[9]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bạn học nhỏ, Toán của anh rất có vấn đề."

Lê Ngộ quơ quơ bảng kết quả học tập.

"Tám mươi điểm quá ít, ít nhất cũng phải được ba chữ số."

Hướng Dã nằm trên giường giả chết.

"Anh có nghe thấy không? Chúng ta bây giờ học kì hai lớp 11 rồi, chỉ còn một năm rưỡi cho chúng ta thôi."

Thấy Hướng Dã vẫn không trả lời, Lê Ngộ dùng gối bịt mặt hắn đấm.

"Anh có biết 470 điểm căn bản không thi nổi đại học Bắc Thanh(*) không? Còn chưa cả đủ điểm thể dục tỉnh ngoài đâu."

(Có lẽ tác giả ghép từ Bắc Kinh và Thanh Hoa, hai trường Đại học nổi tiếng Trung Quốc)

"Anh thi Bắc Thanh làm gì?"

Hướng Dã dưới gối giãy giụa, gãi gãi cái đầu như ổ gà.

"Cùng trường với em chứ sao."

Hướng Dã sửng sốt, như thể đột nhiên phản ứng lại cái gì, giật cả mình.

Lê Ngộ gọn gàng lưu loát:

"Làm sao? Ban đầu em nói anh nhất định phải theo em không có lựa chọn khác mà, không cả học cùng đại học thì theo cái rắm. Hay là bỏ học đến Bắc Thanh làm lao công đi."

"... Trước đây anh không nghĩ đến."

Hướng Dã trầm mặc một hồi, lấy tay che miệng:

"Điểm thể dục là bao nhiêu?"

"Hơn 500 một chút, em kiến nghị anh thi ít nhất năm trăm hai, điểm này có thể nhảy vào lớp em."

Đột nhiên buồn bực làm cảm xúc Hướng Dã trầm xuống, hắn ngồi bật dậy, nhìn chằm chằm vào đôi mắt Lê Ngộ.

"Chế độ lăn giường mấy tháng một lần?"

"Hai tháng, cách lần sau còn có..."

Lê Ngộ liếc nhìn điện thoại di động:

"Bốn mươi tám ngày."

.

Như vậy làm sao trong vòng bốn mươi tám ngày tăng thêm 50 điểm thuận tiện thỏa mãn nhu cầu sinh lý của bạn trai còn phải hoàn thành thể dục độ khó cao?

Vì thế Lê Ngộ gấp gáp chế tạo một bảng thời gian biểu, cơ hồ là tranh thủ vào mỗi một giây thời gian rảnh để ngủ, trừ luyện tập thể dục ra thời gian còn lại đều dùng cho việc học.

"Vậy chứng nghiện của em thì sao?"

"Chỉ cần duy trì nồng độ pheromone nhất định là được, anh học mệt thì hôn cái là xong."

Nướt bọt và huyết dịch cùng với một loại chất lỏng nào đó cũng có hàm lượng pheromone không thấp, càng khỏi nói hai người sớm chiều ở chung, pheromone sắp hòa thành một vị.

Thế nhưng Hướng Dã không vui vẻ chút nào, thậm chí hắn cảm giác sinh hoạt đã mất đi ý nghĩa, cả ngày chỉ dựa vào tiết mục bạn học ngắm chim ngắn duy trì nhân sinh.

Có lẽ là vấn đề thịt trước mắt và kho lúa sau này chọn cái nào. Tu hành được một khoảng thời gian, Hướng Dã ngộ ra, học tập chủ động tích cực, mỗi ngày đều là vẻ mặt khám phá hồng trần, hiểu rõ ảo huyền cuộc đời, dọa sợ cả giáo viên chủ nhiệm.

"Có phải em bị đả kích gì không? Bỏ thể dục hả?"

Giáo viên chủ nhiệm nâng kính lão lên, run rẩy thổi kỉ tử trong bình giữ nhiệt.

"Em đang yêu."

Giáo viên chủ nhiệm thổi nước sôi lên mặt mình.

"Em muốn nhảy vào lớp ưu, thành tích phải tiến bộ nhanh."

Giáo viên chủ nhiệm vô cùng đau đớn:

"Em nói trước đi em gieo vạ làm thành tích người ta giảm bao nhiêu điểm rồi???"

Hướng Dã: "..."

Hướng Dã: "Cho nên không tồn tại tính khả thi cùng tiến bộ đúng không ạ?"

Nói rõ ngọn nguồn giáo viên chủ nhiệm mới miễn cưỡng tiếp thu, sau đó đưa cho Hướng Dã vài tài liệu ôn tập.

"Đi về cầu thang tình yêu đi."

Giáo viên chủ nhiệm nói như vậy, Hướng Dã giơ tay tạm biệt.

.

Hai người đã nói rõ cho ba mẹ hai bên lúc nghỉ đông, ba mẹ Lê Ngộ bên kia không có ý kiến phản đối gì nhưng cũng không ủng hộ, ngược lại là người nhà Hướng Dã chỉ lo heo nhà mình gặm hỏng củ cải trắng, sau Tết lôi kéo Lê Ngộ khuyên nhiều lần.

Thế nhưng nếu đã ở trong thế giới không thể tan vỡ như này, chỉ cần Lê Ngộ gật đầu đồng ý, những người khác thật sự không có gì để nói nhiều.

Ba mẹ song phương đều không thể làm hết trách nhiệm chăm sóc con cái, cũng không quá nhẫn tâm lại cấm hai người họ tiếp thu những người khác bầu bạn. Lê Ngộ và Hướng Dã lớn lên trong cô độc, không phải không hiểu tình cảm này trân quý biết bao nhiêu.

"Giả như có thể khắc phục khó khăn trước mắt, nếu lúc này trưởng thành rồi, mối quan hệ này không thể nói là không đứng đắn, thế nhưng nhất định phải chú ý không thể để cho đối phương bị thương tổn, nhưng với tuổi của các con thì có lẽ hơi khó."

Ba mẹ song phương thống nhất quan điểm, đại khái vẫn là thái độ ám muội trung lập.

.

Ngày này trường học bởi vì lớp 12 họp phụ huynh nên đuổi hết mấy nhóc choai choai đi, mà Hướng Dã vẫn phải khổ ải tiếp thu huấn luyện.

Lê Ngộ mặc áo ngủ đưa Hướng Dã ra cửa, cười nhạo.

Ai biết dạy đến một nửa giáo viên đột nhiên thả người, nói không chịu nổi đám heo này làm cho cay mắt.

"Cút nhanh quay về nghỉ ngơi đi, ngày mai lại trạng thái này nữa thì đứng tấn cho tôi."

Hướng Dã vui sướng nhảy nhót, dùng chìa khóa mở cửa lén la lén lút đi vào.

Sau đó dường như hắn bắt gặp cái gì mà vai chính về nhà sớm nhất định sẽ gặp được thứ hay, tỷ như bạn trai quá trớn, tỷ như bạn trai tự an ủi.

Nhưng nghe giọng này, tính khả thi cái sau càng lớn hơn.

.

"Em nghĩ thế nào thế? Còn lấy đồng phục học sinh của anh tự thẩm?"

"A... Chậm chút... ưm a..."

Lê Ngộ toàn thân trần trụi lại mặc áo khoác đồng phục học sinh rộng rãi, mở lớn hai chân ngồi giữa háng Hướng Dã, dương vật lúc ẩn lúc hiện giữa khe mông. Khoái cảm từ xương cột sống du thoán lên, da đầu ngứa ngáy từng trận.

"Anh... anh thả ra... Thả ra..."

Lê Ngộ đỏ vành mắt, hai tay chống lên ngực dày rộng của Hướng Dã miễn cưỡng chống đỡ thân thể lảo đảo muốn ngã của mình. Hướng Dã một tay nắn bóp mông thịt no đủ của Lê Ngộ, một tay kia lại nắm chặt dương vật nhếch lên của cậu, ngón tay cái ở trên đỉnh kìm lại ma sát, ngăn chặn lỗ nhỏ ở giữa.

"Buông em ra..."

Lê Ngộ cong eo lên gấp gáp thở dốc, nước mắt theo gò má chảy xuống, thậm chí rơi ra vành mắt, chảy vào ngực Hướng Dã.

"Biết sai chưa?"

"Biết rồi... anh mau buông ra..."

Lê Ngộ nghẹn ngào, vai gầy khẽ run lên, trên đó đầy vết tích xanh tím, tuyến thể sau gáy có một dấu răng sâu, da dẻ xung quanh đã biến thành màu phấn hồng. Đầu vú vô cùng đáng thương cứng lên, bởi bị gặm cắn quá độ nên nhoi nhói, chạm cũng không thể chạm vào.

"Anh... anh..."

Cuối cùng Hướng Dã dời ngón tay đi, giúp đỡ Lê Ngộ ve vuốt hai cái, rất nhanh có chất lỏng mỏng manh nửa trong suốt tí tách trào ra.

Lê Ngộ khóc người run run, đồng phục học sinh trượt xuống đến eo, trên đó còn có pheromone mùi rượu quýt.

Hướng Dã sắp vào phòng bỗng thấy Lê Ngộ nằm trên giường, chẳng biết cậu thay áo ngủ lúc nào, quần lót cũng không mặc mà chỉ mặc áo đồng phục của hắn. Đồng phục học sinh của hắn dành cho người 185 cm, trên thân thể 170 cm nhỏ bé của Lê Ngộ khá miễn cưỡng, vai lộ ra một mảng lớn.

Trong không khí toàn là vị ngọt, Hướng Dã nghiến răng lại bất đắc dĩ, Lê Ngộ thà rằng tự mình giải quyết cũng không chịu lãng phí thời gian của hắn.

Cách ngày Lê Ngộ cấm Hướng Dã có giao lưu sâu với cậu đại khái qua hai mươi ngày, hắn còn tưởng cậu đã ổn, chỉ cần mỗi ngày hôn hít là có thể duy trì pheromone ổn định, bây giờ nhìn lại thì cậu thật sự là không buông tha bất luận cơ hội nào để hấp thu pheromone nào.

"Lần sau còn thế nữa không?"

Hướng Dã lại động thân, eo Lê Ngộ thẳng lên, khoái cảm kịch liệt làm cho cậu há miệng nhưng không cách nào phát ra tiếng.

Hướng Dã dùng mấy hộp áo mưa lúc trước ba mẹ hắn lén lút kín đáo đưa cho hắn, nói là nhập khẩu từ nước ngoài, hiệu quả đặc biệt cao. Nghiên cứu thì đại khái là dưới quy đầu có thiết kế đặc biệt, có tác dụng ngăn cản Alpha tạo kết, cho dù đâm vào khoang sinh sản cũng không cần lo lắng sẽ làm áo mưa phình vỡ. Mà cái Hướng Dã chọn này lại còn là kiểu tình thú, dưới quy đầu có một vòng gai ngắn, tác dụng như vòng dương vật.

Cho nên khi tầng gai ngắn theo động tác Hướng Dã ra ra vào vào trong khoang sinh sản cứ gãi miệng khoang sinh sản mẫn cảm mãi, mềm mại vừa phải, không quá đau, cũng không giải ngứa, nhất định cậu phải xin Alpha động nhanh một chút.

"Ha... em sai rồi... em không dám... anh... anh mạnh lên..."

Hướng Dã ngồi dậy hôn môi Lê Ngộ, ôm cậu trở mình, ép hai chân của cậu thành chữ M, phần eo lắc la lắc lư.

"A..."

Lê Ngộ nghiêng đầu, biểu tình mê loạn, sợi tóc ẩm ướt kề sát trên da nhiệt độ cao, bên môi khóe mắt đều có nước mắt tinh tế, ga trải giường càng bừa bãi khắp nơi. Cũng may trong nhà Lê Ngộ có hai phòng ngủ, nếu như muộn không còn kịp thu dọn thì đến phòng cho khách tạm một đêm được.

Cuối cùng Hướng Dã bắn tinh trong khoang sinh sản, có áo mưa ràng buộc quả nhiên không tạo kết. Lê Ngộ bị làm đến mềm nhũn, người như không còn xương cốt, mềm mại bị hắn ôm tới ôm lui.

.

Sắp thi tháng, Hướng Dã bị Lê Ngộ một ngày ba bài thi mài đến là ôn hòa nhã nhặn, cậu cũng là lần đầu tiên tâm thái bất ổn, nhiều lần cường điệu với hắn kỷ luật trường thi và phương pháp làm bài.

"Nếu như gian lận bị phát hiện thì nói là muốn nhảy vào một lớp, anh không thể có tâm tư này."

Hướng Dã bị nhắc tới phiền, xoa xoa mi tâm:

"Không thể gian lận, đời này cũng không thể gian lận, trong trường thi ai cũng ngu ngốc, làm bài cũng không đúng, chỉ có dựa vào bản thân mới có thể duy trì dáng dấp sinh hoạt."

Lê Ngộ rất bất đắc dĩ với Alpha lúc nào cũng học làu làu như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro