[ Lưu ý: không phải văn của mình. ]
Môi ngọt em, thì thầm hơi thở gấp
Chậm lại anh, đêm ấm hãy còn dài !
Ngón thuôn dài, khẽ cấu nhẹ bờ vai
Vết hằn đỏ, trên da anh hoang dại...
Những xúc cảm hai ta từng nếm trải
Lâu lắm rồi cũng chẳng thể phôi pha
Cứ như thể hôm ấy, dưới hiên nhà
Quyện vào nhau, mặc cho mưa rả rích...
Em thủ thỉ: Sex với anh thật thích
Dù chiếc giường cũ hẹp chẳng thật êm
Và chúng mình bên nhau chẳng trọn đêm
Men say đẫm, ướt em trong mê mệt...
Đôi khoảnh khắc, ta như tan chảy hết
Cuồn cuộn cùng nhau, dào dạt, đê mê
Dẫu cho trời có sập cũng chẳng hề
Biết ngày mai có còn đam mê thế...
Ta...
Hãy cứ cuồng say khi còn có thể...
Midnight...
Đêm lạnh căm, sương mờ ánh đèn đường
Em mỉm cười: kẻ đồng lõa dễ thương
Tay đan siết, vịn mảng tường loang lổ,
Chỗ này đi anh! tìm chi bến đáp...
Nụ hôn thật sâu trên môi em e ấp,
Men tình chất ngất làm em muốn lịm đi,
Tay anh run chạm bờ ngực xuân thì,
Trắng non xinh, giấu sau làn vải áo...
Một chiếc khuy đã mở tự hồi nào,
Nhẹ nhàng, say mê, anh mở thêm từng chiếc,
Rùng mình, em nhắm nghiền đôi mắt biếc,
Gai ốc nổi khắp người, chẳng phải lạnh đâu...
Mê lắm đấy, khi anh ở phía sau,
Vòng đôi tay, ôm lấy em đằng trước
Phả vào tai em, hơi thở anh thân thuộc
Sướng run người, quíu hết cả đôi chân...
Anh đi vào em, thật chậm giống mọi lần,
Mặc em cồn cào, mặc em khao khát,
Lúc ấy em như một con người khác,
Muốn của anh, và cả sở hữu anh...
Muốn hét lên, muốn quên hết chung quanh,
Muốn tan đi, muốn nhòa đi, mãi mãi,
Muốn qua đi, rồi quên, không trở lại,
Để bắt đầu lại trong buổi sớm mai...
Em gục ngã, lả đi trong hoang dại,
Giọt nước mắt lăn dài dưới hàng mi,
Môi cong run, thật nhẹ tiếng thầm thì:
"Trút hết đi anh, cho em nhận hết..."
Nóng hổi anh, thật nhiều cho đoạn kết,
Ghé tai em: Buổi tối nay thật tuyệt! ...
Mai chia tay cũng chẳng hề nuối tiếc,
Khi từng phút đã trọn vẹn cho nhau...
Mình...
Liệu có ghét nhau khi vừa mới yêu điên dại...
november rain...
Mưa...
Đẫm mi em, hằn cả màu dây áo...
Từng giọt đọng trên bờ ngực khát khao...
Lặng lẽ lăn mặc phố xá ồn ào...
Vội tấp vào, chìa khóa phòng, chăn ấm...
Anh...
Ngắm em, mong thời gian trôi thật chậm...
Để lưu giữ thật lâu phút giây này...
Quãng đời sau, dù có phải chia tay...
Góc tối tim anh, em lung linh ở đó...
Em...
Mắt biếc xanh, đôi vai lạnh co ro...
Gọn trong lòng anh, bụng phập phồng nhịp thở...
Ngón tay thuôn, lạnh cả màu sơn đỏ...
Nắm lấy anh, ghì lấy anh, thỏa nhớ...
Ta...
Vội hòa vào nhau, như sóng vỗ bờ...
Vội trao nhau, hết cả, không e ngại...
Vội lần nữa, sợ chẳng bên nhau mãi...
Trần trụi, đê mê, đến mệt rã rời...
Phố...
Vẫn ồn ào, vẫn tí tách mưa rơi...
Giao lộ quen, hai người chia hai ngả...
Vỉa hè quen, gọi tên từng viên đá...
Gốc cây già, trông theo bóng em qua...
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro