Ác Quỷ bên em -end and ngoai truyen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ken tuyệt nhiên không hiểu lấy một chữ. Chuyện nhập hồn này, rốt cuộc là thể nào?

-“Không phải nhập hồn. Ta là bị phong ấn a.”

Sa Sa liếc mắt một cái, buồn bực lên tiếng.

-“Ách. Người đọc được suy nghĩ của con sao?”

-“Ta đương nhiên có thể. Đó chẳng qua cũng chỉ là một thủ thuật nhỏ thôi.”

Ken nhất thời không còn gì để hỏi, á khẩu im lặng. Chuyện này cậu rốt cuộc cũng không hiểu mô tê thế nào. Thế nhưng Sa Sa nếu về phía cậu, Quỷ Vương nhất định không có cửa chạy thoát.

-“Sa Sa… Em… rốt cuộc sao năm đó lại bỏ đi?”

Wind lúc này mới lên tiếng hỏi Sa Sa. Năm đó vốn ông đã định từ bỏ chức vị thiên sứ của mình, an bình sống bên cạnh Sa Sa. Vậy mà tự nhiên chẳng nói chẳng rằng, cư nhiên biến mất.

Sa Sa nãy giờ đã cố không ngó ngàng đến Wind, dù cho tim có đập lạc nhịp, tuyệt đối không thể để cho hắn ta đắc chí. Chuyện năm xưa, đã không nhắc thì chớ, nhắc rồi không thể bỏ qua.

Wind hướng ánh mắt đau khổ nhìn Sa Sa. Cô tại sao lại lạnh lùng với hắn như vậy? Năm đó rõ ràng là rất mặn nồng. Đang đau đớn, đột nhiên thấy Sa Sa lừ mắt liếc mình một cái, đột nhiên chột dạ.

-“Cái tên tiểu tử nhà ngươi…” Sa Sa gầm ghè trong họng, tay bẻ rắc rắc.

-“Sa Sa… Có gì từ từ nói a. Ta đâu có làm gì đâu?”

Sa Sa uỷ khuất bao nhiêu năm vì tên thiên sứ này. Đâu có dễ dàng bỏ qua như thế. Ken nhìn thấy ánh mắt cùng nụ cười nhếch lên đắc chí của Sa Sa, cố nhiên cũng cảm thấy rờn rợn, không tự chủ lê chân về phía sau.

-“OA.”

“Bốp.. Binh… Bụp…”

-“Tiểu tử. Đánh chết ngươi.”

-“Oa oa. Tha mạng Sa Sa.”

Khoảng chừng 15p sau, Wind ôm cái mặt sưng vù, uỷ khuất ngồi im một góc, nghe Sa Sa thuật lại chuyện năm xưa.

Năm đó, Sa Sa là nữ quỷ Thiên đường truy sát gắt gao nhất. Một Quỷ Vương đã là rất nguy hiểm, thêm một Sa Sa nữa, Thiên đường quả không cách gì khống chế.

Quỷ Vương vốn dĩ không mấy hoà hợp với Sa Sa. Cô ta tuy lợi hại, thế nhưng hành tung bí ẩn. Hành sự cũng rất khó hiểu. Còn nhất định không chung tay với Quỷ Vương. Chỉ cần là giúp hắn giết Sa Sa, là Thiên Đường hay ai cũng thế cả, hắn là muốn làm ngư ông đắc lợi.

Năm đó Wind vốn định hạ phàm sinh sống cùng Sa Sa. Lúc đó Sa Sa đã mang thai được 5 tháng. Sư phụ của Wind ra mặt vui mừng, tặng cho Wind một món quà. Dặn dò để cho Sa Sa mở, sẽ giúp bổ thai. Wind mừng ra mặt, xuống phàm gặp người yêu, đem món quà cho Sa Sa. Sa Sa tin tưởng Wind hết mực, đương nhiên với sư phụ Wind cũng không cảnh giác. Vừa mở hộp quà ra, một luồng khói nhanh chóng thâm nhập vào cơ thể Sa Sa. Vốn chỉ cho rằng đó là để bổ thai, Wind vui mừng về thiên đình, hoàn tất thủ tục. Ai ngờ bị sư phụ phản đối, nhốt hắn lại. 4 tháng 10 ngày sau, Wind trở về nhân gian thì không thấy Sa Sa đâu nữa.

Sa Sa vốn đã nghi ngờ sẵn từ lúc khói trắng xâm nhập vào người mình, sớm đã chuẩn bị. Cô nghiên cứu hết loại sách, cuối cùng cũng phát hiện ra, đó vốn là loại thuốc cực độc. Vạn bất đắc dĩ, Sa Sa buộc phải tự ép hết chất độc ra ngoài bằng phương pháp li thân. Phương pháp này là hi vọng cuối cùng. Thế nhưng lại có một nhược điểm. Người sử dụng phương thức này đồng nghĩa với tự phong ấn. Sa Sa cuối cùng cũng sử dụng lời nguyền xưa cổ, ép thời gian phong ấn đúng vào ngày sinh, nơi phong ấn chính là trong cơ thể đứa con của cô. Cô vốn dĩ tính toán rất kĩ. Đã nhờ người bằng hữu Nữ thần báo tử Saly, cũng là mẹ của Ely, chăm sóc đứa con của mình. Nào ngờ tất cả mọi kế hoạch đều bị Quỷ Vương biết được, hắn giết Saly, giao Vy Vy cho Phong thần.

Wind há hốc miệng. Hắn vốn dĩ nghĩ xưa kia sư phụ ngăn cản hắn là do Đại thiên sứ không đồng ý. Không ngờ được ông ta lại nham độc đến như thế. Nắm tay nắm bặt, bấu vào da thịt. Wind hướng Sa Sa, nhẹ nhàng nói.

-“Xin lỗi.”

Sa Sa vốn đang tức xì khói, nghe một câu như gió thoảng của Wind, trong lòng bỗng nhiên nhẹ bẫng. Suy cho cùng cũng không phải vì Wind.

-“Được rồi.”

Sa Sa bất đắc dĩ gật đầu một cái. Cứ xem như cô xui xẻo đi.

Bỗng, vút một tiếng, Sa Sa đột nhiên cảm thấy đau nhói một bên hông.

-“SA SA!!!!!!!”

Wind hét lên một tiếng. Ken cũng ngỡ ngàng kêu lên. Quỷ ương ở một bên Sa Sa, tay nắm chắc thanh kiếm, nụ cười đểu cáng trên môi.

-“Ngươi… đồ hèn.”

Sa Sa giận dữ rít lên một tiếng. Lưỡi kiếm của Quỷ Vương hình như có độc. Hông cô nhức nhối khó chịu. Cô nhanh chóng vung tay, đánh cho Quỷ Vương một chưởng đầy ám khí. Tưởng rằng mình ngươi có độc sao? Độc của ta cũng là rất lợi hại a.

Quỷ Vương thét lên một tiếng, văng ra xa ngoài. Nơi bị bàn tay Sa Sa đánh trúng, y phục, áo giáp bị rách nát, in hằn dấu bàn tay thâm tím.

-“Bạch xà độc.”

Quỷ Vương thất kinh hét lên. Nguy rồi. Bạch Xà độc rất nổi tiếng trong giới Quỷ. Người bị trúng, nhanh chóng sẽ rời rạc từng mảng thịt như bị Phong. Quỷ Vương nhìn thấy Sa Sa, vốn đã xác định vận mình hôm nay kết thúc, thế nhưng có chết cũng không thể chết một mình. Hắn nhân cơ hội mọi người không để ý, lén đâm Sa Sa một kiếm kịch độc. Ai ngờ lại bị Sa Sa dùng bạch xà độc.

Sa Sa ngã về phía sau, ngay lập tức ngã vào cánh tay Wind.

-“Sa Sa. Em làm sao vậy? Sa Sa”

-“Có độc.”

Sa Sa khe khẽ đáp, nhanh chóng dùng pháp lực của mình, đẩy chất độc. Thế nhưng đây là chất kịch độc. Một mình cô không thể nào đẩy được.

Wind nhìn cũng biết Sa Sa rõ ràng không thể đẩy độc một mình. Nhanh chóng giúp Sa Sa một tay. Ken ở một bên, bối rối không biết làm thế nào. Mọi người bên dưới, đánh xong cũng đã rủ nhau vào lâu đài cứu những tù binh của Quỷ Vương. Avi đã được My My đưa về nhà một người dân gần đó để Ely và Satan hỗ trợ chữa trị vết thương.

Quỷ Vương nhanh chóng suy tính. Hắn bây giờ đang hấp hối sao? Hơi thở hồn hển, sức mạnh dần bị rút đi, trên người như ngàn vạn chiếc kim đâm xuyên. Bụng đói cồn cào, thế nhưng lại có cảm giác buồn nôn. Không được. Có chết hắn cũng không thể chết như thế.

Quỷ Vương suy nghĩ một hồi. Cuối cùng cũng chọn sử dụng Vong hồn. Vong hồn vốn là một phép thuật cổ xưa. Có thể dùng để giết chết một linh hồn bị phong ấn. Nhưng ngươi sử dụng chiêu thức này, lập tức cũng sẽ tan vào hư vô.

Quỷ Vương sớm đã biết mạng mình không giữ được. Có chết hắn cũng phải kéo Sa Sa đi cùng.

Cơ thể Quỷ Vương đột nhiên phát sáng rực rỡ. Sa Sa đang nhắm mắt, không biết được ý đồ của Quỷ Vương. Wind lúc này cũng đang xuất khí giúp Sa Sa trị thương, không thể phân tâm. Ken chỉ vừa kịp ý thức được Quỷ vương phát sáng như ngọn lửa, đã nghe bên tai truyền đến một tiếng lao vút.

-“Sa Sa.”

Wind hét lên. Sa sa ngồi phía trước vừa mới phụt ra ngụm máu tươi.

-“Cái…”

Sa Sa chỉ kịp kêu lên một tiếng kinh hãi, nhanh chóng ngã xuống. Wind ôm chầm lấy Sa Sa

-“Sa Sa.. Em làm sao vậy?”

-“Vong hồn.”

Sa Sa thều thào. Wind nghe được, mặt mày tái mét. Hắn rõ ràng là đã nghe qua.

-“Không. Sa Sa. Em nhất định không sao.”

Wind thét lên, tay chân luống cuống, cố gắng đẩy chất độc trong người Sa Sa ra. Sa Sa lúc này, đột nhiên lại mỉm cười, vuốt vuốt mặt Wind, lau đi giọt nước mắt đang rơi.

-“Wind. Đừng khóc.”

-“Sa Sa. Đừng nói nữa. Em sẽ không sao đâu.”

-“Không được. Độc này một mình anh không thể đẩy ra. Wind. Em sẽ dùng chút linh khí còn lại đẩy ra. Anh phải hứa, nhất định phải cứu sống được con gái chúng ta.”

-“Đừng nói bừa. Sa Sa. Em sẽ không chết đâu. Sẽ không làm sao hết.”

-“Không kịp mất. Wind. Có câu này em rất muốn anh biết. Em.. thật lòng rất yêu anh.”

-“Sa Sa. Anh cũng yêu em.Rất yêu em. Cả đời này chỉ có một mình em. Sa Sa… em cố gắng lên.”

-“Wind. Tạm biệt.”

Sa Sa mỉm cười. Một giọt nước mắt rơi ra. Cả đời này, suốt mấy nghìn năm dài đằng đẵng, cô vẫn là rất hạnh phúc được biết Wind. Wind của cô. Wind đáng thương.

Thân thể Sa Sa loé sáng. Ánh sáng mát dịu như xoa mát nỗi đau. Ánh sáng có chút mông lung huyền ảo. Một đợt khói trắng từ cơ thể Sa Sa thoát ra.

Ngay sau đó, ánh sáng yếu dần, biến mất.

Sa Sa đã vĩnh viễn ra đi.

CHAP 33:Ending

2 năm sau:

-“48…49…50…Các ngươi đã trốn kĩ chưa vậy? Ta mở mắt ra đấy nhé.”

Vy Vy dụi dụi mắt, quẩn quanh tìm kiếm. Cô nheo nheo mắt, nụ cười đắc chí toạ lạc trên môi. Cô hôm nay rút kinh nghiệm mấy lần trước, không để cho 3 đứa nhóc tinh nghịch kia làm mình thất điên bát đảo vì tìm kiếm, đã cố ý cho 2 đứa con của mình mặc áo màu đỏ chói.

Đảo mắt nhìn quanh quất, sắc đỏ đập ngay vào mắt cô. Ở trong bụi rậm kia.

Vy Vy cố nín một tiếng rên phấn khích, đi vòng ra phía đằng sau bụi cây.

-“Thiên Thiên, Tiểu Bạch, Hạo Nhiên. Các ngươi ở đâu?”

Bọn nhóc, 2 gái một trai, cư nhiên cho rằng người đang đi tìm kia nhất định không tìm ra mình, khúc khích cười trong bụi cây. Nào ngờ, đang đắc chí liền cảm nhận được một cánh tay to khoẻ, nhấc bổng cả 3 lên.

-“Các ngươi làm gì ở đây hử?”

Ken nheo mắt, lên tiếng hỏi. Vy Vy từ đằng xa, nhìn thấy Ken, liền cười tươi, vừa gọi tên anh, vừa chạy tới.

-“Vy Vy. Em lại cùng bọn nhóc chơi trốn tìm sao?”

Vy Vy nhe răng với Ken một cái.

-“Là vì ở trong phòng chán lắm.”

-“Nhưng sức khoẻ em còn yếu.”

-“Yếu cái gì nữa? Chỉ là khó sinh thôi. Hơn nữa cũng đã là 2 năm rồi a.”

Nhắc tới yếu, Vy Vy ngay lập tức xù lông lên. Cô chỉ là 2 năm trước bị thươg, có chút ảnh hưởng nên khó sinh thôi. Ken lại quan trọng hoá vấn đề, nhất định bắt cô nghỉ ngơi. Trên đời này, Vy Vy có trợn mắt dùng kính lúp soi chắc chắn cũng không thể tìm được người nào có thời kì nghỉ ngơi hậu sinh dài như cô a.

-“Được rồi. Vào trong đi. My My cùng Avi đang đợi.”

Vy Vy vui vẻ gật đầu. My My cùng Avi 1 năm trước đã cùng nhau đi thiên đường một chuyến. Chất độc của Avi ngày càng lấn sâu, nhất thời không thể chữa. Cha Vy Vy, tức thiên sứ Wind, đã đưa hai người lên thiên đường tiện việc chữa trị. 2 người gửi con gái Thiên Thiên cho Vy Vy trông chừng. Nay là đã trở về. Bữa tiệc nhỏ hôm nay là để chào mừng 2 người về nhà.

-“Ba. Mẹ.”

Thiên thiên ngượng nghịu, theo lời Vy Vy, cất tiếng chào đôi nam thanh nữ tú đang tươi cười trước mắt. Lúc ba mẹ đi, nó cũng chỉ mới được một tuổi.

My My nhìn thấy con gái, nhất thời xúc động, ôm lấy con khóc toáng lên.

-“Này Này. Cậu làm sao thế hử? Doạ mất con đỡ đầu của tớ.”

Vy Vy ở một bên trách mắng. My My nghe thế gạt nước mắt.

-“Vy Vy. Cậu một năm qua sống tốt chứ? Tớ rất nhớ cậu a.”

Vy Vy mỉm cười nhìn My My. Cô bạn nhỏ này của cô, đến chết cũng không bỏ được thói trẻ con này. Vy Vy trước nay vốn là yêu thích tính cách này của cô.

Căn phòng bếp rộng rãi trong ngôi biệt thự rộn rã tiếng cười. Cả khu vườn như cũng sáng láng hơn nhiều. Những nếp hoa hồng tươi mát nở rộ, như chào đón một thế hệ.

Ken tựa lưng vào cửa sổ trong phòng bếp, chuyện phiếm vui vẻ cùng Avi. Cảnh đẹp như tranh vẽ. Người rộn rã vui cười. Tất thảy chỉ như mọi chuyện với bắt đầu.

Ngoại chuyện: Đám nhóc nhà họ Đinh

1.

-“Ba…”

Tiểu Bạch lạch bạch chạy tới chỗ Ken, gọi ba vẻ bí ẩn.

-“Con gái.Có chuyện gì sao?”

-“Có a. Con nghe Ông ngoại giải thích từ bao dưỡng. Ông ngoại có nói, đưa tiền cho ai đó để ngươi đó sinh sống đó gọi là bao dưỡng.”

Ken ra chiều suy nghĩ một lát, sau đó đáp.

-“Đúng.”

-“Vậy. Ba. Con và anh Hạo Nhiên, tết nào cũng đưa hết tiền lì xì cho ba mẹ. Cũng là bao dưỡng phải không?”

Ken: =.=”

2.

Nhóc Hạo Nhiên 5 tuổi, chạy vào nói với Vy Vy

-“Mẹ. Sau này con sẽ bảo vệ mẹ.”

Vy Vy có chút ngạc nhiên. Cậu nhóc này, ngày nào cũng bị Ken nhồi nhét chuyện Nam tử hán, đại trượng phu. Còn nói cái gì mà phải biết bảo vệ nữ nhân yếu đuối. Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của đứa con trai, Vy Vy kìm không được, ôm lấy Hạo Nhiên, cảm động nói

-“Được rồi a. Nam nhi phải như vậy a.”

-“Đúng rồi. Ba nói. Nam nhi có thể kiếm được rất nhiều tiền.”

Vy Vy lập tức sa sầm mặt, ngồi thu lu một góc vẽ vòng tròn. Gì vậy? Hoá ra muốn làm nam nhi vì kiếm tiền sao?

Ngoại truyện 2: Chuyện tình.

Hạo Nhiên lớn lên, trở thành một cậu bé rất lanh lợi. LÀ hot boy của trường đang theo học. Là người không chút khuyệt điểm. Nhưng mà, Nói ra cũng thật xấu hổ. Nam nhân này mê tiền hết mực.

Hạo Nhiên cùng Thiên Thiên kết đôi, qua bao sóng gió mới có thể đến bên nhau, tình cảm nồng nàn không kể xiết.

Hạo Nhiên cư nhiên rất yêu Thiên Thiên. Cưng chiều cô hết sức. Thiên Thiên đối với Hạo Nhiên cũng là một lòng một dạ. Một hôm, Thiên Thiên nhẹ nhàng nép vào người Hạo Nhiên

-“Hạo Nhiên. Anh rất hám tiền.”

-“Đúng.”

Hạo Nhiên không do dự trả lời.

-“Vậy chọn em với tiền. Anh chọn bên nào?”

Hạo Nhiên không suy nghĩ, nói luôn.

-“Em”

-“Thật sao?” Thiên Thiên trong lòng ấm áp.

-“Đúng. Tiền anh không có, vẫn còn tiền em.”

Thiên Thiên, ngay lập tức, chẳng nói chẳng rằng nhìn Hạo Nhiên với ánh mắt nhìn ác quỷ.

Hạo Nhiên bật cười, hôn lên môi Thiên Thiên.

-“Ngốc. Làm gì có gì quan trọng hơn em.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro