XXIV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thêm hai ngày nữa trôi qua và Yoongi nghĩ rằng mọi thứ vẫn ổn, ít nhất đó là những gì Omega tiên liệu trong đầu. Yoongi phải làm việc quần quật từ hừng đông cho đến tận khi trời tối mịt, tranh thủ nghỉ ngơi bất cứ khi nào có thể. Hơn một tháng nay với vai trò của một cung hầu và người phục dịch, Omega đã tích góp cho mình sức chịu đựng và sự dẻo dai cần thiết, cho nên mới có thể miễn cưỡng vượt qua lượng công việc khổng lồ cho những ngày này.

Từ sau vụ việc xảy ra vào hai ngày trước, Alpha Jay đã luôn âm thầm hỗ trợ và giúp đỡ Yoongi mọi lúc. Dù Yoongi đã không có chủ ý tiếp nhận hành động đền đáp của người kia, nhưng có vẻ Alpha cứng đầu hơn những gì Yoongi nghĩ. Thành ra thay vì tiếp tục từ chối, Omega chỉ việc cư xử như bình thường, không có dấu hiệu tiếp nhận cũng không tỏ thái độ không vừa lòng. Qua những cắt ghép rời rạc từ lời nói của binh lính và cung hầu, Yoongi đã có cái nhìn sơ bộ về Alpha Jay; một Vương tử đến từ vong Quốc nằm ở phía Tây thuộc về Đế chế đầu lâu vĩ đại. Thân phận và địa vị cao quý từng có của Alpha đã giải thích vì sao với bộ dạng tồi tàn, dơ bẩn của một tên nô lệ, khí chất vương giả vẫn không biến mất từ trong cái nhìn mạnh mẽ mà Yoongi đã bắt gặp trong lần chạm mắt ở nhà lao. Người bị đánh đập tàn bạo và tống vào ngục giam không biết bao lần kể những ngày đầu trở thành nô lệ theo chính lời phán quyết của Ác Thần.

Trong lâu đài Monster, Alpha thậm chí không được đối xử như một con người. Bởi quyền hạn và phẩm hạnh của một nô lệ chiến tranh thậm chí chỉ được sánh ngang hàng cùng súc vật. Đó là sự trừng phạt vô nhân đạo gấp hàng vạn lần so với cái chết. Bởi bản chất thống trị của Alpha không cho phép họ cúi thấp đầu trước sự đàn áp của một Alpha khác, nói chi đến việc tổn hại phẩm giá một cách trắng trợn như thế này. Qua đây mới biết rằng, sức sống của Alpha là không gì sánh nỗi. Bởi Yoongi nhìn thấy ngọn lửa cháy rực trong đôi mắt xanh biếc của Alpha, rằng nó vẫn phát ra loại ánh sáng quật cường mặc thân thể đang bị chà đạp và vũ nhục bởi những lời nhạo báng đáng khinh.

Yoongi không phải Alpha, tuy nhiên điều đó không có nghĩa Omega không hiểu được những phẩm chất cố hữu ở Alpha, do đó phần nào hiểu được dụng ý của Quái vật, rằng nó không phải giết mà là tiêu diệt. Do đó cái chết sẽ trở thành một điều gì đó xa xỉ mà con mồi của Quái vật chỉ có thể không ngừng khẩn cầu cho nó. Giống như bản thân Omega, bị Quái vật giam cầm trong nhà tù mang tên sự sống. Dù đau đớn có khiến Omega chết đi sống lại biết bao lần thì sự giải thoát là đặc ân mà vĩnh viễn Ác thần sẽ không bao giờ ban phát.

Yoongi vẫn đang miệt mài với công việc quét tước của mình, song song với việc thu gom chất thải vào buổi tối thì nghe thấy tiếng ồn ào của binh lính phát ra từ sân sau. Với thân phận thấp hèn của một kẻ lao dịch, Omega không được nhìn thẳng vào bậc Đế vương, cho nên Yoongi quỳ sụp trên gối, đặt đôi mắt xuống mặt đất và săm soi nó như đó là điểm yêu thích của bản thân mình. Yoongi cho đầu óc bận rộn với những suy nghĩ ngớ ngẩn chỉ để không phải ngửi mùi gỗ tuyết tùng lẫn trong cẩm chướng ngát hương đang xâm lấn mỗi giác quan trong cơ thể.

Những người hầu và chiến binh đứng nép sang một bên tạo khoảng trống cho Quái vật và người phối ngẫu. Shin khoác trên người chiếc áo lông cừu mềm mại chống chọi cùng cái lạnh và đợt tuyết khắc nghiệt cuối cùng trong năm, với ly rượu nồng trên tay được dâng lên cho người cai trị Đế chế. Có một nét mềm mại trong đôi mắt hắc ín của Alpha đặt lên gương mặt xinh đẹp của Omega, trước khi con Quái vật đang ngủ vùi bị kích hoạt bởi mùi thảo dược đông cứng trên chóp mũi. Nó biết trong cung điện Monster chỉ có duy nhất một người sở hữu mùi hương đặc trưng không lẫn lộn đó. Vì vậy trước khi nó để đôi mắt lạc lối trong việc tìm kiếm khung hình nhợt nhạt của Omega, Alpha để con Quái vật say trong hương rượu cay nồng.

" Em sẽ ở lại cung điện của chúng ta và cầu nguyện với các bậc thánh thần để Ngài có thể trở về bình an và để cho nỗi thương nhớ về người chồng kính yêu được khỏa lấp, cho dù đây không phải là lần đầu xa cách nhưng em có biết chắc rằng hai tuần tiếp theo không có Ngài bên cạnh nhất định sẽ là chuỗi ngày vô vị và buồn bã nhất cuộc sống này, Chúa tể tôn kính của em" Omega nỉ non từ trong mỗi câu từ, ngụ ý kí gửi những niềm thương nỗi nhớ theo chân bậc đế vương.

Alpha chải nhẹ bàn tay lên mái tóc rối trước gió của Omega, nhấc môi nhẹ nhàng.

" Tấm lòng của em dù ở bất cứ nơi nào ta cũng đều có thể nghe thấy cả"

Bản thân Yoongi đã luôn cúi thấp đầu ngay từ lúc nhận ra gỗ tuyết tùng bão hòa trong cái lạnh cắt da của Đế quốc. Cho đến khi một cái bóng lớn thuộc về khung hình vững chãi mang theo hương Hổ phách điềm đạm giữa lưng chừng không khí.

" Tướng quân có điều gì sai bảo" Yoongi khẽ ngẩng đầu, đặt đôi mắt đẹp dưới mi cong thu vào võng mạc gương mặt hoàn hảo của Alpha.

Alpha giải tán những cũng hầu xung quanh bằng đôi mắt vô cảm trước khi xoay cái nhìn trực diện vào Omega nhỏ bé.

" Ta có một tin tốt muốn báo cho ngươi"

Yoongi sững người trong vài giây cho đến khi gần như chắc chắn Alpha đang muốn nói đến điều gì.

Mặc dù vui mừng khôn xiết nhưng Omega vẫn không tỏ ra quá khích, thay vào đó vẫn giữ được sự cúc cung và bổn phận của một cung hầu, dù đôi mắt lấp lánh minh châu như trời đêm đầy tinh tú, khóe môi hồng nhạt giương lên chuẩn bị cho một nụ cười khuynh quốc.

" Tiểu nhân xin được phép lắng nghe" Giọng nói oanh vàng của Omega khe khẽ vang lên.

" Hai hôm trước quân vụ đã được truyền đến từ biên ngoại kèm theo tin tức bình an của những kẻ lưu đày, cha và những người anh trai của ngươi vẫn khỏe" Alpha nhấc môi chậm rãi nói. 

" Bằng tất cả lòng thành tiểu nhân nguyện khắc sâu ơn nghĩa của tướng quân trong tâm trí" Yoongi nghẹn ngào trong giọng nói.

Omega nghiêng đầu để lệ hoen cô cạn dưới cái lạnh của Đế đô, đôi môi sang trọng lưu lại duy nhất nụ cười khuynh thế, tô điểm thêm cho nét diễm lệ không thể sánh bì.

Và nét đẹp trong nụ cười hiếm hoi của Omega vô tình lưu vào võng mạc đen tối của Quái vật, Alpha đứng tại vị trí của mình trong khi con Quái vật vẫn cứ mãi mê tìm kiếm mùi hương yêu thích của riêng nó. Loại bỏ hàng ngàn chất xúc tác đang chao lượn giữa không trung, tách hương thảo mộc cất vào một nơi riêng biệt.  

Gương mặt Omega bừng sáng với những đường nét sống động, sự dịu dàng trong đôi mắt híp lại thành mảnh trăng treo và đôi môi khẽ tách rời chỉ để lộ hàm răng trắng. Nụ cười trong vắt tựa như tiếng hót của những chú chim bay đến từ cổng thiên đường, ánh sáng phát ra từ gương mặt đẹp làm cho mặt trời cảm thấy e thẹn. Omega đang trao nụ cười hiếm hoi cho tướng quân của Đế quốc, người có cái nhìn trực diện để thưởng thức tròn vẹn vẻ đẹp không tì vết đang xâm nhập vào từng lỗ chân lông, đánh thức một trái tim trăm năm phủ đầy bụi. 

Thế nhưng ngay khi chạm mắt cùng Ác thần, nụ cười trên môi Omega tắt nhanh như khi nó đến, 
gương mặt xinh đẹp đang vặn vẹo trong nỗi sợ vô minh, chuẩn bị tinh thần cho nỗi đau cấu xé, bởi nên biết rằng đối với Omega, Quái vật là nguồn cội của cơn đau. Yoongi hít sâu vào buồng phổi, nhanh chóng kéo đôi mắt lạc lối rời xa cái nóng bừng phát ra từ cái nhìn dữ dội của Quái vật, cúi thấp đầu. 

Người cai trị cau mày đè nén ơn thịnh nộ không hiểu xuất phát từ đâu, ra lệnh cho đội quân Alpha xuất phát.

Tướng quân Kim nhìn nét bối rối của Omega, không phản ứng, chậm rãi xoay lưng chuẩn bị đi về hướng đạo quân của Đế chế.

" Tướng quân lên đường bình an" 

Alpha quay đầu để nhìn vào đôi mắt trong vắt của Omega, đáp lại bằng một giọng nói lạnh lùng nhưng nét cười vẫn còn lưu lại trong đôi môi đầy sang trọng.

" Ngươi cũng vậy, hãy giữ gìn sức khỏe"

Đội quân của Monster rời đi được dẫn đầu bởi người Cai trị. Yoongi rời mắt khỏi bóng lưng vững chãi của Alpha sau khi cổng thành khép lại với một tiếng động vang trời. Những người hầu giải tán và trở lại với những công việc còn đang dang dở. Yoongi di chuyển tầm mắt để vô tình lướt đến Alpha Jay, kẻ đang bỏ quên sự chú tâm vào bóng lưng người phối ngẫu. 

Yoongi quan sát và khẽ cau mày trong im lặng.

___

Năm ngày sau đó đối với Yoongi hóa ra là một cực hình, bởi Shin đã không bỏ lỡ giây phút nào trong việc biến Yoongi thành một tên nô dịch đúng nghĩa. Công việc được nhân lên vô tội vạ, phần ăn bị cắt xuống một cách đáng nghi ngờ, bốn ngày trôi qua và Yoongi cảm giác phát bệnh từ trong tiềm thức. Nhưng Yoongi sẽ từ chối biểu hiện sự mềm yếu và mệt mỏi ra bên ngoài, nhất là trước mặt Shin, kẻ sẽ luôn lấy làm sung sướng vì sự sụp đổ của Quỷ. 

Bỏ qua mặc cảm tội lỗi năm xưa, Yoongi luôn biết bản thân ghét Omega từ sâu trong tâm khảm. Sự ghen hờn, lòng đố kỵ là mồi lửa hữu hiệu cho những âm mưu và tội ác. Nhưng Yoongi không lấy làm hối hận sau tất cả những chuyện đã qua, bởi hiện thực đã minh chứng rằng Omega không xứng đáng với những điều đó. Tuy nhiên cho đến lúc này khi lòng vị kỷ đã nhạt nhòa dưới đế giày giẫm đạp của thời gian và biến cố, đối với Omega, Yoongi thậm chí không còn tồn tại bất kì xúc cảm, kể cả hận thù hay sự ghen ghét. Yoongi chịu đựng sự đày đọa của Omega với một mặc niệm duy nhất cho lỗi lầm về đứa trẻ năm xưa. Chưa đầy hai tháng nữa, dù là hận thù hay yêu ghét đều sẽ theo Yoongi xuống nấm mồ, kết thúc một chuỗi dài uất hận liên miên.

Yoongi kết thúc ngày làm việc thứ năm trong cơn đau và sự mệt mỏi, nó khiến tinh thần của Omega bị kéo xuống không một điểm dừng. Yoongi trằn trọc giữa đêm, không tài nào chợp mắt bởi cái nóng như thiêu đốt tất cả giác quan. Mặc dù bên ngoài đang đổ tuyết và cái lạnh về đêm ở Đế đô là một cực hình, thì bản thân Yoongi vẫn đổ mồ hôi như tắm. Yoongi bật dậy giữa đêm và kiểm tra nhiệt độ trên trán, nó nóng một cách đáng kinh ngạc, kèm theo cơn đau ngay bụng dưới như muốn giết chết Omega. 

Yoongi không muốn làm phiền đến giấc ngủ vào lúc nửa đêm của Beta già, nhưng cơn đau như cắt lìa Yoongi thành hai mảnh đã khiến Omega không thể tiếp tục giữ lại chút tỉnh táo sau cùng. Bằng tất cả nỗ lực hiện có, Yoongi buộc mình phải đứng lên và di chuyển. Đoạn đường không quá xa và Yoongi nghĩ mình có thể hoàn thành nó. 

Yoongi nhấc chân để nhận ra địa ngục đang mở cổng, bằng tất cả giác quan, óc phán đoán và sự tỉnh táo cuối cùng còn sót lại Omega thậm chí không dám nhìn, không dám cảm nhận dòng chảy của chất dịch đang tiết bên trong má đùi. Yoongi run rẩy từ trong hơi thở, cảm nhận được máu trong huyết quản nguội đi và đặc lại thành sáp. 

Yoongi lắc đầu, cố loại bỏ những suy nghĩ điên rồ, đây không phải kỳ động dục, Omega đã không có bất cứ kỳ động dục nào từ năm mười hai tuổi và nó chỉ được kích hoạt duy nhất một lần bởi kỳ phát tình của Alpha, của Min. 

Omega bò qua mê cung ký ức để tìm kiếm hình ảnh mờ nhạt về bảy đêm giao triền trong căn nhà tranh ọp ẹp cùng Alpha trong tuyệt vọng, Omega nhớ mùi hương, vòng tay và hơi ấm của Alpha đến phát điên. Nhưng tất cả những cánh cửa dẫn đến những ký ức này đóng sầm lại trước mắt, chỉ để lại một cánh cửa, khiến cho cơn ớn lạnh bước qua cơ thể bằng một cơn co giật - cánh cửa đến một đêm duy nhất. Yoongi muốn trở về đó, với những cái day tay đầy nhục dục, với những lời thì thầm không dứt trên da, với những cú thúc điên cuồng để thỏa mãn, Alpha; người buộc Yoongi chỉ có thể phá vỡ giọng nói trong tiếng rên ngắt quãng. Yoongi chống chọi với suy nghĩ về cảm giác mơ hồ đến chân thật về khoái cảm dâng trào lên khắp cùng cơ thể khi có thể nhớ rõ ràng cách Alpha di chuyển bên trong mình, chạm vào nơi mềm yếu và dễ tổn thương nhất như thế nào, khiến Yoongi chơi vơi giữa biển trời đau khổ và niềm vui. Omega nức nở, không thể ngừng nhớ đến đôi môi đầy của Alpha, vẽ những vòng hoa sậm màu lên da. Nụ hôn kéo dài không dứt với những cảm xúc được bom đầy qua mỗi phút giây.  Omega chừng như đánh mất ranh giới giữa thực tế và cơn mơ trong thoáng chốc.

Với hình ảnh và mùi hương được vẽ một cách rõ ràng trong tâm trí, Yoongi tự vật lộn với nỗi đau không cất nổi nên lời. Cơn đau thứ nhất đâm mạnh vào mạn sườn báo rằng hình ảnh từ tâm trí Omega đã rời khỏi Lâu đài từ năm ngày trước. Cơn đau tiếp theo với sức nặng của một cái búa tạ ngàn cân dập mạnh vào lồng ngực gây nên sự vỡ nát khi Omega cuối cùng đã tích góp đủ sự minh mẫn để nhận ra một sự thật đớn lòng. Rằng hỡi ơi, cho dù Yoongi có cam tâm tình nguyện vứt bỏ đi lòng tự trọng, niềm kiêu hãnh mà dang chân trước Quái vật, mong cầu khao khát đến điên cuồng thì Alpha vẫn không thể chấp nhận một con điếm Đế quốc dơ bẩn như Yoongi. 

Yoongi đâm đầu vào tường, dùng cơn đau ép bản thân tỉnh táo. Khó khăn cởi bỏ áo quần bám đầy mồ hôi và dịch nhầy nhơ nhuốc, bọc mình trong lớp áo dày, cố gắng di chuyển. Niềm hy vọng lúc này của Yoongi chỉ có một, chính là Beta, người thầy đáng kính nhất định có thể giúp Omega vượt qua nỗi đau này. Yoongi bám dính vào tia sáng cuối cùng để nhấc bước. 

Yoongi cảm thấy như mặt đất như phân tán dưới chân mình, những giấc mơ rơi xuống, để chúng tự chôn sống, chỉ để không cảm thấy cơn đau hạ vị tập trung này. Tất cả sức mạnh và sự kiềm chế của Omega bùng nổ trong tích tắc, giống như mảnh thủy tinh mỏng nhất vỡ vụn trong phổi và với mỗi hơi thở xé chúng ra từ bên trong. Yoongi kéo cơ thể nặng đến hàng ngàn tấn trên những bước đi loạng choạng, vượt qua chỗ ở của những thị hầu, tiến dần đến hậu cung. 

Ánh trăng đủ tỏ và đèn treo đủ sáng để Yoongi có thể nhìn thấy từ đôi mắt mờ mịt của mình về khung hình quen thuộc của hai người đang nép mình trong bóng tối.

Dốc cạn sức lực còn lại của mình, Yoongi đào móng vào lòng bàn tay để kêu gọi tâm trí, bởi bằng tất cả sự nhạy cảm và đầu óc của Yoongi, dù có bới móc đến tận cùng cũng không sao lý giải được mối quan hệ giữa hai người bọn họ, hoặc có thể nó đã sớm rõ ràng.

Omega Shin và Alpha Jay đang đối mặt nhau để nói về một điều gì đó mà bản thân Yoongi đã bỏ lỡ đi ít nhiều. 

" Người của ta đang chờ đợi ở cổng thành, Shin hãy đi theo ta"

Yoongi nghe thấy giọng nói của Alpha và bắt đầu ngưng thở. Cho đến khi Omega cảm nhận được hơi thở phía sau đầu để nhìn thấy một khung hình cao lớn của Alpha lạ mặt từ trong khóe mắt. 

Bóng tối lập tức đâm sầm vào Yoongi và tất cả những gì Omega có thể trông thấy từ trong võng mạc trước khi rơi vào cõi vô minh chính là đôi mắt mở to một cách kinh hãi của Hwang Shin.


« ⑱ . ⑥ . ⑲ »

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro