Ác Quỷ bên em - update

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 30: Chết

Có một điểm Lôi Thần có chết cũng không thể hiểu.

Hành động của ông lúc nhìn thấy Vy Vy sắp mất mạng trong tay ông là không thể hiểu được. Ông chỉ kịp nghĩ thầm một câu.

-“Chết Tiệt. Như thế này là sai rồi.”

Chỉ nghĩ một câu như thế. Ngay sau đó, tốc độ lập tức còn nhanh hơn cây thương.

Mọi người há hốc miệng. Quỷ Vương nắm chặt tay, thít chặt quai hàm. Chết tiệt. Hắn ta đang cứu con bé đó.

Lôi Thần lao vút tới, chắn trước mặt Vy Vy, vừa lúc nhận ngay ngọn thương của mình.

Đau đớn. Nát vụn. Tất cả mọi thứ tan tành. Niềm tin biến mất. Lôi thần giờ đây, chợt hiểu ra một điều.

Vy Vy nhắm tịt mắt, bên tai nghe tiếng xé gió lao tới của cây thương, nghe tiếng cây thương cắm phập vào da thịt. Thế nhưng tuyệt nhiên không thấy đau đớn. Mở mắt ra, đã nhìn thấy Lôi Thần khuỵu xuống.

-“Baaaaaa.”

Vy Vy hét lên. Ngay lập tức đỡ lấy Lôi Thần. Ngay lúc tay Vy Vy chạm vào Lôi Thần, ngay lúc nước mắt Vy Vy trong vô thức rơi ra, tất cả đều tan biến, phản bội đã không còn.

Lôi Thần giương mắt nhìn vào vết máu đỏ đang loang dần.

Đúng rồi. Ông chưa từng bán linh hồn cho ác quỷ. Linh hồn của ông vẫn là của ông. Đúng vậy. Ông là con người. Máu vẫn còn đỏ. Chẳng phải như vậy sao?

Ngón tay Lôi Thần lần mò lên bụng, tìm tới vết thương. Cảm giác ấm nóng truyền tới đôi bàn tay run run. Ông đưa bàn tay lên ngang mặt mình.

Máu. Là máu. Máu đỏ tươi. Máu ấm nồng. Mùi màu quyến rũ ác quỷ. Ông, có còn đáng là con người không? Chỉ là nguỵ biện thôi.

-“Ba. Đại Thiên Sứ. Xin người cứu ba tôi. Ba. Ba cố lên. Ba sẽ không sao đâu.”

Vy Vy bên cạnh Lôi Thần, gào lên tuyệt vọng. Ken nằm bên dưới, nhìn cô đau xót. Wind nhìn cô, bất lực.

Kịch độc đã lan nhanh. Vết thương rất sâu. Nhìn sắc mặt tím tá kia cũng đoán được là ai sắp tới.

Gió u u thổi, làm lòng người não nề. Vy Vy cuống quýt nhìn ba, miệng không ngừng gào thét kêu cứu. Quỷ Vương trên ngai lộ rõ nét khinh thường nham hiểm. Chết tiệt. Làm hỏng hết kế hoạch của ông ta. Lôi Thần. Đừng trách ta vô tình. Đợi xong việc, ta nhất định đối xử tốt với mụ vợ ngươi.

-“Vy Vy. Ta xin lỗi. Ta đã sai.”

Lôi Thần đau đớn nắm chặt bàn tay Vy Vy. Ngay lúc này, nhất định phải nói hết với cô bé.

-“Ba. Ba đừng nói nữa. Ba nhất định không sao.”

-“Ba… Là ba hám lợi. Là ba nghe lệnh Quỷ Vương. Nhưng… Khoảng thời gian nuôi nấng con, ba rất vui.”

-“Ba… Con biết ba không lừa con. Bất quá con tin ba không phải người xấu.”

-“không. Ba đích thị là người xấu. Nhưng Vy Vy, ba là thật lòng thương yêu con. Mẹ con trong tay Quỷ Vương. Con nhất định phải cứu bà. Bà là thật lòng thương yêu con. Không hề biết ba toan tính.”

-“Con hứa. Con sẽ cứu mẹ. Ba. Ba cố gắng lên. Wind. Ông làm ơn cứu ba tôi. Nhanh lên.”

-“Không kịp… Vy Vy. Có chuyện này ba muốn nói. Con nhất định phải đánh thắng Quỷ Vương.”

-“Con hứa… Ba… Con hứa…”

Vy Vy nức nở khóc. Lôi Thần yếu ớt cười. Như vậy, xem như đã an lòng. Nguyệt Lan. Đời này xem như ta tạ lỗi với em.

Lời đã nói.

Nước mắt đã rơi.

Gió đã thổi.

Máu đã khô.

Tất cả nhạt nhoà.

Hoà vào dĩ vãng.

Cho ta một chén vong tình thuỷ

Đổi lấy một đời không bi thương

Cho dù ta có uống say

Cho dù tim ta có tan nát

Cũng sẽ không thấy ta rơi lệ nữa

-“BAAAAAAAAAAAA”

Gào khóc. Tiếc nuối. Vy Vy ngồi đó. Chỉ biết ôm xác Lôi Thần mà khóc. Khuôn mặt Lôi Thần đãm nước mắt của Vy Vy. Xót xa. Đau đớn.

-“Vy Vy.”

Ken cố nhịn đau, bước tới chỗ Vy Vy. Vết thương sau lưng dường như muốn rách ra lần nữa. Thế nhưng nào có đau bằng Vy Vy. Trái tim trong tay đã lạnh. Khuôn mặt Lôi Thần như điểm nét cười.

-“Ken.”

Vy Vy ôm chầm lấy Ken, nước mắt chảy dài. Cô đã ngồi bệt xuống đất tự lúc nào. Nước mắt rơi lã chã. Cô không muốn. Cô không cần. Cô không có nghi ngờ ba cô. Cô chỉ là diễn kịch mà thôi. Ba cô cớ sao lại đối xử với cô như thế? Bất quá cô dập đầu tạ lỗi với ba. Ba cô nhất định sẽ tha thứ. Ba cô nhất định sẽ tha thứ. Ba cô rất thương cô.

…………

Đứa trẻ lên 2 bập bẹ gọi ba. Khuôn mặt lãnh đạm có chút giật giật.

-“Ba… Ba…”

Tiếng nói non nớt, vuốt ve lấy tâm hồn người đàn ông trung niên. Tất cả, dường như đã bắt đầu.

Nhóc con 5 tuổi, đưa ánh mắt ngây thơ nhìn ba. Người đàn ông, lúc này có chút vui cười. Nét cười hiền hậu như cười với con thơ. Nét cười xoa mát tâm hồn thơ trẻ.

-“Ba. Ba tới đón Vy Vy sao?”

Vấp một hòn đá. Tiếng khóc cất lên.

 -“Ba xin lỗi. Ba xin lỗi Vy Vy. Đừng khóc. Bất quá ba đi mua kem cho con.”

-“Được. Ba ba.”

Đứa con gái vừa khóc nấc, giờ đây cười vui sướng. Nụ cười tinh khiết như sương mai.

……………

-“Hừ. Các ngươi diễn trò đã xong chưa?”

Quỷ Vương hừ lạnh một tiếng, cất giọng lạnh băng.

-“Ngươi… Là có ý gì?”

Trống ngực Ken đập thình thịch.

-“Ý gì. Đương nhiên là đem các ngươi bắt giam.”

-“Ngươi… Rõ ràng đã nói…”

-“Có sao? Ta không nhớ.”

Ken tức run người, nắm chặt tay nhìn Quỷ Vương. Hắn ta là đang lật lọng. Chuyện này…

-“Mọi người… Có thể hay không… giúp ta bảo vệ nhân gian.”

Ken quay lại phía mọi người, cất tiếng trầm bổng hỏi.

Mọi người chỉ đứng đó nhìn Ken.

Ánh nhìn khó hiểu.

Ánh nhìn dán chặt vào cậu

Rồi không ai bảo ai, tất cả mọi người đều nắm chặt vũ khí, ra chiều sẵn sàng.

-“Mọi người… Đã làm phiền.”

-“Ken. Cậu không phải đã quên chúng ta đến đây, vốn đã chuẩn bị sẵn sàng.”

Ken cảm động nhìn khắp lượt. Bằng hữu muôn phương. Kiếp này cậu sống không uổng.

CHAP 31: Tử chiến.

Quỷ Vương có lệnh. Những kẻ phản tặc hôm nay, giết không tha một tên.

Tiếng xung phong, tiếng gào thét vang lên khắp mọi nơi. Tiếng binh khí va chạm nhau. Đây đó bập bùng ánh lửa.Cư dân địa phủ không dám nhúc nhích, đứng im nhìn về đám bụi xa xa.

Phía bên Ken tả xung hữu đột, tất cả mọi người đều chiến đấu một cách quyết liệt. Bảo vệ nhân gian.. Chính là bảo vệ gia đình.

Phía Quỷ Vương cũng không kém phần hăng máu. Quỷ vương đã treo thưởng lớn. Đương nhiên làm sao có thể bỏ qua. Bọn họ là quỷ. Thế nhưng cũng rất cần tiền. Đã là tiền, nhuốm thêm chút máu có là gì?

Quỷ Vương nghiễm nhiên ngồi thưởng trà, xem trận chiến như xem kịch. Hắn ta nhìn thấy Ken đang đánh nhau với Lão nhị. Lão Nhị đương nhiên làm sao có thể là đối thủ của Ken. Thế nhưng thương thế của Ken chưa khỏi. Khó trách mồ hôi lạnh lại vã ra thế kia.

Quỷ Vương cười khẩy. Nhìn Ken rút binh khí, sử dụng pháp thuật chiến đâu. Được. Rất thông minh. Sẽ không động đến vết thương. Lão Nhị cũng nhanh chóng bị đánh bại. Quỷ Vương nheo mắt.

-“gọi Satan tới đây.”

Lệnh ban ra, một tên hấp tấp chạy đi gọi người. Thế nhưng Quỷ Vương đã mất cảnh giác. Satan vốn đã nhanh chóng đi cứu em gái Tiểu Ngọc. Đã an phận cho em gái mình ở trong chỗ đám cư dân kia, một mình xông vào ứng phó cho Ken.

Nhìn thấy Satan bên dưới tung trảo đánh bay một tên định đánh lén Ken, Quỷ Vương đã biết chuyện gì xảy ra. Chết tiệt. Ngày hôm nay đã có 2 tên phản bội. Chờ tới khi xong việc, chắc chắn sẽ xử phạt thân nhân 2 tên kia thậm tệ.

Quỷ Vương nhịn một lúc, tức giận một lúc, cuối cùng cũng không thể không nhìn ra phía khác, sững người.

Người của Quỷ Vương đang dần bị đánh bại. Ở phía này, Lão Tam bị một đám mấy thiên sứ xúm lại tấn công, nhanh chóng tiêu diệt. Phía bên kia Wind dùng phép, đánh bay mấy tên ác quỷ.

Chết tiệt. Quỷ Vương gầm lên một tiếng. Một bọn ăn hại. Ông ta cuối cùng cũng là phải xuất chinh.

Quỷ Vương đứng dậy, dùng phép bay về phía trước.

Vy Vy ngồi đó, ôm xác ba mình. Khóc không còn được nữa. Ba cô đang lạnh dần trong vòng tay cô. Không đúng. Ba là đang ngủ thôi.

Ánh mắt đờ đẫn của Vy Vy nhẹ buông xuống nền đất. Đúng lúc trên nền in ảnh một tên quỷ đang cầm đao đánh lén cô.

Ngây ngốc. Vy Vy không hiểu sao lúc đó mình lại ngước mắt lên. Bắt gặp Quỷ vương đang lao như bay về phía Ken và Satan. Đôi mắt trong veo của cô lúc này, bỗng nhiên nhắm lại.

Tên Quỷ vừa định đánh lén Vy Vy, lúc này đang mừng thầm. Giết được Thái tử Phi, chắc chắn tiền thưởng sẽ rất lớn. Thế nhưng, đúng lúc lưỡi đao chạm xuống vai Vy Vy, Tên quỷ kia lập tức cảm nhận được một lực rất mạnh, đẩy bay hắn ra. Ngay sau đó, rất nhanh, thân thể hắn nát tươm, máu cùng thịt rơi lộp bộp xuống đất.

 CHAP 32: Chuyện xưa.

-“Sức mạnh này…”

Wind đang đánh bỗng nhiên dừng tay. Ánh mắt đột nhiên rơi trên Vy Vy. Sức mạnh này… sao có thể…

Bàn tay run run, khuôn mặt thất thần. Wind không màng tới xung quanh nữa. Đóng thấy chất xung quanh không kéo được sự để tâm của hắn trở lại.

Khuôn mặt Vy Vy khuất trong bóng tối. Satan dường như cũng cảm nhận được sức mạnh từ Vy Vy. Quay đầu nhìn lại đã chỉ còn thấy nụ cười bí hiểm trên môi cô. Vy Vy từ từ đứng dậy, ngay lập tức lao vút tới, chắn trước mặt Ken cùng Satan.

-“Ngươi là bị ai bắt mất hồn đi vậy Satan?”

Sa Sa lên tiếng, quay lại mỉm cười với Satan. Ngay sau đó, đưa một tay ra sau, đỡ lấy chưởng lực từ Quỷ Vương.

Quỷ Vương ngay lập tức bị hất văng ra sau.

-“Sa Sa. Là ngươi sao?”

Satan thất thần lên tiếng. Wind từ đâu hấp tấp bay tới, chộp lấy vai Sa Sa

-“Sa Sa. Là em đúng không?”

-“Gượm đã.” Ken bắt đầu nóng mắt. Cái lão già này. Sao tự nhiên lại chộp lấy vai vợ của cậu chứ? Ken nhất quyết chen vào giữa Wind với Sa Sa, bám lên tay hắn, nhất định tách hắn với cái người mà cậu đang đinh ninh là vợ mình kia.

-“Thằng nhóc kia. Tránh ra cho ta.”

Wind chịu không nổi. Quay sang cáu với Ken. Cái thằng nhóc này, tự nhiên ngăn cản chuyện tốt của hắn.

-“Cái gì? Ông đang sàm sỡ vợ tôi đấy.”

-“Vợ cái gì? Đây là người ta yêu?”

-“Cái gì? Đồ háo sắc. Đánh chết ngươi.”

Ken với Wind chí choé mất một góc. Quên mất chính sự. Satan phía bên sau chảy dài mấy gạch đen trên mặt. Hai tên này… Rốt cuộc đang làm cái trò gì vậy chứ?

-“Hai người…”

Sa Sa nheo mắt một cái, nét mặt sa sầm. Ngay sau đó, Ken cùng Wind cảm nhận được sức ép từ không khí xung quanh mình đánh bật thân mình ra. Cả 2 bay ra xa một đoạn, khuôn mặt lộ rõ vẻ kinh hoàng.

-“Vy Vy.”

-“Sa Sa”

Sa Sa từ từ nhìn 2 người, trái tim không khỏi thốt lên rung động. Đã biết bao nhiêu năm rồi.

Sa Sa từ từ bước lại gần phía 2 người, nghiêm nghị nhìn cả 2.

-“Cậu là Ken?”

-“Cái… Vy Vy. Em làm sao thế?”

Ken trợn tròn mắt nhìn Sa Sa, không tin nổi vào tai mình. Vy Vy hỏi cậu là ai sao?

-“Trả lời đi.”

-“Cái… đúng.. Em không nhận ra anh sao Vy Vy?”

-“Tôi không phải Vy Vy. Tôi là mẹ nó.”

Không khí xung quanh lập tức đông cứng. Chiến sự cũng đã ngưng. Bọn người còn lại bên Quỷ Vương đứng xung quanh đó, hầu hết đều là những tay chân thân cận của Quỷ Vương. Bọn chúng nhìn thấy Quỷ Vương bị đánh bật, có chút run sợ, thế nhưng cũng chạy tới, đứng sau Quỷ Vương. Một tên to giọng lên tiếng.

-“Tiện nhân. Các người đang giở trò gì?”

Hử? Tiện nhân? Sa Sa lừ mắt, khuôn mặt tranh tối tranh sáng trở nên đáng sợ. Cô liếc mắt một cái, làm tên kia rét run.

-“Các ngươi… cho các ngươi 3 giây. Lập tức BIẾN”

Chẳng cần tới giây thứ 2, tiền tưởng đều trở nên vô dụng.

Quỷ Vương sa sầm nét mặt. Nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Ông ta tức giận. Thế nhưng chân tướng sự việc, ông ta cũng là rất tò mò.

Ken không để ý tới sự việc xung quanh nữa, hấp tấp hỏi.

-“Vy… Bà… bà là ai? Sao lại nhập vào vợ tôi?”

Sa Sa đảo tròn con mắt. Vy Vy trong người khẽ động đậy một chút. Có vẻ như đã nghe hết. Cũng tốt. Đem mọi chuyện nói hết ra.

Không chỉ có Ken đang há hốc miệng. Wind cũng đang kinh ngạc tột độ.

-“Ta? Chẳng phải đã nói rồi sao? Ta là mẹ nó. Ngươi sao lại ngu ngốc như vậy?”

-“Nhưng… Nhưng là…”

-“Có từng nghe tới Đại Ma Nữ Sa Sa?”

-“Đã nghe. Ma nữ độc ác nhất. Nham hiếm nhất. Xuất chúng nhất.”

-“Ách. Cái đầu không có nha. Ta đâu có độc ác a. Đúng không Satan?”

Câu sau là Sa Sa quay lại cười nói với Satan. Satan nhất thời không thể không đảo tròn con mắt. Cái gì mà không độc ác chứ? Chỉ có điều độc đúng đối tượng thôi.

-“Vậy… Vy Vy… Cô ấy?”

-“Không sao. Nó còn thức.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro