Chương 11: Dạy dỗ (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dải lụa mỏng manh rơi trên da thịt mềm mại, anh nhẹ nhàng di chuyển, chiếc quần lụa mỏng manh quấn quanh những nếp gấp đỏ hồng, trân châu chui sâu vào trong lỗ nhỏ gây bứt rứt khó chịu, tất cả tạo nên cảm giác quyến rũ lạ kỳ.

Khó mà phân biệt được đâu là da thịt mềm mịn, đâu là lụa, tất cả như hòa quyện làm một.

Mọi thứ dường như chỉ mới bắt đầu, nhưng Như Sương không ngừng vặn vẹo hai chân, cố khiến cho chuỗi hạt vào sau bên trong chạm vào nơi anh muốn. Bên dưới anh đã nhanh chóng bị ướt đẫm bởi những cảm xúc đê mê này.

Đôi mắt Alpha chăm chú theo dõi qua màn hình k dời, không phân biệt được đâu là mùi hương nồng đậm từ da thịt của Chúc Như Sương hay từ chính cơ thể anh bây giờ tỏa ra.

Tin tức tố của anh đã lan tỏa khắp căn biệt thự, xâm chiếm từng ngóc ngách, kể cả những nơi mà beta không thể nhận biết.

Anh muốn chiếm hữu Chúc Như Sương.

Là chiếm hữu những đường cong trơn mượt ấy, hay là giọt mồ hôi cùng nước mắt chảy dài trên thân thể kia?

Tin tức tố của anh gần như đã đạt đến đỉnh điểm, khao khát muốn chiếm đoạt mọi thứ thuộc về beta.

Dù cảm nhận rõ ràng từng tấc da thịt, anh vẫn chưa thấy đủ.

Đôi mắt đỏ ngầu của Alpha, cuối cùng anh cũng uống một liều thuốc làm dịu. anh bình tĩnh trở lại, nhưng tin tức tố vẫn chưa hoàn toàn lắng xuống, vẫn vây quanh beta không biết gì.

Nhưng chỉ cần ánh mắt chạm đến beta một lần nữa, anh lại muốn sở hữu tất cả của con người đó, muốn liếm từng ngóc ngách của cơ thể ấy.

Chỉ vài phút sau, cả tin tức tố và cơ thể anh đều vượt qua tác dụng của thuốc, chìm đắm trong khao khát không thỏa mãn được.

Anh cam tâm tình nguyện dơi vào trạng thái bùng nổ này. Alpha không ngừng chuyển động tay lên xuống, theo dõi từng hành động của beta.

Từng cái rung động của cơ thể, từng âm thanh nức nở phát ra sau mỗi lần không đạt tới đỉnh điểm, từng giọt chất lỏng chảy ra trên giường.

Tất cả đều là sự an ủi ngọt ngào nhất cho anh.

Nhưng vẫn chưa đủ, như một cơn nghiện mà anh không thể thoát khỏi.

Chúc Như Sương ngã xuống giường, đầu óc mơ hồ, không thể tỉnh táo lại.

Như thể nỗi khát khao đã khắc sâu vào linh hồn anh, theo anh từ kiếp này sang kiếp khác.

Thân thể vốn thuần khiết, không nhuốm chút dục vọng của anh, giờ đây sau khi bị đánh thức, không thể thoát khỏi khao khát đầy nhục dục này, không thể rời xa, chỉ mong muốn được thỏa mãn bởi thân thể của người đàn ông khác.

Một tay anh nắm chặt dải lụa nối liền với chuỗi trân châu, một tay ấn vào những viên ngọc nhỏ cố đẩy hết mức vào trong , hai chân mở rộng ra run run. Dải lụa xiết chặt vào da thịt đỏ tía, như thể những nơi đó đang sung huyết, sưng phồng và hưng phấn đến đỉnh điểm. Cả người anh đẫm mồ hôi, nhưng lại dừng lại khi sắp đạt tới cao trào, không dám tiếp tục.

Chất lỏng trong suốt chảy xuống háng, làm ướt đẫm ga trải giường.

Beta vẫn tiếp tục, anh không thể kìm nén tiếng nức nở, lăn lộn, muốn tiếp tục hơn nữa.

Nếu có ai đó phá cửa vào lúc này, có lẽ anh sẽ trực tiếp cầu xin người ấy chiếm đoạt mình.

Hoặc cầu xin. Cầu xin người ấy ôm chặt anh, rồi để cơ thể khát khao của anh cắn chặt lấy đối phương.

Nhưng ngay cả việc tự an ủi như thế này, cũng mang lại cho anh niềm sung sướng vô tận.

Sau khi tự mình đạt được cơn khoái cảm. Dải lụa lại bị anh buông ra, co giãn ôm chặt lấy dương vật cương cứng và cơ thể mềm mại của anh. Đã bao lâu đã trôi qua rồi?

Anh đã bắn ra một lần, hai lần, mụ mị không rõ, chỉ nhớ rõ niềm khoái lạc.

Tiếng "tách tách" vang lên làm người khác đỏ mặt hoảng hốt.

Là chất lỏng và tinh dịch của anh bắn ra, lần này chảy từ trên giường xuống sàn nhà.

"Tích tích..."

Thật dâm đãng. Anh đã quá hư hỏng rồi.

Chúc Như Sương sung sướng đến nỗi không còn tỉnh táo.

Dù biết rằng điều này không nên, anh vốn không định thủ dâm ở nơi đây.

Nhưng mỗi lần muốn dừng lại, anh đều bị sự thèm khát chưa được thỏa mãn thôi thúc làm tiếp. Anh rên dâm.

"A! Ôi a...... Thoải mái quá...... Vẫn chưa đủ, ha!"

"Chính là chỗ đó...... Ô ô...... Thêm chút nữa thì đến...... A a!!!"

"Chồng ơi...... Mau làm cho Sương Sương thỏa mãn...... Để...... Để em sinh con cho chồng...... Ôi a!!!"

"Chỗ đó sắp hỏng rồi...... Ôi! Đau quá! A a!...... Thoải mái quá...... Vẫn muốn...... Ách a a a!!! Nhỏ quá không thể đủ...... Chồng tới đụ em đi ~ ô a ~ a a a! Chồng......"

Trong đầu anh xuất hiện nhiều hình ảnh trước kia, những người từng đè trên thân thể anh. Nhưng giờ đây khi ngửi mùi tin tức tố, anh càng nhớ rõ hơn lần đó khi cảm nhận được hương vị dương vật của chủ nhân.

Mạnh Sơ Hoa? Không thể...... Bọn họ là bạn tốt...... Không thể nghĩ bạn tốt lại tự an ủi......

Nhưng sự phản bội đạo đức lại làm anh cảm thấy thỏa mãn, đầu óc mờ mịt, miệng kêu chồng đến đ*t nát Sương Sương.

Thoải mái đến mức như tự tưởng tượng ra có người thực sự đến đ*t mình, nước mắt thỏa mãn rơi xuống.

Tâm trí lạc lối trong cảm giác đó.

Cuối cùng, tự bản thân anh nhận ra điều gì đó không đúng. Từ từ? Ai là chồng của mình bây giờ cơ?

Sau nhiều lần như vậy, Chúc Như Sương quên cả thời gian lẫn lý trí, chỉ còn lại khoái cảm tự mình giải tỏa.

Nửa con mắt như hồ ly dơi lệ, sợi tơ lụa hồng nhạt rũ xuống giường.

Anh tỏa ra vẻ quyến rũ gần như mê hoặc. Như được người khác ôm ấp, với mùi hương nồng nặc của giống đực bao quanh.

Thoải mái đến mức suýt ngủ gục.

Anh thở hổn hển, cơ thể chưa thỏa mãn, nhưng quá mệt mỏi, định chờ một lúc rồi lại tiếp tục.

"Sương Sương, mở cửa."

Anh chưa kịp phản ứng, là ai vậy? Rồi lại nghe thấy tiếng người tiếp tục gọi.

"Sương Sương, em không sao chứ? Tiểu thúc vào được không?"

Chúc Như Sương mới vừa mở miệng, đã bị chính tiếng mình làm cho sợ hãi, trân châu vẫn nằm trong anh:

"Không... ưm!"

Khoái cảm không mất đi, mà ồ át tới như thủy triều, lớp sóng này đánh lớp khác để lại nhiều dấu ấn nhỏ.

Anh rên rỉ, cơ thể vẫn chưa thể dừng lại khoái cảm.

Cửa không khóa đã bị đẩy ra.

"Sương Sương!"

Nam nhân xuất hiện ngay trước mặt anh.

Chúc Như Sương chưa kịp đứng dậy khỏi giường, cơ thể lõa lồ trước mặt nam nhân.

Áo choàng tắm vắt vẻo nơi hạ bộ. Không có tác dụng gì. Tất cả đều bị nhìn thấy.

Mỹ nhân cảm thấy xấu hổ, nhưng hình dáng xinh đẹp một cách đặc biệt, bộ đồ lót trân châu tinh tế anh chọn thật sự rất hợp. Dù không thể so sánh với sự mềm mại của Sương Sương. Nhưng nhìn vào là thấy kích thích, Dưới đó hiện ướt đẫm một vũng nước dâm dục, khiến Alpha muốn liếm từng chút một, từ mông mũm mĩm đến những nếp gấp hồng hào lối vào niệu đạo.

Nhìn Sương Sương giờ đây còn khiến anh thỏa mãn hơn trước, cơ thể Alpha liền khao khát sục sôi.

Tơ lụa hồng làm hai bên cơ thể Beta đỏ bừng, nếu dương vật của anh vào trong, thì sẽ thế nào?

Khi anh mài vào những nếp gấp mềm mại, đâm vào điểm G, nghiền nát mọi góc ngách đến mức sưng tấy đỏ tím. Nơi đó liệu có bị tổn thương không?

Nếu anh đâm dương vật mình vào trong chỉ một chút, liệu Sương Sương có kêu dâm như ban nãy, gọi anh là chồng không?

Có ôm chặt lấy eo anh bằng đôi chân dài không? Có thỏa mãn bắn ra đến mức ngất ngây không?

Giờ phút này anh nhất định sẽ không để Sương Sương chạy trốn, dù Sương Sương có muốn rời bỏ đi. Anh sẽ bắt giữ, kéo về, rồi đưa dương vật cứng ngắc của anh vào trong cơ thể mềm mại ướt át đó. Tưới tắm Sương Sương bằng tinh dịch mỗi ngày.

Dù Beta có khóc lóc, phản kháng, anh vẫn muốn làm cho Sương Sương thỏa mãn. Đến khi bụng Sương Sương phình to, nói rằng muốn làm vợ, muốn sinh con cho anh, thì lúc đó mới được buông tha.

Anh muốn dạy Sương Sương rằng chỉ có anh mới có thể mang lại khoái cảm đê mê đó. Anh sẽ kiểm soát cả thể xác lẫn tinh thần Sương Sương, làm cho anh quy phục trở thành vợ của mình.

Hoảng hốt, Chúc Như Sương mới thấy ánh mắt nam nhân Alpha đối diện. Ánh mắt đầy khao khát, tiểu thúc nhìn như muốn nuốt chửng anh.

Nhưng Chúc Như Sương vẫn chưa cảm thấy cảnh giác, chỉ cảm thấy xấu hổ và lo lắng.

Tiểu thúc sẽ nghĩ gì về anh?

Có phải vì bản tính đĩ thõa này mà chán ghét anh không?

Công Ngọc An lúc này với dục vọng không thể dập tắt, anh nuốt nước miếng, không biểu lộ gì, rồi tiến gần hơn, ánh mắt nhìm chằm chằm vào Sương Sương.

Cảm giác xấu hổ và lo lắng không nên xuất hiện giữa hai người họ.

Dù sao, Sương Sương cũng sẽ là vợ của anh.

"Sương Sương, em có một món đồ rất xinh đẹp."

Anh nhìn thật chân thành, như khích lệ thật lòng.

Chúc Như Sương đỏ mặt vì lời khen, không hiểu sao lại khen chỗ đó!

"Dạ."

Anh nghĩ tiểu thúc có lẽ sẽ ra ngoài, vì đây là cảnh tượng quá đỗi dâm đãng không nên nhìn thấy.

Nhưng Công Ngọc An nói: "Không ngờ rằng họ chọn cho em bộ đồ lót như vậy! Khi gọi điện, có phải trân châu mắc kẹt bên trong, nên em không lấy ra được không? Nào để tiểu thúc thúc giúp em."

"A?" anh mở to mắt, hoảng sợ, ngây người một lúc bỏ lỡ cơ hội từ chối tốt nhất.

Anh ngẩng đầu, nhận ra khoảng cách giữa anh và tiểu thúc đã rất gần, có thể nghe rõ nhịp tim của đối phương.

Mùi động dục của giống đực thoang thoảng nơi đây. Lưỡi anh rung rung, như cảm nhận được mùi tinh dịch nồng nặc.

Còn có... mùi biển kỳ lạ, thật quyến rũ, đầu óc anh sắp không tỉnh táo.

Tiểu thúc... đang làm gì?

Anh ngẩng đầu, lại hoàn toàn ngã xuống giường mềm mại, cảm giác thẹn thùng khi nhận ra đệm giường đã bị ướt.

Tiểu thúc thúc nắm chặt eo anh, đầy kiên nhẫn.

Ánh mắt của Alpha cũng đầy khao khát nứng tình.

Anh nhìn Alpha, tay còn lại của Alpha chạm vào cơ thể anh, cố tình thọc sâu rồi ngoáy loạn bên trong. Sương Sương chỉ bị nắm eo, bị nói vài dâm dục xấu hổ, rồi cuối cùng cũng phun nước lên tay tiểu thúc.

Thực sự quá đáng yêu.

Công Ngọc An nhìn Chúc Như Sương với ánh mắt đầy khát vọng, như một nhạc trưởng chỉ huy bản giao hưởng của dục vọng.

Chúc Như Sương cảm thấy nhìn Alpha trước mặt giống với một người quan trọng từ kiếp trước.

"Tiểu thúc ..."

Anh định từ chối, mặc dù khoảng cách giữa họ đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

Dễ dàng nhận thấy, sự thân mật và gần gũi giữa họ đã vượt qua giới hạn thông thường.

Tuy nhiên, Công Ngọc An nhẹ nhàng đặt ngón tay trên cơ thể ướt át của anh, cảm giác mềm mại mơn trớn lướt qua như lông vũ khiến Chúc Như Sương không thể tìm ra lời nào để phản ứng lại. Anh rùng mình, toàn thân anh cứng đờ, chìm đắm trong khoái cảm kỳ lạ và mãnh liệt.

Anh tự hỏi, sao chỉ một chút tiếp xúc của tiểu thúc thúc lại có thể khiến mình thỏa mãn đến vậy?

Chúc Như Sương cảm thấy như bị cuốn hút hoàn toàn vào cảm giác này, một cảm giác rất giống với những gì anh đã trải qua trước đây.

"Sương Sương, có phải rất đau không? Nơi này đỏ ửng, nhưng lại rất đẹp."

Giọng nói của nam nhân trầm ấm, như tiếng đàn cello du dương vang lên bên tai anh.

"Vâng..."

Thực ra không phải là đau, mà là cảm giác khoái lạc tuyệt đỉnh.

Anh rên rỉ nhẹ, nhắm mắt lại, các giác quan còn lại của anh trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Alpha tháo bỏ bộ đồ lót, để lộ lớp tơ lụa ướt át nhuốm màu hồng thẫm, khiến nước từ cơ thể anh chảy xuống tay tiểu thúc thúc.

Chúc Như Sương không thể không cảm thấy xấu hổ vì phản ứng sinh lý của mình trước người lớn trước mặt.

Dương vật anh lại cương cứng, hưng phấn nhảy lên trong không khí, anh cảm thấy xấu hổ và dùng tay che mặt. Nơi mềm mại bên dưới anh cũng bắt đầu chảy nước tràn trề vì sự kích thích từ tiểu thúc thúc.

Tất cả những cảm giác này đều vượt xa mọi tưởng tượng của anh.

Chậm rãi, không chỉ là trân châu, mà còn là những ngón tay dài và to của tiểu thúc thúc.

Cảm giác khao khát và hứng thú, Sương Sương khiến thân thể tiểu thúc thúc trở nên dơ bẩn vì dịch nhầy anh tiết ra.

Trân châu vẫn chưa được rút ra, nhưng do kéo ra rồi lại đẩy vào làm dịch dâm trong anh chảy ra nhiều hơn, tạo ra âm thanh "phốc phốc" rõ ràng trong không gian yên tĩnh.

Tiếng nước ướt át vang lên sau đó.

Cùng với tiếng rên rỉ ngày càng dâm đãng của mỹ nhân, cầu xin.

"Tiểu thúc thúc... Chậm lại... Xoa xoa chỗ đó... Trân châu lại miết vào âm đế... Ô a!... Thật thoải mái..."

Anh không còn sức lực để che mặt, đôi chân dài trắng ngần quấn lấy eo Alpha, chủ động đưa cơ thể ướt át đến tay tiểu thúc.

"Sương Sương, bé ngoan, tiểu thúc thúc sẽ làm em thỏa mãn."

Giọng của Alpha đầy dục vọng, trong khi beta không hiểu lắm, nhưng âm thanh từ dưới thân lại rõ ràng, nuốt ngón tay và trân châu trở nên chặt chẽ hơn.

"Là... Ách a! Sương Sương... Là bé ngoan của thúc... Ha a ~ tiểu thúc... Thật thoải mái a!!!!!"

Bị trân châu và ngón tay liên tục kích thích, một hồi bị nghiền nát, một hồi bị đâm ra vào lối vào nhỏ. Chân anh không thể chịu nổi quấn lấy eo nam nhân. Cuối cùng, beta mỹ nhân thỏa mãn đến mức ngất xỉu.

"Ngất rồi sao?"

Nam nhân hôn lên mặt anh.

"Vợ yêu, thật ngoan."

Trong cơn mơ hồ, khi Chúc Như Sương được hầu hạ rửa sạch, nghe thấy từ "vợ yêu", beta phản ứng tự nhiên mà nói ra.

Một cách tự nhiên, anh với tay ra nũng nịu như thói quen đòi.

"Chồng... Ôm..."

"Được rồi."

Công Ngọc An mỉm cười, vợ yêu của anh thật đáng yêu.

Trong vòng tay ấm áp của Alpha, anh hài lòng mơ màng rồi thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro