Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31. Tuy rằng trễ một chút, nhưng tháng tư không phải là em nói dối

------

Khi Chu Tử Du tỉnh lại, đập vào mắt là một mảnh tối đen, nàng mờ mịt chớp mắt, đại não như cũ trống rỗng. Theo quán tính duỗi tay muốn tìm điện thoại trên kệ tủ cạnh giường, giây tiếp theo cảm giác tê mỏi bao trùm khắp cơ thể, nàng rên rỉ một tiếng, rồi vẫn chịu đựng cơn đau nhức tìm kiếm. Sờ soạng một hồi lâu cũng không tìm được, nàng thử lục lại trí nhớ xem đã đặt điện thoại ở nơi nào, sau một lúc lâu, liên tiếp những hoang đường trên xe nháy mắt tua lại.

Nàng thống khổ kéo chăn lên che mặt lại, đáng chết, tài xế phía trước tuy là Beta nhưng trên xe động tĩnh rõ ràng như vậy, sao có thể không đoán ra được? Nếu có thể trở lại mấy tiếng trước, nàng tuyệt đối sẽ không để bản thân choáng váng đầu óc. Không tưởng tượng được nhất đó chính là Thấu Kỳ Sa Hạ, kẻ có tiền đạo đức cạn kiệt, là cái đinh trong mắt các huynh đệ tỷ muội, chủ động câu dẫn nàng ở trong xe chơi. . .

Thấu Kỳ Sa Hạ quả nhiên là cầm thú!

Thấu Kỳ Sa Hạ đẩy cửa ra, theo ánh sáng thấy ở trên giường có một ổ chăn mỏng manh phồng lên, sau khi nghe thấy tiếng mở cửa thì không được tự nhiên mà chuyển động, rõ ràng là đã tỉnh. Không tự chủ mà mỉm cười, đi đến bên giường, lầm bà lầm bầm: "Tối hôm qua còn không có làm đủ đã ngủ rồi, đi làm cũng không có tinh thần gì cả, hôm nay nhất định phải ôm đủ mới được."

"Chị biến thái." Chu Tử Du trốn ở trong ổ chăn vốn định giả chết, vừa nghe thấy cô nói như vậy, tức giận kéo chăn xuống, đỏ mặt mắng cô.

"Biến thái?" Thấu Kỳ Sa Hạ đã cởi áo ngoài, trên người chỉ có một kiện nội y, cười như không cười nhìn nàng.

Chu Tử Du vừa bị cô nhìn lập tức suy yếu, tưởng kéo chăn rụt người vào trong, nhưng một bàn tay nhanh nhẹn mà bắt lấy làm nàng không có chỗ trốn. "Chị, chị làm gì."

Thấu Kỳ Sa Hạ tay kéo chăn xuống, ném xuống dưới giường, tối hôm qua chơi đùa một đêm sớm đã tắm rửa. Cơ thể trần trụi của Omega đập vào trong mắt, cô thuận theo tâm ý của mình tại mép giường ngồi xuống, duỗi tay khẽ vuốt lưng nàng.

Mặc dù đã sớm thẳng thắn thành khẩn nhìn thấy hết của nhau, nhưng Chu Tử Du không thể tránh khỏi thẹn thùng mà cuộn lên thân thể. Không lâu lắm, dưới tin tức tố của Alpha trấn an xuống, nàng thoải mái lặng lẽ hướng về Thấu Kỳ Sa phía bên kia sườn tới gần.

Rũ mắt nhìn chằm chằm nàng, Thấu Kỳ Sa Hạ vuốt ve qua lại, giống như vô tình nói: "Gần nhất chúng ta cũng chưa có tránh thai, nói không chừng em đã có?" Mới vừa nói xong, cơ thể dưới lòng bàn tay rõ ràng trở nên cứng đờ. Thấu Kỳ Sa Hạ tâm trạng ngay lập tức trầm xuống.

"Em vẫn luôn đều có tránh thai. Chị không cần lo lắng." Chu Tử Du đưa lưng về phía cô giọng điệu nghe không ra dao động.

Vốn định mượn cớ này nói cho đối phương rằng mình nguyện ý phụ trách, các nàng có thể thử kết giao. Không nghĩ tới sẽ nhận được Omega một câu dứt khoát có tránh thai. Ấm áp trong lòng đột nhiên bị giội một gáo nước lạnh. Thấu Kỳ Sa Hạ trong mắt phản chiếu cơ thể trắng mịn như tuyết. Ngữ khí hơi lạnh: "Phải không? Vậy tôi liền không cần lo lắng sẽ ra mạng người."

Chu Tử Du có cái gai trong lòng lại càng không dám nhìn cô. Kỳ thật nàng căn bản không nhớ phải tránh thai. Chính là khi Thấu Kỳ Sa Hạ nhắc tới đề tài này, nàng theo bản năng muốn trốn tránh. Không hiểu tại sao đối phương lại đột nhiên nhắc tới đề tài này. Nhưng bất luận là muốn hài tử hoặc là không muốn hài tử, Chu Tử Du đều không muốn biết suy nghĩ của đối phương.

Nàng sắp tiêm xong thuốc thử lần thứ ba, sau đó nàng sẽ dựa theo kế hoạch xuất ngoại, buông bỏ toàn bộ những gì ở nơi này không hề liên quan.

Cũng bao gồm Thấu Kỳ Sa Hạ.

Cho nên mượn cơ hội này làm lạnh dần dần quan hệ mất khống chế, kéo ra khoảng cách mới là điều đúng đắn.

Bầu không khí ấm áp ban đầu bị đề tài đang mang thai ngay tức khắc làm lạnh xuống, trước sau không đợi được Chu Tử Du quay đầu lại nhìn mình, Thấu Kỳ Sa Hạ cắn chặt răng, kiên trì một lát, cuối cùng trầm mặc mà rời đi tắm rửa.

Từ ngày đó về sau, quan hệ giữa các nàng nhanh chóng lãnh đạm xuống dưới.

Ngày thường ở công ty bởi vì có Từ Vũ Tịch còn có thể làm bộ duy trì trạng thái làm việc như lúc trước.

Chỉ là sau khi về đến nhà, Thấu Kỳ Sa Hạ lấy danh nghĩa muốn tăng ca đến thư phòng làm việc, sau đó dứt khoát ngủ ở trong thư phòng. Chủ nhân đều đi rồi, nàng sao còn không biết xấu hổ mà tiếp tục chiếm phòng ngủ chính. Chu Tử Du một mình ngủ mấy ngày, cũng dọn về phòng cho khách chưa từng ở qua.

Tuy rằng Thấu Kỳ Sa Hạ ngủ ở thư phòng không muốn về phòng ngủ trước đây, nhưng mà khi cô phát hiện Chu Tử Du dọn vào phòng cho khách thì tâm tình phiền muộn hoàn toàn bị bậc lửa.

"Em thật sự không muốn thấy tôi vậy sao?" Thấu Kỳ Sa Hạ mặt vô biểu tình mà đứng ở cửa phòng cho khách, ngăn lại Chu Tử Du đang về phòng.

Chu Tử Du cảm giác không thể hiểu được. "Không phải chị không muốn nhìn thấy em, cho nên dọn đến thư phòng ngủ sao?"

Thấu Kỳ Sa Hạ nghẹn họng, không nhịn xuống được mà lộ ra ánh mắt ủy khuất. Ai nói trong quan hệ AO Alpha chiếm địa vị chủ đạo, nhìn cô xem, cô căn bản là thua không có tâm Chu Tử Du.

Hai người mặt đối mặt đứng nhìn nhau, biểu tình biến hóa của cô cũng bị Chu Tử Du nhìn hết vào trong mắt. Thật ra không phải bởi vì sinh khí mới trở về phòng cho khách, chỉ là không nghĩ làm lẫn nhau sốt ruột, còn có hy vọng Thấu Kỳ Sa Hạ sẽ trở về phòng nghỉ ngơi tốt. Thấy bộ dạng yếu thế của cô thì càng mềm lòng.

Cho dù cô là Alpha, nhưng cô cũng là con gái. Chu Tử Du quên mất ý định muốn cùng cô bảo trì khoảng cách, chủ động nắm lấy bàn tay mềm mại của cô. "Em chỉ là không nghĩ làm chị tiếp tục ngủ ở thư phòng. . . Công tác đã mệt như vậy, phải nghỉ ngơi thật tốt a."

Thấu Kỳ Sa Hạ rũ mắt, nhìn về phía tay phải bị nàng nắm lấy.

Một mình ngủ ở thư phòng mấy ngày nay, cô nghĩ Chu Tử Du có lẽ là sợ hãi quan hệ của hai người bị thay đổi. Cô ít nhiều cũng nghe được sự tình tác phong của Chu gia, hơn nữa mẹ Chu Tử Du buồn bực bất hạnh mà mất.

Cho nên Chu Tử Du đối với giới tính là Omega mà nói, đoạn quan hệ này nhất định làm nàng không cảm giác an toàn thật sự. Là cô quá sốt ruột.

Người đều ở trong tay chính mình, chỉ cần từ từ mưu tính, làm Chu Tử Du chậm rãi tin tưởng cô.

Thấu Kỳ Sa Hạ trở tay nắm lấy. "Nếu muốn tôi nghỉ ngơi tốt." Giương mắt nhìn nàng, mỉm cười: "Em buổi tối sẽ bồi tôi sao?"

Ngữ khí ái muội, ngấm ngầm hiểu rõ hàm ý trong lòng nhau, bởi vì cảm xúc buồn bực vô cớ bị tách ra mấy ngày trước đây.

Chu Tử Du rút tay về, mở cửa phòng cho khách ra, dưới ánh mắt kinh ngạc của Thấu Kỳ Sa Hạ, móc lấy tay cô. Dễ như trở bàn tay mê hoặc Alpha theo nàng đi vào trong phòng.

Trước khi đóng cửa lại, Chu Tử Du ở trong lòng thở dài, cứ như vậy đi, trước khi ngày đó đến, không cố gắng ngăn lại tình cảm này, đem hết thảy tình cảm của mình làm cho hao mòn dần cho đến khi hầu như không còn nữa, lúc ấy nàng có thể không còn tiếc nuối mà rời đi.

____________________

(!) Truyện chỉ đăng trên wattpad, không đăng trên bất kỳ nền tảng hay website nào khác. Vui lòng không re-up.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro