phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Này ai cũng như nhau, này hài tử là có chí tiến tới Ngươi phải mừng mới đúng. Đừng lo lắng, ở đó không cho nấu ăn nhưng cho hâm đồ ăn, Ngươi gửi đồ ăn làm sẵn cho Hắn, hài tử ăn chút khổ mới có thể trưởng thành." Thẩm Ưng thì cảm thấy Thẩm Mênh Mông như vậy mới hảo, ít nhất hiện tại siêng năng, còn nhìn trầm ổn rất nhiều.


" Ba mẹ, hay hai người có thời gian đến thăm đệ đệ nơi ở, tuy nói Hắn luôn bảo ổn, nhưng lên xem xét một chút cũng an tâm ." Thẩm Tam Lang cũng góp ý, Nàng tuy không đến Tinh Nguyệt Học Viện nhưng vẫn hi vọng đệ đệ không chịu thiệt.


" Hảo..." Thẩm Ưng tuy không rõ ràng Thẩm Tam Lang kháng cự đi Tinh Nguyệt Học Viện nguyên do, nhưng là Hắn biết hài tử lớn cũng có chủ kiến.


Lại một năm nữa qua, Thẩm Tam Lang hiện tại đã 17 tuổi, cũng là năm này lần nữa Nàng nhận được Tinh Nguyệt học viện giấy mời nhập học. Chỉ là Thẩm Tam Lang không nghĩ đi, nhưng có những chuyện vốn dĩ tránh không khỏi.


" Cái kia, Tiểu Thẩm ngươi định như thế nào? Mênh Mông là không nghĩ các ngươi lo lắng, nhưng Ta nghĩ vẫn là nói cho Ngươi biết, Ta là sợ Mênh Mông sẽ làm ra nguy hiểm sự nên..."


" Chuyện này cảm ơn Ngươi đã cho Ta biết..."


" Ân, vậy .."


" Nhờ Ngươi chú ý Bánh bột trước, Ta sẽ nhanh chóng đến."


"Ân." Liễu Liên tắt máy, Nàng biết này là Nàng vi phạm lời hứa với Thẩm Mênh Mông, nhưng là Nàng cũng không nghĩ Thẩm Mênh Mông có chuyện.

____________________________________


Thẩm Tam Lang nhìn kia thư, Nàng nhấn lấy đồng ý, sáu đó một đêm không ngủ, sáng sớm liền xuống nhà ăn sáng.


" Ba mẹ, Ta có chuyện cùng các ngươi nói." Thẩm Tam Lang cũng không nghĩ giấu giếm hai người, Thẩm Tam Lang mới thuật lại những gì Liễu Liên nói.


" Đứa nhỏ này rốt cuộc nghĩ cái gì, rõ ràng bị người bắt nạt lại không có nói với chúng ta, một mình chịu đựng. Lần trước lên thăm Hắn thì Hắn cũng không nói." Thương Như nghe nói Thẩm Mênh Mông bị người khi dễ càng là chịu không được. " Chúng ta đi đòi cho Bánh bột công đạo, Lão công chuẩn bị đi ngay .."


" Lão bà, bình tĩnh... Ngươi nghe sói con nói cái đã." Thẩm Ưng giữ lại tay Thương Như bảo bình tĩnh.


" Mẹ, chuyện này Bánh Bột không nói là sợ các ngươi lo lắng, mà này Ta cũng có hỏi Liễu Liên, đòi công đạo gì đó vô dụng, chúng ta không có chứng cứ."


" Vậy phải làm sao ...Chúng ta đưa Bánh Bột về, không cần uất ức ở đó ..học gì đó không cần nữa." Thương Như không bình tĩnh được nói.


"Không thể được..." Thẩm Ưng ngăn lại Thương Như ý nghĩ.


" Các ngươi hai người nói phải làm sao đây, chúng ta Bánh bột chịu uất ức lâu như vậy mà Ta căn bản không biết..." Nói rồi Thương Như nức nỡ khóc.


" Mẹ, Bánh bột nếu là không muốn trở về đâu, Hắn nếu là muốn đã không giấu chúng ta lâu như vậy."


" Vậy làm sao đây..." Thương Như nức nỡ nói.


" Sói con, Ngươi có phải hay không có cách rồi." Thẩm Ưng nhìn Thẩm Tam Lang bình tĩnh ánh mắt, hiển nhiên nữ nhi đã có dự tính.


" Ân, Ta quyết định nhập học Tinh Nguyệt học viện."


" Này..." Thương Như muốn ngăn cản nhưng là Thẩm Ưng ra hiệu Nàng đừng nói.


" Hảo, có Sói con đi Ta cũng yên tâm."


" Chuyện này tạm thời Ba mẹ đừng hỏi Bánh Bột, vẫn là để Hắn chủ động báo cho. Vậy Ta trở lên lầu thu xếp một chút..."


" Hảo, Ngươi thu xếp đi. Ba mẹ chuẩn bị thêm đồ ăn, Ngươi đem lên cho Bánh bột, đợt trước đồ gửi lên không biết Hắn có ăn được không hay bị..." Thương Như muốn nói rồi lại thôi.


" Hảo hảo... không việc gì, tin tưởng Sói con sẽ giải quyết tốt. Đi chuẩn bị đồ cần thiết cho bọn nhỏ."

___________________________________

Thẩm Tam Lang trước kui rời đi không quên cùng Thẩm Thác công đạo việc muốn thử huấn luyện cuối một lần. Này là các cuộc thí nghiệm tạo chướng ngại vật do Đình Giáo Uý tạo ra, muốn Thẩm Tam Lang giúp Hắn đánh giá này những hạng mục, để Hắn có thể nâng cao lên chất lượng của các Alpha tân binh lẫn Alpha chiến sĩ. Chỉ là nàu thí luyện chỉ có ba người biết ngoài Thẩm Tam Lang cùng Đình Giáo Uý chỉ còn có Thẩm Thác. Bởi vì Thẩm Tam Lang yêu cầu chính là không lộ ra bất kì thông tin nào của Nàng.


Mấy năm nay hể ra cái gì cực hạng huấn luyện được đưa vào huấn luyện cho Chiến sĩ đều là Thẩm Tam Lang giúp bọn Hắn thử trước. Tuy nói Thẩm Tam Lang thử qua, nhưng áp dụng vào chỉ có số ít Alpha đạt được chỉ tiêu, mà này mấy Alpha thông qua bài đều là tăng lên năng lực đáng kể.


Đình Giáo Uý tuy có tiếc nuối, nhưng là cũng không thể ngăn trở. Thẩm Tam Lang đến Tinh Nguyệt Học Viện là ba ngày sau, Nàng hoàn toàn không thông báo cho Thẩm Mênh Mông hay là Liễu Liên Nàng đã đến.


Thẩm Tam Lang bắt xe taxi trên đại lộ, một giờ sau Nàng đã có mặt ở ngoài học viện. Thẩm Tam Lang khu học cùng khu với Thẩm Mênh Mông chỉ là này khu kí túc chính là khác hướng, Thẩm Tam Lang bước vào trường, đưa ra đăng kí thông tin học, sau đó nhận được thẻ kí túc.


Thẩm Tam Lang vác hai bao hành lý, chủ yếu là đồ ăn, quần áo cũng không đem nhiều, vì Thương Như nói muốn Nàng mua quần áo mới, lý do rất đơn giản, trong tủ ngoại từ đồ ngủ là áo quần ngủ thì đồ mặc hầu hết là quân trang huấn luyện, đồ đi học thì có đồng phục trường, mà Tinh Nguyệt học viện đồ mặc không có yêu cầu đồng phục, học sinh thoải mái lựa chọn mặc y phục thích. Vì vậy mà Thương Như chuyển kim cho Nàng, sau đó tắc một rương đồ ăn liền để Nàng đi.


Bọn hắn vốn muốn đưa đi, nhưng là Thẩm Tam Lang bảo không cần, đợi giải quyết xong sự của Thẩm Mênh Mông thì bọn hắn hãy lên, cả nhà sau đó có thể cùng nhau ăn một bữa cơm.


Thẩm Tam Lang nhìn tấp nập người ra vào kia túc, Nàng cũng không để ý, nhấn thang máy lên tầng kí túc. Vì Thẩm Tam Lang mặc áo hoodie còn khoác cả mũ lên đầu màu áo lại đen, khuất cả khuôn mặt, nên nhìn trở nên âm trầm, mọi người nhìn thấy vậy cũng né tránh, sở dĩ né tránh không phải sợ, mà bọn Hắn nhìn Thẩm Tam Lang một thân quần áo hơi bạc màu, liền nghĩ này kẻ hèn nên tránh ra thật xa.


" Số 323" Thẩm Tam Lang vào phòng, nhìn bên trong trống rỗng, hiển nhiên là chưa có ai đến, Nàng cũng sẽ không quan tâm bạn cùng phòng là ai. Thẩm Tam Lang nhìn hai trương giường, Nàng lựa chọn giường bên cửa sổ. Quét dọn một chút, Thẩm Tam Lang vác theo đồ ăn Thương Như chuẩn bị sẵn cho Thẩm Mênh Mông liền ra khỏi kí túc.


Thẩm Tam Lang vác theo cả balo đi bộ ra kí túc, sau đó lại đi chừng hai mươi phút bộ liền đến dưới lầu khu kí túc của Thẩm Mênh Mông.


" A di, cho hỏi có thể hai không giúp Ta liên lạc Thẩm Mênh Mông đồng học " Thẩm Tam Lang đến dưới kí túc gặp người quản lý dò hỏi. Sở dĩ Nàng không dùng quang não gọi được vì Nàng vừa biết ở đây trường cấm sử dụng quang não trong khuôn viên, hầu hết ở đây đều sử dụng di động này là nhà trường bắt buộc. Thẩm Tam Lang chỉ có thể đứng đợi Thẩm Mênh Mông.


" Thẩm Mênh Mông không có trong kí túc.." giáo viên quản lý tra danh sách trở lại phòng không có Thẩm Mênh Mông nói.


" Vậy cảm ơn A di. " Thẩm Tam Lang chỉ có thể đứng đợi một lúc lâu, nhưng là Nàng phát hiện có kia thiếu niên ánh mắt sợ hãi nhìn Nàng, sau đó Thẩm Tam Lang nhớ ra này thiếu niên lúc đầu tiên Thẩm Mênh Mông gọi về nhà có nhăc đến Hắn còn gửi ảnh chụp, vì vậy Thẩm Tam Lang tiến đến hỏi.


Nam hài thấy Thẩm Tam Lang đi đến liền muốn nhanh chóng trốn chạy, chỉ là quản lý a di thấy nam hài liền nói.


" Chu Đống, người này là Thẩm Mênh Mông tỷ tỷ, Ngươi biết Hắn nơi nào liền giúp liên lạc đi."


" Ta..." Nam hài lúc này mới không chạy trốn, nhưng Hắn không dám nhìn Thẩm Tam Lang.


" Ngươi có thể giúp Ta liên hệ thượng Thẩm Mênh Mông sao?"


"Ta không..." Nam hài trốn tránh ánh mắt, Thẩm Tam Lang là thấy rõ.


" Tiểu Chu, Ta chỉ muốn biết Thẩm Mênh Mông ở nơi nào, còn lại Ta sẽ không hỏi, cũng sẽ không nói cho ai là Ngươi nói."


" Tỷ tỷ, Thẩm Mênh Mông ở phía sau khu sân vận động, nơi sân bóng. Ta đã nói, tỷ tỷ Ngươi đừng nói cùng ai Ta nói..." Chu Đống sợ hãi nghe thấy Thẩm Tam Lang đáp ứng liền nhanh chóng rời đi.


Thẩm Tam Lang theo hướng Chu Đống chỉ đến phía sau sân kí túc xá, qua một đoạn đường chừng nữa giờ liền đến kia sân vận động. Nơi này rất lớn, Thẩm Tam Lang theo Chu Đống nói sân bóng liền theo hướng biển chỉ dẫn đi.

____________________________________

" Tỷ, Ta có thể không ở kí túc được sao." Thiếu niên không giấu được bất mãn hô.


"Ngươi nếu không lên lớp được thì đừng hòng trở lại gia, Ngươi đã ở lại lớp hai năm còn chưa đủ mất mặt." Quang não mở ra hình ảnh nữ nhân sắc mặt giận dữ hô to.


Thiếu niên mặt hoảng sắc liền nhu nhu nhìn vào kia hình ảnh. " Mẹ, Ta sẽ cố... Ngươi cũng không thể ép, rõ ràng Ta là không có khiếu học."


"Còn trả treo...Ngươi tốt nhất yên phận ở trong trường lo học, nếu còn ra ngoài lêu lỏng thì đừng trách Ta không nhận Ngươi này hài tử."


"Mẹ..." Thiếu niên chưa kịp nói thì đầu dây bên kia đã cắt. Thiếu niên ánh mắt u oán nhìn về phía thiếu nữ ngồi bên cạnh Hắn. " Tỷ, Ngươi..."


" Mẹ giao phó Ta đưa Ngươi đến trường học, đừng có nhiều lời..." Thiếu nữ không nhìn lấy thiếu niên, Nàng vẫn tập trung xem kia hồ sơ.


" Tỷ, tập đoàn sau này có Ngươi là được, Ta không nghĩ phải hao tổn đầu óc, mộng tưởng của Ta muốn trở thành cá mặn."


" Nếu Ngươi muốn không làm mà hưởng thì Mẹ sẽ cho Ngươi ra khỏi gia phả nhà họ tống..." Giọng nữ nhân lần nữa vang lên.


" Mẹ, Ta sai rồi...." Thiếu niên khóc không ra nước mắt, ngoan ngoãn cúi đầu nhận sại. " Tỷ, Ta sai rồi."


" Hảo." Thiếu nữ chỉ lạnh nhạt trả lời.


"Két...." Xe đột nhiên thắng gấp lại.


"Tiểu thư, thiếu gia... thật xin lỗi, vừa rồi Ta xử lý không kịp." Tài xế lái xe đầy xin lỗi thanh vang lên.


" Được rồi, Ngươi xuống xe xem cái kia bị chạm phải có sao không." Thiếu nữ lạnh giọng vang lên.


" Vâng, Ta đi ngay .."


" Tỷ, Ta cũng xuống xem..." Thiếu niên cũng hiếu kì nói.


" Ở yên..." Thiếu nữ lạnh nhạt giọng nói lại vang lên, tuy là thiếu nữ thanh âm vô cùng động lòng người, nhưng là làm thiếu niên sợ hãi, Hắn ngoan ngoãn ngồi im.


" Tiểu cô nương, Ngươi không sao chứ." Thanh Thúc tiến đến đỡ lấy tiểu nữ hài.


" Thúc thúc thật xin lỗi, Ta không cố ý...Ta ...ta..." Thiếu nữ bị doạ có chút hoảng hốt lên tiếng.


" Ai...không sao là được, Ngươi suýt hù Ta...may mắn đoạn đường này quy định lái xe chậm." Thanh Thúc giúp nữ hài nhặt lên đồ dùng để vào balo.


" Cảm ơn thúc thúc..." Thiếu nữ nhu nhu giọng nói.


"Ngươi là đến Tinh Nguyệt học viện đi..." Thanh Thúc nhìn nữ hài rơi ra thẻ học sinh liền hỏi.


" Ân.." Nữ hài nhu nhu trả lời.


" Ngươi đi bộ đến đấy phải mất mấy cái giờ..." Thanh Thúc nhìn nữ hài một thân bạc màu quần áo, hiển nhiên là nhà bần hàn, Hắn này có chút đáng thương nữ hài.


" Ta đi bộ đã quen..." Nữ hài ánh mắt doanh doanh cười yếu ớt, không khỏi làm Thanh Thúc muốn giúp đỡ, chỉ là này sợ nữ hài lòng tự trọng cao.


"Thanh Thúc, chúng ta cũng đến trường, cho Nàng quá giang đi." Giọng thiếu nữ bên trong xe thanh lãnh vang lên.


Nghe giọng thiếu nữ kia làm cho nữ hài bên ngoài xe không khỏi ngây ngẩn, Nàng trong lòng không khỏi mê luyến.


" Ân..Tiểu thư đã nói rồi, Ngươi lên xe đi." Thanh Thúc muốn giúp nữ hài lấy hành lý.


" Ta..." Nữ hài hoàn hồn muốn từ chối.


" Ngươi đi bộ đến chỉ sợ giờ đăng kí đã đóng, phải chờ đến ngày mai, không vào đăng kí thì không được sắp xếp kí túc xá...mau đi thôi." Thanh Thúc nhanh chóng nói.


" Vậy cảm ơn tiểu thư, cảm ơn thúc thúc."


Thanh thúc mở ghế phụ để nữ hài lên xe. Nữ hài căng thẳng thân mình, Nàng nhìn thoáng qua kia gương chiếu hậu, thấy kia thiếu nữ gục đầu xem tư liệu, lại thấy kia thiếu nữ nhìn lại, làm nữ hài xấu hổ gục đầu.


" Tỷ, này đưa kia tiểu thư đến trường thì Ngươi cũng đi đăng kí kí túc đi thôi, Ta có thể tự đi trở lại kí túc..." Thiếu niên nhìn nhìn Thiếu nữ, nhưng thấy thiếu nữ nhìn Hắn, Hắn lại sợ hãi chột dạ nói. " Tỷ, Ngươi sợ gì chứ...Ta đã hứa với Mẹ sẽ ngoan ngoan, nên sẽ không trốn không trở lại."


Thiếu nữ vẫn không trả lời, thiếu niên thấy vậy cũng chỉ im lặng theo.Xe nhanh chóng lái đến trước cổng trường.


" Cảm ơn tiểu thư đã cho quá giang, cảm ơn thúc thúc..." Nữ hài cung người một cung cảm tạ.


" Không có gì, đều là đồng học giúp đỡ nhau hẳn là." Thiếu nữ nhẹ giọng nói.


" Ân, vậy vẫn là cảm tạ...Ta gọi Hứa An An....Tiểu thư hôm nay thật cảm tạ..." Hứa An An nhìn qua kia cách lớp kính, Nàng có thể tưởng tượng đến nữ hài xinh đẹp mặt, Nàng tim đập bang bang như nai con chạy loạn. Nàng nhìn theo hướng chiếc xe kia rời đi ánh mắt đầy tiếc nuối.


" Tỷ, này không giống Ngươi nha, giúp đỡ Ta không nói, còn chủ động giải thích." Thiếu niên nhìn thiếu nữ trong mắt tràn đầy hiếu kì.


" Tra một chút Hứa An An." Thiếu nữ chỉ nhìn thiếu niên một cái liền cúi đầu nhìn đống hồ sơ.


" Sách...đừng nói này lại là cái mà tỷ tìm bấy lâu? Này không xảo đi..." Thiếu niên nhìn nhà Hắn tỷ cho dù gặp bất cứ việc gì đều một bộ lạnh băng, nhưng là hể tìm được cái gì có dấu vết giống người kia liền sẽ có thần thái sinh động.


Chỉ chốc lác tư liệu liền được chuyển đến, thiếu nữ nhìn tư liệu vừa tra được liền lạnh nhạt xoá đi.


" Lại không phải..Tỷ, ngươi đã cho người hoạ ra được người kia hình dạng khi lớn. Huống hồ kia hoạ hình là một không đến 90% cũng có 85% giống với dung mạo thực, Ngươi tìm lâu như vậy cũng không có..."


" Không cần đệ quản."


"Ta không quản, là lo lắng...lo lắng tỷ Ngươi tìm thế thân gì gì đó, thông qua một cái ánh mắt hay nụ cười liền bị lừa đi."


" Sẽ không, Ta sẽ không nhận sai..."


" Vậy sao lúc nãy lại điều tra kia thiếu nữ..."


" Ngươi không cần biết.."


" Hảo đi, nhưng vừa rồi kia ánh mắt hảo giống ngươi hoạ, nếu không phải hoạ ra cả ảnh lúc lớn trông như thế nào thì Ta còn cho rằng là kia nữ hài."


" Không giống...Cho dù đôi mắt trang rất giống, nhưng là không sạch sẽ ánh mắt vẫn le che giấu không được." Thiếu nữ lạnh lùng giọng vang lên.


" Không sạch sẽ ánh mắt, không đúng đâu...Ta thấy kia Hứa An An hảo đáng thương." Thiếu niên vừa nói xong liền nhận được quang não truyền đến tin tức, là vừa rồi tra được kia Hứa An An tư liệu. Còn có kia hình ảnh giám sát nữ hài ở trạm đèn xanh đỏ, rõ ràng này ánh mắt như đang đợi chờ. Sau đó lại nhìn thấy nữ hài nhìn về hướng xe của tỷ đệ Hắn, liền một bộ thơ thẩn đi đường.

"Này diễn xuất đỉnh thật sự..." Thiếu niên cảm thấy lòng tốt bị chó táp.


"Tiểu thư, thật xin lỗi...Ta không nên tùy ý phát thiện tâm, này nữ hài..." Thanh Thúc cũng nghe ra ẩn ý của Thiếu nữ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#haky