Chương 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 38. Có phải muốn chơi trò chơi con mực đúng hay không

------

Chu Tử Du mờ mịt nằm trên giường lớn mềm mại quen thuộc, đại não mới vừa thức tỉnh còn không có bắt đầu hoạt động, không thể lý giải được tình huống trước mắt là như thế nào. Cho đến khi ký ức dần dần hiện lên, sau khi nàng rốt cuộc có thể phán đoán ra, thống khổ kêu lên một tiếng, vùi mặt vào trong gối đầu. Cuối cùng bất đắc dĩ đối mặt với hiện thực, cầm lấy điện thoại xem ngày.

Từ ngày các nàng tham gia yến hội mang danh là đính hôn thật ra là từ hôn kia đã bảy ngày trôi qua. . .

"Mẹ nó, làm tận bảy ngày, Phù Triệu rốt cuộc là thích Thấu Kỳ Sa Hạ bao nhiêu. Vì có được cô còn hạ dược, cái này là cốt truyện cẩu huyết gì đây. Không tính tới trường hợp Alpha không "lên" được sao." Hiện tại nàng vừa động, toàn thân bủn rủn chỉ nghĩ nằm yên.

Còn may Thấu Kỳ Sa Hạ tính săn sóc, có đem thân thể nàng rửa sạch sạch sẽ. Chẳng qua. . Chu Tử Dun sờ sờ sau cổ, lẩm bẩm nói: "Cho rằng sau khi bị đánh dấu vĩnh viễn thì Thấu Kỳ Sa Hạ sẽ thỏa hiệp, vậy cũng quá ngây thơ rồi đi." Muốn người bị đánh dấu không thành công, ngược lại là nàng bị đánh dấu.

Vốn dĩ cho rằng nàng sẽ cực kỳ kháng cự, nhưng hiện tại nàng lại tương đối bình tĩnh. Bất quá nàng có tiêm thuốc thử, theo lý thuyết nàng cũng sẽ không bị đánh dấu vĩnh viễn ảnh hưởng. Chỉ là tác dụng thực tế vẫn cần thời gian tới kiểm chứng.

Thấu Kỳ Sa Hạ đẩy cửa phòng ra, phát hiện Chu Tử Du đã tỉnh lại, nhẹ nhàng thở ra sau đó đi đến mép giường bên sườn nàng ngồi xuống. "Xin lỗi. . . ."

Cô mới vừa ngẩng đầu lên, Chu Tử Du trầm mặc rũ mắt.

"Tôi vốn là nghĩ chờ sau khi giải trừ hôn ước xong, cùng em cầu hôn, sau đó mới có thể phát sinh đánh dấu hoàn toàn. Chính là tôi thật sự không suy xét đến việc Phù Triệu thế nhưng sẽ hạ dược, tôi cũng không khống chế được." Thấu Kỳ Sa Hạ giống như là rất bất an lại vẫn một hơi nói xong. "Cho nên em có thể tha thứ cho tôi sao?" Đón nhận ánh mắt kinh ngạc của Chu Tử Du.

"Như thế nào nhìn tôi như vậy?"

Chu Tử Du tâm tình phức tạp trong nội tâm xin lỗi, nàng coi Thấu Kỳ Sa Hạ quá xấu xa. "Không sao, cái này cũng không phải vấn đề của chị. Chỉ là chị quá đẹp, trong nhà lại nhiều tiền, không cẩn thận lại khá là ưu tú, bị người ta thích còn bị hạ dược cũng không thể trách chị."

Thấu Kỳ Sa Hạ biểu cảm vi diệu, cứ cảm thấy Chu Tử Du như là đang mắng người. Nhưng nghe được nàng không trách mình, rốt cuộc vẫn là buông tâm. Ngược lại hỏi thăm nàng có chỗ nào không khoẻ hay không. "Em ngủ cả ngày chắc là cũng đói bụng rồi. Muốn ăn cái gì không? Tôi lập tức đi chuẩn bị."

Ngữ khí của cô ôn nhu trước đây chưa từng thấy, mà cô hôm nay mặc một thân váy màu trắng, làm giảm đi sự nghiêm khắc ngày thường của cô, khiến cô thoạt nhìn tựa như phiên bản khác khắc trong ấn tượng Omega, mềm mại ấm áp, thiện giải nhân ý, nhu nhược.

Chu Tử Du không được tự nhiên sờ đầu, suy nghĩ, mới nói: "Em muốn ăn vịt nướng, nếu không, canh gà hầm cũng có thể?" Vừa nói xong cảm giác đói bụng đột nhiên xuất hiện, nàng mới ý thức được bản thân thật sự đã không ăn qua một bữa cơm đàng hoàng.

Thấu Kỳ Sa Hạ xoa xoa mái tóc nàng, đứng dậy đi ra ngoài phân phó người đi mua.

Chờ cô đi ra ngoài, Chu Tử Du thở dài một hơi. Tổng tài giàu có, xinh đẹp, bá đạo, ôn nhu săn sóc thật sự quá làm người động tâm, chỉ có nàng không biết tốt xấu sẽ muốn cự tuyệt nhân tài như vậy đi. Nhưng đứng trước khát vọng tự do cùng với vết xe đổ của mẹ, làm nàng đối với quan hệ AO gần như chi phối một chút tin tưởng cũng không có.

Nếu ước nguyện ban đầu là giải quyết tin tức tố hỗn loạn, hiện tại các nàng đều tạm thời giải quyết vấn đề này, vậy nàng cũng nên dựa theo thời gian của kế hoạch mà rời đi.

Chuyến bay dự định cất cánh là vào ngày mai, ban đầu nàng còn có thời gian thu dọn đồ đạc tốt, ai biết được tham gia một hồi yến hội liền ngủ tới bảy ngày.

Thấu Kỳ Sa Hạ đi không bao lâu liền quay lại trong phòng, trên tay còn bưng mâm đồ ăn.

"Sao nhanh như vậy?" Suy nghĩ bị đánh gãy, Chu Tử Du vực lên tinh thần, vừa nhìn thấy thì thật sự ngoài ý muốn. "Vịt nướng ở nhà hàng này không phải là phải đợi một giờ sao?"

"Bình thường em thích ăn những gì, tôi đã cho người đi mua trước, chỉ cần em tỉnh lại, cho dù muốn ăn cái gì đều có thể ngay lập tức kêu người đi lấy." Thấu Kỳ Sa Hạ ngữ khí như bình thường nói.

Nghe vào trong tai Chu Tử Du lại tràn đầy cảm giác được sủng ái cẩn thận, nàng từ nhỏ đến lớn đều là bị xem nhẹ sự tồn tại, chưa từng trải nghiệm qua đãi ngộ như này. Nàng nhấp môi vừa muốn khóc vừa muốn cười. Cố tình đùa giỡn nói: "Quá bá đạo, em sợ hãi." Muốn duỗi tay tiếp nhận khay cơm, không nghĩ tới Thấu Kỳ Sa Hạ trước một bước đặt ở trên tủ đầu giường, sau đó từ trong ngăn tủ cầm lấy một cái hộp màu đen nhung tơ.

Hộp nhỏ, nhìn một cái liền biết vật bên trong là gì. Chu Tử Du không nhịn được lộ ra biểu cảm kinh hoảng.

"Chị. . . Em không cần chị phụ trách. Em vừa rồi muốn nói là chị cũng không phải cố ý đánh dấu em, chuyện này chỉ là ngoài ý muốn. Em cảm thấy chúng ta không cần thiết phải vì chuyện ngoài ý muốn này mà bị hai chữ trách nhiệm trói buộc."

Thấu Kỳ Sa Hạ sắc mặt lạnh lùng. "Ý của em là nói em không nghĩ phụ trách với tôi sao? Em ngủ với tôi suốt bảy ngày, thiếu chút nữa hại tôi nằm yên thăng thiên, hiện tại không muốn chịu trách nhiệm với tôi?"

Cô cắn ngược lại một cái này làm Chu Tử Du khiếp sợ, không nghĩ tới sẽ có Alpha vô sỉ như vậy? Nàng muốn thu hồi xin lỗi lúc nãy.

Ôn nhu ngụy trang nãy giờ tại một khắc này bị xé xuống, Thấu Kỳ Sa Hạ mở hộp ra, trực tiếp lấy nhẫn bên trong ra, đeo lên trên tay Chu Tử Du. "Đây là nhẫn đính hôn." Cô quơ quơ tay mình lên, trên tay cũng có một chiếc nhẫn tương tự. "Đúng rồi, tôi cùng Phù Triệu đã giải trừ hôn ước. Cho nên em không cần lo lắng tôi ngoại tình, trùng hôn."

Liên tiếp động tác thật sự quá mức nhanh, Chu Tử Du còn không kịp phản ứng, trên tay đã có thêm một chiếc nhẫn, kích cỡ tương thích với tay. Vừa nhìn liền biết đối phương chuẩn bị từ lâu.

"Tôi biết em không nghĩ kết hôn nhanh như vậy, tôi sẽ không ép buộc em. Nhưng ít nhất mang theo chiếc nhẫn này, cho tôi một cái chứng minh có thể chứ?" Thấu Kỳ Sa Hạ rút đi mới vừa rồi bá đạo, hướng về phía Chu Tử Du tỏ ra yếu thế.

Đối mặt với nữ nhân giỏi lợi dụng ưu điểm nhan sắc, Chu Tử Du tiến thoái lưỡng nan.

Ngày mai nàng muốn đi, hiện tại nhận được nhẫn đính hôn, đừng nói vui vẻ cái gì, chỉ có trong lòng tràn đầy khó xử. Nàng thật sự thích Thấu Kỳ Sa Hạ, nhưng còn không đủ để nàng nguyện ý bước ra khỏi chướng ngại kia, tiếp thu hôn nhân AO. Bây giờ nhận lấy nhẫn, ngày mai lại phải rời khỏi rõ ràng chính là lừa gạt cô, Chu Tử Du nội tâm thiên nhân giao chiến.

Nhưng Thấu Kỳ Sa Hạ trước mắt ánh mắt mong chờ làm nàng không cách nào mở miệng cự tuyệt, cuối cùng chỉ có thể giống như trốn tránh nói: "Từ từ lại nói, trước ăn cơm đã, em đói bụng quá."

Thấu Kỳ Sa Hạ tươi cười chớp mắt một cái ảm đạm xuống, nhưng vẫn phối hợp đút cho nàng ăn. Lạc quan mà nghĩ, dù sao người cũng ở đây, một ngày nào đó sẽ đồng ý thôi.

Hôm sau Thấu Kỳ Sa Hạ tan tầm về nhà, mang theo đồ ăn Chu Tử Du thích, lúc muốn kêu nàng ăn cơm, lại không tìm được người. Gọi cho nàng, nhận được chính là người dùng đã đóng máy sau đó bị chuyển sang giọng nói hộp thư.

Sắc mặt cô nháy mắt trầm xuống, ngừng lại, như là nghĩ đến cái gì, chạy vào phòng mở tủ quần áo ra, phát hiện quần áo của Chu Tử Du đều không thấy đâu. Chưa từ bỏ ý định mà chạy tới phòng chứa đồ, rương hành lý cũng biến mất.

Điện thoại trong túi đột nhiên rung lên, cô lập tức lấy ra thì thấy, phát hiện là tin nhắn từ trung tâm sức khỏe:

『 đi qua gì thâm, đã giải trừ quan hệ ghép đôi giữa ngài cùng đối phương, nếu vấn đề sức khỏe ngài còn cần ghép đôi, mời một lần nữa ghép đôi, cảm ơn. Trung tâm sức khỏe quốc gia quan tâm ngài. . . . 』

Rốt cuộc bị bắt đối mặt với sự thật Chu Tử Du đã rời đi này, Thấu Kỳ Sa Hạ không khống chế được cảm xúc, cầm điện thoại di động dùng sức ném ra ngoài.

"Em có bản lĩnh chạy thì đừng để bị tôi bắt được, Chu Tử Du."

____________________

(!) Truyện chỉ đăng trên wattpad, không đăng trên bất kỳ nền tảng hay website nào khác. Vui lòng không re-up.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro