Chương kết : Kí hiệu hai chiều (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người loạng choạng bước vàonhà ôm nhau hôn nhau, cho dù đã say rượu thì người đàn ông vẫn có thể tìm ra chính xác vị trí của phòng ngủ, bàn tay to và ấm nâng lấy cặp mông Nunew rồi ôm em vào lòng, Zee tiết ra tinh tức tố của alpha cấp cao nhất quấn quanh cả hai người tạo thành một hàng rào cách biệt hai người với thế giới bên ngoài

Đôi mắt omega trẻ tuổi non nớt bối rối khép hờ hoàn toàn không thể cưỡng lại sự dẫn dụ của loại tinh tức tố mạnh mẻ trưởng thành khiến tâm hồn rung rẩy này, mùi hương đi từ mũi tràn vào lồng ngực rồi xuyên thẳng vào tim, Alpha như muốn chiếm lấy toàn bộ linh hồn em, mùi rượu mạnh của tinh tức tố như đốt cháy linh hồn em

Tinh tức tố của alpha như muốn nói với em, người đàn ông này vẫn yêu em,yêu em say đắm,  yêu em điên cuồng, yêu em 100%

Căn phòng không có đèn dường như là một hầm rượu tối tăm, lạnh lẽo và ẩm ướt, mùi rượu mạnh lưu chuyển trong không khí ngày càng nồng nặc, Alpha bắt đầu bao vây lãnh thổ của chính mình một cách không thể kiểm soát, đặc biệt là khi omega trong vòng tay của anh ta khắp cơ thể anh ta đều có mùi rượu mạnh, bản thân omega không thể tự ngửi thấy mùi của bản thân được nữa.

Điều này thỏa mãn mong muốn thầm kín của rất nhiều alpha có tính chiếm hữu omega của chính mình, ngay khi nghĩ đến việc Nunew được bao bọc bởi tinh tức tố của chính mình từ đầu đến chân Zee hài lòng gọi một tiếng Nu rồi dựa lên trán em, trán chạm trán, hơi thở hòa quyện

Bước tới bên giường, Zee đặt Nunew xuống giường nửa người áp lên người em, cẩn thận ôm em vào lòng ôm thật chặt vòng eo thon gọn của em

Anh vùi mặt vào cùng da sau cổ của Nunew chóp mũi chạm lên tuyến thể mỏng manh của em, anh ru lên khi ngửi thấy mùi chanh chua ngọt tỏa ra từ đó, mùi vị rất nhẹ nhưng khiến anh nghiện. Người trong vòng tay anh quá mềm mại quá dịu dàng, em giống như một con búp bê tinh xảo anh muốn mang về nhà và giấu đi, không muốn để người khác trộm đi.

Nunew thở nhẹ, vừa vào nhà em đã bị Zee hôn một cách mãnh liệt, cảm giác tê dại mãnh liệt trong lòng vẫn chưa lắng xuống, căn phòng tối đen làm mờ tầm nhìn của em, em để cho đầu têu việc này nằm trong vòng tay em, rõ ràng em mới là người bị hắn ta đè ép xuống giường, tuy nhiên người đàn ông này lại làm những hành động bản thân mình như người yếu đuối, đáng thương rúc vào trong ngực em, làm sao em có thể từ chối được

Zee nửa say nửa tỉnh, anh biết mình đang ở đâu, trong vòng tay ai, đang làm gì, bởi vì anh biết nên không muốn buông tay, cũng không muốn quá tỉnh táo, anh giả vờ mình say rượu, anh đau đớn vì 4 năm xa cách, nhưng vẫn giả vờ bản thân vẫn ổn

"Nu, đừng có bỏ rơi anh có được không, đừng không cần anh....."

"Hia không có gia đình, chỉ có em, em đừng không cần anh có được không?" Zee lẩm bẩm một cách chua chát

Nghe được giọng nói nghẹn ngào đáng thương của người đàn ông, Nunew tức giận không biết phải nói gì, rốt cuộc là ai không cần ai trước!

Em không biết điều gì khiến cho người đàn ông này phải đi uống rượu, bây giờ anh ta lại đang vùi vào trong lòng mình khóc như một cô dâu nhỏ bị ức hiếp, em nhớ rõ trước đây em hiếm khi thấy anh uống rượu, cũng không để em uống rượu

Trong đêm, ánh trăng sáng rọi xuống mặt đất, lá rung rinh rơi xuống đất, hai người trong căn hộ lặng lẽ ôm nhau.

"Tại sao anh lại say đến mức này?" Nunew hỏi khi biết anh vẫn chưa ngủ say

"Vì Hia nhớ em" Zee nói xong liền ôm eo người đó chặt hơn

"Nói chuyện cho tử tế nào, nếu không nói thật thì bây giờ em sẽ đi về" Nunew nói với vẻ nghiêm túc hiếm có

"Không cho đi, anh nói, anh nói cho em biết có được không" Zee sợ người mà mình ôm vào lòng sẽ rời đi nên trầm giọng nói

"Hôm nay anh nhận được cuộc gọi từ công ty, nói rằng một bệnh nhân do anh bảo trợ lại chọn cách kết liễu đời mình vì anh ấy không thể chịu nổi nỗi đau và gánh nặng cho gia đình. Anh ấy nói rằng anh ấy là người gây rắc rối cho mọi người, không còn ý nghĩ sống nữa. Nhưng rõ ràng không ai cho rằng anh ấy phiền phức. Cha mẹ, bạn bè và bác sĩ chữa trị cho anh ấy đều thực sự hy vọng anh ấy có thể sống tốt, nổ lực để được sống, nhưng tại sao anh ấy lại phải từ bỏ chính mình..."

Người nghèo thì cũng có quyền được điều trị bệnh, nếu anh ấy có thể sống được anh có thể bảo trợ anh ta cả đời, nhưng sự thiện lương của anh ta lại giất chết anh ta, anh ta nói không muốn gây phiền phức cho bất cứ ai, chỉ cần anh ấy chết, mọi người sẽ được tự do, cha mẹ anh ấy, bao gồm kể cả anh ta cũng sẽ được thanh thản..."

"Nhưng anh ta thật ngu ngốc, lòng tốt ngu ngốc như vậy có ích gì, nó sẽ chỉ khiến anh ta đau khổ hơn mà thôi." Zee rất muốn mắng người đàn ông đó một trận, nhưng dù có mắng thế nào thì sinh mệnh đã qua đi cũng không thể quay trở lại.

Zee tưởng anh vẫn còn hơi say, không giống anh chút nào, rõ ràng là đang đau lòng lại biến thành mẳng chửi người khác vậy

Bệnh viện là nơi thế nào, đó là thánh địa chào đón sự sống và cái chết, dù anh đã chứng kiến ​​biết bao sinh mạng đang chết dần trước mắt mình, dù biết sự sống và cái chết do số phận quyết định nhưng anh không vì điều đó mà trở nên vô cảm, họ tôn trọng sự sống nên mỗi khi sự sống qua đi, trong lòng họ vẫn sẽ dâng lên những cảm giác đau lòng và tiếc nuối

Nunew nghe được đáp án chỉ yên lặng không nói gì, em chỉ lặng lẻ đưa tay chạm vào lưng người đàn ông, dùng bàn tay nhỏ bé đặt lên vai anh xoa nhẹ

"Cho nên Nu nên điều trị thật tốt, cho dù em không muốn hia đánh dấu em, nhất định sẽ có cách khác, hia sẽ cố gắng điều trị khỏi bệnh cho em, em đừng tự hành hạ bản thân em có được không, lúc đau đừng để hia đứng bên ngoài cửa nhé...." Làm sao anh có thể để đứa nhỏ chịu đau một mình, tự khóc một mình, Zee từ trong vòng tay đứa nhỏ ngẩng đầu lên, anh điều chỉnh tư thế rồi ôm đứa nhỏ vào lòng để em tựa lên vai mình

Cằm Zee tựa lên đỉnh đầu của đứa nhỏ, khi nói ra những lời đó, đôi mắt anh đỏ hoe.

"Xin lỗi, là hia tới trể"

Nunew vẫn im lặng không nói, chỉ lặng lẽ lắng nghe nhịp tim rung động trong lồng ngực của người đàn ông, vừa nghe em vừa từ từ nhắm đôi mắt nặng trĩu lại

Zee nhẹ nhàng hôn lên mái tóc mềm mại của em, nhẹ nhàng thì thầm : "Ngủ thôi, bảo bối của anh"

Cơn gió nhẹ nhàng và ánh trăng đêm hè lại mang chàng trai anh yêu về bên anh lần nữa

*

Sáng hôm sau, ánh sáng và bóng tối rải rác trong góc phòng, Nunew mở mắt ra, em bị ánh nắng chói lóa làm chói mắt, em nhắm mắt lại cho đến khi quen dần rồi mới từ từ mở mắt ra

Trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy róc rách, một lúc sau, tiếng nước ngừng lại,một người đàn ông thân trần ướt át cầm theo khăn tắm từ bên trong đi ra

Mới sáng sớm mà đã kích thích cám dỗ người khác như vậy rồi?

Nunew cảm thấy đây giống như cảnh các cặp đôi sau khi làm chuyện đó xong thì đi tắm vậy, người đàn ông thấy Nunew đã thức dậy liền không do dự bước về phía em

"Nu có muốn đi tắm không, lát nữa Hia sẽ làm bửa sáng cho em" Zee xoa xoa cái đầu bù xù của đứa trẻ nhẹ nhàng hỏi, bốn năm rồi, thói quen của đứa trẻ vẫn không thay đổi chút nào, buổi sáng thức dậy em thích ngồi trên giường thả hồn lang thang, đôi mắt ngây thơ thật đáng yêu, nó khiến trái em anh cảm thấy ngọt ngào như ngậm một viên kẹo

"Không tắm ...... anh nhanh đi mặc đồ vào đi" Nunew kéo chăn che khuôn mặt đỏ bừng của mình, đôi mắt đảo quanh không biết nhìn vào đâu.

Thân hình cao lớn của Zee đang ngồi trước mặt em, cơ bụng săn chắc, phần ngực đỏ ửng như quả anh đào được rửa sạch, phía trên là xương quai xanh thanh tú và thân hình rắn chắc khỏe khoắn hơn bốn năm trước, đó là nơi em rất thích dùng để véo

"Ở nhà cần gì phải mặc đồ, Nu cũng không phải chưa nhìn thấy, đi đánh răng rửa mặt đi nào, hia đã chuẩn bị sẳn cho em bàn chải đánh răng và khăn tắm rồi" Nụ cười của Zee chạm thẳng vào mắt em, anh cố tình trêu chọc đứa trẻ

" Hia đi làm bửa sáng cho em nhé"

Nunew há miệng, nghiến răng nghiến lợi nhìn người đàn ông xoay lưng đi, em mới không bị nam yêu tinh này mê hoặc đâu! Thế nên tức giận rời giường đi vệ sinh cá nhân

Còn Zee thì vui vẻ đi làm bửa sáng, vui đến mức ngân nga một ca khúc, 4 năm qua anh chưa cảm thấy được một giấc ngủ nào yên bình đến như vậy, đêm qua ôm đứa nhỏ trong lòng mọi khúc mắc đã được gở bỏ, mọi xiềng xích đã được tháo bỏ, một đêm không mộng mị.

"Anh Zee, anh vẫn chưa đem được người quay trở lại ạ?" Giọng nói ngọt ngào của Moony phát ra từ điện thoại di động được để chế độ rảnh tay

Zee đặt trứng rán lên đĩa: "Ừ, nhanh thôi."

Moony bên kia điện thoại lo lắng gần chết: "Anh Zee, có phải là anh ngu ngốc không dỗ được người à, anh đã giải thích với anh New chưa?"

"Anh vẫn chưa nói với em ấy chuyện đó" Thực sự anh không muốn Nunew biết về điều tồi tệ đó biết về vết xẹo khó lành đó, nhưng anh biết sớm muộn gì Nunew cũng phát hiện ra điều đó

"ây ây, anh Zee, anh không nói thì anh New làm sao có thể tha thứ cho anh được chứ" Moony lo lắng cho chuyện cả đời của anh trai "không nhiều lời" của mình, không được, cô bé phải bay về đó để hổ trợ mới được, anh Zee quá lề mề rồi.

Quá ngốc rồi, cố gắng không nói ra thì có tác dụng gì? Moony trong lòng thầm phàn nàn!

Nunew đứng ở cửa bếp định đi vào thì sững sốt nghe thấy người bên trong nói chuyện điện thoại liền dừng bước chân

Dỗ, theo đuổi, những chuyện đó là chuyện gì?

Anh ấy rốt cuộc đang giấu mình điều gì

Đứng nghe trong góc một lúc, Nunew cuối mặt mím môi rời khỏi rồi đi vào ngồi trong nhà bếp 

Zee bưng đĩa thức ăn bước ra, nhìn đứa trẻ đang không vui mà chẳng hiểu vì lý do gì rồi gọi: "nu"

Nunew nhận lấy chiếc thìa từ tay Zee, quay mặt đi không nhìn anh, dường như em có linh cảm rằng câu trả lời mà em chờ đợi sắp xuất hiện, chẳng lẽ một người yêu em say đắm như vậy lại phải rời xa em lần nữa ?

"Anh không có gì muốn nói với em sao?" Nunew thở dài thật sâu, quay đầu lại nhìn người đàn ông thật kỹ, rồi cuối cùng cũng hỏi

Lúc này Zee đã mặc một bộ vest bình thường bên trong là áo sơ mi trắng, vẫn lạnh lùng và đoan trang như ngày nào, xứng đáng với danh hiệu nam thần của trường năm đó, sự sắc sảo của anh sẽ không bao giờ bị chôn vùi bất kể anh ở đâu và khi nào

"Nu  muốn hỏi cái gì nà, hia đều sẽ nói với em" Thông minh như anh, Zee ngay lập tức hiểu ra trong lời của Nunew có ý gì

Chiếc nĩa trong tay Nunew hết lần này đến lần khác chọc vào lòng quả trứng, cuối cùng dừng lại ở giữa quả trứng và hỏi : "Em chỉ muốn biết chuyện gì đã xảy ra bốn năm trước."

"Nu, em còn nhớ lần cuối cùng anh gọi cho em không? Trước đó, anh nhận được cuộc gọi từ cha ruột của anh. Ông ấy..." Lời còn chưa dứt, anh đã bị tiếng chuông điện thoại ồn ào cắt ngang

Zee nhấn nút trả lời, giọng nói giận dữ của Kla được phát ra từ điện thoại di động không cách nào ngăn cản được, người thiếu kiên nhẫn như Kla nén giận nói : "Bác sĩ Zee, cậu có chuyện gì vậy, chúng ta đã thống nhất 8h30 đến bệnh viện để lấy tinh tức tố đi kiểm tra mà, không phải là quên rồi chứ, sao mà vẫn chưa tới?"

Zee liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại, là 8 giờ 35

Hừm.... thật sự quên mất

"Xin lỗi, ngủ quên mất, bác sĩ Kla vui lòng đợi tôi 30p nữa nhé, tôi bây giờ sẽ đến đó ngay" Zee xin lỗi và giải thích

Ngủ quên? Kla vô cùng kinh ngạc, đây có phải là người nghiện công việc điềm đạm và lý trí như lời đồn đại không? Ngủ quên việc này thích hợp dùng cho bé đang iu hơn ấy, nhưng lại áp dụng lên bác sĩ Zee nghe có vẻ vô lí 

Kla nhẹ giọng hỏi lại : "Cậu có biết bản thân chỉ còn có nửa ngày nghỉ phép không? Buổi chiều còn phải đến bệnh viện làm việc, đừng lười biếng khi bé đáng iu không có mà trốn việc"

Kla cho rằng Zee giống như một vị vua ngu ngốc thời cổ đại, có người thương bên cạnh, từ nay quân vương sẽ không lên triều sớm

"Ừm, tôi biết rồi" Zee cười rôì nói, không biết bác sĩ Kla đang nghĩ cái gì trong đầu nữa, kì lạ cổ quái

Nunew cong môi khi nghe Kla nói, chuyện này không liên quan gì đến em cả, rõ ràng là người đàn ông này tự mình lười biếng trốn việc!

Mà bác sĩ Kla thật là phiền, lúc nào không gọi lại gọi ngay lúc quan trọng, em sắp biết được chân tướng sự việc rồi

Cha ruột của Hia, hình như hia chưa từng nhắc đến ông ấy, vậy bốn năm trước đã xảy ra chuyện gì?

Nunew nổi giận với món trứng tráng, tiếng nĩa cọ vào bát sứ rít lên đầy tức giận, tất cả đều là lỗi của bác sĩ Kla!

"Nu, hia có việc phải đến bệnh viện một chuyến" Zee cúp điện thoại rồi nói với Nunew

Nunew ậm ừ tỏ ra đã biết, sau đó bắt chước giọng điệu bá đạo thường ngày của người đàn ông nói : "Ngồi xuống, ăn xong rồi đi, cứ để bác sĩ Kla đợi"

Đúng là đứa trẻ đáng yêu như trước đây, Zee vô cùng vui vẻ, thái độ của đứa nhỏ đối với anh rõ ràng đã dịu đi rất nhiều. Anh đương nhiên theo ý của đứa nhỏ rồi, vậy cứ để bác sĩ Kla đợi anh một lúc nữa vậy

*

Sau khi ăn xong cả hai cùng nhau đi đến bệnh viện,   Nunew cũng muốn biết bọn họ làm kiểm tra cái gì

"Bác sĩ Zee, cậu đến trể 30 phút, tôi đợi đến mức hoa muốn héo tàn, đây không giống tác phong làm việc vủa cậu chút nào, có chuyện gì vậy? Cậu không quan tâm đến bệnh tình của bạn nhỏ đáng yêu nữa sao?" Bác sĩ Kla lớn tiếng phàn nàn, lại thấy Nunew đứng phía sau anh, ngạc nhiên hỏi : "Ah, sao bé đáng iu cũng tới?"

Kla đưa mắt nhìn qua nhìn lại giữa hai người : "Cho nên, mới nãy là hai người ở cùng nhau?"

"" Zee đáp lại, Nunew liếc nhìn Kla với ánh mắt oán giận, tất cả là lỗi của bác sĩ Kla

"Bé đáng iu sao lại dùng ánh mắt như vậy nhìn anh, lẻ nào là anh đã làm phiền đến....... "việc tốt" của hai người?" Kla ngập ngừng hỏi, không phải chứ, không phải chứ .... bọn họ tiến bộ sao nhanh như vậy, nếu như anh thật sự phá hỏng "việc tốt" của bé đáng iu và bác sĩ Zee chẳng phải anh là một kẻ tội đồ rồi hay sao.

Nunew đương nhiên biết bác sĩ Kla đang nói cái gì việc tốt, mặt đỏ bừng, chuyển chủ đề, thúc giục Kla : "Không phải nói nên kiểm tra một chút sao? Đi nhanh thôi."

"Bé đáng iu em cũng cùng đi đến phòng chiết suất tinh tức tố luôn nhé, đúng lúc cũng nên kiểm tra độ hòa hợp tinh tức tố trong cơ thể em như thế nào rồi" Kla nói

Bên trong phòng chiết suất tinh tức tố

Một trợ lý bác sĩ đeo mặt nạ chống ảnh hưởng tinh tức tố đang chiết suất tinh tức tố Alpha của Zee

Khi cây kim đặc biệt đâm vào tuyến alpha, cảm giác lạnh buốt xa lạ khiến Zee khẽ cau mày, tuyến thể mỏng manh theo bản năng từ chối vật thể lạ, đây là lần thứ 2 hai chiết suất tinh tức tố của mình, lần đầu tiên là lúc anh chưa phân hóa

Nhưng Nunew đã quen rồi, em đã kiểm tra kiểu này vô số lần trong nhiều năm, những vết kim cũ trên tuyến thể chưa biến mất thì lại thêm vết kim mới

Zee đã chiết xuất xong đi ra đứng cạnh Nunew năm lấy bàn tay trắng nõn của em, nhẹ nhàn nắm lấy tay em rồi dùng mu bàn tay xoa xoa tay em

"Nunew, lần này bọn anh sẽ tiến hành một nghiên cứu mới về tinh tức tố của em và bác sĩ Zee" Kla nghiêm túc nói

 "Nghiên cứu lần này không chỉ về việc bọn anh có điều trị khỏi bệnh cho em hay không mà còn nghiên cứu về chứng bệnh phân tách tinh tức tố, một nghiên cứu chuyên sâu về chứng bệnh này"

"Trong xã hội không có nhiều Omega mắc chứng phân ly tinh tức tố, chỉ có một trường hợp được chữa khỏi hoàn toàn, nhưng đó là chuyện cách đây hơn chục năm, lúc đó thiết bị y tế chưa phát triển và tinh vi như bây giờ, không thể tiến hành nghiên cứu thực nghiệm, tinh tức tố của cặp đôi đó đã hoàn toàn hợp nhất và không thể dùng để nghiên cứu dung hợp tinh tức tố nữa, bây giờ em chính là niềm hy vọng để chữa khỏi căn bệnh này" Khi nói đến chuyện này mắt bác sĩ Kla rực sáng lên, càng nói càng trở nên phấn khích

"Nếu chúng ta có thể phân tích các yếu tố hợp nhất giữa pheromone của em vơis bác sĩ Zee và tìm ra các quy tắc và điều kiện cần thiết cho sự hợp nhất này, chúng ta có thể từ từ phát triển các phương pháp tổng hợp khác, thậm chí phát triển các loại thuốc điều trị hiệu quả, đây là một tiến bộ lớn khác trong lĩnh vực y tế"

Bệnh viện đã bắt đầu nghiên cứu dự án này, những người lãnh đạo chính của dự án ban đầu là Kla và Zee cùng với viện trưởng của bọn họ

"Nunew, Zee hai ngày nữa các cậu có thể phải nhập để chiết suất lưu trữ tinh tức tố, cho nghiên cứu tiếp theo" Kla đã nói với với họ chi tiết rất nhiều sự việc

"Sau khi chiết suất lưu trữ, các cậu lại có thể đánh dấu lẫn nhau cũng không sao cả" Bác sĩ Kla đột nhiên nói với ánh mắt hư hỏng

"Ai muốn đánh dấu chứ!" Nunew đỏ mặt hét lớn

"Bé đáng iu đừng nổi cáu như vậy chứ, anh tin là việc các cậu đánh dấu nhau chỉ là vấn đề thời gian mà thôi." Bác sĩ Kla mỉm cười chạm đầu Nunew và nói một cách trìu mến

Kla còn chưa kịm chạm cái thứ hai lên đầu bé đáng iu thì đã sợ hãi trước ánh mắt đáng sợ của Zee mà rút tay lại, bản tính độc chiếm của alpha đúng là hết thuốc chữa mà, vừa ích kỉ vừa hay ghen

"Không có chuyện gì cả" Nunew sau khi chiết suất tinh tức tố xong thì liền chạy về văn phòng của anh trai Tee để trốn hai người này

"Hiệu quả làm việc của bác sĩ Zee hơi thấp rồi đó, vẫn còn chưa đưa được người về tay sao" Đôi mắt xinh đẹp sắc sảo của Kla liếc qua hộp ống nghiệm chứa tinh tức tố rồi hỏi

"Là tôi đã làm tổn thương em ấy, nổ lực theo đuổi nhiều hơn cũng phải thôi" Zee trầm giọng nói

*

Sau đó, mỗi ngày Zee đều sẽ gửi cho Nunew một bó hoa, nếu gửi vào buổi sáng, anh sẽ viết trên một tấm thiệp nhỏ "Nu chào buổi sáng, mau thức dậy ăn sáng nhé, phải nhớ là hia yêu em, rất yêu rất yêu em" 

Nếu gửi vào bửa tối thì sẽ viết "bảo bối ngủ ngon, mơ đẹp"

Nếu mà gửi vào buổi trưa sẽ mời Nunew đi ăn trưa.....

Ngoài việc gửi hoa, Zee còn trở thành khách quen của trường đua, chỉ cần không làmđêm, Zee sẽ đến trường đua để theo dõi Nunew và theo sát em

Trong văn phòng của Nunew

Nunew đang nghiêm túc xử lý tài liệu, trong văn phòng đáng lẽ ra em phải ở một mình, lại có một người đàn ông cao lớn đang ngủ ngon lành trên chiếc ghế sofa nhỏ

Sau khi xử lý tài liệu cuối cùng xong em chậm rải  đi đến bên sofa nhỏ rồi ngổi xổm xuống, nhìn chằm chằm vào vào người đàn ông đang nằm trên sofa, em không kìm chế được đưa tay chạm vào khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo của anh, đôi lông mày của người đàn ông này vẫn như xưa, người đã in hằng sâu trong trái tim làm sao mà có thể quên được

Gần đây người đàn ông này đã theo đuổi em rất nhiều, Nunew cũng để cho anh ta tự do để cho anh ta theo đuổi em

Người đàn ông đang ngủ bỗng mở mắt ngồi dậy, nắm lấy bàn tay đang vuốt ve má mình, kéo đứa nhỏ vào lòng mình, để đứa nhỏ ngồi vào lòng, anh tựa cằm lên vai Nu, hít một hơi thật sâu với vẻ mặt hoài niệm, rồi nói với vẻ uể oải của người vừa mới thức dậy : "Nunu, bảo bối, chúng ta đi ăn có được không?"

"Ăn xong anh về nhà ngủ nhé, sau này mệt quá có thể không cần phải đến tìm em" Nunew thở dài nói

"Không được, không nhìn thấy em anh càng mệt hơn, mà còn ngủ không được" Zee buồn bã cụp mắt xuống nói : "Nunu ghét bỏ hia sao?"

Nunew vỗ trán, em không có cách nào cả, em đành bất lực dỗ dành người đàn ông giống như một đứa trẻ đang làm nũng : "Không có, anh muốn đến thì đến"

Ai biết người đàn ông này lại bá đạo hôn em thừa lúc em không để ý

Nunew đứng dậy khỏi vòng tay của người đàn ông và bước ra khỏi văn phòng phớt lờ anh. Zee đuổi theo kịp và bắt đầu dỗ dành người yêu, mở miệng ra là bảo bối rồi nói anh sai rồi!

Tất cả nhân viên ở trường đua đều biết rằng gần đây có một bác sĩ đẹp trai và bí ẩn đang đuổi theo ông chủ của họ

Sau khi ăn xong, Nunew đưa con cún lớn dính người về nhà, nhưng con cún lớn nhà em vẫn không chịu xuống xe mà vẫy đuôi nhìn em

"Cái gì?" Nunew liếc nhìn người đàn ông với ý đồ xấu xa và hỏi

"Nunu, anh muốn hôn em"

Vừa dứt lời, Zee đã túm lấy gáy đứa trẻ dùng lực kéo về phía mình, sau đó liền hôn xuống đôi môi đỏ mọng của em, nụ hôn này khác với nụ hôn trong sáng ở văn phòng bệnh viện

Zee ngậm lấy môi đứa trẻ rồi đưa lưỡi vẽ theo hình dạng của đôi môi như một họa sĩ, sau đó mút lấy cánh môi dưới đầy đặn và mềm mại của em, khi đã hôn đủ anh cạnh mở hàm răng của đứa nhỏ để thâm nhập tìm đến vị ngọt của người anh yêu

Nhiệt độ trong xe ngày càng tăng cao, bầu không khí mơ hồ bao trùm

Nunew bị người đàn ông hôn đến mức má và tai đỏ bừng, cảm giác như sắp ngạt thở, cười khúc khích rồi thở hổn hển : "Bác sĩ Zee lần này còn biết báo trước với em 1 tiếng nữa hay sao?"

"Không như vậy, Nunu sẽ ngoan ngoan để anh hôn hay sao?" Người đàn ông hài lòng thẳng thắn thừa nhận suy nghĩ nhỏ nhặt của mình.

"Anh mau xuống xe và vào nhà đi!" Nunew vùng vẫy nói, người đàn ông này càng ngày càng lưu manh

Zee có vẻ mệt mỏi, anh nhẹ nhàng nhắm mắt lại, dỗ dành đứa trẻ: "Ngoan, đừng cử động, để anh ôm em một lát, ôm một lát anh sẽ không cảm thấy mệt nữa"

Hai người ôm nhau rất lâu trên xe, Nunew gần như tự hỏi liệu người đàn ông đó có ngủ quên trên vai mình hay không.
"Bác sĩ Zee, anh thực sự nên vào nhà đi ngủ"

"Bác sĩ Zee" người đàn ông dựa trên vai em không có phản ứng gì nên Nunew khẽ hét lên: "hia?"

Lúc này người đàn ông mới phản ứng : "gọi lại một lần nữa"

"không gọi, anh nhanh vào nhà" Nunew ậm ừ nói

Zee miễn cưỡng xuống xe còn có đứa nhỏ đưa anh đến tận cửa

Nào ngờ lại có một bóng dáng quen thuộc đang ngồi trước cửa nhà

"Anh Zee" Moony hào hứng vẫy tay chào Zee : "Anh về rồi, em đã đợi anh rất lâu đó"

"Moony, sao em lại đến đây" Zee cau mày sửng sốt hỏi

"Được nghỉ lễ em liền đến đây chơi với anh, đây là anh Nunew đúng không" Đôi mắt Moony sáng lên, con ngươi vốn đã sáng lại càng sáng hơn. 

"Chào anh New, em là Moony, là em gái của anh Zee" 

Nunew nhìn chằm chằm vào cô bé xinh đẹp này rồi lắp bắp : "Em...gái?"

Hia không phải chỉ có mỗi mẹ thôi sao? Sao bây giờ lại có thêm em gái?

"Đúng, em ruột ạ, anh New đừng hiểu làm yah"

"Moony" Zee lớn tiếng gọi em gái

"Sao nào, em phải giải thích rõ ràng với anh New, anh ấy hiểu lầm thì phải làm sao" Moony không hề sợ anh chút nào, nhăn mũi nói : "Anh Zee, anh hung dữ như vậy chẳng trách không theo đuổi được anh New"

"Về nhà trước đi." Zee nghiến răng thở dài. Anh không thể kiềm chế được tính khí của cô bé này

"Vậy em đi trước." Nunew muốn rời đi nhưng bị moony ngăn lại

"Anh New đừng có đi, cùng vào nhà đi, em còn nhiều việc muốn nói với anh"

Vậy là cả ba người cùng nhau vào nhà

"Anh Zee, em từ khi lên máy bay đến giờ vẫn chưa được ăn cơm, anh có thể nấu mì cho em được không?" Moony nhìn Zee một cách đáng thương hỏi

"Tự mình nấu" Zee chắp tay trước ngực, lạnh lùng nhìn Moony, cô bé này nhất định có ý đồ xấu"

"Anh Zee, em thật sự rất mệt"

----------------

Bất lực, Zee chỉ đành đi vào bếp nấu mì cho cô bé

Trong phòng khách chỉ còn lại Moony và Nunew. Moony ngồi cạnh Nunew và thở dài, anh Nunew thật dễ thương, mềm mại, khiến người ta vô thức muốn dịu dàng với anh ấy, chẳng trách anh Zee lại bị chinh phục, nhiều năm như vậy vẫn nhớ không quên

"Anh New, anh đừng trách anh Zee bỏ đi mà không từ biệt, anh ấy cũng là bị cha em ép buộc."

"Em và anh Zee là anh em cùng cha khác mẹ, bốn năm trước, bố em đã lợi dụng mẹ anh Zee để ép anh trai trở về nước Y, ông ấy nhốt anh ấy trong nhà và không cho anh ấy rời đi."

"Và mẹ anh Zee cũng bị bố mẹ em ép chết, bác đã không còn nữa rồi...."

Moony càng nói càng trầm giọng, nghẹn ngào nức nở: "Vậy nên anh New, anh đừng không cần anh Zee nhé, anh là mối quan tâm và chỗ dựa tinh thần duy nhất của anh ấy trong suốt 4 năm qua."

Lời nói của Moony như một tảng đá đâm vào trái tim Nunew.

Mẹ của Zee...đã mất rồi, tại sao lại xảy ra chuyện này? Mẹ của Zee rất hiền lành và ôn hòa, bà đối xử rất tốt với em, em không dám nghĩ sau khi mẹ Zee mất thì anh sẽ sống như thế nào.....

Hia từng nói em và mẹ anh là hai người anh yêu thương nhất trên đời

Hơi thở của Nunew nặng nề, khi sự thật đẫm máu được đặt trước mặt em không dám và cũng không muốn chấp nhận nó

"Những gì anh Zee không muốn nói thì em sẽ nói thay anh ấy, anh New, anh Zee thực sự rất yêu anh, nhưng anh ấy cũng không muốn anh bị tổn thương nên muốn đợi đến khi có năng lực bảo vệ anh rồi mới quay lại, anh ấy đã nỗ lực để trở nên mạnh mẽ hơn không bao giờ ngừng ép buộc bản thân phải trưởng thành trong bốn năm qua, anh ấy đã rất mệt mõi, em đã khuyên anh ấy đừng cố gắng quá sức, nhưng cũng chẳng ích gì, anh ấy nói anh ấy cố gắng chăm chỉ thêm một chút nữa thì sẽ sớm hơn một chút quay về bên cạnh anh. " Moony đỏ hoe đôi mắt khi nói về anh trai

Nhẹ nhàng lau nước mắt, cô bé càng trầm giọng khi nhớ về những chuyện đã xảy ra bốn năm trước : "Bác sĩ tâm lí chẩn đoán anh Zee bị mắc bệnh trầm cảm và mất ngủ, dù biểu hiện bên ngoài trông anh ấy vẫn bình thường, vết thương trong lòng vẫn luôn âm ỉ không lành, anh ấy  như một cái xác không hồn mà sống như vậy suốt 4 năm qua, có lần anh Zee vô tình làm vỡ một chiếc cốc, anh ấy thực sự đã nắm chặt mãnh vỡ trong tay, mảnh thủy tinh sắc nhọn cắm vào lòng bàn tay anh ấy, máu đỏ tươi rơi xuống từng giọt, anh Zee vẫn vô cảm lẩm bẩm, thì ra cảm giác đau đớn là như thế này .... Em biết là trái tim anh ấy đang rỉ máu, anh ấy không cứu được mẹ của mình, cũng không cách nào quay lại bên cạnh anh, cho nên anh ấy chỉ có thể tự trừng phạt mình bằng cách tự làm đau chính bản thân mình, cho rằng như vậy có thể tự chuộc lỗi cho bản thân, nhưng anh Zee làm gì có lỗi để phải tự chộc lỗi ...."

Nunew buồn bả bất lực rơi nước mắt, trai tim đau đớn như bị xé nát, em nắm chặt tay đứng dậy liếc nhìn người đàn ông đang nấu mì trong bếp quay lưng đi rồi nói với moony : "Anh đi về trước, em đừng nói với Hia là anh đã biết hết những sự việc này"

Sau khi Nunew rời đi, Zee với vẻ mặt tối sầm hỏi Moony đang ăn mì  : "Em có phải làm Nu tức giận rồi?"

"Anh Zee em bị oan, anh New nói ở nhà có việc gấp nên anh ấy về trước"

Moony uống xong ngụm canh cuối cùng, hài lòng xoa bụng nói : "Anh Zee, em không làm phiền anh nữa, em cũng đã thuê một căn ở khu này, em về thu dọn hành lí đây, bái bai anh Zee"

Tiểu nha đầu vẫy tay rồi nhanh chóng xách vali bỏ chạy

*

Ánh đèn trong quán bar nhấp nháy trên người Nunew, chàng trai xinh đẹp thanh tú ngồi tại quầy bar lười biếng nhìn người ca sĩ trên sân khấu, lắc lắc ly rượu vang đỏ trong tay một cách tao nhã, đôi má trắng nõn của anh ấy ửng hồng nhẹ

Rượu, rốt cuộc có ma lực gì khiến người ta mê mẫn đến thế

"Nunew, sao hôm nay cậu lại muốn tới uống rượu?" Nat bên cạnh khó hiểu hỏi, "Bác sĩ Zee lại làm cậu không vui nữa à?"

"Không có" Nunew bình tĩnh nói, không có thêm bất kỳ cảm xúc nào

Lúc này, một thanh niên tuấn tú đi tới ngồi cạnh Nunew, khẽ mỉm cười nói đùa : "Tiểu thiếu gia của tôi, cậu đừng có uống nhiều quá, đến lúc anh trai cậu biết cậu đến quán tôi uống rượu không chừng anh ta lột da tôi mất"

"Ah, vậy thì cứ lột đi" Nunew vô tình nói với với thái độ không quan tâm đến sự sống chết của người anh em

"Cậu thật là bướng quá đi..." Người thanh niên bất đắc dĩ thở dài "Còn có những gì cậu nói sáng nay, giống như đẩy tôi vào hố lửa vậy, tôi sợ vị bác sĩ alpha đó của cậu đánh chết tôi"

"Yên tâm, sẽ không vậy đâu" nunew bình tĩnh an ủi

"Nunew, bác sĩ Kla muốn cậu hôm nay nhập viện, cậu lại trốn ra đi uống rượu, nếu bác sĩ Kla mà phát hiện ra, chắc chắn anh ấy sẽ phát điên mất." Nat nói với vẻ mặt lo lắng, hai ngày sắp tới là kì phát tình giả của Nunew, ở bên ngoài quá nguy hiểm

Còn Nunew thì giống như một con cáo nhỏ xảo quyệt say xỉn  lười biếng dựa vào vai chàng trai, người thanh niên thấy vậy chỉ đành mĩm cười ra vẻ đã hiểu rồi làm cụng ly với Nunew, những ly rượu va vào nhau phát ra âm thanh rõ ràng

Bẫy đã giăng sẵn, chờ con mồi cắn câu

Lúc này, âm nhạc trong quán bar đã dần chuyển từ những bản tình ca nhẹ nhàng êm dịu sang nhạc dance bùng cháy, giai điệu mơ hồ và cuồng nhiệt làm cho mọi người quên đi những phiền não và trói buộc của trần thế, họ nhảy múa với vẻ ngoài đầy mê hoặc, đây là thế giới của dục vọng, ai có thể chạy thoát được vòng tròn trò chơi đuổi bắt tình yêu và được yêu cơ chứ

Zee vừa mới tan làm ở bệnh viện và được Kla nói rằng Nunew không những không ở lại bệnh viện mà còn đến quán bar uống rượu, anh vừa tức giận vừa lo lắng, đang thời kỳ nguy hiểm mà lại đến nơi tốt xấu lẫn lộn như vậy khiến anh tức chết đi được, anh không biết tại sao nguyên một ngày đứa nhỏ này lại phớt lờ anh, nhất định là tiểu nha đầu Moony đã nói gì đó với Nunew rồi, anh nhanh chóng lao tới quán bar để bắt đứa nhỏ không nghe lời về

Vừa bước vào quán bar, Zee nhìn thấy đứa trẻ say rượu đang tựa vào một người đàn ông, sự tức giận trong mắt anh ta tăng vọt, bóng tối ẩn giấu trong lòng anh ta bắt đầu dần dần xâm chiếm thần kinh, lý trí của anh.

Anh thật sự muốn đem bé Omega không nghe lời nhốt lại trong nhà, để em ây không bao giờ bị những người khác không có hy vọng đụng tới, chỉ có thể ngoan ngoãn ở trong vòng tay anh

Zee giằn xuống  cơn giận, nghiêm nghị bước về phía quầy bar

Ngồi hai bên trái phải của Nunew là Nat và người thanh niên mà Zee đã gặp ở trường đua, bước về phía họ với những bước đi nặng nề và giận dữ

Chàng trai trẻ không khỏi thở dài, Vị bác sĩ này quả thực có tư chất để Nunew canh cánh trong lòng không quen nhiều năm như vậy, thân hình và ngoại hình này có thể gọi là tốt nhất trong số các alpha, quả nhiên là một con mồi chất lượng cao đáng để bắt

Zee nhìn xuống ba người đang ngồi trên sofa, ánh mắt chỉ tập trung vào người ở giữa

"Nu." Giọng nói giận dữ của Zee xuyên qua tai và đập vào màng nhĩ Nunew, đánh thức em dậy

Nunew ngước mắt nhìn người đàn ông cao lớn đang đứng trước mặt với đôi mắt mơ hồ và nhẹ nhàng nói

"Anh ... quay lại rồi"

------------------------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro