Chương 61: Thi đại học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 30 tháng 5, thứ sáu, là ngày chụp ảnh tốt nghiệp cấp ba của trường trung học Hồ Kính.

"Xuống thôi, anh Tiểu Dã."

"Đây, tới đây."

Khương Lộ Dã là người cuối cùng ra khỏi phòng học, quay đầu lại nhìn chỗ ngồi trống rỗng, cúi đầu cười.

Nói thật, trước nay cậu chưa từng nghĩ tới cuộc đời mình sẽ có một tiết điểm tràn ngập ý nghĩa như tốt nghiệp cấp ba.

Chủ nhiệm lớp cô Tiểu Triệu cùng với Ngụy Dĩ Nghiêu đang ở sân thể dục hướng dẫn mọi người xếp hàng, Lưu Miêu Miêu hôm nay còn cố ý uốn tóc, làm Đường Nham cầm gương, ra sức chỉnh lại hai sợi lông ngốc kia.

"Được rồi, a ba, rất đẹp rồi, lại kéo nữa là trọc đó."

Lưu Miêu Miêu thấy Khương Lộ Dã, bỏ qua Đường Nham, qua đi kéo tay cậu: "Mẹ, lát nữa hai chúng ta cần thiết đứng ở một chỗ, trung tâm luôn, để người khác nhìn xem đầu bảng lớp 7 chúng ta..... Aiiii, cậu đi đâu vậy?"

"Tớ muốn đứng phía sau cô Trịnh."

"Tớ cũng đi!"

Sau khi chụp ảnh xong, các bạn học lục tục rời đi.

Cô Trịnh trước bàn giáo viên cũng đứng lên: "Tôi còn đang không biết đám con gái cao nhất kia nhìn cái gì bên này, hóa ra là cậu đứng sau tôi."

Khương Lộ Dã nhấp miệng cười: "Em chỉ là muốn có ảnh chung với cô thui mờ, hơn nửa năm này em gây không ít phiền phức cho cô rồi."

Cô Trịnh lúc này cũng không có bộ dạng hung tàn như ngày xưa nữa, cười rộ lên cũng có vài phần hiền từ: "Kỳ thật em là đứa nhỏ thông minh, lúc thi đừng khẩn trương, cứ phát huy như bình thường là được." Cô Trịnh cũng biết thành tích mấy môn khác của Khương Lộ Dã, "Nếu không được thì trở về học lại, trường mình cũng thu lưu ban."

Khương Lộ Dã khẽ lắc đầu: "Hẳn là không lên đại học, về sau em định mở cửa hàng, trong nhà cũng có rất nhiều chuyện chờ em."

"Cũng đúng, Alpha nhà em lớn tuổi hơn em, kinh nghiệm kiến thức cũng vượt qua người thường, gặp chuyện thì hỏi anh ta, cô thấy anh ta cũng rất để bụng em, còn lại đây họp phụ huynh cho em nữa."

Khương Lộ Dã có chút xấu hổ.

"Được rồi, đừng làm như là sinh ly tử biệt không bằng, em có nhớ cô thì trờ về thăm, ba bộ bài thi chia cho các em ấy nhất định phải hiểu rõ, đều là tinh hoa của khóa trước đấy." Cô Trịnh lại nhịn không được dặn dò hai câu.

Khương Lộ Dã gật đầu, cuối cùng dùng sức ôm lấy cô Trịnh: "Nếu như em sớm gặp được cô thì tốt biết mấy."

Cô Trịnh dạy học sắp ba mươi năm, đã dạy vô số học sinh, có học sinh thích cô, càng có rất nhiều là sợ hãi cô, lúc ban đầu học bù cho Khương Lộ Dã cũng là tẫn trách nhiệm của một người thầy. Nhưng tên học sinh này thật sự rất có ý tứ, bị cô mắng đến run bần bật, vẫn là mỗi ngày đúng giờ cầm bài thi rắm chó không kêu lại đây, ngẫu nhiên ngoài bài thi còn có bánh quy nướng, nước lê hầm, ....

Đối tốt với cậu nhóc này một chút xíu, đều hận không thể dùng hết toàn lực mà hồi báo lại.

"Thôi bỏ đi, nếu thế sợ là cô bị em tức giận đến về hưu sớm mất."

Khương Lộ Dã chính thức về nhà ôn tập, dóc hết sức lao tới giai đoạn cuối.

Hạ Tranh sắp xếp công việc, làm công ở nhà.

"Tôi cảm thấy lúc này ngài không nên ở trong nhà, dễ dàng làm thái thái khẩn trương." Đỗ Vũ Niên làm người từng trải, đưa ra dị nghị hợp lý.

"Không ở nahf nhìn em ấy tôi khẩn trương." Hạ tổng vừa thốt lên xong, kinh cằm rơi đầy đất.

Đỗ Vũ Niên yên lặng ngậm miệng, nhắn WeChat cho Hạ Từ Lan, làm anh ta qua đây bồi mình tăng ca đêm nay.

Điều lệnh của Hạ Từ Lan đã phát xuống, cùng ngày thi đại học của Khương Lộ Dã, anh liền phải đi huyện Ninh An tiền nhiệm.

Hạ tổng tiêu cực lãn công, Đỗ Vũ Niên thành lưu thủ nhi đồng, mấy ngày cuối cùng anh cũng muốn dành thời gian mà ở cùng với Hạ Từ Lan nữa kìa.

Hạ tổng về nhà bồi thi, nghiêm khắc dựa theo chỉ đạo của trường học, nhìn chằm chằm Khương Lộ Dã làm việc và nghỉ ngơi, tất cả hoạt động giải trí giữa chồng chồng đều dừng lại, cũng may Khương Lộ Dã đọc sách tẩu hỏa nhập ma không có cảm giác gì.

Hạ Tranh tắt điện thoại, Khương Lộ Dã từ trong đống sách giáo khoa ngẩng đầu lên: "Điện thoại ai vậy anh?"

"Thịnh Hàng, tới an ủi thí sinh." Điện thoại như vậy gần đây tới không ít, Khương Lộ Dã đã thấy nhiều không trách.

"Anh ta nói chờ em thi xong rồi hẹn em đi dạo hội đấu giá."

"Được nhaaa.... Em có thể đi đúng không?" Khương Lộ Dã hỏi.

"Muốn đi thì cứ đi thôi." Hạ Tranh đổ nước cho cậu, nhắc nhở cậu nên đứng dậy vận động một chút, "Gần đây Thịnh Hàng chính là người nổi tiếng ở Yến Kinh Thành, qua tay anh ta bán đi không ít đồ vật, nghe nói anh ta bán một bộ tranh sơn dầu cho Khương Triều, làm quà sinh nhật cho Thẩm đổng."

Khương Lộ Dã không thèm để ý: "Ông ta là thương nhân, mở cửa làm buôn bán, em cũng nói qua rồi, giao tình của em với ông ta không liên quan đến người khác."

"Thịnh Hàng này cũng thông minh, nếu ai cũng có thể học được ba phần bản lĩnh của anh ta, anh thấy sống ở Yến Kinh Thành này không thành vấn đề." Hạ Tranh nói, "Ngày thường em cũng đừng chỉ biết chơi với anh, học người ta cách đối nhân xử thế nữa."

"Biết rồi mà, anh có phiền hay không."

Trước ngày thi thời gian luôn trôi qua rất nhanh, rốt cuộc tới ngày thi, vừa ra đến cửa Hạ Tranh đã kiểm tra đồ vật tùy thân cho Khương Lộ Dã.

Hội chứng trước ngày thi của Khương Lộ Dã bắt đầu bùng nổ, nói với Hạ Tranh: "Em thi không tốt làm sao giờ? Thi không tốt anh cũng không được ly hôn với em, người vợ Tào Khang không thể bỏ, nuôi con mới biết ơn cha mẹ, xuất sư chưa tiệp thân chết trước, một hàng cò trắng thượng thanh thiên!"

Hạ Tranh cầm giấy chứng nhận thi của cậu ---------- ôi trời ạ!

Trong lúc Khương Lộ Dã thi, Hạ Tranh cũng giống bao phụ huynh chờ con khác đứng ở dưới gốc cây chờ.

Đầu hè nắng gắt, chẳng được bao lâu cổ áo Hạ Tranh liền mướt mồ hôi.

Bên cạnh có phụ huynh gọi anh: "Đứng bên này đi, nơi này có gió, thi xong rồi còn phải thu bài thi, hơn hai giờ kìa."

Hạ tổng biết nghe lời phải, có phụ huynh giống như thân kinh bách chiến, mang theo ghế gấp, nước đá, dầu cù là cùng với quạt hương bồ lớn, còn móc trong túi ra hộp cơm dùng một lần, bên trong là dưa hấu cắt sẵn.

"Ngài chuẩn bị thật đầy đủ." Hạ Tranh lễ phép tiếp nhận dưa hấu người ta đưa cho.

"Nhà tớ có bốn đứa cháu, năm nay là đứa thứ ba thi đại học, tháng sau tớ còn phải đưa đứa thứ tư thi cấp hai."

Hạ Tranh: "Ngài thật là kinh nghiệm phong phú."

Lão nhân cười to, dước gốc cây, phụ huynh ghé vào cùng nhau nói chuyện phiếm, hóng xem tình hình tuyển sinh các trường thế nào.

Một người Alpha trung niên mặc áo ba lỗ quần đùi, trong tay cầm vòng hạt nói: "Con trai tôi không thi tốt, mới hơn 600, trở về liền khóc, nói với tôi là 'ba ba, con xong rồi, con không thi vào được Thanh Hoa', tôi mới an ủi nó, còn có nhiều trường khác tốt nữa mà, hàng thiên khoa đại lý công(?), cái nào mà chả được, cùng lắm thì đi trường học cũ của tôi, kết quả mấy người đoán xem thằng bé nói thế nào?"

"Nói thế nào?"

"Nhãi ranh nói còn không bằng nó học lại kìa."

Mấy phụ huynh chung quanh đều cười lắc đầu.

"Ông nói xem tôi chỉ là bán thịt heo thôi mà, như thế nào mà làm mất mặt trường học cũ, làm thằng nhãi kia ghét bỏ tôi?" Người đàn ông không chịu bỏ qua oán giận, "Hai nhà kia suốt ngày công trình hàng không, xu thế tài chính, mỗi bọn họ là cao cấp...." Nói nói điện thoại liền vang lên, "Alo..... Hả, vội cái con khỉ, kêu bọn họ chờ đi, heo ngày mai liền đến, 3 vạn con còn chưa đủ bọn họ chia à?"

Phụ huynh chung quanh ghé mắt, vốn tưởng đây là kịch gia đình luân lý của người này, kết quả là sinh hoạt hạnh phúc của người giàu.

Người đàn ông tắt điện thoại, thấy ánh mắt mọi người chung quanh quái dị, còn không biết đã xảy ra chuyện gì, lại tiếp tục lải nhải: "Aiiii, hiện giờ công việc càng ngày càng không khó khăn mà."

Tin cái đầu ông, mời trợn to đôi mắt của ngài nhìn giá thịt heo trên thị trường rồi hãng nói lời này!

Không chỉ có tiền, thành tích con cái còn tốt như vậy, gia trưởng chung quanh chua thành chanh, tức khắc không ai để ý đến ông ta nữa, chỉ còn Hạ Tranh phản ứng.

Hai cái nam nhân cả người hơi tiền giống như tìm được tri kỷ, kẻ xướng người họa thật náp nhiệt.

"Theo tôi thấy thì áp lực thí sinh cũng không cần lớn như vậy, chính là hoàn cảnh chung quanh hiện tại làm bọn nhỏ cảm thấy cái gì mà thành tích tốt mới có tiền đồ, tôi có ông kỹ thuật bên trang trại heo, chưa tốt nghiệp tiểu học, chỉ biết viết tên mình, nhưng kỹ thuật người ta rất là tốt, heo vào tay ông ấy chính là lớn mau hơn người khác, ít bị bệnh, làng trên xóm dưới đều tranh nhau. Cậu nói xem có thể nói đây không phải nhân tài hay không?"

Hạ Tranh: "Kia không thể."

Người đàn ông vỗ đùi: "Đấy, thành ra hiện giờ đứa nhỏ nào học lên còn áp lực hơn là áp lực vào nghề nữa, cậu nói gia đình như chúng ta, chưa nói đến rất giàu có, ấm no không thành vấn đề." Ngài quá khiêm tốn rồi.

Hạ Tranh: "Ngài nói rất đúng."

Người đàn ông lại nói: "Trước ngày thi trường học còn mở hội động viên, làm phụ huynh viết cái gì mà thư từ gì cho con cái, Omega nhà tôi viết năm trang giấy, trong lúc khó vài lần, tôi thấy còn không bằng trực tiếp mua cái nhà cho nó, chả nhẽ lại không có động lực hơn mấy cái thứ kia à?"

Hạ Tranh: "Là như vậy."

Bên cạnh rốt cuộc có phụ huynh không nhịn được, không so với nhà giàu nuôi heo này được, nhìn Hạ Tranh tuổi còn trẻ, như thế nào cũng miệng toàn nói phét?

Vì thế có người hỏi anh đứa nhỏ nhà anh thi khảo sát chất lượng lần cuối được bao nhiêu điểm.

"Thi không tồi, hơn 200, không đến 300."

Chúng phụ huynh: ...........

Có người cười nhạo: "Đây là thi đậu cấp ba thế nào vậy......."

Hạ Tranh không chút hoang mang: "Cũng không có gì, chỉ là quyên một tòa nhà cho trường học thôi."

Chúng phụ huynh: ............

Ngài xem giờ chúng tôi quỳ có kịp không!

Có người theo bản năng hỏi câu: "Vậy định thi vào trường nào thế?"

"Tân Đông Phương cùng với Lam Tường thì chọn một trong hai đi, nhưng chủ yếu vẫn là xem ý thí sinh thế nào."

Trùm thịt heo gật đầu phụ họa: "Hai trường học này không cho khoa chính quy bằng tốt nghiệp đúng không? Về sau tính thế nào?"

Hạ Tranh nhàn nhã nói: "Kia không quan trọng, tôi mua cho em ấy một cái nhà ăn." Lại hỏi trùm thịt heo, "Ngài nói ở Yến Kinh thì mở tiệm cơm Tây hay là đồ ăn Trung Quốc tốt hơn? Ngài có quen đầu bếp Michelin nào không?"

Khương Lộ Dã thi xong một hồi ra tới, liền thấy Hạ Tranh đang an tọa trên một cái ghế gấp nhỏ dưới gốc cây, trong tay còn cầm một cái vòng hạt nói chuyện với người khác.

Khí chất từ kênh tài chính CBD tụt xuống phố văn hóa đồ chơi.

Khương Lộ Dã đi qua: "Mới không thấy một lúc mà anh dầu mỡ như vậy từ lúc nào thế?"

Hạ Tranh trả vòng hạt cho trùm thịt heo, lôi kéo Khương Lộ Dã gọi chú.

Tùm thịt heo cũng đón được con trai, chào hỏi, nói Omega ở nhà làm cơm trưa, phải về nhà nhanh, sau đó ngồi lên xe máy điện chở con trai tuyệt trần mà đi.

Khương Lộ Dã lại nhìn xem phụ huynh chung quanh, kéo tay Hạ Tranh hỏi: "Sao mọi người đều nhìn em như vậy?"

Hạ Tranh: "Chắc là muốn xem một tòa nhà trông như thế nào."

Khương Lộ Dã: ?

Hạ Tranh mang theo Khương Lộ Dã tìm được xe nhà mình, lúc này đã bị phụ huynh chung quanh cùng thí sinh vây chật như nêm cối.

"Aiiii, nếu anh cũng có xe điện thế kia thì tốt biết mấy." Hạ tổng ngồi trong xe, hâm mộ nhìn các phụ huynh bên ngoài.

Khương Lộ Dã cho rằng anh chỉ là nói nói mà thôi, ai ngời chiều ra trường thi, thật sự thấy chồng mình ngồi trên con xe điện mới tinh, cách đường cái cười với cậu: "Bảo bối à, lên xe!"

Một khắc kia, Khương Lộ Dã cảm thấy hội chứng trước khi thi của mình chưa là gì, Hạ Tranh có thể nghiêm trọng hơn nhiều so với cậu!

----------------

Tác giả có lời muốn nói: 

Khương Lộ Dã: Chồng tui dầu mỡ, là rửa rửa hay là đổi một cái?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro