Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Linh khí đất trời ngưng tụ rồi phân tán, người và yêu vốn tồn tại ở hai không gian khác biệt. Từ thời cổ chí kim, linh khí rung chuyển làm ranh giới trở nên mơ hồ, dần dần hóa thành thế giới vạn vật cộng sinh.

Nhưng rồi mâu thuẫn đã xảy ra, đúng lúc xuất hiện những người tinh thông chiêm tinh học, hiểu biết tai họa nhân gian gọi là "Âm Dương Sư", sở hữu nhiều thuật pháp thần bí, vì nhân loại trừ khử tà ma, lại có thể lĩnh hội vận mệnh, linh hồn của yêu quái, bởi vậy rất được người bình thường tôn kính. Mà Âm Dương Sư đến thăm thần xã lúc này thần thái cùng sức mạnh tuyệt đối không thể khinh thường, e rằng mấy ngày gần đây xảy ra một loạt sự kiện kỳ quái không hề đơn giản chút nào.

"Làm phiền rồi, tại hạ là An Bội Tình Minh, ngài hẳn là Nhất Mục Liên đại nhân đi."

Như sớm đã biết, Âm Dương Sư đối với vị Phong Thần hóa yêu cũng không có vẻ gì là kinh ngạc, cung kính chào hỏi, tiện thể giới thiệu luôn nhóm người theo sau hắn. Bát Nhã nhìn thấy những người này, tuy sắc mặt trở nên khó coi nhưng cũng không đến nỗi tức giận.

"Đã từng nghe danh, Bình An Kinh cách nơi đây ngàn dặm, không biết các hạ chuyến này như thế nào?"

"Âm giới tự dưng xuất hiện vết nứt, âm khí phát ra ngoài càng ngày càng mạnh, chắc hẳn ngài cũng cảm thấy được. Lần này chúng ta vốn định điều tra ngọn nguồn sự việc, đi qua nơi này phát hiện thôn trang dưới núi âm khí tích tụ bất tán không bình thường, e là cần sức mạnh của Phong Thần đại nhân hiệp trợ, cho nên mạo muội đến thăm hỏi trước."

"Như ngươi thấy ta đã không còn là Thần Minh, không cần giữ lễ tiết, chuyện này nếu cần ta, ta đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn."

"Vậy thứ cho ta nói thẳng, âm khí dưới núi, cần Long Tức của ngài xua tan."

Nghe đến đây, Bát Nhã rốt cục cũng ngồi không yên. Long Tức đối với Nhất Mục Liên mà nói là thứ cực kỳ quan trọng, cho dù hư tổn, Phong Long qua vài chục năm tu dưỡng vẫn có thể tái sinh, nhưng một khi Long Tức ly thể thì Phong Long sẽ ngủ say, sức mạnh của y chắc chắn sẽ yếu đi không ít, với tình hình phức tạp như bây giờ sao có thể dễ dàng nói mượn là mượn.

"A ~ mấy vị đột nhiên xuất hiện, quấy rầy Thần Minh đại nhân thì thôi đi,vừa mở miệng ra đã nói muốn mượn thần vật, không cảm thấy chính mình rất khả nghi sao?

Bát Nhã cười khẩy, Nhất Mục Liên liền nhẹ nhàng kéo ác quỷ nhỏ về phía mình, rồi thấp giọng nói gì đó, chỉ thấy ác quỷ vẫn giận hờn, nhưng cũng không hề gây khó dễ với đám người kia nữa, một mặt cảnh giác nhìn bọn họ.

"Tình Minh đại nhân, không giải thích một chút e là Bát Nhã sẽ không yên tâm, không bằng để ta nói đi."

"Ngươi biết ta?"

"Từng nghe Thanh Hành Đăng kể qua, có điều việc này không quan trọng, ta là một nhà tiên tri 800 năm tuổi, sống trong thân thể bất tử này mấy trăm năm ít nhiều cũng biết, là ta nói cho Tình Minh đại nhân về chuyện Long Tức, hơn nữa ta cùng Tình Minh đại nhân có thể thôi thúc trận pháp, sẽ không để Nhất Mục Liên đại nhân tổn hại sức lực, ngươi không cần phải lo lắng."

Thân thể nhân loại bất tử sao? Nhưng luôn cảm thấy trên người nàng ta mang theo khí tức hắc ám...Bát Nhã không đáp lại, Nhất Mục Liên tiếp tục nói.

"Vậy các vị dự định khi nào tiến hành?"

"Trong mấy ngày này, âm khí như bị nguồn yêu lực nào đó bao vây tại đây, mà còn có xu thế biến dị, quả thực kỳ lạ, sợ rằng một lần không thể hoàn toàn diệt trừ tận gốc."

"Không sao, các người cũng vất vả rồi."

Tiếp nhận Long Tức, ánh sáng xanh biếc từ trong thần vật này không ngừng tuôn ra, thu hút ánh mắt của mọi người. Không ai chú ý tới, lúc Tình Minh hướng Nhất Mục Liên tạm thời cáo từ, ánh mắt nhà tiên tri đảo qua vết tích đỏ lộ ra trên cổ Bát Nhã, nàng cười mỉm rồi xoay người rời đi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro