Ác Ma Khế Ước Thư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ác Ma Khế Ước Thư

Tác giả: Thất Cực Minh Vương

Quyển 1: Con Đường Mới.

Chương 22: Trên Đường Đi.

Dịch Giả: Minh Ca.

Nguồn: Tạ Gia Trang - www.kiemgioi.com.

Spoiler for .:

Lạp Khắc may mắn không làm nhục mệnh, chạng vạng ngày hôm đó đã chạy tới Áo Nhĩ trấn, gặp được tướng quân đại nhân, đem chuyện Tây Lỵ Á giao phó báo cáo đầy đủ .

Đêm ngày thứ ba sau hôm đó, tướng quân của Tây Lỵ Á tập kết một vạn quân, từ phía tây bắc đánh bất ngờ trung quân của quân đội Tạp Lạc Vương Quốc, tự tay chém thống soái đối phương, cũng huyết tẩy phủ đệ của những quý tộc đã mở cửa thành làm nàng bại trận . Rồi dẫn quân sĩ một đường đuổi giết quân địch, cũng không đình chỉ thu thập quân sĩ lúc trước bị đánh tán, ba ngày sau đem quân đội Tạp Lạc đuổi giết đến biên cảnh, hơn nữa binh lực cũng gia tăng đến hơn ba vạn người.

Nhưng điều làm cho người ta khiếp sợ là, sau khi truy kích đến biên cảnh, tướng quân của Tây Lỵ Á cũng không đình chỉ, mà mang theo ba vạn người mới tập kết, trực tiếp vượt qua biên cảnh, tiến nhập lãnh thổ Tạp Lạc Vương Quốc.

Năm ngày sau, chi quân đội này đột nhiên xuất hiện tại Vương thành đang không có binh lực của Tạp Lạc, trong một ngày công phá thành công, chém giết tất cả thành viên hoàng thất trong Vương thành, khiến người đời khiếp sợ!

Tiếp theo, Áo Nhĩ Đa Vương Quốc tiếp giáp Tạp Lạc Vương Quốc nhận được tin thủ đô Tạp Lạc Vương Quốc bị diệt giống Hạ Tháp Vương Quốc, vội xuất binh, hô vang khẩu hiệu hiệp trợ nước láng giềng diệt trừ dư nghiệt Hạ Tháp, bắt đầu thực hiện hành vi xâm lấn, cùng với Tạp Lạc thân vương trấn thủ biên cảnh triển khai chiến đấu kịch liệt .

Làm cho người ta không nghĩ tới chính là, những quân sĩ trấn thủ biên cảnh Tạp Lạc khác lại không có bất cứ động tĩnh gì, cũng không xuất binh thảo phạt quân đội Hạ Tháp chiếm cứ vương thành, cũng không tiến đến hiệp trợ Tạp Lạc thân vương.

Ba ngày sau, tuy rằng quân sĩ của Tạp Lạc thân vương kiên cường chống cự, nhưng Áo Nhĩ Đa Vương Quốc không ngừng tiếp viện quân sĩ, Tạp Lạc thân vương binh bại bị bắt. Mà phía sau, quân sĩ trấn thủ tại những phương hướng khác của biên cảnh Tạp Lạc lại bắt đầu hành động, cùng quân đội Áo Nhĩ Đa Vương Quốc triển khai chiến đấu kịch liệt, mà đồng thời, nước láng giềng thứ ba lúc trước xâm lấn Hạ Tháp cũng đột nhiên phát binh tấn công Áo Nhĩ Đa Vương Quốc.

Chủ lực quân sĩ tại Tạp Lạc Vương Quốc chiến đấu kịch liệt, một bộ phận quân sĩ lại ở Hạ Tháp, Áo Nhĩ Đa Vương Quốc lâm vào hoàn cảnh xấu không thể không hướng liên minh của mình xin giúp đỡ, vì thế, đệ tứ Vương Quốc bắt đầu gia nhập trận chiến tranh này, sau đó nước khác, khác nữa. . .

Không bao lâu, toàn bộ tám quốc gia phía tây đại lục tham chiến, hình thành "Năm năm chi loạn" ở tây đại lục . Mà trong năm năm này, tướng quân của Tây Lỵ Á như mặt trời ban trưa, tên của nàng vang vọng toàn đại lục, được xưng là "Huyết sắc hoa hồng" .

Ai cũng không ngờ, một cái Hạ Tháp Vương Quốc nho nhỏ ở tây đại lục không ngờ cất dấu một nữ nhân lợi hại như vậy, chính bởi vì có nàng, tây đại lục mới có "Năm năm chi loạn ", tên của nàng là Y Mỹ Lan Đạt, cũng theo trận chiến tranh này rất nhanh quật khởi giống như sao chổi, vang vọng cả đại lục, thiện chiến, quả cảm, quyết đoán... nàng được mọi người coi là "Huyết sắc hoa hồng" . Năm thứ nhất "Năm năm chi loạn" phát sinh, công lịch năm 177, Y Mỹ Lan Đạt vừa tròn 19 tuổi.

《 Tân Nặc Ttư đế quốc. Danh nhân đại ký sự. Y Mỹ Lan Đạt》

Có người tin tưởng vận mệnh, có người không tin, mà Tạ Nghị thuộc loại người sau.

Chính là, khi đại lục này bắt đầu hỗn loạn, trong một đêm thủ đô Hạ Tháp Vương Quốc bị ma pháp phá huỷ, Tạ Nghị không chỉ có tự mình trải qua, hơn nữa lại cùng với nhân vật chủ yếu có một chút quan hệ; tiếp theo, nếu trong rừng rậm hắn không lạc đường, sẽ không hội ngộ Tây Lỵ Á, mà Tây Lỵ Á cũng không thể báo thù, Tây Lỵ Á không thể báo thù, như vậy Thống soái Tạp Lạc quân đoàn sẽ không chết, Y Mỹ Lan Đạt sẽ không có cơ hội, chứ đừng nói tới là cuối cùng khơi mào chiến tranh toàn bộ tây đại lục .

Thậm chí, trăm ngàn năm qua vẫn không có động tác gì, Quang Minh Giáo, giáo hội nhiều tín đồ nhất toàn bộ đại lục, ngay khi lần đầu tiên Tạ Nghị dùng ác ma biến ký kết ác ma khế ước, đã có hành động.

Hết thảy điều này, đều liên quan cùng với tiểu Tạ Nghị. . . . . Là hắn quấy lịch sử đại lục ? Hay, lịch sử đại lục lựa chọn hắn. . . .

Bất quá, tiểu Tạ Nghị chưa từng quan tâm tới, trước mắt hắn quan tâm nhất chính là, làm thế nào học được quang minh hệ ma pháp.

Hiện tại, Tây Lỵ Á đã biết ý nguyện của Tạ Nghị, lập tức hoạch định một lộ tuyến, bọn họ sẽ hướng về phía đông bắc tiến vào, từ nơi này xuyên qua lãnh thổ một số nước, tới Áo Nhĩ Đa Vương Quốc.

Dọc theo đường đi, thường thường bắt gặp một vài binh lính Tạp Lạc, Hạ Tháp Vương Quốc chết trận, có người vừa mới tử vong, linh hồn còn không tiêu tán, Tạ Nghị có thể cảm ứng được.

Loại cảm ứng này là một cái cự đại hấp dẫn, khiến Tạ Nghị thật sự rất muốn đi cắn nuốt một linh hồn thử xem có cảm giác gì. Bất quá Tạ Nghị biết rõ, khi chưa học được quang minh hệ ma pháp mà cắn nuốt linh hồn, là phi thường nguy hiểm, cho nên cũng chỉ có thể kiên quyết chống cự loại hấp dẫn này.

Mà hai người hướng về phía đông bắc xâm nhập, tiến nhập vùng đất quân đội Áo Nhĩ Đa chiếm lĩnh, binh lính tử vong đã hoàn toàn biến mất, đã không có những linh hồn hấp dẫn, Tạ Nghị bước đi cũng càng thêm nhẹ nhàng.

Bốn ngày sau, hai người đi tới một thành trấn cuối cùng ở biên cảnh Hạ Tháp Vương Quốc.

- Chủ nhân, không xa phía trước, đại khái chạng vạng tốt chúng ta có thể tới thành trấn, đó là một cái thành trấn biên cảnh cuối cùng ở nước ta, ra khỏi nó, chỉ cần đi một ngày là vào lãnh thổ Áo Nhĩ Đa Vương Quốc ."

Ngẩng đầu trông về phía xa, Tây Lỵ Á nói với tiểu Tạ Nghị.

- Ân, chúng ta tiếp tục đi.

Tiểu Tạ Nghị có điểm mệt mỏi gật gật đầu, bốn ngày này do Tây Lỵ Á dẫn đường, đều tránh gần đường, trên cơ bản đều đi đường rừng, mà hiện tại, bọn họ mới từ trong cánh rừng chui ra quan đạo.

Thấy khuôn mặt tiểu Tạ Nghị mang vẻ uể oải vẻ, Tây Lỵ Á không đành lòng nói:

- Chủ nhân, nếu không chúng ta nghỉ ngơi rồi hẵng đi?

Có Tây Lỵ Á, Tạ Nghị tự nhiên sẽ không bỏ qua đối tượng luyện tập tốt như vậy, ở trong hiện thực hoàn bị nàng đánh bại một lần, buổi tối mỗi ngày Tạ Nghị đều phải ở trong minh tưởng ý thức huấn luyện đánh nhau cùng với nàng, nhưng mà khiến Tạ Nghị buồn bực vô cùng chính là, không quản đánh như thế nào, toàn bộ đều là bại, bị Tây Lỵ Á một chiêu giết chết.

Tạ Nghị duyên cớ biết đây là do chênh lệch quá lớn, cho nên gia tăng cước bộ, mong sớm tìm được địa phương có thể học quang minh hệ ma pháp, tới lúc đó mới có thể chân chánh bắt đầu các loại huấn luyện, cho nên hai ngày nay quả thực có điểm mệt mỏi.

- Không, chúng ta tiếp tục đi.

Tiểu Tạ Nghị kiên định lắc lắc đầu.

- Hay là ta cõng ngươi đi?

Tây Lỵ Á lại thử hỏi.

Kết quả hay giống như trước đây, Tạ Nghị càng thêm kiên quyết nói một chữ,

- Không!

Nhìn khuôn mặt Tạ Nghị tràn ngập vẻ kiên định, Tây Lỵ Á thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt, đành phải đau lòng quay mặt đi.

Sau khi Tây Lỵ Á ra lệnh cho Lạp Khắc giúp mình cáo biệt tướng quân, tâm tình mới hoàn toàn buông lỏng, không còn vướng bận gì, hơn nữa mấy ngày nay sớm chiều ở chung cùng với tiểu Tạ Nghị, người chủ nhân này cũng không làm khó dễ nàng, lại trông đáng yêu, sớm đã chinh phục được Tây Lỵ Á, sau đó Tây Lỵ Á đã quên tiểu Tạ Nghị là chủ nhân của mình, xem hắn như một tiểu hài tử cần che chở .

Bất quá tiểu Tạ Nghị phi thường không thích nàng tự chủ trương, mà ngay cả tùy tiện ôm hắn một cái cũng không để, cho nên nhiều lúc, Tây Lỵ Á vẫn phải yên lặng đi theo phía sau hắn.

Đại khái hai người đi được mấy canh giờ, nhìn tiểu Tạ Nghị càng chạy càng chậm, Tây Lỵ Á rốt cục nhịn không được, tiến lên một bước đem tiểu Tạ Nghị ôm vào trong lòng.

- Chủ nhân, ngươi đã mệt đến mức đi không được, lúc này ngươi nhỏ như vây, đối thân thể không tốt . Nếu ngươi muốn trừng phạt ta, ta đành cũng nhận.

Nhìn tiểu chủ nhân hơi bất mãn, Tây Lỵ Á nhìn hắn thật sâu, trong mắt tràn ngập quan tâm.

Hai người đối diện thật lâu, tiểu Tạ Nghị mới mở miệng nói:

- Được rồi, hôm nay cho ngươi cơ hội chiếm tiện nghi ta, ôm ta, ta muốn đi ngủ .

Nói xong, nhắm mắt lại, tựa vào trên cổ Tây Lỵ Á bắt đầu ngủ.

Nhìn tiểu chủ nhân nhắm mắt ngủ, Tây Lỵ Á nhẹ nhàng mỉm cười.

Là ông xã tốt - phải đẹp trai - không mê gái - thích ở nhà - lo giặt giũ -thích đồ cũ hơn đồ mới - thích mua sắm cho vợ con - phải lo toan cho cuộc sống - thấy bà xã nóng phải vuốt ve - cấm xách xe đi tìm gái - thấy gà gáy dậy nấu cơm - phải sớm hôm chăm lo bà xã - thấy giấy nợ phải làm thinh - phải một mình lo nội trợ - khi gặp bà xã phải dạ thưa - đến trưa lo chợ búa - ăn mặc phải như hai lúa - phải cần kiệm cho bà xã xài - phải có tiệc mà không đi - nếu có đi phải trình báo!!

The Following 15 Users Say Thank You to Minh Ca For This Useful Post:

anhemvankiep (09-20-2010), demonheart (09-20-2010), dragonz0z (09-20-2010), gauden (09-20-2010), Hồng Thất Công (09-21-2010), longcin (09-20-2010), LongTu000 (09-21-2010), MTR01 (hôm nay), Ngạo Càn Khôn (09-20-2010), Nhiếp Phong (09-20-2010), quidaudinh (09-20-2010), thedino (09-20-2010), Thiên Không (09-21-2010), vinhtam (09-20-2010), xauzaj87 (09-20-2010)

Minh Ca

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Minh Ca

Tìm bài gởi bởi Minh Ca

#25 09-20-2010, 09:20 AM

Minh Ca

♥♥♥Đại Trưởng Lão♥♥♥

«♥♥♥ Tạ Gia Trang ♥♥♥»

†·°·Lạc Hồng·°·†

User Profile

Thanks: 346

Thanked 885 Times in 43 Posts

About Minh Ca

Tham gia ngày: Jul 2010

Tuổi: 28

Giới tính:

Bài gởi: 47

Xèng: 1,000

--------------------------------------------------------------------------------

Ác Ma Khế Ước Thư

Tác giả: Thất Cực Minh Vương

Quyển 1: Con Đường Mới.

Chương 23: Cướp Bóc.

Dịch Giả: Minh Ca.

Nguồn: Tạ Gia Trang - www.kiemgioi.com.

Spoiler for .:

Hạ Nhĩ trấn, thành trấn biên cảnh đông bắc Hạ Tháp Vương Quốc, qua nơi này, chính là lãnh thổ Áo Nhĩ Đa Vương Quốc . .

Trong ánh sáng còn sót lại của buổi chiều tà, Tây Lỵ Á ôm tiểu Tạ Nghị đi tới Hạ Nhĩ trấn.

- Chủ nhân, phía trước chính là Hạ Nhĩ trấn , buổi tối chúng ta và thôn trấn "mượn" tạm ít tiền của mấy nhà quý tộc cùng phú hào, nếu không khi tiến vào Áo Nhĩ Đa hơn sẽ không có tiền.

Nhìn thôn trấn không xa phía trước, Tây Lỵ Á đột nhiên nói với Tạ Nghị.

- A? ? Ngươi thật sự muốn đi cướp đồ a. . .

Nghe thấy Tây Lỵ Á nói, tiểu Tạ Nghị nhất thời giật mình không thôi, tuy rằng sớm đã nghe nàng nói muốn đi cướp bóc nhà những phú hào cùng quý tộc kiếm ít tiền, bất quá Tạ Nghị lại tưởng nàng nói giỡn, không thể tưởng được nàng dĩ nhiên thật sự muốn làm.

- Đương nhiên, nếu không chúng ta không có tiền a, hơn nữa, những quý tộc cùng với phú hào này cũng không phải hạng người tốt, có thể được chúng ta cướp bóc, là vinh hạnh của bọn chúng.

Tây Lỵ Á càng nói ngữ khí càng lạnh, tựa như cùng với những quý tộc, phú hào này có cừu oán vậy.

Suy nghĩ một lúc, Tạ Nghị liền gật đầu đồng ý ,

- Được rồi, đến lúc đó ngươi phải cẩn thận, tận lực đừng làm chết người.

- Ân, ta sẽ chú ý .

Tây Lỵ Á nghiêm túc gật gật đầu, lại nói:

- Bất quá nếu như vậy, chúng ta sẽ không thể vào thôn trấn .

- Không có gì, trước hết chúng ta tìm một chỗ ẩn thân đi, chờ buổi tối ngươi hành động thành công, chúng ta trực tiếp đi Áo Nhĩ Đa.

Sờ sờ cằm, Tạ Nghị nói.

- Tốt, chủ nhân.

Sau đó, Tây Lỵ Á ôm Tạ Nghị vòng qua Hạ Nhĩ trấn, đi vào một khu rừng giữa biên cảnh hai nước, tìm một gốc cây lớn nhất , tạm thời nghỉ ngơi trên cây chờ đợi màn đêm buông xuống.

Đêm hôm đó, bốn nhà đại phú cùng với một phủ nam tước duy nhất của Hạ Nhĩ trấn bị cướp đoạt, hung thủ chính là một nữ cường đạo che mặt, thực lực cực mạnh, hộ vệ một hai giai võ sĩ hoàn toàn không là đối thủ, đến khi cao thủ quân đội đồn trú cách đó vài dămh nhận được đến tin chạy tới, nữ cường đạo sớm đã bỏ trốn mất dạng.

- Chủ nhân, chủ nhân, tỉnh tỉnh, chúng ta cần phải đi.

Ngủ tiểu Tạ Nghị ở chạc trên bị Tây Lỵ Á vừa cướp bóc trở về nhẹ nhàng lay tỉnh.

- Nhìn, chủ nhân mau nhìn, số kim tệ này hẳn là đủ cho chúng ta dùng một đoạn thời gian .

Nhìn tiểu Tạ Nghị đang dụi mắt , Tây Lỵ Á hưng phấn thấp giọng cười nói, đồng thời mở ra hai cái gói to cầm trong tay , quang mang kim tệ nhất thời chiếu vào mi mắt Tạ Nghị .

- Tê ~~~

Tiểu Tạ Nghị nhất thời thật hít một hơi, trong hai cái túi to đó, không ngờ đầy ắp kim tệ!

- Ngươi, ngươi đoạt được bao nhiêu?

Duỗi tay ra, cảm nhận kim tệ lạnh như băng lại cứng rắn, tiểu Tạ Nghị hưng phấn hỏi.

- Không biết, đại khái có mấy vạn đi.

Tây Lỵ Á lắc lắc đầu, lúc ấy nàng bắt bọn phú hào cùng với quý tộc đem tiền lấy ra, quả thật chưa kịp đếm.

- Nhiều như vậy? Những tên bị ngươi cướp đoạt không phải phá sản ?

Tạ Nghị kinh ngạc một trận, không ngờ một lần đoạt mấy vạn kim tệ, tuy rằng trước mắt giá trị tiền tệ ở thế giới này hắn còn chưa rõ ràng, bất quá mấy vạn kim tệ, hẳn số lượng không tính là nhỏ .

- Ha ha, chủ nhân thực hay nói giỡn, số kim tệ này ta tổng cộng cướp của năm nhà, chia đều cho mỗi nhà, cũng chỉ mấy ngàn mà thôi, mấy ngàn kim tệ đối với người bình thường mà nói có thể cả đời đều chưa từng thấy qua, bất quá đối với bọn quỷ hút máu này mà nói, chính là một bộ phận rất ít mà thôi.

Cười nhẹ một tiếng, Tây Lỵ Á lắc đầu nói.

Kỳ thật, lúc này Tây Lỵ Á đã đánh giá cao những phú hào quý tộc này, dù sao, nơi đây là thành trấn biên cảnh, đại bộ phận hàng hóa, thương nhân đều đi qua đây mà thôi, kinh tế cũng không thịnh vượng. Cướp đoạt số kim tệ này đã là tuyệt đại bộ phận của cải của năm nhà kia, bọn họ khẳng khái giao ra nhiều như vậy, thật sự là do Tây Lỵ Á làm cho bọn họ sợ cứng.

Mỗi khi đến một nhà, Tây Lỵ Á tất nhiên là một cước đem cửa chính đại sảnh nhà người ta đa bay, khi các hộ vệ, chủ nhân xuất hiện , trước tiên nói,

- Đem toàn bộ tiền giao ra đây, nếu không. . .

Sau đó sẽ đem tất cả hộ vệ có thực lực một, hai cấp võ sĩ trong nháy mắt đánh cho liệt nửa người, lại lạnh lùng nhìn những quý tộc cùng với phú hào này.

Tây Lỵ Á lại là một võ sĩ cấp ba đỉnh phong đã trải qua vô số sa trường, khí thế trên người nàng cường đại, là loại người có sát khí do đã giết người vô số, đem những tên gia hỏa bình thường sống an nhàn sung sướng dọa chết khiếp, hơn nữa nhìn những hộ vệ nằm trên mặt đất rên rỉ, phỏng chừng phải nằm thẳng cẳng trên giường cả đời, tự nhiên là không có can đảm phản kháng, lập tức ngoan ngoãn dâng toàn bộ tài sản mà mình tích tụ.

Mà khi Tây Lỵ Á đi rồi, những cao thủ quân đội trải qua điều tra, nói với những phú hào cùng quý tộc,

- Nữ cường đạo này là một cao thủ lợi hại , nhìn thương thế của những hộ vệ này , toàn bộ đều là một kích tàn phế, tuyệt đối thuộc loại tội phạm hung tàn giết người vô số , hoàn hảo, nàng ta chỉ đòi tiền. Bất quá, các ngươi yên tâm, chúng ta sẽ lập tức tuyên bố lệnh truy nả, đem tài sản mà các người bị cướp đoạt toàn bộ thu hồi!

Nói như vậy đã tỏ ra rất rõ ràng, nữ cường đạo phi thường lợi hại, chúng ta chỉ có thể tuyên bố lệnh truy nã. . . .

Ngay tại thời điểm cao thủ quân đội còn điều tra , Tây Lỵ Á đã ôm tiểu Tạ Nghị cùng với hai túi tiền lớn vừa cướp đoạt được, tiến nhập lãnh thổ Áo Nhĩ Đa Vương Quốc .

Có tiền, tự nhiên cũng không cần phải đi bộ , đi vào một cái trấn nhỏ ở biên cảnh Áo Nhĩ Đa Vương Quốc, tiểu Tạ Nghị ra lệnh Tây Lỵ Á đi thuê một chiếc xe ngựa, chạy ước chừng hơn mười ngày, hai người mới đến đến thủ đô Áo Nhĩ Đa Vương Quốc .

Nhưng mà còn chưa tới thủ đô, tin tức quân đội chủ lực Áo Nhĩ Đa Vương Quốc bị sa lầy ở Tạp Lạc, mà nước láng giềng lại nhân cơ hội đánh tới, toàn bộ dân chúng Áo Nhĩ Đa Vương Quốc đều hết sức hoảng sợ.

- Chủ nhân, tình hình chiến loạn đã lan tới nơi này , có khi sẽ kéo dài một đoạn thời gian , học tập ở Tế Tự Học Viện nơi này có khi phải bỏ giữa trừng.

Thám thính được tin tức này, Tây Lỵ Á khẽ nhíu mày nói.

- Nếu không, chúng ta trực tiếp đi đế quốc lớn nhất , Tân Nặc Tư? Ở nơi đó học tập hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị ảnh hưởng, hơn nữa, so sánh với Áo Nhĩ Đa Vương Quốc mà nói, trình độ của Tế Tự Học Viện ở Tân Nặc Tư đế quốc so với nơi này phải cao hơn rất nhiều .

Suy nghĩ một lúc, Tây Lỵ Á lại đề nghị.

- Tân Nặc Tư đế quốc?

- Đúng vậy, đó là một đế quốc lớn nhất của nhân loại, vị trí ở trung ương đại lục , diện tích lãnh thổ lớn hơn Áo Nhĩ Đa hàng chục lần, nghe nói binh lực đế quốc có trăm vạn người, hơn nữa thực lực binh lính thấp nhất đều là kiến tập cấp năm , tướng lãnh trong quân đội có cấp bậc đại võ sĩ, đại kỵ sĩ cũng có!

Vừa nói đến quân đội Tân Nặc Tư đế quốc , hai mắt Tây Lỵ Á tỏa ánh sáng, trong giọng nói bao hàm hâm mộ cùng với sùng bái.

- Không chỉ có như thế, đại tế tự, đại pháp sư cũng có! Từng quân đoàn còn chuyên môn trang bị trăm người tế tự, pháp sư, còn có trong trang kỵ binh, trọng trang bộ binh v.v, thậm chí mà ngay cả phi hành quân sĩ cũng có! Thực lực có thể nói là mạnh nhất thế giới loài người!

Thấy bộ dáng Tây Lỵ Á hưng phấn , tiểu Tạ Nghị cẩn thận suy tính một phen, liền đồng ý đề nghị của nàng.

Tuy rằng nơi này phát sinh chiến loạn, đối với việc thôn phệ linh hồn của hắn mà nói càng thêm dễ dàng, cũng càng thêm bí mật, nhưng quang minh hệ ma pháp tiêu trừ tác hại của việc thôn phệ linh hồn hắn đã phi thường rõ ràng, nếu quang minh hệ ma pháp học không đến nơi đến chốn, mà lại thốn phệ nhiều linh hồn, sẽ rất nguy hiểm . Cho nên tiểu Tạ Nghị thà rằng an ổn một chút, trước đem trụ cột nâng cao, loại bỏ lo lắng khi thốn phện linh hồn. Dù sao, mạng nhỏ của mình quan trọng nhất, chỉ cần còn sống, hết thảy đều có hi vọng!

Là ông xã tốt - phải đẹp trai - không mê gái - thích ở nhà - lo giặt giũ -thích đồ cũ hơn đồ mới - thích mua sắm cho vợ con - phải lo toan cho cuộc sống - thấy bà xã nóng phải vuốt ve - cấm xách xe đi tìm gái - thấy gà gáy dậy nấu cơm - phải sớm hôm chăm lo bà xã - thấy giấy nợ phải làm thinh - phải một mình lo nội trợ - khi gặp bà xã phải dạ thưa - đến trưa lo chợ búa - ăn mặc phải như hai lúa - phải cần kiệm cho bà xã xài - phải có tiệc mà không đi - nếu có đi phải trình báo!!

The Following 17 Users Say Thank You to Minh Ca For This Useful Post:

anhemvankiep (09-20-2010), atula (09-20-2010), demonheart (09-20-2010), dragonz0z (09-20-2010), eddytup3o (09-20-2010), gauden (09-20-2010), Hồng Thất Công (09-21-2010), longcin (09-20-2010), LongTu000 (09-21-2010), MTR01 (hôm nay), Ngạo Càn Khôn (09-20-2010), Nhiếp Phong (09-20-2010), quidaudinh (09-20-2010), thedino (09-20-2010), Thiên Không (09-21-2010), vinhtam (09-20-2010), xauzaj87 (09-20-2010)

Minh Ca

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Minh Ca

Tìm bài gởi bởi Minh Ca

#26 hôm nay, 11:19 AM

Minh Ca

♥♥♥Đại Trưởng Lão♥♥♥

«♥♥♥ Tạ Gia Trang ♥♥♥»

†·°·Lạc Hồng·°·†

User Profile

Thanks: 346

Thanked 885 Times in 43 Posts

About Minh Ca

Tham gia ngày: Jul 2010

Tuổi: 28

Giới tính:

Bài gởi: 47

Xèng: 1,000

--------------------------------------------------------------------------------

Ác Ma Khế Ước Thư

Tác giả: Thất Cực Minh Vương

Quyển 2: Tân Nặc Tư.

Chương 1: Tân Nặc Tư Thành.

Dịch Giả: Minh Ca.

Nguồn: Tạ Gia Trang - www.kiemgioi.com.

Spoiler for .:

Tân Nặc Tư đế quốc, đế quốc cường đại nhất trong thế giới nhân loại.

thủ đô Tân Nặc Tư đế quốc, Tân Nặc Tư thành, không chỉ có dân cư đông đảo, diện tích rộng lớn. Là trung tâm kinh tế của thế giới loài người, đồng thời cũng là trung tâm về chính trị, văn nghệ, ma pháp, chiến kỹ, luyện kim v. v, hoàn toàn có thể nói, Tân Nặc Tư thành đại biểu cao nhất cho thành tựu phát triển của xã hội nhân loại.

Đế quốc Tân Nặc Tư không chỉ là quốc gia sáng tạo ra chế độ quân chủ lập hiến, đồng thời có chế độ lưỡng viện, hoàng đế Tân Nặc Tư thứ mười một định ra một hạ nghị viện, để đông đảo giai tầng phú hào, văn nhân không có quyền lợi có một cơ hội có thể đối thoại cùng với giới quý tộc thống trị.

Như vậy so sánh với những vương quốc khác, hạ viện của đế quốc, rõ ràng giảm bớt mâu thuẫn giai tầng giữa quý tộc cùng với những khác giai tầng, điều này có thể làm đế quốc phát triển nhanh chóng, hơn nữa thành đại biểu cao nhất thế giới loài người.

Tuy rằng những vương quốc khác phi thường đỏ mắt Tân Nặc Tư đế quốc phồn vinh hưng thịnh, nhưng bọn họ không muốn đem quyền lợi của quý tộc phân tán ra, cho nên chế độ một viện vẫn phát triển, và đều bị Tân Nặc Tư đế quốc vượt qua rất xa.

Mà Tân Nặc Tư đế quốc có vị trí ở trung ương đại lục, nếu từ phía tây đại lục xuất phát, như vậy tối thiểu phải đi hơn một năm mới có thể tới, cũng may thế giới này ma pháp phi thường tiên tiến, ma pháp trận là đại biểu cho thành tựu cao nhất của không gian hệ ma pháp, làm cho loại khoảng cách này ngắn lại thành vẻn vẹn vài bước chân.

Ma pháp trận tại thủ đô Áo Nhĩ Đa Vương Quốc cũng có, hơn nữa có thể trực tiếp truyền tống đến một thành thị biên cảnh của Tân Nặc Tư đế quốc, nhưng mà ma pháp trận này cũng không phải là người bình thường có thể sử dụng , bởi vì phí sử dụng một lần dụng cực kỳ đắt đỏ.

"Dựa vào. . Quá mắc đi, một người phải mất 3000 kim tệ, không khác giết người!" Vừa bất mãn nói thầm, Tạ nghị cùng Tây Lỵ Á bước lên ma pháp truyện tống trận Áo Nhĩ Đa Vương Quốc.

Một luồng bạch quang hiện lên, hai bóng người trong ma pháp trận biến mất.

Sau khi truyền tống đến thành thị biên cảnh Tân Nặc Tư , Tạ nghị cùng với Tây Lỵ Á mỗi người lại không thể không mất 1000 kim tệ, trực tiếp truyền tống đến thủ đô, Tân Nặc Tư thành.

Dùng hai lần truyện tống trận, hai người mất 8000 kim tệ, không thể không nói, công nghệ cao quả thật không phải người thường có thể hưởng thụ .

Từ trong truyện tống trận đi ra, tiểu Tạ nghị cùng với Tây Lỵ Á nhìn dòng người, xe ngựa như nước chảy, cửa hàng trang hoàng hoa lệ, nhất thời ngơ ngác .

Tạ nghị ngẩn người, là bởi vì dòng người, cửa hàng trang hoàng hoa lệ khiến hắn nhớ tới thành thị trên địa cầu, nhớ tới hết thảy mọi thứ trên địa cầu. . .

Mà Tây Lỵ Á ngẩn người, lại là loại phồn hoa này lần đầu tiên nàng nhìn thấy.

"Tiểu thư mỹ lệ, ngài khỏe! Xin hỏi, ngài cần người dẫn đường không?" Một thanh âm có phần nhút nhát vang lên bên cạnh Tây Lỵ Á.

"Dẫn đường?" Tây Lỵ Á nghiêng đầu nhìn thấy, là một tiểu cô nương đại khái 15, 16 tuổi, mặc quần áo rất bình thường, sắc mặt ửng đỏ , thập phần sợ sệt nhìn mình.

"Đúng vậy, nhìn bộ dáng ngài hẳn là lần đầu tiên tới Tân Nặc Tư thành, nơi này phi thường rộng lớn , riêng là từ phía tây thành đi đến phía đông cần suốt một ngày thời gian, nếu có một người dẫn đường, không chỉ có thể làm cho ngài giản đi rất nhiều thời gian, còn có thể khiến cho công việc của ngài càng thêm dễ dàng." Tiểu cô nương nhìn Tây Lỵ Á nhỏ giọng giải thích.

Cúi đầu liếc mắt nhìn Tạ Nghị một cái, Tây Lỵ Á mới nói cùng tiểu cô nương: "Được rồi, chúng ta muốn đi Quang Minh Tế Tự Học Viện, ngươi dẫn đường đi."

Nghe thấy Tây Lỵ Á nói, sắc mặt tiểu cô nương đỏ hơn một chút, trong mắt chớp động quang mang hi vọng, lập tức nói: "Vâng, mời."

"Từ từ, phí dụng là bao nhiêu?" Đúng lúc này, Tạ nghị mở miệng hỏi.

"Chỉ cần 10 ngân tệ." Tiểu cô nương chần chờ một lúc, mới sợ hãi mở miệng nói.

"Được rồi, dẫn đường đi." Tiểu Tạ nghị khẽ gật đầu.

Nghe thấy không bị cự tuyệt, nhất thời tiểu cô nương phi thường cao hứng, hưng phấn nói: "Tốt, tốt, mời."

Đúng lúc này, bên cạnh một người trẻ tuổi đại khái hơn 20 tuổi đột nhiên bước nhanh tới, đem tiểu cô nương đẩy ra một bên, hướng tiểu Tạ Nghị nịnh nọt nói: "Vị tiểu thiếu gia này, nói vậy là ngài tới Quang Minh Tế Tự Học Viện tiến hành giám định tế tự sao, từ nơi này đến Quang Minh Tế Tự Học Viện cần 3 thời thần, ngồi xe ngựa thì chỉ cần 1 thời thần, không biết tiểu thiếu gia cần thuê một chiếc xe ngựa không?"

"Muốn bao nhiêu tiền?" Đưa mắt nhìn tiểu cô nương bên cạnh đang ủy khuất, Tạ Nghị hướng người trẻ tuổi hỏi.

"Không nhiều lắm, chỉ cần ngài trả 2 kim tệ." Người trẻ tuổi cúi đầu vươn hai ngón tay cười nịnh nói.

"2 kim tệ? Quá mắc, chúng ta không cần." Nói xong, tiểu Tạ Nghị lại nhìn về phía tiểu cô nương bên cạnh đang muốn nói lại thôi nói: "Đi thôi, dẫn đường."

"Tốt, tiểu thiếu gia, mời đi bên này." Nghe được lời tiểu Tạ nghị nói, tiểu cô nương nhất thời mừng rỡ không thôi, mãnh liệt gật đầu đáp.

Người trẻ tuổi vừa rồi, Tạ Nghị vừa nhìn cũng biết, hắn cùng với cò xe trên địa cầu giống nhau, chuyên môn lừa đảo ngoại nhân.

Đi theo tiểu cô nương đại khái hơn mười thước, tiểu Tạ Nghị gọi tiểu cô nương dừng lại, nói: "Từ từ, giúp chúng ta tìm chiếc xe ngựa, chúng ta ngồi xe đi."

"A?" Quay đầu lại nhìn tiểu Tạ Nghị, mặc dù mặt tiểu cô nương hiện lên vẻ đáng tiếc, bất quá vẫn nói: "Được rồi, các ngươi xin đợi." Nói xong, hướng về phía trước chạy tới.

Không lâu, một chiếc xe hai ngựa kéo đi theo tiểu cô nương tới trước mặt Tạ Nghị.

"Chúng ta muốn tới Quang Minh Tế Tự Học Viện, bao nhiêu tiền?" Nhìn xa phu, tiểu Tạ nghị hỏi.

"Chỉ cần 50 ngân tệ." Xa phu trả lời tiểu Tạ Nghị một cách lễ phép.

"Ân." Tiểu Tạ Nghị gật gật đầu, kéo Tây Lỵ Á lên xe ngựa, rồi hướng tiểu cô nương nói: "Ngươi cũng lên đi."

Nguyên bổn tưởng rằng bọn họ muốn xe ngựa sẽ không cần mình nữa, hai mắt tiểu cô nương lại tỏa ánh sáng, cao hứng ngồi xuống trước mặt tiểu Tạ Nghị.

"Về Quang Minh Tế Tự Học Viện, ngươi biết những gì?" Nhìn phong cảnh ngoài của sổ xe, tiểu Tạ Nghị tùy ý hỏi.

"Nga, Quang Minh Tế Tự Học Viện được thành lập sau khi đế quốc Tân Nặc Tư chúng ta kiến quốc, đến hiện tại đã có 228 năm lịch sử, tổng cộng trải qua 28 lần nâng cấp, hiện tại chiếm 150 héc-ta (đơn vị tính là phương nhưng mình không biết nên cứ để là héc-ta cho dễ), trước mắt viện trưởng là Tô Mạn Na đại tế tự 5 tinh, còn lại giáo sư hướng dẫn quang minh ma pháp tế tự là 12 người, toàn bộ đến là 1 tinh đến 3 tinh đại tế tự.

Trong học viện ngoại trừ học tập quang minh hệ ma pháp ra, còn phải học tập lễ nghi quý tộc cùng với cơ bản quân sự học, còn lại từ hội họa, âm nhạc, vũ đạo, tập thể hình, tín ngưỡng, cùng với luyện kim học, dược học, ma pháp đạo cụ học, còn có quân sự chỉ huy học, hậu cần học, có thể chọn học hai môn trong chương trình học, lão sư đều là học viện quân sự hoàng gia tạm điều tới."

"Còn có, nếu trúng tuyển Quang Minh Tế Tự Học Viện, ngươi có thể lựa chọn là tiến vào bổn viện hay giáo hội, tiến vào bổn viện mà nói thì khi tốt nghiệp sẽ tự động có tước vị quý tộc huân tước của quốc gia, nhưng phải đi lính 10 năm, hơn nữa trong 20 năm tiếp theo chỉ cần phát sinh chiến tranh, đều phải tham gia, nếu không sẽ bị tước đoạt tước vị. Nếu tiến vào giáo hội mà nói, như vậy sẽ thành một viên trong giáo đình, trực tiếp đưa tới tổng bộ giáo đình ở Phạm Đế Nhĩ sơn tiến hành học tập."

"Nói như vậy, tiến vào Quang Minh Tế Tự Học Viện đều lựa chọn tiến vào bổn viện, bởi vì sau khi tốt nghiệp có tước vị quý tộc, tuy rằng phải đi lính 10 năm, bất quá tế tự đi lính phi thường thanh nhàn, hơn nữa, nếu phát sinh chiến tranh, còn có thể thông qua quân công tấn thăng tước vị hoặc rút ngắn lại niên hạn đi lính.

Còn có chính là trong bổn viện toàn bộ miễn phí, ăn, ở tất cả đều từ quốc gia cung cấp, hơn nữa mỗi tháng có thể lãnh trước tiền sau khi tốt nghiệp, quốc gia mỗi tháng cố định cho cấp huân tước vay kim tệ 50%, tức 500 kim tệ."

Tiểu cô nương một hơi nói xong, đem Tạ Nghị chấn sửng sốt, nguyên bản hắn cho rằng tiểu cô nương này chỉ hiểu biết một vài tình huống trong học viện mà thôi, không thể tưởng được, không ngờ hiểu biết như vậy.

Dừng một chút, tiêu hóa một chút tin tức này, Tạ Nghị mới tiếp tục hỏi: "Như vậy, nói cách khác, tiến vào bổn viện sẽ tương đương với việc được quốc gia bồi dưỡng, nếu sau khi bồi dưỡng ra, ta không phục dịch lại bỏ chạy sẽ có hậu quả gì không?"

"Chạy? Ngươi làm chi muốn chạy? Tất cả mọi người hy vọng trở thành tế tự, trở thành huân tước , đây chính là quý tộc! Hơn nữa làm huân tước, chính là quý tộc phi thường đặc thù, bình thường ngoại trừ gặp mặt hoàng đế bệ hạ, đối với những quý tộc khác đều chỉ gật đầu hành lễ! Nếu phát sinh chiến tranh được chiến công, lại có thể được trao tặng đất phong!" Tiểu cô nương đối với vấn đề của tiểu Tạ Nghị phi thường kỳ quái, nhân tiện ánh mắt nhìn tiểu Tạ Nghị đều là lạ .

Bị tiểu cô nương nói như thế, tiểu Tạ Nghị ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi của mình, quả thật, đối với người bình thường ở thế giới này mà nói, có thể trở thành quý tộc đã là mục tiếu cả đời theo đuổi cùng phấn đấu . . . .

Là ông xã tốt - phải đẹp trai - không mê gái - thích ở nhà - lo giặt giũ -thích đồ cũ hơn đồ mới - thích mua sắm cho vợ con - phải lo toan cho cuộc sống - thấy bà xã nóng phải vuốt ve - cấm xách xe đi tìm gái - thấy gà gáy dậy nấu cơm - phải sớm hôm chăm lo bà xã - thấy giấy nợ phải làm thinh - phải một mình lo nội trợ - khi gặp bà xã phải dạ thưa - đến trưa lo chợ búa - ăn mặc phải như hai lúa - phải cần kiệm cho bà xã xài - phải có tiệc mà không đi - nếu có đi phải trình báo!!

The Following 3 Users Say Thank You to Minh Ca For This Useful Post:

longcin (hôm nay), LongTu000 (hôm nay), MTR01 (hôm nay)

Minh Ca

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Minh Ca

Tìm bài gởi bởi Minh Ca

#27 hôm nay, 11:21 AM

Minh Ca

♥♥♥Đại Trưởng Lão♥♥♥

«♥♥♥ Tạ Gia Trang ♥♥♥»

†·°·Lạc Hồng·°·†

User Profile

Thanks: 346

Thanked 885 Times in 43 Posts

About Minh Ca

Tham gia ngày: Jul 2010

Tuổi: 28

Giới tính:

Bài gởi: 47

Xèng: 1,000

--------------------------------------------------------------------------------

Ác Ma Khế Ước Thư

Tác giả: Thất Cực Minh Vương

Quyển 2: Tân Nặc Tư.

Chương 2: Giám Định Nhập Học.

Dịch Giả: Minh Ca.

Nguồn: Tạ Gia Trang - www.kiemgioi.com.

Mỗi tuần 2 chương, tốc độ chậm quá....

Spoiler for .:

Khi xe ngựa tới cửa quang minh Tế Tự Học Viện, tiểu Tạ Nghị cũng đã biết sơ qua về tiểu cô nương dẫn đường.

Tiểu cô nương tên là Tạp La Lâm, ngụ ở trong khu bình dân phía đông nam thành, mẫu thân của nàng tại mấy năm trước vừa mới qua đời, phụ thân là một người đưa thư, nàng lại là một học đồ học may vá.

Bởi vì ông chủ tiệm may hàng năm đều cố định cho nàng về nhà một chuyến, thời gian nghỉ có khi được một vài tháng, cho nên ở thời điểm không có việc gì nàng sẽ theo phụ thân đi khắp nơi đưa thư.

Hiện tại ở trong thành, ngoại trừ bình dân không được đi vào khu quý tộc, nội ngoại thành, tất cả đường phố nàng đều phi thường quen thuộc, mà hôm nay phụ thân của nàng nghỉ ngơi, đi thăm một người bạn, không có việc gì làm, nàng chạy đến Truyện Tống Trận làm người dẫn đường cho những khách mới đến.

Đây là lần đầu tiên nàng làm người dẫn đường, mà tiểu Tạ Nghị cũng là vị khách hàng đầu tiên của nàng.

- Tiểu thiếu gia, nơi này chính là quang minh Tế Tự Học Viện , muốn làm giám định thiên phú thể chất phải tới cửa hông phía tây .

Tạp La Lâm chỉ chỉ học viện phía tây đường phố, chỉ thấy nơi đó không ngờ sắp xếp đội ngũ thật dài, đều là cha mẹ mang theo tiểu hài tử tới làm giám định thể chất, xem y phục bọn họ mặc trên người cơ bản đều là bình dân, mà này tiểu hài tử nhỏ khoảng 6, 7 tuổi, lớn hơn khoảng 10 tuổi.

- Mỗi ngày đều có tiểu hài tử đến từ các nơi trong cả nước tới làm giám định, cho nên thời gian xếp hàng rất dài, ta giúp ngài đi xếp hàng, ngài có thể cùng vị tỷ tỷ này tới tiểu điếm kia nghỉ ngơi, khi đến lượt ta chạy tới thông tri ngài.

Nói xong, Tạp La Lâm lại chỉ chỉ một gian tiểu điếm phía đối diện học viện đại khái hơn trăm thước, mặt trên viết Dâu Tây.

- Đúng rồi, nước trái dâu tây uống ngon lắm.

Đã chạy tới đội ngũ xếp hàng thật dài, Tạp La Lâm lại quay đầu hướng về tiểu Tạ Nghị cười nói một câu, không bao lâu đã chui vào trong đội ngũ nhìn không thấy đuôi kia biến mất không thấy.

- Đi thôi, chúng ta ra kia ngồi một chút, nói vậy ngươi còn chưa bao giờ uống qua nước quả dâu tây sao?

Quay đầu lại cười nói với Tây Lỵ Á một câu, sau đó hai người liền hướng về quán dâu tây đi đến.

Trong quán có rất nhiều tiểu hài tử mặc hoa phục, tuổi cùng với Tạ Nghị không sai biệt lắm, đồng dạng cũng là tới giám định thể chất, nhưng mà kiến Tạ Nghị ngoài ý muốn chính là, chỉ có một ít tiểu hài tử ở đây chơi đùa, đại bộ phận nói to cũng không nói, đang ngồi yên lặng, hoặc là đọc sách, hoặc là mỉm cười quan sát chung quanh , nhìn qua một người so với người đều có giáo dưỡng.

Tạ Nghị cùng với Tây Lỵ Á vào trong phòng ngồi suốt một buổi chiều, thẳng đến khi mặt trời lặn , Tạp La Lâm mới thở hổn hển chạy vào.

- Tiểu thiếu gia, đến chúng ta .

Ánh mắt đảo qua chung quanh, thấy tiểu Tạ Nghị lập tức chạy đến bên cạnh hắn, thấp giọng nói.

- Ân, đi thôi.

Tiểu Tạ Nghị gật gật đầu, cùng với Tây Lỵ Á đứng lên, đi theo Tạp La Lâm ra khỏi quán dâu tây.

Lão bản quán dâu tây nhìn thân ảnh tiểu Tạ Nghị biến mất ở ngoài cửa , không khỏi thì thào lẩm bẩm:

Không biết tiểu hài tử này là con cái gia đình nào? Không chỉ có rất có giáo dưỡng, còn lộ ra một cỗ đại khí, xem ra thành tựu ngày sau phi phàm a. Nếu hắn thông qua giám định, ta có phải hay không để nữ nhi của ta mỗi ngày đi theo hắn. . . .

Tuy rằng Tạ Nghị là tiểu hài tử tám tuổi, nhưng linh hồn hắn thật ra đã là người lớn hơn 20 tuổi, lúc bình thường không chú ý tự nhiên toát ra khí chất ổn trọng của người trưởng thành , loại ổn trọng này xuất trên người một tiểu hài tử tám tuổi , tự nhiên khiến cho người khác cảm giác rất "Đại khí" . . . . .

Nếu như có thể trở thành tế tự, sẽ tự động trở thành quý tộc có được đặc quyền của quốc gia, là người thuộc loại giai tầng thống trị, đây tuyệt đối là chuyện tình mỗi người tha thiết ước mơ, nếu như có một tế tự tương lai có thành tựu phi phàm làm con rể, đối với những khác quý tộc mà nói tuyệt đối là một kiện hôn nhân tốt nhất.

Chính là, muốn thành tế tự, cần thiên phú thể chất, cho dù là có ngàn vạn nhân khẩu, đế quốc Tân Nặc Tư cường đại nhất, tế tự cũng chỉ có khoảng trên dướ 1000 người, chân chính một phần vạn. Mà ngoài quốc gia đó, giống như Áo Nhĩ Đa, Tạp Lạc loại tiểu quốc gia, số lượng tế tự trong cả nước có thể có năm, sáu mươi đã là phi thường trâu bò rồi .

Tuy rằng hàng năm, tiểu hài tử tới quang minh Tế Tự Học Viện ở thủ đô tiến hành giám định thiên phú thể chất đã vượt qua vài vạn, nhưng thông qua giám định , cũng không đến mười người.

Bất quá năm nay, quang minh Tế Tự Học Viện đã thu được 12 tiểu hài tử thông qua giám định thiên phú thể chất, đã là lần nhiều nhất trong những năm gần đây, chính là làm cho học viện càng thêm cao hứng chính là, không thể tưởng được lại có một tiểu hài tử thông qua giám định thiên phú thể chất.

- A, thân ái tiểu Tạ Nghị, chúc mừng ngươi, ngươi thông qua giám định, điều này chứng tỏ ngươi có thiên phú học tập quang minh hệ ma pháp , thật sự quá tuyệt vời!

Lão sư phụ trách giám định vẻ mặt tươi cười nhìn tiểu Tạ Nghị nói.

Giám định thiên phú thể chất rất đơn giản, sử dụng ma pháp cầu chuyên biệt đối với tiểu hài tử cần giám định bắn ra một đạo bạch quang nhu hòa , đạo bạch quang này tiếp xúc thân thể tiểu hài tử nếu sau 3 giây biến mất, như vậy chứng tỏ thể chất của hắn là quang minh hệ thể chất, có thể học tập quang minh hệ ma pháp, mà nếu đạo bạch quang này khi tiếp xúc đến tiểu hài tử chính là dừng lại trên bề ngoài thân thể hắn, hơn nữa sau hơn 10 giây mới hóa thành quang điểm tiêu tán, như vậy đã nói lên tiểu hài tử này không có thiên phú.thể chất quang minh hệ ma pháp.

Nói đơn giản, giám định thành công chính là thân thể có thể hấp thu quang minh hệ năng lượng . Mà bản nhân tiểu Tạ Nghị, đã bị Toa Hách Lạp Ti máu cải tạo, mỗi một tế bào trong thân thể đều có thể hấp thu cất chứa tất cả nguyên tố ma pháp, cũng là từ trong ký ức truyền biết đến điểm này, tiểu Tạ Nghị mới chưa bao giờ sẽ vì mình giám định không thông qua mà lo lắng.

Bởi vì thân thể có thể hấp thu cất chứa ma pháp nguyên tố, đúng là điều kiện trụ cột nhất để trở thành pháp sư .

Sau đó, lão sư này hòa ái giải thích cho tiểu Tạ Nghị những vấn đề liên quan đến bổn viện cùng với giáo hội mà vừa rồi Tạp La Lâm ngồi trên xe ngựa đã nói qua, cuối cùng hỏi.

- Như vậy, hiện tại ngươi là muốn lựa chọn bổn viện? Hay lựa chọn giáo hội?

- Bổn viện.

Tiểu Tạ Nghị không chút do dự đáp.

Trong thân thể của chính mình là có lực lượng ác ma , đi giáo hội, vạn nhất bị nhìn ra, tám chín phần mười sẽ bị đóng đinh trên thập tự giá thiêu sống mất. . . .

- Tốt lắm, tương lai đế quốc chính cần nhân tài như các ngươi! Mời.

Giám định lão sư phi thường cao giọng nói một câu, lại mang theo tiểu Tạ Nghị ở trong ánh mắt hâm mộ, đố kỵ, tán thưởng, kinh ngạc của đám người tiếp tục chờ đên lượt giám định ly khai địa điểm giám định, đi vào trong học viện.

Quang minh Tế Tự Học Viện, trải qua suốt 28 lần tân trang, thiết kế chỉnh thể cùng với trang hoàng đã biến càng thêm rộng lớn mà lông lẫy, tiến vào bên trong, cái loại phòng học cao cấp thanh nhau xuất hiện trong tầm mắt, nhưng mà, tuy rằng toàn bộ học viện rất lớn, nhưng người ở bên trong có rất ít. Bọn người Tạ Nghị Đi theo lão sư giám định, mãi cho đến phòng viện trưởng học viện, không ngờ mới chỉ gặp một hai người, hơn nữa nhìn cách ăn mặc, tuyệt đối là hạ nhân không thể nghi ngờ.

Chính là trong phòng viện trưởng cũng không có người, Tạ Nghị phỏng chừng viện trưởng đã tan tầm . . . . .

Là ông xã tốt - phải đẹp trai - không mê gái - thích ở nhà - lo giặt giũ -thích đồ cũ hơn đồ mới - thích mua sắm cho vợ con - phải lo toan cho cuộc sống - thấy bà xã nóng phải vuốt ve - cấm xách xe đi tìm gái - thấy gà gáy dậy nấu cơm - phải sớm hôm chăm lo bà xã - thấy giấy nợ phải làm thinh - phải một mình lo nội trợ - khi gặp bà xã phải dạ thưa - đến trưa lo chợ búa - ăn mặc phải như hai lúa - phải cần kiệm cho bà xã xài - phải có tiệc mà không đi - nếu có đi phải trình báo!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro