Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 34. Cậu OK không có nghĩa là tôi OK


-------

"Xin thứ lỗi vì đã vượt ra ngoài khuôn phép, gia tộc chúng tôi có vị trưởng bối cùng bạn nữ của cô trông rất giống, cho nên mới sinh ra hiểu lầm." Vi Tự nói chuyện với Thấu Kỳ Sa Hạ trong khi ánh mắt nhìn chằm chằm Chu Tử Du, lại không từ trên mặt Chu Tử Du nhìn ra bất cứ phản ứng gì, nghĩ thầm có lẽ là nhận nhầm thật đi.

Chu Tử Du không dao động đứng ở bên cạnh, làm lơ ánh mắt của Vi Tự.

Thấu Kỳ Sa Hạ đương nhiên chú ý tới tầm mắt của hắn, tuy rằng bất mãn, nhưng đối phương cũng không có cử chỉ quá khác người, hơn nữa Chu Tử Du cũng lặng lẽ móc lấy tay cô ý bảo không sao. Thấu Kỳ Sa Hạ mới thả lỏng cảm xúc.

Hai người các nàng chi gian hành động thân mật, Phù Triệu nhìn rõ ràng, cũng bởi vậy càng là phẫn nộ. Hắn thề nhất định phải làm cái này cướp đi Alpha của hắn nếm thử đau khổ. Nhịn xuống cục tức này, duy trì nhất quán vẻ ngoài được Alpha yêu thích, Phù Triệu tiến đến hỏi Thấu Kỳ Sa Hạ: "Thấu tỷ tỷ, lát nữa có thể nhảy cùng em một bản nhạc chứ."

Thấu Kỳ Sa Hạ hôm nay đến đây chính là muốn cùng Phù Triệu phân rõ ranh giới, căn bản không muốn cùng hắn có bất cứ cử chỉ tiếp xúc hơi thân mật nào cả, vừa định mở miệng cự tuyệt, liền nghe thấy Chu Tử Du dựa vào bên tai cô nói: "Em đi toilet trước. Chị giải quyết tốt việc tư của mình đi."

Nói xong, Chu Tử Du mỉm cười với Phù Triệu cùng Vi Tự, sau đó hỏi phục vụ, hướng về phía toilet đi đến.

Người chướng mắt đi rồi, Phù Triệu lập tức vui vẻ tiến lên muốn kéo cánh tay Thấu Kỳ Sa Hạ, nhưng Thấu Kỳ Sa Hạ động tác nhanh chóng lui về phía sau một bước, thuận tay lấy ly rượu trên tay người phục vụ.

Dáng vẻ giả vờ lấy rượu sợ bị hiểu lầm của cô chọc đến Phù Triệu vừa tổn thương vừa tức, cố tình lại còn không thể ở trước mặt cô phát tác. Đầu ngón tay ghì ở trong lòng bàn tay đã hằn ra vết, vẫn là cười hỏi: "Có thể chứ?" Thấy Thấu Kỳ Sa Hạ giống như muốn từ chối, hắn vội vàng nói: "Em biết a di đã cùng chị nói cái gì. Nhưng chúng ta nhận thức nhiều năm như vậy, chị ngay cả một cái yêu cầu nhỏ cũng không chịu đáp ứng sao?"

Dáng vẻ nhu nhược đáng thương của hắn làm Vi Tự đứng ở một bên đều có chút không đành lòng, thầm nghĩ hẳn là không có Alpha nào có thể cự tuyệt Omega nhu nhược mỹ mạo như vậy.

"Giống như cậu nói, chúng ta từ nhỏ liền nhận thức, vậy cậu sớm nên nhận ra rõ tôi là người như thế nào. Tôi sẽ không bởi vì nhìn thấy ai đáng thương liền đồng ý việc mình không muốn làm. Kể cả đó là ba mẹ tôi cũng vậy." Thấu Kỳ Sa Hạ thờ ơ.

"Tôi đồng ý tới nơi này chỉ là cho bọn họ một công đạo. Qua mấy ngày nữa, hôn ước từ đầu tới cuối không có trói buộc giữa chúng ta liền có thể giải trừ."

"Thấu Kỳ Sa Hạ!" Phù Triệu rốt cuộc nhịn không được nữa, mắt hồng, thấp giọng tức giận kêu lên. Từ trước nay đều là Omega được người nâng niu ở trong lòng bàn tay, lần đầu tiên cảm thấy khuất nhục. Cố tình lại còn là người mà hắn nhìn từ nhỏ đến lớn mang đến. "Cùng em kết hôn khiến cho chị khổ sở như vậy sao? Alpha các người không phải đều là ai đến cũng không cự tuyệt à? Kết hôn với em cho dù lúc sau chị muốn ở bên ngoài dưỡng bao nhiêu Omega hoặc Beta, thậm chí muốn chơi Alpha em đều sẽ không ngăn cản chị."

Phụ thân Alpha của hắn cũng là như thế này, cùng mẫu thân Omega bởi vì quan hệ ích lợi mà kết hôn, sau khi thực hiện nghĩa vụ sinh con, ở bên ngoài dưỡng không biết được bao nhiêu tình nhân. Nhưng chỉ cần không nguy hại đến quyền kế thừa của con hợp pháp, gia tộc hai bên đều là mắt nhắm mắt mở cho qua.

Mà anh cả Alpha và muội muội Alpha của hắn, đều là nhân trung long phượng, được trưởng bối gia tộc coi trọng, quyền kế thừa tương đương ổn. Cho nên phụ thân hắn cho dù có tiểu tâm tư gì cũng chưa từng nói đến.

Thấu Kỳ Sa Hạ lộ ra biểu cảm chán ghét, phi thường không vui khi Phù Triệu đem bản thân so sánh với phụ thân hắn.

Nghe đến đó Vi Tự hiểu được lời kế tiếp không thích hợp người ngoài như hắn ở lại nghe, lấy cớ đi lấy rượu rồi rời đi. Chỉ là hắn đi đến trước quầy bar, ra vẻ lơ đãng quay đầu lại xác nhận Thấu Kỳ Sa Hạ cùng Phù Triệu vẫn đang nói chuyện, hắn cũng hướng về phía toilet đi đến.

Chu Tử Du rốt cuộc thấu hiểu cái gì gọi là oan gia ngõ hẹp. Nàng mới vừa đi đến toilet còn chưa bước vào cửa, thì bỗng nhiên nghe thấy thanh âm quen thuộc cách ván cửa truyền ra ngoài, bén nhọn mà nói: "Ba, con tìm được Chu Tử Du rồi. Ba tuyệt đối không đoán được con tìm được cô ta ở nơi nào đâu, là ở yến tiệc của con trai nhỏ Phù gia, hơn nữa cô ta còn cùng Thấu Kỳ Sa Hạ xuất hiện."

"Không sai, chính là đối thủ cạnh tranh của nhà chúng ta Thấu Kỳ Sa Hạ kia. Con đã sớm nói cô ta là nữ nhân ăn cây táo, rào cây sung rồi mà. Cùng mẹ cô ta giống hệt nhau, rõ ràng nhà mẹ đẻ có tiền, lại không muốn giúp người trong nhà."

Không muốn ở thời điểm này bị người Chu gia bắt gặp, đối phương trước sau như một hạ thấp nàng xuống, Chu Tử Du nhịn hai mươi mấy năm, sau khi rời đi Chu gia một thời gian trời cao biển rộng, hôm nay lần thứ hai nghe thấy, phát hiện bản thân không nhịn nổi nữa. Nhưng mấy ngày sau Chu Tử Du liền phải rời đi, không muốn vào lúc này cành mẹ đẻ cành con, cuối cùng nuốt xuống cơn tức này, quay đầu tính toán rời khỏi, tránh đi Chu Hàng Quân, không chú ý tới Vi Tự xuất hiện ở phía sau nàng, đụng phải người hắn.

"Xin lỗi, cô không sao chứ?" Vi Tự đỡ lấy nàng, ánh mắt chuyên chú mà nhìn chằm chằm khuôn mặt nàng, càng thêm khẳng định suy đoán trong nội tâm.

Khoảng cách giữa hai người làm nàng không thoải mái tách ra, lui về sau một bước. "Không có việc gì, cảm ơn." Sau đó bước nhanh từ bên người Vi Tự đi qua.

Vi Tự nhìn chằm chằm bóng dáng nàng đi xa, bỗng nhiên nghe thấy tiếng người phụ nữ trong toilet truyền ra, nghĩ đến hành vi của Chu Tử Du vốn dĩ muốn đi vào lại đột nhiên rời đi, trầm mi đứng ở cạnh cửa. Khi Chu Hàng Quân ra tới, lại lần nữa lơ đãng đụng phải.

Lúc Chu Tử Du trở lại hiện trường, bên cạnh Thấu Kỳ Sa Hạ vây quanh một ít người. Thân phận của nàng không tiện lắm đi vào trung tâm, chỉ có thể ở bên ngoài nhìn.

"Thấu Kỳ Sa Hạ, thật ra hôn ước giữa chúng ta từ trước đến nay cũng đều chỉ là em một bên tình nguyện." Phù Triệu từ trên khay của phục vụ đi qua cầm lấy hai ly rượu, một ly đưa cho Thấu Kỳ Sa Hạ. "Hôm nay cũng là em cho chính mình một cơ hội cuối cùng, nếu không có khả năng, vậy uống cùng em ly rượu này, em sẽ không lại dây dưa nữa."

Thấu Kỳ Sa Hạ trong mắt lại một lần nữa không đủ kiên nhẫn. Cô vốn dĩ không muốn cho Phù Triệu mặt mũi, nhưng vì mau chóng giải quyết chuyện này, cũng không nghĩ gánh trên lưng một tội danh phụ lòng, cô lựa chọn tiếp nhận rượu, sau đó dưới ánh mắt của mọi người một hơi uống cạn, không chú ý tới ánh mắt hưng phấn của Phù Triệu.

"Xong." Khi đưa ly rượu lại cho phục vụ, Thấu Kỳ Sa Hạ đột nhiên có chút choáng váng, xúc động quen thuộc từ trong cơ thể thức tỉnh, mùi hương Omega đỉnh cấp của Phù Triệu phía trước tựa hồ làm tăng thêm khác thường của cô.

Phù Triệu như là phát hiện cô không đúng, tiến lên một bước quan tâm hỏi han: "Sa Hạ tỷ tỷ, chị có khỏe không? Làm gì mà uống rượu nhanh như vậy. . ."

Thấu Kỳ Sa Hạ cũng cảm thấy bản thân uống quá nhanh cho nên mới không quá thoải mái. Lạnh mặt đang muốn đẩy hắn ra thì bỗng nhiên ngửi thấy được hương táo trộn lẫn hồ điệp lan hương, quay đầu lại liền thấy Chu Tử Du đứng ở phía sau cô. "Tôi rất không thoải mái." Ngữ khí ôn nhu đến thậm chí có thể nghe ra ủy khuất bên trong.

Chu Tử Du tâm mềm nhũn, vội vàng tiến lên đỡ lấy cô. May mắn các nàng chiều cao không cách biệt quá lớn.

Nhìn hai người tình chàng ý thiếp, Phù Triệu lại khí tàn nhẫn. Hắn vốn dĩ cho rằng Vi Tự đem Chu Tử Du mang đi, đang nghĩ đến đối phương làm việc quả nhiên đáng tin cậy, không nghĩ tới Chu Tử Du lại trở về rồi. Chỉ là hắn còn chưa từ bỏ ý định: "Tôi thấy Thấu Kỳ Sa Hạ không thoải mái lắm, trên lầu có chuẩn bị phòng cho khách. Nếu không thì để tỷ tỷ đi lên nghỉ ngơi trước đi?"

Chu Tử Du tuy rằng cảm thấy đối phương không có ý tốt, nhưng nhất thời cũng không nhìn thấu hắn muốn làm cái gì. Thấu Kỳ Sa Hạ cũng xác thật không thoải mái, cho nên đồng ý đem người đưa lên lầu.

Khi đưa đến chỗ người gác cửa Chu Tử Du cũng muốn đi theo vào, lại bị Phù Triệu ngăn cản. "Chu tiểu thư, cô biết cô không xứng với Thấu gia đi."

Phù Triệu khuôn mặt ôn nhuận anh tuấn  hiện lên không hợp âm ngoan. "Đêm nay tôi tới chiếu cố tỷ tỷ là được rồi. Tôi cũng đã thay cô chuẩn bị tốt phòng cho khách, nghỉ ngơi thật tốt đi."

Chu Tử Du ngay cả từ chối đều không thể, bị phục vụ cùng nhau tiến đến cưỡng chế đưa đến trong phòng khác, đóng cửa lại. Cho dù nàng muốn mở cửa rời đi, cũng bị người ở ngoài cửa trông coi ngăn lại.

"Mẹ nó, kẻ điên." Chu Tử Du rốt cuộc thấy rõ ràng tình hình hiện tại. Không nghĩ tới Omega kia sẽ điên thành như vậy, vì gả cho một cái cái gọi là đỉnh cấp Alpha mà "Hồng nhan họa thủy."

Mắng rồi lại mắng, vô lực ngồi ở bên mép giường. Giả bộ lạc quan mà nghĩ, dù sao cũng là Omega bị thiệt, Thấu Kỳ Sa Hạ thân là Alpha đại khái không có tổn thất gì.

Mới là lạ! Mình nếu còn không có chống cự, trơ mắt để Thấu Kỳ Sa Hạ ngủ cùng người khác, sau khi tỉnh lại nhất định tức đến muốn hủy diệt thế giới. Tuy rằng vừa rồi điện thoại bị tịch thu, nàng đột nhiên nhớ tới bản thân còn có đồng hồ, lập tức lấy ra liên lạc với bảo vệ từ trước đến nay đi theo Thấu Kỳ Sa Hạ, báo cho bọn họ số phòng.

Đối phương nhiều lần bảo đảm lập tức đến ngay, sẽ không để tiểu thư thất thân, Chu Tử Du mới vô lực ngồi ở trên mép giường cười khổ.

____________________

(!) Truyện chỉ đăng trên wattpad, không đăng trên bất kỳ nền tảng hay website nào khác. Vui lòng không re-up.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro