Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trường Quân đội Liên Bang trước nay chưa bao giờ là nơi để hưởng lạc.

Tất cả học viên trong thời gian huấn luyện bất kể giai cấp xuất thân đều thống nhất ở phòng sáu người, chỉ có huấn luyện viên cao cấp cần bảo mật tin tức mới có thể có được ký túc xá đơn độc lập.

Mà pheromone lây dính trong lúc làm tình vô cùng sinh động, thuốc tiêu trừ không thể ngăn chặn được hương vị muối biển lạnh lẽo mát lạnh kia từ trong mà tràn ra ngoài.

Cho nên vì để không bại lộ, tôi chỉ có thể ở tại trong phòng hắn đọc tư liệu về các trạm không gian trong tinh hệ Liên Bang, cho đến khi pheromone có thể hoàn toàn dùng thuốc để che giấu.

Tần Ánh Nam trực tiếp nhường lại chiếc giường cũng không rộng cho tôi, chính mình thì mặt không biểu cảm mà dựa vào bên tường, đôi mắt đen nhánh nhìn thẳng chằm chằm vào tôi.

Tôi nằm ở trên giường thoải mái hào phóng mặc kệ cho hắn nhìn.

Trong phòng ngoài tiếng hít thở, cũng chỉ có tiếng nhắc nhở khi tôi đụng vào thiết bị điện tử.

Cứ như thế qua một hai giờ sau, người này có thể là nhàm chán, cho nên hỏi ra một vấn đề càng nhàm chán: "Diệp Húc, vì sao em khăng khăng ghi danh vào trường quân đội?"

Tôi cũng không ngẩng đầu lên: "Đừng quấy rầy tôi ôn tập."

Thanh âm của Tần Ánh Nam càng trầm thấp chút: "Nghe nói Diệp nguyên soái càng hy vọng em đi Bộ Khoa học làm một nghiên cứu viên, không cần ra tiền tuyến."

Những lời này quả thực chọc ở điểm làm tôi phẫn nộ nhất.

Tôi dời mắt khỏi thiết bị điện tử, lười biếng cười đối với hắn, đáy mắt lạnh băng: "Đúng vậy, từ sau khi ông ấy mất đi một người con trai, thì liền ước gì đứa con trai còn lại từ đây biến thành phế vật không thể ra ngoài sáng..... Vĩnh viễn trốn tránh ở khu vực an toàn do những người khác dùng mạng để xây nên."

Tần Ánh Nam nhíu mày, không nói gì.

Sự im lặng khó đánh vỡ kéo dài tới buổi tối.

Tôi nhìn thời gian, tương đối tự giác mà đóng thiết bị, sau đó duỗi tay về phía Tần Ánh Nam: "Đưa tôi thuốc làm mềm khoang sinh sản."

Hắn nhấp môi kéo ra ngăn kéo, đưa một lọ thuốc thử không màu vào lòng bàn tay tôi: "Người ở Sở dược nói cái này phải nhét vào mới có thể dùng."

Tôi sửng sốt một chút: "Nhét chỗ nào?"

Ánh mắt đạm mạc lãnh trầm của đối phương hướng về giữa hai chân tôi, ngữ điệu bằng phẳng: " Yêu cầu trực tiếp nhét vào đến cửa khoang sinh sản. Nếu trên đường bị niêm mạc hấp thụ sẽ không làm thể làm mềm, trái lại sẽ bị mạnh mẽ thôi tình."

Tôi căng da đầu nuốt nước miếng tính toán, chấp nhận số mệnh đem nó ném về phía Tần Ánh Nam: "..... Phiền anh giúp một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro