan hệ của chúng ta là gì sao?"

"A." Lăng Vân Phàm vì tránh cho biểu tình mất tự nhiên, cúi đầu uống thêm nước miếng.

Sau đó cậu nghe thấy Kỷ Thương Hải nói.

"Tôi là bạn trai của cậu."

EDIT; @yinyin040
T

ới đây rồi nhớ cho tui  1⭐ nhoa

https://www.wattpad.com/myworks/336819564/write/1335231625

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro