Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5. Nghỉ đông chỉ còn ba ngày

-------

"Tiểu Chu, em hôm nay trạng thái rất kém đấy." Từ Vũ Tịch cầm hồ sơ đi đến bên cạnh bàn nàng, cười mắng một câu. "Nghỉ mấy ngày đáng lẽ là phải lên tinh thần chứ."

Chu Tử Du ngẩng đầu, nghe hiểu đối phương trong lời nói cảnh cáo nhắc nhở, rũ mắt thẹn thùng cười nói: "Xin lỗi Vũ Tịch tỷ. Mấy ngày nay thân thể em không thoải mái lắm, ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày mới tốt lên một chút. Làm ảnh hưởng đến công tác em thật sự xin lỗi ạ. Xin hỏi hồ sơ có cái gì vấn đề sao ạ?"

Từ Vũ Tịch thật ra cũng không phải là người vô nhân tính, chỉ là người lãnh đạo trực tiếp rất khắc nghiệt, trả lương cao đồng thời cũng có yêu cầu tương đối cao, cơ hồ không cho phép làm lỗi, huống chi là sai lầm sơ ý như thế này. Cấp dưới thư ký chỉ có thể càng thêm cẩn trọng. Chu Tử Du là trợ lý năm nay cô mới vừa tìm được, làm việc trật tự rõ ràng, EQ cũng cao. Từ Vũ Tịch rất xem trọng nàng tiến bộ, cho nên đối với nàng yêu cầu cũng so với trợ lý khác cao hơn.

"Cũng không phải vấn đề gì rất nghiêm trọng, so đối số liệu có mấy cái không khớp, em xem một chút, sửa tốt sau đó đưa cho chị." Nghe nàng nói không thoải mái, Từ Vũ Tịch lý giải gật đầu, cũng liền không nói thêm cái gì nữa. Trước khi rời đi nói một câu: "Tuy rằng còn trẻ, nhưng vẫn là phải chú ý tốt thân thể, không cần cả ngày thức đêm."

"Cảm ơn Vũ Tịch tỷ, em biết rồi ạ." Chu Tử Du cười khổ gật đầu. Chờ cô rời đi sau, tươi cười một cái suy sụp, cảm giác toàn thân trên dưới tê mỏi lần thứ hai xuất hiện.

Đồng dạng là động dục kỳ, Alpha giống như là sẽ không mệt mỏi, quấn lấy nàng làm suốt bốn ngày. Còn như là ở trừng phạt nàng nói uy no, mỗi một lần đều phải đem nàng lấp thật đầy, sau đó một giọt không thiếu lưu lại ở trong cơ thể nàng.

Liền tính sẽ không mang thai, cái đồ biến thái kia cũng vẫn là ác liệt bừa bãi phóng túng. Cho tới bây giờ nàng tựa hồ đều còn có thể cảm giác được độ ấm cùng lực độ của Thấu Kỳ Sa Hạ. . . Kỳ thật vẫn là xấu hổ. . . Nàng có nghe nói chút về kết quả ghép đôi, thật ra cũng không phải như vậy thích hợp, nàng coi như cũng là được lời?

Vừa nghĩ đến sự tình mấy ngày nay, thân thể lại bắt đầu có chút nóng lên. Chu Tử Du vỗ nhẹ mặt của mình, đình chỉ tưởng tượng. Tuy rằng động dục kỳ đã đi qua, nhưng mấy ngày nay đều vẫn còn khá mẫn cảm, dễ dàng là có thể bị trêu chọc.

Đột nhiên chú ý tới người khởi xướng lúc này vừa lúc từ phòng nhỏ của cô từ ngoài đi qua, Chu Tử Du chột dạ cúi đầu, tuy rằng biết cô căn bản không nhận ra mình, nhưng vẫn là theo bản năng thấp thỏm.

Hơn nữa mới vừa đánh dấu xong mấy ngày nay, Alpha cùng Omega chi gian sẽ có thể gọi là số mệnh lực hấp dẫn, đặc biệt dễ dàng phát hiện lẫn nhau.

Bất quá ngày đó nàng cố ý nhuộm tóc, còn lấy rớt biến sắc phiến, hơn nữa đổi kiểu trang điểm. Mà Thấu Kỳ Sa Hạ tuy rằng là cấp trên của nàng, nhưng trực thuộc chủ quản nàng là Từ Vũ Tịch, thư ký của Thấu Kỳ Sa Hạ, cho nên trên cơ bản các nàng cũng không có cơ hội chạm mặt.

Chuyện quan trọng nhất chính là, thư ký cùng trợ lý của Thấu Kỳ Sa Hạ đều chỉ tuyển Beta, cho nên căn bản không thể nào đem hai người liên hệ với nhau. Nghĩ vậy, Tử Du nhẹ nhàng thở ra, tựa như thường ngày giống nhau bình đạm làm việc.

Thấu Kỳ Sa Hạ mới vừa họp xong, Từ Vũ Tịch đi ở bên cạnh giải thích lịch trình hôm nay. Cô ngẫu nhiên thoáng nhìn cảnh tượng bên trong cửa kính trong suốt của văn phòng thư ký và trợ lý, chỉ thấy trợ lý Từ Vũ Tịch đề qua vài lần đang cúi đầu làm việc, tóc đen quy củ mà cột lên. Lại thu hồi tầm mắt, tiếp tục đi thẳng đến văn phòng phía trước.

Cô đứng ở phía trước cửa sổ, không tự chủ lại nghĩ tới Omega kia.

Hoạt nộn da thịt, ánh mắt mê man khi làm tình, còn có ấm áp hoa huyệt. . . Thấu Kỳ Sa Hạ trái tim nóng nảy cởi bỏ nút áo sơmi đầu tiên.

Vốn dĩ cô muốn hỏi Omega có nguyện ý hay không cho cô phương thức liên lạc cá nhân, có lẽ các cô có thể đơn giản trực tiếp trò chuyện một chút . Ai ngờ được đối phương sẽ thừa dịp cô ngủ mà trực tiếp rời đi. Rõ ràng mấy giờ trước cô còn đem nàng thao chân mềm nhũn đến đứng dậy còn không nổi, chỉ có thể bị cô ôm vào trong ngực rửa sạch thân thể, đút đồ ăn cho. Giống cái mảnh mai làm người thương tiếc tiểu sủng vật.

Quay đầu đối phương mặc quần, không đúng, là váy, liền đi rồi. Tựa hồ còn nói thêm câu cảm ơn.

Omega vô tình làm Thấu Kỳ Sa Hạ khó có thể tiếp thu, nghĩ có phải hay không bản thân biểu hiện không tốt? Sau đó cô chỉ có thể ở trung tâm sức khỏe để lại lời nhắn cho đối phương, xem nàng khi nào nguyện ý gặp lại.

"Thấu tổng?" Từ Vũ Tịch hô vài tiếng, chậm chạp không được trả lời, đành phải tiến lên đi đến bên người cô.

Thấu Kỳ Sa Hạ. "Em muốn xin nghỉ đúng không."

Từ Vũ Tịch gật đầu. "Bởi vì trong nhà có chút việc cần xử lý, mấy ngày nay em để trợ lý của em bên kia hỗ trợ ngài."

Thấu Kỳ Sa Hạ gật đầu đồng ý. "Em một mình xử lý công việc xác thật rất mệt. Nếu có người bồi dưỡng đáng giá, có thể thử xem xét." Cô biết Từ Vũ Tịch sẽ không phải tàng tư người, chính là nhìn người tiêu chuẩn có chút cao. Nhưng cũng là bởi vì như vậy cho nên Thấu Kỳ Sa Hạ rất tín nhiệm năng lực của cô.

Trợ lý được coi trọng trong mắt người khó tính như vậy, Thấu Kỳ Sa Hạ cũng nguyện ý cho nàng cơ hội.

Từ Vũ Tịch được sự đồng ý cho nghỉ phép, sau khi ra văn phòng đi tìm Chu Tử Du, cùng nàng công đạo những việc cần chú ý.

Nghe được cô muốn xin nghỉ, hơn nữa muốn mình thế vị trí của cô, Chu Tử Du mở to mắt. "Em, em vừa mới tới không lâu, vẫn là để tiểu Lâm tỷ xử lý là tốt hơn đi. . ." Nói đùa, nàng liền ước gì cách xa Thấu Kỳ Sa Hạ một chút, hiện tại muốn nàng tạm thay?

"Trần Lâm bên kia cũng lo liệu không hết quá nhiều việc." Từ Vũ Tịch không đến thương lượng mà nói. "Đây là cơ hội khó có được, để em có nhiều thời gian ở bên cạnh Thấu tổng học tập, thành quả đạt được so với làm trợ lý văn phòng sẽ nhiều hơn, ít nhất là có cơ hội lên chức càng cao."

Chính là em cũng chỉ muốn làm cái trợ lý không muốn lên chức a. . . Chu Tử Du khó xử mà nghĩ. Nàng là vì trốn người trong nhà mới đến đến Thấu Kỳ Sa Hạ nơi này làm việc, đương nhiên càng chức thấp càng tốt. Rốt cuộc trong nhà không ai sẽ nghĩ đến nàng thế nhưng chạy đến công ty Thấu Kỳ Sa Hạ đi làm, dựa theo tin tức nàng để lại, cho rằng nàng trốn đi xuất ngoại rồi.

"Em, em không có kinh nghiệm gì. . ." Biết Từ Vũ Tịch cũng là nói một là một hai là hai, nhưng Tử Du vẫn là cố gắng giãy giụa.

"Làm thì liền có kinh nghiệm." Từ Vũ Tịch không nghĩ lại nghe nàng đẩy kéo, Thấu Kỳ Sa Hạ cũng đồng ý sắp xếp của cô. "Không phải sợ, Thấu tổng cũng chỉ là nghiêm khắc một chút, nhưng công và tư rõ ràng. Mọi việc chị cũng đều xử lý xong, em nhiều nhất chính là xử lý hạng mục công việc hằng ngày, nhắc nhở Thấu tổng vậy thôi."

Đã nói đến mức này bàn giao, Chu Tử Du cũng chỉ có thể tiếp nhận. Thấy Từ Vũ Tịch phải rời khỏi, nàng chạy nhanh gọi cô lại xin cô duyệt đơn xin phép.

"Em lần này xin nghỉ đông ba ngày, năm nay chỉ còn ba ngày?" Từ Vũ Tịch nhìn thoáng qua ký tên.

Tử Du trên mặt mỉm cười. Trên thực tế lại pha chút bất đắc dĩ, nàng vốn dĩ chỉ tính toán nghỉ hai ngày, nhưng sau khi rời khách sạn về nhà, cảm giác mệt mỏi giống như sóng thần đánh ập đến, cảm giác không khoẻ mãnh liệt khó hoãn, hơn nữa lại là lần đầu tiên thật thương thật đạn vượt qua Dịch Cảm Kỳ, đành phải xin nghỉ thêm một ngày. Nàng giống như là bỏ thêm bốn ngày vô tân ban giống nhau, cùng cấp trên cùng nhau thư giải sinh lý nhu cầu.

Nghe nói ngày hôm qua Thấu Kỳ Sa Hạ cũng không có tới đi làm, nhưng thân là lão bản không cần xin nghỉ.

Tử Du rõ ràng mà cảm nhận được chua xót số phận người làm công, lãnh tiền lương còn muốn 996, vậy thôi. Còn phải dùng kỳ nghỉ không ràng buộc tăng ca. . . Nếu làm công có tôn giáo, nàng đều công đức viên mãn, đạp đất thành Phật.

Ký tên xong, nàng cầm biên lai đi xuống bộ phận quản lý dưới lầu, quan niệm về số mệnh của AO cường lực phát tác, làm nàng rất không khéo mà gặp phải Thấu Kỳ Sa Hạ bước ra khỏi văn phòng cũng đi thang máy. Tử Du vội vàng tránh ra, cúi đầu nhường Thấu Kỳ Sa Hạ đi trước.

"Cô không vào sao?" Thấu Kỳ Sa Hạ ấn thang máy, nhìn chằm chằm trợ lý thư ký ở cửa.

Chu Tử Du thở sâu ngẩng đầu, một giây đối mặt với Thấu Kỳ Sa Hạ đáp: "Dạ, cảm ơn tổng giám đốc." Ngay sau đó bước nhanh đi vào, lướt qua Thấu Kỳ Sa Hạ, ấn tầng lầu, lùi về phía sau một chút.

Nàng tưởng đối phương hẳn là không nhận ra nàng, bởi vì nàng đã tiêm ức chế tề, còn dùng miếng dán ức chế. Cho chính mình làm tốt tâm lý xây dựng về sau, nàng an tĩnh mà đứng ở phía sau liều mạng giảm cảm giác tồn tại của bản thân.

Thấu Kỳ Sa Hạ nhìn chằm chằm giao diện như suy tư gì. Vừa rồi hương thơm trên người trợ lý kia. . . Rất quen thuộc. Nàng nhớ tới Từ Vũ Tịch đề qua tên trợ lý này vài lần, nghĩ đến sau này cũng sẽ có nhiều tiếp xúc, đang muốn mở miệng hỏi nàng, cửa thang máy lúc này mở ra.

Trợ lý nói một câu "Tổng giám đốc tôi tới rồi." Bước nhanh ra khỏi thang máy.

Câu kia tôi tới rồi. . . Nghe đến cũng có chút quen thuộc. Thấu Kỳ Sa Hạ nhìn bóng dáng nàng cho đến khi cửa thang máy đóng lại.

______________________

(!) Truyện chỉ đăng trên wattpad, không đăng trên bất kỳ nền tảng hay website nào khác. Vui lòng không re-up.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro